咏菊(亭亭菊一支)原文
云何色殷红, 殉道夜流血。
咏菊(亭亭菊一支)拼音版
【yǒng jú 】 tíng tíng jú yī zhī , gāo biāo chù wǎn jiē 。 yún hé sè yīn hóng , xùn dào yè liú xuè 。提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
咏菊(亭亭菊一支)翻译
暂无翻译!
咏菊(亭亭菊一支)赏析
暂无赏析!
作者介绍
弘一(1880-1942),近代佛学大师。俗姓李,名广侯,号叔同,浙江平湖人,生于天津市。工诗文词赋书画篆刻,曾留学日本习西洋画及音乐,创春柳社为新话剧运动先驱,曾任教天津多所学院及做报社编辑及于浙江师范学院授国画及音乐等七科系,所作诗词多附曲谱。四十岁于杭州灵隐寺出家,法名演音,号弘一。整理完成」戒相」、」华严十回向品初回向章」等经文佛典,被专称为」重兴南山律宗第十一代祖师」。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/3846.html
《咏菊(亭亭菊一支)》相关推荐
- 作者:弘一 朝代:近代
【送别】 长亭外,古道边,芳草碧连天, 晚风拂柳笛声残,夕阳山外山。 天之涯,地之角,知交半零落。 一瓢浊酒尽余欢,今宵别梦寒。
【sòng bié 】 zhǎng tíng wài ,gǔ dào biān ,fāng cǎo bì lián tiān , wǎn fēng fú liǔ dí shēng cán ,xī yáng shān wài shān 。 tiān zhī yá ,dì zhī jiǎo ,zhī jiāo bàn líng luò 。 yī piáo zhuó jiǔ jìn yú huān ,jīn xiāo bié mèng hán 。
- 作者:洪昇 朝代:清代
【喜雨】 半岁伤枯旱,[1]郊原一雨新。[2] 麦芽争出土,花气欲排春。[3] 旋涨南陂水,[4]初消北地尘。[5] 明朝减米价,先慰绝粮人。[6]
【xǐ yǔ 】 bàn suì shāng kū hàn ,[1]jiāo yuán yī yǔ xīn 。[2] mài yá zhēng chū tǔ ,huā qì yù pái chūn 。[3] xuán zhǎng nán bēi shuǐ ,[4]chū xiāo běi dì chén 。[5] míng cháo jiǎn mǐ jià ,xiān wèi jué liáng rén 。[6]
- 作者:洪昇 朝代:清代
【雪望】 寒色孤村暮,悲风四野闻。 溪深难受雪,山冻不流云。 鸥鹭飞难辨,汀沙望莫分。 野桥梅几树,并是白纷纷。
【xuě wàng 】 hán sè gū cūn mù ,bēi fēng sì yě wén 。 xī shēn nán shòu xuě ,shān dòng bú liú yún 。 ōu lù fēi nán biàn ,tīng shā wàng mò fèn 。 yě qiáo méi jǐ shù ,bìng shì bái fēn fēn 。
- 作者:洪昇 朝代:清代
其一
胜国巡游地,孤城有废宫。
周垣春草外,园殿夕阳下。
狐搰沙翻雪,鸱蹲树啸风。
唯馀旧村落,鸡犬似新丰。其二
雾隐前山烧,林开小市灯。
软沙平受月,春水细流冰。
远望穷高下,孤怀感废兴。
白头遗老在,指点十三陵。qí yī
shèng guó xún yóu dì ,gū chéng yǒu fèi gōng 。
zhōu yuán chūn cǎo wài ,yuán diàn xī yáng xià 。
hú kū shā fān xuě ,chī dūn shù xiào fēng 。
wéi yú jiù cūn luò ,jī quǎn sì xīn fēng 。qí èr
wù yǐn qián shān shāo ,lín kāi xiǎo shì dēng 。
ruǎn shā píng shòu yuè ,chūn shuǐ xì liú bīng 。
yuǎn wàng qióng gāo xià ,gū huái gǎn fèi xìng 。
bái tóu yí lǎo zài ,zhǐ diǎn shí sān líng 。辞赋, - 作者:呼文如 朝代:明代
【寄丘生东粤】 郎马无凭似蟢蛛, 也有游丝在路途。 侬心好似春蚕茧, 镇日牵丝不出庐。
【jì qiū shēng dōng yuè 】 láng mǎ wú píng sì xǐ zhū , yě yǒu yóu sī zài lù tú 。 nóng xīn hǎo sì chūn cán jiǎn , zhèn rì qiān sī bú chū lú 。
- 作者:忽必烈 朝代:元代
【徙玩春山纪兴】 时膺韶景陟兰峰,不惮跻攀谒悴容。 花色映霞祥彩混,垆色拂雾瑞光现。 雨霑琼干岩边竹,风袭琴声岭际松。 净刹玉豪瞻礼罢,回程仙驾驭苍龙。
【xǐ wán chūn shān jì xìng 】 shí yīng sháo jǐng zhì lán fēng ,bú dàn jī pān yè cuì róng 。 huā sè yìng xiá xiáng cǎi hún ,lú sè fú wù ruì guāng xiàn 。 yǔ zhān qióng gàn yán biān zhú ,fēng xí qín shēng lǐng jì sōng 。 jìng shā yù háo zhān lǐ bà ,huí chéng xiān jià yù cāng lóng 。
- 作者:胡楚 朝代:宋代
【寄人】 不见当年丁令威, 年来处处是相思。 若将此恨同芳草, 犹恐青青有尽时。
【jì rén 】 bú jiàn dāng nián dīng lìng wēi , nián lái chù chù shì xiàng sī 。 ruò jiāng cǐ hèn tóng fāng cǎo , yóu kǒng qīng qīng yǒu jìn shí 。
- 作者:胡楚 朝代:宋代
【为葛亚卿作】 君住江滨起画楼, 妾居海角送潮头。 潮中有妾相思泪, 流到楼前更不流。
【wéi gě yà qīng zuò 】 jun1 zhù jiāng bīn qǐ huà lóu , qiè jū hǎi jiǎo sòng cháo tóu 。 cháo zhōng yǒu qiè xiàng sī lèi , liú dào lóu qián gèng bú liú 。
- 作者:胡令能 朝代:唐代
【小儿垂钓】 蓬头稚子学垂纶, 侧坐莓苔草映身。 路人借问遥招手, 怕得鱼惊不应人。
【xiǎo ér chuí diào 】 péng tóu zhì zǐ xué chuí lún , cè zuò méi tái cǎo yìng shēn 。 lù rén jiè wèn yáo zhāo shǒu , pà dé yú jīng bú yīng rén 。
儿童,垂钓, - 作者:胡令能 朝代:唐代
【咏绣障】 日暮堂前花蕊娇,[1] 争拈小笔上床描。[2] 绣成安向春园里,[3] 引得黄莺下柳条。[4]
【yǒng xiù zhàng 】 rì mù táng qián huā ruǐ jiāo ,[1] zhēng niān xiǎo bǐ shàng chuáng miáo 。[2] xiù chéng ān xiàng chūn yuán lǐ ,[3] yǐn dé huáng yīng xià liǔ tiáo 。[4]
- 作者:胡令能 朝代:唐代
蓬头稚子学垂纶,侧坐莓苔草映身。
路人借问遥招手,怕得鱼惊不应人。péng tóu zhì zǐ xué chuí lún ,cè zuò méi tái cǎo yìng shēn 。
lù rén jiè wèn yáo zhāo shǒu ,pà dé yú jīng bú yīng rén 。辞赋, - 作者:胡令能 朝代:唐代
忽闻梅福来相访,笑着荷衣出草堂。
儿童不惯见车马,走入芦花深处藏。hū wén méi fú lái xiàng fǎng ,xiào zhe hé yī chū cǎo táng 。
ér tóng bú guàn jiàn chē mǎ ,zǒu rù lú huā shēn chù cáng 。辞赋, - 作者:胡令能 朝代:唐代
日暮堂前花蕊娇,争拈小笔上床描。
绣成安向春园里,引得黄莺下柳条。rì mù táng qián huā ruǐ jiāo ,zhēng niān xiǎo bǐ shàng chuáng miáo 。
xiù chéng ān xiàng chūn yuán lǐ ,yǐn dé huáng yīng xià liǔ tiáo 。辞赋, - 作者:胡令能 朝代:南北朝
蓬头稚子学垂纶,侧坐莓苔草映身。
路人借问遥招手,怕得鱼惊不应人。péng tóu zhì zǐ xué chuí lún ,cè zuò méi tái cǎo yìng shēn 。
lù rén jiè wèn yáo zhāo shǒu ,pà dé yú jīng bú yīng rén 。儿童,垂钓, - 作者:胡世将 朝代:宋代
【酹江月】 神州沉陆, 问谁是、 一范一韩人物。 北望长安应不见, 抛却关西半壁。 塞马晨嘶, 胡笳夕引, 赢得头如雪。 三秦往事, 只数汉家三杰。 试看百二山河, 奈君门万里, 六师不发。 阃外何人, 回首处、 铁骑千群都灭。 拜将台欹, 怀贤阁杳, 空指冲冠发。 阑干拍遍, 独对中天明月。
【lèi jiāng yuè 】 shén zhōu chén lù , wèn shuí shì 、 yī fàn yī hán rén wù 。 běi wàng zhǎng ān yīng bú jiàn , pāo què guān xī bàn bì 。 sāi mǎ chén sī , hú jiā xī yǐn , yíng dé tóu rú xuě 。 sān qín wǎng shì , zhī shù hàn jiā sān jié 。 shì kàn bǎi èr shān hé , nài jun1 mén wàn lǐ , liù shī bú fā 。 kǔn wài hé rén , huí shǒu chù 、 tiě qí qiān qún dōu miè 。 bài jiāng tái yī , huái xián gé yǎo , kōng zhǐ chōng guàn fā 。 lán gàn pāi biàn , dú duì zhōng tiān míng yuè 。