1. 古诗词大全
  2. 清代诗人

蒲松龄的诗词全集

共收录了10首诗词作品

蒲松龄简介

蒲松龄(1640―1715),中国清代著名的文学家,字留仙,一字剑臣,号柳泉居士,山东淄川(今属淄博市)人。出身在一个地主兼商人的家庭。少年时就聪明好学,十九岁中秀才,但此后多年参加乡试,始终没能中举,直到七十一岁才补为岁贡生。长期在乡下教书并进行文学创作。由于仕途失意和生活贫困,使他同情人民的苦难,对封建社会的黑暗也有较深刻的认识。短篇文言小说集《聊斋志异》是他的代表作,此外还写有一些诗词、俚曲、戏剧等。
展开查看所有  

蒲松龄诗集大全

  • 作者:蒲松龄 朝代:清代

    【采莲曲】 两船相望隔菱茭, 一笑低头眼暗抛。 他日人知与郎遇, 片言谁信不曾交。

    【cǎi lián qǔ 】 liǎng chuán xiàng wàng gé líng jiāo , yī xiào dī tóu yǎn àn pāo 。 tā rì rén zhī yǔ láng yù , piàn yán shuí xìn bú céng jiāo 。

  • 作者:蒲松龄 朝代:清代

    【浣溪沙】 秋柳 旧向长堤缆画桡, 秋来秋色倍萧萧, 空垂烟雨拂横桥。 斜倚西风无限恨, 懒将憔悴舞纤腰, 离思别绪一条条。

    【huàn xī shā 】 qiū liǔ jiù xiàng zhǎng dī lǎn huà ráo , qiū lái qiū sè bèi xiāo xiāo , kōng chuí yān yǔ fú héng qiáo 。 xié yǐ xī fēng wú xiàn hèn , lǎn jiāng qiáo cuì wǔ xiān yāo , lí sī bié xù yī tiáo tiáo 。

  • 作者:蒲松龄 朝代:清代

    奂山山市,邑八景之一也,然数年恒不一见。孙公子禹年与同人饮楼上,忽见山头有孤塔耸起,高插青冥,相顾惊疑,念近中无此禅院。无何,见宫殿数十所,碧瓦飞甍,始悟为山市。未几,高垣睥睨,连亘六七里,居然城郭矣。中有楼若者,堂若者,坊若者,历历在目,以亿万计。忽大风起,尘气莽莽然,城市依稀而已。既而风定天清,一切乌有,惟危楼一座,直接霄汉。楼五架,窗扉皆洞开;一行有五点明处,楼外天也。

    层层指数,楼愈高,则明渐少。数至八层,裁如星点。又其上,则黯然缥缈,不可计其层次矣。而楼上人往来屑屑,或凭或立,不一状。逾时,楼渐低,可见其顶;又渐如常楼;又渐如高舍;倏忽如拳如豆,遂不可见。

    又闻有早行者,见山上人烟市肆,与世无别,故又名“鬼市”云。

    huàn shān shān shì ,yì bā jǐng zhī yī yě ,rán shù nián héng bú yī jiàn 。sūn gōng zǐ yǔ nián yǔ tóng rén yǐn lóu shàng ,hū jiàn shān tóu yǒu gū tǎ sǒng qǐ ,gāo chā qīng míng ,xiàng gù jīng yí ,niàn jìn zhōng wú cǐ chán yuàn 。wú hé ,jiàn gōng diàn shù shí suǒ ,bì wǎ fēi méng ,shǐ wù wéi shān shì 。wèi jǐ ,gāo yuán pì nì ,lián gèn liù qī lǐ ,jū rán chéng guō yǐ 。zhōng yǒu lóu ruò zhě ,táng ruò zhě ,fāng ruò zhě ,lì lì zài mù ,yǐ yì wàn jì 。hū dà fēng qǐ ,chén qì mǎng mǎng rán ,chéng shì yī xī ér yǐ 。jì ér fēng dìng tiān qīng ,yī qiē wū yǒu ,wéi wēi lóu yī zuò ,zhí jiē xiāo hàn 。lóu wǔ jià ,chuāng fēi jiē dòng kāi ;yī háng yǒu wǔ diǎn míng chù ,lóu wài tiān yě 。

    céng céng zhǐ shù ,lóu yù gāo ,zé míng jiàn shǎo 。shù zhì bā céng ,cái rú xīng diǎn 。yòu qí shàng ,zé àn rán piāo miǎo ,bú kě jì qí céng cì yǐ 。ér lóu shàng rén wǎng lái xiè xiè ,huò píng huò lì ,bú yī zhuàng 。yú shí ,lóu jiàn dī ,kě jiàn qí dǐng ;yòu jiàn rú cháng lóu ;yòu jiàn rú gāo shě ;shū hū rú quán rú dòu ,suí bú kě jiàn 。

    yòu wén yǒu zǎo háng zhě ,jiàn shān shàng rén yān shì sì ,yǔ shì wú bié ,gù yòu míng “guǐ shì ”yún 。

    初中文言文,
  • 作者:蒲松龄 朝代:清代

    其一
    有屠人货肉归,日已暮,欻一狼来,瞰担上肉,似甚垂涎,随尾行数里。屠惧,示之以刃,少却;及走,又从之。屠无计,思狼所欲者肉,不如姑悬诸树而早取之。遂钩肉,翘足挂树间,示以空担。狼乃止。屠归。昧爽,往取肉,遥望树上悬巨物,似人缢死状。大骇,逡巡近视之,则死狼也。仰首细审,见狼口中含肉,钩刺狼腭,如鱼吞饵。时狼皮价昂,直十余金,屠小裕焉。缘木求鱼,狼则罹之,是可笑也。

    其二
    一屠晚归,担中肉尽,止有剩骨。途中两狼,缀行甚远。
    屠惧,投以骨。一狼得骨止,一狼仍从。复投之,后狼止而前狼又至。骨已尽矣,而两狼之并驱如故。
    屠大窘,恐前后受其敌。顾野有麦场,场主积薪其中,苫蔽成丘。屠乃奔倚其下,弛担持刀。狼不敢前,眈眈相向。
    少时,一狼径去,其一犬坐于前。久之,目似瞑,意暇甚。屠暴起,以刀劈狼首,又数刀毙之。方欲行,转视积薪后,一狼洞其中,意将隧入以攻其后也。身已半入,止露尻尾。屠自后断其股,亦毙之。乃悟前狼假寐,盖以诱敌。
    狼亦黠矣,而顷刻两毙,禽兽之变诈几何哉?止增笑耳。

    其三
    一屠暮行,为狼所逼。道旁有夜耕所遗行室,奔入伏焉。狼自苫中探爪入。屠急捉之,令不可去。但思无计可以死之。惟有小刀不盈寸,遂割破狼爪下皮,以吹豕之法吹之。极力吹移时,觉狼不甚动,方缚以带。出视,则狼胀如牛,股直不能屈,口张不得合。遂负之以归。
    非屠,乌能作此谋也!
    三事皆出于屠;则屠人之残爆,杀狼亦可用也。

    qí yī
    yǒu tú rén huò ròu guī ,rì yǐ mù ,xū yī láng lái ,kàn dān shàng ròu ,sì shèn chuí xián ,suí wěi háng shù lǐ 。tú jù ,shì zhī yǐ rèn ,shǎo què ;jí zǒu ,yòu cóng zhī 。tú wú jì ,sī láng suǒ yù zhě ròu ,bú rú gū xuán zhū shù ér zǎo qǔ zhī 。suí gōu ròu ,qiào zú guà shù jiān ,shì yǐ kōng dān 。láng nǎi zhǐ 。tú guī 。mèi shuǎng ,wǎng qǔ ròu ,yáo wàng shù shàng xuán jù wù ,sì rén yì sǐ zhuàng 。dà hài ,qūn xún jìn shì zhī ,zé sǐ láng yě 。yǎng shǒu xì shěn ,jiàn láng kǒu zhōng hán ròu ,gōu cì láng è ,rú yú tūn ěr 。shí láng pí jià áng ,zhí shí yú jīn ,tú xiǎo yù yān 。yuán mù qiú yú ,láng zé lí zhī ,shì kě xiào yě 。

    qí èr
    yī tú wǎn guī ,dān zhōng ròu jìn ,zhǐ yǒu shèng gǔ 。tú zhōng liǎng láng ,zhuì háng shèn yuǎn 。
    tú jù ,tóu yǐ gǔ 。yī láng dé gǔ zhǐ ,yī láng réng cóng 。fù tóu zhī ,hòu láng zhǐ ér qián láng yòu zhì 。gǔ yǐ jìn yǐ ,ér liǎng láng zhī bìng qū rú gù 。
    tú dà jiǒng ,kǒng qián hòu shòu qí dí 。gù yě yǒu mài chǎng ,chǎng zhǔ jī xīn qí zhōng ,shān bì chéng qiū 。tú nǎi bēn yǐ qí xià ,chí dān chí dāo 。láng bú gǎn qián ,dān dān xiàng xiàng 。
    shǎo shí ,yī láng jìng qù ,qí yī quǎn zuò yú qián 。jiǔ zhī ,mù sì míng ,yì xiá shèn 。tú bào qǐ ,yǐ dāo pī láng shǒu ,yòu shù dāo bì zhī 。fāng yù háng ,zhuǎn shì jī xīn hòu ,yī láng dòng qí zhōng ,yì jiāng suì rù yǐ gōng qí hòu yě 。shēn yǐ bàn rù ,zhǐ lù kāo wěi 。tú zì hòu duàn qí gǔ ,yì bì zhī 。nǎi wù qián láng jiǎ mèi ,gài yǐ yòu dí 。
    láng yì xiá yǐ ,ér qǐng kè liǎng bì ,qín shòu zhī biàn zhà jǐ hé zāi ?zhǐ zēng xiào ěr 。

    qí sān
    yī tú mù háng ,wéi láng suǒ bī 。dào páng yǒu yè gēng suǒ yí háng shì ,bēn rù fú yān 。láng zì shān zhōng tàn zhǎo rù 。tú jí zhuō zhī ,lìng bú kě qù 。dàn sī wú jì kě yǐ sǐ zhī 。wéi yǒu xiǎo dāo bú yíng cùn ,suí gē pò láng zhǎo xià pí ,yǐ chuī shǐ zhī fǎ chuī zhī 。jí lì chuī yí shí ,jiào láng bú shèn dòng ,fāng fù yǐ dài 。chū shì ,zé láng zhàng rú niú ,gǔ zhí bú néng qū ,kǒu zhāng bú dé hé 。suí fù zhī yǐ guī 。
    fēi tú ,wū néng zuò cǐ móu yě !
    sān shì jiē chū yú tú ;zé tú rén zhī cán bào ,shā láng yì kě yòng yě 。

    哲理,初中文言文,故事,
  • 作者:蒲松龄 朝代:清代

      奂山山市,邑八景之一也,然数年恒不一见。孙公子禹年与同人饮楼上,忽见山头有孤塔耸起,高插青冥,相顾惊疑,念近中无此禅院。无何,见宫殿数十所,碧瓦飞甍,始悟为山市。未几,高垣睥睨,连亘六七里,居然城郭矣。中有楼若者,堂若者,坊若者,历历在目,以亿万计。忽大风起,尘气莽莽然,城市依稀而已。既而风定天清,一切乌有,惟危楼一座,直接霄汉。楼五架,窗扉皆洞开;一行有五点明处,楼外天也。

      层层指数,楼愈高,则明渐少。数至八层,裁如星点。又其上,则黯然缥缈,不可计其层次矣。而楼上人往来屑屑,或凭或立,不一状。逾时,楼渐低,可见其顶;又渐如常楼;又渐如高舍;倏忽如拳如豆,遂不可见。

      又闻有早行者,见山上人烟市肆,与世无别,故又名“鬼市”云。

      huàn shān shān shì ,yì bā jǐng zhī yī yě ,rán shù nián héng bú yī jiàn 。sūn gōng zǐ yǔ nián yǔ tóng rén yǐn lóu shàng ,hū jiàn shān tóu yǒu gū tǎ sǒng qǐ ,gāo chā qīng míng ,xiàng gù jīng yí ,niàn jìn zhōng wú cǐ chán yuàn 。wú hé ,jiàn gōng diàn shù shí suǒ ,bì wǎ fēi méng ,shǐ wù wéi shān shì 。wèi jǐ ,gāo yuán pì nì ,lián gèn liù qī lǐ ,jū rán chéng guō yǐ 。zhōng yǒu lóu ruò zhě ,táng ruò zhě ,fāng ruò zhě ,lì lì zài mù ,yǐ yì wàn jì 。hū dà fēng qǐ ,chén qì mǎng mǎng rán ,chéng shì yī xī ér yǐ 。jì ér fēng dìng tiān qīng ,yī qiē wū yǒu ,wéi wēi lóu yī zuò ,zhí jiē xiāo hàn 。lóu wǔ jià ,chuāng fēi jiē dòng kāi ;yī háng yǒu wǔ diǎn míng chù ,lóu wài tiān yě 。

      céng céng zhǐ shù ,lóu yù gāo ,zé míng jiàn shǎo 。shù zhì bā céng ,cái rú xīng diǎn 。yòu qí shàng ,zé àn rán piāo miǎo ,bú kě jì qí céng cì yǐ 。ér lóu shàng rén wǎng lái xiè xiè ,huò píng huò lì ,bú yī zhuàng 。yú shí ,lóu jiàn dī ,kě jiàn qí dǐng ;yòu jiàn rú cháng lóu ;yòu jiàn rú gāo shě ;shū hū rú quán rú dòu ,suí bú kě jiàn 。

      yòu wén yǒu zǎo háng zhě ,jiàn shān shàng rén yān shì sì ,yǔ shì wú bié ,gù yòu míng “guǐ shì ”yún 。

    辞赋,
  • 作者:蒲松龄 朝代:清代

    其一
      有屠人货肉归,日已暮,欻一狼来,瞰担上肉,似甚垂涎,随尾行数里。屠惧,示之以刃,少却;及走,又从之。屠无计,思狼所欲者肉,不如姑悬诸树而早取之。遂钩肉,翘足挂树间,示以空担。狼乃止。屠归。昧爽,往取肉,遥望树上悬巨物,似人缢死状。大骇,逡巡近视之,则死狼也。仰首细审,见狼口中含肉,钩刺狼腭,如鱼吞饵。时狼皮价昂,直十余金,屠小裕焉。缘木求鱼,狼则罹之,是可笑也。

    其二
      一屠晚归,担中肉尽,止有剩骨。途中两狼,缀行甚远。
      屠惧,投以骨。一狼得骨止,一狼仍从。复投之,后狼止而前狼又至。骨已尽矣,而两狼之并驱如故。
      屠大窘,恐前后受其敌。顾野有麦场,场主积薪其中,苫蔽成丘。屠乃奔倚其下,弛担持刀。狼不敢前,眈眈相向。
      少时,一狼径去,其一犬坐于前。久之,目似瞑,意暇甚。屠暴起,以刀劈狼首,又数刀毙之。方欲行,转视积薪后,一狼洞其中,意将隧入以攻其后也。身已半入,止露尻尾。屠自后断其股,亦毙之。乃悟前狼假寐,盖以诱敌。
      狼亦黠矣,而顷刻两毙,禽兽之变诈几何哉?止增笑耳。

    其三
      一屠暮行,为狼所逼。道旁有夜耕所遗行室,奔入伏焉。狼自苫中探爪入。屠急捉之,令不可去。但思无计可以死之。惟有小刀不盈寸,遂割破狼爪下皮,以吹豕之法吹之。极力吹移时,觉狼不甚动,方缚以带。出视,则狼胀如牛,股直不能屈,口张不得合。遂负之以归。
      非屠,乌能作此谋也!
      三事皆出于屠;则屠人之残爆,杀狼亦可用也。

    qí yī
      yǒu tú rén huò ròu guī ,rì yǐ mù ,xū yī láng lái ,kàn dān shàng ròu ,sì shèn chuí xián ,suí wěi háng shù lǐ 。tú jù ,shì zhī yǐ rèn ,shǎo què ;jí zǒu ,yòu cóng zhī 。tú wú jì ,sī láng suǒ yù zhě ròu ,bú rú gū xuán zhū shù ér zǎo qǔ zhī 。suí gōu ròu ,qiào zú guà shù jiān ,shì yǐ kōng dān 。láng nǎi zhǐ 。tú guī 。mèi shuǎng ,wǎng qǔ ròu ,yáo wàng shù shàng xuán jù wù ,sì rén yì sǐ zhuàng 。dà hài ,qūn xún jìn shì zhī ,zé sǐ láng yě 。yǎng shǒu xì shěn ,jiàn láng kǒu zhōng hán ròu ,gōu cì láng è ,rú yú tūn ěr 。shí láng pí jià áng ,zhí shí yú jīn ,tú xiǎo yù yān 。yuán mù qiú yú ,láng zé lí zhī ,shì kě xiào yě 。

    qí èr
      yī tú wǎn guī ,dān zhōng ròu jìn ,zhǐ yǒu shèng gǔ 。tú zhōng liǎng láng ,zhuì háng shèn yuǎn 。
      tú jù ,tóu yǐ gǔ 。yī láng dé gǔ zhǐ ,yī láng réng cóng 。fù tóu zhī ,hòu láng zhǐ ér qián láng yòu zhì 。gǔ yǐ jìn yǐ ,ér liǎng láng zhī bìng qū rú gù 。
      tú dà jiǒng ,kǒng qián hòu shòu qí dí 。gù yě yǒu mài chǎng ,chǎng zhǔ jī xīn qí zhōng ,shān bì chéng qiū 。tú nǎi bēn yǐ qí xià ,chí dān chí dāo 。láng bú gǎn qián ,dān dān xiàng xiàng 。
      shǎo shí ,yī láng jìng qù ,qí yī quǎn zuò yú qián 。jiǔ zhī ,mù sì míng ,yì xiá shèn 。tú bào qǐ ,yǐ dāo pī láng shǒu ,yòu shù dāo bì zhī 。fāng yù háng ,zhuǎn shì jī xīn hòu ,yī láng dòng qí zhōng ,yì jiāng suì rù yǐ gōng qí hòu yě 。shēn yǐ bàn rù ,zhǐ lù kāo wěi 。tú zì hòu duàn qí gǔ ,yì bì zhī 。nǎi wù qián láng jiǎ mèi ,gài yǐ yòu dí 。
      láng yì xiá yǐ ,ér qǐng kè liǎng bì ,qín shòu zhī biàn zhà jǐ hé zāi ?zhǐ zēng xiào ěr 。

    qí sān
      yī tú mù háng ,wéi láng suǒ bī 。dào páng yǒu yè gēng suǒ yí háng shì ,bēn rù fú yān 。láng zì shān zhōng tàn zhǎo rù 。tú jí zhuō zhī ,lìng bú kě qù 。dàn sī wú jì kě yǐ sǐ zhī 。wéi yǒu xiǎo dāo bú yíng cùn ,suí gē pò láng zhǎo xià pí ,yǐ chuī shǐ zhī fǎ chuī zhī 。jí lì chuī yí shí ,jiào láng bú shèn dòng ,fāng fù yǐ dài 。chū shì ,zé láng zhàng rú niú ,gǔ zhí bú néng qū ,kǒu zhāng bú dé hé 。suí fù zhī yǐ guī 。
      fēi tú ,wū néng zuò cǐ móu yě !
      sān shì jiē chū yú tú ;zé tú rén zhī cán bào ,shā láng yì kě yòng yě 。

    辞赋,
  • 作者:蒲松龄 朝代:清代

      康熙七年六月十七日戌刻,地大震。余适客稷下,方与表兄李笃之对烛饮。忽闻有声如雷,自东南来,向西北去。众骇异,不解其故。俄而几案摆簸,酒杯倾覆;屋梁椽柱,错折有声。相顾失色。久之,方知地震,各疾趋出。见楼阁房舍,仆而复起;墙倾屋塌之声,与儿啼女号,喧如鼎沸。

      人眩晕不能立,坐地上,随地转侧。河水倾泼丈余,鸡鸣犬吠满城中。逾一时许,始稍定。视街上,则男女裸聚,竞相告语,并忘其未衣也。后闻某处井倾仄,不可汲;某家楼台南北易向;栖霞山裂;沂水陷穴,广数亩。此真非常之奇变也。

      有邑人妇,夜起溲溺,回则狼衔其子。妇急与狼争。狼一缓颊,妇夺儿出,携抱中。狼蹲不去。妇大号。邻人奔集,狼乃去。妇惊定作喜,指天画地,述狼衔儿状,已夺儿状。良久,忽悟一身未着寸缕,乃奔。此与地震时男妇两忘者,同一情状也。人之惶急无谋,一何可笑!

      kāng xī qī nián liù yuè shí qī rì xū kè ,dì dà zhèn 。yú shì kè jì xià ,fāng yǔ biǎo xiōng lǐ dǔ zhī duì zhú yǐn 。hū wén yǒu shēng rú léi ,zì dōng nán lái ,xiàng xī běi qù 。zhòng hài yì ,bú jiě qí gù 。é ér jǐ àn bǎi bò ,jiǔ bēi qīng fù ;wū liáng chuán zhù ,cuò shé yǒu shēng 。xiàng gù shī sè 。jiǔ zhī ,fāng zhī dì zhèn ,gè jí qū chū 。jiàn lóu gé fáng shě ,pú ér fù qǐ ;qiáng qīng wū tā zhī shēng ,yǔ ér tí nǚ hào ,xuān rú dǐng fèi 。

      rén xuàn yūn bú néng lì ,zuò dì shàng ,suí dì zhuǎn cè 。hé shuǐ qīng pō zhàng yú ,jī míng quǎn fèi mǎn chéng zhōng 。yú yī shí xǔ ,shǐ shāo dìng 。shì jiē shàng ,zé nán nǚ luǒ jù ,jìng xiàng gào yǔ ,bìng wàng qí wèi yī yě 。hòu wén mǒu chù jǐng qīng zè ,bú kě jí ;mǒu jiā lóu tái nán běi yì xiàng ;qī xiá shān liè ;yí shuǐ xiàn xué ,guǎng shù mǔ 。cǐ zhēn fēi cháng zhī qí biàn yě 。

      yǒu yì rén fù ,yè qǐ sōu nì ,huí zé láng xián qí zǐ 。fù jí yǔ láng zhēng 。láng yī huǎn jiá ,fù duó ér chū ,xié bào zhōng 。láng dūn bú qù 。fù dà hào 。lín rén bēn jí ,láng nǎi qù 。fù jīng dìng zuò xǐ ,zhǐ tiān huà dì ,shù láng xián ér zhuàng ,yǐ duó ér zhuàng 。liáng jiǔ ,hū wù yī shēn wèi zhe cùn lǚ ,nǎi bēn 。cǐ yǔ dì zhèn shí nán fù liǎng wàng zhě ,tóng yī qíng zhuàng yě 。rén zhī huáng jí wú móu ,yī hé kě xiào !

    辞赋,
  • 作者:蒲松龄 朝代:清代

      两牧童入山至狼穴,穴中有小狼二。谋分捉之,各登一树,相去数十步。少倾,大狼至,入穴失子,意甚仓皇。童于树上扭小狼蹄、耳,故令嗥。大狼闻声仰视,怒奔树下,且号且抓。其一童嗥又在彼树致小狼鸣急。狼闻声四顾,始望见之;乃舍此趋彼,号抓如前状。前树又鸣,又转奔之。口无停声,足无停趾,数十往复,奔渐迟,声渐弱;既而奄奄僵卧,久之不动。童下视之,气已绝矣。

      liǎng mù tóng rù shān zhì láng xué ,xué zhōng yǒu xiǎo láng èr 。móu fèn zhuō zhī ,gè dēng yī shù ,xiàng qù shù shí bù 。shǎo qīng ,dà láng zhì ,rù xué shī zǐ ,yì shèn cāng huáng 。tóng yú shù shàng niǔ xiǎo láng tí 、ěr ,gù lìng háo 。dà láng wén shēng yǎng shì ,nù bēn shù xià ,qiě hào qiě zhuā 。qí yī tóng háo yòu zài bǐ shù zhì xiǎo láng míng jí 。láng wén shēng sì gù ,shǐ wàng jiàn zhī ;nǎi shě cǐ qū bǐ ,hào zhuā rú qián zhuàng 。qián shù yòu míng ,yòu zhuǎn bēn zhī 。kǒu wú tíng shēng ,zú wú tíng zhǐ ,shù shí wǎng fù ,bēn jiàn chí ,shēng jiàn ruò ;jì ér yǎn yǎn jiāng wò ,jiǔ zhī bú dòng 。tóng xià shì zhī ,qì yǐ jué yǐ 。

    辞赋,
  • 作者:蒲松龄 朝代:清代

      红毛国,旧许与中国相贸易,边帅见其众,不许登岸。红毛人固请赐一毡地足矣。帅思一毡所容无几,许之。其人置毡岸上,但容二人,拉之容四五人。且拉且登,顷刻毡大亩许,已登百人矣。短刃并发,出于不意,被掠数里而去。

      hóng máo guó ,jiù xǔ yǔ zhōng guó xiàng mào yì ,biān shuài jiàn qí zhòng ,bú xǔ dēng àn 。hóng máo rén gù qǐng cì yī zhān dì zú yǐ 。shuài sī yī zhān suǒ róng wú jǐ ,xǔ zhī 。qí rén zhì zhān àn shàng ,dàn róng èr rén ,lā zhī róng sì wǔ rén 。qiě lā qiě dēng ,qǐng kè zhān dà mǔ xǔ ,yǐ dēng bǎi rén yǐ 。duǎn rèn bìng fā ,chū yú bú yì ,bèi luě shù lǐ ér qù 。

    辞赋,
  • 作者:蒲松龄 朝代:清代

    康熙七年六月十七日戌刻,地大震。余适客稷下,方与表兄李笃之对烛饮。忽闻有声如雷,自东南来,向西北去。众骇异,不解其故。俄而几案摆簸,酒杯倾覆;屋梁椽柱,错折有声。相顾失色。久之,方知地震,各疾趋出。见楼阁房舍,仆而复起;墙倾屋塌之声,与儿啼女号,喧如鼎沸。

    人眩晕不能立,坐地上,随地转侧。河水倾泼丈余,鸡鸣犬吠满城中。逾一时许,始稍定。视街上,则男女裸聚,竞相告语,并忘其未衣也。后闻某处井倾仄,不可汲;某家楼台南北易向;栖霞山裂;沂水陷穴,广数亩。此真非常之奇变也。

    有邑人妇,夜起溲溺,回则狼衔其子。妇急与狼争。狼一缓颊,妇夺儿出,携抱中。狼蹲不去。妇大号。邻人奔集,狼乃去。妇惊定作喜,指天画地,述狼衔儿状,已夺儿状。良久,忽悟一身未着寸缕,乃奔。此与地震时男妇两忘者,同一情状也。人之惶急无谋,一何可笑!

    kāng xī qī nián liù yuè shí qī rì xū kè ,dì dà zhèn 。yú shì kè jì xià ,fāng yǔ biǎo xiōng lǐ dǔ zhī duì zhú yǐn 。hū wén yǒu shēng rú léi ,zì dōng nán lái ,xiàng xī běi qù 。zhòng hài yì ,bú jiě qí gù 。é ér jǐ àn bǎi bò ,jiǔ bēi qīng fù ;wū liáng chuán zhù ,cuò shé yǒu shēng 。xiàng gù shī sè 。jiǔ zhī ,fāng zhī dì zhèn ,gè jí qū chū 。jiàn lóu gé fáng shě ,pú ér fù qǐ ;qiáng qīng wū tā zhī shēng ,yǔ ér tí nǚ hào ,xuān rú dǐng fèi 。

    rén xuàn yūn bú néng lì ,zuò dì shàng ,suí dì zhuǎn cè 。hé shuǐ qīng pō zhàng yú ,jī míng quǎn fèi mǎn chéng zhōng 。yú yī shí xǔ ,shǐ shāo dìng 。shì jiē shàng ,zé nán nǚ luǒ jù ,jìng xiàng gào yǔ ,bìng wàng qí wèi yī yě 。hòu wén mǒu chù jǐng qīng zè ,bú kě jí ;mǒu jiā lóu tái nán běi yì xiàng ;qī xiá shān liè ;yí shuǐ xiàn xué ,guǎng shù mǔ 。cǐ zhēn fēi cháng zhī qí biàn yě 。

    yǒu yì rén fù ,yè qǐ sōu nì ,huí zé láng xián qí zǐ 。fù jí yǔ láng zhēng 。láng yī huǎn jiá ,fù duó ér chū ,xié bào zhōng 。láng dūn bú qù 。fù dà hào 。lín rén bēn jí ,láng nǎi qù 。fù jīng dìng zuò xǐ ,zhǐ tiān huà dì ,shù láng xián ér zhuàng ,yǐ duó ér zhuàng 。liáng jiǔ ,hū wù yī shēn wèi zhe cùn lǚ ,nǎi bēn 。cǐ yǔ dì zhèn shí nán fù liǎng wàng zhě ,tóng yī qíng zhuàng yě 。rén zhī huáng jí wú móu ,yī hé kě xiào !

    初中文言文,大自然,