1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

孟郊的诗词全集

共收录了384首诗词作品

孟郊简介

孟郊(751─814),字东野,湖州武康(今浙江德清县)人。早年隐居河南嵩山。后两试不第,直到四十六岁时才中进士。五十岁时任溧阳县尉,由于抱负不得施展,便放迹山林间,吟诗度日,以致公务多废,县令便另委他人代行职务,并把他的俸禄减去一半,不久辞官回家。后经河南尹郑余庆的推荐,出任河南水陆转运判官,晚年多在洛阳度过。宪宗元和九年,郑余庆再度聘他往兴元府任参军,携家眷前往,病死在赴任途中。他为人耿介倔强,一生穷愁潦倒,所以他的诗大多是抒发个人的坎坷不遇和揭露世态炎凉,用字追求「瘦」、「硬」。但由于个人的清贫生活而对劳动人民的疾苦有所体会,所以又写了不少象《寒地百姓吟》、《织妇辞》等反映民间疾苦的诗。著有《孟东野集》,存诗四百余首。
展开查看所有  

孟郊诗集大全

  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    岂独科斗死,所嗟文字捐。蒿蔓转骄弄,菱荇减婵娟。
    未遂摆鳞志,空思吹浪旋。何当再霖雨,洗濯生华鲜。

    qǐ dú kē dòu sǐ ,suǒ jiē wén zì juān 。hāo màn zhuǎn jiāo nòng ,líng xìng jiǎn chán juān 。
    wèi suí bǎi lín zhì ,kōng sī chuī làng xuán 。hé dāng zài lín yǔ ,xǐ zhuó shēng huá xiān 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    天下无义剑,中原多疮痍。哀哀陆大夫,正直神反欺。
    子路已成血,嵇康今尚嗤。为君每一恸,如剑在四肢。
    折羽不复飞,逝水不复归。直松摧高柯,弱蔓将何依。
    朝为春日欢,夕为秋日悲。泪下无尺寸,纷纷天雨丝。
    积怨成疾疹,积恨成狂痴。怨草岂有边,恨水岂有涯。
    怨恨驰我心,茫茫日何之。

    tiān xià wú yì jiàn ,zhōng yuán duō chuāng yí 。āi āi lù dà fū ,zhèng zhí shén fǎn qī 。
    zǐ lù yǐ chéng xuè ,jī kāng jīn shàng chī 。wéi jun1 měi yī tòng ,rú jiàn zài sì zhī 。
    shé yǔ bú fù fēi ,shì shuǐ bú fù guī 。zhí sōng cuī gāo kē ,ruò màn jiāng hé yī 。
    cháo wéi chūn rì huān ,xī wéi qiū rì bēi 。lèi xià wú chǐ cùn ,fēn fēn tiān yǔ sī 。
    jī yuàn chéng jí zhěn ,jī hèn chéng kuáng chī 。yuàn cǎo qǐ yǒu biān ,hèn shuǐ qǐ yǒu yá 。
    yuàn hèn chí wǒ xīn ,máng máng rì hé zhī 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    兽中有人性,形异遭人隔。人中有兽心,几人能真识。
    古人形似兽,皆有大圣德。今人表似人,兽心安可测。
    虽笑未必和,虽哭未必戚。面结口头交,肚里生荆棘。
    好人常直道,不顺世间逆。恶人巧谄多,非义苟且得。
    若是效真人,坚心如铁石。不谄亦不欺,不奢复不溺。
    面无吝色容,心无诈忧惕。君子大道人,朝夕恒的的。

    shòu zhōng yǒu rén xìng ,xíng yì zāo rén gé 。rén zhōng yǒu shòu xīn ,jǐ rén néng zhēn shí 。
    gǔ rén xíng sì shòu ,jiē yǒu dà shèng dé 。jīn rén biǎo sì rén ,shòu xīn ān kě cè 。
    suī xiào wèi bì hé ,suī kū wèi bì qī 。miàn jié kǒu tóu jiāo ,dù lǐ shēng jīng jí 。
    hǎo rén cháng zhí dào ,bú shùn shì jiān nì 。è rén qiǎo chǎn duō ,fēi yì gǒu qiě dé 。
    ruò shì xiào zhēn rén ,jiān xīn rú tiě shí 。bú chǎn yì bú qī ,bú shē fù bú nì 。
    miàn wú lìn sè róng ,xīn wú zhà yōu tì 。jun1 zǐ dà dào rén ,cháo xī héng de de 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    于鹄值谏议,以球不能官。焦蒙值舍人,以杯不得完。
    可惜大雅旨,意此小团栾。名回不敢辨,心转实是难。
    不惜为君转,转非君子观。转之复转之,强转谁能欢。
    哀哉虚转言,不可穷波澜。

    yú hú zhí jiàn yì ,yǐ qiú bú néng guān 。jiāo méng zhí shě rén ,yǐ bēi bú dé wán 。
    kě xī dà yǎ zhǐ ,yì cǐ xiǎo tuán luán 。míng huí bú gǎn biàn ,xīn zhuǎn shí shì nán 。
    bú xī wéi jun1 zhuǎn ,zhuǎn fēi jun1 zǐ guān 。zhuǎn zhī fù zhuǎn zhī ,qiáng zhuǎn shuí néng huān 。
    āi zāi xū zhuǎn yán ,bú kě qióng bō lán 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    贫富喜雪晴,出门意皆饶。镜海见纤悉,冰天步飘飖.
    一一仙子行,家家尘声销。小儿击玉指,大耋歌圣朝。
    睿气流不尽,瑞仙何夐寥。始知望幸色,终疑异礼招。
    市井亦清洁,闾阎耸岧峣.苍生愿东顾,翠华仍西遥。
    天念岂薄厚,宸衷多忧焦。忧焦致太平,以兹时比尧。
    古耳有未通,新词有潜韶。甘为酒伶摈,坐耻歌女娇。
    选音不易言,裁正逢今朝。今朝前古文,律异同一调。
    愿于尧琯中,奏尽郁抑谣。

    pín fù xǐ xuě qíng, chū mén yì jiē ráo. br jìng hǎi jiàn xiān xī, bīng tiān bù piāo yáo. br yī yī xiān zǐ xíng, jiā jiā chén shēng xiāo. br xiǎo ér jī yù zhǐ, dà dié gē shèng cháo. br br ruì qì liú bù jìn, ruì xiān hé xiòng liáo. br shǐ zhī wàng xìng sè, zhōng yí yì lǐ zhāo. br br shì jǐng yì qīng jié, lǘ yán sǒng tiáo yáo. cāng shēng yuàn dōng gù, cuì huá réng xī yáo. br br tiān niàn qǐ bó hòu, chén zhōng duō yōu jiāo. br yōu jiāo zhì tài píng, yǐ zī shí bǐ yáo. br br gǔ ěr yǒu wèi tōng, xīn cí yǒu qián sháo. br gān wèi jiǔ líng bìn, zuò chǐ gē nǚ jiāo. br br xuǎn yīn bù yì yán, cái zhèng féng jīn zhāo. br jīn zhāo qián gǔ wén, lǜ yì tóng yī diào. br br yuàn yú yáo guǎn zhōng, zòu jǐn yù yì yáo. br

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    无火炙地眠,半夜皆立号。冷箭何处来,棘针风骚劳。
    霜吹破四壁,苦痛不可逃。高堂搥钟饮,到晓闻烹炮。
    寒者愿为蛾,烧死彼华膏。华膏隔仙罗,虚绕千万遭。
    到头落地死,踏地为游遨。游遨者是谁,君子为郁陶。

    wú huǒ zhì dì mián ,bàn yè jiē lì hào 。lěng jiàn hé chù lái ,jí zhēn fēng sāo láo 。
    shuāng chuī pò sì bì ,kǔ tòng bú kě táo 。gāo táng duī zhōng yǐn ,dào xiǎo wén pēng pào 。
    hán zhě yuàn wéi é ,shāo sǐ bǐ huá gāo 。huá gāo gé xiān luó ,xū rào qiān wàn zāo 。
    dào tóu luò dì sǐ ,tà dì wéi yóu áo 。yóu áo zhě shì shuí ,jun1 zǐ wéi yù táo 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    倾尽眼中力,抄诗过与人。自悲风雅老,恐被巴竹嗔。
    零落雪文字,分明镜精神。坐甘冰抱晚,永谢酒怀春。
    徒有言言旧,惭无默默新。始惊儒教误,渐与佛乘亲。

    qīng jìn yǎn zhōng lì ,chāo shī guò yǔ rén 。zì bēi fēng yǎ lǎo ,kǒng bèi bā zhú chēn 。
    líng luò xuě wén zì ,fèn míng jìng jīng shén 。zuò gān bīng bào wǎn ,yǒng xiè jiǔ huái chūn 。
    tú yǒu yán yán jiù ,cán wú mò mò xīn 。shǐ jīng rú jiāo wù ,jiàn yǔ fó chéng qīn 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    饿马骨亦耸,独驱出东门。少年一日程,衰叟十日奔。
    寒景不我为,疾走落平原。眇默荒草行,恐惧夜魄翻。
    一生自组织,千首大雅言。道路如抽蚕,宛转羁肠繁。

    è mǎ gǔ yì sǒng ,dú qū chū dōng mén 。shǎo nián yī rì chéng ,shuāi sǒu shí rì bēn 。
    hán jǐng bú wǒ wéi ,jí zǒu luò píng yuán 。miǎo mò huāng cǎo háng ,kǒng jù yè pò fān 。
    yī shēng zì zǔ zhī ,qiān shǒu dà yǎ yán 。dào lù rú chōu cán ,wǎn zhuǎn jī cháng fán 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    无子抄文字,老吟多飘零。有时吐向床,枕席不解听。
    斗蚁甚微细,病闻亦清泠。小大不自识,自然天性灵。

    wú zǐ chāo wén zì ,lǎo yín duō piāo líng 。yǒu shí tǔ xiàng chuáng ,zhěn xí bú jiě tīng 。
    dòu yǐ shèn wēi xì ,bìng wén yì qīng líng 。xiǎo dà bú zì shí ,zì rán tiān xìng líng 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    十岁小小儿,能歌得朝天。六十孤老人,能诗独临川。
    去年西京寺,众伶集讲筵。能嘶竹枝词,供养绳床禅。
    能诗不如歌,怅望三百篇。

    shí suì xiǎo xiǎo ér ,néng gē dé cháo tiān 。liù shí gū lǎo rén ,néng shī dú lín chuān 。
    qù nián xī jīng sì ,zhòng líng jí jiǎng yàn 。néng sī zhú zhī cí ,gòng yǎng shéng chuáng chán 。
    néng shī bú rú gē ,chàng wàng sān bǎi piān 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    霅水徒清深,照影不照心。白鹤未轻举,众鸟争浮沉。
    因兹挂帆去,遂作归山吟。

    zhá shuǐ tú qīng shēn ,zhào yǐng bú zhào xīn 。bái hè wèi qīng jǔ ,zhòng niǎo zhēng fú chén 。
    yīn zī guà fān qù ,suí zuò guī shān yín 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    冷气入疮痛,夜来痛如何。疮从公怒生,岂以私恨多。
    公怒亦非道,怒消乃天和。古有焕辉句,嵇康闲婆娑。
    请君吟啸之,正气庶不讹。

    lěng qì rù chuāng tòng ,yè lái tòng rú hé 。chuāng cóng gōng nù shēng ,qǐ yǐ sī hèn duō 。
    gōng nù yì fēi dào ,nù xiāo nǎi tiān hé 。gǔ yǒu huàn huī jù ,jī kāng xián pó suō 。
    qǐng jun1 yín xiào zhī ,zhèng qì shù bú é 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    晓月难为光,愁人难为肠。谁言春物荣,独见叶上霜。
    雕鹗失势病,鹪鹩假翼翔。弃置复弃置,情如刀剑伤。

    xiǎo yuè nán wéi guāng ,chóu rén nán wéi cháng 。shuí yán chūn wù róng ,dú jiàn yè shàng shuāng 。
    diāo è shī shì bìng ,jiāo liáo jiǎ yì xiáng 。qì zhì fù qì zhì ,qíng rú dāo jiàn shāng 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    酒是古明镜,辗开小人心。醉见异举止,醉闻异声音。
    酒功如此多,酒屈亦以深。罪人免罪酒,如此可为箴。

    jiǔ shì gǔ míng jìng ,niǎn kāi xiǎo rén xīn 。zuì jiàn yì jǔ zhǐ ,zuì wén yì shēng yīn 。
    jiǔ gōng rú cǐ duō ,jiǔ qū yì yǐ shēn 。zuì rén miǎn zuì jiǔ ,rú cǐ kě wéi zhēn 。

    辞赋,
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    浊水心易倾,明波兴初发。思逢海底人,乞取蚌中月。
    此兴若未谐,此心终不歇。

    zhuó shuǐ xīn yì qīng ,míng bō xìng chū fā 。sī féng hǎi dǐ rén ,qǐ qǔ bàng zhōng yuè 。
    cǐ xìng ruò wèi xié ,cǐ xīn zhōng bú xiē 。

    辞赋,