1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

刘禹锡的诗词全集

共收录了791首诗词作品

刘禹锡简介

刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。
展开查看所有  

刘禹锡诗集大全

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【杨柳枝】 凤阙轻遮翡翠帏, 龙墀遥望麴尘生。 御沟春水相辉映, 狂杀长安年少儿。

    【yáng liǔ zhī 】 fèng què qīng zhē fěi cuì wéi , lóng chí yáo wàng qū chén shēng 。 yù gōu chūn shuǐ xiàng huī yìng , kuáng shā zhǎng ān nián shǎo ér 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【杨柳枝】 花萼楼前初种时, 美人楼上斗腰肢。 如今抛掷长街里, 露叶如啼欲恨谁?

    【yáng liǔ zhī 】 huā è lóu qián chū zhǒng shí , měi rén lóu shàng dòu yāo zhī 。 rú jīn pāo zhì zhǎng jiē lǐ , lù yè rú tí yù hèn shuí ?

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【杨柳枝】 金谷园中莺乱飞, 铜驼陌上好风吹。 城东桃李须臾尽, 争似垂杨无限时。

    【yáng liǔ zhī 】 jīn gǔ yuán zhōng yīng luàn fēi , tóng tuó mò shàng hǎo fēng chuī 。 chéng dōng táo lǐ xū yú jìn , zhēng sì chuí yáng wú xiàn shí 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【杨柳枝】 南陌东城春草时, 相逢何处不依依? 桃红李白皆夸好, 须得垂杨相发挥。

    【yáng liǔ zhī 】 nán mò dōng chéng chūn cǎo shí , xiàng féng hé chù bú yī yī ? táo hóng lǐ bái jiē kuā hǎo , xū dé chuí yáng xiàng fā huī 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【杨柳枝】 轻盈袅娜占年华, 舞榭妆楼处处遮。 春尽絮飞留不得, 随风好去落人家。

    【yáng liǔ zhī 】 qīng yíng niǎo nà zhàn nián huá , wǔ xiè zhuāng lóu chù chù zhē 。 chūn jìn xù fēi liú bú dé , suí fēng hǎo qù luò rén jiā 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【杨柳枝】 塞北梅花羌笛吹, 淮南桂树小山词。 请君莫奏前朝曲, 听唱新翻杨柳枝。

    【yáng liǔ zhī 】 sāi běi méi huā qiāng dí chuī , huái nán guì shù xiǎo shān cí 。 qǐng jun1 mò zòu qián cháo qǔ , tīng chàng xīn fān yáng liǔ zhī 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【杨柳枝】 巫山巫峡杨柳多, 朝云暮雨远相和。 因想阳台无限事, 为君回唱竹枝歌。

    【yáng liǔ zhī 】 wū shān wū xiá yáng liǔ duō , cháo yún mù yǔ yuǎn xiàng hé 。 yīn xiǎng yáng tái wú xiàn shì , wéi jun1 huí chàng zhú zhī gē 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【杨柳枝】 扬子江头烟景迷, 隋家宫树拂金堤。 嵯峨犹有当时色, 半蘸波中水鸟栖。

    【yáng liǔ zhī 】 yáng zǐ jiāng tóu yān jǐng mí , suí jiā gōng shù fú jīn dī 。 cuó é yóu yǒu dāng shí sè , bàn zhàn bō zhōng shuǐ niǎo qī 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【杨柳枝】 炀帝行宫汴水滨, 数株残柳不胜春。 晚来风起花如雪, 飞入宫墙不见人。

    【yáng liǔ zhī 】 yáng dì háng gōng biàn shuǐ bīn , shù zhū cán liǔ bú shèng chūn 。 wǎn lái fēng qǐ huā rú xuě , fēi rù gōng qiáng bú jiàn rén 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【杨柳枝】 迎得春光先到来, 轻黄浅绿映楼台。 只缘袅娜多情思, 更被春风长挫摧。

    【yáng liǔ zhī 】 yíng dé chūn guāng xiān dào lái , qīng huáng qiǎn lǜ yìng lóu tái 。 zhī yuán niǎo nà duō qíng sī , gèng bèi chūn fēng zhǎng cuò cuī 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【杨柳枝】 御陌青门拂地垂, 千条金缕万条丝。 如今绾作同心结, 将赠行人知不知。

    【yáng liǔ zhī 】 yù mò qīng mén fú dì chuí , qiān tiáo jīn lǚ wàn tiáo sī 。 rú jīn wǎn zuò tóng xīn jié , jiāng zèng háng rén zhī bú zhī 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【忆江南】 春去也, 多谢洛城人。 弱柳从风疑举袂, 丛兰裛露似沾巾。 独坐亦含嚬。

    【yì jiāng nán 】 chūn qù yě , duō xiè luò chéng rén 。 ruò liǔ cóng fēng yí jǔ mèi , cóng lán yì lù sì zhān jīn 。 dú zuò yì hán pín 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【忆江南】 春去也, 共惜艳阳年。 犹有桃花流水上, 无辞竹叶醉尊前。 惟待见青天。

    【yì jiāng nán 】 chūn qù yě , gòng xī yàn yáng nián 。 yóu yǒu táo huā liú shuǐ shàng , wú cí zhú yè zuì zūn qián 。 wéi dài jiàn qīng tiān 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【与歌者米嘉荣】 唱得凉州意外声, 旧人唯数米嘉荣。 近来时世轻先辈, 好染髭须事后生。

    【yǔ gē zhě mǐ jiā róng 】 chàng dé liáng zhōu yì wài shēng , jiù rén wéi shù mǐ jiā róng 。 jìn lái shí shì qīng xiān bèi , hǎo rǎn zī xū shì hòu shēng 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【元和十一年自朗州召至京戏赠看花诸君子】 紫陌红尘拂面来,[1] 无人不道看花回。 玄都观里桃千树,[2] 尽是刘郎去后栽。[3] 【再游玄都观】 百亩庭中半是苔, 桃花净尽菜花开。 种桃道士归何处, 前度刘郎今又来。

    【yuán hé shí yī nián zì lǎng zhōu zhào zhì jīng xì zèng kàn huā zhū jun1 zǐ 】 zǐ mò hóng chén fú miàn lái ,[1] wú rén bú dào kàn huā huí 。 xuán dōu guān lǐ táo qiān shù ,[2] jìn shì liú láng qù hòu zāi 。[3] 【zài yóu xuán dōu guān 】 bǎi mǔ tíng zhōng bàn shì tái , táo huā jìng jìn cài huā kāi 。 zhǒng táo dào shì guī hé chù , qián dù liú láng jīn yòu lái 。