1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

刘禹锡的诗词全集

共收录了791首诗词作品

刘禹锡简介

刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。
展开查看所有  

刘禹锡诗集大全

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【再授连州至衡阳酬柳柳州赠别】 去国十年同赴召,渡湘千里又分歧。 重临事异黄丞相,三黜名惭柳士师。 归目并随回雁尽,愁肠正遇断猿时。 桂江东过连山下,相望长吟有所思。

    【zài shòu lián zhōu zhì héng yáng chóu liǔ liǔ zhōu zèng bié 】 qù guó shí nián tóng fù zhào ,dù xiāng qiān lǐ yòu fèn qí 。 zhòng lín shì yì huáng chéng xiàng ,sān chù míng cán liǔ shì shī 。 guī mù bìng suí huí yàn jìn ,chóu cháng zhèng yù duàn yuán shí 。 guì jiāng dōng guò lián shān xià ,xiàng wàng zhǎng yín yǒu suǒ sī 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【昼居池上亭独吟】 日午树阴正,独吟池上亭。 静看蜂教诲,闲想鹤仪形。 法酒调神气,清琴入性灵。 浩然机已息,几杖复何铭?

    【zhòu jū chí shàng tíng dú yín 】 rì wǔ shù yīn zhèng ,dú yín chí shàng tíng 。 jìng kàn fēng jiāo huì ,xián xiǎng hè yí xíng 。 fǎ jiǔ diào shén qì ,qīng qín rù xìng líng 。 hào rán jī yǐ xī ,jǐ zhàng fù hé míng ?

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【竹枝】 白帝城头春草生, 白盐山下蜀江清。 南人上来歌一曲, 北人莫上动乡情。

    【zhú zhī 】 bái dì chéng tóu chūn cǎo shēng , bái yán shān xià shǔ jiāng qīng 。 nán rén shàng lái gē yī qǔ , běi rén mò shàng dòng xiāng qíng 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【竹枝】 城西门外滟预堆, 年年波浪不能摧。 懊恼人心不如石, 少时东去复西来。

    【zhú zhī 】 chéng xī mén wài yàn yù duī , nián nián bō làng bú néng cuī 。 ào nǎo rén xīn bú rú shí , shǎo shí dōng qù fù xī lái 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【竹枝】 楚水巴山江雨多, 巴人能唱本乡歌。 今朝北客思归去, 回入纥那披绿罗。

    【zhú zhī 】 chǔ shuǐ bā shān jiāng yǔ duō , bā rén néng chàng běn xiāng gē 。 jīn cháo běi kè sī guī qù , huí rù gē nà pī lǜ luó 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【竹枝】 江上春来新雨晴, □西春水彀纹生。 桥东桥西好杨柳, 人来人去唱歌行。

    【zhú zhī 】 jiāng shàng chūn lái xīn yǔ qíng , □xī chūn shuǐ gòu wén shēng 。 qiáo dōng qiáo xī hǎo yáng liǔ , rén lái rén qù chàng gē háng 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    竹枝词

    瞿塘嘈嘈十二滩, 此中道路古来难。 

    长恨人心不如水, 等闲平地起波澜。

    zhú zhī cí

    qú táng cáo cáo shí èr tān , cǐ zhōng dào lù gǔ lái nán 。 

    zhǎng hèn rén xīn bú rú shuǐ , děng xián píng dì qǐ bō lán 。

    写景,抱负,竹子,借景抒情,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【竹枝】 两岸山花似雪开, 家家春酒满银杯。 昭君坊中多女伴, 永安宫外踏青来。

    【zhú zhī 】 liǎng àn shān huā sì xuě kāi , jiā jiā chūn jiǔ mǎn yín bēi 。 zhāo jun1 fāng zhōng duō nǚ bàn , yǒng ān gōng wài tà qīng lái 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【竹枝】 日出三竿春雾消, 江头蜀客驻兰桡。 凭寄狂夫书一纸, 住在成都万里桥。

    【zhú zhī 】 rì chū sān gān chūn wù xiāo , jiāng tóu shǔ kè zhù lán ráo 。 píng jì kuáng fū shū yī zhǐ , zhù zài chéng dōu wàn lǐ qiáo 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【竹枝】 山上层层桃李花, 云间烟火是人家。 银钏金钗来负水, 长刀短笠去烧畲。

    【zhú zhī 】 shān shàng céng céng táo lǐ huā , yún jiān yān huǒ shì rén jiā 。 yín chuàn jīn chāi lái fù shuǐ , zhǎng dāo duǎn lì qù shāo shē 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【竹枝】 山桃红花满山头, 蜀江春水拍山流。 花红易衰似郎意, 水流无限似侬情。

    【zhú zhī 】 shān táo hóng huā mǎn shān tóu , shǔ jiāng chūn shuǐ pāi shān liú 。 huā hóng yì shuāi sì láng yì , shuǐ liú wú xiàn sì nóng qíng 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【竹枝】 巫峡苍苍烟雨时, 清猿啼在最高枝。 个里愁人肠自断, 由来不是此声悲。

    【zhú zhī 】 wū xiá cāng cāng yān yǔ shí , qīng yuán tí zài zuì gāo zhī 。 gè lǐ chóu rén cháng zì duàn , yóu lái bú shì cǐ shēng bēi 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【竹枝】 杨柳青青江水平, 闻郎江上唱歌声。[1] 东边日出西边雨, 道是无晴却有晴。[2]

    【zhú zhī 】 yáng liǔ qīng qīng jiāng shuǐ píng , wén láng jiāng shàng chàng gē shēng 。[1] dōng biān rì chū xī biān yǔ , dào shì wú qíng què yǒu qíng 。[2]

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    团扇复团扇,奉君清暑殿。秋风入庭树,从此不相见。
    上有乘鸾女,苍苍虫网遍。明年入怀袖,别是机中练。

    tuán shàn fù tuán shàn ,fèng jun1 qīng shǔ diàn 。qiū fēng rù tíng shù ,cóng cǐ bú xiàng jiàn 。
    shàng yǒu chéng luán nǚ ,cāng cāng chóng wǎng biàn 。míng nián rù huái xiù ,bié shì jī zhōng liàn 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    野水绕空城,行尘起孤驿。荒台侧生树,石碣阳镌额。
    靡靡度行人,温风吹宿麦。

    yě shuǐ rào kōng chéng ,háng chén qǐ gū yì 。huāng tái cè shēng shù ,shí jié yáng juān é 。
    mí mí dù háng rén ,wēn fēng chuī xiǔ mài 。

    辞赋,