山行·布谷飞飞劝早耕原文
千层石树遥行路,一带山田放水声。
山行·布谷飞飞劝早耕拼音版
bù gǔ fēi fēi quàn zǎo gēng ,chōng chú pū pū chèn chūn jīng 。qiān céng shí shù yáo háng lù ,yī dài shān tián fàng shuǐ shēng 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
注释
舂锄:一名“舂鉏”,鸟名,即白鹭。皮日休《夏首病愈因招鲁望》:“一声拨谷桑柘晚,数点舂锄烟雨微。”此处语意双关。石树:山树。
简析
本诗描写春耕时节的乡村景象,作品以山行为线索,选取几个典型的春耕情景:飞翔的布谷鸟殷勤劝耕,农夫趁天晴挥锄劳作,农民放水灌田,构成一幅生机盎然的山乡春耕图。“千层石树”的山中之景与飞鸟的欢叫、朴朴的锄声、山田的水响相互辉映,有声有色,将读者带入充满活力的美妙境界中。
作者介绍
姚鼐(nài)(1731~1815)清代著名散文家,与方苞、刘大櫆并称为“桐城三祖”。字姬传,一字梦谷,室名惜抱轩(在今桐城中学内),世称惜抱先生、姚惜抱,安徽桐城人。乾隆二十八年(1763)中进士,任礼部主事、四库全书纂修官等,年才四十,辞官南归,先后主讲于扬州梅花、江南紫阳、南京钟山等地书院四十多年。著有《惜抱轩全集》等,曾编选《古文辞类纂》。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/6942.html
《山行·布谷飞飞劝早耕》相关推荐
- 作者:姚鼐 朝代:清代
布谷飞飞劝早耕,舂锄扑扑趁春睛。
千层石树遥行路,一带山田放水声。bù gǔ fēi fēi quàn zǎo gēng ,chōng chú pū pū chèn chūn jīng 。
qiān céng shí shù yáo háng lù ,yī dài shān tián fàng shuǐ shēng 。辞赋, - 作者:姚鼐 朝代:清代
泰山之阳,汶水西流;其阴,济水东流。阳谷皆入汶,阴谷皆入济。当其南北分者,古长城也。最高日观峰,在长城南十五里。
余以乾隆三十九年十二月,自京师乘风雪,历齐河、长清,穿泰山西北谷,越长城之限,至于泰安。是月丁未,与知府朱孝纯子颍由南麓登。四十五里,道皆砌石为磴,其级七千有余。
泰山正南面有三谷。中谷绕泰安城下,郦道元所谓环水也。余始循以入,道少半,越中岭,复循西谷,遂至其巅。古时登山,循东谷入,道有天门。东谷者,古谓之天门溪水,余所不至也。今所经中岭及山巅崖限当道者,世皆谓之天门云。道中迷雾冰滑,磴几不可登。及既上,苍山负雪,明烛天南;望晚日照城郭,汶水、徂徕如画,而半山居雾若带然。
戊申晦,五鼓,与子颖坐日观亭,待日出。大风扬积雪击面。亭东自足下皆云漫。稍见云中白若摴蒱数十立者,山也。极天云一线异色,须臾成五彩。日上,正赤如丹,下有红光,动摇承之。或曰,此东海也。回视日观以西峰,或得日,或否,绛皓驳色,而皆若偻。
亭西有岱祠,又有碧霞元君祠;皇帝行宫在碧霞元君祠东。是日,观道中石刻,自唐显庆以来,其远古刻尽漫失。僻不当道者,皆不及往。
山多石,少土;石苍黑色,多平方,少圜。少杂树,多松,生石罅,皆平顶。冰雪,无瀑水,无鸟兽音迹。至日观数里内无树,而雪与人膝齐。
桐城姚鼐记。
tài shān zhī yáng ,wèn shuǐ xī liú ;qí yīn ,jì shuǐ dōng liú 。yáng gǔ jiē rù wèn ,yīn gǔ jiē rù jì 。dāng qí nán běi fèn zhě ,gǔ zhǎng chéng yě 。zuì gāo rì guān fēng ,zài zhǎng chéng nán shí wǔ lǐ 。
yú yǐ qián lóng sān shí jiǔ nián shí èr yuè ,zì jīng shī chéng fēng xuě ,lì qí hé 、zhǎng qīng ,chuān tài shān xī běi gǔ ,yuè zhǎng chéng zhī xiàn ,zhì yú tài ān 。shì yuè dīng wèi ,yǔ zhī fǔ zhū xiào chún zǐ yǐng yóu nán lù dēng 。sì shí wǔ lǐ ,dào jiē qì shí wéi dèng ,qí jí qī qiān yǒu yú 。
tài shān zhèng nán miàn yǒu sān gǔ 。zhōng gǔ rào tài ān chéng xià ,lì dào yuán suǒ wèi huán shuǐ yě 。yú shǐ xún yǐ rù ,dào shǎo bàn ,yuè zhōng lǐng ,fù xún xī gǔ ,suí zhì qí diān 。gǔ shí dēng shān ,xún dōng gǔ rù ,dào yǒu tiān mén 。dōng gǔ zhě ,gǔ wèi zhī tiān mén xī shuǐ ,yú suǒ bú zhì yě 。jīn suǒ jīng zhōng lǐng jí shān diān yá xiàn dāng dào zhě ,shì jiē wèi zhī tiān mén yún 。dào zhōng mí wù bīng huá ,dèng jǐ bú kě dēng 。jí jì shàng ,cāng shān fù xuě ,míng zhú tiān nán ;wàng wǎn rì zhào chéng guō ,wèn shuǐ 、cú lái rú huà ,ér bàn shān jū wù ruò dài rán 。
wù shēn huì ,wǔ gǔ ,yǔ zǐ yǐng zuò rì guān tíng ,dài rì chū 。dà fēng yáng jī xuě jī miàn 。tíng dōng zì zú xià jiē yún màn 。shāo jiàn yún zhōng bái ruò chī pú shù shí lì zhě ,shān yě 。jí tiān yún yī xiàn yì sè ,xū yú chéng wǔ cǎi 。rì shàng ,zhèng chì rú dān ,xià yǒu hóng guāng ,dòng yáo chéng zhī 。huò yuē ,cǐ dōng hǎi yě 。huí shì rì guān yǐ xī fēng ,huò dé rì ,huò fǒu ,jiàng hào bó sè ,ér jiē ruò lǚ 。
tíng xī yǒu dài cí ,yòu yǒu bì xiá yuán jun1 cí ;huáng dì háng gōng zài bì xiá yuán jun1 cí dōng 。shì rì ,guān dào zhōng shí kè ,zì táng xiǎn qìng yǐ lái ,qí yuǎn gǔ kè jìn màn shī 。pì bú dāng dào zhě ,jiē bú jí wǎng 。
shān duō shí ,shǎo tǔ ;shí cāng hēi sè ,duō píng fāng ,shǎo huán 。shǎo zá shù ,duō sōng ,shēng shí xià ,jiē píng dǐng 。bīng xuě ,wú bào shuǐ ,wú niǎo shòu yīn jì 。zhì rì guān shù lǐ nèi wú shù ,ér xuě yǔ rén xī qí 。
tóng chéng yáo nài jì 。
辞赋, - 作者:姚鼐 朝代:清代
泰山之阳,汶水西流;其阴,济水东流。阳谷皆入汶,阴谷皆入济。当其南北分者,古长城也。最高日观峰,在长城南十五里。
余以乾隆三十九年十二月,自京师乘风雪,历齐河、长清,穿泰山西北谷,越长城之限,至于泰安。是月丁未,与知府朱孝纯子颍由南麓登。四十五里,道皆砌石为磴,其级七千有余。
泰山正南面有三谷。中谷绕泰安城下,郦道元所谓环水也。余始循以入,道少半,越中岭,复循西谷,遂至其巅。古时登山,循东谷入,道有天门。东谷者,古谓之天门溪水,余所不至也。今所经中岭及山巅崖限当道者,世皆谓之天门云。道中迷雾冰滑,磴几不可登。及既上,苍山负雪,明烛天南;望晚日照城郭,汶水、徂徕如画,而半山居雾若带然。
戊申晦,五鼓,与子颖坐日观亭,待日出。大风扬积雪击面。亭东自足下皆云漫。稍见云中白若摴蒱数十立者,山也。极天云一线异色,须臾成五彩。日上,正赤如丹,下有红光,动摇承之。或曰,此东海也。回视日观以西峰,或得日,或否,绛皓驳色,而皆若偻。
亭西有岱祠,又有碧霞元君祠;皇帝行宫在碧霞元君祠东。是日,观道中石刻,自唐显庆以来,其远古刻尽漫失。僻不当道者,皆不及往。
山多石,少土;石苍黑色,多平方,少圜。少杂树,多松,生石罅,皆平顶。冰雪,无瀑水,无鸟兽音迹。至日观数里内无树,而雪与人膝齐。
桐城姚鼐记。
tài shān zhī yáng ,wèn shuǐ xī liú ;qí yīn ,jì shuǐ dōng liú 。yáng gǔ jiē rù wèn ,yīn gǔ jiē rù jì 。dāng qí nán běi fèn zhě ,gǔ zhǎng chéng yě 。zuì gāo rì guān fēng ,zài zhǎng chéng nán shí wǔ lǐ 。
yú yǐ qián lóng sān shí jiǔ nián shí èr yuè ,zì jīng shī chéng fēng xuě ,lì qí hé 、zhǎng qīng ,chuān tài shān xī běi gǔ ,yuè zhǎng chéng zhī xiàn ,zhì yú tài ān 。shì yuè dīng wèi ,yǔ zhī fǔ zhū xiào chún zǐ yǐng yóu nán lù dēng 。sì shí wǔ lǐ ,dào jiē qì shí wéi dèng ,qí jí qī qiān yǒu yú 。
tài shān zhèng nán miàn yǒu sān gǔ 。zhōng gǔ rào tài ān chéng xià ,lì dào yuán suǒ wèi huán shuǐ yě 。yú shǐ xún yǐ rù ,dào shǎo bàn ,yuè zhōng lǐng ,fù xún xī gǔ ,suí zhì qí diān 。gǔ shí dēng shān ,xún dōng gǔ rù ,dào yǒu tiān mén 。dōng gǔ zhě ,gǔ wèi zhī tiān mén xī shuǐ ,yú suǒ bú zhì yě 。jīn suǒ jīng zhōng lǐng jí shān diān yá xiàn dāng dào zhě ,shì jiē wèi zhī tiān mén yún 。dào zhōng mí wù bīng huá ,dèng jǐ bú kě dēng 。jí jì shàng ,cāng shān fù xuě ,míng zhú tiān nán ;wàng wǎn rì zhào chéng guō ,wèn shuǐ 、cú lái rú huà ,ér bàn shān jū wù ruò dài rán 。
wù shēn huì ,wǔ gǔ ,yǔ zǐ yǐng zuò rì guān tíng ,dài rì chū 。dà fēng yáng jī xuě jī miàn 。tíng dōng zì zú xià jiē yún màn 。shāo jiàn yún zhōng bái ruò chī pú shù shí lì zhě ,shān yě 。jí tiān yún yī xiàn yì sè ,xū yú chéng wǔ cǎi 。rì shàng ,zhèng chì rú dān ,xià yǒu hóng guāng ,dòng yáo chéng zhī 。huò yuē ,cǐ dōng hǎi yě 。huí shì rì guān yǐ xī fēng ,huò dé rì ,huò fǒu ,jiàng hào bó sè ,ér jiē ruò lǚ 。
tíng xī yǒu dài cí ,yòu yǒu bì xiá yuán jun1 cí ;huáng dì háng gōng zài bì xiá yuán jun1 cí dōng 。shì rì ,guān dào zhōng shí kè ,zì táng xiǎn qìng yǐ lái ,qí yuǎn gǔ kè jìn màn shī 。pì bú dāng dào zhě ,jiē bú jí wǎng 。
shān duō shí ,shǎo tǔ ;shí cāng hēi sè ,duō píng fāng ,shǎo huán 。shǎo zá shù ,duō sōng ,shēng shí xià ,jiē píng dǐng 。bīng xuě ,wú bào shuǐ ,wú niǎo shòu yīn jì 。zhì rì guān shù lǐ nèi wú shù ,ér xuě yǔ rén xī qí 。
tóng chéng yáo nài jì 。
写景,写山,初中文言文, - 作者:常慧 朝代:明代
半肩风雨半肩柴,竹杖芒鞋破碧崖。
刚出岭头三五步,浑身都被乱云埋。
经行仿佛近诸天,月上山衔半缺圆。
听得上方相对话,星辰莫阂五峰巅。bàn jiān fēng yǔ bàn jiān chái ,zhú zhàng máng xié pò bì yá 。
gāng chū lǐng tóu sān wǔ bù ,hún shēn dōu bèi luàn yún mái 。
jīng háng fǎng fó jìn zhū tiān ,yuè shàng shān xián bàn quē yuán 。
tīng dé shàng fāng xiàng duì huà ,xīng chén mò hé wǔ fēng diān 。禅隐,生活,写景, - 作者:常慧 朝代:明代
半肩风雨半肩柴,竹杖芒鞋破碧崖。
刚出岭头三五步,浑身都被乱云埋。
经行仿佛近诸天,月上山衔半缺圆。
听得上方相对话,星辰莫阂五峰巅。bàn jiān fēng yǔ bàn jiān chái ,zhú zhàng máng xié pò bì yá 。
gāng chū lǐng tóu sān wǔ bù ,hún shēn dōu bèi luàn yún mái 。
jīng háng fǎng fó jìn zhū tiān ,yuè shàng shān xián bàn quē yuán 。
tīng dé shàng fāng xiàng duì huà ,xīng chén mò hé wǔ fēng diān 。辞赋, - 作者:舒頔 朝代:唐代
碧艾香蒲处处忙。谁家儿共女,庆端阳。细缠五色臂丝长。空惆怅,谁复吊沅湘。往事莫论量。千年忠义气,日星光。离骚读罢总堪伤。无人解,树转午阴凉。
bì ài xiāng pú chù chù máng 。shuí jiā ér gòng nǚ ,qìng duān yáng 。xì chán wǔ sè bì sī zhǎng 。kōng chóu chàng ,shuí fù diào yuán xiāng 。wǎng shì mò lùn liàng 。qiān nián zhōng yì qì ,rì xīng guāng 。lí sāo dú bà zǒng kān shāng 。wú rén jiě ,shù zhuǎn wǔ yīn liáng 。
端午节, - 作者:舒頔 朝代:元代
问仙娥何处称觞?帕递香罗,寿祝张郎。整整杯盘,低低歌舞,淡淡韶光。
想无愧乾坤俯仰,且随缘诗酒徜徉,乐意何长。人醉西池,月上东墙。
过今朝三月初三,昨夜长庚,书幌光含。狂客追欢,歌姬索笑,余子醺酣。
且莫说莺儿,试听他燕子喃南,此乐何堪!多君畅饮,容我高谈。wèn xiān é hé chù chēng shāng ?pà dì xiāng luó ,shòu zhù zhāng láng 。zhěng zhěng bēi pán ,dī dī gē wǔ ,dàn dàn sháo guāng 。
xiǎng wú kuì qián kūn fǔ yǎng ,qiě suí yuán shī jiǔ cháng yáng ,lè yì hé zhǎng 。rén zuì xī chí ,yuè shàng dōng qiáng 。
guò jīn cháo sān yuè chū sān ,zuó yè zhǎng gēng ,shū huǎng guāng hán 。kuáng kè zhuī huān ,gē jī suǒ xiào ,yú zǐ xūn hān 。
qiě mò shuō yīng ér ,shì tīng tā yàn zǐ nán nán ,cǐ lè hé kān !duō jun1 chàng yǐn ,róng wǒ gāo tán 。辞赋, - 作者:舒頔 朝代:元代
学呆,妆痴,谁解其中意?子规叫道不如归,劝不醒当朝贵。闲是非,子心
无愧。尽教他争甚底,不如他瞌睡,不如咱沉醉,都不管天和地。xué dāi ,zhuāng chī ,shuí jiě qí zhōng yì ?zǐ guī jiào dào bú rú guī ,quàn bú xǐng dāng cháo guì 。xián shì fēi ,zǐ xīn
wú kuì 。jìn jiāo tā zhēng shèn dǐ ,bú rú tā kē shuì ,bú rú zán chén zuì ,dōu bú guǎn tiān hé dì 。辞赋, - 作者:舒頔 朝代:元代
碧艾香蒲处处忙。谁家儿共女,庆端阳。细缠五色臂丝长。空惆怅,谁复吊沅湘。往事莫论量。千年忠义气,日星光。离骚读罢总堪伤。无人解,树转午阴凉。
bì ài xiāng pú chù chù máng 。shuí jiā ér gòng nǚ ,qìng duān yáng 。xì chán wǔ sè bì sī zhǎng 。kōng chóu chàng ,shuí fù diào yuán xiāng 。wǎng shì mò lùn liàng 。qiān nián zhōng yì qì ,rì xīng guāng 。lí sāo dú bà zǒng kān shāng 。wú rén jiě ,shù zhuǎn wǔ yīn liáng 。
辞赋, - 作者:刘义庆 朝代:宋代
荀巨伯远看友人疾值胡贼攻郡,友人语巨伯曰:“吾今死矣,子可去。”巨伯曰:“远来相视,子令吾去,败义以求生,岂荀巨伯所行邪?”贼既至,谓巨伯曰:“大军至,一郡尽空,汝何男子,而敢独止?“巨伯曰:“友人有疾,不忍委之,宁以我身代友人命。”贼相谓曰:“我辈无义之人,而入有义之国。”遂班军而还,一郡并获全。
xún jù bó yuǎn kàn yǒu rén jí zhí hú zéi gōng jun4 ,yǒu rén yǔ jù bó yuē :“wú jīn sǐ yǐ ,zǐ kě qù 。”jù bó yuē :“yuǎn lái xiàng shì ,zǐ lìng wú qù ,bài yì yǐ qiú shēng ,qǐ xún jù bó suǒ háng xié ?”zéi jì zhì ,wèi jù bó yuē :“dà jun1 zhì ,yī jun4 jìn kōng ,rǔ hé nán zǐ ,ér gǎn dú zhǐ ?“jù bó yuē :“yǒu rén yǒu jí ,bú rěn wěi zhī ,níng yǐ wǒ shēn dài yǒu rén mìng 。”zéi xiàng wèi yuē :“wǒ bèi wú yì zhī rén ,ér rù yǒu yì zhī guó 。”suí bān jun1 ér hái ,yī jun4 bìng huò quán 。
小学文言文, - 作者:刘义庆 朝代:宋代
谢太傅寒雪日内集,与儿女讲论文义。俄而雪骤,公欣然曰:“白雪纷纷何所似?”兄子胡儿曰:“撒盐空中差可拟。”兄女曰:“未若柳絮因风起。”公大笑乐。即公大兄无奕女,左将军王凝之妻也。
xiè tài fù hán xuě rì nèi jí ,yǔ ér nǚ jiǎng lùn wén yì 。é ér xuě zhòu ,gōng xīn rán yuē :“bái xuě fēn fēn hé suǒ sì ?”xiōng zǐ hú ér yuē :“sā yán kōng zhōng chà kě nǐ 。”xiōng nǚ yuē :“wèi ruò liǔ xù yīn fēng qǐ 。”gōng dà xiào lè 。jí gōng dà xiōng wú yì nǚ ,zuǒ jiāng jun1 wáng níng zhī qī yě 。
咏物,冬天,初中文言文, - 作者:刘义庆 朝代:宋代
陈太丘与友期行,期日中,过中不至,太丘舍去,去后乃至。 元方时年七岁,门外戏。客问元方:“尊君在不?”答曰:“待君久不至,已去。”友人便怒:“非人哉!与人期行,相委而去。”元方曰:“君与家君期日中。日中不至,则是无信;对子骂父,则是无礼。” 友人惭,下车引之,元方入门不顾。
chén tài qiū yǔ yǒu qī háng ,qī rì zhōng ,guò zhōng bú zhì ,tài qiū shě qù ,qù hòu nǎi zhì 。 yuán fāng shí nián qī suì ,mén wài xì 。kè wèn yuán fāng :“zūn jun1 zài bú ?”dá yuē :“dài jun1 jiǔ bú zhì ,yǐ qù 。”yǒu rén biàn nù :“fēi rén zāi !yǔ rén qī háng ,xiàng wěi ér qù 。”yuán fāng yuē :“jun1 yǔ jiā jun1 qī rì zhōng 。rì zhōng bú zhì ,zé shì wú xìn ;duì zǐ mà fù ,zé shì wú lǐ 。” yǒu rén cán ,xià chē yǐn zhī ,yuán fāng rù mén bú gù 。
初中文言文, - 作者:刘义庆 朝代:南北朝
梁国杨氏子九岁,甚聪惠。孔君平诣其父,父不在,乃呼儿出。为设果,果有杨梅。孔指以示儿曰:“此是君家果。”儿应声答曰:“未闻孔雀是夫子家禽。”
liáng guó yáng shì zǐ jiǔ suì ,shèn cōng huì 。kǒng jun1 píng yì qí fù ,fù bú zài ,nǎi hū ér chū 。wéi shè guǒ ,guǒ yǒu yáng méi 。kǒng zhǐ yǐ shì ér yuē :“cǐ shì jun1 jiā guǒ 。”ér yīng shēng dá yuē :“wèi wén kǒng què shì fū zǐ jiā qín 。”
儿童,小学文言文, - 作者:刘义庆 朝代:宋代
荀巨伯远看友人疾值胡贼攻郡,友人语巨伯曰:“吾今死矣,子可去。”巨伯曰:“远来相视,子令吾去,败义以求生,岂荀巨伯所行邪?”贼既至,谓巨伯曰:“大军至,一郡尽空,汝何男子,而敢独止?“巨伯曰:“友人有疾,不忍委之,宁以我身代友人命。”贼相谓曰:“我辈无义之人,而入有义之国。”遂班军而还,一郡并获全。
xún jù bó yuǎn kàn yǒu rén jí zhí hú zéi gōng jun4 ,yǒu rén yǔ jù bó yuē :“wú jīn sǐ yǐ ,zǐ kě qù 。”jù bó yuē :“yuǎn lái xiàng shì ,zǐ lìng wú qù ,bài yì yǐ qiú shēng ,qǐ xún jù bó suǒ háng xié ?”zéi jì zhì ,wèi jù bó yuē :“dà jun1 zhì ,yī jun4 jìn kōng ,rǔ hé nán zǐ ,ér gǎn dú zhǐ ?“jù bó yuē :“yǒu rén yǒu jí ,bú rěn wěi zhī ,níng yǐ wǒ shēn dài yǒu rén mìng 。”zéi xiàng wèi yuē :“wǒ bèi wú yì zhī rén ,ér rù yǒu yì zhī guó 。”suí bān jun1 ér hái ,yī jun4 bìng huò quán 。
辞赋, - 作者:刘义庆 朝代:宋代
谢太傅寒雪日内集,与儿女讲论文义。俄而雪骤,公欣然曰:“白雪纷纷何所似?”兄子胡儿曰:“撒盐空中差可拟。”兄女曰:“未若柳絮因风起。”公大笑乐。即公大兄无奕女,左将军王凝之妻也。
xiè tài fù hán xuě rì nèi jí ,yǔ ér nǚ jiǎng lùn wén yì 。é ér xuě zhòu ,gōng xīn rán yuē :“bái xuě fēn fēn hé suǒ sì ?”xiōng zǐ hú ér yuē :“sā yán kōng zhōng chà kě nǐ 。”xiōng nǚ yuē :“wèi ruò liǔ xù yīn fēng qǐ 。”gōng dà xiào lè 。jí gōng dà xiōng wú yì nǚ ,zuǒ jiāng jun1 wáng níng zhī qī yě 。
辞赋,