杨布打狗原文
天雨,解素衣,衣缁衣而返。
其狗不知,迎而吠之。
杨布怒,将扑之。
杨朱曰:“子无扑矣,子亦犹是也。
向者使汝狗白而往黑而来,岂能无怪哉?”
杨布打狗拼音版
yáng zhū zhī dì yuē bù ,yī sù yī ér chū 。tiān yǔ ,jiě sù yī ,yī zī yī ér fǎn 。qí gǒu bú zhī ,yíng ér fèi zhī 。yáng bù nù ,jiāng pū zhī 。yáng zhū yuē :“zǐ wú pū yǐ ,zǐ yì yóu shì yě 。xiàng zhě shǐ rǔ gǒu bái ér wǎng hēi ér lái ,qǐ néng wú guài zāi ?”提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
杨布打狗翻译
暂无翻译!
杨布打狗赏析
暂无赏析!
作者介绍
列御寇,名寇,又名御寇(又称“圄寇”“国寇”),相传是战国前期的道家人,郑国人,与郑缪公同时。其学本于黄帝老子,主张清静无为。后汉班固《艺文志》“道家”部分有《列子》八卷,早已散失。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/62062.html
《杨布打狗》相关推荐
- 作者:列御寇 朝代:宋代
杨子之邻人亡羊,既率其党,又请杨子之竖追之。杨子曰:“嘻!亡一羊何 追者之众?”邻人曰:“多歧路。”既反,问:“获羊乎?”曰:“亡之矣。” 曰:“奚亡之?”曰:“歧路之中又有歧焉。吾不知所之,所以反也。”杨子戚 然变容,不言者移时,不笑者竟日。门人怪之,请曰:“羊贱畜,又非夫子之有, 而损言笑者何哉?”杨子不答。(追者之众 一作:追之者众)
心都子曰:“大道以多歧亡羊,学者以多方丧生。学 非本不同,非本不一,而末异若是。唯归同反一,为亡得丧。子长先生之门,习 先生之道,而不达先生之况也,哀哉!”
yáng zǐ zhī lín rén wáng yáng ,jì lǜ qí dǎng ,yòu qǐng yáng zǐ zhī shù zhuī zhī 。yáng zǐ yuē :“xī !wáng yī yáng hé zhuī zhě zhī zhòng ?”lín rén yuē :“duō qí lù 。”jì fǎn ,wèn :“huò yáng hū ?”yuē :“wáng zhī yǐ 。” yuē :“xī wáng zhī ?”yuē :“qí lù zhī zhōng yòu yǒu qí yān 。wú bú zhī suǒ zhī ,suǒ yǐ fǎn yě 。”yáng zǐ qī rán biàn róng ,bú yán zhě yí shí ,bú xiào zhě jìng rì 。mén rén guài zhī ,qǐng yuē :“yáng jiàn chù ,yòu fēi fū zǐ zhī yǒu , ér sǔn yán xiào zhě hé zāi ?”yáng zǐ bú dá 。(zhuī zhě zhī zhòng yī zuò :zhuī zhī zhě zhòng )
xīn dōu zǐ yuē :“dà dào yǐ duō qí wáng yáng ,xué zhě yǐ duō fāng sàng shēng 。xué fēi běn bú tóng ,fēi běn bú yī ,ér mò yì ruò shì 。wéi guī tóng fǎn yī ,wéi wáng dé sàng 。zǐ zhǎng xiān shēng zhī mén ,xí xiān shēng zhī dào ,ér bú dá xiān shēng zhī kuàng yě ,āi zāi !”
小学文言文, - 作者:列御寇 朝代:先秦
孔子东游,见两小儿辩日,问其故。(辩日 一作:辩斗)
一儿曰:“我以日始出时去人近,而日中时远也。”
一儿以日初出远,而日中时近也。
一儿曰:“日初出大如车盖,及日中则如盘盂,此不为远者小而近者大乎?”
一儿曰:“日初出沧沧凉凉,及其日中如探汤,此不为近者热而远者凉乎?”
孔子不能决也。
两小儿笑曰:“孰为汝多知乎?”kǒng zǐ dōng yóu ,jiàn liǎng xiǎo ér biàn rì ,wèn qí gù 。(biàn rì yī zuò :biàn dòu )
yī ér yuē :“wǒ yǐ rì shǐ chū shí qù rén jìn ,ér rì zhōng shí yuǎn yě 。”
yī ér yǐ rì chū chū yuǎn ,ér rì zhōng shí jìn yě 。
yī ér yuē :“rì chū chū dà rú chē gài ,jí rì zhōng zé rú pán yú ,cǐ bú wéi yuǎn zhě xiǎo ér jìn zhě dà hū ?”
yī ér yuē :“rì chū chū cāng cāng liáng liáng ,jí qí rì zhōng rú tàn tāng ,cǐ bú wéi jìn zhě rè ér yuǎn zhě liáng hū ?”
kǒng zǐ bú néng jué yě 。
liǎng xiǎo ér xiào yuē :“shú wéi rǔ duō zhī hū ?”哲理,初中文言文,寓言, - 作者:列御寇 朝代:宋代
太行、王屋二山,方七百里,高万仞。本在冀州之南,河阳之北。
北山愚公者,年且九十,面山而居。惩山北之塞,出入之迂也。聚室而谋曰:“吾与汝毕力平险,指通豫南,达于汉阴,可乎?”杂然相许。其妻献疑曰:“以君之力,曾不能损魁父之丘,如太行、王屋何?且焉置土石?”杂曰:“投诸渤海之尾,隐土之北。”遂率子孙荷担者三夫,叩石垦壤,箕畚运于渤海之尾。邻人京城氏之孀妻有遗男,始龀,跳往助之。寒暑易节,始一反焉。
河曲智叟笑而止之曰:“甚矣,汝之不惠。以残年余力,曾不能毁山之一毛,其如土石何?”北山愚公长息曰:“汝心之固,固不可彻,曾不若孀妻弱子。虽我之死,有子存焉;子又生孙,孙又生子;子又有子,子又有孙;子子孙孙无穷匮也,而山不加增,何苦而不平?”河曲智叟亡以应。
操蛇之神闻之,惧其不已也,告之于帝。帝感其诚,命夸娥氏二子负二山,一厝朔东,一厝雍南。自此,冀之南,汉之阴,无陇断焉。
tài háng 、wáng wū èr shān ,fāng qī bǎi lǐ ,gāo wàn rèn 。běn zài jì zhōu zhī nán ,hé yáng zhī běi 。
běi shān yú gōng zhě ,nián qiě jiǔ shí ,miàn shān ér jū 。chéng shān běi zhī sāi ,chū rù zhī yū yě 。jù shì ér móu yuē :“wú yǔ rǔ bì lì píng xiǎn ,zhǐ tōng yù nán ,dá yú hàn yīn ,kě hū ?”zá rán xiàng xǔ 。qí qī xiàn yí yuē :“yǐ jun1 zhī lì ,céng bú néng sǔn kuí fù zhī qiū ,rú tài háng 、wáng wū hé ?qiě yān zhì tǔ shí ?”zá yuē :“tóu zhū bó hǎi zhī wěi ,yǐn tǔ zhī běi 。”suí lǜ zǐ sūn hé dān zhě sān fū ,kòu shí kěn rǎng ,jī běn yùn yú bó hǎi zhī wěi 。lín rén jīng chéng shì zhī shuāng qī yǒu yí nán ,shǐ chèn ,tiào wǎng zhù zhī 。hán shǔ yì jiē ,shǐ yī fǎn yān 。
hé qǔ zhì sǒu xiào ér zhǐ zhī yuē :“shèn yǐ ,rǔ zhī bú huì 。yǐ cán nián yú lì ,céng bú néng huǐ shān zhī yī máo ,qí rú tǔ shí hé ?”běi shān yú gōng zhǎng xī yuē :“rǔ xīn zhī gù ,gù bú kě chè ,céng bú ruò shuāng qī ruò zǐ 。suī wǒ zhī sǐ ,yǒu zǐ cún yān ;zǐ yòu shēng sūn ,sūn yòu shēng zǐ ;zǐ yòu yǒu zǐ ,zǐ yòu yǒu sūn ;zǐ zǐ sūn sūn wú qióng kuì yě ,ér shān bú jiā zēng ,hé kǔ ér bú píng ?”hé qǔ zhì sǒu wáng yǐ yīng 。
cāo shé zhī shén wén zhī ,jù qí bú yǐ yě ,gào zhī yú dì 。dì gǎn qí chéng ,mìng kuā é shì èr zǐ fù èr shān ,yī cuò shuò dōng ,yī cuò yōng nán 。zì cǐ ,jì zhī nán ,hàn zhī yīn ,wú lǒng duàn yān 。
初中文言文,故事,寓言, - 作者:列御寇 朝代:先秦
杨子之邻人亡羊,既率其党,又请杨子之竖追之。杨子曰:“嘻!亡一羊何 追者之众?”邻人曰:“多歧路。”既反,问:“获羊乎?”曰:“亡之矣。” 曰:“奚亡之?”曰:“歧路之中又有歧焉。吾不知所之,所以反也。”杨子戚 然变容,不言者移时,不笑者竟日。门人怪之,请曰:“羊贱畜,又非夫子之有, 而损言笑者何哉?”杨子不答。(追者之众 一作:追之者众)
心都子曰:“大道以多歧亡羊,学者以多方丧生。学 非本不同,非本不一,而末异若是。唯归同反一,为亡得丧。子长先生之门,习 先生之道,而不达先生之况也,哀哉!”
yáng zǐ zhī lín rén wáng yáng ,jì lǜ qí dǎng ,yòu qǐng yáng zǐ zhī shù zhuī zhī 。yáng zǐ yuē :“xī !wáng yī yáng hé zhuī zhě zhī zhòng ?”lín rén yuē :“duō qí lù 。”jì fǎn ,wèn :“huò yáng hū ?”yuē :“wáng zhī yǐ 。” yuē :“xī wáng zhī ?”yuē :“qí lù zhī zhōng yòu yǒu qí yān 。wú bú zhī suǒ zhī ,suǒ yǐ fǎn yě 。”yáng zǐ qī rán biàn róng ,bú yán zhě yí shí ,bú xiào zhě jìng rì 。mén rén guài zhī ,qǐng yuē :“yáng jiàn chù ,yòu fēi fū zǐ zhī yǒu , ér sǔn yán xiào zhě hé zāi ?”yáng zǐ bú dá 。(zhuī zhě zhī zhòng yī zuò :zhuī zhī zhě zhòng )
xīn dōu zǐ yuē :“dà dào yǐ duō qí wáng yáng ,xué zhě yǐ duō fāng sàng shēng 。xué fēi běn bú tóng ,fēi běn bú yī ,ér mò yì ruò shì 。wéi guī tóng fǎn yī ,wéi wáng dé sàng 。zǐ zhǎng xiān shēng zhī mén ,xí xiān shēng zhī dào ,ér bú dá xiān shēng zhī kuàng yě ,āi zāi !”
辞赋, - 作者:列御寇 朝代:先秦
孔子东游,见两小儿辩日,问其故。(辩日 一作:辩斗)
一儿曰:“我以日始出时去人近,而日中时远也。”
一儿以日初出远,而日中时近也。
一儿曰:“日初出大如车盖,及日中则如盘盂,此不为远者小而近者大乎?”
一儿曰:“日初出沧沧凉凉,及其日中如探汤,此不为近者热而远者凉乎?”
孔子不能决也。
两小儿笑曰:“孰为汝多知乎?”kǒng zǐ dōng yóu ,jiàn liǎng xiǎo ér biàn rì ,wèn qí gù 。(biàn rì yī zuò :biàn dòu )
yī ér yuē :“wǒ yǐ rì shǐ chū shí qù rén jìn ,ér rì zhōng shí yuǎn yě 。”
yī ér yǐ rì chū chū yuǎn ,ér rì zhōng shí jìn yě 。
yī ér yuē :“rì chū chū dà rú chē gài ,jí rì zhōng zé rú pán yú ,cǐ bú wéi yuǎn zhě xiǎo ér jìn zhě dà hū ?”
yī ér yuē :“rì chū chū cāng cāng liáng liáng ,jí qí rì zhōng rú tàn tāng ,cǐ bú wéi jìn zhě rè ér yuǎn zhě liáng hū ?”
kǒng zǐ bú néng jué yě 。
liǎng xiǎo ér xiào yuē :“shú wéi rǔ duō zhī hū ?”辞赋, - 作者:列御寇 朝代:先秦
太行、王屋二山,方七百里,高万仞。本在冀州之南,河阳之北。
北山愚公者,年且九十,面山而居。惩山北之塞,出入之迂也。聚室而谋曰:“吾与汝毕力平险,指通豫南,达于汉阴,可乎?”杂然相许。其妻献疑曰:“以君之力,曾不能损魁父之丘,如太行、王屋何?且焉置土石?”杂曰:“投诸渤海之尾,隐土之北。”遂率子孙荷担者三夫,叩石垦壤,箕畚运于渤海之尾。邻人京城氏之孀妻有遗男,始龀,跳往助之。寒暑易节,始一反焉。
河曲智叟笑而止之曰:“甚矣,汝之不惠。以残年余力,曾不能毁山之一毛,其如土石何?”北山愚公长息曰:“汝心之固,固不可彻,曾不若孀妻弱子。虽我之死,有子存焉;子又生孙,孙又生子;子又有子,子又有孙;子子孙孙无穷匮也,而山不加增,何苦而不平?”河曲智叟亡以应。
操蛇之神闻之,惧其不已也,告之于帝。帝感其诚,命夸娥氏二子负二山,一厝朔东,一厝雍南。自此,冀之南,汉之阴,无陇断焉。
tài háng 、wáng wū èr shān ,fāng qī bǎi lǐ ,gāo wàn rèn 。běn zài jì zhōu zhī nán ,hé yáng zhī běi 。
běi shān yú gōng zhě ,nián qiě jiǔ shí ,miàn shān ér jū 。chéng shān běi zhī sāi ,chū rù zhī yū yě 。jù shì ér móu yuē :“wú yǔ rǔ bì lì píng xiǎn ,zhǐ tōng yù nán ,dá yú hàn yīn ,kě hū ?”zá rán xiàng xǔ 。qí qī xiàn yí yuē :“yǐ jun1 zhī lì ,céng bú néng sǔn kuí fù zhī qiū ,rú tài háng 、wáng wū hé ?qiě yān zhì tǔ shí ?”zá yuē :“tóu zhū bó hǎi zhī wěi ,yǐn tǔ zhī běi 。”suí lǜ zǐ sūn hé dān zhě sān fū ,kòu shí kěn rǎng ,jī běn yùn yú bó hǎi zhī wěi 。lín rén jīng chéng shì zhī shuāng qī yǒu yí nán ,shǐ chèn ,tiào wǎng zhù zhī 。hán shǔ yì jiē ,shǐ yī fǎn yān 。
hé qǔ zhì sǒu xiào ér zhǐ zhī yuē :“shèn yǐ ,rǔ zhī bú huì 。yǐ cán nián yú lì ,céng bú néng huǐ shān zhī yī máo ,qí rú tǔ shí hé ?”běi shān yú gōng zhǎng xī yuē :“rǔ xīn zhī gù ,gù bú kě chè ,céng bú ruò shuāng qī ruò zǐ 。suī wǒ zhī sǐ ,yǒu zǐ cún yān ;zǐ yòu shēng sūn ,sūn yòu shēng zǐ ;zǐ yòu yǒu zǐ ,zǐ yòu yǒu sūn ;zǐ zǐ sūn sūn wú qióng kuì yě ,ér shān bú jiā zēng ,hé kǔ ér bú píng ?”hé qǔ zhì sǒu wáng yǐ yīng 。
cāo shé zhī shén wén zhī ,jù qí bú yǐ yě ,gào zhī yú dì 。dì gǎn qí chéng ,mìng kuā é shì èr zǐ fù èr shān ,yī cuò shuò dōng ,yī cuò yōng nán 。zì cǐ ,jì zhī nán ,hàn zhī yīn ,wú lǒng duàn yān 。
辞赋, - 作者:张埜 朝代:元代
凉月横舟,银河浸练,万里秋容如拭。冉冉鸾骖鹤驭,桥倚高寒,鹊飞空碧。问欢情几许?早收拾、新愁重织。恨人间、会少离多,万古千秋今夕。
谁念文园病客?夜色沉沉,独抱一天岑寂。忍记穿针亭榭,金鸭香寒,玉徽尘积。凭新凉半枕,又依稀、行云消息。听窗前、泪雨浪浪,梦里檐前犹滴。liáng yuè héng zhōu ,yín hé jìn liàn ,wàn lǐ qiū róng rú shì 。rǎn rǎn luán cān hè yù ,qiáo yǐ gāo hán ,què fēi kōng bì 。wèn huān qíng jǐ xǔ ?zǎo shōu shí 、xīn chóu zhòng zhī 。hèn rén jiān 、huì shǎo lí duō ,wàn gǔ qiān qiū jīn xī 。
shuí niàn wén yuán bìng kè ?yè sè chén chén ,dú bào yī tiān cén jì 。rěn jì chuān zhēn tíng xiè ,jīn yā xiāng hán ,yù huī chén jī 。píng xīn liáng bàn zhěn ,yòu yī xī 、háng yún xiāo xī 。tīng chuāng qián 、lèi yǔ làng làng ,mèng lǐ yán qián yóu dī 。婉约,七夕节,抒怀,感慨, - 作者:张埜 朝代:元代
凉月横舟,银河浸练,万里秋容如拭。冉冉鸾骖鹤驭,桥倚高寒,鹊飞空碧。问欢情几许?早收拾、新愁重织。恨人间、会少离多,万古千秋今夕。
谁念文园病客?夜色沉沉,独抱一天岑寂。忍记穿针亭榭,金鸭香寒,玉徽尘积。凭新凉半枕,又依稀、行云消息。听窗前、泪雨浪浪,梦里檐前犹滴。liáng yuè héng zhōu ,yín hé jìn liàn ,wàn lǐ qiū róng rú shì 。rǎn rǎn luán cān hè yù ,qiáo yǐ gāo hán ,què fēi kōng bì 。wèn huān qíng jǐ xǔ ?zǎo shōu shí 、xīn chóu zhòng zhī 。hèn rén jiān 、huì shǎo lí duō ,wàn gǔ qiān qiū jīn xī 。
shuí niàn wén yuán bìng kè ?yè sè chén chén ,dú bào yī tiān cén jì 。rěn jì chuān zhēn tíng xiè ,jīn yā xiāng hán ,yù huī chén jī 。píng xīn liáng bàn zhěn ,yòu yī xī 、háng yún xiāo xī 。tīng chuāng qián 、lèi yǔ làng làng ,mèng lǐ yán qián yóu dī 。辞赋, - 作者:范晔 朝代:汉代
张衡字平子,南阳西鄂人也。衡少善属文,游于三辅,因入京师,观太学,遂通五经,贯六艺。虽才高于世,而无骄尚之情。常从容淡静,不好交接俗人。永元中,举孝廉不行,连辟公府不就。时天下承平日久,自王侯以下,莫不逾侈。衡乃拟班固《两都》作《二京赋》,因以讽谏。精思傅会,十年乃成。大将军邓骘奇其才,累召不应。
衡善机巧,尤致思于天文、阴阳、历算。安帝雅闻衡善术学,公车特征拜郎中,再迁为太史令。遂乃研核阴阳,妙尽璇玑之正,作浑天仪,著《灵宪》、《算罔论》,言甚详明。
顺帝初,再转,复为太史令。衡不慕当世,所居之官辄积年不徙。自去史职,五载复还。
阳嘉元年,复造候风地动仪。以精铜铸成,员径八尺,合盖隆起,形似酒尊,饰以篆文山龟鸟兽之形。中有都柱,傍行八道,施关发机。外有八龙,首衔铜丸,下有蟾蜍,张口承之。其牙机巧制,皆隐在尊中,覆盖周密无际。如有地动,尊则振龙,机发吐丸,而蟾蜍衔之。振声激扬,伺者因此觉知。虽一龙发机,而七首不动,寻其方面,乃知震之所在。验之以事,合契若神。自书典所记,未之有也。尝一龙机发而地不觉动,京师学者咸怪其无征。后数日驿至,果地震陇西,于是皆服其妙。自此以后,乃令史官记地动所从方起。
时政事渐损,权移于下,衡因上疏陈事。后迁侍中,帝引在帷幄,讽议左右。尝问天下所疾恶者。宦官惧其毁己,皆共目之,衡乃诡对而出。阉竖恐终为其患,遂共谗之。衡常思图身之事,以为吉凶倚仗,幽微难明。乃作《思玄赋》以宣寄情志。
永和初,出为河间相。时国王骄奢,不遵典宪;又多豪右,共为不轨。衡下车,治威严,整法度,阴知奸党名姓,一时收禽,上下肃然,称为政理。视事三年,上书乞骸骨,征拜尚书。年六十二,永和四年卒。zhāng héng zì píng zǐ ,nán yáng xī è rén yě 。héng shǎo shàn shǔ wén ,yóu yú sān fǔ ,yīn rù jīng shī ,guān tài xué ,suí tōng wǔ jīng ,guàn liù yì 。suī cái gāo yú shì ,ér wú jiāo shàng zhī qíng 。cháng cóng róng dàn jìng ,bú hǎo jiāo jiē sú rén 。yǒng yuán zhōng ,jǔ xiào lián bú háng ,lián pì gōng fǔ bú jiù 。shí tiān xià chéng píng rì jiǔ ,zì wáng hóu yǐ xià ,mò bú yú chǐ 。héng nǎi nǐ bān gù 《liǎng dōu 》zuò 《èr jīng fù 》,yīn yǐ fěng jiàn 。jīng sī fù huì ,shí nián nǎi chéng 。dà jiāng jun1 dèng zhì qí qí cái ,lèi zhào bú yīng 。
héng shàn jī qiǎo ,yóu zhì sī yú tiān wén 、yīn yáng 、lì suàn 。ān dì yǎ wén héng shàn shù xué ,gōng chē tè zhēng bài láng zhōng ,zài qiān wéi tài shǐ lìng 。suí nǎi yán hé yīn yáng ,miào jìn xuán jī zhī zhèng ,zuò hún tiān yí ,zhe 《líng xiàn 》、《suàn wǎng lùn 》,yán shèn xiáng míng 。
shùn dì chū ,zài zhuǎn ,fù wéi tài shǐ lìng 。héng bú mù dāng shì ,suǒ jū zhī guān zhé jī nián bú xǐ 。zì qù shǐ zhí ,wǔ zǎi fù hái 。
yáng jiā yuán nián ,fù zào hòu fēng dì dòng yí 。yǐ jīng tóng zhù chéng ,yuán jìng bā chǐ ,hé gài lóng qǐ ,xíng sì jiǔ zūn ,shì yǐ zhuàn wén shān guī niǎo shòu zhī xíng 。zhōng yǒu dōu zhù ,bàng háng bā dào ,shī guān fā jī 。wài yǒu bā lóng ,shǒu xián tóng wán ,xià yǒu chán chú ,zhāng kǒu chéng zhī 。qí yá jī qiǎo zhì ,jiē yǐn zài zūn zhōng ,fù gài zhōu mì wú jì 。rú yǒu dì dòng ,zūn zé zhèn lóng ,jī fā tǔ wán ,ér chán chú xián zhī 。zhèn shēng jī yáng ,sì zhě yīn cǐ jiào zhī 。suī yī lóng fā jī ,ér qī shǒu bú dòng ,xún qí fāng miàn ,nǎi zhī zhèn zhī suǒ zài 。yàn zhī yǐ shì ,hé qì ruò shén 。zì shū diǎn suǒ jì ,wèi zhī yǒu yě 。cháng yī lóng jī fā ér dì bú jiào dòng ,jīng shī xué zhě xián guài qí wú zhēng 。hòu shù rì yì zhì ,guǒ dì zhèn lǒng xī ,yú shì jiē fú qí miào 。zì cǐ yǐ hòu ,nǎi lìng shǐ guān jì dì dòng suǒ cóng fāng qǐ 。
shí zhèng shì jiàn sǔn ,quán yí yú xià ,héng yīn shàng shū chén shì 。hòu qiān shì zhōng ,dì yǐn zài wéi wò ,fěng yì zuǒ yòu 。cháng wèn tiān xià suǒ jí è zhě 。huàn guān jù qí huǐ jǐ ,jiē gòng mù zhī ,héng nǎi guǐ duì ér chū 。yān shù kǒng zhōng wéi qí huàn ,suí gòng chán zhī 。héng cháng sī tú shēn zhī shì ,yǐ wéi jí xiōng yǐ zhàng ,yōu wēi nán míng 。nǎi zuò 《sī xuán fù 》yǐ xuān jì qíng zhì 。
yǒng hé chū ,chū wéi hé jiān xiàng 。shí guó wáng jiāo shē ,bú zūn diǎn xiàn ;yòu duō háo yòu ,gòng wéi bú guǐ 。héng xià chē ,zhì wēi yán ,zhěng fǎ dù ,yīn zhī jiān dǎng míng xìng ,yī shí shōu qín ,shàng xià sù rán ,chēng wéi zhèng lǐ 。shì shì sān nián ,shàng shū qǐ hái gǔ ,zhēng bài shàng shū 。nián liù shí èr ,yǒng hé sì nián zú 。高中文言文, - 作者:范晔 朝代:汉代
张衡字平子,南阳西鄂人也。衡少善属文,游于三辅,因入京师,观太学,遂通五经,贯六艺。虽才高于世,而无骄尚之情。常从容淡静,不好交接俗人。永元中,举孝廉不行,连辟公府不就。时天下承平日久,自王侯以下,莫不逾侈。衡乃拟班固《两都》作《二京赋》,因以讽谏。精思傅会,十年乃成。大将军邓骘奇其才,累召不应。
衡善机巧,尤致思于天文、阴阳、历算。安帝雅闻衡善术学,公车特征拜郎中,再迁为太史令。遂乃研核阴阳,妙尽璇玑之正,作浑天仪,著《灵宪》、《算罔论》,言甚详明。
顺帝初,再转,复为太史令。衡不慕当世,所居之官辄积年不徙。自去史职,五载复还。
阳嘉元年,复造候风地动仪。以精铜铸成,员径八尺,合盖隆起,形似酒尊,饰以篆文山龟鸟兽之形。中有都柱,傍行八道,施关发机。外有八龙,首衔铜丸,下有蟾蜍,张口承之。其牙机巧制,皆隐在尊中,覆盖周密无际。如有地动,尊则振龙,机发吐丸,而蟾蜍衔之。振声激扬,伺者因此觉知。虽一龙发机,而七首不动,寻其方面,乃知震之所在。验之以事,合契若神。自书典所记,未之有也。尝一龙机发而地不觉动,京师学者咸怪其无征。后数日驿至,果地震陇西,于是皆服其妙。自此以后,乃令史官记地动所从方起。
时政事渐损,权移于下,衡因上疏陈事。后迁侍中,帝引在帷幄,讽议左右。尝问天下所疾恶者。宦官惧其毁己,皆共目之,衡乃诡对而出。阉竖恐终为其患,遂共谗之。衡常思图身之事,以为吉凶倚仗,幽微难明。乃作《思玄赋》以宣寄情志。
永和初,出为河间相。时国王骄奢,不遵典宪;又多豪右,共为不轨。衡下车,治威严,整法度,阴知奸党名姓,一时收禽,上下肃然,称为政理。视事三年,上书乞骸骨,征拜尚书。年六十二,永和四年卒。
zhāng héng zì píng zǐ ,nán yáng xī è rén yě 。héng shǎo shàn shǔ wén ,yóu yú sān fǔ ,yīn rù jīng shī ,guān tài xué ,suí tōng wǔ jīng ,guàn liù yì 。suī cái gāo yú shì ,ér wú jiāo shàng zhī qíng 。cháng cóng róng dàn jìng ,bú hǎo jiāo jiē sú rén 。yǒng yuán zhōng ,jǔ xiào lián bú háng ,lián pì gōng fǔ bú jiù 。shí tiān xià chéng píng rì jiǔ ,zì wáng hóu yǐ xià ,mò bú yú chǐ 。héng nǎi nǐ bān gù 《liǎng dōu 》zuò 《èr jīng fù 》,yīn yǐ fěng jiàn 。jīng sī fù huì ,shí nián nǎi chéng 。dà jiāng jun1 dèng zhì qí qí cái ,lèi zhào bú yīng 。
héng shàn jī qiǎo ,yóu zhì sī yú tiān wén 、yīn yáng 、lì suàn 。ān dì yǎ wén héng shàn shù xué ,gōng chē tè zhēng bài láng zhōng ,zài qiān wéi tài shǐ lìng 。suí nǎi yán hé yīn yáng ,miào jìn xuán jī zhī zhèng ,zuò hún tiān yí ,zhe 《líng xiàn 》、《suàn wǎng lùn 》,yán shèn xiáng míng 。
shùn dì chū ,zài zhuǎn ,fù wéi tài shǐ lìng 。héng bú mù dāng shì ,suǒ jū zhī guān zhé jī nián bú xǐ 。zì qù shǐ zhí ,wǔ zǎi fù hái 。
yáng jiā yuán nián ,fù zào hòu fēng dì dòng yí 。yǐ jīng tóng zhù chéng ,yuán jìng bā chǐ ,hé gài lóng qǐ ,xíng sì jiǔ zūn ,shì yǐ zhuàn wén shān guī niǎo shòu zhī xíng 。zhōng yǒu dōu zhù ,bàng háng bā dào ,shī guān fā jī 。wài yǒu bā lóng ,shǒu xián tóng wán ,xià yǒu chán chú ,zhāng kǒu chéng zhī 。qí yá jī qiǎo zhì ,jiē yǐn zài zūn zhōng ,fù gài zhōu mì wú jì 。rú yǒu dì dòng ,zūn zé zhèn lóng ,jī fā tǔ wán ,ér chán chú xián zhī 。zhèn shēng jī yáng ,sì zhě yīn cǐ jiào zhī 。suī yī lóng fā jī ,ér qī shǒu bú dòng ,xún qí fāng miàn ,nǎi zhī zhèn zhī suǒ zài 。yàn zhī yǐ shì ,hé qì ruò shén 。zì shū diǎn suǒ jì ,wèi zhī yǒu yě 。cháng yī lóng jī fā ér dì bú jiào dòng ,jīng shī xué zhě xián guài qí wú zhēng 。hòu shù rì yì zhì ,guǒ dì zhèn lǒng xī ,yú shì jiē fú qí miào 。zì cǐ yǐ hòu ,nǎi lìng shǐ guān jì dì dòng suǒ cóng fāng qǐ 。
shí zhèng shì jiàn sǔn ,quán yí yú xià ,héng yīn shàng shū chén shì 。hòu qiān shì zhōng ,dì yǐn zài wéi wò ,fěng yì zuǒ yòu 。cháng wèn tiān xià suǒ jí è zhě 。huàn guān jù qí huǐ jǐ ,jiē gòng mù zhī ,héng nǎi guǐ duì ér chū 。yān shù kǒng zhōng wéi qí huàn ,suí gòng chán zhī 。héng cháng sī tú shēn zhī shì ,yǐ wéi jí xiōng yǐ zhàng ,yōu wēi nán míng 。nǎi zuò 《sī xuán fù 》yǐ xuān jì qíng zhì 。
yǒng hé chū ,chū wéi hé jiān xiàng 。shí guó wáng jiāo shē ,bú zūn diǎn xiàn ;yòu duō háo yòu ,gòng wéi bú guǐ 。héng xià chē ,zhì wēi yán ,zhěng fǎ dù ,yīn zhī jiān dǎng míng xìng ,yī shí shōu qín ,shàng xià sù rán ,chēng wéi zhèng lǐ 。shì shì sān nián ,shàng shū qǐ hái gǔ ,zhēng bài shàng shū 。nián liù shí èr ,yǒng hé sì nián zú 。
辞赋, - 作者:范晔 朝代:南北朝
河南乐羊子之妻者,不知何氏之女也。
羊子尝行路,得遗金一饼,还以与妻。妻曰:“妾闻志士不饮‘ 盗泉’之水,廉者不受嗟来之食,况拾遗求利,以污其行乎!”羊子大惭,乃捐金于野,而远寻师学。
一年来归,妻跪问其故,羊子曰:“久行怀思,无它异也。”妻乃引刀趋机而言曰:“此织生自蚕茧,成于机杼。一丝而累,以至于寸,累寸不已,遂成丈匹。今若断斯织也,则捐失成功,稽废时日。夫子积学,当‘日知其所亡’,以就懿德;若中道而归,何异断斯织乎?”羊子感其言,复还终业,遂七年不返。
尝有它舍鸡谬入园中,姑盗杀而食之,妻对鸡不餐而泣。姑怪问其故。妻曰:“自伤居贫,使食有它肉。”姑竟弃之。后盗欲有犯妻者,乃先劫其姑。妻闻,操刀而出。盗人曰:“释汝刀从我者可全,不从我者,则杀汝姑。”妻仰天而叹,举刀刎颈而死。盗亦不杀其姑。太守闻之,即捕杀贼盗,而赐妻缣帛,以礼葬之,号曰“贞义”。
hé nán lè yáng zǐ zhī qī zhě ,bú zhī hé shì zhī nǚ yě 。
yáng zǐ cháng háng lù ,dé yí jīn yī bǐng ,hái yǐ yǔ qī 。qī yuē :“qiè wén zhì shì bú yǐn ‘ dào quán ’zhī shuǐ ,lián zhě bú shòu jiē lái zhī shí ,kuàng shí yí qiú lì ,yǐ wū qí háng hū !”yáng zǐ dà cán ,nǎi juān jīn yú yě ,ér yuǎn xún shī xué 。
yī nián lái guī ,qī guì wèn qí gù ,yáng zǐ yuē :“jiǔ háng huái sī ,wú tā yì yě 。”qī nǎi yǐn dāo qū jī ér yán yuē :“cǐ zhī shēng zì cán jiǎn ,chéng yú jī zhù 。yī sī ér lèi ,yǐ zhì yú cùn ,lèi cùn bú yǐ ,suí chéng zhàng pǐ 。jīn ruò duàn sī zhī yě ,zé juān shī chéng gōng ,jī fèi shí rì 。fū zǐ jī xué ,dāng ‘rì zhī qí suǒ wáng ’,yǐ jiù yì dé ;ruò zhōng dào ér guī ,hé yì duàn sī zhī hū ?”yáng zǐ gǎn qí yán ,fù hái zhōng yè ,suí qī nián bú fǎn 。
cháng yǒu tā shě jī miù rù yuán zhōng ,gū dào shā ér shí zhī ,qī duì jī bú cān ér qì 。gū guài wèn qí gù 。qī yuē :“zì shāng jū pín ,shǐ shí yǒu tā ròu 。”gū jìng qì zhī 。hòu dào yù yǒu fàn qī zhě ,nǎi xiān jié qí gū 。qī wén ,cāo dāo ér chū 。dào rén yuē :“shì rǔ dāo cóng wǒ zhě kě quán ,bú cóng wǒ zhě ,zé shā rǔ gū 。”qī yǎng tiān ér tàn ,jǔ dāo wěn jǐng ér sǐ 。dào yì bú shā qí gū 。tài shǒu wén zhī ,jí bǔ shā zéi dào ,ér cì qī jiān bó ,yǐ lǐ zàng zhī ,hào yuē “zhēn yì ”。
辞赋, - 作者:范晔 朝代:宋代
(梁鸿)家贫而尚节,博览无不通。而不为章句。学毕,乃牧豕于上林苑中,曾误遗火,延及他舍。鸿乃寻访烧者,问所去失,悉以豕偿之。其主犹以为少。鸿曰:“无他财,愿以身居作。”主人许之。因为执勤,不懈朝夕。邻家耆老见鸿非恒人,乃共责让主人,而称鸿长者。于是,始敬鸿,悉还其豕。鸿不受而去。
(选自南宋·范晔《后汉书.卷八十三》
(liáng hóng )jiā pín ér shàng jiē ,bó lǎn wú bú tōng 。ér bú wéi zhāng jù 。xué bì ,nǎi mù shǐ yú shàng lín yuàn zhōng ,céng wù yí huǒ ,yán jí tā shě 。hóng nǎi xún fǎng shāo zhě ,wèn suǒ qù shī ,xī yǐ shǐ cháng zhī 。qí zhǔ yóu yǐ wéi shǎo 。hóng yuē :“wú tā cái ,yuàn yǐ shēn jū zuò 。”zhǔ rén xǔ zhī 。yīn wéi zhí qín ,bú xiè cháo xī 。lín jiā qí lǎo jiàn hóng fēi héng rén ,nǎi gòng zé ràng zhǔ rén ,ér chēng hóng zhǎng zhě 。yú shì ,shǐ jìng hóng ,xī hái qí shǐ 。hóng bú shòu ér qù 。
(xuǎn zì nán sòng ·fàn yè 《hòu hàn shū .juàn bā shí sān 》
辞赋, - 作者:范晔 朝代:南北朝
鲁恭为中牢令,重德化,不任刑罚。袁安闻之,疑其不实,阴使人往视之。随恭行阡陌,俱坐桑下。有雉过,止其旁,旁有儿童。其人曰:“儿何不捕之?”儿言雉方雏,不得捕。其人讶而起,与恭决曰:“所以来者,欲察君之政绩也。今蝗不犯境,此一异也;爱及鸟兽,此二异也;童有仁心,此三异也。久留徒扰贤者耳,吾将速反,以状白安。”
lǔ gōng wéi zhōng láo lìng ,zhòng dé huà ,bú rèn xíng fá 。yuán ān wén zhī ,yí qí bú shí ,yīn shǐ rén wǎng shì zhī 。suí gōng háng qiān mò ,jù zuò sāng xià 。yǒu zhì guò ,zhǐ qí páng ,páng yǒu ér tóng 。qí rén yuē :“ér hé bú bǔ zhī ?”ér yán zhì fāng chú ,bú dé bǔ 。qí rén yà ér qǐ ,yǔ gōng jué yuē :“suǒ yǐ lái zhě ,yù chá jun1 zhī zhèng jì yě 。jīn huáng bú fàn jìng ,cǐ yī yì yě ;ài jí niǎo shòu ,cǐ èr yì yě ;tóng yǒu rén xīn ,cǐ sān yì yě 。jiǔ liú tú rǎo xián zhě ěr ,wú jiāng sù fǎn ,yǐ zhuàng bái ān 。”
辞赋, - 作者:钱枚 朝代:清代
短长亭子短长桥,桥外垂杨一万条。那回临别两魂销,恨迢迢,双桨春风打暮潮。
duǎn zhǎng tíng zǐ duǎn zhǎng qiáo ,qiáo wài chuí yáng yī wàn tiáo 。nà huí lín bié liǎng hún xiāo ,hèn tiáo tiáo ,shuāng jiǎng chūn fēng dǎ mù cháo 。
辞赋, - 作者:钱枚 朝代:清代
短长亭子短长桥,桥外垂杨一万条。那回临别两魂销,恨迢迢,双桨春风打暮潮。
duǎn zhǎng tíng zǐ duǎn zhǎng qiáo ,qiáo wài chuí yáng yī wàn tiáo 。nà huí lín bié liǎng hún xiāo ,hèn tiáo tiáo ,shuāng jiǎng chūn fēng dǎ mù cháo 。
婉约,离别,