乐羊子妻原文
河南乐羊子之妻者,不知何氏之女也。
羊子尝行路,得遗金一饼,还以与妻。
妻曰:“妾闻志士不饮‘ 盗泉’之水,廉者不受嗟来之食,况拾遗求利,以污其行乎!”羊子大惭,乃捐金于野,而远寻师学。
一年来归,妻跪问其故,羊子曰:“久行怀思,无它异也。
”妻乃引刀趋机而言曰:“此织生自蚕茧,成于机杼。
一丝而累,以至于寸,累寸不已,遂成丈匹。
今若断斯织也,则捐失成功,稽废时日。
夫子积学,当‘日知其所亡’,以就懿德;若中道而归,何异断斯织乎?”羊子感其言,复还终业,遂七年不返。
尝有它舍鸡谬入园中,姑盗杀而食之,妻对鸡不餐而泣。
姑怪问其故。
妻曰:“自伤居贫,使食有它肉。
”姑竟弃之。
后盗欲有犯妻者,乃先劫其姑。
妻闻,操刀而出。
盗人曰:“释汝刀从我者可全,不从我者,则杀汝姑。
”妻仰天而叹,举刀刎颈而死。
盗亦不杀其姑。
太守闻之,即捕杀贼盗,而赐妻缣帛,以礼葬之,号曰“贞义”。
乐羊子妻拼音版
hé nán lè yáng zǐ zhī qī zhě ,bú zhī hé shì zhī nǚ yě 。
yáng zǐ cháng háng lù ,dé yí jīn yī bǐng ,hái yǐ yǔ qī 。qī yuē :“qiè wén zhì shì bú yǐn ‘ dào quán ’zhī shuǐ ,lián zhě bú shòu jiē lái zhī shí ,kuàng shí yí qiú lì ,yǐ wū qí háng hū !”yáng zǐ dà cán ,nǎi juān jīn yú yě ,ér yuǎn xún shī xué 。
yī nián lái guī ,qī guì wèn qí gù ,yáng zǐ yuē :“jiǔ háng huái sī ,wú tā yì yě 。”qī nǎi yǐn dāo qū jī ér yán yuē :“cǐ zhī shēng zì cán jiǎn ,chéng yú jī zhù 。yī sī ér lèi ,yǐ zhì yú cùn ,lèi cùn bú yǐ ,suí chéng zhàng pǐ 。jīn ruò duàn sī zhī yě ,zé juān shī chéng gōng ,jī fèi shí rì 。fū zǐ jī xué ,dāng ‘rì zhī qí suǒ wáng ’,yǐ jiù yì dé ;ruò zhōng dào ér guī ,hé yì duàn sī zhī hū ?”yáng zǐ gǎn qí yán ,fù hái zhōng yè ,suí qī nián bú fǎn 。
cháng yǒu tā shě jī miù rù yuán zhōng ,gū dào shā ér shí zhī ,qī duì jī bú cān ér qì 。gū guài wèn qí gù 。qī yuē :“zì shāng jū pín ,shǐ shí yǒu tā ròu 。”gū jìng qì zhī 。hòu dào yù yǒu fàn qī zhě ,nǎi xiān jié qí gū 。qī wén ,cāo dāo ér chū 。dào rén yuē :“shì rǔ dāo cóng wǒ zhě kě quán ,bú cóng wǒ zhě ,zé shā rǔ gū 。”qī yǎng tiān ér tàn ,jǔ dāo wěn jǐng ér sǐ 。dào yì bú shā qí gū 。tài shǒu wén zhī ,jí bǔ shā zéi dào ,ér cì qī jiān bó ,yǐ lǐ zàng zhī ,hào yuē “zhēn yì ”。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
乐羊子妻翻译
暂无翻译!
乐羊子妻赏析
暂无赏析!
作者介绍
范晔(公元398年—公元445年),字蔚宗,南朝宋史学家,顺阳(今河南淅川南)人。官至左卫将军,太子詹事。宋文帝元嘉九年(432年),范晔因为“左迁宣城太守,不得志,乃删众家《后汉书》为一家之作”,开始撰写《后汉书》,至元嘉二十二年(445年)以谋反罪被杀止,写成了十纪,八十列传。原计划作的十志,未及完成。今本《后汉书》中的八志三十卷,是南朝梁刘昭从司马彪的《续汉书》中抽出来补进去的。其中《杨震暮夜却金》已编入小学教材,《强项令》选入中学教材。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/62177.html
《乐羊子妻》相关推荐
- 作者:范晔 朝代:汉代
张衡字平子,南阳西鄂人也。衡少善属文,游于三辅,因入京师,观太学,遂通五经,贯六艺。虽才高于世,而无骄尚之情。常从容淡静,不好交接俗人。永元中,举孝廉不行,连辟公府不就。时天下承平日久,自王侯以下,莫不逾侈。衡乃拟班固《两都》作《二京赋》,因以讽谏。精思傅会,十年乃成。大将军邓骘奇其才,累召不应。
衡善机巧,尤致思于天文、阴阳、历算。安帝雅闻衡善术学,公车特征拜郎中,再迁为太史令。遂乃研核阴阳,妙尽璇玑之正,作浑天仪,著《灵宪》、《算罔论》,言甚详明。
顺帝初,再转,复为太史令。衡不慕当世,所居之官辄积年不徙。自去史职,五载复还。
阳嘉元年,复造候风地动仪。以精铜铸成,员径八尺,合盖隆起,形似酒尊,饰以篆文山龟鸟兽之形。中有都柱,傍行八道,施关发机。外有八龙,首衔铜丸,下有蟾蜍,张口承之。其牙机巧制,皆隐在尊中,覆盖周密无际。如有地动,尊则振龙,机发吐丸,而蟾蜍衔之。振声激扬,伺者因此觉知。虽一龙发机,而七首不动,寻其方面,乃知震之所在。验之以事,合契若神。自书典所记,未之有也。尝一龙机发而地不觉动,京师学者咸怪其无征。后数日驿至,果地震陇西,于是皆服其妙。自此以后,乃令史官记地动所从方起。
时政事渐损,权移于下,衡因上疏陈事。后迁侍中,帝引在帷幄,讽议左右。尝问天下所疾恶者。宦官惧其毁己,皆共目之,衡乃诡对而出。阉竖恐终为其患,遂共谗之。衡常思图身之事,以为吉凶倚仗,幽微难明。乃作《思玄赋》以宣寄情志。
永和初,出为河间相。时国王骄奢,不遵典宪;又多豪右,共为不轨。衡下车,治威严,整法度,阴知奸党名姓,一时收禽,上下肃然,称为政理。视事三年,上书乞骸骨,征拜尚书。年六十二,永和四年卒。zhāng héng zì píng zǐ ,nán yáng xī è rén yě 。héng shǎo shàn shǔ wén ,yóu yú sān fǔ ,yīn rù jīng shī ,guān tài xué ,suí tōng wǔ jīng ,guàn liù yì 。suī cái gāo yú shì ,ér wú jiāo shàng zhī qíng 。cháng cóng róng dàn jìng ,bú hǎo jiāo jiē sú rén 。yǒng yuán zhōng ,jǔ xiào lián bú háng ,lián pì gōng fǔ bú jiù 。shí tiān xià chéng píng rì jiǔ ,zì wáng hóu yǐ xià ,mò bú yú chǐ 。héng nǎi nǐ bān gù 《liǎng dōu 》zuò 《èr jīng fù 》,yīn yǐ fěng jiàn 。jīng sī fù huì ,shí nián nǎi chéng 。dà jiāng jun1 dèng zhì qí qí cái ,lèi zhào bú yīng 。
héng shàn jī qiǎo ,yóu zhì sī yú tiān wén 、yīn yáng 、lì suàn 。ān dì yǎ wén héng shàn shù xué ,gōng chē tè zhēng bài láng zhōng ,zài qiān wéi tài shǐ lìng 。suí nǎi yán hé yīn yáng ,miào jìn xuán jī zhī zhèng ,zuò hún tiān yí ,zhe 《líng xiàn 》、《suàn wǎng lùn 》,yán shèn xiáng míng 。
shùn dì chū ,zài zhuǎn ,fù wéi tài shǐ lìng 。héng bú mù dāng shì ,suǒ jū zhī guān zhé jī nián bú xǐ 。zì qù shǐ zhí ,wǔ zǎi fù hái 。
yáng jiā yuán nián ,fù zào hòu fēng dì dòng yí 。yǐ jīng tóng zhù chéng ,yuán jìng bā chǐ ,hé gài lóng qǐ ,xíng sì jiǔ zūn ,shì yǐ zhuàn wén shān guī niǎo shòu zhī xíng 。zhōng yǒu dōu zhù ,bàng háng bā dào ,shī guān fā jī 。wài yǒu bā lóng ,shǒu xián tóng wán ,xià yǒu chán chú ,zhāng kǒu chéng zhī 。qí yá jī qiǎo zhì ,jiē yǐn zài zūn zhōng ,fù gài zhōu mì wú jì 。rú yǒu dì dòng ,zūn zé zhèn lóng ,jī fā tǔ wán ,ér chán chú xián zhī 。zhèn shēng jī yáng ,sì zhě yīn cǐ jiào zhī 。suī yī lóng fā jī ,ér qī shǒu bú dòng ,xún qí fāng miàn ,nǎi zhī zhèn zhī suǒ zài 。yàn zhī yǐ shì ,hé qì ruò shén 。zì shū diǎn suǒ jì ,wèi zhī yǒu yě 。cháng yī lóng jī fā ér dì bú jiào dòng ,jīng shī xué zhě xián guài qí wú zhēng 。hòu shù rì yì zhì ,guǒ dì zhèn lǒng xī ,yú shì jiē fú qí miào 。zì cǐ yǐ hòu ,nǎi lìng shǐ guān jì dì dòng suǒ cóng fāng qǐ 。
shí zhèng shì jiàn sǔn ,quán yí yú xià ,héng yīn shàng shū chén shì 。hòu qiān shì zhōng ,dì yǐn zài wéi wò ,fěng yì zuǒ yòu 。cháng wèn tiān xià suǒ jí è zhě 。huàn guān jù qí huǐ jǐ ,jiē gòng mù zhī ,héng nǎi guǐ duì ér chū 。yān shù kǒng zhōng wéi qí huàn ,suí gòng chán zhī 。héng cháng sī tú shēn zhī shì ,yǐ wéi jí xiōng yǐ zhàng ,yōu wēi nán míng 。nǎi zuò 《sī xuán fù 》yǐ xuān jì qíng zhì 。
yǒng hé chū ,chū wéi hé jiān xiàng 。shí guó wáng jiāo shē ,bú zūn diǎn xiàn ;yòu duō háo yòu ,gòng wéi bú guǐ 。héng xià chē ,zhì wēi yán ,zhěng fǎ dù ,yīn zhī jiān dǎng míng xìng ,yī shí shōu qín ,shàng xià sù rán ,chēng wéi zhèng lǐ 。shì shì sān nián ,shàng shū qǐ hái gǔ ,zhēng bài shàng shū 。nián liù shí èr ,yǒng hé sì nián zú 。高中文言文, - 作者:范晔 朝代:汉代
张衡字平子,南阳西鄂人也。衡少善属文,游于三辅,因入京师,观太学,遂通五经,贯六艺。虽才高于世,而无骄尚之情。常从容淡静,不好交接俗人。永元中,举孝廉不行,连辟公府不就。时天下承平日久,自王侯以下,莫不逾侈。衡乃拟班固《两都》作《二京赋》,因以讽谏。精思傅会,十年乃成。大将军邓骘奇其才,累召不应。
衡善机巧,尤致思于天文、阴阳、历算。安帝雅闻衡善术学,公车特征拜郎中,再迁为太史令。遂乃研核阴阳,妙尽璇玑之正,作浑天仪,著《灵宪》、《算罔论》,言甚详明。
顺帝初,再转,复为太史令。衡不慕当世,所居之官辄积年不徙。自去史职,五载复还。
阳嘉元年,复造候风地动仪。以精铜铸成,员径八尺,合盖隆起,形似酒尊,饰以篆文山龟鸟兽之形。中有都柱,傍行八道,施关发机。外有八龙,首衔铜丸,下有蟾蜍,张口承之。其牙机巧制,皆隐在尊中,覆盖周密无际。如有地动,尊则振龙,机发吐丸,而蟾蜍衔之。振声激扬,伺者因此觉知。虽一龙发机,而七首不动,寻其方面,乃知震之所在。验之以事,合契若神。自书典所记,未之有也。尝一龙机发而地不觉动,京师学者咸怪其无征。后数日驿至,果地震陇西,于是皆服其妙。自此以后,乃令史官记地动所从方起。
时政事渐损,权移于下,衡因上疏陈事。后迁侍中,帝引在帷幄,讽议左右。尝问天下所疾恶者。宦官惧其毁己,皆共目之,衡乃诡对而出。阉竖恐终为其患,遂共谗之。衡常思图身之事,以为吉凶倚仗,幽微难明。乃作《思玄赋》以宣寄情志。
永和初,出为河间相。时国王骄奢,不遵典宪;又多豪右,共为不轨。衡下车,治威严,整法度,阴知奸党名姓,一时收禽,上下肃然,称为政理。视事三年,上书乞骸骨,征拜尚书。年六十二,永和四年卒。
zhāng héng zì píng zǐ ,nán yáng xī è rén yě 。héng shǎo shàn shǔ wén ,yóu yú sān fǔ ,yīn rù jīng shī ,guān tài xué ,suí tōng wǔ jīng ,guàn liù yì 。suī cái gāo yú shì ,ér wú jiāo shàng zhī qíng 。cháng cóng róng dàn jìng ,bú hǎo jiāo jiē sú rén 。yǒng yuán zhōng ,jǔ xiào lián bú háng ,lián pì gōng fǔ bú jiù 。shí tiān xià chéng píng rì jiǔ ,zì wáng hóu yǐ xià ,mò bú yú chǐ 。héng nǎi nǐ bān gù 《liǎng dōu 》zuò 《èr jīng fù 》,yīn yǐ fěng jiàn 。jīng sī fù huì ,shí nián nǎi chéng 。dà jiāng jun1 dèng zhì qí qí cái ,lèi zhào bú yīng 。
héng shàn jī qiǎo ,yóu zhì sī yú tiān wén 、yīn yáng 、lì suàn 。ān dì yǎ wén héng shàn shù xué ,gōng chē tè zhēng bài láng zhōng ,zài qiān wéi tài shǐ lìng 。suí nǎi yán hé yīn yáng ,miào jìn xuán jī zhī zhèng ,zuò hún tiān yí ,zhe 《líng xiàn 》、《suàn wǎng lùn 》,yán shèn xiáng míng 。
shùn dì chū ,zài zhuǎn ,fù wéi tài shǐ lìng 。héng bú mù dāng shì ,suǒ jū zhī guān zhé jī nián bú xǐ 。zì qù shǐ zhí ,wǔ zǎi fù hái 。
yáng jiā yuán nián ,fù zào hòu fēng dì dòng yí 。yǐ jīng tóng zhù chéng ,yuán jìng bā chǐ ,hé gài lóng qǐ ,xíng sì jiǔ zūn ,shì yǐ zhuàn wén shān guī niǎo shòu zhī xíng 。zhōng yǒu dōu zhù ,bàng háng bā dào ,shī guān fā jī 。wài yǒu bā lóng ,shǒu xián tóng wán ,xià yǒu chán chú ,zhāng kǒu chéng zhī 。qí yá jī qiǎo zhì ,jiē yǐn zài zūn zhōng ,fù gài zhōu mì wú jì 。rú yǒu dì dòng ,zūn zé zhèn lóng ,jī fā tǔ wán ,ér chán chú xián zhī 。zhèn shēng jī yáng ,sì zhě yīn cǐ jiào zhī 。suī yī lóng fā jī ,ér qī shǒu bú dòng ,xún qí fāng miàn ,nǎi zhī zhèn zhī suǒ zài 。yàn zhī yǐ shì ,hé qì ruò shén 。zì shū diǎn suǒ jì ,wèi zhī yǒu yě 。cháng yī lóng jī fā ér dì bú jiào dòng ,jīng shī xué zhě xián guài qí wú zhēng 。hòu shù rì yì zhì ,guǒ dì zhèn lǒng xī ,yú shì jiē fú qí miào 。zì cǐ yǐ hòu ,nǎi lìng shǐ guān jì dì dòng suǒ cóng fāng qǐ 。
shí zhèng shì jiàn sǔn ,quán yí yú xià ,héng yīn shàng shū chén shì 。hòu qiān shì zhōng ,dì yǐn zài wéi wò ,fěng yì zuǒ yòu 。cháng wèn tiān xià suǒ jí è zhě 。huàn guān jù qí huǐ jǐ ,jiē gòng mù zhī ,héng nǎi guǐ duì ér chū 。yān shù kǒng zhōng wéi qí huàn ,suí gòng chán zhī 。héng cháng sī tú shēn zhī shì ,yǐ wéi jí xiōng yǐ zhàng ,yōu wēi nán míng 。nǎi zuò 《sī xuán fù 》yǐ xuān jì qíng zhì 。
yǒng hé chū ,chū wéi hé jiān xiàng 。shí guó wáng jiāo shē ,bú zūn diǎn xiàn ;yòu duō háo yòu ,gòng wéi bú guǐ 。héng xià chē ,zhì wēi yán ,zhěng fǎ dù ,yīn zhī jiān dǎng míng xìng ,yī shí shōu qín ,shàng xià sù rán ,chēng wéi zhèng lǐ 。shì shì sān nián ,shàng shū qǐ hái gǔ ,zhēng bài shàng shū 。nián liù shí èr ,yǒng hé sì nián zú 。
辞赋, - 作者:范晔 朝代:宋代
(梁鸿)家贫而尚节,博览无不通。而不为章句。学毕,乃牧豕于上林苑中,曾误遗火,延及他舍。鸿乃寻访烧者,问所去失,悉以豕偿之。其主犹以为少。鸿曰:“无他财,愿以身居作。”主人许之。因为执勤,不懈朝夕。邻家耆老见鸿非恒人,乃共责让主人,而称鸿长者。于是,始敬鸿,悉还其豕。鸿不受而去。
(选自南宋·范晔《后汉书.卷八十三》
(liáng hóng )jiā pín ér shàng jiē ,bó lǎn wú bú tōng 。ér bú wéi zhāng jù 。xué bì ,nǎi mù shǐ yú shàng lín yuàn zhōng ,céng wù yí huǒ ,yán jí tā shě 。hóng nǎi xún fǎng shāo zhě ,wèn suǒ qù shī ,xī yǐ shǐ cháng zhī 。qí zhǔ yóu yǐ wéi shǎo 。hóng yuē :“wú tā cái ,yuàn yǐ shēn jū zuò 。”zhǔ rén xǔ zhī 。yīn wéi zhí qín ,bú xiè cháo xī 。lín jiā qí lǎo jiàn hóng fēi héng rén ,nǎi gòng zé ràng zhǔ rén ,ér chēng hóng zhǎng zhě 。yú shì ,shǐ jìng hóng ,xī hái qí shǐ 。hóng bú shòu ér qù 。
(xuǎn zì nán sòng ·fàn yè 《hòu hàn shū .juàn bā shí sān 》
辞赋, - 作者:范晔 朝代:南北朝
鲁恭为中牢令,重德化,不任刑罚。袁安闻之,疑其不实,阴使人往视之。随恭行阡陌,俱坐桑下。有雉过,止其旁,旁有儿童。其人曰:“儿何不捕之?”儿言雉方雏,不得捕。其人讶而起,与恭决曰:“所以来者,欲察君之政绩也。今蝗不犯境,此一异也;爱及鸟兽,此二异也;童有仁心,此三异也。久留徒扰贤者耳,吾将速反,以状白安。”
lǔ gōng wéi zhōng láo lìng ,zhòng dé huà ,bú rèn xíng fá 。yuán ān wén zhī ,yí qí bú shí ,yīn shǐ rén wǎng shì zhī 。suí gōng háng qiān mò ,jù zuò sāng xià 。yǒu zhì guò ,zhǐ qí páng ,páng yǒu ér tóng 。qí rén yuē :“ér hé bú bǔ zhī ?”ér yán zhì fāng chú ,bú dé bǔ 。qí rén yà ér qǐ ,yǔ gōng jué yuē :“suǒ yǐ lái zhě ,yù chá jun1 zhī zhèng jì yě 。jīn huáng bú fàn jìng ,cǐ yī yì yě ;ài jí niǎo shòu ,cǐ èr yì yě ;tóng yǒu rén xīn ,cǐ sān yì yě 。jiǔ liú tú rǎo xián zhě ěr ,wú jiāng sù fǎn ,yǐ zhuàng bái ān 。”
辞赋, - 作者:钱枚 朝代:清代
短长亭子短长桥,桥外垂杨一万条。那回临别两魂销,恨迢迢,双桨春风打暮潮。
duǎn zhǎng tíng zǐ duǎn zhǎng qiáo ,qiáo wài chuí yáng yī wàn tiáo 。nà huí lín bié liǎng hún xiāo ,hèn tiáo tiáo ,shuāng jiǎng chūn fēng dǎ mù cháo 。
辞赋, - 作者:钱枚 朝代:清代
短长亭子短长桥,桥外垂杨一万条。那回临别两魂销,恨迢迢,双桨春风打暮潮。
duǎn zhǎng tíng zǐ duǎn zhǎng qiáo ,qiáo wài chuí yáng yī wàn tiáo 。nà huí lín bié liǎng hún xiāo ,hèn tiáo tiáo ,shuāng jiǎng chūn fēng dǎ mù cháo 。
婉约,离别, - 作者:陈寿 朝代:汉代
亮躬耕陇亩,好为《梁父吟》。身长八尺,每自比于管仲、乐毅,时人莫之许也。惟博陵崔州平、颍川徐庶元直与亮友善,谓为信然。
时先主屯新野。徐庶见先主,先主器之,谓先主曰:“诸葛孔明者,卧龙也,将军岂愿见之乎?”先主曰:“君与俱来。”庶曰:“此人可就见,不可屈致也。将军宜枉驾顾之。”
由是先主遂诣亮,凡三往,乃见。因屏人曰:“汉室倾颓,奸臣窃命,主上蒙尘。孤不度德量力,欲信大义于天下;而智术浅短,遂用猖蹶,至于今日。然志犹未已,君谓计将安出?”
亮答曰:“自董卓已来,豪杰并起,跨州连郡者不可胜数。曹操比于袁绍,则名微而众寡。然操遂能克绍,以弱为强者,非惟天时,抑亦人谋也。今操已拥百万之众,挟天子而令诸侯,此诚不可与争锋。孙权据有江东,已历三世,国险而民附,贤能为之用,此可以为援而不可图也。荆州北据汉、沔,利尽南海,东连吴会,西通巴、蜀,此用武之国,而其主不能守,此殆天所以资将军,将军岂有意乎?益州险塞,沃野千里,天府之土,高祖因之以成帝业。刘璋暗弱,张鲁在北,民殷国富而不知存恤,智能之士思得明君。将军既帝室之胄,信义著于四海,总揽英雄,思贤如渴,若跨有荆、益,保其岩阻,西和诸戎,南抚夷越,外结好孙权,内修政理;天下有变,则命一上将将荆州之军以向宛、洛,将军身率益州之众出于秦川,百姓孰敢不箪食壶浆以迎将军者乎?诚如是,则霸业可成,汉室可兴矣。”
先主曰:“善!”于是与亮情好日密。
关羽、张飞等不悦,先主解之曰:“孤之有孔明,犹鱼之有水也。愿诸君勿复言。”羽、飞乃止。
liàng gōng gēng lǒng mǔ ,hǎo wéi 《liáng fù yín 》。shēn zhǎng bā chǐ ,měi zì bǐ yú guǎn zhòng 、lè yì ,shí rén mò zhī xǔ yě 。wéi bó líng cuī zhōu píng 、yǐng chuān xú shù yuán zhí yǔ liàng yǒu shàn ,wèi wéi xìn rán 。
shí xiān zhǔ tún xīn yě 。xú shù jiàn xiān zhǔ ,xiān zhǔ qì zhī ,wèi xiān zhǔ yuē :“zhū gě kǒng míng zhě ,wò lóng yě ,jiāng jun1 qǐ yuàn jiàn zhī hū ?”xiān zhǔ yuē :“jun1 yǔ jù lái 。”shù yuē :“cǐ rén kě jiù jiàn ,bú kě qū zhì yě 。jiāng jun1 yí wǎng jià gù zhī 。”
yóu shì xiān zhǔ suí yì liàng ,fán sān wǎng ,nǎi jiàn 。yīn píng rén yuē :“hàn shì qīng tuí ,jiān chén qiè mìng ,zhǔ shàng méng chén 。gū bú dù dé liàng lì ,yù xìn dà yì yú tiān xià ;ér zhì shù qiǎn duǎn ,suí yòng chāng juě ,zhì yú jīn rì 。rán zhì yóu wèi yǐ ,jun1 wèi jì jiāng ān chū ?”
liàng dá yuē :“zì dǒng zhuó yǐ lái ,háo jié bìng qǐ ,kuà zhōu lián jun4 zhě bú kě shèng shù 。cáo cāo bǐ yú yuán shào ,zé míng wēi ér zhòng guǎ 。rán cāo suí néng kè shào ,yǐ ruò wéi qiáng zhě ,fēi wéi tiān shí ,yì yì rén móu yě 。jīn cāo yǐ yōng bǎi wàn zhī zhòng ,jiā tiān zǐ ér lìng zhū hóu ,cǐ chéng bú kě yǔ zhēng fēng 。sūn quán jù yǒu jiāng dōng ,yǐ lì sān shì ,guó xiǎn ér mín fù ,xián néng wéi zhī yòng ,cǐ kě yǐ wéi yuán ér bú kě tú yě 。jīng zhōu běi jù hàn 、miǎn ,lì jìn nán hǎi ,dōng lián wú huì ,xī tōng bā 、shǔ ,cǐ yòng wǔ zhī guó ,ér qí zhǔ bú néng shǒu ,cǐ dài tiān suǒ yǐ zī jiāng jun1 ,jiāng jun1 qǐ yǒu yì hū ?yì zhōu xiǎn sāi ,wò yě qiān lǐ ,tiān fǔ zhī tǔ ,gāo zǔ yīn zhī yǐ chéng dì yè 。liú zhāng àn ruò ,zhāng lǔ zài běi ,mín yīn guó fù ér bú zhī cún xù ,zhì néng zhī shì sī dé míng jun1 。jiāng jun1 jì dì shì zhī zhòu ,xìn yì zhe yú sì hǎi ,zǒng lǎn yīng xióng ,sī xián rú kě ,ruò kuà yǒu jīng 、yì ,bǎo qí yán zǔ ,xī hé zhū róng ,nán fǔ yí yuè ,wài jié hǎo sūn quán ,nèi xiū zhèng lǐ ;tiān xià yǒu biàn ,zé mìng yī shàng jiāng jiāng jīng zhōu zhī jun1 yǐ xiàng wǎn 、luò ,jiāng jun1 shēn lǜ yì zhōu zhī zhòng chū yú qín chuān ,bǎi xìng shú gǎn bú dān shí hú jiāng yǐ yíng jiāng jun1 zhě hū ?chéng rú shì ,zé bà yè kě chéng ,hàn shì kě xìng yǐ 。”
xiān zhǔ yuē :“shàn !”yú shì yǔ liàng qíng hǎo rì mì 。
guān yǔ 、zhāng fēi děng bú yuè ,xiān zhǔ jiě zhī yuē :“gū zhī yǒu kǒng míng ,yóu yú zhī yǒu shuǐ yě 。yuàn zhū jun1 wù fù yán 。”yǔ 、fēi nǎi zhǐ 。
初中文言文, - 作者:陈寿 朝代:魏晋
亮躬耕陇亩,好为《梁父吟》。身长八尺,每自比于管仲、乐毅,时人莫之许也。惟博陵崔州平、颍川徐庶元直与亮友善,谓为信然。
时先主屯新野。徐庶见先主,先主器之,谓先主曰:“诸葛孔明者,卧龙也,将军岂愿见之乎?”先主曰:“君与俱来。”庶曰:“此人可就见,不可屈致也。将军宜枉驾顾之。”
由是先主遂诣亮,凡三往,乃见。因屏人曰:“汉室倾颓,奸臣窃命,主上蒙尘。孤不度德量力,欲信大义于天下;而智术浅短,遂用猖蹶,至于今日。然志犹未已,君谓计将安出?”
亮答曰:“自董卓已来,豪杰并起,跨州连郡者不可胜数。曹操比于袁绍,则名微而众寡。然操遂能克绍,以弱为强者,非惟天时,抑亦人谋也。今操已拥百万之众,挟天子而令诸侯,此诚不可与争锋。孙权据有江东,已历三世,国险而民附,贤能为之用,此可以为援而不可图也。荆州北据汉、沔,利尽南海,东连吴会,西通巴、蜀,此用武之国,而其主不能守,此殆天所以资将军,将军岂有意乎?益州险塞,沃野千里,天府之土,高祖因之以成帝业。刘璋暗弱,张鲁在北,民殷国富而不知存恤,智能之士思得明君。将军既帝室之胄,信义著于四海,总揽英雄,思贤如渴,若跨有荆、益,保其岩阻,西和诸戎,南抚夷越,外结好孙权,内修政理;天下有变,则命一上将将荆州之军以向宛、洛,将军身率益州之众出于秦川,百姓孰敢不箪食壶浆以迎将军者乎?诚如是,则霸业可成,汉室可兴矣。”
先主曰:“善!”于是与亮情好日密。
关羽、张飞等不悦,先主解之曰:“孤之有孔明,犹鱼之有水也。愿诸君勿复言。”羽、飞乃止。
liàng gōng gēng lǒng mǔ ,hǎo wéi 《liáng fù yín 》。shēn zhǎng bā chǐ ,měi zì bǐ yú guǎn zhòng 、lè yì ,shí rén mò zhī xǔ yě 。wéi bó líng cuī zhōu píng 、yǐng chuān xú shù yuán zhí yǔ liàng yǒu shàn ,wèi wéi xìn rán 。
shí xiān zhǔ tún xīn yě 。xú shù jiàn xiān zhǔ ,xiān zhǔ qì zhī ,wèi xiān zhǔ yuē :“zhū gě kǒng míng zhě ,wò lóng yě ,jiāng jun1 qǐ yuàn jiàn zhī hū ?”xiān zhǔ yuē :“jun1 yǔ jù lái 。”shù yuē :“cǐ rén kě jiù jiàn ,bú kě qū zhì yě 。jiāng jun1 yí wǎng jià gù zhī 。”
yóu shì xiān zhǔ suí yì liàng ,fán sān wǎng ,nǎi jiàn 。yīn píng rén yuē :“hàn shì qīng tuí ,jiān chén qiè mìng ,zhǔ shàng méng chén 。gū bú dù dé liàng lì ,yù xìn dà yì yú tiān xià ;ér zhì shù qiǎn duǎn ,suí yòng chāng juě ,zhì yú jīn rì 。rán zhì yóu wèi yǐ ,jun1 wèi jì jiāng ān chū ?”
liàng dá yuē :“zì dǒng zhuó yǐ lái ,háo jié bìng qǐ ,kuà zhōu lián jun4 zhě bú kě shèng shù 。cáo cāo bǐ yú yuán shào ,zé míng wēi ér zhòng guǎ 。rán cāo suí néng kè shào ,yǐ ruò wéi qiáng zhě ,fēi wéi tiān shí ,yì yì rén móu yě 。jīn cāo yǐ yōng bǎi wàn zhī zhòng ,jiā tiān zǐ ér lìng zhū hóu ,cǐ chéng bú kě yǔ zhēng fēng 。sūn quán jù yǒu jiāng dōng ,yǐ lì sān shì ,guó xiǎn ér mín fù ,xián néng wéi zhī yòng ,cǐ kě yǐ wéi yuán ér bú kě tú yě 。jīng zhōu běi jù hàn 、miǎn ,lì jìn nán hǎi ,dōng lián wú huì ,xī tōng bā 、shǔ ,cǐ yòng wǔ zhī guó ,ér qí zhǔ bú néng shǒu ,cǐ dài tiān suǒ yǐ zī jiāng jun1 ,jiāng jun1 qǐ yǒu yì hū ?yì zhōu xiǎn sāi ,wò yě qiān lǐ ,tiān fǔ zhī tǔ ,gāo zǔ yīn zhī yǐ chéng dì yè 。liú zhāng àn ruò ,zhāng lǔ zài běi ,mín yīn guó fù ér bú zhī cún xù ,zhì néng zhī shì sī dé míng jun1 。jiāng jun1 jì dì shì zhī zhòu ,xìn yì zhe yú sì hǎi ,zǒng lǎn yīng xióng ,sī xián rú kě ,ruò kuà yǒu jīng 、yì ,bǎo qí yán zǔ ,xī hé zhū róng ,nán fǔ yí yuè ,wài jié hǎo sūn quán ,nèi xiū zhèng lǐ ;tiān xià yǒu biàn ,zé mìng yī shàng jiāng jiāng jīng zhōu zhī jun1 yǐ xiàng wǎn 、luò ,jiāng jun1 shēn lǜ yì zhōu zhī zhòng chū yú qín chuān ,bǎi xìng shú gǎn bú dān shí hú jiāng yǐ yíng jiāng jun1 zhě hū ?chéng rú shì ,zé bà yè kě chéng ,hàn shì kě xìng yǐ 。”
xiān zhǔ yuē :“shàn !”yú shì yǔ liàng qíng hǎo rì mì 。
guān yǔ 、zhāng fēi děng bú yuè ,xiān zhǔ jiě zhī yuē :“gū zhī yǒu kǒng míng ,yóu yú zhī yǒu shuǐ yě 。yuàn zhū jun1 wù fù yán 。”yǔ 、fēi nǎi zhǐ 。
辞赋, - 作者:张榘 朝代:宋代
西风乱叶溪桥树。秋在黄花羞涩处。满袖尘埃推不去。马蹄浓露,鸡声淡月,寂历荒村路。
身名多被儒冠误。十载重来漫如许。且尽清樽公莫舞。六朝旧事,一江流水,万感天涯暮。xī fēng luàn yè xī qiáo shù 。qiū zài huáng huā xiū sè chù 。mǎn xiù chén āi tuī bú qù 。mǎ tí nóng lù ,jī shēng dàn yuè ,jì lì huāng cūn lù 。
shēn míng duō bèi rú guàn wù 。shí zǎi zhòng lái màn rú xǔ 。qiě jìn qīng zūn gōng mò wǔ 。liù cháo jiù shì ,yī jiāng liú shuǐ ,wàn gǎn tiān yá mù 。写景,婉约,感慨, - 作者:张榘 朝代:宋代
正桃花、渐蜚红雨,依稀一半春色。东风十里离亭恨,杨柳丝丝如织。远又忆。向雪月梅边,陶写吟情逸。清愁拍拍。算只暮山知,栖鸦斜照,春树渺空碧。
文章贯,合整垂云健翼。翔鸾底用栖棘。要寻玉洞烟霞胜,聊趁麟符蜚檄。归骑急。看尘袂方清,有恩纶催入。凫仙倦舄。相与问孤山,开樽抵掌,一舸画桥侧。zhèng táo huā 、jiàn fēi hóng yǔ ,yī xī yī bàn chūn sè 。dōng fēng shí lǐ lí tíng hèn ,yáng liǔ sī sī rú zhī 。yuǎn yòu yì 。xiàng xuě yuè méi biān ,táo xiě yín qíng yì 。qīng chóu pāi pāi 。suàn zhī mù shān zhī ,qī yā xié zhào ,chūn shù miǎo kōng bì 。
wén zhāng guàn ,hé zhěng chuí yún jiàn yì 。xiáng luán dǐ yòng qī jí 。yào xún yù dòng yān xiá shèng ,liáo chèn lín fú fēi xí 。guī qí jí 。kàn chén mèi fāng qīng ,yǒu ēn lún cuī rù 。fú xiān juàn xì 。xiàng yǔ wèn gū shān ,kāi zūn dǐ zhǎng ,yī gě huà qiáo cè 。辞赋, - 作者:张榘 朝代:宋代
西风乱叶溪桥树。秋在黄花羞涩处。满袖尘埃推不去。马蹄浓露,鸡声淡月,寂历荒村路。
身名多被儒冠误。十载重来漫如许。且尽清樽公莫舞。六朝旧事,一江流水,万感天涯暮。xī fēng luàn yè xī qiáo shù 。qiū zài huáng huā xiū sè chù 。mǎn xiù chén āi tuī bú qù 。mǎ tí nóng lù ,jī shēng dàn yuè ,jì lì huāng cūn lù 。
shēn míng duō bèi rú guàn wù 。shí zǎi zhòng lái màn rú xǔ 。qiě jìn qīng zūn gōng mò wǔ 。liù cháo jiù shì ,yī jiāng liú shuǐ ,wàn gǎn tiān yá mù 。辞赋, - 作者:张榘 朝代:宋代
风色转东南。翠拥层峦。杏花疏雨逗清寒。钟阜石城何处是,烟霭漫漫。
行旆已西关。一霎时间。芳樽聊复挽余欢。明日断魂分付与,万叠云山。fēng sè zhuǎn dōng nán 。cuì yōng céng luán 。xìng huā shū yǔ dòu qīng hán 。zhōng fù shí chéng hé chù shì ,yān ǎi màn màn 。
háng pèi yǐ xī guān 。yī shà shí jiān 。fāng zūn liáo fù wǎn yú huān 。míng rì duàn hún fèn fù yǔ ,wàn dié yún shān 。辞赋, - 作者:张榘 朝代:宋代
雨过暮天南。高下青峦。小楼燕子话春寒。多少夕阳芳草地,雾掩烟漫。
别恨正相关。心上眉间。离歌一曲间悲欢。后夜月明何处梦,钟阜容山。yǔ guò mù tiān nán 。gāo xià qīng luán 。xiǎo lóu yàn zǐ huà chūn hán 。duō shǎo xī yáng fāng cǎo dì ,wù yǎn yān màn 。
bié hèn zhèng xiàng guān 。xīn shàng méi jiān 。lí gē yī qǔ jiān bēi huān 。hòu yè yuè míng hé chù mèng ,zhōng fù róng shān 。辞赋, - 作者:张榘 朝代:宋代
暮云低锁荒台,凭阑四望天垂地。曼花半夜,蜚香缭绕,昔人曾记。往事悠悠,物华非旧,江山仍丽。怅斜阳芳草,长安不见,谁共洒、新亭泪。
开放青峦旧址。动骚人、一番词意。青油幕里,相忘鱼鸟,水边云际。却恨清游,未能追逐,区区僚底。问何时,脱了尘埃墨绶,为虚斋醉。mù yún dī suǒ huāng tái ,píng lán sì wàng tiān chuí dì 。màn huā bàn yè ,fēi xiāng liáo rào ,xī rén céng jì 。wǎng shì yōu yōu ,wù huá fēi jiù ,jiāng shān réng lì 。chàng xié yáng fāng cǎo ,zhǎng ān bú jiàn ,shuí gòng sǎ 、xīn tíng lèi 。
kāi fàng qīng luán jiù zhǐ 。dòng sāo rén 、yī fān cí yì 。qīng yóu mù lǐ ,xiàng wàng yú niǎo ,shuǐ biān yún jì 。què hèn qīng yóu ,wèi néng zhuī zhú ,qū qū liáo dǐ 。wèn hé shí ,tuō le chén āi mò shòu ,wéi xū zhāi zuì 。辞赋, - 作者:张榘 朝代:宋代
荆_清晓。问昨夜南枝,几分春到。一点幽芳,不待陇头音耗。亭亭水边月下,胜人间、等闲花草。此际风流谁似,有_窝诗老。
向虚檐、淡然索笑。任雪压霜欺,精神越好。最喜庭除,下映紫兰娇小。孤山好寻旧约,况和羹、用功宜早。移傍玉阶深处,趁天香缭绕。jīng _qīng xiǎo 。wèn zuó yè nán zhī ,jǐ fèn chūn dào 。yī diǎn yōu fāng ,bú dài lǒng tóu yīn hào 。tíng tíng shuǐ biān yuè xià ,shèng rén jiān 、děng xián huā cǎo 。cǐ jì fēng liú shuí sì ,yǒu _wō shī lǎo 。
xiàng xū yán 、dàn rán suǒ xiào 。rèn xuě yā shuāng qī ,jīng shén yuè hǎo 。zuì xǐ tíng chú ,xià yìng zǐ lán jiāo xiǎo 。gū shān hǎo xún jiù yuē ,kuàng hé gēng 、yòng gōng yí zǎo 。yí bàng yù jiē shēn chù ,chèn tiān xiāng liáo rào 。辞赋,