天竺寺八月十五日夜桂子原文
至今不会天中事,应是嫦娥掷与人。
天竺寺八月十五日夜桂子拼音版
yù kē shān shān xià yuè lún ,diàn qián shí dé lù huá xīn 。zhì jīn bú huì tiān zhōng shì ,yīng shì cháng é zhì yǔ rén 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
天竺寺八月十五日夜桂子译文
零落的桂花瓣,如同一颗颗玉珠从月亮里面撒落下来,我走到大殿前捡起它们,发现花瓣上边还有星星点点刚刚凝结起来的露水。到现在,我还不知道天上到底发生了什么事。这些桂花和桂花上的雨露,应该是广寒宫里的嫦娥撒落下来送给我们的吧!
天竺寺八月十五日夜桂子赏析
“零落的桂花花瓣,带着星星点点的露珠如同一颗颗玉珠从月亮边散落了下来。”多么美好的场景啊!仿佛如人间仙境一般的场景正是出自唐朝诗人皮日休的七言绝句《天竺寺八月十五日夜桂子》。
此诗并不如其它描写中秋诗作一般凄凉,凋零,或是惆怅、哀绵。联系诗作背景便可得知诗人前一年高中进士,此时正在东游之中,也正是诗人意气风发之时,全诗便理所当然的轻松,毫无忧愁。诗中的一大部分是诗人的联想,并不现实,却也不让人觉得有空虚之意。巧妙的联想反而为“寂静”的诗作平添了几分“俏皮”,也可谓是恰到好处。
虽只描写了一幅“夜赏月桂图”,却让我们得知民俗——中秋必看月赏桂,这也是八月十五中秋节的重要活动,使得诗的节气扑面而来。
如此的好诗,读了心清气爽,也不禁对古人的中秋佳节浮想联翩。
作者介绍
皮日休,字袭美,一字逸少,生于公元834至839年间,卒于公元902年以后。尝居鹿门山,自号鹿门子,又号间气布衣、醉吟先生。晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称"皮陆"。今湖北天门人(《北梦琐言》),汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官(《吴越备史》)、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,或言“陷巢贼中”(《唐才子传》),任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作。《新唐书·艺文志》录有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》多部。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/5393.html
《天竺寺八月十五日夜桂子》相关推荐
- 作者:皮日休 朝代:唐代
【汴河怀古其二】 尽道隋亡为此河, 至今千里赖通波。 若无水殿龙舟事, 共禹论功不较多?
【biàn hé huái gǔ qí èr 】 jìn dào suí wáng wéi cǐ hé , zhì jīn qiān lǐ lài tōng bō 。 ruò wú shuǐ diàn lóng zhōu shì , gòng yǔ lùn gōng bú jiào duō ?
- 作者:皮日休 朝代:唐代
【春夕酒醒】 四弦才罢醉蛮奴, 酃醁馀香在翠炉。 夜半醒来红蜡短, 一枝寒泪作珊瑚。
【chūn xī jiǔ xǐng 】 sì xián cái bà zuì mán nú , líng lù yú xiāng zài cuì lú 。 yè bàn xǐng lái hóng là duǎn , yī zhī hán lèi zuò shān hú 。
- 作者:皮日休 朝代:唐代
【馆娃宫怀古其一】 绮阁飘香下太湖, 乱兵侵晓上姑苏。 越王大有堪羞处, 只把西施赚得吴。
【guǎn wá gōng huái gǔ qí yī 】 qǐ gé piāo xiāng xià tài hú , luàn bīng qīn xiǎo shàng gū sū 。 yuè wáng dà yǒu kān xiū chù , zhī bǎ xī shī zuàn dé wú 。
- 作者:皮日休 朝代:唐代
【橡媪叹】 秋深橡子熟,散落榛芜冈。 伛偻黄发媪,拾之践晨霜。 移时始盈掬,尽日方满筐。 几曝复几蒸,用作三冬粮。 山前有熟稻,紫穗袭人香。 细获又精舂,粒粒如玉珰。 持之纳于官,私室无仓箱。 如何一石余,只作五斗量! 狡吏不畏刑,贪官不避赃。 农时作私债,农毕归官仓。 自冬及于春,橡实诳饥肠。 吾闻田成子,诈仁犹自王。 吁嗟逢橡媪,不觉泪沾裳。
【xiàng ǎo tàn 】 qiū shēn xiàng zǐ shú ,sàn luò zhēn wú gāng 。 yǔ lǚ huáng fā ǎo ,shí zhī jiàn chén shuāng 。 yí shí shǐ yíng jū ,jìn rì fāng mǎn kuāng 。 jǐ pù fù jǐ zhēng ,yòng zuò sān dōng liáng 。 shān qián yǒu shú dào ,zǐ suì xí rén xiāng 。 xì huò yòu jīng chōng ,lì lì rú yù dāng 。 chí zhī nà yú guān ,sī shì wú cāng xiāng 。 rú hé yī shí yú ,zhī zuò wǔ dòu liàng ! jiǎo lì bú wèi xíng ,tān guān bú bì zāng 。 nóng shí zuò sī zhài ,nóng bì guī guān cāng 。 zì dōng jí yú chūn ,xiàng shí kuáng jī cháng 。 wú wén tián chéng zǐ ,zhà rén yóu zì wáng 。 yù jiē féng xiàng ǎo ,bú jiào lèi zhān shang 。
- 作者:皮日休 朝代:唐代
吾爱元紫芝,清介如伯夷。辇母远之官,宰邑无玷疵。
三年鲁山民,丰稔不暂饥。三年鲁山吏,清慎各自持。
只饮鲁山泉,只采鲁山薇。一室冰檗苦,四远声光飞。
退归旧隐来,斗酒入茅茨。鸡黍匪家畜,琴尊常自怡。
尽日一菜食,穷年一布衣。清似匣中镜,直如琴上丝。
世无用贤人,青山生白髭。既卧黔娄衾,空立陈寔碑。
吾无鲁山道,空有鲁山辞。所恨不相识,援毫空涕垂。wú ài yuán zǐ zhī ,qīng jiè rú bó yí 。niǎn mǔ yuǎn zhī guān ,zǎi yì wú diàn cī 。
sān nián lǔ shān mín ,fēng rěn bú zàn jī 。sān nián lǔ shān lì ,qīng shèn gè zì chí 。
zhī yǐn lǔ shān quán ,zhī cǎi lǔ shān wēi 。yī shì bīng bò kǔ ,sì yuǎn shēng guāng fēi 。
tuì guī jiù yǐn lái ,dòu jiǔ rù máo cí 。jī shǔ fěi jiā chù ,qín zūn cháng zì yí 。
jìn rì yī cài shí ,qióng nián yī bù yī 。qīng sì xiá zhōng jìng ,zhí rú qín shàng sī 。
shì wú yòng xián rén ,qīng shān shēng bái zī 。jì wò qián lóu qīn ,kōng lì chén shí bēi 。
wú wú lǔ shān dào ,kōng yǒu lǔ shān cí 。suǒ hèn bú xiàng shí ,yuán háo kōng tì chuí 。辞赋, - 作者:皮日休 朝代:唐代
商颜多义鸟,义鸟实可嗟。危巢末累累,隐在栲木花。
他巢若有雏,乳之如一家。他巢若遭捕,投之同一罗。
商人每秋贡,所贵复如何。饱以稻粱滋,饰以组绣华。
惜哉仁义禽,委戏于宫娥。吾闻凤之贵,仁义亦足夸。
所以不遭捕,盖缘生不多。shāng yán duō yì niǎo ,yì niǎo shí kě jiē 。wēi cháo mò lèi lèi ,yǐn zài kǎo mù huā 。
tā cháo ruò yǒu chú ,rǔ zhī rú yī jiā 。tā cháo ruò zāo bǔ ,tóu zhī tóng yī luó 。
shāng rén měi qiū gòng ,suǒ guì fù rú hé 。bǎo yǐ dào liáng zī ,shì yǐ zǔ xiù huá 。
xī zāi rén yì qín ,wěi xì yú gōng é 。wú wén fèng zhī guì ,rén yì yì zú kuā 。
suǒ yǐ bú zāo bǔ ,gài yuán shēng bú duō 。辞赋, - 作者:皮日休 朝代:唐代
吾爱李太白,身是酒星魄。口吐天上文,迹作人间客。
磥砢千丈林,澄澈万寻碧。醉中草乐府,十幅笔一息。
召见承明庐,天子亲赐食。醉曾吐御床,傲几触天泽。
权臣妒逸才,心如斗筲窄。失恩出内署,海岳甘自适。
刺谒戴接z5,赴宴著縠屐。诸侯百步迎,明君九天忆。
竟遭腐胁疾,醉魄归八极。大鹏不可笼,大椿不可植。
蓬壶不可见,姑射不可识。五岳为辞锋,四溟作胸臆。
惜哉千万年,此俊不可得。wú ài lǐ tài bái ,shēn shì jiǔ xīng pò 。kǒu tǔ tiān shàng wén ,jì zuò rén jiān kè 。
léi luǒ qiān zhàng lín ,chéng chè wàn xún bì 。zuì zhōng cǎo lè fǔ ,shí fú bǐ yī xī 。
zhào jiàn chéng míng lú ,tiān zǐ qīn cì shí 。zuì céng tǔ yù chuáng ,ào jǐ chù tiān zé 。
quán chén dù yì cái ,xīn rú dòu shāo zhǎi 。shī ēn chū nèi shǔ ,hǎi yuè gān zì shì 。
cì yè dài jiē z5,fù yàn zhe hú jī 。zhū hóu bǎi bù yíng ,míng jun1 jiǔ tiān yì 。
jìng zāo fǔ xié jí ,zuì pò guī bā jí 。dà péng bú kě lóng ,dà chūn bú kě zhí 。
péng hú bú kě jiàn ,gū shè bú kě shí 。wǔ yuè wéi cí fēng ,sì míng zuò xiōng yì 。
xī zāi qiān wàn nián ,cǐ jun4 bú kě dé 。辞赋, - 作者:皮日休 朝代:唐代
吾爱白乐天,逸才生自然。谁谓辞翰器,乃是经纶贤。
欻从浮艳诗,作得典诰篇。立身百行足,为文六艺全。
清望逸内署,直声惊谏垣。所刺必有思,所临必可传。
忘形任诗酒,寄傲遍林泉。所望标文柄,所希持化权。
何期遇訾毁,中道多左迁。天下皆汲汲,乐天独怡然。
天下皆闷闷,乐天独舍旃。高吟辞两掖,清啸罢三川。
处世似孤鹤,遗荣同脱蝉。仕若不得志,可为龟镜焉。wú ài bái lè tiān ,yì cái shēng zì rán 。shuí wèi cí hàn qì ,nǎi shì jīng lún xián 。
xū cóng fú yàn shī ,zuò dé diǎn gào piān 。lì shēn bǎi háng zú ,wéi wén liù yì quán 。
qīng wàng yì nèi shǔ ,zhí shēng jīng jiàn yuán 。suǒ cì bì yǒu sī ,suǒ lín bì kě chuán 。
wàng xíng rèn shī jiǔ ,jì ào biàn lín quán 。suǒ wàng biāo wén bǐng ,suǒ xī chí huà quán 。
hé qī yù zī huǐ ,zhōng dào duō zuǒ qiān 。tiān xià jiē jí jí ,lè tiān dú yí rán 。
tiān xià jiē mèn mèn ,lè tiān dú shě zhān 。gāo yín cí liǎng yè ,qīng xiào bà sān chuān 。
chù shì sì gū hè ,yí róng tóng tuō chán 。shì ruò bú dé zhì ,kě wéi guī jìng yān 。辞赋, - 作者:皮日休 朝代:唐代
襄阳作髹器,中有库露真。持以遗北虏,绐云生有神。
每岁走其使,所费如云屯。吾闻古圣王,修德来远人。
未闻作巧诈,用欺禽兽君。吾道尚如此,戎心安足云。
如何汉宣帝,却得呼韩臣。xiāng yáng zuò xiū qì ,zhōng yǒu kù lù zhēn 。chí yǐ yí běi lǔ ,dài yún shēng yǒu shén 。
měi suì zǒu qí shǐ ,suǒ fèi rú yún tún 。wú wén gǔ shèng wáng ,xiū dé lái yuǎn rén 。
wèi wén zuò qiǎo zhà ,yòng qī qín shòu jun1 。wú dào shàng rú cǐ ,róng xīn ān zú yún 。
rú hé hàn xuān dì ,què dé hū hán chén 。辞赋, - 作者:皮日休 朝代:唐代
河湟戍卒去,一半多不回。家有半菽食,身为一囊灰。
官吏按其籍,伍中斥其妻。处处鲁人髽,家家杞妇哀。
少者任所归,老者无所携。况当札瘥年,米粒如琼瑰。
累累作饿殍,见之心若摧。其夫死锋刃,其室委尘埃。
其命即用矣,其赏安在哉。岂无黔敖恩,救此穷饿骸。
谁知白屋士,念此翻欸欸.hé huáng shù zú qù, yī bàn duō bù huí. br jiā yǒu bàn shū shí, shēn wéi yī náng huī. br br guān lì àn qí jí, wǔ zhōng chì qí qī. br chǔ chù lǔ rén zhuā, jiā jiā qǐ fù āi. br br shǎo zhě rèn suǒ guī, lǎo zhě wú suǒ xié. br kuàng dāng zhá chài nián, mǐ lì rú qióng guī. br br lěi lěi zuò è piǎo, jiàn zhī xīn ruò cuī. br qí fū sǐ fēng rèn, qí shì wěi chén āi. br br qí mìng jí yòng yǐ, qí shǎng ān zài zāi. br qǐ wú qián áo ēn, jiù cǐ qióng è hái. br br shéi zhī bái wū shì, niàn cǐ fān āi āi.
辞赋, - 作者:皮日休 朝代:唐代
陇山千万仞,鹦鹉巢其巅。穷危又极嶮,其山犹不全。
蚩蚩陇之民,悬度如登天。空中觇其巢,堕者争纷然。
百禽不得一,十人九死焉。陇川有戍卒,戍卒亦不闲。
将命提雕笼,直到金台前。彼毛不自珍,彼舌不自言。
胡为轻人命,奉此玩好端。吾闻古圣王,珍禽皆舍旃。
今此陇民属,每岁啼涟涟。lǒng shān qiān wàn rèn ,yīng wǔ cháo qí diān 。qióng wēi yòu jí yǎn ,qí shān yóu bú quán 。
chī chī lǒng zhī mín ,xuán dù rú dēng tiān 。kōng zhōng chān qí cháo ,duò zhě zhēng fēn rán 。
bǎi qín bú dé yī ,shí rén jiǔ sǐ yān 。lǒng chuān yǒu shù zú ,shù zú yì bú xián 。
jiāng mìng tí diāo lóng ,zhí dào jīn tái qián 。bǐ máo bú zì zhēn ,bǐ shé bú zì yán 。
hú wéi qīng rén mìng ,fèng cǐ wán hǎo duān 。wú wén gǔ shèng wáng ,zhēn qín jiē shě zhān 。
jīn cǐ lǒng mín shǔ ,měi suì tí lián lián 。辞赋, - 作者:皮日休 朝代:唐代
秋深橡子熟,散落榛芜冈。伛伛黄发媪,拾之践晨霜。
移时始盈掬,尽日方满筐。几嚗复几蒸,用作三冬粮。
山前有熟稻,紫穗袭人香。细获又精舂,粒粒如玉珰。
持之纳于官,私室无仓箱。如何一石馀,只作五斗量。
狡吏不畏刑,贪官不避赃。农时作私债,农毕归官仓。
自冬及于春,橡实诳饥肠。吾闻田成子,诈仁犹自王。
吁嗟逢橡媪,不觉泪沾裳。qiū shēn xiàng zǐ shú ,sàn luò zhēn wú gāng 。yǔ yǔ huáng fā ǎo ,shí zhī jiàn chén shuāng 。
yí shí shǐ yíng jū ,jìn rì fāng mǎn kuāng 。jǐ bó fù jǐ zhēng ,yòng zuò sān dōng liáng 。
shān qián yǒu shú dào ,zǐ suì xí rén xiāng 。xì huò yòu jīng chōng ,lì lì rú yù dāng 。
chí zhī nà yú guān ,sī shì wú cāng xiāng 。rú hé yī shí yú ,zhī zuò wǔ dòu liàng 。
jiǎo lì bú wèi xíng ,tān guān bú bì zāng 。nóng shí zuò sī zhài ,nóng bì guī guān cāng 。
zì dōng jí yú chūn ,xiàng shí kuáng jī cháng 。wú wén tián chéng zǐ ,zhà rén yóu zì wáng 。
yù jiē féng xiàng ǎo ,bú jiào lèi zhān shang 。辞赋, - 作者:皮日休 朝代:唐代
何胤本征士,高情动天地。既无阀阅门,常嫌冠冕累。
宰邑著嘉政,为郡留高致。移官在书府,方乐鸳池贵。
玉季牧江西,泣之不忍离。舍杖随之去,天下钦高义。
乌帽白絺裘,篮舆竹如意。黄菊陶潜酒,青山谢公妓。
月槛咏诗情,花溪钓鱼戏。钟陵既方舟,魏阙将结驷。
甘求白首闲,不为苍生起。优诏加大监,所以符公议。
既为逍遥公,又作鸱夷子。安车悬不出,驷马闲无事。
微雨汉陂舟,残日终南骑。富贵尽凌云,何人能至此。
猜祸皆及身,何复至如是。贤哉此丈夫,百世一人矣。hé yìn běn zhēng shì ,gāo qíng dòng tiān dì 。jì wú fá yuè mén ,cháng xián guàn miǎn lèi 。
zǎi yì zhe jiā zhèng ,wéi jun4 liú gāo zhì 。yí guān zài shū fǔ ,fāng lè yuān chí guì 。
yù jì mù jiāng xī ,qì zhī bú rěn lí 。shě zhàng suí zhī qù ,tiān xià qīn gāo yì 。
wū mào bái zhǐ qiú ,lán yú zhú rú yì 。huáng jú táo qián jiǔ ,qīng shān xiè gōng jì 。
yuè kǎn yǒng shī qíng ,huā xī diào yú xì 。zhōng líng jì fāng zhōu ,wèi què jiāng jié sì 。
gān qiú bái shǒu xián ,bú wéi cāng shēng qǐ 。yōu zhào jiā dà jiān ,suǒ yǐ fú gōng yì 。
jì wéi xiāo yáo gōng ,yòu zuò chī yí zǐ 。ān chē xuán bú chū ,sì mǎ xián wú shì 。
wēi yǔ hàn bēi zhōu ,cán rì zhōng nán qí 。fù guì jìn líng yún ,hé rén néng zhì cǐ 。
cāi huò jiē jí shēn ,hé fù zhì rú shì 。xián zāi cǐ zhàng fū ,bǎi shì yī rén yǐ 。辞赋, - 作者:皮日休 朝代:唐代
国家省闼吏,赏之皆与位。素来不知书,岂能精吏理。
大者或宰邑,小者皆尉史。愚者若混沌,毒者如雄虺。
伤哉尧舜民,肉袒受鞭箠。吾闻古圣王,天下无遗士。
朝廷及下邑,治者皆仁义。国家选贤良,定制兼拘忌。
所以用此徒,令之充禄仕。何不广取人,何不广历试。
下位既贤哉,上位何如矣。胥徒赏以财,俊造悉为吏。
天下若不平,吾当甘弃市。guó jiā shěng tà lì ,shǎng zhī jiē yǔ wèi 。sù lái bú zhī shū ,qǐ néng jīng lì lǐ 。
dà zhě huò zǎi yì ,xiǎo zhě jiē wèi shǐ 。yú zhě ruò hún dùn ,dú zhě rú xióng huī 。
shāng zāi yáo shùn mín ,ròu tǎn shòu biān chuí 。wú wén gǔ shèng wáng ,tiān xià wú yí shì 。
cháo tíng jí xià yì ,zhì zhě jiē rén yì 。guó jiā xuǎn xián liáng ,dìng zhì jiān jū jì 。
suǒ yǐ yòng cǐ tú ,lìng zhī chōng lù shì 。hé bú guǎng qǔ rén ,hé bú guǎng lì shì 。
xià wèi jì xián zāi ,shàng wèi hé rú yǐ 。xū tú shǎng yǐ cái ,jun4 zào xī wéi lì 。
tiān xià ruò bú píng ,wú dāng gān qì shì 。辞赋, - 作者:皮日休 朝代:唐代
梦里忧身泣,觉来衣尚湿。骨肉煎我心,不是谋生急。
如何欲佐主,功名未成立。处世既孤特,传家无承袭。
明朝走梁楚,步步出门涩。如何一寸心,千愁万愁入。mèng lǐ yōu shēn qì ,jiào lái yī shàng shī 。gǔ ròu jiān wǒ xīn ,bú shì móu shēng jí 。
rú hé yù zuǒ zhǔ ,gōng míng wèi chéng lì 。chù shì jì gū tè ,chuán jiā wú chéng xí 。
míng cháo zǒu liáng chǔ ,bù bù chū mén sè 。rú hé yī cùn xīn ,qiān chóu wàn chóu rù 。辞赋,