夜书所见原文
知有儿童挑促织,夜深篱落一灯明。
夜书所见拼音版
xiāo xiāo wú yè sòng hán shēng ,jiāng shàng qiū fēng dòng kè qíng 。zhī yǒu ér tóng tiāo cù zhī ,yè shēn lí luò yī dēng míng 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
夜书所见翻译
暂无翻译!
夜书所见赏析
暂无赏析!
作者介绍
叶绍翁,生卒年不详,南宋中期诗人。字嗣宗,号靖逸,本姓李,祖籍建安(今福建建瓯),后嗣于龙泉(今属浙江)叶氏。约宋宁宗嘉定年前后在世。曾在朝居官,与真德秀游,其学以朱熹为宗。后长期隐居钱塘西湖之滨。是江湖派诗人。擅七绝。名作《游园不值》「应怜屐齿印青苔,小扣柴扉久不开。春色满园关不住,一枝红杏出墙来」。久为人们传诵。其他如《田家三秋》、《夜书所见》等都写得词淡意远,饶有情致。有《四朝闻见录》、《靖逸小集》。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/5374.html
《夜书所见》相关推荐
- 作者:叶绍翁 朝代:宋代
【夜书所见】
萧萧梧叶送寒声, 江上秋风动客情。
知有儿童挑促织, 夜深篱落一灯明。
【yè shū suǒ jiàn 】
xiāo xiāo wú yè sòng hán shēng , jiāng shàng qiū fēng dòng kè qíng 。
zhī yǒu ér tóng tiāo cù zhī , yè shēn lí luò yī dēng míng 。
小学古诗, - 作者:叶绍翁 朝代:宋代
【游园不值】
应怜屐齿印苍苔,小扣柴扉久不开。
春色满园关不住,一枝红杏出墙来。
【yóu yuán bú zhí 】
yīng lián jī chǐ yìn cāng tái ,xiǎo kòu chái fēi jiǔ bú kāi 。
chūn sè mǎn yuán guān bú zhù ,yī zhī hóng xìng chū qiáng lái 。
写景,哲理,古诗三百首, - 作者:叶绍翁 朝代:宋代
应怜屐齿印苍苔,小扣柴扉久不开。
春色满园关不住,一枝红杏出墙来。yīng lián jī chǐ yìn cāng tái ,xiǎo kòu chái fēi jiǔ bú kāi 。
chūn sè mǎn yuán guān bú zhù ,yī zhī hóng xìng chū qiáng lái 。辞赋, - 作者:叶绍翁 朝代:宋代
萧萧梧叶送寒声,江上秋风动客情。
知有儿童挑促织,夜深篱落一灯明。xiāo xiāo wú yè sòng hán shēng ,jiāng shàng qiū fēng dòng kè qíng 。
zhī yǒu ér tóng tiāo cù zhī ,yè shēn lí luò yī dēng míng 。辞赋, - 作者:雍陶 朝代:唐代
【访城西友人别墅】 澧水桥西小路斜, 日高犹未到君家。 村园门巷多相似, 处处春风枳壳花。
【fǎng chéng xī yǒu rén bié shù 】 lǐ shuǐ qiáo xī xiǎo lù xié , rì gāo yóu wèi dào jun1 jiā 。 cūn yuán mén xiàng duō xiàng sì , chù chù chūn fēng zhǐ ké huā 。
- 作者:雍陶 朝代:唐代
【劝行乐】 老去风光不属身, 黄金莫惜买青春; 白头纵作花园主, 醉折花枝是别人。
【quàn háng lè 】 lǎo qù fēng guāng bú shǔ shēn , huáng jīn mò xī mǎi qīng chūn ; bái tóu zòng zuò huā yuán zhǔ , zuì shé huā zhī shì bié rén 。
- 作者:雍陶 朝代:唐代
【题君山】 烟波不动影沉沉, 碧色全无翠色深。 疑是水仙梳洗处, 一螺青黛镜中心。
【tí jun1 shān 】 yān bō bú dòng yǐng chén chén , bì sè quán wú cuì sè shēn 。 yí shì shuǐ xiān shū xǐ chù , yī luó qīng dài jìng zhōng xīn 。
- 作者:雍陶 朝代:唐代
【题情尽桥】 从来只有情难尽, 何事名为情尽桥。 自此改名为折柳, 任他离恨一条条。
【tí qíng jìn qiáo 】 cóng lái zhī yǒu qíng nán jìn , hé shì míng wéi qíng jìn qiáo 。 zì cǐ gǎi míng wéi shé liǔ , rèn tā lí hèn yī tiáo tiáo 。
- 作者:雍陶 朝代:唐代
【天津桥春望】
津桥春水浸红霞, 烟柳风丝拂岸斜。
翠辇不来金殿闭, 宫莺衔出上阳花。
【tiān jīn qiáo chūn wàng 】
jīn qiáo chūn shuǐ jìn hóng xiá , yān liǔ fēng sī fú àn xié 。
cuì niǎn bú lái jīn diàn bì , gōng yīng xián chū shàng yáng huā 。
春天,地名,爱国,感慨, - 作者:雍陶 朝代:唐代
朗月何高高,楼中帘影寒。一妇独含叹,四坐谁成欢。
时节屡已移,游旅杳不还。沧溟倘未涸,妾泪终不干。
君若无定云,妾若不动山。云行出山易,山逐云去难。
愿为边塞尘,因风委君颜。君颜良洗多,荡妾浊水间。lǎng yuè hé gāo gāo ,lóu zhōng lián yǐng hán 。yī fù dú hán tàn ,sì zuò shuí chéng huān 。
shí jiē lǚ yǐ yí ,yóu lǚ yǎo bú hái 。cāng míng tǎng wèi hé ,qiè lèi zhōng bú gàn 。
jun1 ruò wú dìng yún ,qiè ruò bú dòng shān 。yún háng chū shān yì ,shān zhú yún qù nán 。
yuàn wéi biān sāi chén ,yīn fēng wěi jun1 yán 。jun1 yán liáng xǐ duō ,dàng qiè zhuó shuǐ jiān 。辞赋, - 作者:雍陶 朝代:唐代
朝下有闲思,南沟边水行。因来见寥落,转自叹平生。
白首丈夫气,赤心知己情。留诗本相慰,却忆苦吟声。cháo xià yǒu xián sī ,nán gōu biān shuǐ háng 。yīn lái jiàn liáo luò ,zhuǎn zì tàn píng shēng 。
bái shǒu zhàng fū qì ,chì xīn zhī jǐ qíng 。liú shī běn xiàng wèi ,què yì kǔ yín shēng 。辞赋, - 作者:雍陶 朝代:唐代
水木夕阴冷,池塘秋意多。庭风吹故叶,阶露净寒莎。
愁燕窥灯语,情人见月过。砧声听已别,虫响复相和。
闭门无事后,此地即山中。但觉鸟声异,不知人境同。
晚花开为雨,残果落因风。独坐还吟酌,诗成酒已空。
自得家林趣,常时在外稀。对僧餐野食,迎客著山衣。
雀斗翻檐散,蝉惊出树飞。功成他日后,何必五湖归。
秋色庭芜上,清朝见露华。疏篁抽晚笋,幽药吐寒芽。
引水新渠净,登台小径斜。人来多爱此,萧爽似仙家。
禁掖朝回后,林园胜赏时。野人来辨药,庭鹤往看棋。
晚日明丹枣,朝霜润紫梨。还因重风景,犹自有秋诗。
圣代少封事,闲居方屏喧。漏寒云外阙,木落月中园。
山鸟宿檐树,水萤流洞门。无人见清景,林下自开尊。shuǐ mù xī yīn lěng ,chí táng qiū yì duō 。tíng fēng chuī gù yè ,jiē lù jìng hán shā 。
chóu yàn kuī dēng yǔ ,qíng rén jiàn yuè guò 。zhēn shēng tīng yǐ bié ,chóng xiǎng fù xiàng hé 。
bì mén wú shì hòu ,cǐ dì jí shān zhōng 。dàn jiào niǎo shēng yì ,bú zhī rén jìng tóng 。
wǎn huā kāi wéi yǔ ,cán guǒ luò yīn fēng 。dú zuò hái yín zhuó ,shī chéng jiǔ yǐ kōng 。
zì dé jiā lín qù ,cháng shí zài wài xī 。duì sēng cān yě shí ,yíng kè zhe shān yī 。
què dòu fān yán sàn ,chán jīng chū shù fēi 。gōng chéng tā rì hòu ,hé bì wǔ hú guī 。
qiū sè tíng wú shàng ,qīng cháo jiàn lù huá 。shū huáng chōu wǎn sǔn ,yōu yào tǔ hán yá 。
yǐn shuǐ xīn qú jìng ,dēng tái xiǎo jìng xié 。rén lái duō ài cǐ ,xiāo shuǎng sì xiān jiā 。
jìn yè cháo huí hòu ,lín yuán shèng shǎng shí 。yě rén lái biàn yào ,tíng hè wǎng kàn qí 。
wǎn rì míng dān zǎo ,cháo shuāng rùn zǐ lí 。hái yīn zhòng fēng jǐng ,yóu zì yǒu qiū shī 。
shèng dài shǎo fēng shì ,xián jū fāng píng xuān 。lòu hán yún wài què ,mù luò yuè zhōng yuán 。
shān niǎo xiǔ yán shù ,shuǐ yíng liú dòng mén 。wú rén jiàn qīng jǐng ,lín xià zì kāi zūn 。辞赋, - 作者:雍陶 朝代:唐代
惯猎金河路,曾逢雪不迷。射雕青冢北,走马黑山西。
戍远旌幡少,年深帐幕低。酬恩须尽敌,休说梦中闺。guàn liè jīn hé lù, céng féng xuě bù mí. br shè diāo qīng zhǒng běi, zǒu mǎ hēi shān xī. br br shù yuǎn jīng fān shǎo, nián shēn zhàng mù dī. br chóu ēn xū jǐn dí, xiū shuō mèng zhōng guī. br
辞赋, - 作者:雍陶 朝代:唐代
尘路谁知蹋雪踪,到来空认出云峰。天晴远见月中树,
风便细听烟际钟。阅世数思僧并院,忆山长羡鹤归松。
新愁旧恨多难说,半在眉间半在胸。chén lù shuí zhī tà xuě zōng ,dào lái kōng rèn chū yún fēng 。tiān qíng yuǎn jiàn yuè zhōng shù ,
fēng biàn xì tīng yān jì zhōng 。yuè shì shù sī sēng bìng yuàn ,yì shān zhǎng xiàn hè guī sōng 。
xīn chóu jiù hèn duō nán shuō ,bàn zài méi jiān bàn zài xiōng 。辞赋, - 作者:雍陶 朝代:唐代
汉阳无远寺,见说过汾城。云雨经春客,江山几日程。
终随鸥鸟去,只在海潮生。前路逢渔父,多愁问姓名。hàn yáng wú yuǎn sì ,jiàn shuō guò fén chéng 。yún yǔ jīng chūn kè ,jiāng shān jǐ rì chéng 。
zhōng suí ōu niǎo qù ,zhī zài hǎi cháo shēng 。qián lù féng yú fù ,duō chóu wèn xìng míng 。辞赋,