大风歌原文
威加海内兮归故乡。
安得猛士兮守四方!
大风歌拼音版
dà fēng qǐ xī yún fēi yáng 。wēi jiā hǎi nèi xī guī gù xiāng 。ān dé měng shì xī shǒu sì fāng !提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
大风歌翻译
暂无翻译!
大风歌赏析
暂无赏析!
作者介绍
刘邦(前256-前195),字季,沛县丰邑(今江苏丰县)人。秦末农民起义领袖之一。曾任亭长,后起义反秦。他于公元前二○六年率军攻破咸阳灭秦,又于公元前二○二年灭项羽,建立了汉朝,史称汉高祖。在掌握了最高统治权力的八年中,刘邦在政治、经济等方面都采取了许多进步措施,并先后平定了诸异姓王的叛乱,这些都有利于西汉初年的经济恢复和中央集权的巩固,在历史上起了进步作用。刘邦作有《大风歌》和《鸿鹄歌》。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/4873.html
《大风歌》相关推荐
- 作者:刘邦 朝代:汉代
【大风歌】 大风起兮云飞扬,[1] 威加海内兮归故乡。[2] 安得猛士兮守四方![3]
【dà fēng gē 】 dà fēng qǐ xī yún fēi yáng ,[1] wēi jiā hǎi nèi xī guī gù xiāng 。[2] ān dé měng shì xī shǒu sì fāng ![3]
古诗三百首,写风, - 作者:刘邦 朝代:汉代
大风起兮云飞扬。威加海内兮归故乡。安得猛士兮守四方!
dà fēng qǐ xī yún fēi yáng 。wēi jiā hǎi nèi xī guī gù xiāng 。ān dé měng shì xī shǒu sì fāng !
辞赋, - 作者:刘邦 朝代:汉代
鸿鹄高飞,一举千里。
羽翮已就,横绝四海。
横绝四海,当可奈何?
虽有矰缴,尚安所施?hóng hú gāo fēi ,yī jǔ qiān lǐ 。
yǔ hé yǐ jiù ,héng jué sì hǎi 。
héng jué sì hǎi ,dāng kě nài hé ?
suī yǒu zēng jiǎo ,shàng ān suǒ shī ?, - 作者:刘秉忠 朝代:元代
【双调·蟾宫曲】 盼和风春雨如膏,[1] 花发南枝,北岸冰销。 夭桃似火,杨柳如烟,穰穰桑条。[2] 初出谷黄莺弄巧,乍衔泥燕子寻巢。[3] 宴赏东郊,杜甫游春,散诞逍遥。[4]
【shuāng diào ·chán gōng qǔ 】 pàn hé fēng chūn yǔ rú gāo ,[1] huā fā nán zhī ,běi àn bīng xiāo 。 yāo táo sì huǒ ,yáng liǔ rú yān ,ráng ráng sāng tiáo 。[2] chū chū gǔ huáng yīng nòng qiǎo ,zhà xián ní yàn zǐ xún cháo 。[3] yàn shǎng dōng jiāo ,dù fǔ yóu chūn ,sàn dàn xiāo yáo 。[4]
- 作者:刘秉忠 朝代:元代
【南吕·干荷叶】 干荷叶,色苍苍,老柄风摇荡。[1] 减清香,越添黄,都因昨夜一场霜。 寂寞在秋江上。 干荷叶,色无多,不耐风霜剉。[2] 贴秋波,倒枝柯,宫娃齐唱采莲歌。[3] 梦里繁华过。 南高峰,北高峰,惨淡烟霞洞。[4] 宋高宗,一场空,吴山依旧酒旗风。[5] 两度江南梦。[6]
【nán lǚ ·gàn hé yè 】 gàn hé yè ,sè cāng cāng ,lǎo bǐng fēng yáo dàng 。[1] jiǎn qīng xiāng ,yuè tiān huáng ,dōu yīn zuó yè yī chǎng shuāng 。 jì mò zài qiū jiāng shàng 。 gàn hé yè ,sè wú duō ,bú nài fēng shuāng cuò 。[2] tiē qiū bō ,dǎo zhī kē ,gōng wá qí chàng cǎi lián gē 。[3] mèng lǐ fán huá guò 。 nán gāo fēng ,běi gāo fēng ,cǎn dàn yān xiá dòng 。[4] sòng gāo zōng ,yī chǎng kōng ,wú shān yī jiù jiǔ qí fēng 。[5] liǎng dù jiāng nán mèng 。[6]
- 作者:刘秉忠 朝代:元代
【溪上】 芦花远映钓舟行, 渔笛时闻两三声。 一阵西风吹雨散, 夕阳还在水边明。
【xī shàng 】 lú huā yuǎn yìng diào zhōu háng , yú dí shí wén liǎng sān shēng 。 yī zhèn xī fēng chuī yǔ sàn , xī yáng hái zài shuǐ biān míng 。
- 作者:刘秉忠 朝代:元代
盼和风春雨如膏,花发南枝,北岸冰销。夭桃似火,杨柳如烟,穰穰桑条。初出谷黄莺弄巧,乍衔泥燕子寻巢。宴赏东郊,杜甫游春,散诞逍遥。
炎天地热如烧,散发披襟,纨扇轻摇。积雪敲冰,沉李浮瓜,不用百尺楼高。避暑凉亭静扫,树阴稠绿波池沼。流水溪桥,右军观鹅,散诞逍遥。
梧桐一叶初凋,菊绽东篱,佳节登高。金风飒飒,寒雁呀呀,促织叨叨。满目黄花衰草,一川红叶飘飘。秋景萧萧,赏菊陶潜,散诞逍遥。
朔风瑞雪飘飘,暖阁红炉,酒泛羊羔。如飞柳絮,似舞胡蝶,乱剪鹅毛。银砌就楼台殿阁,粉妆成野外荒郊。冬景寂寥,浩然踏雪,散诞逍遥。pàn hé fēng chūn yǔ rú gāo ,huā fā nán zhī ,běi àn bīng xiāo 。yāo táo sì huǒ ,yáng liǔ rú yān ,ráng ráng sāng tiáo 。chū chū gǔ huáng yīng nòng qiǎo ,zhà xián ní yàn zǐ xún cháo 。yàn shǎng dōng jiāo ,dù fǔ yóu chūn ,sàn dàn xiāo yáo 。
yán tiān dì rè rú shāo ,sàn fā pī jīn ,wán shàn qīng yáo 。jī xuě qiāo bīng ,chén lǐ fú guā ,bú yòng bǎi chǐ lóu gāo 。bì shǔ liáng tíng jìng sǎo ,shù yīn chóu lǜ bō chí zhǎo 。liú shuǐ xī qiáo ,yòu jun1 guān é ,sàn dàn xiāo yáo 。
wú tóng yī yè chū diāo ,jú zhàn dōng lí ,jiā jiē dēng gāo 。jīn fēng sà sà ,hán yàn ya ya ,cù zhī dāo dāo 。mǎn mù huáng huā shuāi cǎo ,yī chuān hóng yè piāo piāo 。qiū jǐng xiāo xiāo ,shǎng jú táo qián ,sàn dàn xiāo yáo 。
shuò fēng ruì xuě piāo piāo ,nuǎn gé hóng lú ,jiǔ fàn yáng gāo 。rú fēi liǔ xù ,sì wǔ hú dié ,luàn jiǎn é máo 。yín qì jiù lóu tái diàn gé ,fěn zhuāng chéng yě wài huāng jiāo 。dōng jǐng jì liáo ,hào rán tà xuě ,sàn dàn xiāo yáo 。辞赋, - 作者:刘秉忠 朝代:元代
干荷叶,色苍苍,老柄风摇荡。减了清香,越添黄。都因昨夜一场霜,寂寞在秋江上。
干荷叶,映着枯蒲,折柄难擎露。藉丝无,倩风扶。待擎无力不乘珠,难宿滩头鹭。
根摧折,柄欹斜,翠减清香谢。恁时节,万丝绝。红鸳白鹭不能遮,憔悴损干荷叶。
干荷叶,色无多,不奈风霜锉。贴秋波,倒枝柯。宫娃齐唱《采莲歌》,梦里繁华过。
南高峰,北高峰,惨淡烟霞洞。宋高宗,一场空。吴山依旧酒旗风,两度江南梦。
夜来个,醉如酡,不记花前过。醒来呵,二更过。春衫惹定茨蘼科,绊倒花抓破。
干荷叶,水上浮,渐渐浮将去。跟将你去,随将去。你问当家中有媳妇?问着不言语。
脚儿尖,手儿纤,云髻梳儿露半边。脸儿甜,话儿粘。更宜烦恼更宜忺,直恁风流倩。gàn hé yè ,sè cāng cāng ,lǎo bǐng fēng yáo dàng 。jiǎn le qīng xiāng ,yuè tiān huáng 。dōu yīn zuó yè yī chǎng shuāng ,jì mò zài qiū jiāng shàng 。
gàn hé yè ,yìng zhe kū pú ,shé bǐng nán qíng lù 。jiè sī wú ,qiàn fēng fú 。dài qíng wú lì bú chéng zhū ,nán xiǔ tān tóu lù 。
gēn cuī shé ,bǐng yī xié ,cuì jiǎn qīng xiāng xiè 。nín shí jiē ,wàn sī jué 。hóng yuān bái lù bú néng zhē ,qiáo cuì sǔn gàn hé yè 。
gàn hé yè ,sè wú duō ,bú nài fēng shuāng cuò 。tiē qiū bō ,dǎo zhī kē 。gōng wá qí chàng 《cǎi lián gē 》,mèng lǐ fán huá guò 。
nán gāo fēng ,běi gāo fēng ,cǎn dàn yān xiá dòng 。sòng gāo zōng ,yī chǎng kōng 。wú shān yī jiù jiǔ qí fēng ,liǎng dù jiāng nán mèng 。
yè lái gè ,zuì rú tuó ,bú jì huā qián guò 。xǐng lái hē ,èr gèng guò 。chūn shān rě dìng cí mí kē ,bàn dǎo huā zhuā pò 。
gàn hé yè ,shuǐ shàng fú ,jiàn jiàn fú jiāng qù 。gēn jiāng nǐ qù ,suí jiāng qù 。nǐ wèn dāng jiā zhōng yǒu xí fù ?wèn zhe bú yán yǔ 。
jiǎo ér jiān ,shǒu ér xiān ,yún jì shū ér lù bàn biān 。liǎn ér tián ,huà ér zhān 。gèng yí fán nǎo gèng yí xiān ,zhí nín fēng liú qiàn 。辞赋, - 作者:刘沧 朝代:唐代
【经炀帝行宫】 此地曾经翠辇过,浮云流水竟如何? 香销南国美人尽,怨入东风芳草多。 残柳宫前空露叶,夕阳川上浩烟波。 行人遥起广陵思,古渡月明闻棹歌。
【jīng yáng dì háng gōng 】 cǐ dì céng jīng cuì niǎn guò ,fú yún liú shuǐ jìng rú hé ? xiāng xiāo nán guó měi rén jìn ,yuàn rù dōng fēng fāng cǎo duō 。 cán liǔ gōng qián kōng lù yè ,xī yáng chuān shàng hào yān bō 。 háng rén yáo qǐ guǎng líng sī ,gǔ dù yuè míng wén zhào gē 。
- 作者:刘沧 朝代:唐代
此地曾经翠辇过,浮云流水竟如何?
香销南国美人尽,怨入东风芳草多。
残柳宫前空露叶,夕阳川上浩烟波。
行人遥起广陵思,古渡月明闻棹歌。cǐ dì céng jīng cuì niǎn guò ,fú yún liú shuǐ jìng rú hé ?
xiāng xiāo nán guó měi rén jìn ,yuàn rù dōng fēng fāng cǎo duō 。
cán liǔ gōng qián kōng lù yè ,xī yáng chuān shàng hào yān bō 。
háng rén yáo qǐ guǎng líng sī ,gǔ dù yuè míng wén zhào gē 。辞赋, - 作者:刘沧 朝代:唐代
独泛扁舟映绿杨,嘉陵江水色苍苍。行看芳草故乡远,
坐对落花春日长。曲岸危樯移渡影,暮天栖鸟入山光。
今来谁识东归意,把酒闲吟思洛阳。dú fàn biǎn zhōu yìng lǜ yáng ,jiā líng jiāng shuǐ sè cāng cāng 。háng kàn fāng cǎo gù xiāng yuǎn ,
zuò duì luò huā chūn rì zhǎng 。qǔ àn wēi qiáng yí dù yǐng ,mù tiān qī niǎo rù shān guāng 。
jīn lái shuí shí dōng guī yì ,bǎ jiǔ xián yín sī luò yáng 。辞赋, - 作者:刘沧 朝代:唐代
启户清风枕簟幽,虫丝吹落挂帘钩。蝉吟高树雨初霁,
人忆故乡山正秋。浩渺蒹葭连夕照,萧疏杨柳隔沙洲。
空将方寸荷知己,身寄烟萝恩未酬。qǐ hù qīng fēng zhěn diàn yōu ,chóng sī chuī luò guà lián gōu 。chán yín gāo shù yǔ chū jì ,
rén yì gù xiāng shān zhèng qiū 。hào miǎo jiān jiā lián xī zhào ,xiāo shū yáng liǔ gé shā zhōu 。
kōng jiāng fāng cùn hé zhī jǐ ,shēn jì yān luó ēn wèi chóu 。辞赋, - 作者:刘沧 朝代:唐代
清洛平分两岸沙,沙边水色近人家。隋朝古陌铜驼柳,
石氏荒原金谷花。庭叶霜浓悲远客,宫城日晚度寒鸦。
未成归计关河阻,空望白云乡路赊。qīng luò píng fèn liǎng àn shā ,shā biān shuǐ sè jìn rén jiā 。suí cháo gǔ mò tóng tuó liǔ ,
shí shì huāng yuán jīn gǔ huā 。tíng yè shuāng nóng bēi yuǎn kè ,gōng chéng rì wǎn dù hán yā 。
wèi chéng guī jì guān hé zǔ ,kōng wàng bái yún xiāng lù shē 。辞赋, - 作者:刘沧 朝代:唐代
不避驱羸道路长,青山同喜惜年光。灯前话旧阶草夜,
月下醉吟溪树霜。落叶已经寒烧尽,衡门犹对古城荒。
此身未遂归休计,一半生涯寄岳阳。bú bì qū léi dào lù zhǎng ,qīng shān tóng xǐ xī nián guāng 。dēng qián huà jiù jiē cǎo yè ,
yuè xià zuì yín xī shù shuāng 。luò yè yǐ jīng hán shāo jìn ,héng mén yóu duì gǔ chéng huāng 。
cǐ shēn wèi suí guī xiū jì ,yī bàn shēng yá jì yuè yáng 。辞赋, - 作者:刘沧 朝代:唐代
古木苍苔坠几层,行人一望旅情增。太行山下黄河水,
铜雀台西武帝陵。风入蒹葭秋色动,雨馀杨柳暮烟凝。
野花似泣红妆泪,寒露满枝枝不胜。gǔ mù cāng tái zhuì jǐ céng ,háng rén yī wàng lǚ qíng zēng 。tài háng shān xià huáng hé shuǐ ,
tóng què tái xī wǔ dì líng 。fēng rù jiān jiā qiū sè dòng ,yǔ yú yáng liǔ mù yān níng 。
yě huā sì qì hóng zhuāng lèi ,hán lù mǎn zhī zhī bú shèng 。辞赋,