终南望余雪原文
林表明霁色,城中增暮寒。
终南望余雪拼音版
zhōng nán yīn lǐng xiù ,jī xuě fú yún duān 。lín biǎo míng jì sè ,chéng zhōng zēng mù hán 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
终南望余雪翻译
暂无翻译!
终南望余雪赏析
暂无赏析!
作者介绍
祖咏(699?─746?),洛阳(今属河南)人。少年时即有诗名,是王维的诗友。王维被贬济州时,曾赠诗给他。诗中说:「结交二十载,不得一日展。贫病子既深,契阔余不浅。」(《赠祖三咏》)可见早年他生活境况很困窘。开元十二年(724)进士及第,但长期未得授官职。由于仕途落拓,最后归隐汝水一带直到去世。他的诗作以描写山水自然为主,宣扬隐逸思想,辞意清新洗炼。《终南望余雪》曾传诵一时。七律《望蓟门》描绘边地景色,抒写立功报国的壮志,写得雄浑壮丽,和他的其他诗篇风格不同。这是他集中仅存的一首七律,也是他仅有的一首边塞诗。《全唐诗》录其诗一卷,计三十六首。有《祖咏集》。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/4763.html
《终南望余雪》相关推荐
- 作者:祖咏 朝代:唐代
【望蓟门】 燕台一去客心惊,笳鼓喧喧汉将营。 万里寒光生积雪,三边曙色动危旌。 沙场峰火侵胡月,海畔云山拥蓟城。 少小虽非投笔吏,论功还欲请长缨。[1]
【wàng jì mén 】 yàn tái yī qù kè xīn jīng ,jiā gǔ xuān xuān hàn jiāng yíng 。 wàn lǐ hán guāng shēng jī xuě ,sān biān shǔ sè dòng wēi jīng 。 shā chǎng fēng huǒ qīn hú yuè ,hǎi pàn yún shān yōng jì chéng 。 shǎo xiǎo suī fēi tóu bǐ lì ,lùn gōng hái yù qǐng zhǎng yīng 。[1]
唐诗三百首,冬天,边塞, - 作者:祖咏 朝代:唐代
【终南望余雪】 终南阴岭秀,积雪浮云端。 林表明霁色,城中增暮寒。
【zhōng nán wàng yú xuě 】 zhōng nán yīn lǐng xiù ,jī xuě fú yún duān 。 lín biǎo míng jì sè ,chéng zhōng zēng mù hán 。
唐诗三百首,冬天,写景,写雪, - 作者:祖咏 朝代:唐代
落去他,两两三三戴帽子。
日暮祖侯吟一声,长安竹柏皆枯死。luò qù tā ,liǎng liǎng sān sān dài mào zǐ 。
rì mù zǔ hóu yín yī shēng ,zhǎng ān zhú bǎi jiē kū sǐ 。辞赋, - 作者:祖咏 朝代:南北朝
燕台一望客心惊,笳鼓喧喧汉将营。(笳鼓 一作:箫鼓)
万里寒光生积雪,三边曙色动危旌。
沙场烽火连胡月,海畔云山拥蓟城。
少小虽非投笔吏,论功还欲请长缨。yàn tái yī wàng kè xīn jīng ,jiā gǔ xuān xuān hàn jiāng yíng 。(jiā gǔ yī zuò :xiāo gǔ )
wàn lǐ hán guāng shēng jī xuě ,sān biān shǔ sè dòng wēi jīng 。
shā chǎng fēng huǒ lián hú yuè ,hǎi pàn yún shān yōng jì chéng 。
shǎo xiǎo suī fēi tóu bǐ lì ,lùn gōng hái yù qǐng zhǎng yīng 。唐诗三百首,冬天,边塞, - 作者:祖咏 朝代:唐代
天色混波涛,岸阴匝村墅。微微汉祖庙,隐隐江陵渚。
云树森已重,时明郁相拒。tiān sè hún bō tāo ,àn yīn zā cūn shù 。wēi wēi hàn zǔ miào ,yǐn yǐn jiāng líng zhǔ 。
yún shù sēn yǐ zhòng ,shí míng yù xiàng jù 。辞赋, - 作者:祖咏 朝代:唐代
淹留岁将晏,久废南山期。旧业不见弃,还山从此辞。
沤麻入南涧,刈麦向东菑。对酒鸡黍熟,闭门风雪时。
非君一延首,谁慰遥相思。yān liú suì jiāng yàn ,jiǔ fèi nán shān qī 。jiù yè bú jiàn qì ,hái shān cóng cǐ cí 。
ōu má rù nán jiàn ,yì mài xiàng dōng zī 。duì jiǔ jī shǔ shú ,bì mén fēng xuě shí 。
fēi jun1 yī yán shǒu ,shuí wèi yáo xiàng sī 。辞赋, - 作者:祖咏 朝代:唐代
别业居幽处,到来生隐心。南山当户牖,沣水映园林。
屋覆经冬雪,庭昏未夕阴。寥寥人境外,闲坐听春禽。bié yè jū yōu chù ,dào lái shēng yǐn xīn 。nán shān dāng hù yǒu ,fēng shuǐ yìng yuán lín 。
wū fù jīng dōng xuě ,tíng hūn wèi xī yīn 。liáo liáo rén jìng wài ,xián zuò tīng chūn qín 。辞赋, - 作者:祖咏 朝代:唐代
失路农为业,移家到汝坟。独愁常废卷,多病久离群。
鸟雀垂窗柳,虹霓出涧云。山中无外事,樵唱有时闻。shī lù nóng wéi yè ,yí jiā dào rǔ fén 。dú chóu cháng fèi juàn ,duō bìng jiǔ lí qún 。
niǎo què chuí chuāng liǔ ,hóng ní chū jiàn yún 。shān zhōng wú wài shì ,qiáo chàng yǒu shí wén 。辞赋, - 作者:祖咏 朝代:唐代
前路入郑郊,尚经百馀里。马烦时欲歇,客归程未已。
落日桑柘阴,遥村烟火起。西还不遑宿,中夜渡泾水。qián lù rù zhèng jiāo ,shàng jīng bǎi yú lǐ 。mǎ fán shí yù xiē ,kè guī chéng wèi yǐ 。
luò rì sāng zhè yīn ,yáo cūn yān huǒ qǐ 。xī hái bú huáng xiǔ ,zhōng yè dù jīng shuǐ 。辞赋, - 作者:祖咏 朝代:唐代
昼眺伊川曲,岩间霁色明。浅沙平有路,流水漫无声。
浴鸟沿波聚,潜鱼触钓惊。更怜春岸绿,幽意满前楹。zhòu tiào yī chuān qǔ ,yán jiān jì sè míng 。qiǎn shā píng yǒu lù ,liú shuǐ màn wú shēng 。
yù niǎo yán bō jù ,qián yú chù diào jīng 。gèng lián chūn àn lǜ ,yōu yì mǎn qián yíng 。辞赋, - 作者:祖咏 朝代:唐代
路向荣川谷,晴来望尽通。细烟生水上,圆月在舟中。
岸势迷行客,秋声乱草虫。旅怀劳自慰,淅淅有凉风。lù xiàng róng chuān gǔ ,qíng lái wàng jìn tōng 。xì yān shēng shuǐ shàng ,yuán yuè zài zhōu zhōng 。
àn shì mí háng kè ,qiū shēng luàn cǎo chóng 。lǚ huái láo zì wèi ,xī xī yǒu liáng fēng 。辞赋, - 作者:祖咏 朝代:唐代
旧居东皋上,左右俯荒村。樵路前傍岭,田家遥对门。
欢娱始披拂,惬意在郊原。馀霁荡川雾,新秋仍昼昏。
攀条憩林麓,引水开泉源。稼穑岂云倦,桑麻今正繁。
方求静者赏,偶与潜夫论。鸡黍何必具,吾心知道尊。jiù jū dōng gāo shàng ,zuǒ yòu fǔ huāng cūn 。qiáo lù qián bàng lǐng ,tián jiā yáo duì mén 。
huān yú shǐ pī fú ,qiè yì zài jiāo yuán 。yú jì dàng chuān wù ,xīn qiū réng zhòu hūn 。
pān tiáo qì lín lù ,yǐn shuǐ kāi quán yuán 。jià sè qǐ yún juàn ,sāng má jīn zhèng fán 。
fāng qiú jìng zhě shǎng ,ǒu yǔ qián fū lùn 。jī shǔ hé bì jù ,wú xīn zhī dào zūn 。辞赋, - 作者:祖咏 朝代:唐代
相知有叔卿,讼简夜弥清。旅泊倦愁卧,堂空闻曙更。
风帘摇烛影,秋雨带虫声。归思那堪说,悠悠限洛城。xiàng zhī yǒu shū qīng ,sòng jiǎn yè mí qīng 。lǚ bó juàn chóu wò ,táng kōng wén shǔ gèng 。
fēng lián yáo zhú yǐng ,qiū yǔ dài chóng shēng 。guī sī nà kān shuō ,yōu yōu xiàn luò chéng 。辞赋, - 作者:祖咏 朝代:唐代
君王既巡狩,辇道入秦京。远树低枪垒,孤峰入幔城。
寒疏清禁漏,夜警羽林兵。谁念迷方客,长怀魏阙情。jun1 wáng jì xún shòu ,niǎn dào rù qín jīng 。yuǎn shù dī qiāng lěi ,gū fēng rù màn chéng 。
hán shū qīng jìn lòu ,yè jǐng yǔ lín bīng 。shuí niàn mí fāng kè ,zhǎng huái wèi què qíng 。辞赋, - 作者:祖咏 朝代:唐代
宿雨朝来歇,空山天气清。盘云双鹤下,隔水一蝉鸣。
古道黄花落,平芜赤烧生。茂陵虽有病,犹得伴君行。xiǔ yǔ cháo lái xiē ,kōng shān tiān qì qīng 。pán yún shuāng hè xià ,gé shuǐ yī chán míng 。
gǔ dào huáng huā luò ,píng wú chì shāo shēng 。mào líng suī yǒu bìng ,yóu dé bàn jun1 háng 。辞赋,