老马(总得较大车装个够)原文
(1932年4月)
老马(总得较大车装个够)拼音版
【lǎo mǎ 】 zǒng dé jiào dà chē zhuāng gè gòu , tā héng shù bú shuō yī jù huà , bèi shàng de yā lì wǎng ròu lǐ kòu , tā bǎ tóu chén zhòng dì chuí xià ! zhè kè bú zhī dào xià kè de mìng , tā yǒu lèi zhī wǎng xīn lǐ yān , yǎn lǐ piāo lái yī dào biān yǐng , tā tái qǐ tóu wàng wàng qián miàn 。 (1932nián 4yuè )提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
老马(总得较大车装个够)翻译
暂无翻译!
老马(总得较大车装个够)赏析
暂无赏析!
作者介绍
臧克家(1905~2004)中国诗人。山东诸城人。青少年时代生活在农村。1923年到济南山东省立第一师范学校读书,接触新文学,开始习作新诗。1926年,到武汉入中央军事政治学校。1929年考入青岛大学补习班。次年考入青岛大学,先入英文系,后转入中文系。读书期间,得到闻一多、王统照的鼓励,创作大量新诗。1933年出版诗集《烙印》,次年又出版《罪恶的黑手》。1934年大学毕业,到山东临清中学任教,一面教书,一面从事诗创作。1936年出版长诗《自己的写照》与短诗集《运河》。这些作品,多以经过锤炼的诗句抒写农民的苦难与不幸、勤劳与坚忍,真实、精练、含蓄,给当时诗坛带来新的气息。抗日战争爆发后,奔赴前方从事进步文化工作近5年,出版《从军行》、《泥淖集》、《淮上吟》等诗集。作品热情歌颂了民族解放战争,对抗战胜利充满希望和信心。虽不及战前诗篇精练、严谨,但反映的生活面比较广阔,格调奔放流畅。1942年,到重庆从事文学创作,并参加中华全国文艺界抗敌协会的活动。至1944年,出版《古树的花朵》、《泥土的歌》、《十年诗选》等诗集6部。《泥土的歌》将诗笔由战地又转向了农村,抒写农村生活,咏叹农民的命运,主题与《烙印》相近。抗战胜利后,开始大量政治讽刺诗的创作,出版《宝贝儿》、《生命的零度》等诗集。这些讽刺诗,有比较强烈的政治色彩,但仍富有抒情特色。诗句较以前作品更朴素自然。1946年经南京到上海。次年协助曹辛之、林宏等组织星群出版公司,创办《诗创造》月刊,并编选《创造诗丛》。1948年去香港。次年到北京。先后任华北大学三部文学创作研究室研究员、人民出版社编审、中国作家协会书记处书记。《诗刊》主编。出版诗集《一颗新星》、《春风集》、《欢呼集》和长诗《李大钊》、《凯旋》。作品热情歌颂新生活,在艺术上追求明朗、流畅、不事雕琢的风格,但韵味却较前淡薄。1978年以后,出版诗集《忆向阳》、《今昔吟》、《臧克家集外诗集》、《落照红》、《放歌新岁月》等。1985年《臧克家文集》1~3卷出版。著作还有散文集《乱莠集》、《磨不掉的影像》、《怀人集》、《青柯小朵集》、《臧克家抒情散文选》,小说集《挂红》、《拥抱》,诗论集《克家论诗》等。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/2652.html
《老马(总得较大车装个够)》相关推荐
- 作者:臧克家 朝代:近代
【难民】 日头堕到鸟巢里, 黄昏还没溶尽归鸦的翅膀, 陌生的道路无归宿的薄暮, 把这群人度到这座古镇上。 沉重的影子,扎根在大街两旁, 一簇一簇,像秋郊的禾堆一样, 静静的,孤寂的,支撑着一个大的凄凉。 满染征尘的古怪的服装, 告诉了他们的来历, 一张一张兜着阴影的脸皮, 说尽了他们的情况。 螺丝的炊烟牵动着一串亲热的眼光, 在这群人心上抽出了一个不忍的想象: 「这时,黄昏正徘徊在古树梢头, 从无烟火的屋顶慢慢地涨大到无边, 接着,阴森的凄凉吞了可怜的故乡。」 铁力的疲倦,连人和想象一齐推入了朦胧, 但是,更猛烈的饥饿立刻又把他们牵回了异乡。 像一个天神从梦里落到这群人身旁, 一只灰色的影子,手里亮着一支长枪。 一个小声,在他们耳中开出天大的响: 「年头不对,不敢留生人在镇上。」 「唉!人到那里,灾荒到哪里!」 一阵叹息,黄昏更加了苍茫。 一步一步,这群人走下了大街, 走开了这异乡, 小孩子的哭声乱了大人的心肠, 铁门的响声截断了最后一人的脚步, 这时,黑夜爬过了古镇的围墙。 (1932年2月古琅玡)
【nán mín 】 rì tóu duò dào niǎo cháo lǐ , huáng hūn hái méi róng jìn guī yā de chì bǎng , mò shēng de dào lù wú guī xiǔ de báo mù , bǎ zhè qún rén dù dào zhè zuò gǔ zhèn shàng 。 chén zhòng de yǐng zǐ ,zhā gēn zài dà jiē liǎng páng , yī cù yī cù ,xiàng qiū jiāo de hé duī yī yàng , jìng jìng de ,gū jì de ,zhī chēng zhe yī gè dà de qī liáng 。 mǎn rǎn zhēng chén de gǔ guài de fú zhuāng , gào sù le tā men de lái lì , yī zhāng yī zhāng dōu zhe yīn yǐng de liǎn pí , shuō jìn le tā men de qíng kuàng 。 luó sī de chuī yān qiān dòng zhe yī chuàn qīn rè de yǎn guāng , zài zhè qún rén xīn shàng chōu chū le yī gè bú rěn de xiǎng xiàng : 「zhè shí ,huáng hūn zhèng pái huái zài gǔ shù shāo tóu , cóng wú yān huǒ de wū dǐng màn màn dì zhǎng dà dào wú biān , jiē zhe ,yīn sēn de qī liáng tūn le kě lián de gù xiāng 。」 tiě lì de pí juàn ,lián rén hé xiǎng xiàng yī qí tuī rù le méng lóng , dàn shì ,gèng měng liè de jī è lì kè yòu bǎ tā men qiān huí le yì xiāng 。 xiàng yī gè tiān shén cóng mèng lǐ luò dào zhè qún rén shēn páng , yī zhī huī sè de yǐng zǐ ,shǒu lǐ liàng zhe yī zhī zhǎng qiāng 。 yī gè xiǎo shēng ,zài tā men ěr zhōng kāi chū tiān dà de xiǎng : 「nián tóu bú duì ,bú gǎn liú shēng rén zài zhèn shàng 。」 「āi !rén dào nà lǐ ,zāi huāng dào nǎ lǐ !」 yī zhèn tàn xī ,huáng hūn gèng jiā le cāng máng 。 yī bù yī bù ,zhè qún rén zǒu xià le dà jiē , zǒu kāi le zhè yì xiāng , xiǎo hái zǐ de kū shēng luàn le dà rén de xīn cháng , tiě mén de xiǎng shēng jié duàn le zuì hòu yī rén de jiǎo bù , zhè shí ,hēi yè pá guò le gǔ zhèn de wéi qiáng 。 (1932nián 2yuè gǔ láng yà )
- 作者:臧克家 朝代:近代
【有的人】 ──纪念鲁迅有感 有的人活着 他已经死了; 有的人死了 他还活着。 有的人 骑在人民头上:「呵,我多伟大!」 有的人 俯下身子给人民当牛马。 有的人 把名字刻入石头想「不朽」; 有的人 情愿作野草,等着地下的火烧。 有的人 他活着别人就不能活; 有的人 他活着为了多数人更好地活。 骑在人民头上的, 人民把他摔垮; 给人民作牛马的, 人民永远记住他! 把名字刻入石头的, 名字比尸首烂得更早; 只要春风吹到的地方, 到处是青青的野草。 他活着别人就不能活的人, 他的下场可以看到; 他活着为了多数人更好活的人, 群众把他抬举得很高,很高。 (1949年11月1日于北京)
【yǒu de rén 】 ──jì niàn lǔ xùn yǒu gǎn yǒu de rén huó zhe tā yǐ jīng sǐ le ; yǒu de rén sǐ le tā hái huó zhe 。 yǒu de rén qí zài rén mín tóu shàng :「hē ,wǒ duō wěi dà !」 yǒu de rén fǔ xià shēn zǐ gěi rén mín dāng niú mǎ 。 yǒu de rén bǎ míng zì kè rù shí tóu xiǎng 「bú xiǔ 」; yǒu de rén qíng yuàn zuò yě cǎo ,děng zhe dì xià de huǒ shāo 。 yǒu de rén tā huó zhe bié rén jiù bú néng huó ; yǒu de rén tā huó zhe wéi le duō shù rén gèng hǎo dì huó 。 qí zài rén mín tóu shàng de , rén mín bǎ tā shuāi kuǎ ; gěi rén mín zuò niú mǎ de , rén mín yǒng yuǎn jì zhù tā ! bǎ míng zì kè rù shí tóu de , míng zì bǐ shī shǒu làn dé gèng zǎo ; zhī yào chūn fēng chuī dào de dì fāng , dào chù shì qīng qīng de yě cǎo 。 tā huó zhe bié rén jiù bú néng huó de rén , tā de xià chǎng kě yǐ kàn dào ; tā huó zhe wéi le duō shù rén gèng hǎo huó de rén , qún zhòng bǎ tā tái jǔ dé hěn gāo ,hěn gāo 。 (1949nián 11yuè 1rì yú běi jīng )
- 作者:曾公亮 朝代:宋代
【宿甘露寺僧舍】 枕中云气千峰近, 床底松声万壑哀。 要看银山拍天浪, 开窗放入大江来。
【xiǔ gān lù sì sēng shě 】 zhěn zhōng yún qì qiān fēng jìn , chuáng dǐ sōng shēng wàn hè āi 。 yào kàn yín shān pāi tiān làng , kāi chuāng fàng rù dà jiāng lái 。
古诗三百首,写景, - 作者:曾公亮 朝代:清代
枕中云气千峰近,床底松声万壑哀。
要看银山拍天浪,开窗放入大江来。zhěn zhōng yún qì qiān fēng jìn ,chuáng dǐ sōng shēng wàn hè āi 。
yào kàn yín shān pāi tiān làng ,kāi chuāng fàng rù dà jiāng lái 。古诗三百首,写景, - 作者:曾公亮 朝代:宋代
枕中云气千峰近,床底松声万壑哀。
要看银山拍天浪,开窗放入大江来。zhěn zhōng yún qì qiān fēng jìn ,chuáng dǐ sōng shēng wàn hè āi 。
yào kàn yín shān pāi tiān làng ,kāi chuāng fàng rù dà jiāng lái 。辞赋, - 作者:曾巩 朝代:宋代
【咏柳】
乱条犹未变初黄, 倚得东风势便狂。
解把飞花蒙日月, 不知天地有清霜。
【yǒng liǔ 】
luàn tiáo yóu wèi biàn chū huáng , yǐ dé dōng fēng shì biàn kuáng 。
jiě bǎ fēi huā méng rì yuè , bú zhī tiān dì yǒu qīng shuāng 。
咏物,柳树, - 作者:曾巩 朝代:清代
乱条犹未变初黄,倚得东风势便狂。
解把飞花蒙日月,不知天地有清霜。luàn tiáo yóu wèi biàn chū huáng ,yǐ dé dōng fēng shì biàn kuáng 。
jiě bǎ fēi huā méng rì yuè ,bú zhī tiān dì yǒu qīng shuāng 。古诗三百首, - 作者:曾巩 朝代:清代
临川之城东,有地隐然而高,以临于溪,曰新城。新城之上,有池洼然而方以长,曰王羲之之墨池者,荀伯子《临川记》云也。羲之尝慕张芝,临池学书,池水尽黑,此为其故迹,岂信然邪?
方羲之之不可强以仕,而尝极东方,出沧海,以娱其意于山水之间;岂其徜徉肆恣,而又尝自休于此邪?羲之之书晚乃善,则其所能,盖亦以精力自致者,非天成也。然后世未有能及者,岂其学不如彼邪?则学固岂可以少哉,况欲深造道德者邪?
墨池之上,今为州学舍。教授王君盛恐其不章也,书‘晋王右军墨池’之六字于楹间以揭之。又告于巩曰:“愿有记”。推王君之心,岂爱人之善,虽一能不以废,而因以及乎其迹邪?其亦欲推其事以勉其学者邪?夫人之有一能而使后人尚之如此,况仁人庄士之遗风余思被于来世者何如哉!
庆历八年九月十二日,曾巩记。
lín chuān zhī chéng dōng ,yǒu dì yǐn rán ér gāo ,yǐ lín yú xī ,yuē xīn chéng 。xīn chéng zhī shàng ,yǒu chí wā rán ér fāng yǐ zhǎng ,yuē wáng xī zhī zhī mò chí zhě ,xún bó zǐ 《lín chuān jì 》yún yě 。xī zhī cháng mù zhāng zhī ,lín chí xué shū ,chí shuǐ jìn hēi ,cǐ wéi qí gù jì ,qǐ xìn rán xié ?
fāng xī zhī zhī bú kě qiáng yǐ shì ,ér cháng jí dōng fāng ,chū cāng hǎi ,yǐ yú qí yì yú shān shuǐ zhī jiān ;qǐ qí cháng yáng sì zì ,ér yòu cháng zì xiū yú cǐ xié ?xī zhī zhī shū wǎn nǎi shàn ,zé qí suǒ néng ,gài yì yǐ jīng lì zì zhì zhě ,fēi tiān chéng yě 。rán hòu shì wèi yǒu néng jí zhě ,qǐ qí xué bú rú bǐ xié ?zé xué gù qǐ kě yǐ shǎo zāi ,kuàng yù shēn zào dào dé zhě xié ?
mò chí zhī shàng ,jīn wéi zhōu xué shě 。jiāo shòu wáng jun1 shèng kǒng qí bú zhāng yě ,shū ‘jìn wáng yòu jun1 mò chí ’zhī liù zì yú yíng jiān yǐ jiē zhī 。yòu gào yú gǒng yuē :“yuàn yǒu jì ”。tuī wáng jun1 zhī xīn ,qǐ ài rén zhī shàn ,suī yī néng bú yǐ fèi ,ér yīn yǐ jí hū qí jì xié ?qí yì yù tuī qí shì yǐ miǎn qí xué zhě xié ?fū rén zhī yǒu yī néng ér shǐ hòu rén shàng zhī rú cǐ ,kuàng rén rén zhuāng shì zhī yí fēng yú sī bèi yú lái shì zhě hé rú zāi !
qìng lì bā nián jiǔ yuè shí èr rì ,céng gǒng jì 。
辞赋精选,状物,写人,寓理, - 作者:曾巩 朝代:宋代
巩顿首再拜,舍人先生:
去秋人还,蒙赐书及所撰先大父墓碑铭。反复观诵,感与惭并。夫铭①志之著于世,义近于史,而亦有与史异者。盖史之于善恶,无所不书,而铭者,盖古之人有功德材行志义之美者,惧后世之不知,则必铭而见之。或纳于庙,或存于墓,一也。苟其人之恶,则于铭乎何有?此其所以与史异也。其辞之作,所以使死者无有所憾,生者得致其严。而善人喜于见传,则勇于自立;恶人无有所纪,则以愧而惧。至于通材②达识,义烈节士,嘉言善状,皆见于篇,则足为后法。警劝之道,非近乎史,其将安近?
及世之衰,为人之子孙者,一欲褒扬其亲而不本乎理。故虽恶人,皆务勒③铭,以夸后世。立言者既莫之拒而不为,又以其子孙之所请也,书其恶焉,则人情之所不得,于是乎铭始不实。后之作铭者,常观其人。苟托之非人,则书之非公与是,则不足以行世而传后。故千百年来,公卿大夫至于里巷之士,莫不有铭,而传者盖少。其故非他,托之非人,书之非公与是故也。
然则孰为其人而能尽公与是欤?非畜④道德而能文章者,无以为也。盖有道德者之于恶人,则不受而铭之,于众人则能辨焉。而人之行,有情善而迹非,有意奸而外淑,有善恶相悬而不可以实指,有实大于名,有名侈于实。犹之用人,非畜道德者,恶能辨之不惑,议之不徇?不惑不徇,则公且是矣。而其辞之不工,则世犹不传,于是又在其文章兼胜⑤焉。故曰,非畜道德而能文章者无以为也,岂非然哉!
然畜道德而能文章者,虽或并世而有,亦或数十年或一二百年而有之。其传之难如此,其遇之难又如此。若先生之道德文章,固所谓数百年而有者也。先祖之言行卓卓⑥,幸遇而得铭,其公与是,其传世行后无疑也。而世之学者,每观传记所书古人之事,至其所可感,则往往衋然⑦不知涕之流落也,况其子孙也哉?况巩也哉?其追睎祖德而思所以传之之繇,则知先生推一赐于巩而及其三世。其感与报,宜若何而图之?
抑又思若巩之浅薄滞拙,而先生进之,先祖之屯蹶⑧否塞以死,而先生显之,则世之魁闳⑨豪杰不世出之士,其谁不愿进于门?潜遁幽抑之士,其谁不有望于世?善谁不为,而恶谁不愧以惧?为人之父祖者,孰不欲教其子孙?为人之子孙者,孰不欲宠荣其父祖?此数美者,一归于先生。既拜赐之辱,且敢进其所以然。所谕世族之次,敢不承教而加详焉?愧甚,不宣。巩再拜。gǒng dùn shǒu zài bài ,shě rén xiān shēng :
qù qiū rén hái ,méng cì shū jí suǒ zhuàn xiān dà fù mù bēi míng 。fǎn fù guān sòng ,gǎn yǔ cán bìng 。fū míng ①zhì zhī zhe yú shì ,yì jìn yú shǐ ,ér yì yǒu yǔ shǐ yì zhě 。gài shǐ zhī yú shàn è ,wú suǒ bú shū ,ér míng zhě ,gài gǔ zhī rén yǒu gōng dé cái háng zhì yì zhī měi zhě ,jù hòu shì zhī bú zhī ,zé bì míng ér jiàn zhī 。huò nà yú miào ,huò cún yú mù ,yī yě 。gǒu qí rén zhī è ,zé yú míng hū hé yǒu ?cǐ qí suǒ yǐ yǔ shǐ yì yě 。qí cí zhī zuò ,suǒ yǐ shǐ sǐ zhě wú yǒu suǒ hàn ,shēng zhě dé zhì qí yán 。ér shàn rén xǐ yú jiàn chuán ,zé yǒng yú zì lì ;è rén wú yǒu suǒ jì ,zé yǐ kuì ér jù 。zhì yú tōng cái ②dá shí ,yì liè jiē shì ,jiā yán shàn zhuàng ,jiē jiàn yú piān ,zé zú wéi hòu fǎ 。jǐng quàn zhī dào ,fēi jìn hū shǐ ,qí jiāng ān jìn ?
jí shì zhī shuāi ,wéi rén zhī zǐ sūn zhě ,yī yù bāo yáng qí qīn ér bú běn hū lǐ 。gù suī è rén ,jiē wù lè ③míng ,yǐ kuā hòu shì 。lì yán zhě jì mò zhī jù ér bú wéi ,yòu yǐ qí zǐ sūn zhī suǒ qǐng yě ,shū qí è yān ,zé rén qíng zhī suǒ bú dé ,yú shì hū míng shǐ bú shí 。hòu zhī zuò míng zhě ,cháng guān qí rén 。gǒu tuō zhī fēi rén ,zé shū zhī fēi gōng yǔ shì ,zé bú zú yǐ háng shì ér chuán hòu 。gù qiān bǎi nián lái ,gōng qīng dà fū zhì yú lǐ xiàng zhī shì ,mò bú yǒu míng ,ér chuán zhě gài shǎo 。qí gù fēi tā ,tuō zhī fēi rén ,shū zhī fēi gōng yǔ shì gù yě 。
rán zé shú wéi qí rén ér néng jìn gōng yǔ shì yú ?fēi chù ④dào dé ér néng wén zhāng zhě ,wú yǐ wéi yě 。gài yǒu dào dé zhě zhī yú è rén ,zé bú shòu ér míng zhī ,yú zhòng rén zé néng biàn yān 。ér rén zhī háng ,yǒu qíng shàn ér jì fēi ,yǒu yì jiān ér wài shū ,yǒu shàn è xiàng xuán ér bú kě yǐ shí zhǐ ,yǒu shí dà yú míng ,yǒu míng chǐ yú shí 。yóu zhī yòng rén ,fēi chù dào dé zhě ,è néng biàn zhī bú huò ,yì zhī bú xùn ?bú huò bú xùn ,zé gōng qiě shì yǐ 。ér qí cí zhī bú gōng ,zé shì yóu bú chuán ,yú shì yòu zài qí wén zhāng jiān shèng ⑤yān 。gù yuē ,fēi chù dào dé ér néng wén zhāng zhě wú yǐ wéi yě ,qǐ fēi rán zāi !
rán chù dào dé ér néng wén zhāng zhě ,suī huò bìng shì ér yǒu ,yì huò shù shí nián huò yī èr bǎi nián ér yǒu zhī 。qí chuán zhī nán rú cǐ ,qí yù zhī nán yòu rú cǐ 。ruò xiān shēng zhī dào dé wén zhāng ,gù suǒ wèi shù bǎi nián ér yǒu zhě yě 。xiān zǔ zhī yán háng zhuó zhuó ⑥,xìng yù ér dé míng ,qí gōng yǔ shì ,qí chuán shì háng hòu wú yí yě 。ér shì zhī xué zhě ,měi guān chuán jì suǒ shū gǔ rén zhī shì ,zhì qí suǒ kě gǎn ,zé wǎng wǎng xì rán ⑦bú zhī tì zhī liú luò yě ,kuàng qí zǐ sūn yě zāi ?kuàng gǒng yě zāi ?qí zhuī xī zǔ dé ér sī suǒ yǐ chuán zhī zhī yáo ,zé zhī xiān shēng tuī yī cì yú gǒng ér jí qí sān shì 。qí gǎn yǔ bào ,yí ruò hé ér tú zhī ?
yì yòu sī ruò gǒng zhī qiǎn báo zhì zhuō ,ér xiān shēng jìn zhī ,xiān zǔ zhī tún juě ⑧fǒu sāi yǐ sǐ ,ér xiān shēng xiǎn zhī ,zé shì zhī kuí hóng ⑨háo jié bú shì chū zhī shì ,qí shuí bú yuàn jìn yú mén ?qián dùn yōu yì zhī shì ,qí shuí bú yǒu wàng yú shì ?shàn shuí bú wéi ,ér è shuí bú kuì yǐ jù ?wéi rén zhī fù zǔ zhě ,shú bú yù jiāo qí zǐ sūn ?wéi rén zhī zǐ sūn zhě ,shú bú yù chǒng róng qí fù zǔ ?cǐ shù měi zhě ,yī guī yú xiān shēng 。jì bài cì zhī rǔ ,qiě gǎn jìn qí suǒ yǐ rán 。suǒ yù shì zú zhī cì ,gǎn bú chéng jiāo ér jiā xiáng yān ?kuì shèn ,bú xuān 。gǒng zài bài 。古文观止, - 作者:曾巩 朝代:宋代
赵郡苏轼,余之同年友也。自蜀以书至京师遗余,称蜀之士,曰黎生、安生者。既而黎生携其文数十万言,安生携其文亦数千言,辱以顾余。读其文,诚闳壮隽伟,善反复驰骋,穷尽事理;而其材力之放纵,若不可极者也。二生固可谓魁奇特起之士,而苏君固可谓善知人者也。
顷之,黎生补江陵府司法参军。将行,请予言以为赠。余曰:「余之知生,既得之于心矣,乃将以言相求于外邪?」黎生曰:「生与安生之学于斯文,里之人皆笑以为迂阔。今求子之言,盖将解惑于里人。」余闻之,自顾而笑。
夫世之迂阔,孰有甚于予乎?知信乎古,而不知合乎世;知志乎道,而不知同乎俗。此余所以困于今而不自知也。世之迂阔,孰有甚于予乎?今生之迂,特以文不近俗,迂之小者耳,患为笑于里之人。若余之迂大矣,使生持吾言而归,且重得罪,庸讵止于笑乎?
然则若余之于生,将何言哉?谓余之迂为善,则其患若此;谓为不善,则有以合乎世,必违乎古,有以同乎俗,必离乎道矣。生其无急于解里人之惑,则于是焉,必能择而取之。
遂书以赠二生,并示苏君,以为何如也?zhào jun4 sū shì ,yú zhī tóng nián yǒu yě 。zì shǔ yǐ shū zhì jīng shī yí yú ,chēng shǔ zhī shì ,yuē lí shēng 、ān shēng zhě 。jì ér lí shēng xié qí wén shù shí wàn yán ,ān shēng xié qí wén yì shù qiān yán ,rǔ yǐ gù yú 。dú qí wén ,chéng hóng zhuàng jun4 wěi ,shàn fǎn fù chí chěng ,qióng jìn shì lǐ ;ér qí cái lì zhī fàng zòng ,ruò bú kě jí zhě yě 。èr shēng gù kě wèi kuí qí tè qǐ zhī shì ,ér sū jun1 gù kě wèi shàn zhī rén zhě yě 。
qǐng zhī ,lí shēng bǔ jiāng líng fǔ sī fǎ cān jun1 。jiāng háng ,qǐng yǔ yán yǐ wéi zèng 。yú yuē :「yú zhī zhī shēng ,jì dé zhī yú xīn yǐ ,nǎi jiāng yǐ yán xiàng qiú yú wài xié ?」lí shēng yuē :「shēng yǔ ān shēng zhī xué yú sī wén ,lǐ zhī rén jiē xiào yǐ wéi yū kuò 。jīn qiú zǐ zhī yán ,gài jiāng jiě huò yú lǐ rén 。」yú wén zhī ,zì gù ér xiào 。
fū shì zhī yū kuò ,shú yǒu shèn yú yǔ hū ?zhī xìn hū gǔ ,ér bú zhī hé hū shì ;zhī zhì hū dào ,ér bú zhī tóng hū sú 。cǐ yú suǒ yǐ kùn yú jīn ér bú zì zhī yě 。shì zhī yū kuò ,shú yǒu shèn yú yǔ hū ?jīn shēng zhī yū ,tè yǐ wén bú jìn sú ,yū zhī xiǎo zhě ěr ,huàn wéi xiào yú lǐ zhī rén 。ruò yú zhī yū dà yǐ ,shǐ shēng chí wú yán ér guī ,qiě zhòng dé zuì ,yōng jù zhǐ yú xiào hū ?
rán zé ruò yú zhī yú shēng ,jiāng hé yán zāi ?wèi yú zhī yū wéi shàn ,zé qí huàn ruò cǐ ;wèi wéi bú shàn ,zé yǒu yǐ hé hū shì ,bì wéi hū gǔ ,yǒu yǐ tóng hū sú ,bì lí hū dào yǐ 。shēng qí wú jí yú jiě lǐ rén zhī huò ,zé yú shì yān ,bì néng zé ér qǔ zhī 。
suí shū yǐ zèng èr shēng ,bìng shì sū jun1 ,yǐ wéi hé rú yě ?古文观止, - 作者:曾巩 朝代:宋代
雨过横塘水满堤,乱山高下路东西。
一番桃李花开尽,惟有青青草色齐。yǔ guò héng táng shuǐ mǎn dī ,luàn shān gāo xià lù dōng xī 。
yī fān táo lǐ huā kāi jìn ,wéi yǒu qīng qīng cǎo sè qí 。古诗三百首,写花,写草,哲理, - 作者:曾巩 朝代:宋代
临川之城东,有地隐然而高,以临于溪,曰新城。新城之上,有池洼然而方以长,曰王羲之之墨池者,荀伯子《临川记》云也。羲之尝慕张芝,临池学书,池水尽黑,此为其故迹,岂信然邪?
方羲之之不可强以仕,而尝极东方,出沧海,以娱其意于山水之间;岂其徜徉肆恣,而又尝自休于此邪?羲之之书晚乃善,则其所能,盖亦以精力自致者,非天成也。然后世未有能及者,岂其学不如彼邪?则学固岂可以少哉,况欲深造道德者邪?
墨池之上,今为州学舍。教授王君盛恐其不章也,书‘晋王右军墨池’之六字于楹间以揭之。又告于巩曰:“愿有记”。推王君之心,岂爱人之善,虽一能不以废,而因以及乎其迹邪?其亦欲推其事以勉其学者邪?夫人之有一能而使后人尚之如此,况仁人庄士之遗风余思被于来世者何如哉!
庆历八年九月十二日,曾巩记。
lín chuān zhī chéng dōng ,yǒu dì yǐn rán ér gāo ,yǐ lín yú xī ,yuē xīn chéng 。xīn chéng zhī shàng ,yǒu chí wā rán ér fāng yǐ zhǎng ,yuē wáng xī zhī zhī mò chí zhě ,xún bó zǐ 《lín chuān jì 》yún yě 。xī zhī cháng mù zhāng zhī ,lín chí xué shū ,chí shuǐ jìn hēi ,cǐ wéi qí gù jì ,qǐ xìn rán xié ?
fāng xī zhī zhī bú kě qiáng yǐ shì ,ér cháng jí dōng fāng ,chū cāng hǎi ,yǐ yú qí yì yú shān shuǐ zhī jiān ;qǐ qí cháng yáng sì zì ,ér yòu cháng zì xiū yú cǐ xié ?xī zhī zhī shū wǎn nǎi shàn ,zé qí suǒ néng ,gài yì yǐ jīng lì zì zhì zhě ,fēi tiān chéng yě 。rán hòu shì wèi yǒu néng jí zhě ,qǐ qí xué bú rú bǐ xié ?zé xué gù qǐ kě yǐ shǎo zāi ,kuàng yù shēn zào dào dé zhě xié ?
mò chí zhī shàng ,jīn wéi zhōu xué shě 。jiāo shòu wáng jun1 shèng kǒng qí bú zhāng yě ,shū ‘jìn wáng yòu jun1 mò chí ’zhī liù zì yú yíng jiān yǐ jiē zhī 。yòu gào yú gǒng yuē :“yuàn yǒu jì ”。tuī wáng jun1 zhī xīn ,qǐ ài rén zhī shàn ,suī yī néng bú yǐ fèi ,ér yīn yǐ jí hū qí jì xié ?qí yì yù tuī qí shì yǐ miǎn qí xué zhě xié ?fū rén zhī yǒu yī néng ér shǐ hòu rén shàng zhī rú cǐ ,kuàng rén rén zhuāng shì zhī yí fēng yú sī bèi yú lái shì zhě hé rú zāi !
qìng lì bā nián jiǔ yuè shí èr rì ,céng gǒng jì 。
辞赋, - 作者:曾巩 朝代:宋代
暮冬天地闭,正柔木冻折,瑞雪飘飞。对景见南山?岭梅露、几点清雅容姿。丹染萼、玉缀枝。又岂是、一阳有私。大抵是、化工独许,使占却先时。
霜威莫苦凌持。此花根性,想群卉争知。贵用在和羹,三春里、不管绿是红非。攀赏处、宜酒卮。醉捻嗅、幽香更奇。倚阑干、仗何人去,嘱羌管休吹。mù dōng tiān dì bì ,zhèng róu mù dòng shé ,ruì xuě piāo fēi 。duì jǐng jiàn nán shān ?lǐng méi lù 、jǐ diǎn qīng yǎ róng zī 。dān rǎn è 、yù zhuì zhī 。yòu qǐ shì 、yī yáng yǒu sī 。dà dǐ shì 、huà gōng dú xǔ ,shǐ zhàn què xiān shí 。
shuāng wēi mò kǔ líng chí 。cǐ huā gēn xìng ,xiǎng qún huì zhēng zhī 。guì yòng zài hé gēng ,sān chūn lǐ 、bú guǎn lǜ shì hóng fēi 。pān shǎng chù 、yí jiǔ zhī 。zuì niǎn xiù 、yōu xiāng gèng qí 。yǐ lán gàn 、zhàng hé rén qù ,zhǔ qiāng guǎn xiū chuī 。辞赋, - 作者:曾巩 朝代:宋代
巩顿首再拜,舍人先生:
去秋人还,蒙赐书及所撰先大父墓碑铭。反复观诵,感与惭并。夫铭志之著于世,义近于史,而亦有与史异者。盖史之于善恶,无所不书,而铭者,盖古之人有功德材行志义之美者,惧后世之不知,则必铭而见之。或纳于庙,或存于墓,一也。苟其人之恶,则于铭乎何有?此其所以与史异也。其辞之作,所以使死者无有所憾,生者得致其严。而善人喜于见传,则勇于自立;恶人无有所纪,则以愧而惧。至于通材达识,义烈节士,嘉言善状,皆见于篇,则足为后法。警劝之道,非近乎史,其将安近?
及世之衰,为人之子孙者,一欲褒扬其亲而不本乎理。故虽恶人,皆务勒铭,以夸后世。立言者既莫之拒而不为,又以其子孙之所请也,书其恶焉,则人情之所不得,于是乎铭始不实。后之作铭者,常观其人。苟托之非人,则书之非公与是,则不足以行世而传后。故千百年来,公卿大夫至于里巷之士,莫不有铭,而传者盖少。其故非他,托之非人,书之非公与是故也。
然则孰为其人而能尽公与是欤?非畜道德而能文章者,无以为也。盖有道德者之于恶人,则不受而铭之,于众人则能辨焉。而人之行,有情善而迹非,有意奸而外淑,有善恶相悬而不可以实指,有实大于名,有名侈于实。犹之用人,非畜道德者,恶能辨之不惑,议之不徇?不惑不徇,则公且是矣。而其辞之不工,则世犹不传,于是又在其文章兼胜焉。故曰,非畜道德而能文章者无以为也,岂非然哉!
然畜道德而能文章者,虽或并世而有,亦或数十年或一二百年而有之。其传之难如此,其遇之难又如此。若先生之道德文章,固所谓数百年而有者也。先祖之言行卓卓,幸遇而得铭,其公与是,其传世行后无疑也。而世之学者,每观传记所书古人之事,至其所可感,则往往衋然不知涕之流落也,况其子孙也哉?况巩也哉?其追睎祖德而思所以传之之繇,则知先生推一赐于巩而及其三世。其感与报,宜若何而图之?
抑又思若巩之浅薄滞拙,而先生进之,先祖之屯蹶否塞以死,而先生显之,则世之魁闳豪杰不世出之士,其谁不愿进于门?潜遁幽抑之士,其谁不有望于世?善谁不为,而恶谁不愧以惧?为人之父祖者,孰不欲教其子孙?为人之子孙者,孰不欲宠荣其父祖?此数美者,一归于先生。既拜赐之辱,且敢进其所以然。所谕世族之次,敢不承教而加详焉?愧甚,不宣。巩再拜。
gǒng dùn shǒu zài bài ,shě rén xiān shēng :
qù qiū rén hái ,méng cì shū jí suǒ zhuàn xiān dà fù mù bēi míng 。fǎn fù guān sòng ,gǎn yǔ cán bìng 。fū míng zhì zhī zhe yú shì ,yì jìn yú shǐ ,ér yì yǒu yǔ shǐ yì zhě 。gài shǐ zhī yú shàn è ,wú suǒ bú shū ,ér míng zhě ,gài gǔ zhī rén yǒu gōng dé cái háng zhì yì zhī měi zhě ,jù hòu shì zhī bú zhī ,zé bì míng ér jiàn zhī 。huò nà yú miào ,huò cún yú mù ,yī yě 。gǒu qí rén zhī è ,zé yú míng hū hé yǒu ?cǐ qí suǒ yǐ yǔ shǐ yì yě 。qí cí zhī zuò ,suǒ yǐ shǐ sǐ zhě wú yǒu suǒ hàn ,shēng zhě dé zhì qí yán 。ér shàn rén xǐ yú jiàn chuán ,zé yǒng yú zì lì ;è rén wú yǒu suǒ jì ,zé yǐ kuì ér jù 。zhì yú tōng cái dá shí ,yì liè jiē shì ,jiā yán shàn zhuàng ,jiē jiàn yú piān ,zé zú wéi hòu fǎ 。jǐng quàn zhī dào ,fēi jìn hū shǐ ,qí jiāng ān jìn ?
jí shì zhī shuāi ,wéi rén zhī zǐ sūn zhě ,yī yù bāo yáng qí qīn ér bú běn hū lǐ 。gù suī è rén ,jiē wù lè míng ,yǐ kuā hòu shì 。lì yán zhě jì mò zhī jù ér bú wéi ,yòu yǐ qí zǐ sūn zhī suǒ qǐng yě ,shū qí è yān ,zé rén qíng zhī suǒ bú dé ,yú shì hū míng shǐ bú shí 。hòu zhī zuò míng zhě ,cháng guān qí rén 。gǒu tuō zhī fēi rén ,zé shū zhī fēi gōng yǔ shì ,zé bú zú yǐ háng shì ér chuán hòu 。gù qiān bǎi nián lái ,gōng qīng dà fū zhì yú lǐ xiàng zhī shì ,mò bú yǒu míng ,ér chuán zhě gài shǎo 。qí gù fēi tā ,tuō zhī fēi rén ,shū zhī fēi gōng yǔ shì gù yě 。
rán zé shú wéi qí rén ér néng jìn gōng yǔ shì yú ?fēi chù dào dé ér néng wén zhāng zhě ,wú yǐ wéi yě 。gài yǒu dào dé zhě zhī yú è rén ,zé bú shòu ér míng zhī ,yú zhòng rén zé néng biàn yān 。ér rén zhī háng ,yǒu qíng shàn ér jì fēi ,yǒu yì jiān ér wài shū ,yǒu shàn è xiàng xuán ér bú kě yǐ shí zhǐ ,yǒu shí dà yú míng ,yǒu míng chǐ yú shí 。yóu zhī yòng rén ,fēi chù dào dé zhě ,è néng biàn zhī bú huò ,yì zhī bú xùn ?bú huò bú xùn ,zé gōng qiě shì yǐ 。ér qí cí zhī bú gōng ,zé shì yóu bú chuán ,yú shì yòu zài qí wén zhāng jiān shèng yān 。gù yuē ,fēi chù dào dé ér néng wén zhāng zhě wú yǐ wéi yě ,qǐ fēi rán zāi !
rán chù dào dé ér néng wén zhāng zhě ,suī huò bìng shì ér yǒu ,yì huò shù shí nián huò yī èr bǎi nián ér yǒu zhī 。qí chuán zhī nán rú cǐ ,qí yù zhī nán yòu rú cǐ 。ruò xiān shēng zhī dào dé wén zhāng ,gù suǒ wèi shù bǎi nián ér yǒu zhě yě 。xiān zǔ zhī yán háng zhuó zhuó ,xìng yù ér dé míng ,qí gōng yǔ shì ,qí chuán shì háng hòu wú yí yě 。ér shì zhī xué zhě ,měi guān chuán jì suǒ shū gǔ rén zhī shì ,zhì qí suǒ kě gǎn ,zé wǎng wǎng xì rán bú zhī tì zhī liú luò yě ,kuàng qí zǐ sūn yě zāi ?kuàng gǒng yě zāi ?qí zhuī xī zǔ dé ér sī suǒ yǐ chuán zhī zhī yáo ,zé zhī xiān shēng tuī yī cì yú gǒng ér jí qí sān shì 。qí gǎn yǔ bào ,yí ruò hé ér tú zhī ?
yì yòu sī ruò gǒng zhī qiǎn báo zhì zhuō ,ér xiān shēng jìn zhī ,xiān zǔ zhī tún juě fǒu sāi yǐ sǐ ,ér xiān shēng xiǎn zhī ,zé shì zhī kuí hóng háo jié bú shì chū zhī shì ,qí shuí bú yuàn jìn yú mén ?qián dùn yōu yì zhī shì ,qí shuí bú yǒu wàng yú shì ?shàn shuí bú wéi ,ér è shuí bú kuì yǐ jù ?wéi rén zhī fù zǔ zhě ,shú bú yù jiāo qí zǐ sūn ?wéi rén zhī zǐ sūn zhě ,shú bú yù chǒng róng qí fù zǔ ?cǐ shù měi zhě ,yī guī yú xiān shēng 。jì bài cì zhī rǔ ,qiě gǎn jìn qí suǒ yǐ rán 。suǒ yù shì zú zhī cì ,gǎn bú chéng jiāo ér jiā xiáng yān ?kuì shèn ,bú xuān 。gǒng zài bài 。
辞赋, - 作者:曾巩 朝代:宋代
赵郡苏轼,余之同年友也。自蜀以书至京师遗余,称蜀之士,曰黎生、安生者。既而黎生携其文数十万言,安生携其文亦数千言,辱以顾余。读其文,诚闳壮隽伟,善反复驰骋,穷尽事理;而其材力之放纵,若不可极者也。二生固可谓魁奇特起之士,而苏君固可谓善知人者也。
顷之,黎生补江陵府司法参军。将行,请予言以为赠。余曰:「余之知生,既得之于心矣,乃将以言相求于外邪?」黎生曰:「生与安生之学于斯文,里之人皆笑以为迂阔。今求子之言,盖将解惑于里人。」余闻之,自顾而笑。
夫世之迂阔,孰有甚于予乎?知信乎古,而不知合乎世;知志乎道,而不知同乎俗。此余所以困于今而不自知也。世之迂阔,孰有甚于予乎?今生之迂,特以文不近俗,迂之小者耳,患为笑于里之人。若余之迂大矣,使生持吾言而归,且重得罪,庸讵止于笑乎?
然则若余之于生,将何言哉?谓余之迂为善,则其患若此;谓为不善,则有以合乎世,必违乎古,有以同乎俗,必离乎道矣。生其无急于解里人之惑,则于是焉,必能择而取之。
遂书以赠二生,并示苏君,以为何如也?
zhào jun4 sū shì ,yú zhī tóng nián yǒu yě 。zì shǔ yǐ shū zhì jīng shī yí yú ,chēng shǔ zhī shì ,yuē lí shēng 、ān shēng zhě 。jì ér lí shēng xié qí wén shù shí wàn yán ,ān shēng xié qí wén yì shù qiān yán ,rǔ yǐ gù yú 。dú qí wén ,chéng hóng zhuàng jun4 wěi ,shàn fǎn fù chí chěng ,qióng jìn shì lǐ ;ér qí cái lì zhī fàng zòng ,ruò bú kě jí zhě yě 。èr shēng gù kě wèi kuí qí tè qǐ zhī shì ,ér sū jun1 gù kě wèi shàn zhī rén zhě yě 。
qǐng zhī ,lí shēng bǔ jiāng líng fǔ sī fǎ cān jun1 。jiāng háng ,qǐng yǔ yán yǐ wéi zèng 。yú yuē :「yú zhī zhī shēng ,jì dé zhī yú xīn yǐ ,nǎi jiāng yǐ yán xiàng qiú yú wài xié ?」lí shēng yuē :「shēng yǔ ān shēng zhī xué yú sī wén ,lǐ zhī rén jiē xiào yǐ wéi yū kuò 。jīn qiú zǐ zhī yán ,gài jiāng jiě huò yú lǐ rén 。」yú wén zhī ,zì gù ér xiào 。
fū shì zhī yū kuò ,shú yǒu shèn yú yǔ hū ?zhī xìn hū gǔ ,ér bú zhī hé hū shì ;zhī zhì hū dào ,ér bú zhī tóng hū sú 。cǐ yú suǒ yǐ kùn yú jīn ér bú zì zhī yě 。shì zhī yū kuò ,shú yǒu shèn yú yǔ hū ?jīn shēng zhī yū ,tè yǐ wén bú jìn sú ,yū zhī xiǎo zhě ěr ,huàn wéi xiào yú lǐ zhī rén 。ruò yú zhī yū dà yǐ ,shǐ shēng chí wú yán ér guī ,qiě zhòng dé zuì ,yōng jù zhǐ yú xiào hū ?
rán zé ruò yú zhī yú shēng ,jiāng hé yán zāi ?wèi yú zhī yū wéi shàn ,zé qí huàn ruò cǐ ;wèi wéi bú shàn ,zé yǒu yǐ hé hū shì ,bì wéi hū gǔ ,yǒu yǐ tóng hū sú ,bì lí hū dào yǐ 。shēng qí wú jí yú jiě lǐ rén zhī huò ,zé yú shì yān ,bì néng zé ér qǔ zhī 。
suí shū yǐ zèng èr shēng ,bìng shì sū jun1 ,yǐ wéi hé rú yě ?
辞赋,