情诗(高殿郁崇崇)原文
微风起闺闼,落日照阶庭。
踟躇云屋下,啸歌倚华楹。
君行殊不返,我饰为谁容。
炉薰阖不用,镜匣上尘生。
绮罗失常色,金翠暗无精。
嘉肴既忘御,旨酒亦常停。
顾瞻空寂寂,唯闻燕雀声。
忧思连相属,中心如宿醒。
情诗(高殿郁崇崇)拼音版
【qíng shī 】 gāo diàn yù chóng chóng ,guǎng shà qī líng líng 。 wēi fēng qǐ guī tà ,luò rì zhào jiē tíng 。 chí chú yún wū xià ,xiào gē yǐ huá yíng 。 jun1 háng shū bú fǎn ,wǒ shì wéi shuí róng 。 lú xūn hé bú yòng ,jìng xiá shàng chén shēng 。 qǐ luó shī cháng sè ,jīn cuì àn wú jīng 。 jiā yáo jì wàng yù ,zhǐ jiǔ yì cháng tíng 。 gù zhān kōng jì jì ,wéi wén yàn què shēng 。 yōu sī lián xiàng shǔ ,zhōng xīn rú xiǔ xǐng 。提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
情诗(高殿郁崇崇)翻译
暂无翻译!
情诗(高殿郁崇崇)赏析
暂无赏析!
作者介绍
徐干(170~217),汉魏文学家。建安七子之一。字伟长。北海郡(今山东昌乐附近)人。少年勤学,潜心典籍。汉灵帝末,世族子弟结党权门,竞相追逐荣名,徐干闭门自守,穷处陋巷,不随流俗。建安初,曹操召司空军师祭酒掾属,又转五官将文学。数年后,因病辞职,曹操特加旌命表彰。后又授以上艾长,也因病不就。建安二十二年(217)二月,瘟疫流行,徐干亦染疾而亡。徐干作品,《隋书·经籍志》著录有集5卷,已佚。明代杨德周辑、清代陈朝辅增《徐伟长集》6卷,收入《汇刻建安七子集》中。《中论》2卷,《四部丛刊》有影印明嘉靖乙丑青州刊本。
徐干在辞赋方面的名声颇高,他的《玄猿赋》、《漏卮赋》、《橘赋》(以上皆佚)、《圆扇赋》等,曾被曹丕评为"虽张(衡)、蔡(邕)不过也"(《典论·论文》);刘勰也曾把他与王粲一起作为魏之"赋首"而加标举(《《文心雕龙》·诠赋》)。今存作品不足10篇,而且多有残缺。其中《齐都赋》,从残文来看,原先的规模可能相当宏大。
徐干作品,《隋书·经籍志》著录有集5卷,已佚。明代杨德周辑、清代陈朝辅增《徐伟长集》6卷,收入《汇刻建安七子集》中。《中论》2卷,《四部丛刊》有影印明嘉靖乙丑青州刊本。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/2195.html
《情诗(高殿郁崇崇)》相关推荐
- 作者:徐干 朝代:魏晋
【室思】 沉阴结愁忧[1],愁忧为谁兴? 念与君相别,各在天一方。 良会未有期,中心摧且伤。 不聊优飧食[2],慊慊常饥空[3] 。 端坐而无为,髣髴君容光[4] 。 峨峨高山首,悠悠万里道。 君去日已远,郁结令人老[5] 。 人生一世间,忽若暮春草。 时不可再得,何为自愁恼? 每诵昔鸿恩[6],贱躯焉足保[7]? 浮云何洋洋[8],愿因通我辞[9] 。 飘飖不可寄,徒倚徒相思[10] 。 人离皆复会,君独无反期。 自君之出矣,明镜暗不治[11] 。 思君如流水,何有穷已时。 惨惨时节尽[12],兰华凋复零[13] 。 喟然长叹息[14],君期慰我情[15] 。 展转不能寐,长夜何绵绵。 蹑履起出户[16],仰观三星连[17] 。 自恨志不遂,泣涕如涌泉。 思君见巾栉[18],以益我劳勤[19] 。 安得鸿鸾羽,觏此心中人[20] 。 诚心亮不遂[21],搔首立悁悁[22] 。 何言一不见,复会无因缘。 故如比目鱼[23],今隔如参辰[24] 。 人靡不有初,想君能终之[25] 。 别来历年岁,旧恩何可期[26]? 重新而忘故,君子所尤讥[27] 。 寄身虽在远,岂忘君须臾[28]? 既厚不为薄,想君时见思[29] 。
【shì sī 】 chén yīn jié chóu yōu [1],chóu yōu wéi shuí xìng ? niàn yǔ jun1 xiàng bié ,gè zài tiān yī fāng 。 liáng huì wèi yǒu qī ,zhōng xīn cuī qiě shāng 。 bú liáo yōu sūn shí [2],qiè qiè cháng jī kōng [3] 。 duān zuò ér wú wéi ,fǎng fèi jun1 róng guāng [4] 。 é é gāo shān shǒu ,yōu yōu wàn lǐ dào 。 jun1 qù rì yǐ yuǎn ,yù jié lìng rén lǎo [5] 。 rén shēng yī shì jiān ,hū ruò mù chūn cǎo 。 shí bú kě zài dé ,hé wéi zì chóu nǎo ? měi sòng xī hóng ēn [6],jiàn qū yān zú bǎo [7]? fú yún hé yáng yáng [8],yuàn yīn tōng wǒ cí [9] 。 piāo yáo bú kě jì ,tú yǐ tú xiàng sī [10] 。 rén lí jiē fù huì ,jun1 dú wú fǎn qī 。 zì jun1 zhī chū yǐ ,míng jìng àn bú zhì [11] 。 sī jun1 rú liú shuǐ ,hé yǒu qióng yǐ shí 。 cǎn cǎn shí jiē jìn [12],lán huá diāo fù líng [13] 。 kuì rán zhǎng tàn xī [14],jun1 qī wèi wǒ qíng [15] 。 zhǎn zhuǎn bú néng mèi ,zhǎng yè hé mián mián 。 niè lǚ qǐ chū hù [16],yǎng guān sān xīng lián [17] 。 zì hèn zhì bú suí ,qì tì rú yǒng quán 。 sī jun1 jiàn jīn zhì [18],yǐ yì wǒ láo qín [19] 。 ān dé hóng luán yǔ ,gòu cǐ xīn zhōng rén [20] 。 chéng xīn liàng bú suí [21],sāo shǒu lì yuān yuān [22] 。 hé yán yī bú jiàn ,fù huì wú yīn yuán 。 gù rú bǐ mù yú [23],jīn gé rú cān chén [24] 。 rén mí bú yǒu chū ,xiǎng jun1 néng zhōng zhī [25] 。 bié lái lì nián suì ,jiù ēn hé kě qī [26]? zhòng xīn ér wàng gù ,jun1 zǐ suǒ yóu jī [27] 。 jì shēn suī zài yuǎn ,qǐ wàng jun1 xū yú [28]? jì hòu bú wéi báo ,xiǎng jun1 shí jiàn sī [29] 。
- 作者:徐干 朝代:魏晋
沉阴结愁忧,愁忧为谁兴?
念与君相别,各在天一方。
良会未有期,中心摧且伤。
不聊忧餐食,慊慊常饥空。
端坐而无为,仿佛君容光。峨峨高山首,悠悠万里道。
君去日已远,郁结令人老。
人生一世间,忽若暮春草。
时不可再得,何为自愁恼?
每诵昔鸿恩,贱躯焉足保。浮云何洋洋,愿因通我词。
飘摇不可寄,徙倚徒相思。
人离皆复会,君独无返期。
自君之出矣,明镜暗不治。
思君如流水,何有穷已时。惨惨时节尽,兰叶复凋零。
喟然长叹息,君期慰我情。
辗转不能寐,长夜何绵绵。
蹑履起出户,仰观三星连。
自恨志不遂,泣涕如涌泉。思君见巾栉,以益我劳勤。
安得鸿鸾羽,觏此心中人。
诚心亮不遂,搔首立悁悁。
何言一不见,复会无因缘。
故如比目鱼,今隔如参辰。人靡不有初,想君能终之。
别来历年岁,旧恩何可期。
重新而忘故,君子所尤讥。
寄身虽在远,岂忘君须臾。
既厚不为薄,想君时见思。chén yīn jié chóu yōu ,chóu yōu wéi shuí xìng ?
niàn yǔ jun1 xiàng bié ,gè zài tiān yī fāng 。
liáng huì wèi yǒu qī ,zhōng xīn cuī qiě shāng 。
bú liáo yōu cān shí ,qiè qiè cháng jī kōng 。
duān zuò ér wú wéi ,fǎng fó jun1 róng guāng 。é é gāo shān shǒu ,yōu yōu wàn lǐ dào 。
jun1 qù rì yǐ yuǎn ,yù jié lìng rén lǎo 。
rén shēng yī shì jiān ,hū ruò mù chūn cǎo 。
shí bú kě zài dé ,hé wéi zì chóu nǎo ?
měi sòng xī hóng ēn ,jiàn qū yān zú bǎo 。fú yún hé yáng yáng ,yuàn yīn tōng wǒ cí 。
piāo yáo bú kě jì ,xǐ yǐ tú xiàng sī 。
rén lí jiē fù huì ,jun1 dú wú fǎn qī 。
zì jun1 zhī chū yǐ ,míng jìng àn bú zhì 。
sī jun1 rú liú shuǐ ,hé yǒu qióng yǐ shí 。cǎn cǎn shí jiē jìn ,lán yè fù diāo líng 。
kuì rán zhǎng tàn xī ,jun1 qī wèi wǒ qíng 。
niǎn zhuǎn bú néng mèi ,zhǎng yè hé mián mián 。
niè lǚ qǐ chū hù ,yǎng guān sān xīng lián 。
zì hèn zhì bú suí ,qì tì rú yǒng quán 。sī jun1 jiàn jīn zhì ,yǐ yì wǒ láo qín 。
ān dé hóng luán yǔ ,gòu cǐ xīn zhōng rén 。
chéng xīn liàng bú suí ,sāo shǒu lì yuān yuān 。
hé yán yī bú jiàn ,fù huì wú yīn yuán 。
gù rú bǐ mù yú ,jīn gé rú cān chén 。rén mí bú yǒu chū ,xiǎng jun1 néng zhōng zhī 。
bié lái lì nián suì ,jiù ēn hé kě qī 。
zhòng xīn ér wàng gù ,jun1 zǐ suǒ yóu jī 。
jì shēn suī zài yuǎn ,qǐ wàng jun1 xū yú 。
jì hòu bú wéi báo ,xiǎng jun1 shí jiàn sī 。古诗三百首,思念, - 作者:徐干 朝代:魏晋
沉阴结愁忧,愁忧为谁兴?
念与君相别,各在天一方。
良会未有期,中心摧且伤。
不聊忧餐食,慊慊常饥空。
端坐而无为,仿佛君容光。峨峨高山首,悠悠万里道。
君去日已远,郁结令人老。
人生一世间,忽若暮春草。
时不可再得,何为自愁恼?
每诵昔鸿恩,贱躯焉足保。浮云何洋洋,愿因通我词。
飘摇不可寄,徙倚徒相思。
人离皆复会,君独无返期。
自君之出矣,明镜暗不治。
思君如流水,何有穷已时。惨惨时节尽,兰叶复凋零。
喟然长叹息,君期慰我情。
辗转不能寐,长夜何绵绵。
蹑履起出户,仰观三星连。
自恨志不遂,泣涕如涌泉。思君见巾栉,以益我劳勤。
安得鸿鸾羽,觏此心中人。
诚心亮不遂,搔首立悁悁。
何言一不见,复会无因缘。
故如比目鱼,今隔如参辰。人靡不有初,想君能终之。
别来历年岁,旧恩何可期。
重新而忘故,君子所尤讥。
寄身虽在远,岂忘君须臾。
既厚不为薄,想君时见思。chén yīn jié chóu yōu ,chóu yōu wéi shuí xìng ?
niàn yǔ jun1 xiàng bié ,gè zài tiān yī fāng 。
liáng huì wèi yǒu qī ,zhōng xīn cuī qiě shāng 。
bú liáo yōu cān shí ,qiè qiè cháng jī kōng 。
duān zuò ér wú wéi ,fǎng fó jun1 róng guāng 。é é gāo shān shǒu ,yōu yōu wàn lǐ dào 。
jun1 qù rì yǐ yuǎn ,yù jié lìng rén lǎo 。
rén shēng yī shì jiān ,hū ruò mù chūn cǎo 。
shí bú kě zài dé ,hé wéi zì chóu nǎo ?
měi sòng xī hóng ēn ,jiàn qū yān zú bǎo 。fú yún hé yáng yáng ,yuàn yīn tōng wǒ cí 。
piāo yáo bú kě jì ,xǐ yǐ tú xiàng sī 。
rén lí jiē fù huì ,jun1 dú wú fǎn qī 。
zì jun1 zhī chū yǐ ,míng jìng àn bú zhì 。
sī jun1 rú liú shuǐ ,hé yǒu qióng yǐ shí 。cǎn cǎn shí jiē jìn ,lán yè fù diāo líng 。
kuì rán zhǎng tàn xī ,jun1 qī wèi wǒ qíng 。
niǎn zhuǎn bú néng mèi ,zhǎng yè hé mián mián 。
niè lǚ qǐ chū hù ,yǎng guān sān xīng lián 。
zì hèn zhì bú suí ,qì tì rú yǒng quán 。sī jun1 jiàn jīn zhì ,yǐ yì wǒ láo qín 。
ān dé hóng luán yǔ ,gòu cǐ xīn zhōng rén 。
chéng xīn liàng bú suí ,sāo shǒu lì yuān yuān 。
hé yán yī bú jiàn ,fù huì wú yīn yuán 。
gù rú bǐ mù yú ,jīn gé rú cān chén 。rén mí bú yǒu chū ,xiǎng jun1 néng zhōng zhī 。
bié lái lì nián suì ,jiù ēn hé kě qī 。
zhòng xīn ér wàng gù ,jun1 zǐ suǒ yóu jī 。
jì shēn suī zài yuǎn ,qǐ wàng jun1 xū yú 。
jì hòu bú wéi báo ,xiǎng jun1 shí jiàn sī 。辞赋, - 作者:徐凝 朝代:唐代
【忆扬州】
萧娘脸薄难胜泪, 桃叶眉长易觉愁。
天下三分明月夜, 二分无赖是扬州。
【yì yáng zhōu 】
xiāo niáng liǎn báo nán shèng lèi , táo yè méi zhǎng yì jiào chóu 。
tiān xià sān fèn míng yuè yè , èr fèn wú lài shì yáng zhōu 。
离别,相思,怀人, - 作者:徐凝 朝代:唐代
驷马归咸秦,双凫出海门。还从清切禁,再沐圣明恩。
礼乐中朝贵,文章大雅存。江湖多放逸,献替欲谁论。sì mǎ guī xián qín, shuāng fú chū hǎi mén. br hái cóng qīng qiē jìn, zài mù shèng míng ēn. br br lǐ yuè zhōng cháo guì, wén zhāng dà yá cún. br jiāng hú duō fàng yì, xiàn tì yù shuí lùn. br
辞赋, - 作者:徐凝 朝代:唐代
一株金染密,数亩碧鲜疏。避暑临溪坐,何妨直钓鱼。
斑多筒簟冷,发少角冠清。避暑长林下,寒蝉又有声。yī zhū jīn rǎn mì ,shù mǔ bì xiān shū 。bì shǔ lín xī zuò ,hé fáng zhí diào yú 。
bān duō tǒng diàn lěng ,fā shǎo jiǎo guàn qīng 。bì shǔ zhǎng lín xià ,hán chán yòu yǒu shēng 。辞赋, - 作者:徐凝 朝代:唐代
绝国将无外,扶桑更有东。来朝逢圣日,归去及秋风。
夜泛潮回际,晨征苍莽中。鲸波腾水府,蜃气壮仙宫。
天眷何期远,王文久已同。相望杳不见,离恨托飞鸿。jué guó jiāng wú wài ,fú sāng gèng yǒu dōng 。lái cháo féng shèng rì ,guī qù jí qiū fēng 。
yè fàn cháo huí jì ,chén zhēng cāng mǎng zhōng 。jīng bō téng shuǐ fǔ ,shèn qì zhuàng xiān gōng 。
tiān juàn hé qī yuǎn ,wáng wén jiǔ yǐ tóng 。xiàng wàng yǎo bú jiàn ,lí hèn tuō fēi hóng 。辞赋, - 作者:徐凝 朝代:唐代
传闻废淫祀,万里静山陂。欲慰灵均恨,先烧靳尚祠。
chuán wén fèi yín sì, wàn lǐ jìng shān bēi. br yù wèi líng jūn hèn, xiān shāo jìn shàng cí. br
辞赋, - 作者:徐凝 朝代:唐代
此花南地知难种,惭愧僧闲用意栽。海燕解怜频睥睨,
胡蜂未识更徘徊。虚生芍药徒劳妒,羞杀玫瑰不敢开。
惟有数苞红萼在,含芳只待舍人来。cǐ huā nán dì zhī nán zhǒng ,cán kuì sēng xián yòng yì zāi 。hǎi yàn jiě lián pín pì nì ,
hú fēng wèi shí gèng pái huái 。xū shēng sháo yào tú láo dù ,xiū shā méi guī bú gǎn kāi 。
wéi yǒu shù bāo hóng è zài ,hán fāng zhī dài shě rén lái 。辞赋, - 作者:徐凝 朝代:唐代
远羡五云路,逶迤千骑回。遗簪唯一去,贵赏不重来。
yuǎn xiàn wǔ yún lù ,wēi yǐ qiān qí huí 。yí zān wéi yī qù ,guì shǎng bú zhòng lái 。
辞赋, - 作者:徐凝 朝代:唐代
香炉一峰绝,顶在寺门前。尽是玲珑石,时生旦暮烟。
xiāng lú yī fēng jué ,dǐng zài sì mén qián 。jìn shì líng lóng shí ,shí shēng dàn mù yān 。
辞赋, - 作者:徐凝 朝代:唐代
不道沙堤尽,犹欺石栈顽。寄言飞白雪,休去打青山。
倒打钱塘郭,长驱白浪花。吞吴休得也,输却五千家。bú dào shā dī jìn ,yóu qī shí zhàn wán 。jì yán fēi bái xuě ,xiū qù dǎ qīng shān 。
dǎo dǎ qián táng guō ,zhǎng qū bái làng huā 。tūn wú xiū dé yě ,shū què wǔ qiān jiā 。辞赋, - 作者:徐凝 朝代:唐代
騕褭锦障泥,楼头日又西。留欢住不住,素齿白铜鞮.
yǎo niǎo jǐn zhàng ní ,lóu tóu rì yòu xī 。liú huān zhù bú zhù ,sù chǐ bái tóng dī .
辞赋, - 作者:徐凝 朝代:唐代
生事同漂梗,机心在野船。如何临逝水,白发未忘筌。
shēng shì tóng piāo gěng ,jī xīn zài yě chuán 。rú hé lín shì shuǐ ,bái fā wèi wàng quán 。
辞赋, - 作者:徐凝 朝代:唐代
寒空五老雪,斜月九江云。钟声知何处,苍苍树里闻。
hán kōng wǔ lǎo xuě ,xié yuè jiǔ jiāng yún 。zhōng shēng zhī hé chù ,cāng cāng shù lǐ wén 。
辞赋,