1. 古诗词大全
  2. 魏晋诗人

王粲的诗词全集

共收录了10首诗词作品

王粲简介

王粲(177-217),字仲宣,山阳高平(今山东邹县西南)人,是东汉灵帝时大官僚王畅的孙子。少有才名。董卓之乱后,王粲南奔依附刘表;曹操平定荆州后,王粲又归顺了曹操,先后曾为丞相掾、侍中等官。其作品情调悲凉,反映当时的社会动乱和人民疾苦比较突出,是「建安七子」中文学成就最高的一个。作品有辑本《王侍中集》。
展开查看所有  

王粲诗集大全

  • 作者:王粲 朝代:魏晋

    【登楼赋】 登兹楼以四望兮,聊暇日以销忧。览斯宇之所处兮,实显敞而寡仇。挟清漳之通浦兮,倚曲沮之长洲。背坟衍之广陆兮,临皋隰之沃流。北弥陶牧,西接昭邱。华实蔽野,黍稷盈畴。虽信美而非吾土兮,曾何足以少留! 遭纷浊而迁逝兮,漫逾纪以迄今。情眷眷而怀归兮,孰忧思之可任?凭轩槛以遥望兮,向北风而开襟。平原远而极目兮,蔽荆山之高岑。路逶迤而修迥兮,川既漾而济深。悲旧乡之壅隔兮,涕横坠而弗禁。昔尼父之在陈兮,有归欤之叹音。钟仪幽而楚奏兮,庄舄显而越吟。人情同于怀土兮,岂穷达而异心! 惟日月之逾迈兮,俟河清其未极。冀王道之一平兮,假高衢而骋力。惧匏瓜之徒悬兮,畏井渫之莫食。步栖迟以徙倚兮,白日忽其将匿。风萧瑟而并兴兮,天惨惨而无色。兽狂顾以求群兮,鸟相鸣而举翼,原野阒其无人兮,征夫行而未息。心凄怆以感发兮,意忉怛而憯恻[1]。循阶除而下降兮,气交愤于胸臆。夜参半而不寐兮,怅盘桓以反侧。

    【dēng lóu fù 】 dēng zī lóu yǐ sì wàng xī ,liáo xiá rì yǐ xiāo yōu 。lǎn sī yǔ zhī suǒ chù xī ,shí xiǎn chǎng ér guǎ chóu 。jiā qīng zhāng zhī tōng pǔ xī ,yǐ qǔ jǔ zhī zhǎng zhōu 。bèi fén yǎn zhī guǎng lù xī ,lín gāo xí zhī wò liú 。běi mí táo mù ,xī jiē zhāo qiū 。huá shí bì yě ,shǔ jì yíng chóu 。suī xìn měi ér fēi wú tǔ xī ,céng hé zú yǐ shǎo liú ! zāo fēn zhuó ér qiān shì xī ,màn yú jì yǐ qì jīn 。qíng juàn juàn ér huái guī xī ,shú yōu sī zhī kě rèn ?píng xuān kǎn yǐ yáo wàng xī ,xiàng běi fēng ér kāi jīn 。píng yuán yuǎn ér jí mù xī ,bì jīng shān zhī gāo cén 。lù wēi yǐ ér xiū jiǒng xī ,chuān jì yàng ér jì shēn 。bēi jiù xiāng zhī yōng gé xī ,tì héng zhuì ér fú jìn 。xī ní fù zhī zài chén xī ,yǒu guī yú zhī tàn yīn 。zhōng yí yōu ér chǔ zòu xī ,zhuāng xì xiǎn ér yuè yín 。rén qíng tóng yú huái tǔ xī ,qǐ qióng dá ér yì xīn ! wéi rì yuè zhī yú mài xī ,sì hé qīng qí wèi jí 。jì wáng dào zhī yī píng xī ,jiǎ gāo qú ér chěng lì 。jù páo guā zhī tú xuán xī ,wèi jǐng xiè zhī mò shí 。bù qī chí yǐ xǐ yǐ xī ,bái rì hū qí jiāng nì 。fēng xiāo sè ér bìng xìng xī ,tiān cǎn cǎn ér wú sè 。shòu kuáng gù yǐ qiú qún xī ,niǎo xiàng míng ér jǔ yì ,yuán yě qù qí wú rén xī ,zhēng fū háng ér wèi xī 。xīn qī chuàng yǐ gǎn fā xī ,yì dāo dá ér cǎn cè [1]。xún jiē chú ér xià jiàng xī ,qì jiāo fèn yú xiōng yì 。yè cān bàn ér bú mèi xī ,chàng pán huán yǐ fǎn cè 。

    辞赋精选,怀才不遇,思乡,抱负,
  • 作者:王粲 朝代:魏晋

    【七哀诗】 边城使心悲,昔吾亲更之。 冰雪截肌肤,风飘无止期。 百里不见人,草木谁当迟。 登城望亭燧,翩翩飞戍旗。 行者不顾反,出门与家辞。 子弟多俘虏,哭泣无已时。 天下尽乐土,何为久留兹。 蓼虫不知辛,去来勿与谘。

    【qī āi shī 】 biān chéng shǐ xīn bēi ,xī wú qīn gèng zhī 。 bīng xuě jié jī fū ,fēng piāo wú zhǐ qī 。 bǎi lǐ bú jiàn rén ,cǎo mù shuí dāng chí 。 dēng chéng wàng tíng suì ,piān piān fēi shù qí 。 háng zhě bú gù fǎn ,chū mén yǔ jiā cí 。 zǐ dì duō fú lǔ ,kū qì wú yǐ shí 。 tiān xià jìn lè tǔ ,hé wéi jiǔ liú zī 。 liǎo chóng bú zhī xīn ,qù lái wù yǔ zī 。

  • 作者:王粲 朝代:魏晋

    【七哀诗】 荆蛮非吾乡,何为久滞淫[1]? 方舟溯大江[2],日暮愁吾心。 山冈有余映[3],岩阿增重阴[4] 。 狐狸驰赴穴[5],飞鸟翔故林。 流波激清响,猴猿临岸吟。 迅风拂裳袂,白露沾衣襟。 独夜不能寐,摄衣起抚琴[6] 。 丝桐感人情[7],为我发悲音。 羁旅无终极[8],忧思壮难任[9] 。

    【qī āi shī 】 jīng mán fēi wú xiāng ,hé wéi jiǔ zhì yín [1]? fāng zhōu sù dà jiāng [2],rì mù chóu wú xīn 。 shān gāng yǒu yú yìng [3],yán ā zēng zhòng yīn [4] 。 hú lí chí fù xué [5],fēi niǎo xiáng gù lín 。 liú bō jī qīng xiǎng ,hóu yuán lín àn yín 。 xùn fēng fú shang mèi ,bái lù zhān yī jīn 。 dú yè bú néng mèi ,shè yī qǐ fǔ qín [6] 。 sī tóng gǎn rén qíng [7],wéi wǒ fā bēi yīn 。 jī lǚ wú zhōng jí [8],yōu sī zhuàng nán rèn [9] 。

  • 作者:王粲 朝代:魏晋

    【七哀诗】 西京乱无象[1],豺虎方遘患[2] 。 复弃中国去[3],委身适荆蛮[4] 。 亲戚对我悲,朋友相追攀[5] 。 出门无所见,白骨蔽平原。 路有饥妇人,抱子弃草间。 顾闻号泣声,挥涕独不还: 「未知身死处,何能两相完[6]?」 驱马弃之去,不忍听此言。 南登霸陵岸[7],回首望长安。 悟彼下泉人[8],喟然伤心肝[9] 。

    【qī āi shī 】 xī jīng luàn wú xiàng [1],chái hǔ fāng gòu huàn [2] 。 fù qì zhōng guó qù [3],wěi shēn shì jīng mán [4] 。 qīn qī duì wǒ bēi ,péng yǒu xiàng zhuī pān [5] 。 chū mén wú suǒ jiàn ,bái gǔ bì píng yuán 。 lù yǒu jī fù rén ,bào zǐ qì cǎo jiān 。 gù wén hào qì shēng ,huī tì dú bú hái : 「wèi zhī shēn sǐ chù ,hé néng liǎng xiàng wán [6]?」 qū mǎ qì zhī qù ,bú rěn tīng cǐ yán 。 nán dēng bà líng àn [7],huí shǒu wàng zhǎng ān 。 wù bǐ xià quán rén [8],kuì rán shāng xīn gān [9] 。

  • 作者:王粲 朝代:魏晋

    【杂诗】 日暮游西园,冀写忧思情[1] 。 曲池扬素波,列树敷丹荣[2] 。 上有特栖鸟[3],怀春向我鸣[4] 。 褰衽欲从之[5],路险不得征。 徘徊不能去,伫立望尔形[6] 。 风飇扬尘起[7],白日忽已冥。 回身入空房,托梦通精诚。 人欲天不违,何惧不合并[8] 。

    【zá shī 】 rì mù yóu xī yuán ,jì xiě yōu sī qíng [1] 。 qǔ chí yáng sù bō ,liè shù fū dān róng [2] 。 shàng yǒu tè qī niǎo [3],huái chūn xiàng wǒ míng [4] 。 qiān rèn yù cóng zhī [5],lù xiǎn bú dé zhēng 。 pái huái bú néng qù ,zhù lì wàng ěr xíng [6] 。 fēng biāo yáng chén qǐ [7],bái rì hū yǐ míng 。 huí shēn rù kōng fáng ,tuō mèng tōng jīng chéng 。 rén yù tiān bú wéi ,hé jù bú hé bìng [8] 。

  • 作者:王粲 朝代:汉代

    西京乱无象,豺虎方遘患。
    复弃中国去,委身适荆蛮。
    亲戚对我悲,朋友相追攀。
    出门无所见,白骨蔽平原。
    路有饥妇人,抱子弃草间。
    顾闻号泣声,挥涕独不还。
    “未知身死处,何能两相完?”
    驱马弃之去,不忍听此言。
    南登霸陵岸,回首望长安,
    悟彼下泉人,喟然伤心肝。

    xī jīng luàn wú xiàng ,chái hǔ fāng gòu huàn 。
    fù qì zhōng guó qù ,wěi shēn shì jīng mán 。
    qīn qī duì wǒ bēi ,péng yǒu xiàng zhuī pān 。
    chū mén wú suǒ jiàn ,bái gǔ bì píng yuán 。
    lù yǒu jī fù rén ,bào zǐ qì cǎo jiān 。
    gù wén hào qì shēng ,huī tì dú bú hái 。
    “wèi zhī shēn sǐ chù ,hé néng liǎng xiàng wán ?”
    qū mǎ qì zhī qù ,bú rěn tīng cǐ yán 。
    nán dēng bà líng àn ,huí shǒu wàng zhǎng ān ,
    wù bǐ xià quán rén ,kuì rán shāng xīn gān 。

    古诗三百首,叙事,抒情,
  • 作者:王粲 朝代:当代

      登兹楼以四望兮,聊暇日以销忧。览斯宇之所处兮,实显敞而寡仇。挟清漳之通浦兮, 倚曲沮之长洲。背坟衍之广陆兮,临皋隰之沃流。北弥陶牧,西接昭邱。华实蔽野,黍稷盈 畴。虽信美而非吾土兮,曾何足以少留!

      遭纷浊而迁逝兮,漫逾纪以迄今。情眷眷而怀归兮,孰忧思之可任?凭轩槛以遥望兮, 向北风而开襟。平原远而极目兮,蔽荆山之高岑。路逶迤而修迥兮,川既漾而济深。悲旧乡 之壅隔兮,涕横坠而弗禁。昔尼父之在陈兮,有归欤之叹音。钟仪幽而楚奏兮,庄舄显而越 吟。人情同于怀土兮,岂穷达而异心!

      惟日月之逾迈兮,俟河清其未极。冀王道之一平兮,假高衢而骋力。惧匏瓜之徒悬兮, 畏井渫之莫食。步栖迟以徙倚兮,白日忽其将匿。风萧瑟而并兴兮,天惨惨而无色。兽狂顾 以求群兮,鸟相鸣而举翼,原野阒其无人兮,征夫行而未息。心凄怆以感发兮,意忉怛而惨恻。循阶除而下降兮,气交愤于胸臆。夜参半而不寐兮,怅盘桓以反侧。 

      dēng zī lóu yǐ sì wàng xī ,liáo xiá rì yǐ xiāo yōu 。lǎn sī yǔ zhī suǒ chù xī ,shí xiǎn chǎng ér guǎ chóu 。jiā qīng zhāng zhī tōng pǔ xī , yǐ qǔ jǔ zhī zhǎng zhōu 。bèi fén yǎn zhī guǎng lù xī ,lín gāo xí zhī wò liú 。běi mí táo mù ,xī jiē zhāo qiū 。huá shí bì yě ,shǔ jì yíng chóu 。suī xìn měi ér fēi wú tǔ xī ,céng hé zú yǐ shǎo liú !

      zāo fēn zhuó ér qiān shì xī ,màn yú jì yǐ qì jīn 。qíng juàn juàn ér huái guī xī ,shú yōu sī zhī kě rèn ?píng xuān kǎn yǐ yáo wàng xī , xiàng běi fēng ér kāi jīn 。píng yuán yuǎn ér jí mù xī ,bì jīng shān zhī gāo cén 。lù wēi yǐ ér xiū jiǒng xī ,chuān jì yàng ér jì shēn 。bēi jiù xiāng zhī yōng gé xī ,tì héng zhuì ér fú jìn 。xī ní fù zhī zài chén xī ,yǒu guī yú zhī tàn yīn 。zhōng yí yōu ér chǔ zòu xī ,zhuāng xì xiǎn ér yuè yín 。rén qíng tóng yú huái tǔ xī ,qǐ qióng dá ér yì xīn !

      wéi rì yuè zhī yú mài xī ,sì hé qīng qí wèi jí 。jì wáng dào zhī yī píng xī ,jiǎ gāo qú ér chěng lì 。jù páo guā zhī tú xuán xī , wèi jǐng xiè zhī mò shí 。bù qī chí yǐ xǐ yǐ xī ,bái rì hū qí jiāng nì 。fēng xiāo sè ér bìng xìng xī ,tiān cǎn cǎn ér wú sè 。shòu kuáng gù yǐ qiú qún xī ,niǎo xiàng míng ér jǔ yì ,yuán yě qù qí wú rén xī ,zhēng fū háng ér wèi xī 。xīn qī chuàng yǐ gǎn fā xī ,yì dāo dá ér cǎn cè 。xún jiē chú ér xià jiàng xī ,qì jiāo fèn yú xiōng yì 。yè cān bàn ér bú mèi xī ,chàng pán huán yǐ fǎn cè 。 

    辞赋精选,怀才不遇,思乡,抱负,
  • 作者:王粲 朝代:汉代

      登兹楼以四望兮,聊暇日以销忧。览斯宇之所处兮,实显敞而寡仇。挟清漳之通浦兮, 倚曲沮之长洲。背坟衍之广陆兮,临皋隰之沃流。北弥陶牧,西接昭邱。华实蔽野,黍稷盈 畴。虽信美而非吾土兮,曾何足以少留!

      遭纷浊而迁逝兮,漫逾纪以迄今。情眷眷而怀归兮,孰忧思之可任?凭轩槛以遥望兮, 向北风而开襟。平原远而极目兮,蔽荆山之高岑。路逶迤而修迥兮,川既漾而济深。悲旧乡 之壅隔兮,涕横坠而弗禁。昔尼父之在陈兮,有归欤之叹音。钟仪幽而楚奏兮,庄舄显而越 吟。人情同于怀土兮,岂穷达而异心!

      惟日月之逾迈兮,俟河清其未极。冀王道之一平兮,假高衢而骋力。惧匏瓜之徒悬兮, 畏井渫之莫食。步栖迟以徙倚兮,白日忽其将匿。风萧瑟而并兴兮,天惨惨而无色。兽狂顾 以求群兮,鸟相鸣而举翼,原野阒其无人兮,征夫行而未息。心凄怆以感发兮,意忉怛而惨恻。循阶除而下降兮,气交愤于胸臆。夜参半而不寐兮,怅盘桓以反侧。

      dēng zī lóu yǐ sì wàng xī ,liáo xiá rì yǐ xiāo yōu 。lǎn sī yǔ zhī suǒ chù xī ,shí xiǎn chǎng ér guǎ chóu 。jiā qīng zhāng zhī tōng pǔ xī , yǐ qǔ jǔ zhī zhǎng zhōu 。bèi fén yǎn zhī guǎng lù xī ,lín gāo xí zhī wò liú 。běi mí táo mù ,xī jiē zhāo qiū 。huá shí bì yě ,shǔ jì yíng chóu 。suī xìn měi ér fēi wú tǔ xī ,céng hé zú yǐ shǎo liú !

      zāo fēn zhuó ér qiān shì xī ,màn yú jì yǐ qì jīn 。qíng juàn juàn ér huái guī xī ,shú yōu sī zhī kě rèn ?píng xuān kǎn yǐ yáo wàng xī , xiàng běi fēng ér kāi jīn 。píng yuán yuǎn ér jí mù xī ,bì jīng shān zhī gāo cén 。lù wēi yǐ ér xiū jiǒng xī ,chuān jì yàng ér jì shēn 。bēi jiù xiāng zhī yōng gé xī ,tì héng zhuì ér fú jìn 。xī ní fù zhī zài chén xī ,yǒu guī yú zhī tàn yīn 。zhōng yí yōu ér chǔ zòu xī ,zhuāng xì xiǎn ér yuè yín 。rén qíng tóng yú huái tǔ xī ,qǐ qióng dá ér yì xīn !

      wéi rì yuè zhī yú mài xī ,sì hé qīng qí wèi jí 。jì wáng dào zhī yī píng xī ,jiǎ gāo qú ér chěng lì 。jù páo guā zhī tú xuán xī , wèi jǐng xiè zhī mò shí 。bù qī chí yǐ xǐ yǐ xī ,bái rì hū qí jiāng nì 。fēng xiāo sè ér bìng xìng xī ,tiān cǎn cǎn ér wú sè 。shòu kuáng gù yǐ qiú qún xī ,niǎo xiàng míng ér jǔ yì ,yuán yě qù qí wú rén xī ,zhēng fū háng ér wèi xī 。xīn qī chuàng yǐ gǎn fā xī ,yì dāo dá ér cǎn cè 。xún jiē chú ér xià jiàng xī ,qì jiāo fèn yú xiōng yì 。yè cān bàn ér bú mèi xī ,chàng pán huán yǐ fǎn cè 。

    辞赋,
  • 作者:王粲 朝代:魏晋

    其一
    西京乱无象,豺虎方遘患。
    复弃中国去,委身适荆蛮。
    亲戚对我悲,朋友相追攀。
    出门无所见,白骨蔽平原。
    路有饥妇人,抱子弃草间。
    顾闻号泣声,挥涕独不还。
    未知身死处,何能两相完?
    驱马弃之去,不忍听此言。
    南登霸陵岸,回首望长安。
    悟彼下泉人,喟然伤心肝。

    其二
    荆蛮非我乡,何为久滞淫。
    方舟溯大江,日暮愁我心。
    山冈有余映,岩阿增重阴。
    狐狸驰赴穴,飞鸟翔故林。
    流波激清响,猴猿临岸吟。
    迅风拂裳袂,白露沾衣襟。
    独夜不能寐,摄衣起抚琴。
    丝桐感人情,为我发悲音。
    羁旅无终极,忧思壮难任。

    其三
    边城使心悲,昔吾亲更之。
    冰雪截肌肤,风飘无止期。
    百里不见人,草木谁当迟。
    登城望亭燧,翩翩飞戍旗。
    行者不顾反,出门与家辞。
    子弟多俘虏,哭泣无已时。
    天下尽乐土,何为久留兹。
    蓼虫不知辛,去来勿与谘。

    qí yī
    xī jīng luàn wú xiàng ,chái hǔ fāng gòu huàn 。
    fù qì zhōng guó qù ,wěi shēn shì jīng mán 。
    qīn qī duì wǒ bēi ,péng yǒu xiàng zhuī pān 。
    chū mén wú suǒ jiàn ,bái gǔ bì píng yuán 。
    lù yǒu jī fù rén ,bào zǐ qì cǎo jiān 。
    gù wén hào qì shēng ,huī tì dú bú hái 。
    wèi zhī shēn sǐ chù ,hé néng liǎng xiàng wán ?
    qū mǎ qì zhī qù ,bú rěn tīng cǐ yán 。
    nán dēng bà líng àn ,huí shǒu wàng zhǎng ān 。
    wù bǐ xià quán rén ,kuì rán shāng xīn gān 。

    qí èr
    jīng mán fēi wǒ xiāng ,hé wéi jiǔ zhì yín 。
    fāng zhōu sù dà jiāng ,rì mù chóu wǒ xīn 。
    shān gāng yǒu yú yìng ,yán ā zēng zhòng yīn 。
    hú lí chí fù xué ,fēi niǎo xiáng gù lín 。
    liú bō jī qīng xiǎng ,hóu yuán lín àn yín 。
    xùn fēng fú shang mèi ,bái lù zhān yī jīn 。
    dú yè bú néng mèi ,shè yī qǐ fǔ qín 。
    sī tóng gǎn rén qíng ,wéi wǒ fā bēi yīn 。
    jī lǚ wú zhōng jí ,yōu sī zhuàng nán rèn 。

    qí sān
    biān chéng shǐ xīn bēi ,xī wú qīn gèng zhī 。
    bīng xuě jié jī fū ,fēng piāo wú zhǐ qī 。
    bǎi lǐ bú jiàn rén ,cǎo mù shuí dāng chí 。
    dēng chéng wàng tíng suì ,piān piān fēi shù qí 。
    háng zhě bú gù fǎn ,chū mén yǔ jiā cí 。
    zǐ dì duō fú lǔ ,kū qì wú yǐ shí 。
    tiān xià jìn lè tǔ ,hé wéi jiǔ liú zī 。
    liǎo chóng bú zhī xīn ,qù lái wù yǔ zī 。

    辞赋,
  • 作者:王粲 朝代:魏晋

    西京乱无象,豺虎方遘患。
    复弃中国去,委身适荆蛮。
    亲戚对我悲,朋友相追攀。
    出门无所见,白骨蔽平原。
    路有饥妇人,抱子弃草间。
    顾闻号泣声,挥涕独不还。
    “未知身死处,何能两相完?”
    驱马弃之去,不忍听此言。
    南登霸陵岸,回首望长安,
    悟彼下泉人,喟然伤心肝。

    xī jīng luàn wú xiàng ,chái hǔ fāng gòu huàn 。
    fù qì zhōng guó qù ,wěi shēn shì jīng mán 。
    qīn qī duì wǒ bēi ,péng yǒu xiàng zhuī pān 。
    chū mén wú suǒ jiàn ,bái gǔ bì píng yuán 。
    lù yǒu jī fù rén ,bào zǐ qì cǎo jiān 。
    gù wén hào qì shēng ,huī tì dú bú hái 。
    “wèi zhī shēn sǐ chù ,hé néng liǎng xiàng wán ?”
    qū mǎ qì zhī qù ,bú rěn tīng cǐ yán 。
    nán dēng bà líng àn ,huí shǒu wàng zhǎng ān ,
    wù bǐ xià quán rén ,kuì rán shāng xīn gān 。

    辞赋,