1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

杜甫的诗词全集

共收录了1339首诗词作品

杜甫简介

杜甫(712-770),字子美,祖籍河南巩县。祖父杜审言是唐初著名诗人。青年时期,他曾游历过今江苏、浙江、河北、山东一带,并两次会见李白,两人结下深厚的友谊。唐玄宗天宝五年(746),杜甫来到长安,第二年他参加了由唐玄宗下诏的应试,由于奸臣李林甫从中作梗,全体应试者无一人录取。从此进取无门,生活贫困。直到天宝十四年(755),才得到「右卫率府胄曹参军」一职,负责看管兵甲仓库。同年,安史之乱爆发,此时杜甫正在奉先(今陕西蒲城)探家。第二年他把家属安顿在鄜州羌村(今陕西富县境),只身投奔在灵武(今甘肃省)即位的肃宗。途中被叛军所俘,押到沦陷后的长安,这期间他亲眼目睹了叛军杀戮洗劫的暴行和百姓的苦难。直到至德二年(757)四月,他才冒险逃到肃宗临时驻地凤翔(今陕西省凤翔县),授官左拾遗。不久因疏救房琯,被贬为华州司功参军。自此他对现实政治十分失望,抛弃官职,举家西行,几经辗转,最后到了成都,在严武等人的帮助下,在城西浣花溪畔,建成了一座草堂,世称「杜甫草堂」。后被严武荐为节度参谋、检校工部员外郎。严武死后,他离开了成都,全家寄居夔州(今四川奉节县)。两年后,离夔州到江陵、衡阳一带辗转流离。唐太宗大历五年(770),诗人病死在湘江的一只小船中。他的诗在艺术上以丰富多采著称,时而雄浑奔放,时而沉郁悲凉,或辞藻瑰丽,或平易质朴。他擅长律诗,又是新乐府诗体的开创者。他的诗声律和谐,选字精炼,「为人性癖耽佳句,语不惊人死不休」,正是他严谨创作态度的真实写照。在我国文学史上有「诗圣」之称。他的诗留存至今的有一千四百余首。有《杜少陵集》。
展开查看所有  

杜甫诗集大全

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    东阁官梅动诗兴,还如何逊在扬州。 此时对雪遥相忆,送客逢春可自由? 幸不折来伤岁暮,若为看去乱乡愁。 江边一树垂垂发,朝夕催人自白头。

    dōng gé guān méi dòng shī xìng ,hái rú hé xùn zài yáng zhōu 。 cǐ shí duì xuě yáo xiàng yì ,sòng kè féng chūn kě zì yóu ? xìng bú shé lái shāng suì mù ,ruò wéi kàn qù luàn xiāng chóu 。 jiāng biān yī shù chuí chuí fā ,cháo xī cuī rén zì bái tóu 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    寺忆曾游处,桥怜再渡时。 江山如有待,花柳自无私。 野润烟光薄,沙暄日色迟。 客愁全为减,舍此复何之?

    sì yì céng yóu chù ,qiáo lián zài dù shí 。 jiāng shān rú yǒu dài ,huā liǔ zì wú sī 。 yě rùn yān guāng báo ,shā xuān rì sè chí 。 kè chóu quán wéi jiǎn ,shě cǐ fù hé zhī ?

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    【绝句漫兴九首(其一)】 眼见客愁愁不醒, 无赖春色到江亭。 即遣花开深造次, 便教莺语太丁宁。

    【jué jù màn xìng jiǔ shǒu (qí yī )】 yǎn jiàn kè chóu chóu bú xǐng , wú lài chūn sè dào jiāng tíng 。 jí qiǎn huā kāi shēn zào cì , biàn jiāo yīng yǔ tài dīng níng 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    【绝句漫兴九首(其三)】 熟知茅斋绝低小, 江上燕子故来频。 衔泥点污琴书内, 更接飞虫打着人。

    【jué jù màn xìng jiǔ shǒu (qí sān )】 shú zhī máo zhāi jué dī xiǎo , jiāng shàng yàn zǐ gù lái pín 。 xián ní diǎn wū qín shū nèi , gèng jiē fēi chóng dǎ zhe rén 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    【绝句漫兴九首(其七)】 糁径杨花铺白毡, 点溪荷叶叠青钱。 笋根雉子无人见, 沙上凫雏傍母眠。

    【jué jù màn xìng jiǔ shǒu (qí qī )】 shēn jìng yáng huā pù bái zhān , diǎn xī hé yè dié qīng qián 。 sǔn gēn zhì zǐ wú rén jiàn , shā shàng fú chú bàng mǔ mián 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    坦腹江亭暖,长吟野望时。

    水流心不竞,云在意俱迟。 

    寂寂春将晚,欣欣物自私。 

    江东犹苦战,回首一颦眉。

    tǎn fù jiāng tíng nuǎn ,zhǎng yín yě wàng shí 。

    shuǐ liú xīn bú jìng ,yún zài yì jù chí 。 

    jì jì chūn jiāng wǎn ,xīn xīn wù zì sī 。 

    jiāng dōng yóu kǔ zhàn ,huí shǒu yī pín méi 。

    写景,忧国忧民,
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    茂陵多病后,尚爱卓文君。 酒肆人间世,琴台日暮云。 野花留宝靥,蔓草见罗裙。 归凤求凰意,寥寥不复闻。

    mào líng duō bìng hòu ,shàng ài zhuó wén jun1 。 jiǔ sì rén jiān shì ,qín tái rì mù yún 。 yě huā liú bǎo yè ,màn cǎo jiàn luó qún 。 guī fèng qiú huáng yì ,liáo liáo bú fù wén 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    兵戈不见老莱衣,叹息人间万事非。 我已无家寻弟妹,君今何处访庭闱? 黄牛峡静滩声转,白马江寒树影稀。 此别应须各努力,故乡犹恐未同归。

    bīng gē bú jiàn lǎo lái yī ,tàn xī rén jiān wàn shì fēi 。 wǒ yǐ wú jiā xún dì mèi ,jun1 jīn hé chù fǎng tíng wéi ? huáng niú xiá jìng tān shēng zhuǎn ,bái mǎ jiāng hán shù yǐng xī 。 cǐ bié yīng xū gè nǔ lì ,gù xiāng yóu kǒng wèi tóng guī 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    不见李生久,佯狂真可哀! 

    世人皆欲杀,吾意独怜才。 

    敏捷诗千首,飘零酒一杯。 

    匡山读书处,头白好归来。

    bú jiàn lǐ shēng jiǔ ,yáng kuáng zhēn kě āi ! 

    shì rén jiē yù shā ,wú yì dú lián cái 。 

    mǐn jié shī qiān shǒu ,piāo líng jiǔ yī bēi 。 

    kuāng shān dú shū chù ,tóu bái hǎo guī lái 。

    写人,
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    背郭堂成荫白茅,缘江路熟俯青郊。 桤林碍日吟风叶,笼竹和烟滴露梢。 暂止飞乌将数子,频来语燕定新巢。 旁人错比扬雄宅,懒惰无心作解嘲。

    bèi guō táng chéng yīn bái máo ,yuán jiāng lù shú fǔ qīng jiāo 。 qī lín ài rì yín fēng yè ,lóng zhú hé yān dī lù shāo 。 zàn zhǐ fēi wū jiāng shù zǐ ,pín lái yǔ yàn dìng xīn cháo 。 páng rén cuò bǐ yáng xióng zhái ,lǎn duò wú xīn zuò jiě cháo 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    童稚情亲四十年,中间消息两茫然。 更为后会知何地?忽漫相逢是别筵! 不分桃花红似锦,生憎柳絮白于棉。 剑南春色还无赖,触忤愁人到酒边。

    tóng zhì qíng qīn sì shí nián ,zhōng jiān xiāo xī liǎng máng rán 。 gèng wéi hòu huì zhī hé dì ?hū màn xiàng féng shì bié yàn ! bú fèn táo huā hóng sì jǐn ,shēng zēng liǔ xù bái yú mián 。 jiàn nán chūn sè hái wú lài ,chù wǔ chóu rén dào jiǔ biān 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    使君高义驱今古,寥落三年坐剑州。 但见文翁能化俗,焉知李广未封侯? 路经滟滪双蓬鬓,天入沧浪一钓舟。 戎马相逢更何日?春风回首仲宣楼。

    shǐ jun1 gāo yì qū jīn gǔ ,liáo luò sān nián zuò jiàn zhōu 。 dàn jiàn wén wēng néng huà sú ,yān zhī lǐ guǎng wèi fēng hóu ? lù jīng yàn yù shuāng péng bìn ,tiān rù cāng làng yī diào zhōu 。 róng mǎ xiàng féng gèng hé rì ?chūn fēng huí shǒu zhòng xuān lóu 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    常苦沙崩损药栏,也从江槛落风湍。 新松恨不高千尺,恶竹应须斩万竿! 生理只凭黄阁老,衰颜欲付紫金丹。 三年奔走空皮骨,信有人间行路难。

    cháng kǔ shā bēng sǔn yào lán ,yě cóng jiāng kǎn luò fēng tuān 。 xīn sōng hèn bú gāo qiān chǐ ,è zhú yīng xū zhǎn wàn gān ! shēng lǐ zhī píng huáng gé lǎo ,shuāi yán yù fù zǐ jīn dān 。 sān nián bēn zǒu kōng pí gǔ ,xìn yǒu rén jiān háng lù nán 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    竹凉侵卧内,野月满庭隅。 重露成涓滴,稀星乍有无。 暗飞萤自照,水宿鸟相呼。 万事干戈里,空悲清夜徂!

    zhú liáng qīn wò nèi ,yě yuè mǎn tíng yú 。 zhòng lù chéng juān dī ,xī xīng zhà yǒu wú 。 àn fēi yíng zì zhào ,shuǐ xiǔ niǎo xiàng hū 。 wàn shì gàn gē lǐ ,kōng bēi qīng yè cú !

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    【有感五首(其三)】 洛下舟车入,天中贡赋均。 日闻红粟腐,寒待翠华春。 莫取金汤固,长令宇宙新。 不过行俭德,盗贼本王臣。

    【yǒu gǎn wǔ shǒu (qí sān )】 luò xià zhōu chē rù ,tiān zhōng gòng fù jun1 。 rì wén hóng sù fǔ ,hán dài cuì huá chūn 。 mò qǔ jīn tāng gù ,zhǎng lìng yǔ zhòu xīn 。 bú guò háng jiǎn dé ,dào zéi běn wáng chén 。