杨万里的诗词全集
共收录了61首诗词作品杨万里简介
杨万里(1127-1206)字廷秀,号诚斋,吉州吉水(今属江西)人,绍兴二十四年(1154)进士,授赣州司户参军,调零陵丞。乾道,知奉新县,擢国子博士,迁太常博士,权吏部右侍郎官,将作少监。淳熙间,历知常州,提举广东常平茶盐,迁广东提点刑狱。十一年(1184),召为吏部员外郎。历任枢密院检详官,尚书右、左司郎中,秘书少监。十五年,出知筠州。光宗受禅,召除秘书监。绍熙元年(1190),为实录院检讨官,出为江东转运副使。三年,改知赣州,不赴,乞祠禄而归。开禧二年卒,年八十,谥文节。《宋史》有传。与陆游、范成大、尤袤并称中兴四大诗人。其诗自成一体,称「诚斋体」。有《诚斋集》一百三十三卷。《彊村丛书》辑为《诚斋乐府》一卷。
杨万里诗集大全
泉眼无声惜细流,树阴照水爱晴柔。
小荷才露尖尖角,早有蜻蜓立上头。quán yǎn wú shēng xī xì liú ,shù yīn zhào shuǐ ài qíng róu 。
xiǎo hé cái lù jiān jiān jiǎo ,zǎo yǒu qīng tíng lì shàng tóu 。毕竟西湖六月中,风光不与四时同。
接天莲叶无穷碧,映日荷花别样红。bì jìng xī hú liù yuè zhōng ,fēng guāng bú yǔ sì shí tóng 。
jiē tiān lián yè wú qióng bì ,yìng rì hé huā bié yàng hóng 。篱落疏疏一径深,树头花落未成阴。
儿童急走追黄蝶,飞入菜花无处寻。lí luò shū shū yī jìng shēn ,shù tóu huā luò wèi chéng yīn 。
ér tóng jí zǒu zhuī huáng dié ,fēi rù cài huā wú chù xún 。莫言下岭便无难,赚得行人空喜欢。
正入万山圈子里,一山放过一山拦。mò yán xià lǐng biàn wú nán ,zuàn dé háng rén kōng xǐ huān 。
zhèng rù wàn shān quān zǐ lǐ ,yī shān fàng guò yī shān lán 。落日无情最有情,遍催万树暮蝉鸣。
听来咫尺无寻处,寻到旁边却不声。luò rì wú qíng zuì yǒu qíng ,biàn cuī wàn shù mù chán míng 。
tīng lái zhǐ chǐ wú xún chù ,xún dào páng biān què bú shēng 。夜热依然午热同,开门小立月明中。
竹深树密虫鸣处,时有微凉不是风。yè rè yī rán wǔ rè tóng ,kāi mén xiǎo lì yuè míng zhōng 。
zhú shēn shù mì chóng míng chù ,shí yǒu wēi liáng bú shì fēng 。梅子留酸软齿牙,芭蕉分绿与窗纱。
日长睡起无情思,闲看儿童捉柳花。méi zǐ liú suān ruǎn chǐ yá ,bā jiāo fèn lǜ yǔ chuāng shā 。
rì zhǎng shuì qǐ wú qíng sī ,xián kàn ér tóng zhuō liǔ huā 。只知逐胜忽忘寒,小立春风夕照间。
最爱东山晴后雪,软红光里涌银山。zhī zhī zhú shèng hū wàng hán ,xiǎo lì chūn fēng xī zhào jiān 。
zuì ài dōng shān qíng hòu xuě ,ruǎn hóng guāng lǐ yǒng yín shān 。稚子金盆脱晓冰,彩丝穿取当银铮。
敲成玉磬穿林响,忽作玻璃碎地声。(玻璃 一作:玻瓈)zhì zǐ jīn pén tuō xiǎo bīng ,cǎi sī chuān qǔ dāng yín zhēng 。
qiāo chéng yù qìng chuān lín xiǎng ,hū zuò bō lí suì dì shēng 。(bō lí yī zuò :bō li )晴明风日雨干时,草满花堤水满溪。
童子柳阴眠正着,一牛吃过柳阴西。qíng míng fēng rì yǔ gàn shí ,cǎo mǎn huā dī shuǐ mǎn xī 。
tóng zǐ liǔ yīn mián zhèng zhe ,yī niú chī guò liǔ yīn xī 。午梦扁舟花底。香满两湖烟水。急雨打篷声。梦初惊。
却是池荷跳雨。散了真珠还聚。聚作水银窝。泻清波。wǔ mèng biǎn zhōu huā dǐ 。xiāng mǎn liǎng hú yān shuǐ 。jí yǔ dǎ péng shēng 。mèng chū jīng 。
què shì chí hé tiào yǔ 。sàn le zhēn zhū hái jù 。jù zuò shuǐ yín wō 。xiè qīng bō 。柳条百尺拂银塘,且莫深青只浅黄。
未必柳条能蘸水,水中柳影引他长。liǔ tiáo bǎi chǐ fú yín táng ,qiě mò shēn qīng zhī qiǎn huáng 。
wèi bì liǔ tiáo néng zhàn shuǐ ,shuǐ zhōng liǔ yǐng yǐn tā zhǎng 。秋气堪悲未必然,轻寒正是可人天。
绿池落尽红蕖却,荷叶犹开最小钱。qiū qì kān bēi wèi bì rán ,qīng hán zhèng shì kě rén tiān 。
lǜ chí luò jìn hóng qú què ,hé yè yóu kāi zuì xiǎo qián 。偶听松梢扑鹿。知是沙鸥来宿。稚子莫喧哗。恐惊他。
俄顷忽然飞去。飞去不知何处。我已乞归休。报沙鸥。ǒu tīng sōng shāo pū lù 。zhī shì shā ōu lái xiǔ 。zhì zǐ mò xuān huá 。kǒng jīng tā 。
é qǐng hū rán fēi qù 。fēi qù bú zhī hé chù 。wǒ yǐ qǐ guī xiū 。bào shā ōu 。月未到诚斋,先到万花川谷。不是诚斋无月,隔一林修竹。
如今才是十三夜,月色已如玉。未是秋光奇绝,看十五十六。yuè wèi dào chéng zhāi ,xiān dào wàn huā chuān gǔ 。bú shì chéng zhāi wú yuè ,gé yī lín xiū zhú 。
rú jīn cái shì shí sān yè ,yuè sè yǐ rú yù 。wèi shì qiū guāng qí jué ,kàn shí wǔ shí liù 。