1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

韦庄的诗词全集

共收录了364首诗词作品

韦庄简介

韦庄(836─910),字端己,长安杜陵(今陕西西安市东南)人。是诗人韦应物的后代。早年屡试不第,直到乾宁元年(894)年近六十方考取进士,任校书郎。李询为两川宣瑜和协使,召为判官,奉使入蜀,归朝后升任左补阙。天复元年(901),入蜀为王建掌书记,自此终身仕蜀。天祐四年(907)劝王建称帝,为左散骑常侍,判中书门下事,定开国制度。官终吏部侍郎兼平章事。工诗,多以伤时、感旧、离情、怀古为主题,其律诗,圆稳整赡,音调浏亮,绝句情致深婉,包蕴丰厚,发人深思;尤工词,与温庭筠同为「花间派」代表作家,并称「温韦」。其词多写自身的生活体验和上层社会之冶游享乐生活及离情别绪,善用白描手法,词风清丽。《全唐诗》录存其诗六卷,录诗三百一十六首。另有《浣花词》辑本,存词五十五首。
展开查看所有  

韦庄诗集大全

  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    至公遗至艺,终抱至冤沈。名有诗家业,身无戚里心。
    桂和秋露滴,松带夜风吟。冥寞知春否,坟蒿日已深。

    zhì gōng yí zhì yì ,zhōng bào zhì yuān shěn 。míng yǒu shī jiā yè ,shēn wú qī lǐ xīn 。
    guì hé qiū lù dī ,sōng dài yè fēng yín 。míng mò zhī chūn fǒu ,fén hāo rì yǐ shēn 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    一夜霏微露湿烟,晓来和泪丧婵娟。不随残雪埋芳草,
    尽逐香风上舞筵。西子去时遗笑靥,谢娥行处落金钿。
    飘红堕白堪惆怅,少别秾华又隔年。

    yī yè fēi wēi lù shī yān ,xiǎo lái hé lèi sàng chán juān 。bú suí cán xuě mái fāng cǎo ,
    jìn zhú xiāng fēng shàng wǔ yàn 。xī zǐ qù shí yí xiào yè ,xiè é háng chù luò jīn diàn 。
    piāo hóng duò bái kān chóu chàng ,shǎo bié nóng huá yòu gé nián 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    千蹄万毂一枝芳,要路无媒果自伤。题柱未期归蜀国,
    曳裾何处谒吴王。马嘶春陌金羁闹,鸟睡花林绣羽香。
    酒薄恨浓消不得,却将惆怅问支郎。

    qiān tí wàn gū yī zhī fāng ,yào lù wú méi guǒ zì shāng 。tí zhù wèi qī guī shǔ guó ,
    yè jū hé chù yè wú wáng 。mǎ sī chūn mò jīn jī nào ,niǎo shuì huā lín xiù yǔ xiāng 。
    jiǔ báo hèn nóng xiāo bú dé ,què jiāng chóu chàng wèn zhī láng 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    槐陌蝉声柳市风,驿楼高倚夕阳东。往来千里路长在,
    聚散十年人不同。但见时光流似箭,岂知天道曲如弓。
    平生志业匡尧舜,又拟沧浪学钓翁。

    huái mò chán shēng liǔ shì fēng ,yì lóu gāo yǐ xī yáng dōng 。wǎng lái qiān lǐ lù zhǎng zài ,
    jù sàn shí nián rén bú tóng 。dàn jiàn shí guāng liú sì jiàn ,qǐ zhī tiān dào qǔ rú gōng 。
    píng shēng zhì yè kuāng yáo shùn ,yòu nǐ cāng làng xué diào wēng 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    极目晴川展画屏,地从桃塞接蒲城。滩头鹭占清波立,
    原上人侵落照耕。去雁数行天际没,孤云一点净中生。
    冯轩尽日不回首,楚水吴山无限情。

    jí mù qíng chuān zhǎn huà píng ,dì cóng táo sāi jiē pú chéng 。tān tóu lù zhàn qīng bō lì ,
    yuán shàng rén qīn luò zhào gēng 。qù yàn shù háng tiān jì méi ,gū yún yī diǎn jìng zhōng shēng 。
    féng xuān jìn rì bú huí shǒu ,chǔ shuǐ wú shān wú xiàn qíng 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    东南骑马出郊坰,回首寒烟隔郡城。清涧涨时翘鹭喜,
    绿桑疏处哺牛鸣。儿童见少生于客,奴仆骄多倨似兄。
    试望家田还自适,满畦秋水稻苗平。

    dōng nán qí mǎ chū jiāo jiōng, huí shǒu hán yān gé jùn chéng. br qīng jiàn zhǎng shí qiào lù xǐ, br lǜ sāng shū chù bǔ niú míng. br ér tóng jiàn shǎo shēng yú kè, nú pú jiāo duō jù shì xiōng. br br shì wàng jiā tián hái zì shì, mǎn qí qiū shuǐ dào miáo píng. br

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    独醉任腾腾,琴棋亦自能。卷帘山对客,开户犬迎僧。
    看蚁移苔穴,闻蛙落石层。夜窗风雨急,松外一庵灯。

    dú zuì rèn téng téng ,qín qí yì zì néng 。juàn lián shān duì kè ,kāi hù quǎn yíng sēng 。
    kàn yǐ yí tái xué ,wén wā luò shí céng 。yè chuāng fēng yǔ jí ,sōng wài yī ān dēng 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    细雨曲池滨,青袍草色新。咏诗行信马,载酒喜逢人。
    性为无机率,家因守道贫。若无诗自遣,谁奈寂寥春。

    xì yǔ qǔ chí bīn ,qīng páo cǎo sè xīn 。yǒng shī háng xìn mǎ ,zǎi jiǔ xǐ féng rén 。
    xìng wéi wú jī lǜ ,jiā yīn shǒu dào pín 。ruò wú shī zì qiǎn ,shuí nài jì liáo chūn 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    满院桐花鸟雀喧,寂寥芳草茂芊芊。吾师正遇归山日,
    闲客空题到寺年。池竹闭门教鹤守,琴书开箧任僧传。
    人间不自寻行迹,一片孤云在碧天。

    mǎn yuàn tóng huā niǎo què xuān ,jì liáo fāng cǎo mào qiān qiān 。wú shī zhèng yù guī shān rì ,
    xián kè kōng tí dào sì nián 。chí zhú bì mén jiāo hè shǒu ,qín shū kāi qiè rèn sēng chuán 。
    rén jiān bú zì xún háng jì ,yī piàn gū yún zài bì tiān 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    独倚危楼四望遥,杏花春陌马声骄。池边冰刃暖初落,
    山上雪棱寒未销。溪送绿波穿郡宅,日移红影度村桥。
    主人年少多情味,笑换金龟解珥貂。

    dú yǐ wēi lóu sì wàng yáo ,xìng huā chūn mò mǎ shēng jiāo 。chí biān bīng rèn nuǎn chū luò ,
    shān shàng xuě léng hán wèi xiāo 。xī sòng lǜ bō chuān jun4 zhái ,rì yí hóng yǐng dù cūn qiáo 。
    zhǔ rén nián shǎo duō qíng wèi ,xiào huàn jīn guī jiě ěr diāo 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    岂知城阙内,有地出红尘。草占一方绿,树藏千古春。
    马嘶游寺客,犬吠探花人。寂寂无钟鼓,槐行接紫宸。

    qǐ zhī chéng què nèi ,yǒu dì chū hóng chén 。cǎo zhàn yī fāng lǜ ,shù cáng qiān gǔ chūn 。
    mǎ sī yóu sì kè ,quǎn fèi tàn huā rén 。jì jì wú zhōng gǔ ,huái háng jiē zǐ chén 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    入谷路萦纡,岩巅日欲晡。岭云寒扫盖,溪雪冻黏须。
    卧草跧如兔,听冰怯似狐。仍闻关外火,昨夜彻皇都。

    rù gǔ lù yíng yū ,yán diān rì yù bū 。lǐng yún hán sǎo gài ,xī xuě dòng nián xū 。
    wò cǎo quán rú tù ,tīng bīng qiè sì hú 。réng wén guān wài huǒ ,zuó yè chè huáng dōu 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    江上秋风正钓鲈,九重天子梦翘车。不将高卧邀刘主,
    自吐清谈护汉储。沧海十年龙景断,碧云千里雁行疏。
    相逢莫话归山计,明日东封待直庐。

    jiāng shàng qiū fēng zhèng diào lú ,jiǔ zhòng tiān zǐ mèng qiào chē 。bú jiāng gāo wò yāo liú zhǔ ,
    zì tǔ qīng tán hù hàn chǔ 。cāng hǎi shí nián lóng jǐng duàn ,bì yún qiān lǐ yàn háng shū 。
    xiàng féng mò huà guī shān jì ,míng rì dōng fēng dài zhí lú 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    琼林瑶树忽珊珊,急带西风下晚天。皓鹤褵褷飞不辨,
    玉山重叠冻相连。松装粉穗临窗亚,水结冰锥簇溜悬。
    门外寒光利如剑,莫推红袖诉金船。

    qióng lín yáo shù hū shān shān ,jí dài xī fēng xià wǎn tiān 。hào hè lí shī fēi bú biàn ,
    yù shān zhòng dié dòng xiàng lián 。sōng zhuāng fěn suì lín chuāng yà ,shuǐ jié bīng zhuī cù liū xuán 。
    mén wài hán guāng lì rú jiàn ,mò tuī hóng xiù sù jīn chuán 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    洛水分馀脉,穿岩出石棱。碧经岚气重,清带露华澄。
    莹澈通三岛,岩梧积万层。巢由应共到,刘阮想同登。
    壁峻苔如画,山昏雾似蒸。撼松衣有雪,题石砚生冰。
    路熟云中客,名留域外僧。饥猿寻落橡,斗鼠堕高藤。
    嶮树临溪亚,残莎带岸崩。持竿聊藉草,待月好垂罾。
    对景思任父,开图想不兴。晚风轻浪叠,暮雨湿烟凝。
    似泛灵槎出,如迎羽客升。仙源终不测,胜概自相仍。
    欲别诚堪恋,长归又未能。他时操史笔,为尔著良称。

    luò shuǐ fèn yú mò ,chuān yán chū shí léng 。bì jīng lán qì zhòng ,qīng dài lù huá chéng 。
    yíng chè tōng sān dǎo ,yán wú jī wàn céng 。cháo yóu yīng gòng dào ,liú ruǎn xiǎng tóng dēng 。
    bì jun4 tái rú huà ,shān hūn wù sì zhēng 。hàn sōng yī yǒu xuě ,tí shí yàn shēng bīng 。
    lù shú yún zhōng kè ,míng liú yù wài sēng 。jī yuán xún luò xiàng ,dòu shǔ duò gāo téng 。
    yǎn shù lín xī yà ,cán shā dài àn bēng 。chí gān liáo jiè cǎo ,dài yuè hǎo chuí zēng 。
    duì jǐng sī rèn fù ,kāi tú xiǎng bú xìng 。wǎn fēng qīng làng dié ,mù yǔ shī yān níng 。
    sì fàn líng chá chū ,rú yíng yǔ kè shēng 。xiān yuán zhōng bú cè ,shèng gài zì xiàng réng 。
    yù bié chéng kān liàn ,zhǎng guī yòu wèi néng 。tā shí cāo shǐ bǐ ,wéi ěr zhe liáng chēng 。

    辞赋,