1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

韦庄的诗词全集

共收录了364首诗词作品

韦庄简介

韦庄(836─910),字端己,长安杜陵(今陕西西安市东南)人。是诗人韦应物的后代。早年屡试不第,直到乾宁元年(894)年近六十方考取进士,任校书郎。李询为两川宣瑜和协使,召为判官,奉使入蜀,归朝后升任左补阙。天复元年(901),入蜀为王建掌书记,自此终身仕蜀。天祐四年(907)劝王建称帝,为左散骑常侍,判中书门下事,定开国制度。官终吏部侍郎兼平章事。工诗,多以伤时、感旧、离情、怀古为主题,其律诗,圆稳整赡,音调浏亮,绝句情致深婉,包蕴丰厚,发人深思;尤工词,与温庭筠同为「花间派」代表作家,并称「温韦」。其词多写自身的生活体验和上层社会之冶游享乐生活及离情别绪,善用白描手法,词风清丽。《全唐诗》录存其诗六卷,录诗三百一十六首。另有《浣花词》辑本,存词五十五首。
展开查看所有  

韦庄诗集大全

  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    扣角干名计已疏,剑歌休恨食无鱼。辞家柳絮三春半,
    临路槐花七月初。江上欲寻渔父醉,日边时得故人书。
    青云不识杨生面,天子何由问子虚。

    kòu jiǎo gàn míng jì yǐ shū ,jiàn gē xiū hèn shí wú yú 。cí jiā liǔ xù sān chūn bàn ,
    lín lù huái huā qī yuè chū 。jiāng shàng yù xún yú fù zuì ,rì biān shí dé gù rén shū 。
    qīng yún bú shí yáng shēng miàn ,tiān zǐ hé yóu wèn zǐ xū 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    蜀魄湘魂万古悲,未悲秦相死秦时。
    临刑莫恨仓中鼠,上蔡东门去自迟。

    shǔ pò xiāng hún wàn gǔ bēi ,wèi bēi qín xiàng sǐ qín shí 。
    lín xíng mò hèn cāng zhōng shǔ ,shàng cài dōng mén qù zì chí 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    阮氏清风竹巷深,满溪松竹似山阴。门当谷路多樵客,
    地带河声足水禽。闲伴尔曹虽适意,静思吾道好沾襟。
    邻翁莫问伤时事,一曲高歌夕照沈。

    ruǎn shì qīng fēng zhú xiàng shēn ,mǎn xī sōng zhú sì shān yīn 。mén dāng gǔ lù duō qiáo kè ,
    dì dài hé shēng zú shuǐ qín 。xián bàn ěr cáo suī shì yì ,jìng sī wú dào hǎo zhān jīn 。
    lín wēng mò wèn shāng shí shì ,yī qǔ gāo gē xī zhào shěn 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    相看又见岁华新,依旧杨朱拭泪巾。踏雪偶因寻戴客,
    论文还比聚星人。嵩山不改千年色,洛邑长生一路尘。
    今日与君同避世,却怜无事是家贫。

    xiàng kàn yòu jiàn suì huá xīn ,yī jiù yáng zhū shì lèi jīn 。tà xuě ǒu yīn xún dài kè ,
    lùn wén hái bǐ jù xīng rén 。sōng shān bú gǎi qiān nián sè ,luò yì zhǎng shēng yī lù chén 。
    jīn rì yǔ jun1 tóng bì shì ,què lián wú shì shì jiā pín 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    相辞因避世,相见尚兵戈。乱后故人少,别来新话多。
    但闻哀痛诏,未睹凯旋歌。欲结岩栖伴,何山好薜萝。

    xiàng cí yīn bì shì ,xiàng jiàn shàng bīng gē 。luàn hòu gù rén shǎo ,bié lái xīn huà duō 。
    dàn wén āi tòng zhào ,wèi dǔ kǎi xuán gē 。yù jié yán qī bàn ,hé shān hǎo bì luó 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    嫖姚何日破重围,秋草深来战马肥。已有孔明传将略,
    更闻王导得神机。阵前鼙鼓晴应响,城上乌鸢饱不飞。
    何事小臣偏注目,帝乡遥羡白云归。

    piáo yáo hé rì pò chóng wéi, qiū cǎo shēn lái zhàn mǎ féi. br yǐ yǒu kǒng míng chuán jiāng lüè, br gèng wén wáng dǎo de shén jī. br zhèn qián pí gǔ qíng yīng xiǎng, chéng shàng wū yuān bǎo bù fēi. br br hé shì xiǎo chén piān zhù mù, dì xiāng yáo xiàn bái yún guī. br

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    一春春事好,病酒起常迟。流水绿萦砌,落花红堕枝。
    楼高喧乳燕,树密斗雏鹂。不学山公醉,将何自解颐。

    yī chūn chūn shì hǎo ,bìng jiǔ qǐ cháng chí 。liú shuǐ lǜ yíng qì ,luò huā hóng duò zhī 。
    lóu gāo xuān rǔ yàn ,shù mì dòu chú lí 。bú xué shān gōng zuì ,jiāng hé zì jiě yí 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    僻居春事好,水曲乱花阴。浪过河移岸,雏成鸟别林。
    绿钱榆贯重,红障杏篱深。莫饮宜城酒,愁多醉易沈。

    pì jū chūn shì hǎo ,shuǐ qǔ luàn huā yīn 。làng guò hé yí àn ,chú chéng niǎo bié lín 。
    lǜ qián yú guàn zhòng ,hóng zhàng xìng lí shēn 。mò yǐn yí chéng jiǔ ,chóu duō zuì yì shěn 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    洛岸秋晴夕照长,凤楼龙阙倚清光。玉泉山净云初散,
    金谷树多风正凉。席上客知蓬岛路,坐中寒有柏台霜。
    多惭十载游梁士,却伴宾鸿入帝乡。

    luò àn qiū qíng xī zhào zhǎng ,fèng lóu lóng què yǐ qīng guāng 。yù quán shān jìng yún chū sàn ,
    jīn gǔ shù duō fēng zhèng liáng 。xí shàng kè zhī péng dǎo lù ,zuò zhōng hán yǒu bǎi tái shuāng 。
    duō cán shí zǎi yóu liáng shì ,què bàn bīn hóng rù dì xiāng 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    却到歌吟地,闲门草色中。百年流水尽,万事落花空。
    繐帐扃秋月,诗楼锁夜虫。少微何处堕,留恨白杨风。

    què dào gē yín dì ,xián mén cǎo sè zhōng 。bǎi nián liú shuǐ jìn ,wàn shì luò huā kōng 。
    suì zhàng jiōng qiū yuè ,shī lóu suǒ yè chóng 。shǎo wēi hé chù duò ,liú hèn bái yáng fēng 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    绿蔓映双扉,循墙一径微。雨多庭果烂,稻熟渚禽肥。
    酿酒迎新社,遥砧送暮晖。数声牛上笛,何处饷田归。

    lǜ màn yìng shuāng fēi ,xún qiáng yī jìng wēi 。yǔ duō tíng guǒ làn ,dào shú zhǔ qín féi 。
    niàng jiǔ yíng xīn shè ,yáo zhēn sòng mù huī 。shù shēng niú shàng dí ,hé chù xiǎng tián guī 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    器度风标合出尘,桂宫何负一枝新。成丹始见金无滓,
    冲斗方知剑有神。愤气不销头上雪,政声空布海边春。
    中兴若继开元事,堪向龙池作近臣。

    qì dù fēng biāo hé chū chén ,guì gōng hé fù yī zhī xīn 。chéng dān shǐ jiàn jīn wú zǐ ,
    chōng dòu fāng zhī jiàn yǒu shén 。fèn qì bú xiāo tóu shàng xuě ,zhèng shēng kōng bù hǎi biān chūn 。
    zhōng xìng ruò jì kāi yuán shì ,kān xiàng lóng chí zuò jìn chén 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    闻莺才觉晓,闭户已知晴。一带窗间月,斜穿枕上生。

    wén yīng cái jiào xiǎo ,bì hù yǐ zhī qíng 。yī dài chuāng jiān yuè ,xié chuān zhěn shàng shēng 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    地古多乔木,游人到且吟。院开金锁涩,门映绿篁深。
    山色不离眼,鹤声长在琴。往来谁与熟,乳鹿住前林。

    dì gǔ duō qiáo mù ,yóu rén dào qiě yín 。yuàn kāi jīn suǒ sè ,mén yìng lǜ huáng shēn 。
    shān sè bú lí yǎn ,hè shēng zhǎng zài qín 。wǎng lái shuí yǔ shú ,rǔ lù zhù qián lín 。

    辞赋,
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    琴堂连少室,故事即仙踪。树老风声壮,山高腊候浓。
    雪多庭有鹿,县僻寺无钟。何处留诗客,茆檐倚后峰。

    qín táng lián shǎo shì ,gù shì jí xiān zōng 。shù lǎo fēng shēng zhuàng ,shān gāo là hòu nóng 。
    xuě duō tíng yǒu lù ,xiàn pì sì wú zhōng 。hé chù liú shī kè ,máo yán yǐ hòu fēng 。

    辞赋,