王维的诗词全集
共收录了452首诗词作品王维简介
王维诗集大全
天官动将星,汉地柳条青。 万里鸣刁斗,三军出井陉。 忘身辞凤阙,报国取龙庭。 岂学书生辈,窗间一老经。
tiān guān dòng jiāng xīng ,hàn dì liǔ tiáo qīng 。 wàn lǐ míng diāo dòu ,sān jun1 chū jǐng xíng 。 wàng shēn cí fèng què ,bào guó qǔ lóng tíng 。 qǐ xué shū shēng bèi ,chuāng jiān yī lǎo jīng 。
【送梓州李使君】 万壑树参天,千山响杜鹃。 山中一夜雨,树杪百重泉。[1] 汉女输橦布,巴人讼芋田。[2] 文翁翻教授,不敢倚先贤。[3]
【sòng zǐ zhōu lǐ shǐ jun1 】 wàn hè shù cān tiān ,qiān shān xiǎng dù juān 。 shān zhōng yī yè yǔ ,shù miǎo bǎi zhòng quán 。[1] hàn nǚ shū tóng bù ,bā rén sòng yù tián 。[2] wén wēng fān jiāo shòu ,bú gǎn yǐ xiān xián 。[3]
渔舟逐水爱山春,两岸桃花夹古津。 坐看红树不知远,行尽青溪忽值人。 山口潜行始隈隩,山开旷望旋平陆。 遥看一处攒云树,近入千家散花竹。 樵客初传汉姓名,居人未改秦衣服。 居人共住武陵源,还从物外起田园。[1] 月明松下房栊静,日出云山鸡犬喧。 惊闻俗客争来集,竞引还家问都邑。 平明闾巷扫花开,薄暮渔樵乘水入。 初因避地去人间,及至成仙遂不还。 峡里谁知有人事,世中遥望空云山。 不疑灵境难闻见,尘心未尽思乡县。 山洞无论隔山水,辞家终拟长游衍。 自谓经过旧不迷,安知峰壑今来变。 当时只记入山深,青溪几度到云林。 春来遍是桃花水,不辨仙源何处寻。
yú zhōu zhú shuǐ ài shān chūn ,liǎng àn táo huā jiá gǔ jīn 。 zuò kàn hóng shù bú zhī yuǎn ,háng jìn qīng xī hū zhí rén 。 shān kǒu qián háng shǐ wēi yù ,shān kāi kuàng wàng xuán píng lù 。 yáo kàn yī chù zǎn yún shù ,jìn rù qiān jiā sàn huā zhú 。 qiáo kè chū chuán hàn xìng míng ,jū rén wèi gǎi qín yī fú 。 jū rén gòng zhù wǔ líng yuán ,hái cóng wù wài qǐ tián yuán 。[1] yuè míng sōng xià fáng lóng jìng ,rì chū yún shān jī quǎn xuān 。 jīng wén sú kè zhēng lái jí ,jìng yǐn hái jiā wèn dōu yì 。 píng míng lǘ xiàng sǎo huā kāi ,báo mù yú qiáo chéng shuǐ rù 。 chū yīn bì dì qù rén jiān ,jí zhì chéng xiān suí bú hái 。 xiá lǐ shuí zhī yǒu rén shì ,shì zhōng yáo wàng kōng yún shān 。 bú yí líng jìng nán wén jiàn ,chén xīn wèi jìn sī xiāng xiàn 。 shān dòng wú lùn gé shān shuǐ ,cí jiā zhōng nǐ zhǎng yóu yǎn 。 zì wèi jīng guò jiù bú mí ,ān zhī fēng hè jīn lái biàn 。 dāng shí zhī jì rù shān shēn ,qīng xī jǐ dù dào yún lín 。 chūn lái biàn shì táo huā shuǐ ,bú biàn xiān yuán hé chù xún 。
【田园乐七首其三】 采菱渡头风急,策杖村西日斜。 杏树坛边渔父,桃花源里人家。
【tián yuán lè qī shǒu qí sān 】 cǎi líng dù tóu fēng jí ,cè zhàng cūn xī rì xié 。 xìng shù tán biān yú fù ,táo huā yuán lǐ rén jiā 。
【田园乐七首其六】 桃红复含宿雨,柳绿更带春烟。 花落家童未扫,莺啼山客犹眠。
【tián yuán lè qī shǒu qí liù 】 táo hóng fù hán xiǔ yǔ ,liǔ lǜ gèng dài chūn yān 。 huā luò jiā tóng wèi sǎo ,yīng tí shān kè yóu mián 。
寒山转苍翠,秋水日潺湲。 倚杖柴门外,临风听暮蝉。 渡头余落日,墟里上孤烟。 复值接舆醉,狂歌五柳前。
hán shān zhuǎn cāng cuì ,qiū shuǐ rì chán yuán 。 yǐ zhàng chái mén wài ,lín fēng tīng mù chán 。 dù tóu yú luò rì ,xū lǐ shàng gū yān 。 fù zhí jiē yú zuì ,kuáng gē wǔ liǔ qián 。
斜阳照墟落,穷巷牛羊归。 野老念牧童,倚杖候荆扉。 雉雊麦苗秀,蚕眠桑叶稀。 田夫荷锄至,相见语依依。 即此羡闲逸,怅然吟式微。[1]
xié yáng zhào xū luò ,qióng xiàng niú yáng guī 。 yě lǎo niàn mù tóng ,yǐ zhàng hòu jīng fēi 。 zhì gòu mài miáo xiù ,cán mián sāng yè xī 。 tián fū hé chú zhì ,xiàng jiàn yǔ yī yī 。 jí cǐ xiàn xián yì ,chàng rán yín shì wēi 。[1]
艳色天下重,西施宁久微。 朝为越溪女,暮作吴宫妃。 贱日岂殊众,贵来方悟稀。 邀人傅脂粉,不自著罗衣。 君宠益娇态,君怜无是非。 当时浣纱伴,莫得同车归。 持谢邻家子,效颦安可希。
yàn sè tiān xià zhòng ,xī shī níng jiǔ wēi 。 cháo wéi yuè xī nǚ ,mù zuò wú gōng fēi 。 jiàn rì qǐ shū zhòng ,guì lái fāng wù xī 。 yāo rén fù zhī fěn ,bú zì zhe luó yī 。 jun1 chǒng yì jiāo tài ,jun1 lián wú shì fēi 。 dāng shí huàn shā bàn ,mò dé tóng chē guī 。 chí xiè lín jiā zǐ ,xiào pín ān kě xī 。
莫以今时宠,能忘旧日恩。 看花满眼泪,不共楚王言。
mò yǐ jīn shí chǒng ,néng wàng jiù rì ēn 。 kàn huā mǎn yǎn lèi ,bú gòng chǔ wáng yán 。
可怜磐石临泉水, 复有垂杨拂酒杯。 若道春风不解意, 何因吹送落花来。
kě lián pán shí lín quán shuǐ , fù yǒu chuí yáng fú jiǔ bēi 。 ruò dào chūn fēng bú jiě yì , hé yīn chuī sòng luò huā lái 。
红豆生南国,春来发几枝。
愿君多采撷,此物最相思。
hóng dòu shēng nán guó ,chūn lái fā jǐ zhī 。
yuàn jun1 duō cǎi xié ,cǐ wù zuì xiàng sī 。
木末芙蓉花,山中发红萼; 涧户寂无人,纷纷开且落。
mù mò fú róng huā ,shān zhōng fā hóng è ; jiàn hù jì wú rén ,fēn fēn kāi qiě luò 。
新晴原野旷,极目无氛垢。 郭门临渡头,村树连溪口。 白水明田外,碧峰出山后。 农月无闲人,倾家事南亩。
xīn qíng yuán yě kuàng ,jí mù wú fēn gòu 。 guō mén lín dù tóu ,cūn shù lián xī kǒu 。 bái shuǐ míng tián wài ,bì fēng chū shān hòu 。 nóng yuè wú xián rén ,qīng jiā shì nán mǔ 。
七雄雄雌犹未分,攻城杀将何纷纷。 秦兵益围邯郸急,魏王不救平原君。 公子为嬴停驷马,执辔愈恭意愈下。 亥为屠肆鼓刀人,嬴乃夷门抱关者。 非但慷慨献奇谋,意气兼将生命酬。 向风刎颈送公子,七十老翁何所求!
qī xióng xióng cí yóu wèi fèn ,gōng chéng shā jiāng hé fēn fēn 。 qín bīng yì wéi hán dān jí ,wèi wáng bú jiù píng yuán jun1 。 gōng zǐ wéi yíng tíng sì mǎ ,zhí pèi yù gōng yì yù xià 。 hài wéi tú sì gǔ dāo rén ,yíng nǎi yí mén bào guān zhě 。 fēi dàn kāng kǎi xiàn qí móu ,yì qì jiān jiāng shēng mìng chóu 。 xiàng fēng wěn jǐng sòng gōng zǐ ,qī shí lǎo wēng hé suǒ qiú !
君自故乡来,应知故乡事。 来日绮窗前,[1]寒梅着花未。[2]
jun1 zì gù xiāng lái ,yīng zhī gù xiāng shì 。 lái rì qǐ chuāng qián ,[1]hán méi zhe huā wèi 。[2]