1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

陈亮的诗词全集

共收录了79首诗词作品

陈亮简介

陈亮(1143─1194)字同甫,号龙川。初名汝能,二十六岁时改名亮。婺州永康(今属浙江)人。才气超迈,喜谈兵。乾道五年(1169)试吏部,被黜。上《中兴五论》,奏入不报。退而杜门力学近十年。淳熙五年(1178)改名同,诣阙上书,十日内凡三上,言恢复之大计,不为当政所用,愤恨而归。尔后遭人嫉恨,二度被诬入狱,备受折磨。淳熙十五年(1188),亲赴金陵、京口观察山川形势,赋《念奴娇》二词言志。至临安复有《戊申再上孝宗皇帝书》,朝廷交怒,以为狂怪。是年冬,赴上饶与辛弃疾会于鹅湖,极论世事。别后有《贺新郎》三词与稼轩往复唱酬。绍熙初,被诬第三次入狱,经力救得免。绍熙四年(1193),策进士第一,授签书建康府判官公事,未之官,逾年而卒,年五十二。端平初,追谥文毅。叶适为其撰墓志铭(《水心文集》卷二四)。《宋史》有传。陈亮也是当时名学者,与朱熹友善,然论学各不相下,盖学派判然不同。亮与叶适共创经世济用之「事功之学」,为「永康学派」创始人,学者称龙川先生。尝自赞云:「人中之龙,文中之虎。」辛弃疾《祭陈同父》盛称其「智略横生,议论风凛」。有《龙川文集》三十卷,《龙川词》一卷。叶适《书龙川集后》谓陈亮本「有长短句四卷,每一章就,辄自叹曰:『平生经济之怀,略已陈矣。』」刘师培《论文杂记》云:「龙川之词,感愤淋漓,眷怀君国。稼轩之词,才思横溢,悲壮苍凉。例之古诗,远法太冲,近师李白,此纵横家之词也。」他对写作的意见是:大凡论不必作好言语,意与理胜,则文字自然超众。故大手之文,不为诡异之体,而自然宏富;不为险怪之磁,而自然典丽。奇,寓于纯粹之中,巧,藏于和易之内,不善学文者,不求高于理与意。其哲学著作气势恢宏,说理精辟透彻,具有朴素唯物主义思想。与辛弃疾交往甚密,是著名的辛派词人,词集名《龙川词》,全宋词收词74首。突出的特点是直抒胸臆,把词作为表达经世济民的政治抱负、抒发抗战爱国激情的工具。《水调歌头·送章德茂大卿使虏》是著名的激越高亢的爱国主义篇章,千百年来为人们广为传诵,被评为《龙川词》的压卷之作。《龙川词》多数篇章语出肺腑,极少矫饰,但也不是浅直表露,自有其抑扬沉痛之处。刘熙载《艺概》卷四说:「同甫与稼轩为友,其人才相若,词亦相似。」
展开查看所有  

陈亮诗集大全

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【桂枝香】 天高气肃, 正月色分明, 秋容新沐。 桂子初收, 三十六宫都足。 不辞散落人间去, 怕群花、自嫌凡俗。 向他秋晚,唤回春意, 几曾幽独! 是天上余香剩馥。 怪一树香风, 十里相续。 坐对花旁, 但见色浮金粟。 芙蓉只解添愁思, 况东篱、凄凉黄菊。 入时太浅, 背时太远, 爱寻高躅。

    【guì zhī xiāng 】 tiān gāo qì sù , zhèng yuè sè fèn míng , qiū róng xīn mù 。 guì zǐ chū shōu , sān shí liù gōng dōu zú 。 bú cí sàn luò rén jiān qù , pà qún huā 、zì xián fán sú 。 xiàng tā qiū wǎn ,huàn huí chūn yì , jǐ céng yōu dú ! shì tiān shàng yú xiāng shèng fù 。 guài yī shù xiāng fēng , shí lǐ xiàng xù 。 zuò duì huā páng , dàn jiàn sè fú jīn sù 。 fú róng zhī jiě tiān chóu sī , kuàng dōng lí 、qī liáng huáng jú 。 rù shí tài qiǎn , bèi shí tài yuǎn , ài xún gāo zhú 。

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【好事近】 咏梅 的皪两三枝, 点破暮烟苍碧。 好在屋檐斜入, 傍玉奴吹笛。 月华如月过林塘, 花阴弄苔石。 欲向梦中飞蝶, 恐幽香难觅。

    【hǎo shì jìn 】 yǒng méi de lì liǎng sān zhī , diǎn pò mù yān cāng bì 。 hǎo zài wū yán xié rù , bàng yù nú chuī dí 。 yuè huá rú yuè guò lín táng , huā yīn nòng tái shí 。 yù xiàng mèng zhōng fēi dié , kǒng yōu xiāng nán mì 。

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【贺新郎】 怀辛幼安,用前韵 话杀浑闲说! 不成教、齐民也解, 为伊为葛? 樽酒相逢成二老, 却忆去年风雪。 新著了、几茎华发。 百世寻人犹接踵, 叹只今、两地三人月! 写旧恨,向谁瑟? 男儿何用伤离别? 况古来、几番际会, 风从云合。 千里情亲长晤对, 妙体本心次骨。 卧百尺高楼斗绝。 天下适安耕且老, 看买犁卖剑平家铁! 壮士泪,肺肝裂!

    【hè xīn láng 】 huái xīn yòu ān ,yòng qián yùn huà shā hún xián shuō ! bú chéng jiāo 、qí mín yě jiě , wéi yī wéi gě ? zūn jiǔ xiàng féng chéng èr lǎo , què yì qù nián fēng xuě 。 xīn zhe le 、jǐ jīng huá fā 。 bǎi shì xún rén yóu jiē zhǒng , tàn zhī jīn 、liǎng dì sān rén yuè ! xiě jiù hèn ,xiàng shuí sè ? nán ér hé yòng shāng lí bié ? kuàng gǔ lái 、jǐ fān jì huì , fēng cóng yún hé 。 qiān lǐ qíng qīn zhǎng wù duì , miào tǐ běn xīn cì gǔ 。 wò bǎi chǐ gāo lóu dòu jué 。 tiān xià shì ān gēng qiě lǎo , kàn mǎi lí mài jiàn píng jiā tiě ! zhuàng shì lèi ,fèi gān liè !

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【贺新郎】 寄辛幼安,和见怀韵 老去凭谁说? 看几番、神奇臭腐, 夏裘冬葛! 父老长安今余几? 后死无仇可雪。 犹未燥、当时生发! 二十五弦多少恨, 算世间、那有平分月! 胡妇弄,汉宫瑟。 树犹如此堪重别! 只使君、从来与我, 话头多合。 行矣置之无足问, 谁换妍皮痴骨? 但莫使伯牙弦绝! 九转丹砂牢拾取, 管精金只是寻常铁。 龙共虎,应声裂。

    【hè xīn láng 】 jì xīn yòu ān ,hé jiàn huái yùn lǎo qù píng shuí shuō ? kàn jǐ fān 、shén qí chòu fǔ , xià qiú dōng gě ! fù lǎo zhǎng ān jīn yú jǐ ? hòu sǐ wú chóu kě xuě 。 yóu wèi zào 、dāng shí shēng fā ! èr shí wǔ xián duō shǎo hèn , suàn shì jiān 、nà yǒu píng fèn yuè ! hú fù nòng ,hàn gōng sè 。 shù yóu rú cǐ kān zhòng bié ! zhī shǐ jun1 、cóng lái yǔ wǒ , huà tóu duō hé 。 háng yǐ zhì zhī wú zú wèn , shuí huàn yán pí chī gǔ ? dàn mò shǐ bó yá xián jué ! jiǔ zhuǎn dān shā láo shí qǔ , guǎn jīng jīn zhī shì xún cháng tiě 。 lóng gòng hǔ ,yīng shēng liè 。

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【贺新郎】 酬辛幼安,再用韵见寄 离乱从头说, 爱吾民、金缯不爱, 蔓藤累葛。 壮气尽消人脆好, 冠盖阴山观雪。 亏杀我、一星星发! 涕出女吴成倒转, 问鲁为齐弱何年月? 丘也幸,由之瑟。 斩新换出旗麾别, 把当时、一桩大义, 拆开收合。 据地一呼吾往矣, 万里摇肢动骨, 这话霸、只成痴绝! 天地洪炉谁扇鞴? 算于中、安得长坚铁! 淝水破,关东裂。

    【hè xīn láng 】 chóu xīn yòu ān ,zài yòng yùn jiàn jì lí luàn cóng tóu shuō , ài wú mín 、jīn zēng bú ài , màn téng lèi gě 。 zhuàng qì jìn xiāo rén cuì hǎo , guàn gài yīn shān guān xuě 。 kuī shā wǒ 、yī xīng xīng fā ! tì chū nǚ wú chéng dǎo zhuǎn , wèn lǔ wéi qí ruò hé nián yuè ? qiū yě xìng ,yóu zhī sè 。 zhǎn xīn huàn chū qí huī bié , bǎ dāng shí 、yī zhuāng dà yì , chāi kāi shōu hé 。 jù dì yī hū wú wǎng yǐ , wàn lǐ yáo zhī dòng gǔ , zhè huà bà 、zhī chéng chī jué ! tiān dì hóng lú shuí shàn bèi ? suàn yú zhōng 、ān dé zhǎng jiān tiě ! féi shuǐ pò ,guān dōng liè 。

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【念奴娇】 登多景楼 危楼还望, 叹此意、 今古几人曾会? 鬼设神施, 浑认作、 天限南疆北界。 一水横陈, 连岗三面, 做出争雄势。 六朝何事, 只成门户私计? 因笑王谢诸人, 登高怀远, 也学英雄涕。 凭却长江, 管不到、 河洛腥膻无际。 正好长驱, 不须反顾, 寻取中流誓。 小儿破贼, 势成宁问强对!

    【niàn nú jiāo 】 dēng duō jǐng lóu wēi lóu hái wàng , tàn cǐ yì 、 jīn gǔ jǐ rén céng huì ? guǐ shè shén shī , hún rèn zuò 、 tiān xiàn nán jiāng běi jiè 。 yī shuǐ héng chén , lián gǎng sān miàn , zuò chū zhēng xióng shì 。 liù cháo hé shì , zhī chéng mén hù sī jì ? yīn xiào wáng xiè zhū rén , dēng gāo huái yuǎn , yě xué yīng xióng tì 。 píng què zhǎng jiāng , guǎn bú dào 、 hé luò xīng shān wú jì 。 zhèng hǎo zhǎng qū , bú xū fǎn gù , xún qǔ zhōng liú shì 。 xiǎo ér pò zéi , shì chéng níng wèn qiáng duì !

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【水调歌头】 送章德茂大卿使虏 不见南师久, 漫说北群空。[1] 当场只手, 毕竟还我万夫雄。[2] 自笑堂堂汉使, 得似洋洋河水, 依旧只流东?[3] 且复穹庐拜, 会向藁街逢![4] 尧之都,舜之壤, 禹之封。 于中应有, 一个半个耻臣戎![5] 万里腥膻如许, 千古英灵安在, 磅礴几时通?[6] 胡运何须问, 赫日自当中![7]

    【shuǐ diào gē tóu 】 sòng zhāng dé mào dà qīng shǐ lǔ bú jiàn nán shī jiǔ , màn shuō běi qún kōng 。[1] dāng chǎng zhī shǒu , bì jìng hái wǒ wàn fū xióng 。[2] zì xiào táng táng hàn shǐ , dé sì yáng yáng hé shuǐ , yī jiù zhī liú dōng ?[3] qiě fù qióng lú bài , huì xiàng gǎo jiē féng ![4] yáo zhī dōu ,shùn zhī rǎng , yǔ zhī fēng 。 yú zhōng yīng yǒu , yī gè bàn gè chǐ chén róng ![5] wàn lǐ xīng shān rú xǔ , qiān gǔ yīng líng ān zài , páng bó jǐ shí tōng ?[6] hú yùn hé xū wèn , hè rì zì dāng zhōng ![7]

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【水龙吟】 春恨 闹花深处层楼, 画帘半卷东风软。 春归翠陌, 平莎茸嫩, 垂杨金浅。 迟日催花, 淡云阁雨, 轻寒轻暖。 恨芳菲世界, 游人未赏, 都付与、莺和燕。 寂寞凭高念远, 向南楼、一声归雁。 金钗斗草, 青丝勒马, 风流云散。 罗绶分香, 翠绡封泪, 几多幽怨! 正销魂又是, 疏烟淡月, 子规声断。

    【shuǐ lóng yín 】 chūn hèn nào huā shēn chù céng lóu , huà lián bàn juàn dōng fēng ruǎn 。 chūn guī cuì mò , píng shā róng nèn , chuí yáng jīn qiǎn 。 chí rì cuī huā , dàn yún gé yǔ , qīng hán qīng nuǎn 。 hèn fāng fēi shì jiè , yóu rén wèi shǎng , dōu fù yǔ 、yīng hé yàn 。 jì mò píng gāo niàn yuǎn , xiàng nán lóu 、yī shēng guī yàn 。 jīn chāi dòu cǎo , qīng sī lè mǎ , fēng liú yún sàn 。 luó shòu fèn xiāng , cuì xiāo fēng lèi , jǐ duō yōu yuàn ! zhèng xiāo hún yòu shì , shū yān dàn yuè , zǐ guī shēng duàn 。

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【小重山】 碧幕霞绡一缕红。 槐枝啼宿鸟,冷烟浓。 小楼愁倚画阑东。 黄昏月,一笛碧云风。 往事已成空。 梦魂飞不到,楚王宫。 翠绡和泪暗偷封。 江南阔,无处觅征鸿。

    【xiǎo zhòng shān 】 bì mù xiá xiāo yī lǚ hóng 。 huái zhī tí xiǔ niǎo ,lěng yān nóng 。 xiǎo lóu chóu yǐ huà lán dōng 。 huáng hūn yuè ,yī dí bì yún fēng 。 wǎng shì yǐ chéng kōng 。 mèng hún fēi bú dào ,chǔ wáng gōng 。 cuì xiāo hé lèi àn tōu fēng 。 jiāng nán kuò ,wú chù mì zhēng hóng 。

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【一丛花】 溪堂玩月作 冰轮斜辗镜天长, 江练隐寒光。 危阑醉倚人如画, 隔烟村、何处鸣桹? 乌鹊倦栖,鱼龙惊起, 星斗挂垂杨。 芦花千顷水微茫, 秋色满江乡。 楼台恍似游仙梦, 又疑是、洛浦潇湘。 风露浩然,山河影转, 今古照凄凉。

    【yī cóng huā 】 xī táng wán yuè zuò bīng lún xié niǎn jìng tiān zhǎng , jiāng liàn yǐn hán guāng 。 wēi lán zuì yǐ rén rú huà , gé yān cūn 、hé chù míng láng ? wū què juàn qī ,yú lóng jīng qǐ , xīng dòu guà chuí yáng 。 lú huā qiān qǐng shuǐ wēi máng , qiū sè mǎn jiāng xiāng 。 lóu tái huǎng sì yóu xiān mèng , yòu yí shì 、luò pǔ xiāo xiāng 。 fēng lù hào rán ,shān hé yǐng zhuǎn , jīn gǔ zhào qī liáng 。

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【虞美人】 春愁 东风荡飏轻云楼, 时送萧萧雨。 水边台榭燕新归, 一口香泥、 湿带落花飞。 海棠糁径铺香绣, 依旧成春瘦。 黄昏庭院柳啼鸦, 记得那人和月折梨花。

    【yú měi rén 】 chūn chóu dōng fēng dàng yáng qīng yún lóu , shí sòng xiāo xiāo yǔ 。 shuǐ biān tái xiè yàn xīn guī , yī kǒu xiāng ní 、 shī dài luò huā fēi 。 hǎi táng shēn jìng pù xiāng xiù , yī jiù chéng chūn shòu 。 huáng hūn tíng yuàn liǔ tí yā , jì dé nà rén hé yuè shé lí huā 。

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【鹧鸪天】 怀王道甫 落魄行歌记昔游, 心颅如许尚何求? 心肝吐尽无馀事, 口腹安然岂远谋! 才怕暑,又伤秋。 天涯梦断有书不? 大都眼孔新来浅, 羡尔微官作计周。

    【zhè gū tiān 】 huái wáng dào fǔ luò pò háng gē jì xī yóu , xīn lú rú xǔ shàng hé qiú ? xīn gān tǔ jìn wú yú shì , kǒu fù ān rán qǐ yuǎn móu ! cái pà shǔ ,yòu shāng qiū 。 tiān yá mèng duàn yǒu shū bú ? dà dōu yǎn kǒng xīn lái qiǎn , xiàn ěr wēi guān zuò jì zhōu 。

  • 作者:陈亮 朝代:宋代

    【最高楼】 咏梅 春乍透,香早暗偷传。 深院落,斗清妍。 紫檀枝似流苏带, 黄金鬚胜辟寒钿。 更朝朝,琼树好, 笑当年。 花不向沉香亭上看; 树不着唐昌宫里玩。 衣带水,隔风烟。 铅华不御凌波处, 蛾眉淡扫至尊前。 管如今,浑似了, 更堪怜。

    【zuì gāo lóu 】 yǒng méi chūn zhà tòu ,xiāng zǎo àn tōu chuán 。 shēn yuàn luò ,dòu qīng yán 。 zǐ tán zhī sì liú sū dài , huáng jīn xū shèng pì hán diàn 。 gèng cháo cháo ,qióng shù hǎo , xiào dāng nián 。 huā bú xiàng chén xiāng tíng shàng kàn ; shù bú zhe táng chāng gōng lǐ wán 。 yī dài shuǐ ,gé fēng yān 。 qiān huá bú yù líng bō chù , é méi dàn sǎo zhì zūn qián 。 guǎn rú jīn ,hún sì le , gèng kān lián 。

  • 作者:陈亮 朝代:清代

    不见南师久,谩说北群空。当场只手,毕竟还我万夫雄。自笑堂堂汉使,得似洋洋河水,依旧只流东。且复穹庐拜,曾向藁街逢。
    尧之都,舜之壤,禹之封。於中应有,一个半个耻臣戎。万里腥膻如许,千古英灵安在,磅礴几时通。胡运何须问,赫日自当中。

    bú jiàn nán shī jiǔ ,màn shuō běi qún kōng 。dāng chǎng zhī shǒu ,bì jìng hái wǒ wàn fū xióng 。zì xiào táng táng hàn shǐ ,dé sì yáng yáng hé shuǐ ,yī jiù zhī liú dōng 。qiě fù qióng lú bài ,céng xiàng gǎo jiē féng 。
    yáo zhī dōu ,shùn zhī rǎng ,yǔ zhī fēng 。yú zhōng yīng yǒu ,yī gè bàn gè chǐ chén róng 。wàn lǐ xīng shān rú xǔ ,qiān gǔ yīng líng ān zài ,páng bó jǐ shí tōng 。hú yùn hé xū wèn ,hè rì zì dāng zhōng 。

    宋词三百首,豪放,
  • 作者:陈亮 朝代:清代

    东风荡飏轻云缕,时送潇潇雨。水边台榭燕新归,一点香泥,湿带落花飞。
    海棠糁径铺香绣,依旧成春瘦。黄昏庭院柳啼鸦,记得那人,和月折梨花。

    dōng fēng dàng yáng qīng yún lǚ ,shí sòng xiāo xiāo yǔ 。shuǐ biān tái xiè yàn xīn guī ,yī diǎn xiāng ní ,shī dài luò huā fēi 。
    hǎi táng shēn jìng pù xiāng xiù ,yī jiù chéng chūn shòu 。huáng hūn tíng yuàn liǔ tí yā ,jì dé nà rén ,hé yuè shé lí huā 。

    婉约,