1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

苏轼的诗词全集

共收录了578首诗词作品

苏轼简介

苏轼(1037─1101)宋代文学家、书画家。字子瞻,号东坡居士,世称苏东坡。眉州眉山(今属四川)人。出身于有文化教养的寒门地主家庭。祖父苏序是诗人,父苏洵长于策论,母程氏亲授以书。嘉祐二年(1057)参加礼部考试,中第二名。仁宗殿试时,与其弟苏辙同科进士及第。因母丧回蜀。嘉祐六年(1061)经欧阳修推荐,应中制科第三等,被任命为大理评事签书凤翔府判官。任期满后值父丧归里。熙宁二年(1069)还朝任职,正是王安石推行新法的时期。他强调改革吏治,反对骤变。认为「慎重则必成,轻发则多败。」因意见未被采纳,请求外调,从熙宁四年(1071)起,先后任杭州通判,密州、徐州、湖州知州。每到一处,多有政绩。元丰二年(1079),御史中丞李定等人摘取苏轼诗句深文周纳,罗织罪名,以谤讪新政的罪名逮捕入狱。5个月后被贬黄州为团练副使。元丰八年(1094)哲宗立,任用司马光,废除新法。苏轼调回京都任中书舍人、翰林学士知制诰等职,由于与当政者政见不合,再次请调外任。先后任杭州、颍州、扬州知州。后迁礼部兼端明殿、翰林待读两学士。绍圣元年(1094)哲宗亲政后,苏轼又被一贬再贬,由英州、惠州,一直远放到儋州(今海南儋县)。直到元符三年(1100)徽宗即位,才遇赦北归。死于常州。宋孝宗时追谥文忠。苏轼政治上几经挫折,始终对人生和美好事物有着执着的追求。他的思想主体是儒家思想,又吸收释老思想中与儒家相通的部分,保持达观的处世态度。文学主张与欧阳修相近。要求有意而言,文以致用。重视文学的艺术价值。苏轼是北宋中期的文坛领袖,文学巨匠,唐宋八大家之一。其文纵横恣肆,其诗题材广阔,清新豪健,善用夸张、比喻,独具风格。词开豪放一派,与辛弃疾并称「苏辛」。创作以诗歌为多,计)2700余首,题材丰富多样。诗中表现了对国家命运和人民疾苦的关切,特别是对农民的同情。如《荔枝叹》、《陈季常所蓄朱陈村嫁娶图》、《五禽言》、《吴中田妇叹》等。描写自然景物的诗写得精警有新意,耐人寻味。如《有美堂暴雨》、《题西林壁》等。诗歌还反映了各地的风土人情和生活画面,无事不可入诗。写物传神,奔放灵动,触处生春,极富情韵,成一代之大观。散文成就很高,为唐宋八大家之一,谈史议政的文章气势磅礴,善于腾挪变化。叙事记游的散文既充满诗情画意,又深含理趣。《喜雨亭记》、《石钟山记》、前后《赤壁赋》是其代表作品。词作多达三百四五十首,突破了相思离别、男欢女爱的藩篱,反映社会现实生活,抒写报国爱民的情怀。「无意不可入,无事不可言」,包括对农民生活的表现。词风大多雄健激昂,顿挫排宕。语言和音律上亦有创新。「指出向上一路,而新天下耳目」。在词的发展史上开创了豪放词派。代表作品有《江城子·密州出猎》、《水调歌头·明月几时有》、《念奴娇·赤壁怀古》等。爱情词、咏物词均有佳作,表现出多样化的艺术风格。传世有《东坡全集》、《东坡乐府》。
展开查看所有  

苏轼诗集大全

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【江城子】 别徐州 天涯流落思无穷! 既相逢,却匆匆。 携手佳人, 和泪折残红。 为问东风余几许? 春纵在,与谁同! 隋堤三月水溶溶。 背归鸿,去吴中。 回首彭城, 清泗与淮通。 欲寄相思千点泪, 流不到,楚江东。

    【jiāng chéng zǐ 】 bié xú zhōu tiān yá liú luò sī wú qióng ! jì xiàng féng ,què cōng cōng 。 xié shǒu jiā rén , hé lèi shé cán hóng 。 wéi wèn dōng fēng yú jǐ xǔ ? chūn zòng zài ,yǔ shuí tóng ! suí dī sān yuè shuǐ róng róng 。 bèi guī hóng ,qù wú zhōng 。 huí shǒu péng chéng , qīng sì yǔ huái tōng 。 yù jì xiàng sī qiān diǎn lèi , liú bú dào ,chǔ jiāng dōng 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【临江仙】 送王缄 忘却成都来十载, 因君未免思量。 凭将清泪洒江阳。 故山知好在, 孤客自悲凉。 坐上别愁君未见, 归来欲断无肠。 殷勤且更尽离觞。 此身如传舍, 何处是吾乡!

    【lín jiāng xiān 】 sòng wáng jiān wàng què chéng dōu lái shí zǎi , yīn jun1 wèi miǎn sī liàng 。 píng jiāng qīng lèi sǎ jiāng yáng 。 gù shān zhī hǎo zài , gū kè zì bēi liáng 。 zuò shàng bié chóu jun1 wèi jiàn , guī lái yù duàn wú cháng 。 yīn qín qiě gèng jìn lí shāng 。 cǐ shēn rú chuán shě , hé chù shì wú xiāng !

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【临江仙】 夜归临皋① 苏轼 夜饮东坡醒复醉②, 归来仿佛三更。 家童鼻息已雷鸣。 敲门都不应, 倚杖听江声。 长恨此身非我有, 何时忘却营营③? 夜阑风静縠纹平④。 小舟从此逝, 江海寄馀生。

    【lín jiāng xiān 】 yè guī lín gāo ① sū shì yè yǐn dōng pō xǐng fù zuì ②, guī lái fǎng fó sān gèng 。 jiā tóng bí xī yǐ léi míng 。 qiāo mén dōu bú yīng , yǐ zhàng tīng jiāng shēng 。 zhǎng hèn cǐ shēn fēi wǒ yǒu , hé shí wàng què yíng yíng ③? yè lán fēng jìng hú wén píng ④。 xiǎo zhōu cóng cǐ shì , jiāng hǎi jì yú shēng 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【临江仙】 送钱穆父 一别都门三改火, 天涯踏尽红尘。 依然一笑作春温。 无波真古井, 有节是秋筠。 惆怅孤帆连夜发, 送行淡月微云。 樽前不用翠眉颦。 人生如逆旅, 我亦是行人。

    【lín jiāng xiān 】 sòng qián mù fù yī bié dōu mén sān gǎi huǒ , tiān yá tà jìn hóng chén 。 yī rán yī xiào zuò chūn wēn 。 wú bō zhēn gǔ jǐng , yǒu jiē shì qiū jun1 。 chóu chàng gū fān lián yè fā , sòng háng dàn yuè wēi yún 。 zūn qián bú yòng cuì méi pín 。 rén shēng rú nì lǚ , wǒ yì shì háng rén 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【六月二十七日望湖楼醉书】[1] 黑云翻墨未遮山,[2] 白雨跳珠乱入船。[3] 卷地风来忽吹散,[4] 望湖楼下水如天。[5]

    【liù yuè èr shí qī rì wàng hú lóu zuì shū 】[1] hēi yún fān mò wèi zhē shān ,[2] bái yǔ tiào zhū luàn rù chuán 。[3] juàn dì fēng lái hū chuī sàn ,[4] wàng hú lóu xià shuǐ rú tiān 。[5]

    夏天,写雨,写风,
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【满江红】 寄鄂州朱使君寿昌 江汉西来, 高楼下、蒲萄深碧。 犹自带,岷峨雪浪, 锦江春色。 君是南山遗爱守, 我为剑外思归客。 对此间、风物岂无情, 殷勤说。 江表传,君休读; 狂处士,真堪惜。 空洲对鹦鹉, 苇花萧瑟。 独笑书生争底事, 曹公黄祖俱飘忽。 愿使君、还赋谪仙诗, 追黄鹤。

    【mǎn jiāng hóng 】 jì è zhōu zhū shǐ jun1 shòu chāng jiāng hàn xī lái , gāo lóu xià 、pú táo shēn bì 。 yóu zì dài ,mín é xuě làng , jǐn jiāng chūn sè 。 jun1 shì nán shān yí ài shǒu , wǒ wéi jiàn wài sī guī kè 。 duì cǐ jiān 、fēng wù qǐ wú qíng , yīn qín shuō 。 jiāng biǎo chuán ,jun1 xiū dú ; kuáng chù shì ,zhēn kān xī 。 kōng zhōu duì yīng wǔ , wěi huā xiāo sè 。 dú xiào shū shēng zhēng dǐ shì , cáo gōng huáng zǔ jù piāo hū 。 yuàn shǐ jun1 、hái fù zhé xiān shī , zhuī huáng hè 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【满江红】 怀子由作 清颍东流,愁目断、孤帆明灭。 宦游处、青山白浪,万重千叠。 孤负当年林下意,对床夜雨听萧瑟。 恨此生、长向别离中,添华发。 一尊酒,黄河侧。无限事,从头说。 相看恍如昨,许多年月。 衣上旧痕馀苦泪,眉间喜气添黄色。 便与君、池上觅残春,花如雪。

    【mǎn jiāng hóng 】 huái zǐ yóu zuò qīng yǐng dōng liú ,chóu mù duàn 、gū fān míng miè 。 huàn yóu chù 、qīng shān bái làng ,wàn zhòng qiān dié 。 gū fù dāng nián lín xià yì ,duì chuáng yè yǔ tīng xiāo sè 。 hèn cǐ shēng 、zhǎng xiàng bié lí zhōng ,tiān huá fā 。 yī zūn jiǔ ,huáng hé cè 。wú xiàn shì ,cóng tóu shuō 。 xiàng kàn huǎng rú zuó ,xǔ duō nián yuè 。 yī shàng jiù hén yú kǔ lèi ,méi jiān xǐ qì tiān huáng sè 。 biàn yǔ jun1 、chí shàng mì cán chūn ,huā rú xuě 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【满庭芳】 元丰七年四月一日,佘将去黄移汝,留别雪堂邻里二三君子,会李仲览自江东来别,遂书以遗之。 归去来兮, 吾归何处? 万里家在岷峨。 百年强半, 来日苦无多。 坐见黄州再闰, 儿童尽、楚语吴歌。 山中友,鸡豚社酒, 相劝老东坡。 云何,当此去, 人生底事, 来往如梭。 待闲看秋风, 洛水清波。 好在堂前细柳, 应念我,莫剪柔柯。 仍传语,江南父老, 时与晒渔蓑。

    【mǎn tíng fāng 】 yuán fēng qī nián sì yuè yī rì ,shé jiāng qù huáng yí rǔ ,liú bié xuě táng lín lǐ èr sān jun1 zǐ ,huì lǐ zhòng lǎn zì jiāng dōng lái bié ,suí shū yǐ yí zhī 。 guī qù lái xī , wú guī hé chù ? wàn lǐ jiā zài mín é 。 bǎi nián qiáng bàn , lái rì kǔ wú duō 。 zuò jiàn huáng zhōu zài rùn , ér tóng jìn 、chǔ yǔ wú gē 。 shān zhōng yǒu ,jī tún shè jiǔ , xiàng quàn lǎo dōng pō 。 yún hé ,dāng cǐ qù , rén shēng dǐ shì , lái wǎng rú suō 。 dài xián kàn qiū fēng , luò shuǐ qīng bō 。 hǎo zài táng qián xì liǔ , yīng niàn wǒ ,mò jiǎn róu kē 。 réng chuán yǔ ,jiāng nán fù lǎo , shí yǔ shài yú suō 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【满庭芳】 有王长官者,弃官黄州三十三年 ,黄人谓之王先生。因送陈慥来过余,因为赋此。 三十三年, 今谁存者? 算只君与长江。 凛然苍桧, 霜干苦难双。 闻道司州古县, 云溪上、竹坞松窗。 江南岸,不因送子, 宁肯过吾邦? 摐摐,疏雨过, 风林舞破, 烟盖云幢。 愿持此邀君, 一饮空缸。 居士先生老矣, 真梦里、相对残釭。 歌声断,行人未起, 船鼓已逢逢。

    【mǎn tíng fāng 】 yǒu wáng zhǎng guān zhě ,qì guān huáng zhōu sān shí sān nián ,huáng rén wèi zhī wáng xiān shēng 。yīn sòng chén zào lái guò yú ,yīn wéi fù cǐ 。 sān shí sān nián , jīn shuí cún zhě ? suàn zhī jun1 yǔ zhǎng jiāng 。 lǐn rán cāng guì , shuāng gàn kǔ nán shuāng 。 wén dào sī zhōu gǔ xiàn , yún xī shàng 、zhú wù sōng chuāng 。 jiāng nán àn ,bú yīn sòng zǐ , níng kěn guò wú bāng ? chuāng chuāng ,shū yǔ guò , fēng lín wǔ pò , yān gài yún zhuàng 。 yuàn chí cǐ yāo jun1 , yī yǐn kōng gāng 。 jū shì xiān shēng lǎo yǐ , zhēn mèng lǐ 、xiàng duì cán gāng 。 gē shēng duàn ,háng rén wèi qǐ , chuán gǔ yǐ féng féng 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【满庭芳】 蜗角虚名, 蝇头微利, 算来着甚干忙。 事皆前定, 谁弱又谁强。 且趁闲身未老, 须放我、些子疏狂。 百年里,浑教是醉, 三万六千场。 思量,能几许? 忧愁风雨, 一半相妨。 又何须抵死, 说短论长。 幸对清风皓月, 苔茵展、云幕高张。 江南好,千钟美酒, 一曲《满庭芳》。

    【mǎn tíng fāng 】 wō jiǎo xū míng , yíng tóu wēi lì , suàn lái zhe shèn gàn máng 。 shì jiē qián dìng , shuí ruò yòu shuí qiáng 。 qiě chèn xián shēn wèi lǎo , xū fàng wǒ 、xiē zǐ shū kuáng 。 bǎi nián lǐ ,hún jiāo shì zuì , sān wàn liù qiān chǎng 。 sī liàng ,néng jǐ xǔ ? yōu chóu fēng yǔ , yī bàn xiàng fáng 。 yòu hé xū dǐ sǐ , shuō duǎn lùn zhǎng 。 xìng duì qīng fēng hào yuè , tái yīn zhǎn 、yún mù gāo zhāng 。 jiāng nán hǎo ,qiān zhōng měi jiǔ , yī qǔ 《mǎn tíng fāng 》。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【木兰花令】 次欧公西湖韵 霜余已失长淮阔, 空听潺潺清颖咽。 佳人犹唱醉翁词, 四十三年如电抹。 草头秋露流珠滑, 三五盈盈还二八。 与余同是识翁人, 惟有西湖波底月!

    【mù lán huā lìng 】 cì ōu gōng xī hú yùn shuāng yú yǐ shī zhǎng huái kuò , kōng tīng chán chán qīng yǐng yān 。 jiā rén yóu chàng zuì wēng cí , sì shí sān nián rú diàn mò 。 cǎo tóu qiū lù liú zhū huá , sān wǔ yíng yíng hái èr bā 。 yǔ yú tóng shì shí wēng rén , wéi yǒu xī hú bō dǐ yuè !

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【南歌子】 游赏 山与歌眉敛, 波同醉眼流。 游人都上十三楼。 不羡竹西歌吹古扬州。 菰黍连昌歜, 琼彝倒玉舟。 谁家水调唱歌头。 声绕碧山飞去晚云留。

    【nán gē zǐ 】 yóu shǎng shān yǔ gē méi liǎn , bō tóng zuì yǎn liú 。 yóu rén dōu shàng shí sān lóu 。 bú xiàn zhú xī gē chuī gǔ yáng zhōu 。 gū shǔ lián chāng chù , qióng yí dǎo yù zhōu 。 shuí jiā shuǐ diào chàng gē tóu 。 shēng rào bì shān fēi qù wǎn yún liú 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【南歌子】 雨暗初疑夜, 风回便报晴。 淡云斜照著山明, 细草软沙溪路、 马蹄轻。 卯酒醒还困, 仙村梦不成。 蓝桥何处觅云英? 只有多情流水、 伴人行。

    【nán gē zǐ 】 yǔ àn chū yí yè , fēng huí biàn bào qíng 。 dàn yún xié zhào zhe shān míng , xì cǎo ruǎn shā xī lù 、 mǎ tí qīng 。 mǎo jiǔ xǐng hái kùn , xiān cūn mèng bú chéng 。 lán qiáo hé chù mì yún yīng ? zhī yǒu duō qíng liú shuǐ 、 bàn rén háng 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【南乡子】 集句 怅望送春怀。(杜牧) 渐老逢春能几回。(杜甫) 花满楚城愁远别,(许浑) 伤怀。 何况清丝急管催。(刘禹锡) 吟断望乡台。(李商隐) 万里归心独上来。(许浑) 景物登临闲始见,(杜牧) 徘徊。 一寸相思一寸灰。(李商隐)

    【nán xiāng zǐ 】 jí jù chàng wàng sòng chūn huái 。(dù mù ) jiàn lǎo féng chūn néng jǐ huí 。(dù fǔ ) huā mǎn chǔ chéng chóu yuǎn bié ,(xǔ hún ) shāng huái 。 hé kuàng qīng sī jí guǎn cuī 。(liú yǔ xī ) yín duàn wàng xiāng tái 。(lǐ shāng yǐn ) wàn lǐ guī xīn dú shàng lái 。(xǔ hún ) jǐng wù dēng lín xián shǐ jiàn ,(dù mù ) pái huái 。 yī cùn xiàng sī yī cùn huī 。(lǐ shāng yǐn )

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【南乡子】 梅花词和杨元素 寒雀满疏篱, 争抱寒柯看玉蕤。 忽见客来花下坐, 惊飞。 踏散芳英落酒卮。 痛饮又能诗。 坐客无毡醉不知。 花谢酒阑春到也, 离离, 一点微酸已着枝。

    【nán xiāng zǐ 】 méi huā cí hé yáng yuán sù hán què mǎn shū lí , zhēng bào hán kē kàn yù ruí 。 hū jiàn kè lái huā xià zuò , jīng fēi 。 tà sàn fāng yīng luò jiǔ zhī 。 tòng yǐn yòu néng shī 。 zuò kè wú zhān zuì bú zhī 。 huā xiè jiǔ lán chūn dào yě , lí lí , yī diǎn wēi suān yǐ zhe zhī 。