1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

孟浩然的诗词全集

共收录了327首诗词作品

孟浩然简介

孟浩然(689─740),本名浩,字浩然,襄州襄阳(今湖北襄樊市)人。早年隐居家乡襄阳附近的鹿门山,闭门读书,以诗自娱。曾游历长江南北各地,巴蜀、吴越、湘赣等地都留下了他的足迹。四十岁时游长安,应进士不第。张九龄镇荆州时,署其为荆州从事,不久,患疽而卒,终年五十二岁。他是盛唐山水田园诗派的主要作家之一。诗与王维齐名,号王孟。其诗每无意求工而清超越俗,正复出人意表,清闲浅淡中,自有泉流石上,风来松下之音。有《孟浩然集》。
展开查看所有  

孟浩然诗集大全

  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    落景余清辉,轻桡弄溪渚。
    澄明爱水物,临泛何容与。
    白首垂钓翁,新妆浣纱女。
    相看似相识,脉脉不得语。

    luò jǐng yú qīng huī ,qīng ráo nòng xī zhǔ 。
    chéng míng ài shuǐ wù ,lín fàn hé róng yǔ 。
    bái shǒu chuí diào wēng ,xīn zhuāng huàn shā nǚ 。
    xiàng kàn sì xiàng shí ,mò mò bú dé yǔ 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    送君不相见,日暮独愁绪。江上空裴回,天边迷处所。
    郡邑经樊邓,山河入嵩汝。蒲轮去渐遥,石径徒延伫。

    sòng jun1 bú xiàng jiàn ,rì mù dú chóu xù 。jiāng shàng kōng péi huí ,tiān biān mí chù suǒ 。
    jun4 yì jīng fán dèng ,shān hé rù sōng rǔ 。pú lún qù jiàn yáo ,shí jìng tú yán zhù 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    太虚生月晕,舟子知天风。
    挂席候明发,渺漫平湖中。
    中流见匡阜,势压九江雄。
    黯黮凝黛色,峥嵘当曙空。
    香炉初上日,瀑水喷成虹。
    久欲追尚子,况兹怀远公。
    我来限于役,未暇息微躬。
    淮海途将半,星霜岁欲穷。
    寄言岩栖者,毕趣当来同。

    tài xū shēng yuè yūn ,zhōu zǐ zhī tiān fēng 。
    guà xí hòu míng fā ,miǎo màn píng hú zhōng 。
    zhōng liú jiàn kuāng fù ,shì yā jiǔ jiāng xióng 。
    àn dǎn níng dài sè ,zhēng róng dāng shǔ kōng 。
    xiāng lú chū shàng rì ,bào shuǐ pēn chéng hóng 。
    jiǔ yù zhuī shàng zǐ ,kuàng zī huái yuǎn gōng 。
    wǒ lái xiàn yú yì ,wèi xiá xī wēi gōng 。
    huái hǎi tú jiāng bàn ,xīng shuāng suì yù qióng 。
    jì yán yán qī zhě ,bì qù dāng lái tóng 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    仙穴逢羽人,停舻向前拜。问余涉风水,何处远行迈。
    登陆寻天台,顺流下吴会。兹山夙所尚,安得问灵怪。
    上逼青天高,俯临沧海大。鸡鸣见日出,常觌仙人旆。
    往来赤城中,逍遥白云外。莓苔异人间,瀑布当空界。
    福庭长自然,华顶旧称最。永此从之游,何当济所届。

    xiān xué féng yǔ rén ,tíng lú xiàng qián bài 。wèn yú shè fēng shuǐ ,hé chù yuǎn háng mài 。
    dēng lù xún tiān tái ,shùn liú xià wú huì 。zī shān sù suǒ shàng ,ān dé wèn líng guài 。
    shàng bī qīng tiān gāo ,fǔ lín cāng hǎi dà 。jī míng jiàn rì chū ,cháng dí xiān rén pèi 。
    wǎng lái chì chéng zhōng ,xiāo yáo bái yún wài 。méi tái yì rén jiān ,bào bù dāng kōng jiè 。
    fú tíng zhǎng zì rán ,huá dǐng jiù chēng zuì 。yǒng cǐ cóng zhī yóu ,hé dāng jì suǒ jiè 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    清晓因兴来,乘流越江岘。沙禽近方识,浦树遥莫辨。
    渐至鹿门山,山明翠微浅。岩潭多屈曲,舟楫屡回转。
    昔闻庞德公,采药遂不返。金涧饵芝朮,石床卧苔藓。
    纷吾感耆旧,结揽事攀践。隐迹今尚存,高风邈已远。
    白云何时去,丹桂空偃蹇。探讨意未穷,回艇夕阳晚。

    qīng xiǎo yīn xìng lái ,chéng liú yuè jiāng xiàn 。shā qín jìn fāng shí ,pǔ shù yáo mò biàn 。
    jiàn zhì lù mén shān ,shān míng cuì wēi qiǎn 。yán tán duō qū qǔ ,zhōu jí lǚ huí zhuǎn 。
    xī wén páng dé gōng ,cǎi yào suí bú fǎn 。jīn jiàn ěr zhī zhú ,shí chuáng wò tái xiǎn 。
    fēn wú gǎn qí jiù ,jié lǎn shì pān jiàn 。yǐn jì jīn shàng cún ,gāo fēng miǎo yǐ yuǎn 。
    bái yún hé shí qù ,dān guì kōng yǎn jiǎn 。tàn tǎo yì wèi qióng ,huí tǐng xī yáng wǎn 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    以我越乡客,逢君谪居者。分飞黄鹤楼,流落苍梧野。
    驿使乘云去,征帆沿溜下。不知从此分,还袂何时把。

    yǐ wǒ yuè xiāng kè ,féng jun1 zhé jū zhě 。fèn fēi huáng hè lóu ,liú luò cāng wú yě 。
    yì shǐ chéng yún qù ,zhēng fān yán liū xià 。bú zhī cóng cǐ fèn ,hái mèi hé shí bǎ 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    弊庐隔尘喧,惟先养恬素。
    卜邻近三径,植果盈千树。
    粤余任推迁,三十犹未遇。
    书剑时将晚,丘园日已暮。
    晨兴自多怀,昼坐常寡悟。
    冲天羡鸿鹄,争食羞鸡鹜。
    望断金马门,劳歌采樵路。
    乡曲无知己,朝端乏亲故。
    谁能为扬雄,一荐甘泉赋。

    bì lú gé chén xuān ,wéi xiān yǎng tián sù 。
    bo lín jìn sān jìng ,zhí guǒ yíng qiān shù 。
    yuè yú rèn tuī qiān ,sān shí yóu wèi yù 。
    shū jiàn shí jiāng wǎn ,qiū yuán rì yǐ mù 。
    chén xìng zì duō huái ,zhòu zuò cháng guǎ wù 。
    chōng tiān xiàn hóng hú ,zhēng shí xiū jī wù 。
    wàng duàn jīn mǎ mén ,láo gē cǎi qiáo lù 。
    xiāng qǔ wú zhī jǐ ,cháo duān fá qīn gù 。
    shuí néng wéi yáng xióng ,yī jiàn gān quán fù 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    闲居枕清洛,左右接大野。门庭无杂宾,车辙多长者。
    是时方盛夏,风物自潇洒。五日休沐归,相携竹林下。
    开襟成欢趣,对酒不能罢。烟暝栖鸟迷,余将归白社。

    xián jū zhěn qīng luò ,zuǒ yòu jiē dà yě 。mén tíng wú zá bīn ,chē zhé duō zhǎng zhě 。
    shì shí fāng shèng xià ,fēng wù zì xiāo sǎ 。wǔ rì xiū mù guī ,xiàng xié zhú lín xià 。
    kāi jīn chéng huān qù ,duì jiǔ bú néng bà 。yān míng qī niǎo mí ,yú jiāng guī bái shè 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    采樵人深山,山深树重叠。桥崩卧槎拥,路险垂藤接。
    日落伴将稀,山风拂萝衣。长歌负轻策,平野望烟归。

    cǎi qiáo rén shēn shān ,shān shēn shù zhòng dié 。qiáo bēng wò chá yōng ,lù xiǎn chuí téng jiē 。
    rì luò bàn jiāng xī ,shān fēng fú luó yī 。zhǎng gē fù qīng cè ,píng yě wàng yān guī 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    归来卧青山,常梦游清都。漆园有傲吏,惠好在招呼。
    书幌神仙箓,画屏山海图。酌霞复对此,宛似入蓬壶。

    guī lái wò qīng shān ,cháng mèng yóu qīng dōu 。qī yuán yǒu ào lì ,huì hǎo zài zhāo hū 。
    shū huǎng shén xiān lù ,huà píng shān hǎi tú 。zhuó xiá fù duì cǐ ,wǎn sì rù péng hú 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    伏枕旧游旷,笙簧劳梦思。平生重交结,迨此令人疑。
    冰室无暖气,炎云空赫曦。隙驹不暂驻,日听凉蝉悲。
    壮图哀未立,斑白恨吾衰。夫子自南楚,缅怀嵩汝期。
    顾予衡茅下,兼致禀物资。脱分趋庭礼,殷勤伐木诗。
    脱君车前鞅,设我园中葵。斗酒须寒兴,明朝难重持。

    fú zhěn jiù yóu kuàng ,shēng huáng láo mèng sī 。píng shēng zhòng jiāo jié ,dài cǐ lìng rén yí 。
    bīng shì wú nuǎn qì ,yán yún kōng hè xī 。xì jū bú zàn zhù ,rì tīng liáng chán bēi 。
    zhuàng tú āi wèi lì ,bān bái hèn wú shuāi 。fū zǐ zì nán chǔ ,miǎn huái sōng rǔ qī 。
    gù yǔ héng máo xià ,jiān zhì bǐng wù zī 。tuō fèn qū tíng lǐ ,yīn qín fá mù shī 。
    tuō jun1 chē qián yāng ,shè wǒ yuán zhōng kuí 。dòu jiǔ xū hán xìng ,míng cháo nán zhòng chí 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    大江分九流,淼淼成水乡。舟子乘利涉,往来至浔阳。
    因之泛五湖,流浪经三湘。观涛壮枚发,吊屈痛沉湘。
    魏阙心恒在,金门诏不忘。遥怜上林雁,冰泮也回翔。

    dà jiāng fèn jiǔ liú ,miǎo miǎo chéng shuǐ xiāng 。zhōu zǐ chéng lì shè ,wǎng lái zhì xún yáng 。
    yīn zhī fàn wǔ hú ,liú làng jīng sān xiāng 。guān tāo zhuàng méi fā ,diào qū tòng chén xiāng 。
    wèi què xīn héng zài ,jīn mén zhào bú wàng 。yáo lián shàng lín yàn ,bīng pàn yě huí xiáng 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    窈窕夕阳佳,丰茸春色好。欲觅淹留处,无过狭斜道。
    绮席卷龙须,香杯浮玛瑙。北林积修树,南池生别岛。
    手拨金翠花,心迷玉红草。谈笑光六义,发论明三倒。
    座非陈子惊,门还魏公扫。荣辱应无间,欢娱当共保。

    yǎo tiǎo xī yáng jiā ,fēng róng chūn sè hǎo 。yù mì yān liú chù ,wú guò xiá xié dào 。
    qǐ xí juàn lóng xū ,xiāng bēi fú mǎ nǎo 。běi lín jī xiū shù ,nán chí shēng bié dǎo 。
    shǒu bō jīn cuì huā ,xīn mí yù hóng cǎo 。tán xiào guāng liù yì ,fā lùn míng sān dǎo 。
    zuò fēi chén zǐ jīng ,mén hái wèi gōng sǎo 。róng rǔ yīng wú jiān ,huān yú dāng gòng bǎo 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    闲归日无事,云卧昼不起。有客款柴扉,自云巢居子。
    居闲好芝朮,采药来城市。家在鹿门山,常游涧泽水。
    手持白羽扇,脚步青芒履。闻道鹤书征,临流还洗耳。

    xián guī rì wú shì ,yún wò zhòu bú qǐ 。yǒu kè kuǎn chái fēi ,zì yún cháo jū zǐ 。
    jū xián hǎo zhī zhú ,cǎi yào lái chéng shì 。jiā zài lù mén shān ,cháng yóu jiàn zé shuǐ 。
    shǒu chí bái yǔ shàn ,jiǎo bù qīng máng lǚ 。wén dào hè shū zhēng ,lín liú hái xǐ ěr 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    东旭早光芒,渚禽已惊聒。卧闻渔浦口,桡声暗相拨。
    日出气象分,始知江湖阔。美人常晏起,照影弄流沫。
    饮水畏惊猿,祭鱼时见獭。舟行自无闷,况值晴景豁。

    dōng xù zǎo guāng máng ,zhǔ qín yǐ jīng guō 。wò wén yú pǔ kǒu ,ráo shēng àn xiàng bō 。
    rì chū qì xiàng fèn ,shǐ zhī jiāng hú kuò 。měi rén cháng yàn qǐ ,zhào yǐng nòng liú mò 。
    yǐn shuǐ wèi jīng yuán ,jì yú shí jiàn tǎ 。zhōu háng zì wú mèn ,kuàng zhí qíng jǐng huō 。

    辞赋,