1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

孟浩然的诗词全集

共收录了327首诗词作品

孟浩然简介

孟浩然(689─740),本名浩,字浩然,襄州襄阳(今湖北襄樊市)人。早年隐居家乡襄阳附近的鹿门山,闭门读书,以诗自娱。曾游历长江南北各地,巴蜀、吴越、湘赣等地都留下了他的足迹。四十岁时游长安,应进士不第。张九龄镇荆州时,署其为荆州从事,不久,患疽而卒,终年五十二岁。他是盛唐山水田园诗派的主要作家之一。诗与王维齐名,号王孟。其诗每无意求工而清超越俗,正复出人意表,清闲浅淡中,自有泉流石上,风来松下之音。有《孟浩然集》。
展开查看所有  

孟浩然诗集大全

  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    所思在建业,欲往大江深。日夕望京口,烟波愁我心。
    心驰茅山洞,目极枫树林。不见少微星,星霜劳夜吟。

    suǒ sī zài jiàn yè ,yù wǎng dà jiāng shēn 。rì xī wàng jīng kǒu ,yān bō chóu wǒ xīn 。
    xīn chí máo shān dòng ,mù jí fēng shù lín 。bú jiàn shǎo wēi xīng ,xīng shuāng láo yè yín 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    从禽非吾乐,不好云梦田。岁暮登城望,偏令乡思悬。
    公卿有几几,车骑何翩翩。世禄金张贵,官曹幕府贤。
    顺时行杀气,飞刃争割鲜。十里届宾馆,征声匝妓筵。
    高标回落日,平楚散芳烟。何意狂歌客,从公亦在旃。

    cóng qín fēi wú lè ,bú hǎo yún mèng tián 。suì mù dēng chéng wàng ,piān lìng xiāng sī xuán 。
    gōng qīng yǒu jǐ jǐ ,chē qí hé piān piān 。shì lù jīn zhāng guì ,guān cáo mù fǔ xián 。
    shùn shí háng shā qì ,fēi rèn zhēng gē xiān 。shí lǐ jiè bīn guǎn ,zhēng shēng zā jì yàn 。
    gāo biāo huí luò rì ,píng chǔ sàn fāng yān 。hé yì kuáng gē kè ,cóng gōng yì zài zhān 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    维先自邹鲁,家世重儒风。诗礼袭遗训,趋庭沾末躬。
    昼夜常自强,词翰颇亦工。三十既成立,嗟吁命不通。
    慈亲向羸老,喜惧在深衷。甘脆朝不足,箪瓢夕屡空。
    执鞭慕夫子,捧檄怀毛公。感激遂弹冠,安能守固穷。
    当途诉知己,投刺匪求蒙。秦楚邈离异,翻飞何日同。

    wéi xiān zì zōu lǔ ,jiā shì zhòng rú fēng 。shī lǐ xí yí xùn ,qū tíng zhān mò gōng 。
    zhòu yè cháng zì qiáng ,cí hàn pō yì gōng 。sān shí jì chéng lì ,jiē yù mìng bú tōng 。
    cí qīn xiàng léi lǎo ,xǐ jù zài shēn zhōng 。gān cuì cháo bú zú ,dān piáo xī lǚ kōng 。
    zhí biān mù fū zǐ ,pěng xí huái máo gōng 。gǎn jī suí dàn guàn ,ān néng shǒu gù qióng 。
    dāng tú sù zhī jǐ ,tóu cì fěi qiú méng 。qín chǔ miǎo lí yì ,fān fēi hé rì tóng 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    幼闻无生理,常欲观此身。心迹罕兼遂,崎岖多在尘。
    晚途归旧壑,偶与支公邻。导以微妙法,结为清净因。
    烦恼业顿舍,山林情转殷。朝来问疑义,夕话得清真。
    墨妙称古绝,词华惊世人。禅房闭虚静,花药连冬春。
    平石藉琴砚,落泉洒衣巾。欲知冥灭意,朝夕海鸥驯。

    yòu wén wú shēng lǐ ,cháng yù guān cǐ shēn 。xīn jì hǎn jiān suí ,qí qū duō zài chén 。
    wǎn tú guī jiù hè ,ǒu yǔ zhī gōng lín 。dǎo yǐ wēi miào fǎ ,jié wéi qīng jìng yīn 。
    fán nǎo yè dùn shě ,shān lín qíng zhuǎn yīn 。cháo lái wèn yí yì ,xī huà dé qīng zhēn 。
    mò miào chēng gǔ jué ,cí huá jīng shì rén 。chán fáng bì xū jìng ,huā yào lián dōng chūn 。
    píng shí jiè qín yàn ,luò quán sǎ yī jīn 。yù zhī míng miè yì ,cháo xī hǎi ōu xùn 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    悠悠清江水,水落沙屿出。回潭石下深,绿筱岸傍密。
    鲛人潜不见,渔父歌自逸。忆与君别时,泛舟如昨日。
    夕阳开返照,中坐兴非一。南望鹿门山,归来恨如失。

    yōu yōu qīng jiāng shuǐ ,shuǐ luò shā yǔ chū 。huí tán shí xià shēn ,lǜ xiǎo àn bàng mì 。
    jiāo rén qián bú jiàn ,yú fù gē zì yì 。yì yǔ jun1 bié shí ,fàn zhōu rú zuó rì 。
    xī yáng kāi fǎn zhào ,zhōng zuò xìng fēi yī 。nán wàng lù mén shān ,guī lái hèn rú shī 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    山光忽西落,池月渐东上。
    散发乘夕凉,开轩卧闲敞。
    荷风送香气,竹露滴清响。
    欲取鸣琴弹,恨无知音赏。
    感此怀故人,中宵劳梦想。(中宵 一作:终)

    shān guāng hū xī luò ,chí yuè jiàn dōng shàng 。
    sàn fā chéng xī liáng ,kāi xuān wò xián chǎng 。
    hé fēng sòng xiāng qì ,zhú lù dī qīng xiǎng 。
    yù qǔ míng qín dàn ,hèn wú zhī yīn shǎng 。
    gǎn cǐ huái gù rén ,zhōng xiāo láo mèng xiǎng 。(zhōng xiāo yī zuò :zhōng )

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    南陌春将晚,北窗犹卧病。林园久不游,草木一何盛。
    狭迳花障迷,闲庭竹扫净。翠羽戏兰苕,赪鳞动荷柄。
    念我平生好,江乡远从政。云山阻梦思,衾枕劳歌咏。
    歌咏复何为,同心恨别离。世途皆自媚,流俗寡相知。
    贾谊才空逸,安仁鬓欲丝。遥情每东注,奔晷复西驰。
    常恐填沟壑,无由振羽仪。穷通若有命,欲向论中推。

    nán mò chūn jiāng wǎn ,běi chuāng yóu wò bìng 。lín yuán jiǔ bú yóu ,cǎo mù yī hé shèng 。
    xiá jìng huā zhàng mí ,xián tíng zhú sǎo jìng 。cuì yǔ xì lán tiáo ,chēng lín dòng hé bǐng 。
    niàn wǒ píng shēng hǎo ,jiāng xiāng yuǎn cóng zhèng 。yún shān zǔ mèng sī ,qīn zhěn láo gē yǒng 。
    gē yǒng fù hé wéi ,tóng xīn hèn bié lí 。shì tú jiē zì mèi ,liú sú guǎ xiàng zhī 。
    jiǎ yì cái kōng yì ,ān rén bìn yù sī 。yáo qíng měi dōng zhù ,bēn guǐ fù xī chí 。
    cháng kǒng tián gōu hè ,wú yóu zhèn yǔ yí 。qióng tōng ruò yǒu mìng ,yù xiàng lùn zhōng tuī 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    秋空明月悬,光彩露沾湿。惊鹊栖未定,飞萤卷帘入。
    庭槐寒影疏,邻杵夜声急。佳期旷何许,望望空伫立。

    qiū kōng míng yuè xuán ,guāng cǎi lù zhān shī 。jīng què qī wèi dìng ,fēi yíng juàn lián rù 。
    tíng huái hán yǐng shū ,lín chǔ yè shēng jí 。jiā qī kuàng hé xǔ ,wàng wàng kōng zhù lì 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    北山白云里,隐者自怡悦。
    相望试登高,心随雁飞灭。
    愁因薄暮起,兴是清秋发。
    时见归村人,沙行渡头歇。
    天边树若荠,江畔洲如月。
    何当载酒来,共醉重阳节。

    běi shān bái yún lǐ ,yǐn zhě zì yí yuè 。
    xiàng wàng shì dēng gāo ,xīn suí yàn fēi miè 。
    chóu yīn báo mù qǐ ,xìng shì qīng qiū fā 。
    shí jiàn guī cūn rén ,shā háng dù tóu xiē 。
    tiān biān shù ruò qí ,jiāng pàn zhōu rú yuè 。
    hé dāng zǎi jiǔ lái ,gòng zuì zhòng yáng jiē 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    吾昔与尔辈,读书常闭门。未尝冒湍险,岂顾垂堂言。
    自此历江湖,辛勤难具论。往来行旅弊,开凿禹功存。
    壁立千峰峻,潈流万壑奔。我来凡几宿,无夕不闻猿。
    浦上摇归恋,舟中失梦魂。泪沾明月峡,心断鶺鴒原。
    离阔星难聚,秋深露已繁。因君下南楚,书此示乡园。

    wú xī yǔ ěr bèi ,dú shū cháng bì mén 。wèi cháng mào tuān xiǎn ,qǐ gù chuí táng yán 。
    zì cǐ lì jiāng hú ,xīn qín nán jù lùn 。wǎng lái háng lǚ bì ,kāi záo yǔ gōng cún 。
    bì lì qiān fēng jun4 ,zóng liú wàn hè bēn 。wǒ lái fán jǐ xiǔ ,wú xī bú wén yuán 。
    pǔ shàng yáo guī liàn ,zhōu zhōng shī mèng hún 。lèi zhān míng yuè xiá ,xīn duàn jí líng yuán 。
    lí kuò xīng nán jù ,qiū shēn lù yǐ fán 。yīn jun1 xià nán chǔ ,shū cǐ shì xiāng yuán 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    枳棘君尚栖,匏瓜吾岂系。念离当夏首,漂泊指炎裔。
    江海非堕游,田园失归计。定山既早发,渔浦亦宵济。
    泛泛随波澜,行行任舻枻。故林日已远,群木坐成翳。
    羽人在丹丘,吾亦从此逝。

    zhǐ jí jun1 shàng qī ,páo guā wú qǐ xì 。niàn lí dāng xià shǒu ,piāo bó zhǐ yán yì 。
    jiāng hǎi fēi duò yóu ,tián yuán shī guī jì 。dìng shān jì zǎo fā ,yú pǔ yì xiāo jì 。
    fàn fàn suí bō lán ,háng háng rèn lú yì 。gù lín rì yǐ yuǎn ,qún mù zuò chéng yì 。
    yǔ rén zài dān qiū ,wú yì cóng cǐ shì 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    吾观鹪鹩赋,君负王佐才。惜无金张援,十上空归来。
    弃置乡园老,翻飞羽翼摧。故人今在位,岐路莫迟回。

    wú guān jiāo liáo fù ,jun1 fù wáng zuǒ cái 。xī wú jīn zhāng yuán ,shí shàng kōng guī lái 。
    qì zhì xiāng yuán lǎo ,fān fēi yǔ yì cuī 。gù rén jīn zài wèi ,qí lù mò chí huí 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    朝游访名山,山远在空翠。氛氲亘百里,日入行始至。
    杖策寻故人,解鞭暂停骑。石门殊豁险,篁径转森邃。
    法侣欣相逢,清谈晓不寐。平生慕真隐,累日探奇异。
    野老朝入田,山僧暮归寺。松泉多逸响,苔壁饶古意。
    谷口闻钟声,林端识香气。愿言投此山,身世两相弃。

    cháo yóu fǎng míng shān ,shān yuǎn zài kōng cuì 。fēn yūn gèn bǎi lǐ ,rì rù háng shǐ zhì 。
    zhàng cè xún gù rén ,jiě biān zàn tíng qí 。shí mén shū huō xiǎn ,huáng jìng zhuǎn sēn suì 。
    fǎ lǚ xīn xiàng féng ,qīng tán xiǎo bú mèi 。píng shēng mù zhēn yǐn ,lèi rì tàn qí yì 。
    yě lǎo cháo rù tián ,shān sēng mù guī sì 。sōng quán duō yì xiǎng ,tái bì ráo gǔ yì 。
    gǔ kǒu wén zhōng shēng ,lín duān shí xiāng qì 。yuàn yán tóu cǐ shān ,shēn shì liǎng xiàng qì 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    五色怜凤雏,南飞适鹧鸪。楚人不相识,何处求椅梧。
    去去日千里,茫茫天一隅。安能与斥鷃,决起但枪榆。

    wǔ sè lián fèng chú ,nán fēi shì zhè gū 。chǔ rén bú xiàng shí ,hé chù qiú yǐ wú 。
    qù qù rì qiān lǐ ,máng máng tiān yī yú 。ān néng yǔ chì yàn ,jué qǐ dàn qiāng yú 。

    辞赋,
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    西山多奇状,秀出倚前楹。停午收彩翠,夕阳照分明。
    吾师住其下,禅坐证无生。结庐就嵌窟,剪苕通往行。
    谈空对樵叟,授法与山精。日暮方辞去,田园归冶城。

    xī shān duō qí zhuàng ,xiù chū yǐ qián yíng 。tíng wǔ shōu cǎi cuì ,xī yáng zhào fèn míng 。
    wú shī zhù qí xià ,chán zuò zhèng wú shēng 。jié lú jiù qiàn kū ,jiǎn tiáo tōng wǎng háng 。
    tán kōng duì qiáo sǒu ,shòu fǎ yǔ shān jīng 。rì mù fāng cí qù ,tián yuán guī yě chéng 。

    辞赋,