1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

刘克庄的诗词全集

共收录了226首诗词作品

刘克庄简介

刘克庄(1187-1269)初名灼,字潜夫,号后村,莆田(今属福建)人。嘉定二年(1209)以郊恩补将仕郎,次年调靖安主簿。先后为江淮制置使李珏、广西经略安抚使胡槻辟置幕府。宝庆元年(1225)知建阳县。以言官笺克庄《落梅诗》,激怒史弥远,卷入江湖诗案,经郑清之力辩得释。端平初,真德秀帅闽,辟为帅司参议官。次年,迁枢密院编修官兼权侍右郎官。嘉熙间,历知袁州、广东提举,升转运使兼提举市舶使。淳祐六年(1246),入对,首论右相史嵩之奸,赐同进士出身,除秘书少监兼国史院编修官兼实录院检讨官。迁御史兼崇政殿说书,暂兼中书舍人。因拒为史嵩之除观文殿大学士致仕草制,被劾罢。十一年春,入朝为起居舍人兼侍讲,仅半年又被罢。景定元年(1260),再入朝,历除秘书监,起居郎兼权中书舍人,权工部尚书兼侍读,出知建宁府。五年,以焕章阁学士致仕。咸淳五年卒,年八十三。谥文定。林希逸为撰行状,洪天锡为撰墓志铭。克庄一生四立朝,敷奏剀切,有直声。诗学晚唐,为江湖派大家,有《后村先生大全集》二百卷,内长短句五卷,别出单行者有汲古阁本《后村别调》一卷,《彊村丛书》本《后村长短句》五卷。杨慎《词品》卷五:「《后村别调》一卷,大抵直致近俗,效稼轩而不及也。」陈廷焯《云韶集评》:「潜夫感激豪宕,其词与安国相伯仲,去稼轩虽远,正不必让刘(过)、蒋(捷)。世人多好推刘、蒋,直以为稼轩后劲,何也·」刘熙载《艺概》卷四:「刘后村词,旨正有语有致。其《贺新郎·席上闻歌有感》云:『粗识国风关睢乱,羞学流莺百啭。总不涉闺情春怨。』又云:『我有平生离鸾操,颇哀而不愠微而婉。』意殆寓其词品耶。」冯煦《蒿庵论词》:「后村词与放翁、稼轩,犹鼎三足。其生于南渡,拳拳君国,似放翁。志在有为,不欲以词人自域,似稼轩。」刘克庄是南宋后期重要的辛派词人。词集名《后村长短句》。刘克庄以独具一格的创作,雄踞南宋词坛。《后村词》表现了作家爱国主义的思想感情。他在词中表现对国家、民族命运的关心,对北方故土的怀念,以及个人理想抱负不能实现的感慨。如《玉楼春》中「男儿西北有神州,莫滴水西桥畔泪」等名句,写得爱国情深,苍凉沉郁。《贺新郎·送陈真州子华》一词谴责南宋统治者不联合北方义军进行抗金斗争,只知苟且偷安。而自己却壮志难酬。明人杨慎《词品》中称其「壮语亦可起懦」。还有一些词表现出关心民生疾苦,并为民请命。《后村词》不屑于刻红剪翠,但也不乏清切婉丽之作。有的词作思想较为消极颓丧。刘克庄和刘过、刘辰翁并称辛派「三刘」。他继承了辛词爱国主义的传统和豪放雄浑的艺术风格,在「三刘」中成就最高。《后村词》学习辛弃疾,说理叙事,运用自如,但有时议论过多。著述宏富,今存有《后村先生大全集》,其中有诗5000多首,词200多首,《诗话》4集及许多散文。作品体裁丰富,题材广泛。他长期闲赋乡居,对莆田的社会生活、民俗风情有细腻的观察、较深的了解,并将之反映于作品中。它的不少诗词形象生动地描绘了南宋莆田地区的杂剧、百戏,具有很高的艺术价值和史料价值。
展开查看所有  

刘克庄诗集大全

  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    天上人间,好时节、无过初夏。君记取、瞿昙生后,纯阳来也。风骨清_如野鹤,门庭低小才旋马。更旁无红粉有青奴,堪娱夜。
    鲸口吸,银瓶泻。蝇头字,篝灯写。数而今铁笔,谁如公者。便合去开丞相阁,未应牵入耆英社。待调羹事了却归来,寻前话。

    tiān shàng rén jiān ,hǎo shí jiē 、wú guò chū xià 。jun1 jì qǔ 、qú tán shēng hòu ,chún yáng lái yě 。fēng gǔ qīng _rú yě hè ,mén tíng dī xiǎo cái xuán mǎ 。gèng páng wú hóng fěn yǒu qīng nú ,kān yú yè 。
    jīng kǒu xī ,yín píng xiè 。yíng tóu zì ,gōu dēng xiě 。shù ér jīn tiě bǐ ,shuí rú gōng zhě 。biàn hé qù kāi chéng xiàng gé ,wèi yīng qiān rù qí yīng shè 。dài diào gēng shì le què guī lái ,xún qián huà 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    鹤驭来时,长占定、一年清绝。九万里、纤云收尽,帝青空阔。月露偏为丹桂地,风霜欲放黄花节。听玉笙、缥缈度侯山,吹初彻。
    曾直把,龙鳞批。曾戏取,鲸牙拔。向绛河濯足,咸池晞发。俗子底量吾辈事,天仙不在_儒列。世岂无、瑶草与蟠桃,堪攀掇。

    hè yù lái shí ,zhǎng zhàn dìng 、yī nián qīng jué 。jiǔ wàn lǐ 、xiān yún shōu jìn ,dì qīng kōng kuò 。yuè lù piān wéi dān guì dì ,fēng shuāng yù fàng huáng huā jiē 。tīng yù shēng 、piāo miǎo dù hóu shān ,chuī chū chè 。
    céng zhí bǎ ,lóng lín pī 。céng xì qǔ ,jīng yá bá 。xiàng jiàng hé zhuó zú ,xián chí xī fā 。sú zǐ dǐ liàng wú bèi shì ,tiān xiān bú zài _rú liè 。shì qǐ wú 、yáo cǎo yǔ pán táo ,kān pān duō 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    屈指耆英,谁似得、三朝元老。尚留个、管夷吾在,何忧江表。世道方占公出处,裔夷争问今年貌。怎不移、此手整乾坤,长闲了。
    灵寿却,斑衣绕。如瓶李,如瓜枣。把禅龛闭定,怕蒲轮到。师尚父年浑未艾,中书令考犹为少。看画盆、岁岁浴曾玄,添怀抱。

    qū zhǐ qí yīng ,shuí sì dé 、sān cháo yuán lǎo 。shàng liú gè 、guǎn yí wú zài ,hé yōu jiāng biǎo 。shì dào fāng zhàn gōng chū chù ,yì yí zhēng wèn jīn nián mào 。zěn bú yí 、cǐ shǒu zhěng qián kūn ,zhǎng xián le 。
    líng shòu què ,bān yī rào 。rú píng lǐ ,rú guā zǎo 。bǎ chán kān bì dìng ,pà pú lún dào 。shī shàng fù nián hún wèi ài ,zhōng shū lìng kǎo yóu wéi shǎo 。kàn huà pén 、suì suì yù céng xuán ,tiān huái bào 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    怪雨盲风,留不住江边行色。烦问讯、冥鸿高士,钓鳌词客。千百年传吾辈语,二三子系斯文脉。听王郎一曲玉箫声,凄金石。
    晞发处,怡山碧;垂钓处,沧溟白。笑而今拙宦,他年遗直。只愿常留相见面,未宜轻屈平生膝。有狂谈欲吐且休休,惊邻壁。

    guài yǔ máng fēng ,liú bú zhù jiāng biān háng sè 。fán wèn xùn 、míng hóng gāo shì ,diào áo cí kè 。qiān bǎi nián chuán wú bèi yǔ ,èr sān zǐ xì sī wén mò 。tīng wáng láng yī qǔ yù xiāo shēng ,qī jīn shí 。
    xī fā chù ,yí shān bì ;chuí diào chù ,cāng míng bái 。xiào ér jīn zhuō huàn ,tā nián yí zhí 。zhī yuàn cháng liú xiàng jiàn miàn ,wèi yí qīng qū píng shēng xī 。yǒu kuáng tán yù tǔ qiě xiū xiū ,jīng lín bì 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    笳鼓春城,处处有、丰年语笑。浑忘却、金莲前导,青藜下照。白雪唱来偏寡和,朱颜老去难重少。羡遨头、四十已专城,真英妙。
    奎文宠,崇儒教。田毛喜,宽租诏。有舂陵之什,无潮州表。怪雨盲风稀发作,华星秋月争光耀。看来年、此夜侍端门,开佳兆。

    jiā gǔ chūn chéng ,chù chù yǒu 、fēng nián yǔ xiào 。hún wàng què 、jīn lián qián dǎo ,qīng lí xià zhào 。bái xuě chàng lái piān guǎ hé ,zhū yán lǎo qù nán zhòng shǎo 。xiàn áo tóu 、sì shí yǐ zhuān chéng ,zhēn yīng miào 。
    kuí wén chǒng ,chóng rú jiāo 。tián máo xǐ ,kuān zū zhào 。yǒu chōng líng zhī shí ,wú cháo zhōu biǎo 。guài yǔ máng fēng xī fā zuò ,huá xīng qiū yuè zhēng guāng yào 。kàn lái nián 、cǐ yè shì duān mén ,kāi jiā zhào 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    往日封章,曾耸动、君王颜色。今似得、三闾公子,四明狂客。古不能箝言者口,天方欲寿中朝脉。算人间、岂有病无医,须针石。
    年冉冉,袍犹碧。心耿耿,头先白。笑臣舒迂缓,臣山愚直。拂袖归来羞炙手,望尘拜了难伸膝。把富春濑与首阳山,图斋壁。

    wǎng rì fēng zhāng ,céng sǒng dòng 、jun1 wáng yán sè 。jīn sì dé 、sān lǘ gōng zǐ ,sì míng kuáng kè 。gǔ bú néng qián yán zhě kǒu ,tiān fāng yù shòu zhōng cháo mò 。suàn rén jiān 、qǐ yǒu bìng wú yī ,xū zhēn shí 。
    nián rǎn rǎn ,páo yóu bì 。xīn gěng gěng ,tóu xiān bái 。xiào chén shū yū huǎn ,chén shān yú zhí 。fú xiù guī lái xiū zhì shǒu ,wàng chén bài le nán shēn xī 。bǎ fù chūn lài yǔ shǒu yáng shān ,tú zhāi bì 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    奎墨西来,落笔处、亲蒙天笑。谁信道、郡人生怕,福星移照。宾客唱予还和汝,使君安老兼怀少。况醉能同乐醒能文,新腔妙。
    无诸国,渐声教。元结辈,宣明诏。恍梦中辽鹤,重来华表。一盏勘书殊简径,万灯侍辇曾荣耀。怪晴檐、乾鹊语查查,公归兆。

    kuí mò xī lái ,luò bǐ chù 、qīn méng tiān xiào 。shuí xìn dào 、jun4 rén shēng pà ,fú xīng yí zhào 。bīn kè chàng yǔ hái hé rǔ ,shǐ jun1 ān lǎo jiān huái shǎo 。kuàng zuì néng tóng lè xǐng néng wén ,xīn qiāng miào 。
    wú zhū guó ,jiàn shēng jiāo 。yuán jié bèi ,xuān míng zhào 。huǎng mèng zhōng liáo hè ,zhòng lái huá biǎo 。yī zhǎn kān shū shū jiǎn jìng ,wàn dēng shì niǎn céng róng yào 。guài qíng yán 、qián què yǔ chá chá ,gōng guī zhào 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    八十加三,人尽讶、还童返少。争信道、夜舂晓织,总曾经了。凛凛共姜当日誓,谆谆孟母平生教。到如今、象服拥鱼轩,天之报。
    如船藕,如瓜枣。斑衣舞,金钟_。望秋宵一点,老人星照。尘世少如娘福寿,上苍知得儿忠孝。待看他、孙子又生孙,添怀抱。

    bā shí jiā sān ,rén jìn yà 、hái tóng fǎn shǎo 。zhēng xìn dào 、yè chōng xiǎo zhī ,zǒng céng jīng le 。lǐn lǐn gòng jiāng dāng rì shì ,zhūn zhūn mèng mǔ píng shēng jiāo 。dào rú jīn 、xiàng fú yōng yú xuān ,tiān zhī bào 。
    rú chuán ǒu ,rú guā zǎo 。bān yī wǔ ,jīn zhōng _。wàng qiū xiāo yī diǎn ,lǎo rén xīng zhào 。chén shì shǎo rú niáng fú shòu ,shàng cāng zhī dé ér zhōng xiào 。dài kàn tā 、sūn zǐ yòu shēng sūn ,tiān huái bào 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    江左惟公,争些子、吾其衽发。谈笑里、旄头泛扫,斗杓旋斡。投一粒丹元气转,下三数著输棋活。把晋朝王谢傅同看,谁优劣。
    飞凯奏,清夔峡。蠲和籴,宽畿浙。有三千功行,待从头说。玉斝满斟长寿酒,冰轮探借中秋月。更慈帏、喜见凤将雏,添丹穴。

    jiāng zuǒ wéi gōng ,zhēng xiē zǐ 、wú qí rèn fā 。tán xiào lǐ 、máo tóu fàn sǎo ,dòu sháo xuán wò 。tóu yī lì dān yuán qì zhuǎn ,xià sān shù zhe shū qí huó 。bǎ jìn cháo wáng xiè fù tóng kàn ,shuí yōu liè 。
    fēi kǎi zòu ,qīng kuí xiá 。juān hé dí ,kuān jī zhè 。yǒu sān qiān gōng háng ,dài cóng tóu shuō 。yù jiǎ mǎn zhēn zhǎng shòu jiǔ ,bīng lún tàn jiè zhōng qiū yuè 。gèng cí wéi 、xǐ jiàn fèng jiāng chú ,tiān dān xué 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    著破青鞋,浑不忆、踏他龙尾。更冷笑、痴人擘划,二三百岁。殇子彭篯谁寿夭,灵均渔父争醒醉。向江天、极目羡禽鱼,悠然矣。
    杯中物,姑停止。床头易,聊抛废。慨事常八九,不如人意。白雪调高尤协律,落霞语好终伤绮。待烦公、老手一摩挲,文公记。

    zhe pò qīng xié ,hún bú yì 、tà tā lóng wěi 。gèng lěng xiào 、chī rén bò huá ,èr sān bǎi suì 。shāng zǐ péng jiān shuí shòu yāo ,líng jun1 yú fù zhēng xǐng zuì 。xiàng jiāng tiān 、jí mù xiàn qín yú ,yōu rán yǐ 。
    bēi zhōng wù ,gū tíng zhǐ 。chuáng tóu yì ,liáo pāo fèi 。kǎi shì cháng bā jiǔ ,bú rú rén yì 。bái xuě diào gāo yóu xié lǜ ,luò xiá yǔ hǎo zhōng shāng qǐ 。dài fán gōng 、lǎo shǒu yī mó suō ,wén gōng jì 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    见宰官身,出只手、擎他宇宙。筹边外、招徕名胜,登崇勋旧。不下莱公扶景德,又如涑水开元祐。尽从渠、干贽及吾门,归斯受。
    上林苑,多花柳。祁连塞,稀刁斗。更红旗破贼,黄云栖亩。阿母瑶池枝上实,仙人太华峰头藕。泻铜盘、沆瀣入金卮,为公寿。

    jiàn zǎi guān shēn ,chū zhī shǒu 、qíng tā yǔ zhòu 。chóu biān wài 、zhāo lái míng shèng ,dēng chóng xūn jiù 。bú xià lái gōng fú jǐng dé ,yòu rú sù shuǐ kāi yuán yòu 。jìn cóng qú 、gàn zhì jí wú mén ,guī sī shòu 。
    shàng lín yuàn ,duō huā liǔ 。qí lián sāi ,xī diāo dòu 。gèng hóng qí pò zéi ,huáng yún qī mǔ 。ā mǔ yáo chí zhī shàng shí ,xiān rén tài huá fēng tóu ǒu 。xiè tóng pán 、hàng xiè rù jīn zhī ,wéi gōng shòu 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    压倒群芳,天赋与、十分秾艳。娇嫩处、有情皆惜,无香何慊。恰则才如针粟大,忽然谁把胭脂染。放迟开、不肯婿梅花,羞寒俭。
    时易过,春难占。欢事薄,才情欠。觉芳心欲诉,冶容微敛。四畔人来攀折去,一番雨有离披渐。更那堪、几阵夜来风,吹千点。

    yā dǎo qún fāng ,tiān fù yǔ 、shí fèn nóng yàn 。jiāo nèn chù 、yǒu qíng jiē xī ,wú xiāng hé qiè 。qià zé cái rú zhēn sù dà ,hū rán shuí bǎ yān zhī rǎn 。fàng chí kāi 、bú kěn xù méi huā ,xiū hán jiǎn 。
    shí yì guò ,chūn nán zhàn 。huān shì báo ,cái qíng qiàn 。jiào fāng xīn yù sù ,yě róng wēi liǎn 。sì pàn rén lái pān shé qù ,yī fān yǔ yǒu lí pī jiàn 。gèng nà kān 、jǐ zhèn yè lái fēng ,chuī qiān diǎn 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    年年岁岁今朝,左弧悬罢浑无事。吾衰久矣,我辰安在,老之将至。懒写京书,怕看除目,败人佳思。把东篱掩定,北窗开了,悠然酌、颓然睡。
    客有过门投贽。道先生访华胥氏。谁能辛苦,陪他绮语,记他奇字。屈指先贤,戴花老监,岂其苗裔。待异时约取,宽夫彦国,入耆英会。

    nián nián suì suì jīn cháo ,zuǒ hú xuán bà hún wú shì 。wú shuāi jiǔ yǐ ,wǒ chén ān zài ,lǎo zhī jiāng zhì 。lǎn xiě jīng shū ,pà kàn chú mù ,bài rén jiā sī 。bǎ dōng lí yǎn dìng ,běi chuāng kāi le ,yōu rán zhuó 、tuí rán shuì 。
    kè yǒu guò mén tóu zhì 。dào xiān shēng fǎng huá xū shì 。shuí néng xīn kǔ ,péi tā qǐ yǔ ,jì tā qí zì 。qū zhǐ xiān xián ,dài huā lǎo jiān ,qǐ qí miáo yì 。dài yì shí yuē qǔ ,kuān fū yàn guó ,rù qí yīng huì 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    松桂各参天。石桥下,新种一池莲。似仙子御风,来从姑射,地灵献宝,产向蓝田。曾入先生虚白屋,不喜傅朱铅。记茂叔溪头,深衣听讲,远公社里,素衲安禅。
    山间。多红鹤,端相久,蓦地飞去蹁跹。但蝶戏鹭翘,有时偷近旁边。对月中乍可,伴娥孤另,墙头谁肯,窥玉三年。俗客浓妆,安知国艳天然。

    sōng guì gè cān tiān 。shí qiáo xià ,xīn zhǒng yī chí lián 。sì xiān zǐ yù fēng ,lái cóng gū shè ,dì líng xiàn bǎo ,chǎn xiàng lán tián 。céng rù xiān shēng xū bái wū ,bú xǐ fù zhū qiān 。jì mào shū xī tóu ,shēn yī tīng jiǎng ,yuǎn gōng shè lǐ ,sù nà ān chán 。
    shān jiān 。duō hóng hè ,duān xiàng jiǔ ,mò dì fēi qù pián xiān 。dàn dié xì lù qiào ,yǒu shí tōu jìn páng biān 。duì yuè zhōng zhà kě ,bàn é gū lìng ,qiáng tóu shuí kěn ,kuī yù sān nián 。sú kè nóng zhuāng ,ān zhī guó yàn tiān rán 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    病翁一榻萧然刘屏山号病翁,不知世有欢娱事。雀罗庭院,载醪客去,催租人至。报答秋光,要些酒量,要些诗思。奈长鲸罢吸,寒蛩息响,茶瓯外、惟贪睡。
    穷巷幸无干贽。或相过、莫知谁氏。柴门草户,阙人守舍,任伊题字。自和山歌,国风之变,离骚之裔。待从今向去,年年强健,插花高会。

    bìng wēng yī tà xiāo rán liú píng shān hào bìng wēng ,bú zhī shì yǒu huān yú shì 。què luó tíng yuàn ,zǎi láo kè qù ,cuī zū rén zhì 。bào dá qiū guāng ,yào xiē jiǔ liàng ,yào xiē shī sī 。nài zhǎng jīng bà xī ,hán qióng xī xiǎng ,chá ōu wài 、wéi tān shuì 。
    qióng xiàng xìng wú gàn zhì 。huò xiàng guò 、mò zhī shuí shì 。chái mén cǎo hù ,què rén shǒu shě ,rèn yī tí zì 。zì hé shān gē ,guó fēng zhī biàn ,lí sāo zhī yì 。dài cóng jīn xiàng qù ,nián nián qiáng jiàn ,chā huā gāo huì 。

    辞赋,