1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

刘克庄的诗词全集

共收录了226首诗词作品

刘克庄简介

刘克庄(1187-1269)初名灼,字潜夫,号后村,莆田(今属福建)人。嘉定二年(1209)以郊恩补将仕郎,次年调靖安主簿。先后为江淮制置使李珏、广西经略安抚使胡槻辟置幕府。宝庆元年(1225)知建阳县。以言官笺克庄《落梅诗》,激怒史弥远,卷入江湖诗案,经郑清之力辩得释。端平初,真德秀帅闽,辟为帅司参议官。次年,迁枢密院编修官兼权侍右郎官。嘉熙间,历知袁州、广东提举,升转运使兼提举市舶使。淳祐六年(1246),入对,首论右相史嵩之奸,赐同进士出身,除秘书少监兼国史院编修官兼实录院检讨官。迁御史兼崇政殿说书,暂兼中书舍人。因拒为史嵩之除观文殿大学士致仕草制,被劾罢。十一年春,入朝为起居舍人兼侍讲,仅半年又被罢。景定元年(1260),再入朝,历除秘书监,起居郎兼权中书舍人,权工部尚书兼侍读,出知建宁府。五年,以焕章阁学士致仕。咸淳五年卒,年八十三。谥文定。林希逸为撰行状,洪天锡为撰墓志铭。克庄一生四立朝,敷奏剀切,有直声。诗学晚唐,为江湖派大家,有《后村先生大全集》二百卷,内长短句五卷,别出单行者有汲古阁本《后村别调》一卷,《彊村丛书》本《后村长短句》五卷。杨慎《词品》卷五:「《后村别调》一卷,大抵直致近俗,效稼轩而不及也。」陈廷焯《云韶集评》:「潜夫感激豪宕,其词与安国相伯仲,去稼轩虽远,正不必让刘(过)、蒋(捷)。世人多好推刘、蒋,直以为稼轩后劲,何也·」刘熙载《艺概》卷四:「刘后村词,旨正有语有致。其《贺新郎·席上闻歌有感》云:『粗识国风关睢乱,羞学流莺百啭。总不涉闺情春怨。』又云:『我有平生离鸾操,颇哀而不愠微而婉。』意殆寓其词品耶。」冯煦《蒿庵论词》:「后村词与放翁、稼轩,犹鼎三足。其生于南渡,拳拳君国,似放翁。志在有为,不欲以词人自域,似稼轩。」刘克庄是南宋后期重要的辛派词人。词集名《后村长短句》。刘克庄以独具一格的创作,雄踞南宋词坛。《后村词》表现了作家爱国主义的思想感情。他在词中表现对国家、民族命运的关心,对北方故土的怀念,以及个人理想抱负不能实现的感慨。如《玉楼春》中「男儿西北有神州,莫滴水西桥畔泪」等名句,写得爱国情深,苍凉沉郁。《贺新郎·送陈真州子华》一词谴责南宋统治者不联合北方义军进行抗金斗争,只知苟且偷安。而自己却壮志难酬。明人杨慎《词品》中称其「壮语亦可起懦」。还有一些词表现出关心民生疾苦,并为民请命。《后村词》不屑于刻红剪翠,但也不乏清切婉丽之作。有的词作思想较为消极颓丧。刘克庄和刘过、刘辰翁并称辛派「三刘」。他继承了辛词爱国主义的传统和豪放雄浑的艺术风格,在「三刘」中成就最高。《后村词》学习辛弃疾,说理叙事,运用自如,但有时议论过多。著述宏富,今存有《后村先生大全集》,其中有诗5000多首,词200多首,《诗话》4集及许多散文。作品体裁丰富,题材广泛。他长期闲赋乡居,对莆田的社会生活、民俗风情有细腻的观察、较深的了解,并将之反映于作品中。它的不少诗词形象生动地描绘了南宋莆田地区的杂剧、百戏,具有很高的艺术价值和史料价值。
展开查看所有  

刘克庄诗集大全

  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    太丘晚节,把家事、一切传他谌纪。业已休休,又谁解露绶,会稽郡邸。张丈殷兄,阮生朱老,相与为唇齿。酒楼犹记,谪仙尝醉于此。
    一二耆旧胎书,新来强健否,问年今几。谢传当时,却因个甚,抛了东山起。对局含_温飞卿对局诗:“含_见千里”,闻筝堕泪,围在愁城里。吾评晋士,不如归去来子渊明自称陶子。

    tài qiū wǎn jiē ,bǎ jiā shì 、yī qiē chuán tā chén jì 。yè yǐ xiū xiū ,yòu shuí jiě lù shòu ,huì jī jun4 dǐ 。zhāng zhàng yīn xiōng ,ruǎn shēng zhū lǎo ,xiàng yǔ wéi chún chǐ 。jiǔ lóu yóu jì ,zhé xiān cháng zuì yú cǐ 。
    yī èr qí jiù tāi shū ,xīn lái qiáng jiàn fǒu ,wèn nián jīn jǐ 。xiè chuán dāng shí ,què yīn gè shèn ,pāo le dōng shān qǐ 。duì jú hán _wēn fēi qīng duì jú shī :“hán _jiàn qiān lǐ ”,wén zhēng duò lèi ,wéi zài chóu chéng lǐ 。wú píng jìn shì ,bú rú guī qù lái zǐ yuān míng zì chēng táo zǐ 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    近来塞上,喜蜡弹、羽书清省。更万灶分屯,百年和籴,惭愧而今半省。蒙鞑残兵骑猪遁,永绝生_侵省。做个太平民,戴花身健,催租符省。
    何幸。行人来密,佥军抽省。但进有都俞,退无科琐,不用依时出省。子厚南宫,仲舒四掖,又报岑参东省。趁此际、纳禄悬车,亦为大司农省。

    jìn lái sāi shàng ,xǐ là dàn 、yǔ shū qīng shěng 。gèng wàn zào fèn tún ,bǎi nián hé dí ,cán kuì ér jīn bàn shěng 。méng dá cán bīng qí zhū dùn ,yǒng jué shēng _qīn shěng 。zuò gè tài píng mín ,dài huā shēn jiàn ,cuī zū fú shěng 。
    hé xìng 。háng rén lái mì ,qiān jun1 chōu shěng 。dàn jìn yǒu dōu yú ,tuì wú kē suǒ ,bú yòng yī shí chū shěng 。zǐ hòu nán gōng ,zhòng shū sì yè ,yòu bào cén cān dōng shěng 。chèn cǐ jì 、nà lù xuán chē ,yì wéi dà sī nóng shěng 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    海滨蓑笠叟,驼背曲,鹤形臞。定不是凡人,古来贤哲,多隐于渔。任公子,龙伯氏,思量来岛大上钩鱼;又说巨鼇吞饵,牵翻员峤方壶。
    磻溪老子雪眉须,肘后有丹书。被西伯载归,营丘茅土,牧野檀车。世间久无是事,问苔矶痴坐待谁欤?只怕先生渴睡,钓竿指着珊瑚。

    hǎi bīn suō lì sǒu ,tuó bèi qǔ ,hè xíng qú 。dìng bú shì fán rén ,gǔ lái xián zhé ,duō yǐn yú yú 。rèn gōng zǐ ,lóng bó shì ,sī liàng lái dǎo dà shàng gōu yú ;yòu shuō jù áo tūn ěr ,qiān fān yuán qiáo fāng hú 。
    bō xī lǎo zǐ xuě méi xū ,zhǒu hòu yǒu dān shū 。bèi xī bó zǎi guī ,yíng qiū máo tǔ ,mù yě tán chē 。shì jiān jiǔ wú shì shì ,wèn tái jī chī zuò dài shuí yú ?zhī pà xiān shēng kě shuì ,diào gān zhǐ zhe shān hú 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    隆乾间事,两翁有、手泽遗编曾纪。余掌兰台修纂到,景定初开忠邸。坏起复麻,奋涂归笔,嚼碎张巡齿。德音犹在,非卿何足语此。
    老来兹事都休,问门前宾客,今朝来几。达汝空函,投伊大瓮内,谁曾提起。丹汞灰飞,黄粱炊熟,跳出槐宫里。儿童不识,秃翁定是谁子。

    lóng qián jiān shì ,liǎng wēng yǒu 、shǒu zé yí biān céng jì 。yú zhǎng lán tái xiū zuǎn dào ,jǐng dìng chū kāi zhōng dǐ 。huài qǐ fù má ,fèn tú guī bǐ ,jiáo suì zhāng xún chǐ 。dé yīn yóu zài ,fēi qīng hé zú yǔ cǐ 。
    lǎo lái zī shì dōu xiū ,wèn mén qián bīn kè ,jīn cháo lái jǐ 。dá rǔ kōng hán ,tóu yī dà wèng nèi ,shuí céng tí qǐ 。dān gǒng huī fēi ,huáng liáng chuī shú ,tiào chū huái gōng lǐ 。ér tóng bú shí ,tū wēng dìng shì shuí zǐ 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    人言官冗,老病底、法当先省。况行则蹒跚,立时跛倚,幸免做他两省侍立官号小两省。客怕逢迎书慵答,得省处、而今姑省。笑落尽桃花,仆家梦得,重来郎省。
    凉冷。_衣差薄,蒲葵堪省。叹三纪单栖,二毛纯白,情味似潘骑省。鬻马遣姬,惟书与画,点检依然难省。也不用、畜犬防偷,老去睡眠常省。

    rén yán guān rǒng ,lǎo bìng dǐ 、fǎ dāng xiān shěng 。kuàng háng zé pán shān ,lì shí bǒ yǐ ,xìng miǎn zuò tā liǎng shěng shì lì guān hào xiǎo liǎng shěng 。kè pà féng yíng shū yōng dá ,dé shěng chù 、ér jīn gū shěng 。xiào luò jìn táo huā ,pú jiā mèng dé ,zhòng lái láng shěng 。
    liáng lěng 。_yī chà báo ,pú kuí kān shěng 。tàn sān jì dān qī ,èr máo chún bái ,qíng wèi sì pān qí shěng 。yù mǎ qiǎn jī ,wéi shū yǔ huà ,diǎn jiǎn yī rán nán shěng 。yě bú yòng 、chù quǎn fáng tōu ,lǎo qù shuì mián cháng shěng 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    郡人元未识,新太守、定何如。待说向诸贤,西桥人物,个个清_。相将下车许久,但凝香之乐一些无。残漏几筹视事,浓油一盏观书。
    旁人徒见两轮朱。玉色未尝腴。有无穷阴骘,三农衣食,万衲钟鱼。尔侬迎新送旧,似君侯、清约更谁欤。欲举一杯寿酒,却愁破费兵厨。

    jun4 rén yuán wèi shí ,xīn tài shǒu 、dìng hé rú 。dài shuō xiàng zhū xián ,xī qiáo rén wù ,gè gè qīng _。xiàng jiāng xià chē xǔ jiǔ ,dàn níng xiāng zhī lè yī xiē wú 。cán lòu jǐ chóu shì shì ,nóng yóu yī zhǎn guān shū 。
    páng rén tú jiàn liǎng lún zhū 。yù sè wèi cháng yú 。yǒu wú qióng yīn zhì ,sān nóng yī shí ,wàn nà zhōng yú 。ěr nóng yíng xīn sòng jiù ,sì jun1 hóu 、qīng yuē gèng shuí yú 。yù jǔ yī bēi shòu jiǔ ,què chóu pò fèi bīng chú 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    输云世故,千万态、过眼谁能殚纪。只履携归消许急,日暮行人问邸。麝以脐灾,狨为尾累,焚象都因齿。后之览者,亦将有感于此。
    检点洛下同盟,萧疏甚,白发戴花人几。一觉__,笑仆家越石,闻鸡而起。颜发俱非,头皮犹在,胜捉来官里。俗间俚耳,未曾闻这腔子。

    shū yún shì gù ,qiān wàn tài 、guò yǎn shuí néng dān jì 。zhī lǚ xié guī xiāo xǔ jí ,rì mù háng rén wèn dǐ 。shè yǐ qí zāi ,róng wéi wěi lèi ,fén xiàng dōu yīn chǐ 。hòu zhī lǎn zhě ,yì jiāng yǒu gǎn yú cǐ 。
    jiǎn diǎn luò xià tóng méng ,xiāo shū shèn ,bái fā dài huā rén jǐ 。yī jiào __,xiào pú jiā yuè shí ,wén jī ér qǐ 。yán fā jù fēi ,tóu pí yóu zài ,shèng zhuō lái guān lǐ 。sú jiān lǐ ěr ,wèi céng wén zhè qiāng zǐ 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    新来衰态见,书懒读,镜休看。笑量窄才慳,卷无警策,杯有留残。思量减些年甲,怎奈何、须与鬓难瞒。假使诏催上道,不如敕放还山。
    数年前乞挂衣冠。耄矣尚盘桓。且行歌拾穗,未应天上,解胜人间。仙家更无理会,至今传、都厕处刘安。莫怪是翁矍铄,止缘老子痴顽。

    xīn lái shuāi tài jiàn ,shū lǎn dú ,jìng xiū kàn 。xiào liàng zhǎi cái qiān ,juàn wú jǐng cè ,bēi yǒu liú cán 。sī liàng jiǎn xiē nián jiǎ ,zěn nài hé 、xū yǔ bìn nán mán 。jiǎ shǐ zhào cuī shàng dào ,bú rú chì fàng hái shān 。
    shù nián qián qǐ guà yī guàn 。mào yǐ shàng pán huán 。qiě háng gē shí suì ,wèi yīng tiān shàng ,jiě shèng rén jiān 。xiān jiā gèng wú lǐ huì ,zhì jīn chuán 、dōu cè chù liú ān 。mò guài shì wēng jué shuò ,zhǐ yuán lǎo zǐ chī wán 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    寒相催。暖相催。催了开时催谢时。丁宁花放迟。
    角声吹。笛声吹。吹了南枝吹北枝。明朝成雪飞。

    hán xiàng cuī 。nuǎn xiàng cuī 。cuī le kāi shí cuī xiè shí 。dīng níng huā fàng chí 。
    jiǎo shēng chuī 。dí shēng chuī 。chuī le nán zhī chuī běi zhī 。míng cháo chéng xuě fēi 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    小孙盘问翁翁,今朝怎不陈弧矣。翁道暮年惟只眼,不比六根全底。常日谈玄,余龄守黑,赤眚从何起。鬓须雪白,可堪委顿如此。
    心知病有根苗,短檠吹了,世界朦胧里。纵有金篦能去翳,不敢复囊萤矣。但愿从今,疾行如鹿,更细书如蚁。都无用处,留他教传麟史。

    xiǎo sūn pán wèn wēng wēng ,jīn cháo zěn bú chén hú yǐ 。wēng dào mù nián wéi zhī yǎn ,bú bǐ liù gēn quán dǐ 。cháng rì tán xuán ,yú líng shǒu hēi ,chì shěng cóng hé qǐ 。bìn xū xuě bái ,kě kān wěi dùn rú cǐ 。
    xīn zhī bìng yǒu gēn miáo ,duǎn qíng chuī le ,shì jiè méng lóng lǐ 。zòng yǒu jīn bì néng qù yì ,bú gǎn fù náng yíng yǐ 。dàn yuàn cóng jīn ,jí háng rú lù ,gèng xì shū rú yǐ 。dōu wú yòng chù ,liú tā jiāo chuán lín shǐ 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    维摩居士室,晨有鹊、噪檐声。排闼者谁欤,冶容_服,宝髻珠璎。疑是毗耶城里,那天魔、变作散花人。姑射神仙雪艳,开元妃子春酲。
    _延第一次西京。姚魏是知名。向欧九记中,思公屏上,描画难成。一自朝陵使去,赚洛阳、花鸟望升平。感慨桑榆暮景,抉挑草木微情。

    wéi mó jū shì shì ,chén yǒu què 、zào yán shēng 。pái tà zhě shuí yú ,yě róng _fú ,bǎo jì zhū yīng 。yí shì pí yē chéng lǐ ,nà tiān mó 、biàn zuò sàn huā rén 。gū shè shén xiān xuě yàn ,kāi yuán fēi zǐ chūn chéng 。
    _yán dì yī cì xī jīng 。yáo wèi shì zhī míng 。xiàng ōu jiǔ jì zhōng ,sī gōng píng shàng ,miáo huà nán chéng 。yī zì cháo líng shǐ qù ,zuàn luò yáng 、huā niǎo wàng shēng píng 。gǎn kǎi sāng yú mù jǐng ,jué tiāo cǎo mù wēi qíng 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    旁人嘲我。甚鬓毛都秃,齿牙频堕。不记是、何代何年,尽元祐熙宁,侬常喑么。退下驴儿,今老矣、岂堪推磨。要挂冠神武,几番说了,这回真个。
    亲朋纷纷来贺。况弟兄对榻,儿女团坐。愿世世、相守茅檐,便宰相时来,二郎休作佐。白苎乌巾,谁信道、神仙曾过。拣人间、有松风处,曲肱高卧。

    páng rén cháo wǒ 。shèn bìn máo dōu tū ,chǐ yá pín duò 。bú jì shì 、hé dài hé nián ,jìn yuán yòu xī níng ,nóng cháng yīn me 。tuì xià lǘ ér ,jīn lǎo yǐ 、qǐ kān tuī mó 。yào guà guàn shén wǔ ,jǐ fān shuō le ,zhè huí zhēn gè 。
    qīn péng fēn fēn lái hè 。kuàng dì xiōng duì tà ,ér nǚ tuán zuò 。yuàn shì shì 、xiàng shǒu máo yán ,biàn zǎi xiàng shí lái ,èr láng xiū zuò zuǒ 。bái zhù wū jīn ,shuí xìn dào 、shén xiān céng guò 。jiǎn rén jiān 、yǒu sōng fēng chù ,qǔ gōng gāo wò 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    朝有时。暮有时。潮水犹知日两回。人生长别离。
    来有时。去有时。燕子犹知社后归。君行无定期。

    cháo yǒu shí 。mù yǒu shí 。cháo shuǐ yóu zhī rì liǎng huí 。rén shēng zhǎng bié lí 。
    lái yǒu shí 。qù yǒu shí 。yàn zǐ yóu zhī shè hòu guī 。jun1 háng wú dìng qī 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    甚春来、冷烟凄雨,朝朝迟了芳信。蓦然作暖晴三日,又觉万姝娇困。霜点鬓。潘令老,年年不带看花分。才情减尽。怅玉局飞仙,石湖绝笔,孤负这风韵。
    倾城色,懊恼佳人薄命。墙头岑寂谁问。东风日暮无聊赖,吹得胭脂成粉。君细认。花共酒,古来二事天尤吝。年光去迅。漫绿叶成阴,青苔满地,做得异时恨。

    shèn chūn lái 、lěng yān qī yǔ ,cháo cháo chí le fāng xìn 。mò rán zuò nuǎn qíng sān rì ,yòu jiào wàn shū jiāo kùn 。shuāng diǎn bìn 。pān lìng lǎo ,nián nián bú dài kàn huā fèn 。cái qíng jiǎn jìn 。chàng yù jú fēi xiān ,shí hú jué bǐ ,gū fù zhè fēng yùn 。
    qīng chéng sè ,ào nǎo jiā rén báo mìng 。qiáng tóu cén jì shuí wèn 。dōng fēng rì mù wú liáo lài ,chuī dé yān zhī chéng fěn 。jun1 xì rèn 。huā gòng jiǔ ,gǔ lái èr shì tiān yóu lìn 。nián guāng qù xùn 。màn lǜ yè chéng yīn ,qīng tái mǎn dì ,zuò dé yì shí hèn 。

    辞赋,
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    揆余初度。笑汝曹绯绿,乃翁苍素。一甲子、带水拖泥,今岁谢君恩,放还山去。政事堂中,把手版、分明抽付。向门前客道,老子出游,人不知处。
    小车万花引路。又谁能记得,观里千树。老冉冉、欢意阑珊,纵桃叶多情,难唤同渡。买只船儿,稳载取、笔床茶具。便芸瓜、一生一世,胜侯千户。

    kuí yú chū dù 。xiào rǔ cáo fēi lǜ ,nǎi wēng cāng sù 。yī jiǎ zǐ 、dài shuǐ tuō ní ,jīn suì xiè jun1 ēn ,fàng hái shān qù 。zhèng shì táng zhōng ,bǎ shǒu bǎn 、fèn míng chōu fù 。xiàng mén qián kè dào ,lǎo zǐ chū yóu ,rén bú zhī chù 。
    xiǎo chē wàn huā yǐn lù 。yòu shuí néng jì dé ,guān lǐ qiān shù 。lǎo rǎn rǎn 、huān yì lán shān ,zòng táo yè duō qíng ,nán huàn tóng dù 。mǎi zhī chuán ér ,wěn zǎi qǔ 、bǐ chuáng chá jù 。biàn yún guā 、yī shēng yī shì ,shèng hóu qiān hù 。

    辞赋,