1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

李贺的诗词全集

共收录了400首诗词作品

李贺简介

李贺(790-816),字长吉,河南昌谷(今河南省宜阳县)人。唐皇室远支。因父亲名晋肃,「晋」、「进」同音,不得参加进士科考试,堵塞了仕进之路,仅作过几年奉礼郎(管宗庙祭祀司仪一类事务的从九品小官)。他对这种低微的职务很不满,年少失意,心情抑郁,再加上刻苦作诗,损害了身体,年仅二十七岁就逝世了。李贺早年即工诗,很有才名,受知于韩愈、皇甫湜。他继承了《楚辞》的浪漫主义精神,又从汉魏六朝乐府及萧梁艳体诗多所汲取,以丰富的想象力和新颖诡异的语言,表现出幽奇神秘的意境,要凌驾大自然而创造出新奇幽美的艺术境界,形成了自己的独创风格,并对中晚唐某些诗人发生了一些影响。他的诗大都构思奇特,意境怪诞、想象丰富,语言新颖诡异。但由于仕进无路,少年失意,使他生活孤寂,性情冷僻,诗中常带有感伤、消沉的情调。他作诗态度严肃,冥索苦思,命意遣词,都力求深刻、独到。
展开查看所有  

李贺诗集大全

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【塞下曲】 胡角引北风,蓟门白于水。 天含青海道,城头月千里。 露下旗蒙蒙,寒金鸣夜刻。 蕃甲锁蛇鳞,马嘶青冢白。 秋静见旄头,沙远席箕愁。 帐北天应尽,河声出塞流。

    【sāi xià qǔ 】 hú jiǎo yǐn běi fēng ,jì mén bái yú shuǐ 。 tiān hán qīng hǎi dào ,chéng tóu yuè qiān lǐ 。 lù xià qí méng méng ,hán jīn míng yè kè 。 fān jiǎ suǒ shé lín ,mǎ sī qīng zhǒng bái 。 qiū jìng jiàn máo tóu ,shā yuǎn xí jī chóu 。 zhàng běi tiān yīng jìn ,hé shēng chū sāi liú 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【荣华乐】 鸢肩公子二十余,齿编贝,唇激朱。 气如虹霓,饮如建瓴,走马夜归叫严更。 径穿复道游椒房,尨裘金玦杂花光。 玉堂调笑金楼子,台下戏学邯郸倡。 口吟舌话称女郎,锦祛绣面汉帝旁。 得明珠十斛,白壁一双。 新诏垂金曳紫光煌煌。 马如飞,人如水,九卿六官皆望履。 将回日月先反掌,欲作江河惟画地。 峨峨虎冠上切云,竦剑晨趋凌紫氛。 绣段千寻贻皂隶,黄金百镒贶家臣。 十二门前张大宅,晴春烟起连天碧。 金铺缀日杂红光,铜龙啮环似争力。 瑶姬凝醉卧芳席,海素笼窗空下隔。 丹穴取凤充行庖,臞臞如拳那足食? 金蟾呀呀兰烛香,军装武妓声琅珰。 谁知花雨夜来过?但见池台春草长。 嘈嘈弦吹匝天开,洪崖箫声绕天来。 天长一矢贯双虎,云弝绝骋聒旱雷。 乱袖交竿管儿舞。吴音绿鸟学言语。 能教刻石平紫金,解送刻毛寄新兔。 三皇后,七贵人,五十校尉二将军。 当时飞去逐彩云,化作今日京华春。

    【róng huá lè 】 yuān jiān gōng zǐ èr shí yú ,chǐ biān bèi ,chún jī zhū 。 qì rú hóng ní ,yǐn rú jiàn líng ,zǒu mǎ yè guī jiào yán gèng 。 jìng chuān fù dào yóu jiāo fáng ,máng qiú jīn jué zá huā guāng 。 yù táng diào xiào jīn lóu zǐ ,tái xià xì xué hán dān chàng 。 kǒu yín shé huà chēng nǚ láng ,jǐn qū xiù miàn hàn dì páng 。 dé míng zhū shí hú ,bái bì yī shuāng 。 xīn zhào chuí jīn yè zǐ guāng huáng huáng 。 mǎ rú fēi ,rén rú shuǐ ,jiǔ qīng liù guān jiē wàng lǚ 。 jiāng huí rì yuè xiān fǎn zhǎng ,yù zuò jiāng hé wéi huà dì 。 é é hǔ guàn shàng qiē yún ,sǒng jiàn chén qū líng zǐ fēn 。 xiù duàn qiān xún yí zào lì ,huáng jīn bǎi yì kuàng jiā chén 。 shí èr mén qián zhāng dà zhái ,qíng chūn yān qǐ lián tiān bì 。 jīn pù zhuì rì zá hóng guāng ,tóng lóng niè huán sì zhēng lì 。 yáo jī níng zuì wò fāng xí ,hǎi sù lóng chuāng kōng xià gé 。 dān xué qǔ fèng chōng háng páo ,qú qú rú quán nà zú shí ? jīn chán ya ya lán zhú xiāng ,jun1 zhuāng wǔ jì shēng láng dāng 。 shuí zhī huā yǔ yè lái guò ?dàn jiàn chí tái chūn cǎo zhǎng 。 cáo cáo xián chuī zā tiān kāi ,hóng yá xiāo shēng rào tiān lái 。 tiān zhǎng yī shǐ guàn shuāng hǔ ,yún bà jué chěng guō hàn léi 。 luàn xiù jiāo gān guǎn ér wǔ 。wú yīn lǜ niǎo xué yán yǔ 。 néng jiāo kè shí píng zǐ jīn ,jiě sòng kè máo jì xīn tù 。 sān huáng hòu ,qī guì rén ,wǔ shí xiào wèi èr jiāng jun1 。 dāng shí fēi qù zhú cǎi yún ,huà zuò jīn rì jīng huá chūn 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【七月一日晓入太行山】 一夕绕山秋,香露溘蒙菉。[1] 新桥倚云阪,候虫嘶露朴。 洛南今已远,越衾谁为熟?[2] 石气何凄凄,老莎如短镞。

    【qī yuè yī rì xiǎo rù tài háng shān 】 yī xī rào shān qiū ,xiāng lù kè méng lù 。[1] xīn qiáo yǐ yún bǎn ,hòu chóng sī lù pǔ 。 luò nán jīn yǐ yuǎn ,yuè qīn shuí wéi shú ?[2] shí qì hé qī qī ,lǎo shā rú duǎn zú 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【秦宫诗并序】 汉秦宫,将军梁冀之嬖奴也。秦宫得宠内舍,故以娇名大噪于人。予抚旧而作长辞,辞以冯子都之事相为对望,又云昔有之诗。 越罗衫袂迎春风,玉刻麟麟腰带红。[1] 楼头曲宴仙人语,帐底吹笙香雾浓。 人间酒暖春茫茫,花枝入帘白日长。[2] 飞窗复道传筹饮,十夜铜盘腻烛黄。[3] 秃衿小袖调鹦鹉,紫绣麻鞋踏哮虎。[4] 斫桂烧金待晓筵,白鹿清酥夜半煮。[5] 桐英永巷骑新马,内屋深屏生色画。 开门烂用水衡钱,卷起黄河向身泻。 皇天厄运犹曾裂,秦宫一生花底活。 鸾篦夺得不还人,醉睡氍毹满堂月。

    【qín gōng shī bìng xù 】 hàn qín gōng ,jiāng jun1 liáng jì zhī bì nú yě 。qín gōng dé chǒng nèi shě ,gù yǐ jiāo míng dà zào yú rén 。yǔ fǔ jiù ér zuò zhǎng cí ,cí yǐ féng zǐ dōu zhī shì xiàng wéi duì wàng ,yòu yún xī yǒu zhī shī 。 yuè luó shān mèi yíng chūn fēng ,yù kè lín lín yāo dài hóng 。[1] lóu tóu qǔ yàn xiān rén yǔ ,zhàng dǐ chuī shēng xiāng wù nóng 。 rén jiān jiǔ nuǎn chūn máng máng ,huā zhī rù lián bái rì zhǎng 。[2] fēi chuāng fù dào chuán chóu yǐn ,shí yè tóng pán nì zhú huáng 。[3] tū jīn xiǎo xiù diào yīng wǔ ,zǐ xiù má xié tà xiāo hǔ 。[4] zhuó guì shāo jīn dài xiǎo yàn ,bái lù qīng sū yè bàn zhǔ 。[5] tóng yīng yǒng xiàng qí xīn mǎ ,nèi wū shēn píng shēng sè huà 。 kāi mén làn yòng shuǐ héng qián ,juàn qǐ huáng hé xiàng shēn xiè 。 huáng tiān è yùn yóu céng liè ,qín gōng yī shēng huā dǐ huó 。 luán bì duó dé bú hái rén ,zuì shuì qú shū mǎn táng yuè 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【秦王饮酒】 秦王骑虎游八极,剑光照空天自碧。 羲和敲日玻璃声,劫灰飞尽古今平。 龙头泻酒邀酒星,金槽琵琶夜枨枨。 洞庭雨脚来吹笙,酒酣喝月使倒行。 银云栉栉瑶殿明,宫门掌事报一更。 花楼玉凤声娇佇,海绡红文香浅清, 黄鹅跌舞千年觥。仙人烛树蜡烟轻,[1] 清琴醉眼泪泓泓。[2]

    【qín wáng yǐn jiǔ 】 qín wáng qí hǔ yóu bā jí ,jiàn guāng zhào kōng tiān zì bì 。 xī hé qiāo rì bō lí shēng ,jié huī fēi jìn gǔ jīn píng 。 lóng tóu xiè jiǔ yāo jiǔ xīng ,jīn cáo pí pá yè chéng chéng 。 dòng tíng yǔ jiǎo lái chuī shēng ,jiǔ hān hē yuè shǐ dǎo háng 。 yín yún zhì zhì yáo diàn míng ,gōng mén zhǎng shì bào yī gèng 。 huā lóu yù fèng shēng jiāo zhù ,hǎi xiāo hóng wén xiāng qiǎn qīng , huáng é diē wǔ qiān nián gōng 。xiān rén zhú shù là yān qīng ,[1] qīng qín zuì yǎn lèi hóng hóng 。[2]

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【秋来】 桐风惊心壮士苦,衰灯络纬啼寒素。 谁看青简一编书,不遣花虫粉空蠹? 思牵今夜肠应直,雨冷香魂吊书客。 秋坟鬼唱鲍家诗,恨血千年土中碧。

    【qiū lái 】 tóng fēng jīng xīn zhuàng shì kǔ ,shuāi dēng luò wěi tí hán sù 。 shuí kàn qīng jiǎn yī biān shū ,bú qiǎn huā chóng fěn kōng dù ? sī qiān jīn yè cháng yīng zhí ,yǔ lěng xiāng hún diào shū kè 。 qiū fén guǐ chàng bào jiā shī ,hèn xuè qiān nián tǔ zhōng bì 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【秋凉诗寄正字十二兄】 闭门感秋风,幽姿任契阔。 大野生素空,天地旷肃杀。 露光泣残蕙,虫响连夜发。[1] 房寒寸辉薄,迎风绛纱折。 披书古芸馥,恨唱华容歇。 百日不相知,花光变凉节。 弟兄谁念虑,笺翰既通达。 青袍度白马,草简奏东阙。[2] 梦中相聚笑,觉见半床月。 长思剧循环,乱忧抵覃葛。

    【qiū liáng shī jì zhèng zì shí èr xiōng 】 bì mén gǎn qiū fēng ,yōu zī rèn qì kuò 。 dà yě shēng sù kōng ,tiān dì kuàng sù shā 。 lù guāng qì cán huì ,chóng xiǎng lián yè fā 。[1] fáng hán cùn huī báo ,yíng fēng jiàng shā shé 。 pī shū gǔ yún fù ,hèn chàng huá róng xiē 。 bǎi rì bú xiàng zhī ,huā guāng biàn liáng jiē 。 dì xiōng shuí niàn lǜ ,jiān hàn jì tōng dá 。 qīng páo dù bái mǎ ,cǎo jiǎn zòu dōng què 。[2] mèng zhōng xiàng jù xiào ,jiào jiàn bàn chuáng yuè 。 zhǎng sī jù xún huán ,luàn yōu dǐ tán gě 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【染丝上春机】 玉罂汲水桐花井,茜丝沈水如云影。 美人懒态燕脂愁,春梭抛掷鸣高楼。 彩线结茸背复叠,白袷玉郎寄桃叶。 为君挑鸾作腰绶,愿君处处宜春酒。[1]

    【rǎn sī shàng chūn jī 】 yù yīng jí shuǐ tóng huā jǐng ,qiàn sī shěn shuǐ rú yún yǐng 。 měi rén lǎn tài yàn zhī chóu ,chūn suō pāo zhì míng gāo lóu 。 cǎi xiàn jié róng bèi fù dié ,bái jiá yù láng jì táo yè 。 wéi jun1 tiāo luán zuò yāo shòu ,yuàn jun1 chù chù yí chūn jiǔ 。[1]

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【仁和里杂叙皇甫湜】 大人乞马癯乃寒,宗人贷宅荒厥垣。 横庭鼠径空土涩,出篱大枣垂朱残。 安定美人截黄绶,脱落缨裾瞑朝酒。 还家白笔未上头,使我清声落人後。 枉辱称知犯君眼,排引才升强絙断。 洛风送马入长关,阖扇未开逢瘈犬。 那知竖都相草草,客枕幽单看春老。[1] 归来骨薄面无膏,疫气冲头鬓茎少。 欲雕小说干天官,宗孙不调为谁怜。 明朝下元复西道,崆峒叙别长如天。

    【rén hé lǐ zá xù huáng fǔ shí 】 dà rén qǐ mǎ qú nǎi hán ,zōng rén dài zhái huāng jué yuán 。 héng tíng shǔ jìng kōng tǔ sè ,chū lí dà zǎo chuí zhū cán 。 ān dìng měi rén jié huáng shòu ,tuō luò yīng jū míng cháo jiǔ 。 hái jiā bái bǐ wèi shàng tóu ,shǐ wǒ qīng shēng luò rén hòu 。 wǎng rǔ chēng zhī fàn jun1 yǎn ,pái yǐn cái shēng qiáng gēng duàn 。 luò fēng sòng mǎ rù zhǎng guān ,hé shàn wèi kāi féng zhì quǎn 。 nà zhī shù dōu xiàng cǎo cǎo ,kè zhěn yōu dān kàn chūn lǎo 。[1] guī lái gǔ báo miàn wú gāo ,yì qì chōng tóu bìn jīng shǎo 。 yù diāo xiǎo shuō gàn tiān guān ,zōng sūn bú diào wéi shuí lián 。 míng cháo xià yuán fù xī dào ,kōng dòng xù bié zhǎng rú tiān 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【日出行】 白日下昆仑,发光如舒丝。 徒照葵藿心,不照游子悲。 折折黄河曲,日从中央转。 □谷耳曾闻,若木眼不见。 奈尔铄石,胡为销人?[1] 羿弯弓属矢,那不中足。 令久不得奔?讵教晨光夕昏!

    【rì chū háng 】 bái rì xià kūn lún ,fā guāng rú shū sī 。 tú zhào kuí huò xīn ,bú zhào yóu zǐ bēi 。 shé shé huáng hé qǔ ,rì cóng zhōng yāng zhuǎn 。 □gǔ ěr céng wén ,ruò mù yǎn bú jiàn 。 nài ěr shuò shí ,hú wéi xiāo rén ?[1] yì wān gōng shǔ shǐ ,nà bú zhōng zú 。 lìng jiǔ bú dé bēn ?jù jiāo chén guāng xī hūn !

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【七夕】 别浦今朝暗,罗帷午夜愁。 鹊辞穿线月,花入曝衣楼。 天上分金镜,人间望玉钩。 钱塘苏小小,更值一年秋。[1]

    【qī xī 】 bié pǔ jīn cháo àn ,luó wéi wǔ yè chóu 。 què cí chuān xiàn yuè ,huā rù pù yī lóu 。 tiān shàng fèn jīn jìng ,rén jiān wàng yù gōu 。 qián táng sū xiǎo xiǎo ,gèng zhí yī nián qiū 。[1]

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【屏风曲】 蝶栖石竹银交关,水凝绿鸭琉璃钱。 团回六曲抱膏兰,将鬟镜上掷金蝉。 沈香火暖茱萸烟,酒觥绾带新承欢。[1] 月风吹露屏外寒,城上乌啼楚女眠。

    【píng fēng qǔ 】 dié qī shí zhú yín jiāo guān ,shuǐ níng lǜ yā liú lí qián 。 tuán huí liù qǔ bào gāo lán ,jiāng huán jìng shàng zhì jīn chán 。 shěn xiāng huǒ nuǎn zhū yú yān ,jiǔ gōng wǎn dài xīn chéng huān 。[1] yuè fēng chuī lù píng wài hán ,chéng shàng wū tí chǔ nǚ mián 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【平城下】 饥寒平城下,夜夜守明月。 别剑无玉花,海风断鬓发。 塞长连白空,遥见汉旗红。 青帐吹短笛,烟雾湿画龙。 日晚在城上,依稀望城下。 风吹枯蓬起,城中嘶瘦马。 借问筑城吏:去关几千里? 惟愁裹尸归,不惜倒戈死!

    【píng chéng xià 】 jī hán píng chéng xià ,yè yè shǒu míng yuè 。 bié jiàn wú yù huā ,hǎi fēng duàn bìn fā 。 sāi zhǎng lián bái kōng ,yáo jiàn hàn qí hóng 。 qīng zhàng chuī duǎn dí ,yān wù shī huà lóng 。 rì wǎn zài chéng shàng ,yī xī wàng chéng xià 。 fēng chuī kū péng qǐ ,chéng zhōng sī shòu mǎ 。 jiè wèn zhù chéng lì :qù guān jǐ qiān lǐ ? wéi chóu guǒ shī guī ,bú xī dǎo gē sǐ !

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【恼公】 

    宋玉愁空断,娇饶粉自红。 歌声春草露,门掩杏花丛。 

    注口樱桃小,添眉桂叶浓。 晓奁妆秀靥,夜帐减香筒。 

    钿镜飞孤鹊,江图画水荭。 陂陀梳碧凤,腰袅带金虫。 

    杜若含清露,河蒲聚紫茸。 月分蛾黛破,花合靥朱融。 

    发重疑盘雾,腰轻乍倚风。 密书题豆蔻,隐语笑芙蓉。 

    莫锁茱萸匣,休开翡翠笼。 弄珠惊汉燕,烧蜜引胡蜂。 

    醉缬抛红网,单罗挂绿蒙。 数钱教姹女,买药问巴賨。

    匀脸安斜雁,移灯想梦熊。 肠攒非束竹,胘急是张弓。

    晚树迷新蝶,残霓忆断虹。 古时填渤澥,今日凿崆峒。 

    绣沓褰长幔,罗裙结短封。 心摇如舞鹤,骨出似飞龙。 

    井槛淋清漆,门铺缀白铜。 偎花开兔径,向壁印狐踪。 

    玳瑁钉帘薄,琉璃叠扇烘。 象床缘素柏,瑶席卷香葱。 

    细管吟朝幌,芳醪落夜枫。 宜男生楚巷,栀子发金墉。 

    龟甲开屏涩,鹅毛渗墨浓。 黄庭留卫瓘,绿树养韩冯。 

    鸡唱星悬柳,鸦啼露滴桐。 黄娥初出座,宠妹始相从。

    蜡泪垂兰烬,秋芜扫绮栊。 吹笙翻旧引,沽酒待新丰。 

    短佩愁填粟,长弦怨削菘。 曲池眠乳鸭,小阁睡娃僮。

    褥缝簪双线,钩绦辫五总。 蜀烟飞重锦,峡雨溅轻容。 

    拂镜羞温峤,薰衣避贾充。 鱼生玉藕下,人在石莲中。 

    含水弯蛾翠,登楼潠马鬃。 使君居曲陌,园令住临邛。 

    桂火流苏暖,金炉细炷通。春迟王子态,莺啭谢娘慵。

    玉漏三星曙,铜街五马逢。 犀株防胆怯,银液镇心忪。

    跳脱看年命,琵琶道吉凶。 王时应七夕,夫位在三宫。 

    无力涂云母,多方带药翁。 符因青鸟送,囊用绛纱缝。 

    汉苑寻官柳,河桥阂禁钟。 月明中妇觉,应笑画堂空。

    【nǎo gōng 】 

    sòng yù chóu kōng duàn ,jiāo ráo fěn zì hóng 。 gē shēng chūn cǎo lù ,mén yǎn xìng huā cóng 。 

    zhù kǒu yīng táo xiǎo ,tiān méi guì yè nóng 。 xiǎo lián zhuāng xiù yè ,yè zhàng jiǎn xiāng tǒng 。 

    diàn jìng fēi gū què ,jiāng tú huà shuǐ hóng 。 bēi tuó shū bì fèng ,yāo niǎo dài jīn chóng 。 

    dù ruò hán qīng lù ,hé pú jù zǐ róng 。 yuè fèn é dài pò ,huā hé yè zhū róng 。 

    fā zhòng yí pán wù ,yāo qīng zhà yǐ fēng 。 mì shū tí dòu kòu ,yǐn yǔ xiào fú róng 。 

    mò suǒ zhū yú xiá ,xiū kāi fěi cuì lóng 。 nòng zhū jīng hàn yàn ,shāo mì yǐn hú fēng 。 

    zuì xié pāo hóng wǎng ,dān luó guà lǜ méng 。 shù qián jiāo chà nǚ ,mǎi yào wèn bā cóng 。

    yún liǎn ān xié yàn ,yí dēng xiǎng mèng xióng 。 cháng zǎn fēi shù zhú ,xián jí shì zhāng gōng 。

    wǎn shù mí xīn dié ,cán ní yì duàn hóng 。 gǔ shí tián bó xiè ,jīn rì záo kōng dòng 。 

    xiù tà qiān zhǎng màn ,luó qún jié duǎn fēng 。 xīn yáo rú wǔ hè ,gǔ chū sì fēi lóng 。 

    jǐng kǎn lín qīng qī ,mén pù zhuì bái tóng 。 wēi huā kāi tù jìng ,xiàng bì yìn hú zōng 。 

    dài mào dìng lián báo ,liú lí dié shàn hōng 。 xiàng chuáng yuán sù bǎi ,yáo xí juàn xiāng cōng 。 

    xì guǎn yín cháo huǎng ,fāng láo luò yè fēng 。 yí nán shēng chǔ xiàng ,zhī zǐ fā jīn yōng 。 

    guī jiǎ kāi píng sè ,é máo shèn mò nóng 。 huáng tíng liú wèi guàn ,lǜ shù yǎng hán féng 。 

    jī chàng xīng xuán liǔ ,yā tí lù dī tóng 。 huáng é chū chū zuò ,chǒng mèi shǐ xiàng cóng 。

    là lèi chuí lán jìn ,qiū wú sǎo qǐ lóng 。 chuī shēng fān jiù yǐn ,gū jiǔ dài xīn fēng 。 

    duǎn pèi chóu tián sù ,zhǎng xián yuàn xuē sōng 。 qǔ chí mián rǔ yā ,xiǎo gé shuì wá tóng 。

    rù féng zān shuāng xiàn ,gōu tāo biàn wǔ zǒng 。 shǔ yān fēi zhòng jǐn ,xiá yǔ jiàn qīng róng 。 

    fú jìng xiū wēn qiáo ,xūn yī bì jiǎ chōng 。 yú shēng yù ǒu xià ,rén zài shí lián zhōng 。 

    hán shuǐ wān é cuì ,dēng lóu sùn mǎ zōng 。 shǐ jun1 jū qǔ mò ,yuán lìng zhù lín qióng 。 

    guì huǒ liú sū nuǎn ,jīn lú xì zhù tōng 。chūn chí wáng zǐ tài ,yīng zhuàn xiè niáng yōng 。

    yù lòu sān xīng shǔ ,tóng jiē wǔ mǎ féng 。 xī zhū fáng dǎn qiè ,yín yè zhèn xīn sōng 。

    tiào tuō kàn nián mìng ,pí pá dào jí xiōng 。 wáng shí yīng qī xī ,fū wèi zài sān gōng 。 

    wú lì tú yún mǔ ,duō fāng dài yào wēng 。 fú yīn qīng niǎo sòng ,náng yòng jiàng shā féng 。 

    hàn yuàn xún guān liǔ ,hé qiáo hé jìn zhōng 。 yuè míng zhōng fù jiào ,yīng xiào huà táng kōng 。

    纪游,游赏,
  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【难忘曲】 夹道开洞门,弱杨低画戟。 帘影竹华起,箫声吹日色。 蜂语绕妆镜,画蛾学春碧。[1] 乱系丁香梢,满栏花向夕。

    【nán wàng qǔ 】 jiá dào kāi dòng mén ,ruò yáng dī huà jǐ 。 lián yǐng zhú huá qǐ ,xiāo shēng chuī rì sè 。 fēng yǔ rào zhuāng jìng ,huà é xué chūn bì 。[1] luàn xì dīng xiāng shāo ,mǎn lán huā xiàng xī 。