1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

李贺的诗词全集

共收录了400首诗词作品

李贺简介

李贺(790-816),字长吉,河南昌谷(今河南省宜阳县)人。唐皇室远支。因父亲名晋肃,「晋」、「进」同音,不得参加进士科考试,堵塞了仕进之路,仅作过几年奉礼郎(管宗庙祭祀司仪一类事务的从九品小官)。他对这种低微的职务很不满,年少失意,心情抑郁,再加上刻苦作诗,损害了身体,年仅二十七岁就逝世了。李贺早年即工诗,很有才名,受知于韩愈、皇甫湜。他继承了《楚辞》的浪漫主义精神,又从汉魏六朝乐府及萧梁艳体诗多所汲取,以丰富的想象力和新颖诡异的语言,表现出幽奇神秘的意境,要凌驾大自然而创造出新奇幽美的艺术境界,形成了自己的独创风格,并对中晚唐某些诗人发生了一些影响。他的诗大都构思奇特,意境怪诞、想象丰富,语言新颖诡异。但由于仕进无路,少年失意,使他生活孤寂,性情冷僻,诗中常带有感伤、消沉的情调。他作诗态度严肃,冥索苦思,命意遣词,都力求深刻、独到。
展开查看所有  

李贺诗集大全

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【送沈亚之歌并序】 文人沈亚之,元和七年,以书不中第,返归于吴江。吾悲其行,无钱酒以劳,又感沈之勤请,乃歌一解以送之。 吴兴才人怨春风,桃花满陌千里红。 紫丝竹断骢马小,家住钱塘东复东。 白藤交穿织书笈,短策齐裁如梵夹。 雄光宝矿献春卿,烟底蓦波乘一叶。 春卿拾材白日下,掷置黄金解龙马。 携笈归江重入门,劳劳谁是怜君者。[1] 吾闻壮夫重心骨,古人三走无摧捽。[2] 请君待旦事长鞭,他日还辕及秋律。

    【sòng shěn yà zhī gē bìng xù 】 wén rén shěn yà zhī ,yuán hé qī nián ,yǐ shū bú zhōng dì ,fǎn guī yú wú jiāng 。wú bēi qí háng ,wú qián jiǔ yǐ láo ,yòu gǎn shěn zhī qín qǐng ,nǎi gē yī jiě yǐ sòng zhī 。 wú xìng cái rén yuàn chūn fēng ,táo huā mǎn mò qiān lǐ hóng 。 zǐ sī zhú duàn cōng mǎ xiǎo ,jiā zhù qián táng dōng fù dōng 。 bái téng jiāo chuān zhī shū jí ,duǎn cè qí cái rú fàn jiá 。 xióng guāng bǎo kuàng xiàn chūn qīng ,yān dǐ mò bō chéng yī yè 。 chūn qīng shí cái bái rì xià ,zhì zhì huáng jīn jiě lóng mǎ 。 xié jí guī jiāng zhòng rù mén ,láo láo shuí shì lián jun1 zhě 。[1] wú wén zhuàng fū zhòng xīn gǔ ,gǔ rén sān zǒu wú cuī zuó 。[2] qǐng jun1 dài dàn shì zhǎng biān ,tā rì hái yuán jí qiū lǜ 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【送秦光禄北征】 北虏胶堪折,秋沙乱晓鼙。 髯胡频犯塞,骄气似横霓。 灞水楼船渡,营门细柳开。 将军驰白马,豪彦骋雄材。 箭射欃枪落,旗悬日月低。 榆稀山易见,甲重马频嘶。 天远星光没,沙平草叶齐。 风吹云路火,雪污玉关泥。 屡断呼韩颈,曾然董卓脐。 太长犹旧宠,光禄是新阶。 宝玦麒麟起,银壶狒狖啼。 桃花连马发,彩絮扑鞍来。 呵臂悬金斗,当唇注玉罍。 清苏和碎蚁,紫腻卷浮杯。 虎鞹先蒙马。鱼肠且断犀。 遪邅西旅狗,蹙额北方奚。 守帐然香暮,看鹰永夜栖。 黄龙就别镜,青冢念阳台。 周处长桥役,侯调短弄哀。 钱塘阶凤羽,正室掰鸾钗。 内子攀琪树,羌儿奏落梅。 今朝擎剑去,何日刺蛟回。

    【sòng qín guāng lù běi zhēng 】 běi lǔ jiāo kān shé ,qiū shā luàn xiǎo pí 。 rán hú pín fàn sāi ,jiāo qì sì héng ní 。 bà shuǐ lóu chuán dù ,yíng mén xì liǔ kāi 。 jiāng jun1 chí bái mǎ ,háo yàn chěng xióng cái 。 jiàn shè zhàn qiāng luò ,qí xuán rì yuè dī 。 yú xī shān yì jiàn ,jiǎ zhòng mǎ pín sī 。 tiān yuǎn xīng guāng méi ,shā píng cǎo yè qí 。 fēng chuī yún lù huǒ ,xuě wū yù guān ní 。 lǚ duàn hū hán jǐng ,céng rán dǒng zhuó qí 。 tài zhǎng yóu jiù chǒng ,guāng lù shì xīn jiē 。 bǎo jué qí lín qǐ ,yín hú fèi yòu tí 。 táo huā lián mǎ fā ,cǎi xù pū ān lái 。 hē bì xuán jīn dòu ,dāng chún zhù yù léi 。 qīng sū hé suì yǐ ,zǐ nì juàn fú bēi 。 hǔ kuò xiān méng mǎ 。yú cháng qiě duàn xī 。 cà zhān xī lǚ gǒu ,cù é běi fāng xī 。 shǒu zhàng rán xiāng mù ,kàn yīng yǒng yè qī 。 huáng lóng jiù bié jìng ,qīng zhǒng niàn yáng tái 。 zhōu chù zhǎng qiáo yì ,hóu diào duǎn nòng āi 。 qián táng jiē fèng yǔ ,zhèng shì bāi luán chāi 。 nèi zǐ pān qí shù ,qiāng ér zòu luò méi 。 jīn cháo qíng jiàn qù ,hé rì cì jiāo huí 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【蜀国弦】 枫香晚花静,锦水南山影。 惊石坠猿哀,竹云愁半岭。[1][2] 凉月生秋浦,玉沙粼粼光。 谁家红泪客,不忍过瞿塘。

    【shǔ guó xián 】 fēng xiāng wǎn huā jìng ,jǐn shuǐ nán shān yǐng 。 jīng shí zhuì yuán āi ,zhú yún chóu bàn lǐng 。[1][2] liáng yuè shēng qiū pǔ ,yù shā lín lín guāng 。 shuí jiā hóng lèi kè ,bú rěn guò qú táng 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【示弟】 别弟三年后,还家一日余。[1] 醁醽今日酒,缃帙去时书。 病骨犹能在,人间底事无?[2] 何须问牛马,抛掷任枭卢!

    【shì dì 】 bié dì sān nián hòu ,hái jiā yī rì yú 。[1] lù líng jīn rì jiǔ ,xiāng zhì qù shí shū 。 bìng gǔ yóu néng zài ,rén jiān dǐ shì wú ?[2] hé xū wèn niú mǎ ,pāo zhì rèn xiāo lú !

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【始为奉礼忆昌谷山居】 扫断马蹄痕,衙回自闭门。 长枪江米熟,小树枣花春。 向壁悬如意,当帘阅角巾。 犬书曾去洛,鹤病悔游秦。 土甑封茶叶,山杯锁竹根。 不知船上月,谁棹满溪云?

    【shǐ wéi fèng lǐ yì chāng gǔ shān jū 】 sǎo duàn mǎ tí hén ,yá huí zì bì mén 。 zhǎng qiāng jiāng mǐ shú ,xiǎo shù zǎo huā chūn 。 xiàng bì xuán rú yì ,dāng lián yuè jiǎo jīn 。 quǎn shū céng qù luò ,hè bìng huǐ yóu qín 。 tǔ zèng fēng chá yè ,shān bēi suǒ zhú gēn 。 bú zhī chuán shàng yuè ,shuí zhào mǎn xī yún ?

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【石城晓】 月落大堤上,女垣栖乌起。 细露湿团红,寒香解夜醉。 女牛渡天河,柳烟满城曲。 上客留断缨,残蛾斗双绿。 春帐依微蝉翼罗,横茵突金隐体花。 帐前轻絮鹅毛起,欲说春心无所似。

    【shí chéng xiǎo 】 yuè luò dà dī shàng ,nǚ yuán qī wū qǐ 。 xì lù shī tuán hóng ,hán xiāng jiě yè zuì 。 nǚ niú dù tiān hé ,liǔ yān mǎn chéng qǔ 。 shàng kè liú duàn yīng ,cán é dòu shuāng lǜ 。 chūn zhàng yī wēi chán yì luó ,héng yīn tū jīn yǐn tǐ huā 。 zhàng qián qīng xù é máo qǐ ,yù shuō chūn xīn wú suǒ sì 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【神弦曲】 西山日没东山昏,旋风吹马马踏云。 画弦素管声浅繁,花裙綷□步秋尘。[1] 桂叶刷风桂坠子,青狸哭血寒狐死。 古壁彩虯金贴尾,雨工骑入秋潭水。[2] 百年老鴞成木魅,笑声碧火巢中起。

    【shén xián qǔ 】 xī shān rì méi dōng shān hūn ,xuán fēng chuī mǎ mǎ tà yún 。 huà xián sù guǎn shēng qiǎn fán ,huā qún zú □bù qiū chén 。[1] guì yè shuā fēng guì zhuì zǐ ,qīng lí kū xuè hán hú sǐ 。 gǔ bì cǎi qiú jīn tiē wěi ,yǔ gōng qí rù qiū tán shuǐ 。[2] bǎi nián lǎo xiāo chéng mù mèi ,xiào shēng bì huǒ cháo zhōng qǐ 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【神弦别曲】 巫山小女隔云别,春风松花山上发。 绿盖独穿香径归,白马花竿前孑孑。 蜀江风澹水如罗,堕兰谁泛相经过。 南山桂树为君死,云衫浅污红脂花。

    【shén xián bié qǔ 】 wū shān xiǎo nǚ gé yún bié ,chūn fēng sōng huā shān shàng fā 。 lǜ gài dú chuān xiāng jìng guī ,bái mǎ huā gān qián jié jié 。 shǔ jiāng fēng dàn shuǐ rú luó ,duò lán shuí fàn xiàng jīng guò 。 nán shān guì shù wéi jun1 sǐ ,yún shān qiǎn wū hóng zhī huā 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【神弦】 女巫浇酒云满空,玉炉炭火香咚咚。 海神山鬼来座中,纸钱窸窣鸣旋风。 相思木贴金舞鸾,攒蛾一啑重一弹。 呼星召鬼歆杯盘,山魅食时人森寒。 终南日色低平湾,神兮长在有无间。 神嗔神喜师更颜,送神万骑还青山。

    【shén xián 】 nǚ wū jiāo jiǔ yún mǎn kōng ,yù lú tàn huǒ xiāng dōng dōng 。 hǎi shén shān guǐ lái zuò zhōng ,zhǐ qián xī sū míng xuán fēng 。 xiàng sī mù tiē jīn wǔ luán ,zǎn é yī dié zhòng yī dàn 。 hū xīng zhào guǐ xīn bēi pán ,shān mèi shí shí rén sēn hán 。 zhōng nán rì sè dī píng wān ,shén xī zhǎng zài yǒu wú jiān 。 shén chēn shén xǐ shī gèng yán ,sòng shén wàn qí hái qīng shān 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【申胡子觱篥歌并序】 申胡子,朔客之苍头也。朔客李氏本亦世家子,得祀江夏王庙,当年践履失序,遂奉官北郡。自称学长调短调,久未知名。今年四月,吾与对舍于长安崇义里,遂将衣质酒,命予合饮。气热杯阑,因谓吾曰:"李长吉,尔徒能长调,不能作五字歌诗,直强回笔端,与陶、谢诗势相远几里!"吾对后,请撰申胡子觱篥歌,以五字断句。歌成,左右人合噪相唱。朔客大喜,擎觞起立,命花娘出幕,徘徊拜客。吾问所宜,称善平弄,于是以弊辞配声,与予为寿。 颜热感君酒,含嚼芦中声。 花娘簪绥妥,休睡芙蓉屏。 谁截太平管?列点排空星。 直贯开花风,天上驱云行。 今夕岁华落,令人惜平生。 心事如波涛,中坐时时惊。 朔客骑白马,剑杷悬兰缨。 俊健如生猱,肯拾蓬中萤!

    【shēn hú zǐ bì lì gē bìng xù 】 shēn hú zǐ ,shuò kè zhī cāng tóu yě 。shuò kè lǐ shì běn yì shì jiā zǐ ,dé sì jiāng xià wáng miào ,dāng nián jiàn lǚ shī xù ,suí fèng guān běi jun4 。zì chēng xué zhǎng diào duǎn diào ,jiǔ wèi zhī míng 。jīn nián sì yuè ,wú yǔ duì shě yú zhǎng ān chóng yì lǐ ,suí jiāng yī zhì jiǔ ,mìng yǔ hé yǐn 。qì rè bēi lán ,yīn wèi wú yuē :"lǐ zhǎng jí ,ěr tú néng zhǎng diào ,bú néng zuò wǔ zì gē shī ,zhí qiáng huí bǐ duān ,yǔ táo 、xiè shī shì xiàng yuǎn jǐ lǐ !"wú duì hòu ,qǐng zhuàn shēn hú zǐ bì lì gē ,yǐ wǔ zì duàn jù 。gē chéng ,zuǒ yòu rén hé zào xiàng chàng 。shuò kè dà xǐ ,qíng shāng qǐ lì ,mìng huā niáng chū mù ,pái huái bài kè 。wú wèn suǒ yí ,chēng shàn píng nòng ,yú shì yǐ bì cí pèi shēng ,yǔ yǔ wéi shòu 。 yán rè gǎn jun1 jiǔ ,hán jiáo lú zhōng shēng 。 huā niáng zān suí tuǒ ,xiū shuì fú róng píng 。 shuí jié tài píng guǎn ?liè diǎn pái kōng xīng 。 zhí guàn kāi huā fēng ,tiān shàng qū yún háng 。 jīn xī suì huá luò ,lìng rén xī píng shēng 。 xīn shì rú bō tāo ,zhōng zuò shí shí jīng 。 shuò kè qí bái mǎ ,jiàn pá xuán lán yīng 。 jun4 jiàn rú shēng náo ,kěn shí péng zhōng yíng !

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【上之回】 上之回,大旗喜。 悬红云,挞凤尾。 剑匣破,舞蛟龙。 蚩尤死,鼓逢逢。 天高庆雷齐坠地。 地无惊烟海千里。

    【shàng zhī huí 】 shàng zhī huí ,dà qí xǐ 。 xuán hóng yún ,tà fèng wěi 。 jiàn xiá pò ,wǔ jiāo lóng 。 chī yóu sǐ ,gǔ féng féng 。 tiān gāo qìng léi qí zhuì dì 。 dì wú jīng yān hǎi qiān lǐ 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【上云乐】 飞香走红满天春,花龙盘盘上紫云。 三千宫女列金屋,五十弦瑟海上闻。[1] 天江碎碎银沙路,嬴女机中断烟素。[2] 缝舞衣,八月一日君前舞。

    【shàng yún lè 】 fēi xiāng zǒu hóng mǎn tiān chūn ,huā lóng pán pán shàng zǐ yún 。 sān qiān gōng nǚ liè jīn wū ,wǔ shí xián sè hǎi shàng wén 。[1] tiān jiāng suì suì yín shā lù ,yíng nǚ jī zhōng duàn yān sù 。[2] féng wǔ yī ,bā yuè yī rì jun1 qián wǔ 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【伤心行】 咽咽学楚吟,病骨伤幽素。 秋姿白发生,木叶啼风雨。 灯青兰膏歇,落照飞蛾舞。 古壁生凝尘,羁魂梦中语。

    【shāng xīn háng 】 yān yān xué chǔ yín ,bìng gǔ shāng yōu sù 。 qiū zī bái fā shēng ,mù yè tí fēng yǔ 。 dēng qīng lán gāo xiē ,luò zhào fēi é wǔ 。 gǔ bì shēng níng chén ,jī hún mèng zhōng yǔ 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【沙路曲】 柳脸半眠丞相树,佩马钉铃踏沙路。 断烬遗香袅翠烟,烛骑蹄鸣上天去。 帝家玉龙开九关,帝前动笏移南山。 独垂重印押千官,金窠篆字红屈盘。 沙路归来闻好语,旱火不光天下雨。

    【shā lù qǔ 】 liǔ liǎn bàn mián chéng xiàng shù ,pèi mǎ dìng líng tà shā lù 。 duàn jìn yí xiāng niǎo cuì yān ,zhú qí tí míng shàng tiān qù 。 dì jiā yù lóng kāi jiǔ guān ,dì qián dòng hù yí nán shān 。 dú chuí zhòng yìn yā qiān guān ,jīn kē zhuàn zì hóng qū pán 。 shā lù guī lái wén hǎo yǔ ,hàn huǒ bú guāng tiān xià yǔ 。

  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【三月过行宫】 渠水红繁拥御墙, 风娇小叶学娥妆。 垂帘几度青春老, 堪锁千年白日长。

    【sān yuè guò háng gōng 】 qú shuǐ hóng fán yōng yù qiáng , fēng jiāo xiǎo yè xué é zhuāng 。 chuí lián jǐ dù qīng chūn lǎo , kān suǒ qiān nián bái rì zhǎng 。