1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

李白的诗词全集

共收录了1159首诗词作品

李白简介

李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)。五岁时随其父迁居绵州彰明县(今四川省江油县)的青莲乡。早年在蜀中就学漫游。青年时期,开始漫游全国各地。天宝初,因道士吴筠的推荐,应诏赴长安,供奉翰林,受到唐玄宗李隆基的特殊礼遇。但因权贵不容,不久即遭谗去职,长期游历。天宝十四年(755)安史之乱起,他隐居庐山,但仍密切注视着国家和人民的命运。后参加永王李璘幕府。永王兵败被杀,李白坐系浔阳狱,第二年长流夜郎,途中遇赦。晚年飘泊于武昌、浔阳、宣城等地。代宗宝应元年(762)病死于其族叔当涂县令李阳冰处。纵观李白一生,其思想是比较复杂的。儒家、道家、纵横家、游侠思想对他都有影响。他企羡神仙,向往隐逸,可是又不愿「一朝飞腾为方丈蓬莱之人」,而要「申管晏之谈,谋帝王之术,奋其智能,愿为辅弼,使寰区大定,海县清一」(《代寿山答孟少府移文书》)。他有着远大的政治抱负,但又不愿走科举的道路。他想通过隐居,求仙获取声望,从而在名人荐举下,受到皇帝征召重用,以便实现「济苍生」、「安社稷」的理想,然后功成身退。诗人就是在这一思想指导下度过狂放而又坎坷的一生。李白存诗九百九十多首。这些诗歌,或以奔放的激情表达对理想政治的热烈追求,对建功立业的渴望;或以犀利的笔锋揭露政治集团的荒淫腐朽;或以善描的画笔点染祖国壮丽的山河。他的诗篇,无论五言七言,无论古体近体,无不别具风格,具有强烈的浪漫主义色彩。有《李太白集》。北宋初年,人们发现《菩萨蛮》「平林漠漠烟如织」和《忆秦娥》「秦娥梦断秦楼月」两词,又尊他为词的始祖。有人怀疑那是后人所托,至今聚讼纷纭。其实,李白的乐府诗,当时已被之管弦,就是词的滥觞了。至于历来被称为「百代词曲之祖」的这两首词,格调高绝,气象阔大,如果不属于李白,又算作谁的作品为好呢?
展开查看所有  

李白诗集大全

  • 作者:李白 朝代:唐代

    小时不识月,呼作白玉盘。 又疑瑶台镜,飞在青天端。 仙人垂两足,桂树何团团。 白兔捣药成,问言与谁餐? 蟾蜍蚀圆影,大明夜已残。 羿昔落九乌,天人清且安。 阴精此沦惑,去去不足观。 忧来其如何?凄怆摧心肝。

    xiǎo shí bú shí yuè ,hū zuò bái yù pán 。 yòu yí yáo tái jìng ,fēi zài qīng tiān duān 。 xiān rén chuí liǎng zú ,guì shù hé tuán tuán 。 bái tù dǎo yào chéng ,wèn yán yǔ shuí cān ? chán chú shí yuán yǐng ,dà míng yè yǐ cán 。 yì xī luò jiǔ wū ,tiān rén qīng qiě ān 。 yīn jīng cǐ lún huò ,qù qù bú zú guān 。 yōu lái qí rú hé ?qī chuàng cuī xīn gān 。

    乐府,月亮,抒情,
  • 作者:李白 朝代:唐代

    明月出天山,苍茫云海间。 长风几万里,吹度玉门关。 汉下白登道,胡窥青海湾。[2] 由来征战地,不见有人还。 戍客望边邑,思归多苦颜。 高楼当此夜,叹息未应闲。

    míng yuè chū tiān shān ,cāng máng yún hǎi jiān 。 zhǎng fēng jǐ wàn lǐ ,chuī dù yù mén guān 。 hàn xià bái dēng dào ,hú kuī qīng hǎi wān 。[2] yóu lái zhēng zhàn dì ,bú jiàn yǒu rén hái 。 shù kè wàng biān yì ,sī guī duō kǔ yán 。 gāo lóu dāng cǐ yè ,tàn xī wèi yīng xián 。

    唐诗三百首,写山,边塞,征人,思乡,
  • 作者:李白 朝代:唐代

    玉瓶沽美酒,数里送君还。 系马垂杨下,衔杯大道间。 天边看绿水,海上见青山。 兴罢各分袂,何须醉别颜。

    yù píng gū měi jiǔ ,shù lǐ sòng jun1 hái 。 xì mǎ chuí yáng xià ,xián bēi dà dào jiān 。 tiān biān kàn lǜ shuǐ ,hǎi shàng jiàn qīng shān 。 xìng bà gè fèn mèi ,hé xū zuì bié yán 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    河汉女,玉炼颜, 云軿往往在人间。 九霄有路去无迹, 袅袅香风生珮环。

    hé hàn nǚ ,yù liàn yán , yún pēng wǎng wǎng zài rén jiān 。 jiǔ xiāo yǒu lù qù wú jì , niǎo niǎo xiāng fēng shēng pèi huán 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    仙女下,董双成, 汉殿夜凉吹玉笙。 曲终却从仙宫去, 万户千门惟月明。

    xiān nǚ xià ,dǒng shuāng chéng , hàn diàn yè liáng chuī yù shēng 。 qǔ zhōng què cóng xiān gōng qù , wàn hù qiān mén wéi yuè míng 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    晨趋紫禁中,夕待金门诏。 观书散遗帙,探古穷至妙。 片言苟会心,掩卷忽而笑。 青蝇易相点,白雪难同调。 本是疏散人,屡贻褊促诮。 云天属清朗,林壑忆游眺。 或时清风来,闲倚栏下啸。 严光桐庐溪,谢客临海峤。 功成谢人间,从此一投钓。

    chén qū zǐ jìn zhōng ,xī dài jīn mén zhào 。 guān shū sàn yí zhì ,tàn gǔ qióng zhì miào 。 piàn yán gǒu huì xīn ,yǎn juàn hū ér xiào 。 qīng yíng yì xiàng diǎn ,bái xuě nán tóng diào 。 běn shì shū sàn rén ,lǚ yí biǎn cù qiào 。 yún tiān shǔ qīng lǎng ,lín hè yì yóu tiào 。 huò shí qīng fēng lái ,xián yǐ lán xià xiào 。 yán guāng tóng lú xī ,xiè kè lín hǎi qiáo 。 gōng chéng xiè rén jiān ,cóng cǐ yī tóu diào 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    其一 人道横江好,侬道横江恶。[1] 一风三日吹倒山,白浪高于瓦官阁。[2] 其二 海潮南去过浔阳,牛渚由来险马当。 横江欲渡风波恶,一水牵愁万里长。 其三 横江西望阻西秦,汉水东连扬子津。[3] 白浪如山那可渡,狂风愁杀峭帆人。 其四 海神来过恶风回,[4] 浪打天门石壁开。[5] 浙江八月何如此?[6] 涛似连山喷雪来。[7] 其五 横江馆前津吏迎,向余东指海云生。 郎今欲渡缘何事,如此风波不可行。 其六 月晕天风雾不开,[8] 海鲸东蹙百川回。 惊波一起三山动,公无渡河归去来。

    qí yī rén dào héng jiāng hǎo ,nóng dào héng jiāng è 。[1] yī fēng sān rì chuī dǎo shān ,bái làng gāo yú wǎ guān gé 。[2] qí èr hǎi cháo nán qù guò xún yáng ,niú zhǔ yóu lái xiǎn mǎ dāng 。 héng jiāng yù dù fēng bō è ,yī shuǐ qiān chóu wàn lǐ zhǎng 。 qí sān héng jiāng xī wàng zǔ xī qín ,hàn shuǐ dōng lián yáng zǐ jīn 。[3] bái làng rú shān nà kě dù ,kuáng fēng chóu shā qiào fān rén 。 qí sì hǎi shén lái guò è fēng huí ,[4] làng dǎ tiān mén shí bì kāi 。[5] zhè jiāng bā yuè hé rú cǐ ?[6] tāo sì lián shān pēn xuě lái 。[7] qí wǔ héng jiāng guǎn qián jīn lì yíng ,xiàng yú dōng zhǐ hǎi yún shēng 。 láng jīn yù dù yuán hé shì ,rú cǐ fēng bō bú kě háng 。 qí liù yuè yūn tiān fēng wù bú kāi ,[8] hǎi jīng dōng cù bǎi chuān huí 。 jīng bō yī qǐ sān shān dòng ,gōng wú dù hé guī qù lái 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    严风吹霜海草凋,筋干精坚胡马骄。 汉家战士三十万,将军兼领霍嫖姚。[1] 流星白羽腰间插,剑花秋莲光出匣。 天兵照雪下玉关,虏箭如沙射金甲。 云龙风虎尽交回,太白入月敌可摧。 敌可摧,旄头灭,履胡之肠涉胡血。 悬胡青天上,埋胡紫塞旁。 胡无人,汉道昌。

    yán fēng chuī shuāng hǎi cǎo diāo ,jīn gàn jīng jiān hú mǎ jiāo 。 hàn jiā zhàn shì sān shí wàn ,jiāng jun1 jiān lǐng huò piáo yáo 。[1] liú xīng bái yǔ yāo jiān chā ,jiàn huā qiū lián guāng chū xiá 。 tiān bīng zhào xuě xià yù guān ,lǔ jiàn rú shā shè jīn jiǎ 。 yún lóng fēng hǔ jìn jiāo huí ,tài bái rù yuè dí kě cuī 。 dí kě cuī ,máo tóu miè ,lǚ hú zhī cháng shè hú xuè 。 xuán hú qīng tiān shàng ,mái hú zǐ sāi páng 。 hú wú rén ,hàn dào chāng 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    吴地桑叶绿,吴蚕已三眠。 我家寄东鲁,谁种龟阴田? 春事已不及,江行复茫然。 南风吹归心,飞堕酒楼前。 楼东一株桃,枝叶拂青烟。 此树我所种,别来向三年。 桃今与楼齐,我行尚未旋。 娇女字平阳,折花倚桃边。 折花不见我,泪下如流泉。 小儿名伯禽,与姊亦齐肩。 双行桃树下,抚背复谁怜? 念此失次第,肝肠日忧煎。 裂素写远意,因之汶阳川。

    wú dì sāng yè lǜ ,wú cán yǐ sān mián 。 wǒ jiā jì dōng lǔ ,shuí zhǒng guī yīn tián ? chūn shì yǐ bú jí ,jiāng háng fù máng rán 。 nán fēng chuī guī xīn ,fēi duò jiǔ lóu qián 。 lóu dōng yī zhū táo ,zhī yè fú qīng yān 。 cǐ shù wǒ suǒ zhǒng ,bié lái xiàng sān nián 。 táo jīn yǔ lóu qí ,wǒ háng shàng wèi xuán 。 jiāo nǚ zì píng yáng ,shé huā yǐ táo biān 。 shé huā bú jiàn wǒ ,lèi xià rú liú quán 。 xiǎo ér míng bó qín ,yǔ zǐ yì qí jiān 。 shuāng háng táo shù xià ,fǔ bèi fù shuí lián ? niàn cǐ shī cì dì ,gān cháng rì yōu jiān 。 liè sù xiě yuǎn yì ,yīn zhī wèn yáng chuān 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    木兰之枻沙棠舟,玉箫金管坐两头; 美酒樽中置千斛,载妓随波任去留。 仙人有待乘黄鹤,海客无心随白鸥。 屈平辞赋悬日月,楚王台榭空山丘。 兴酣落笔摇五岳,诗成啸傲凌沧州; 功名富贵若常在,汉水亦应西北流。

    mù lán zhī yì shā táng zhōu ,yù xiāo jīn guǎn zuò liǎng tóu ; měi jiǔ zūn zhōng zhì qiān hú ,zǎi jì suí bō rèn qù liú 。 xiān rén yǒu dài chéng huáng hè ,hǎi kè wú xīn suí bái ōu 。 qū píng cí fù xuán rì yuè ,chǔ wáng tái xiè kōng shān qiū 。 xìng hān luò bǐ yáo wǔ yuè ,shī chéng xiào ào líng cāng zhōu ; gōng míng fù guì ruò cháng zài ,hàn shuǐ yì yīng xī běi liú 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    胡骄马惊沙尘起,胡雏饮马天津水。 君为张掖近酒泉,我窜三巴九千里。 天地再新法令宽,夜郎迁客带霜寒。 西忆故人不可见,东风吹梦到长安。 宁期此地忽相遇,惊喜茫如堕烟雾。 玉箫金管喧四筵,苦心不得申长句。 昨日绣衣倾绿樽,病如桃李竟何言。 昔骑天子大宛马,今乘款段诸侯门。 赖遇南平豁方寸,复兼夫子持清论。 有似山开万里云,四望青天解人闷。 人闷还心闷,苦辛长苦辛。 愁来饮酒二千石,寒灰重暖生阳春。 山公醉后能骑马,别是风流贤主人。 头陀云月多僧气,山水何曾称人意。 不然鸣笳按鼓戏沧流,呼取江南女儿歌棹讴。 我且为君捶碎黄鹤楼,君亦为吾倒却鹦鹉洲。 赤壁争雄如梦里,且须歌舞宽离忧。

    hú jiāo mǎ jīng shā chén qǐ ,hú chú yǐn mǎ tiān jīn shuǐ 。 jun1 wéi zhāng yè jìn jiǔ quán ,wǒ cuàn sān bā jiǔ qiān lǐ 。 tiān dì zài xīn fǎ lìng kuān ,yè láng qiān kè dài shuāng hán 。 xī yì gù rén bú kě jiàn ,dōng fēng chuī mèng dào zhǎng ān 。 níng qī cǐ dì hū xiàng yù ,jīng xǐ máng rú duò yān wù 。 yù xiāo jīn guǎn xuān sì yàn ,kǔ xīn bú dé shēn zhǎng jù 。 zuó rì xiù yī qīng lǜ zūn ,bìng rú táo lǐ jìng hé yán 。 xī qí tiān zǐ dà wǎn mǎ ,jīn chéng kuǎn duàn zhū hóu mén 。 lài yù nán píng huō fāng cùn ,fù jiān fū zǐ chí qīng lùn 。 yǒu sì shān kāi wàn lǐ yún ,sì wàng qīng tiān jiě rén mèn 。 rén mèn hái xīn mèn ,kǔ xīn zhǎng kǔ xīn 。 chóu lái yǐn jiǔ èr qiān shí ,hán huī zhòng nuǎn shēng yáng chūn 。 shān gōng zuì hòu néng qí mǎ ,bié shì fēng liú xián zhǔ rén 。 tóu tuó yún yuè duō sēng qì ,shān shuǐ hé céng chēng rén yì 。 bú rán míng jiā àn gǔ xì cāng liú ,hū qǔ jiāng nán nǚ ér gē zhào ōu 。 wǒ qiě wéi jun1 chuí suì huáng hè lóu ,jun1 yì wéi wú dǎo què yīng wǔ zhōu 。 chì bì zhēng xióng rú mèng lǐ ,qiě xū gē wǔ kuān lí yōu 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    紫燕黄金瞳,啾啾摇绿鬃。 平明相驰逐,结客洛门东。 少年学剑术,凌轹白猿公。 珠袍曳锦带,匕首插吴鸿。 由来万夫勇,挟此生雄风。 托交从剧孟,买醉入新丰。 笑尽一杯酒,杀人都市中。 羞道易水寒,徒令日贯虹。 燕丹事不立,虚没秦帝宫。 武阳死灰人,安可与成功。

    zǐ yàn huáng jīn tóng ,jiū jiū yáo lǜ zōng 。 píng míng xiàng chí zhú ,jié kè luò mén dōng 。 shǎo nián xué jiàn shù ,líng lì bái yuán gōng 。 zhū páo yè jǐn dài ,bǐ shǒu chā wú hóng 。 yóu lái wàn fū yǒng ,jiā cǐ shēng xióng fēng 。 tuō jiāo cóng jù mèng ,mǎi zuì rù xīn fēng 。 xiào jìn yī bēi jiǔ ,shā rén dōu shì zhōng 。 xiū dào yì shuǐ hán ,tú lìng rì guàn hóng 。 yàn dān shì bú lì ,xū méi qín dì gōng 。 wǔ yáng sǐ huī rén ,ān kě yǔ chéng gōng 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    燕南壮士吴门豪, 

    筑中置铅鱼隐刀。 

    感君恩重许君命, 

    泰山一掷轻鸿毛。

    yàn nán zhuàng shì wú mén háo , 

    zhù zhōng zhì qiān yú yǐn dāo 。 

    gǎn jun1 ēn zhòng xǔ jun1 mìng , 

    tài shān yī zhì qīng hóng máo 。

    咏史怀古,
  • 作者:李白 朝代:唐代

    金陵夜寂凉风发,独上高楼望吴越。 

    白云映水摇空城,白露垂珠滴秋月。 

    月下沉吟久不归,古来相接眼中稀。 

    解道澄江浄如练,令人长忆谢玄晖。

    jīn líng yè jì liáng fēng fā ,dú shàng gāo lóu wàng wú yuè 。 

    bái yún yìng shuǐ yáo kōng chéng ,bái lù chuí zhū dī qiū yuè 。 

    yuè xià chén yín jiǔ bú guī ,gǔ lái xiàng jiē yǎn zhōng xī 。 

    jiě dào chéng jiāng jìng rú liàn ,lìng rén zhǎng yì xiè xuán huī 。

    写景,登楼,
  • 作者:李白 朝代:唐代

    风吹柳花满店香,吴姬压酒劝客尝。 

    金陵子弟来相送,欲行不行各尽觞。 

    请君试问东流水,别意与之谁短长。

    fēng chuī liǔ huā mǎn diàn xiāng ,wú jī yā jiǔ quàn kè cháng 。 

    jīn líng zǐ dì lái xiàng sòng ,yù háng bú háng gè jìn shāng 。 

    qǐng jun1 shì wèn dōng liú shuǐ ,bié yì yǔ zhī shuí duǎn zhǎng 。

    离别,唐诗三百首,饮酒,