1. 古诗词大全
  2. 南北朝诗人

江淹的诗词全集

共收录了24首诗词作品

江淹简介

江淹(444-505)字文通,济阳考城(今河南省兰考县)人。年少孤贫,曾仰慕司马相如和梁鸿的为人,不搞章句之学而喜好文章。历仕宋齐梁三朝,做过镇军参军、郡丞、光禄大夫等官职,封醴陵侯。江淹早有文名,但到晚年才思减退,时人谓之「才尽」。江淹诗赋都有较高的成就。前人说他的诗「善于摹拟」,从他现在所存的诗歌来看,也很善于抒情。有《江醴陵集》。
展开查看所有  

江淹诗集大全

  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    长望竟何极,闽云连越边。
    南州饶奇怪,赤县多灵仙。
    金峰各亏日,铜石共临天。
    阳岫照鸾采,阴溪喷龙泉。
    残杌千代木,廧崒万古烟。
    禽鸣丹壁上,猿啸青崖间。
    秦皇慕隐沦,汉武愿长年。
    皆负雄豪威,弃剑为名山。
    况我葵藿志,松木横眼前。
    所若同远好,临风载悠然。

    zhǎng wàng jìng hé jí ,mǐn yún lián yuè biān 。
    nán zhōu ráo qí guài ,chì xiàn duō líng xiān 。
    jīn fēng gè kuī rì ,tóng shí gòng lín tiān 。
    yáng xiù zhào luán cǎi ,yīn xī pēn lóng quán 。
    cán wù qiān dài mù ,qiáng zú wàn gǔ yān 。
    qín míng dān bì shàng ,yuán xiào qīng yá jiān 。
    qín huáng mù yǐn lún ,hàn wǔ yuàn zhǎng nián 。
    jiē fù xióng háo wēi ,qì jiàn wéi míng shān 。
    kuàng wǒ kuí huò zhì ,sōng mù héng yǎn qián 。
    suǒ ruò tóng yuǎn hǎo ,lín fēng zǎi yōu rán 。

    辞赋,
  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    皇晋遘阳九,
    天下横氛雾。
    秦赵值薄蚀,
    幽并逢虎据。
    伊余荷宠灵,
    感激徇驰骛。
    虽无六奇术,
    冀与张韩遇。
    宁戚叩角歌,
    桓公遭乃举。
    荀息冒险难,
    实以忠贞故。
    空令日月逝,
    愧无古人度。
    饮马出城濠,
    北望沙漠路。
    千里何萧条,
    白日隐寒树。
    投袂既愤懑,
    抚枕怀百虑。
    功名惜未立,
    玄发已改素。
    时哉苟有会,
    治乱惟冥数。

    huáng jìn gòu yáng jiǔ ,
    tiān xià héng fēn wù 。
    qín zhào zhí báo shí ,
    yōu bìng féng hǔ jù 。
    yī yú hé chǒng líng ,
    gǎn jī xùn chí wù 。
    suī wú liù qí shù ,
    jì yǔ zhāng hán yù 。
    níng qī kòu jiǎo gē ,
    huán gōng zāo nǎi jǔ 。
    xún xī mào xiǎn nán ,
    shí yǐ zhōng zhēn gù 。
    kōng lìng rì yuè shì ,
    kuì wú gǔ rén dù 。
    yǐn mǎ chū chéng háo ,
    běi wàng shā mò lù 。
    qiān lǐ hé xiāo tiáo ,
    bái rì yǐn hán shù 。
    tóu mèi jì fèn mèn ,
    fǔ zhěn huái bǎi lǜ 。
    gōng míng xī wèi lì ,
    xuán fā yǐ gǎi sù 。
    shí zāi gǒu yǒu huì ,
    zhì luàn wéi míng shù 。

    辞赋,
  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    其一
    岁暮怀感伤,
    中夕弄清琴。
    戾戾曙风急,
    团团明月阴。
    孤云出北山,
    宿鸟惊东林。
    谁谓人道广,
    忧慨自相寻。
    宁知霜雪后,
    独见松竹心。

    其二
    若木出海外,
    本自丹水阴。
    群帝共上下,
    鸾鸟相追寻。
    千龄犹旦夕,
    万世更浮沉。
    岂与异乡士,
    瑜瑕论浅深。

    qí yī
    suì mù huái gǎn shāng ,
    zhōng xī nòng qīng qín 。
    lì lì shǔ fēng jí ,
    tuán tuán míng yuè yīn 。
    gū yún chū běi shān ,
    xiǔ niǎo jīng dōng lín 。
    shuí wèi rén dào guǎng ,
    yōu kǎi zì xiàng xún 。
    níng zhī shuāng xuě hòu ,
    dú jiàn sōng zhú xīn 。

    qí èr
    ruò mù chū hǎi wài ,
    běn zì dān shuǐ yīn 。
    qún dì gòng shàng xià ,
    luán niǎo xiàng zhuī xún 。
    qiān líng yóu dàn xī ,
    wàn shì gèng fú chén 。
    qǐ yǔ yì xiāng shì ,
    yú xiá lùn qiǎn shēn 。

    辞赋,
  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    怅然集汉北。
    还望岨山田。
    沄沄百重壑。
    参差万里山。
    楚关带秦陇。
    荆云冠吴烟。
    草色敛穷水。
    木叶变长川。
    秋至帝子降。
    客人伤婵娟。
    试访淮海使。
    归路成数千。
    蓬驱未止极。
    旌心徒自悬。
    若华想无慰。
    忧至定伤年。

    chàng rán jí hàn běi 。
    hái wàng qū shān tián 。
    yún yún bǎi zhòng hè 。
    cān chà wàn lǐ shān 。
    chǔ guān dài qín lǒng 。
    jīng yún guàn wú yān 。
    cǎo sè liǎn qióng shuǐ 。
    mù yè biàn zhǎng chuān 。
    qiū zhì dì zǐ jiàng 。
    kè rén shāng chán juān 。
    shì fǎng huái hǎi shǐ 。
    guī lù chéng shù qiān 。
    péng qū wèi zhǐ jí 。
    jīng xīn tú zì xuán 。
    ruò huá xiǎng wú wèi 。
    yōu zhì dìng shāng nián 。

    辞赋,
  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    秋至捣罗纨,泪满未能开。
    风光肃入户,月华为谁来?
    结眉向蛛网,沥思视青苔。
    鬓局将成葆,带减不须摧。
    我心若涵烟,葐蒀满中怀。

    qiū zhì dǎo luó wán ,lèi mǎn wèi néng kāi 。
    fēng guāng sù rù hù ,yuè huá wéi shuí lái ?
    jié méi xiàng zhū wǎng ,lì sī shì qīng tái 。
    bìn jú jiāng chéng bǎo ,dài jiǎn bú xū cuī 。
    wǒ xīn ruò hán yān ,pén yūn mǎn zhōng huái 。

    辞赋,
  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    武皇去金阁,英威长寂寞。
    雄剑顿无光,杂佩亦销烁。
    秋至明月圆,风伤白露落。
    清夜何湛湛,孤烛映兰幕。
    抚影怆无从,惟怀忧不薄。
    瑶色行应罢,红芳几为乐?
    徒登歌舞台,终成蝼蚁郭!

    wǔ huáng qù jīn gé ,yīng wēi zhǎng jì mò 。
    xióng jiàn dùn wú guāng ,zá pèi yì xiāo shuò 。
    qiū zhì míng yuè yuán ,fēng shāng bái lù luò 。
    qīng yè hé zhàn zhàn ,gū zhú yìng lán mù 。
    fǔ yǐng chuàng wú cóng ,wéi huái yōu bú báo 。
    yáo sè háng yīng bà ,hóng fāng jǐ wéi lè ?
    tú dēng gē wǔ tái ,zhōng chéng lóu yǐ guō !

    辞赋,
  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    武皇去金阁,英威长寂寞。
    雄剑顿无光,杂佩亦销烁。
    秋至明月圆,风伤白露落。
    清夜何湛湛,孤烛映兰幕。
    抚影怆无从,惟怀忧不薄。
    瑶色行应罢,红芳几为乐?
    徒登歌舞台,终成蝼蚁郭!

    wǔ huáng qù jīn gé ,yīng wēi zhǎng jì mò 。
    xióng jiàn dùn wú guāng ,zá pèi yì xiāo shuò 。
    qiū zhì míng yuè yuán ,fēng shāng bái lù luò 。
    qīng yè hé zhàn zhàn ,gū zhú yìng lán mù 。
    fǔ yǐng chuàng wú cóng ,wéi huái yōu bú báo 。
    yáo sè háng yīng bà ,hóng fāng jǐ wéi lè ?
    tú dēng gē wǔ tái ,zhōng chéng lóu yǐ guō !

    咏史怀古,悲凉,怨愤,
  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    长望竟何极,闽云连越边。
    南州饶奇怪,赤县多灵仙。
    金峰各亏日,铜石共临天。
    阳岫照鸾采,阴溪喷龙泉。
    残杌千代木,廧崒万古烟。
    禽鸣丹壁上,猿啸青崖间。
    秦皇慕隐沦,汉武愿长年。
    皆负雄豪威,弃剑为名山。
    况我葵藿志,松木横眼前。
    所若同远好,临风载悠然。

    zhǎng wàng jìng hé jí ,mǐn yún lián yuè biān 。
    nán zhōu ráo qí guài ,chì xiàn duō líng xiān 。
    jīn fēng gè kuī rì ,tóng shí gòng lín tiān 。
    yáng xiù zhào luán cǎi ,yīn xī pēn lóng quán 。
    cán wù qiān dài mù ,qiáng zú wàn gǔ yān 。
    qín míng dān bì shàng ,yuán xiào qīng yá jiān 。
    qín huáng mù yǐn lún ,hàn wǔ yuàn zhǎng nián 。
    jiē fù xióng háo wēi ,qì jiàn wéi míng shān 。
    kuàng wǒ kuí huò zhì ,sōng mù héng yǎn qián 。
    suǒ ruò tóng yuǎn hǎo ,lín fēng zǎi yōu rán 。

    写山,抒怀,
  • 作者:江淹 朝代:先秦

    远与君别者,乃至雁门关。
    黄云蔽千里,游子何时还。
    送君如昨日,檐前露已团。
    不惜蕙草晚,所悲道里寒。
    君在天一涯,妾身长别离。
    愿一见颜色,不异琼树枝。
    菟丝及水萍,所寄终不移。

    yuǎn yǔ jun1 bié zhě ,nǎi zhì yàn mén guān 。
    huáng yún bì qiān lǐ ,yóu zǐ hé shí hái 。
    sòng jun1 rú zuó rì ,yán qián lù yǐ tuán 。
    bú xī huì cǎo wǎn ,suǒ bēi dào lǐ hán 。
    jun1 zài tiān yī yá ,qiè shēn zhǎng bié lí 。
    yuàn yī jiàn yán sè ,bú yì qióng shù zhī 。
    tú sī jí shuǐ píng ,suǒ jì zhōng bú yí 。

    离别,思念,乐府,