落梅(和风和雨点苔纹)原文
林下积来全似雪,岭头飞去半为云。
不须横管吹江郭,最惜空枝冷夕曛。
回首孤山山下路,霜禽粉蝶任纷纷。
落梅(和风和雨点苔纹)拼音版
hé fēng hé yǔ diǎn tái wén ,mò mò cán xiāng jìng lǐ wén 。lín xià jī lái quán sì xuě ,lǐng tóu fēi qù bàn wéi yún 。
bú xū héng guǎn chuī jiāng guō ,zuì xī kōng zhī lěng xī xūn 。
huí shǒu gū shān shān xià lù ,shuāng qín fěn dié rèn fēn fēn 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
落梅注释
①和:犹言随,伴。点:点缀。本为花落,被动,说是点缀,主动。诗之新颖精巧亦在此处。漠漠:无声。犹言默默。②林下句:谓默林花落,花办积垒如雪。岭头句:谓梅花随风而飘,与岭头之云一齐飞扬。③横管:笛。此处暗指笛曲“梅花三弄”。江郭:江畔城边,泛指各处。夕曛:夕阳。④孤山:浙江省杭州市西湖北端一小山名,以多梅著称。宋人林逋种梅养鹤,隐居于此。霜禽句:谓梅花落尽了,而山下的禽鸟蝴蝶依然纷纷飞舞歌鸣。霜禽指白色羽毛的鸟类,如鸥、鹤等。粉蝶指色彩缤纷五颜六色的蝴蝶。
落梅简析
梅以其贞干高节,先春而放,常得诗人青睐。写早梅报春者有之,写盛梅如海者亦有之,写月影梅枝者有之,写踏雪寻梅者亦有之,而写落梅者却不多见。然公此诗,绘尽落梅之态,写尽落梅之况:和风和雨,漠漠残香,积来林下,飞去岭头,不须横笛,最惜空枝,句句都是梅落光景,句句未离落梅情状。铺张渲染,极尽能事,描摹绘写,动静得宜。翰林学士兼诗人柏谦评然公诗“穆如清风,静如止水”。此之谓也。
作者介绍
[清]僧。字素风,海虞(今江苏常熟)秦氏子,剃染长寿庵。工诗、画,有息影斋诗钞。《清画家诗史》
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/8755.html
《落梅(和风和雨点苔纹)》相关推荐
- 作者:晏敦复 朝代:宋代
亚槛倾檐一古梅,几番有意唤春回。
吹香自许仙人下,照影还容高士来。
月射寒光侵涧户,风摇翠色锁阶苔。
游蜂野蝶休相顾,本性由来不染埃。yà kǎn qīng yán yī gǔ méi ,jǐ fān yǒu yì huàn chūn huí 。
chuī xiāng zì xǔ xiān rén xià ,zhào yǐng hái róng gāo shì lái 。
yuè shè hán guāng qīn jiàn hù ,fēng yáo cuì sè suǒ jiē tái 。
yóu fēng yě dié xiū xiàng gù ,běn xìng yóu lái bú rǎn āi 。辞赋, - 作者:晏敦复 朝代:宋代
亚槛倾檐一古梅,几番有意唤春回。
吹香自许仙人下,照影还容高士来。
月射寒光侵涧户,风摇翠色锁阶苔。
游蜂野蝶休相顾,本性由来不染埃。yà kǎn qīng yán yī gǔ méi ,jǐ fān yǒu yì huàn chūn huí 。
chuī xiāng zì xǔ xiān rén xià ,zhào yǐng hái róng gāo shì lái 。
yuè shè hán guāng qīn jiàn hù ,fēng yáo cuì sè suǒ jiē tái 。
yóu fēng yě dié xiū xiàng gù ,běn xìng yóu lái bú rǎn āi 。赞颂,梅花,品格,寓人, - 作者:洪皓 朝代:宋代
岁在壬戌,甫临长至,张总侍御邀饮。众宾皆退,独留少款。侍婢歌江梅引,有“念此情、家万里”之句,仆曰:此词殆为我作也。又闻本朝使命将至,感慨久之。既归,不寝,追和四章,多用古人诗赋,各有一笑字,聊以自宽。如暗香、疏影、相思等语,虽甚奇,经前人用者众,嫌其一律,故辄略之。卒押吹字,非风即笛,不可易也。此方无梅花,士人罕有知梅事者,故皆注所出(旧注:阙一首。此录示乡人者,北人谓之四笑江梅引)
天涯除馆忆江梅。几枝开。使南来。还带馀杭、春信到燕台。准拟寒英聊慰远,隔山水,应销落,赴诉谁。
空恁遐想笑摘蕊。断回肠,思故里。漫弹绿绮。引三弄、不觉魂飞。更听胡笳、哀怨泪沾衣。乱插繁花须异日,待孤讽,怕东风,一夜吹。suì zài rén xū ,fǔ lín zhǎng zhì ,zhāng zǒng shì yù yāo yǐn 。zhòng bīn jiē tuì ,dú liú shǎo kuǎn 。shì bì gē jiāng méi yǐn ,yǒu “niàn cǐ qíng 、jiā wàn lǐ ”zhī jù ,pú yuē :cǐ cí dài wéi wǒ zuò yě 。yòu wén běn cháo shǐ mìng jiāng zhì ,gǎn kǎi jiǔ zhī 。jì guī ,bú qǐn ,zhuī hé sì zhāng ,duō yòng gǔ rén shī fù ,gè yǒu yī xiào zì ,liáo yǐ zì kuān 。rú àn xiāng 、shū yǐng 、xiàng sī děng yǔ ,suī shèn qí ,jīng qián rén yòng zhě zhòng ,xián qí yī lǜ ,gù zhé luè zhī 。zú yā chuī zì ,fēi fēng jí dí ,bú kě yì yě 。cǐ fāng wú méi huā ,shì rén hǎn yǒu zhī méi shì zhě ,gù jiē zhù suǒ chū (jiù zhù :què yī shǒu 。cǐ lù shì xiāng rén zhě ,běi rén wèi zhī sì xiào jiāng méi yǐn )
tiān yá chú guǎn yì jiāng méi 。jǐ zhī kāi 。shǐ nán lái 。hái dài yú háng 、chūn xìn dào yàn tái 。zhǔn nǐ hán yīng liáo wèi yuǎn ,gé shān shuǐ ,yīng xiāo luò ,fù sù shuí 。
kōng nín xiá xiǎng xiào zhāi ruǐ 。duàn huí cháng ,sī gù lǐ 。màn dàn lǜ qǐ 。yǐn sān nòng 、bú jiào hún fēi 。gèng tīng hú jiā 、āi yuàn lèi zhān yī 。luàn chā fán huā xū yì rì ,dài gū fěng ,pà dōng fēng ,yī yè chuī 。宋词精选,咏物,梅花,爱国, - 作者:洪皓 朝代:宋代
不假施朱,鹤翎初试轻红亚。为栽堂下。更咏樵人画。
绿叶青枝,辨认诗亏价。休催也。忍寒郊野。留待东坡马。bú jiǎ shī zhū ,hè líng chū shì qīng hóng yà 。wéi zāi táng xià 。gèng yǒng qiáo rén huà 。
lǜ yè qīng zhī ,biàn rèn shī kuī jià 。xiū cuī yě 。rěn hán jiāo yě 。liú dài dōng pō mǎ 。辞赋, - 作者:洪皓 朝代:宋代
耐久芳馨,拟将蜂蜡龙涎亚。化工裁下。风韵胜如画。
鼻观先通,顿减沈檀价。思量也。梦游吴野。凭仗神为马。nài jiǔ fāng xīn ,nǐ jiāng fēng là lóng xián yà 。huà gōng cái xià 。fēng yùn shèng rú huà 。
bí guān xiān tōng ,dùn jiǎn shěn tán jià 。sī liàng yě 。mèng yóu wú yě 。píng zhàng shén wéi mǎ 。辞赋, - 作者:洪皓 朝代:宋代
蜂房余液。写就南枝凌正色。折干垂芳。点缀如生秘暗香。
寿阳妆样。纤手拈来簪髻上。恍若还家。暂睹真花压百花。fēng fáng yú yè 。xiě jiù nán zhī líng zhèng sè 。shé gàn chuí fāng 。diǎn zhuì rú shēng mì àn xiāng 。
shòu yáng zhuāng yàng 。xiān shǒu niān lái zān jì shàng 。huǎng ruò hái jiā 。zàn dǔ zhēn huā yā bǎi huā 。辞赋, - 作者:洪皓 朝代:宋代
鳌山凤阙,多少飞琼侣。颙俟翠华临,庆新春、金波盈五。莲灯开遍,侍从尽登楼,簪花赴。传柑处。咫尺聆天语。
厌厌欲罢,宣劝犹旁午。扶上玉花骢,更踟蹰、梨园四部。追思往事,一夕九回肠,皇恩溥。归期阻。引领江南路。áo shān fèng què ,duō shǎo fēi qióng lǚ 。yú sì cuì huá lín ,qìng xīn chūn 、jīn bō yíng wǔ 。lián dēng kāi biàn ,shì cóng jìn dēng lóu ,zān huā fù 。chuán gān chù 。zhǐ chǐ líng tiān yǔ 。
yàn yàn yù bà ,xuān quàn yóu páng wǔ 。fú shàng yù huā cōng ,gèng chí chú 、lí yuán sì bù 。zhuī sī wǎng shì ,yī xī jiǔ huí cháng ,huáng ēn pǔ 。guī qī zǔ 。yǐn lǐng jiāng nán lù 。辞赋, - 作者:洪皓 朝代:宋代
属三秋正半,暮云敛、月舒圆。误警鹤鸣皋,栖乌绕树,魑魅惊旋。寻常对三五夜,纵清光、皎洁未精妍。须是风高气爽,一轮绝后光前。
无偏。故国迢迢,千万里、共婵娟。但陟屺瞻驰,高楼念远,宁不凄然。天涯更新雁过,□哀嗷、出塞影联翩。空俾骚人叹羡,向隅耿耿无眠。shǔ sān qiū zhèng bàn ,mù yún liǎn 、yuè shū yuán 。wù jǐng hè míng gāo ,qī wū rào shù ,chī mèi jīng xuán 。xún cháng duì sān wǔ yè ,zòng qīng guāng 、jiǎo jié wèi jīng yán 。xū shì fēng gāo qì shuǎng ,yī lún jué hòu guāng qián 。
wú piān 。gù guó tiáo tiáo ,qiān wàn lǐ 、gòng chán juān 。dàn zhì qǐ zhān chí ,gāo lóu niàn yuǎn ,níng bú qī rán 。tiān yá gèng xīn yàn guò ,□āi áo 、chū sāi yǐng lián piān 。kōng bǐ sāo rén tàn xiàn ,xiàng yú gěng gěng wú mián 。辞赋, - 作者:洪皓 朝代:宋代
对金商暮节,此时客、意难忘。正卉木雕零,蛩螀韵切,宾雁南翔。东篱有黄蕊绽,是幽人、最爱折浮觞。须信凌霜可赏,任他落帽清狂。
茫茫。去国三年,行万里、过重阳。奈眷恋庭闱,矜怜幼稚,堕泪回肠。凭栏处空引领,望江南、不见转凄凉。羁旅登高易感,况于留滞殊方。duì jīn shāng mù jiē ,cǐ shí kè 、yì nán wàng 。zhèng huì mù diāo líng ,qióng jiāng yùn qiē ,bīn yàn nán xiáng 。dōng lí yǒu huáng ruǐ zhàn ,shì yōu rén 、zuì ài shé fú shāng 。xū xìn líng shuāng kě shǎng ,rèn tā luò mào qīng kuáng 。
máng máng 。qù guó sān nián ,háng wàn lǐ 、guò zhòng yáng 。nài juàn liàn tíng wéi ,jīn lián yòu zhì ,duò lèi huí cháng 。píng lán chù kōng yǐn lǐng ,wàng jiāng nán 、bú jiàn zhuǎn qī liáng 。jī lǚ dēng gāo yì gǎn ,kuàng yú liú zhì shū fāng 。辞赋, - 作者:洪皓 朝代:宋代
丧乱佳辰不易攀。四逢寒食尽投闲。踏青无处想家山。
麟殿阻趋陪内宴,蓂堂遥忆侍慈颜。感时双泪滴潺潺。sàng luàn jiā chén bú yì pān 。sì féng hán shí jìn tóu xián 。tà qīng wú chù xiǎng jiā shān 。
lín diàn zǔ qū péi nèi yàn ,mì táng yáo yì shì cí yán 。gǎn shí shuāng lèi dī chán chán 。辞赋, - 作者:洪皓 朝代:宋代
南北渝盟久未和。斯民涂炭死亡多。不知何日戢干戈。
赖有兴王如世祖,况闻谋帅得廉颇。蔺卿全璧我蹉跎。nán běi yú méng jiǔ wèi hé 。sī mín tú tàn sǐ wáng duō 。bú zhī hé rì jí gàn gē 。
lài yǒu xìng wáng rú shì zǔ ,kuàng wén móu shuài dé lián pō 。lìn qīng quán bì wǒ cuō tuó 。辞赋, - 作者:洪皓 朝代:宋代
冷落天涯今一纪,谁怜万里无家。三闾憔悴赋怀沙。思亲增怅望,吊影觉欹斜。
兀坐书堂真可怪,销忧殢酒难赊。因人成事耻矜夸。何时还使节,踏雪看梅花。lěng luò tiān yá jīn yī jì ,shuí lián wàn lǐ wú jiā 。sān lǘ qiáo cuì fù huái shā 。sī qīn zēng chàng wàng ,diào yǐng jiào yī xié 。
wū zuò shū táng zhēn kě guài ,xiāo yōu tì jiǔ nán shē 。yīn rén chéng shì chǐ jīn kuā 。hé shí hái shǐ jiē ,tà xuě kàn méi huā 。辞赋, - 作者:洪皓 朝代:宋代
岁在壬戌,甫临长至,张总侍御邀饮。众宾皆退,独留少款。侍婢歌江梅引,有“念此情、家万里”之句,仆曰:此词殆为我作也。又闻本朝使命将至,感慨久之。既归,不寝,追和四章,多用古人诗赋,各有一笑字,聊以自宽。如暗香、疏影、相思等语,虽甚奇,经前人用者众,嫌其一律,故辄略之。卒押吹字,非风即笛,不可易也。此方无梅花,士人罕有知梅事者,故皆注所出(旧注:阙一首。此录示乡人者,北人谓之四笑江梅引)
天涯除馆忆江梅。几枝开。使南来。还带馀杭、春信到燕台。准拟寒英聊慰远,隔山水,应销落,赴诉谁。
空恁遐想笑摘蕊。断回肠,思故里。漫弹绿绮。引三弄、不觉魂飞。更听胡笳、哀怨泪沾衣。乱插繁花须异日,待孤讽,怕东风,一夜吹。suì zài rén xū ,fǔ lín zhǎng zhì ,zhāng zǒng shì yù yāo yǐn 。zhòng bīn jiē tuì ,dú liú shǎo kuǎn 。shì bì gē jiāng méi yǐn ,yǒu “niàn cǐ qíng 、jiā wàn lǐ ”zhī jù ,pú yuē :cǐ cí dài wéi wǒ zuò yě 。yòu wén běn cháo shǐ mìng jiāng zhì ,gǎn kǎi jiǔ zhī 。jì guī ,bú qǐn ,zhuī hé sì zhāng ,duō yòng gǔ rén shī fù ,gè yǒu yī xiào zì ,liáo yǐ zì kuān 。rú àn xiāng 、shū yǐng 、xiàng sī děng yǔ ,suī shèn qí ,jīng qián rén yòng zhě zhòng ,xián qí yī lǜ ,gù zhé luè zhī 。zú yā chuī zì ,fēi fēng jí dí ,bú kě yì yě 。cǐ fāng wú méi huā ,shì rén hǎn yǒu zhī méi shì zhě ,gù jiē zhù suǒ chū (jiù zhù :què yī shǒu 。cǐ lù shì xiāng rén zhě ,běi rén wèi zhī sì xiào jiāng méi yǐn )
tiān yá chú guǎn yì jiāng méi 。jǐ zhī kāi 。shǐ nán lái 。hái dài yú háng 、chūn xìn dào yàn tái 。zhǔn nǐ hán yīng liáo wèi yuǎn ,gé shān shuǐ ,yīng xiāo luò ,fù sù shuí 。
kōng nín xiá xiǎng xiào zhāi ruǐ 。duàn huí cháng ,sī gù lǐ 。màn dàn lǜ qǐ 。yǐn sān nòng 、bú jiào hún fēi 。gèng tīng hú jiā 、āi yuàn lèi zhān yī 。luàn chā fán huā xū yì rì ,dài gū fěng ,pà dōng fēng ,yī yè chuī 。辞赋, - 作者:洪皓 朝代:宋代
春还消息访寒梅。赏初开。梦吟来。映雪衔霜、清绝绕风台。可怕长洲桃李妒,度香远,惊愁眼,欲媚谁。
曾动诗兴笑冷蕊。效少陵,惭下里。万株连绮。叹金谷、人坠莺飞。引领罗浮、翠羽幻青衣。月下花神言极丽,且同醉,休先愁,玉笛吹。chūn hái xiāo xī fǎng hán méi 。shǎng chū kāi 。mèng yín lái 。yìng xuě xián shuāng 、qīng jué rào fēng tái 。kě pà zhǎng zhōu táo lǐ dù ,dù xiāng yuǎn ,jīng chóu yǎn ,yù mèi shuí 。
céng dòng shī xìng xiào lěng ruǐ 。xiào shǎo líng ,cán xià lǐ 。wàn zhū lián qǐ 。tàn jīn gǔ 、rén zhuì yīng fēi 。yǐn lǐng luó fú 、cuì yǔ huàn qīng yī 。yuè xià huā shén yán jí lì ,qiě tóng zuì ,xiū xiān chóu ,yù dí chuī 。辞赋, - 作者:洪皓 朝代:宋代
重闺佳丽最怜梅。牖春开。学妆来。争粉翻光、何遽落梳台。笑坐雕鞍歌古曲,催玉柱,金卮满,劝阿谁。
贪为结子藏暗蕊。敛蛾眉,隔千里。旧时罗绮。已零散、沈谢双飞。不见娇姿、真悔著单衣。若作和羹休讶晚,堕烟雨,任春风,片片吹。zhòng guī jiā lì zuì lián méi 。yǒu chūn kāi 。xué zhuāng lái 。zhēng fěn fān guāng 、hé jù luò shū tái 。xiào zuò diāo ān gē gǔ qǔ ,cuī yù zhù ,jīn zhī mǎn ,quàn ā shuí 。
tān wéi jié zǐ cáng àn ruǐ 。liǎn é méi ,gé qiān lǐ 。jiù shí luó qǐ 。yǐ líng sàn 、shěn xiè shuāng fēi 。bú jiàn jiāo zī 、zhēn huǐ zhe dān yī 。ruò zuò hé gēng xiū yà wǎn ,duò yān yǔ ,rèn chūn fēng ,piàn piàn chuī 。辞赋,