寒食原文
贫居往往无烟火,不独明朝为子推。
寒食拼音版
èr yuè jiāng nán huā mǎn zhī ,tā xiāng hán shí yuǎn kān bēi 。pín jū wǎng wǎng wú yān huǒ ,bú dú míng cháo wéi zǐ tuī 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
寒食翻译
暂无翻译!
寒食赏析
暂无赏析!
作者介绍
孟云卿,字升之,平昌(商河县西北)人。约生于725年(唐开元十三年)。天宝年间赴长安应试未第,30岁后始举进士。肃宗时为校书郎。存诗17首。其诗以朴实无华语言反映社会现实,为杜甫、元结所推重。孟云卿与杜甫友谊笃厚。758年(乾元元年)夏,杜甫出任华州司公参军,行前夜饮话别,并以诗相赠,即《酬孟云卿》。同年冬,他们在洛阳相遇,同到刘颢家中畅饮。杜甫又写了《冬末以事之东郊,城湖东遇孟云卿,复归刘颢宅宿,饮宴散因为醉歌》一诗,记叙此次邂逅相遇彼此喜悲交集的情景,表达了诗友间的诚挚感情。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/6064.html
《寒食》相关推荐
- 作者:孟云卿 朝代:唐代
【寒食】 二月江南花满枝, 他乡寒食远堪悲。 贫居往往无烟火, 不独明朝为子推。
【hán shí 】 èr yuè jiāng nán huā mǎn zhī , tā xiāng hán shí yuǎn kān bēi 。 pín jū wǎng wǎng wú yān huǒ , bú dú míng cháo wéi zǐ tuī 。
寒食节,思乡, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
昔时闻远路,谓是等闲行。及到求人地,始知为客情。
事将公道背,尘绕马蹄生。倘使长如此,便堪休去程。xī shí wén yuǎn lù ,wèi shì děng xián háng 。jí dào qiú rén dì ,shǐ zhī wéi kè qíng 。
shì jiāng gōng dào bèi ,chén rào mǎ tí shēng 。tǎng shǐ zhǎng rú cǐ ,biàn kān xiū qù chéng 。辞赋, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
结发生别离,相思复相保。如何日已久,五变庭中草。
渺渺大海途,悠悠吴江岛。但恐不出门,出门无远道。
远道行既难,家贫衣复单。严风吹积雪,晨起鼻何酸。
人生各有志,岂不怀所安。分明天上日,生死愿同欢。jié fā shēng bié lí ,xiàng sī fù xiàng bǎo 。rú hé rì yǐ jiǔ ,wǔ biàn tíng zhōng cǎo 。
miǎo miǎo dà hǎi tú ,yōu yōu wú jiāng dǎo 。dàn kǒng bú chū mén ,chū mén wú yuǎn dào 。
yuǎn dào háng jì nán ,jiā pín yī fù dān 。yán fēng chuī jī xuě ,chén qǐ bí hé suān 。
rén shēng gè yǒu zhì ,qǐ bú huái suǒ ān 。fèn míng tiān shàng rì ,shēng sǐ yuàn tóng huān 。辞赋, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
深潭与浅滩,万转出新安。人远禽鱼静,山空水木寒。
啸起青蘋末,吟瞩白云端。即事遂幽赏,何必挂儒冠。shēn tán yǔ qiǎn tān ,wàn zhuǎn chū xīn ān 。rén yuǎn qín yú jìng ,shān kōng shuǐ mù hán 。
xiào qǐ qīng pín mò ,yín zhǔ bái yún duān 。jí shì suí yōu shǎng ,hé bì guà rú guàn 。辞赋, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
少年多武力,勇气冠幽州。何以纵心赏,马啼春草头。
迟迟平原上,狐兔奔林丘。猛虎忽前逝,俊鹰连下鞲。
俯身逐南北,轻捷固难俦。所发无不中,失之如我雠。
岂唯务驰骋,猗尔暴田畴。残杀非不痛,古来良有由。shǎo nián duō wǔ lì ,yǒng qì guàn yōu zhōu 。hé yǐ zòng xīn shǎng ,mǎ tí chūn cǎo tóu 。
chí chí píng yuán shàng ,hú tù bēn lín qiū 。měng hǔ hū qián shì ,jun4 yīng lián xià gōu 。
fǔ shēn zhú nán běi ,qīng jié gù nán chóu 。suǒ fā wú bú zhōng ,shī zhī rú wǒ chóu 。
qǐ wéi wù chí chěng ,yī ěr bào tián chóu 。cán shā fēi bú tòng ,gǔ lái liáng yǒu yóu 。辞赋, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
草草闾巷喧,涂车俨成位。冥冥何所须,尽我生人意。
北邙路非远,此别终天地。临穴频抚棺,至哀反无泪。
尔形未衰老,尔息才童稚。骨肉安可离,皇天若容易。
房帷即灵帐,庭宇为哀次。薤露歌若斯,人生尽如寄。cǎo cǎo lǘ xiàng xuān ,tú chē yǎn chéng wèi 。míng míng hé suǒ xū ,jìn wǒ shēng rén yì 。
běi máng lù fēi yuǎn ,cǐ bié zhōng tiān dì 。lín xué pín fǔ guān ,zhì āi fǎn wú lèi 。
ěr xíng wèi shuāi lǎo ,ěr xī cái tóng zhì 。gǔ ròu ān kě lí ,huáng tiān ruò róng yì 。
fáng wéi jí líng zhàng ,tíng yǔ wéi āi cì 。xiè lù gē ruò sī ,rén shēng jìn rú jì 。辞赋, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
稍稍晨鸟翔,淅淅草上霜。人生早罹苦,寿命恐不长。
二十学已成,三十名不彰。岂无同门友,贵贱易中肠。
驱马行万里,悠悠过帝乡。幸因弦歌末,得上君子堂。
众乐互喧奏,独子备笙簧。坐中无知音,安得神扬扬。
愿因高风起,上感白日光。shāo shāo chén niǎo xiáng ,xī xī cǎo shàng shuāng 。rén shēng zǎo lí kǔ ,shòu mìng kǒng bú zhǎng 。
èr shí xué yǐ chéng ,sān shí míng bú zhāng 。qǐ wú tóng mén yǒu ,guì jiàn yì zhōng cháng 。
qū mǎ háng wàn lǐ ,yōu yōu guò dì xiāng 。xìng yīn xián gē mò ,dé shàng jun1 zǐ táng 。
zhòng lè hù xuān zòu ,dú zǐ bèi shēng huáng 。zuò zhōng wú zhī yīn ,ān dé shén yáng yáng 。
yuàn yīn gāo fēng qǐ ,shàng gǎn bái rì guāng 。辞赋, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
朝发淇水南,将寻北燕路。魏家旧城阙,寥落无人住。
伊昔天地屯,曹公独中据。群臣将北面,白日忽西暮。
三台竟寂寞,万事良难固。雄图安在哉,衰草沾霜露。
崔嵬长河北,尚见应刘墓。古树藏龙蛇,荒茅伏狐兔。
永怀故池馆,数子连章句。逸兴驱山河,雄词变云雾。
我行睹遗迹,精爽如可遇。斗酒将酹君,悲风白杨树。cháo fā qí shuǐ nán ,jiāng xún běi yàn lù 。wèi jiā jiù chéng què ,liáo luò wú rén zhù 。
yī xī tiān dì tún ,cáo gōng dú zhōng jù 。qún chén jiāng běi miàn ,bái rì hū xī mù 。
sān tái jìng jì mò ,wàn shì liáng nán gù 。xióng tú ān zài zāi ,shuāi cǎo zhān shuāng lù 。
cuī wéi zhǎng hé běi ,shàng jiàn yīng liú mù 。gǔ shù cáng lóng shé ,huāng máo fú hú tù 。
yǒng huái gù chí guǎn ,shù zǐ lián zhāng jù 。yì xìng qū shān hé ,xióng cí biàn yún wù 。
wǒ háng dǔ yí jì ,jīng shuǎng rú kě yù 。dòu jiǔ jiāng lèi jun1 ,bēi fēng bái yáng shù 。辞赋, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
为长心易忧,早孤意常伤。出门先踌躇,入户亦彷徨。
此生一何苦,前事安可忘。兄弟先我没,孤幼盈我傍。
旧居近东南,河水新为梁。松柏今在兹,安忍思故乡。
四时与日月,万物各有常。秋风已一起,草木无不霜。
行行当自勉,不忍再思量。wéi zhǎng xīn yì yōu ,zǎo gū yì cháng shāng 。chū mén xiān chóu chú ,rù hù yì páng huáng 。
cǐ shēng yī hé kǔ ,qián shì ān kě wàng 。xiōng dì xiān wǒ méi ,gū yòu yíng wǒ bàng 。
jiù jū jìn dōng nán ,hé shuǐ xīn wéi liáng 。sōng bǎi jīn zài zī ,ān rěn sī gù xiāng 。
sì shí yǔ rì yuè ,wàn wù gè yǒu cháng 。qiū fēng yǐ yī qǐ ,cǎo mù wú bú shuāng 。
háng háng dāng zì miǎn ,bú rěn zài sī liàng 。辞赋, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
徘回宋郊上,不睹平生亲。独立正伤心,悲风来孟津。
大方载群物,先死有常伦。虎豹不相食,哀哉人食人。
岂伊逢世运,天道亮云云。
太空流素月,三五何明明。光耀侵白日,贤愚迷至精。
四时更变化,天道有亏盈。常恐今夜没,须臾还复生。pái huí sòng jiāo shàng ,bú dǔ píng shēng qīn 。dú lì zhèng shāng xīn ,bēi fēng lái mèng jīn 。
dà fāng zǎi qún wù ,xiān sǐ yǒu cháng lún 。hǔ bào bú xiàng shí ,āi zāi rén shí rén 。
qǐ yī féng shì yùn ,tiān dào liàng yún yún 。
tài kōng liú sù yuè ,sān wǔ hé míng míng 。guāng yào qīn bái rì ,xián yú mí zhì jīng 。
sì shí gèng biàn huà ,tiān dào yǒu kuī yíng 。cháng kǒng jīn yè méi ,xū yú hái fù shēng 。辞赋, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
贫贱少情欲,借荒种南陂。我非老农圃,安得良土宜。
秋成不廉俭,岁馀多馁饥。顾视仓廪间,有粮不成炊。
晨登南园上,暮歇清蝉悲。早苗既芃芃,晚田尚离离。
五行孰堪废,万物当及时。贤哉数夫子,开翅慎勿迟。pín jiàn shǎo qíng yù ,jiè huāng zhǒng nán bēi 。wǒ fēi lǎo nóng pǔ ,ān dé liáng tǔ yí 。
qiū chéng bú lián jiǎn ,suì yú duō něi jī 。gù shì cāng lǐn jiān ,yǒu liáng bú chéng chuī 。
chén dēng nán yuán shàng ,mù xiē qīng chán bēi 。zǎo miáo jì péng péng ,wǎn tián shàng lí lí 。
wǔ háng shú kān fèi ,wàn wù dāng jí shí 。xián zāi shù fū zǐ ,kāi chì shèn wù chí 。辞赋, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
清晨自梁宋,挂席之楚荆。出浦风渐恶,傍滩舟欲横。
大河喷东注,群动皆窅冥。白雾鱼龙气,黑云牛马形。
苍茫迷所适,危安惧暂宁。信此天地内,孰为身命轻。
丈夫苟未达,所向须存诚。前路舍舟去,东南仍晓晴。qīng chén zì liáng sòng ,guà xí zhī chǔ jīng 。chū pǔ fēng jiàn è ,bàng tān zhōu yù héng 。
dà hé pēn dōng zhù ,qún dòng jiē yǎo míng 。bái wù yú lóng qì ,hēi yún niú mǎ xíng 。
cāng máng mí suǒ shì ,wēi ān jù zàn níng 。xìn cǐ tiān dì nèi ,shú wéi shēn mìng qīng 。
zhàng fū gǒu wèi dá ,suǒ xiàng xū cún chéng 。qián lù shě zhōu qù ,dōng nán réng xiǎo qíng 。辞赋, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
孤儿去慈亲,远客丧主人。莫吟苦辛曲,谁忍闻可闻。
可闻不可说,去去无期别。行人念前程,不待参辰没。
朝亦常苦饥,暮亦常苦饥。飘飘万馀里,贫贱多是非。
少年莫远游,远游多不归。gū ér qù cí qīn ,yuǎn kè sàng zhǔ rén 。mò yín kǔ xīn qǔ ,shuí rěn wén kě wén 。
kě wén bú kě shuō ,qù qù wú qī bié 。háng rén niàn qián chéng ,bú dài cān chén méi 。
cháo yì cháng kǔ jī ,mù yì cháng kǔ jī 。piāo piāo wàn yú lǐ ,pín jiàn duō shì fēi 。
shǎo nián mò yuǎn yóu ,yuǎn yóu duō bú guī 。辞赋, - 作者:孟云卿 朝代:唐代
结发生别离,相思复相保。何知日已久,五变庭中草。
眇眇天海途,悠悠吴江岛。但恐不出门,出门无远道。
远道行既难,家贫衣服单。严风吹积雪,晨起鼻何酸。
人生各有恋,岂不怀所安。分明天上日,生死誓同欢。jié fā shēng bié lí ,xiàng sī fù xiàng bǎo 。hé zhī rì yǐ jiǔ ,wǔ biàn tíng zhōng cǎo 。
miǎo miǎo tiān hǎi tú ,yōu yōu wú jiāng dǎo 。dàn kǒng bú chū mén ,chū mén wú yuǎn dào 。
yuǎn dào háng jì nán ,jiā pín yī fú dān 。yán fēng chuī jī xuě ,chén qǐ bí hé suān 。
rén shēng gè yǒu liàn ,qǐ bú huái suǒ ān 。fèn míng tiān shàng rì ,shēng sǐ shì tóng huān 。辞赋, - 作者:米芾 朝代:宋代
【蝶恋花】 千古涟漪清绝地。 海岱楼高, 下瞰秦淮尾。 水浸碧天天似水。 广寒宫阙人间世。 霭霭春和生海市。 鳌戴三山, 顷刻随轮至。 宝月圆时多异气。 夜光一颗千金贵。
【dié liàn huā 】 qiān gǔ lián yī qīng jué dì 。 hǎi dài lóu gāo , xià kàn qín huái wěi 。 shuǐ jìn bì tiān tiān sì shuǐ 。 guǎng hán gōng què rén jiān shì 。 ǎi ǎi chūn hé shēng hǎi shì 。 áo dài sān shān , qǐng kè suí lún zhì 。 bǎo yuè yuán shí duō yì qì 。 yè guāng yī kē qiān jīn guì 。