咏牡丹原文
堪笑牡丹如斗大,不成一事又空枝。
咏牡丹拼音版
zǎo huā zhì xiǎo néng chéng shí ,sāng yè suī róu jiě tǔ sī 。kān xiào mǔ dān rú dòu dà ,bú chéng yī shì yòu kōng zhī 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
咏牡丹注释
①咏牡丹:亦指王随,王曙作。②牡丹:多年生落叶小灌木,生长缓慢,株型小,株高多在0.5~2米之间;根肉质,粗而长,中心木质化,长度一般在0.5~0.8米,极少数根长度可达2米。牡丹是我国特有的木本名贵花卉,花大色艳、雍容华贵、富丽端庄、芳香浓郁,而且品种繁多,素有"国色天香"、"花中之王"的美称,长期以来被人们当做富贵吉祥、繁荣兴旺的象征。③桑叶:桑科植物桑的干燥叶,又名家桑、荆桑、桑椹树、黄桑等。④斗大:大如斗。对小的物体,形容其大。南朝宋刘义庆《世说新语·尤悔》:“周曰:‘今年杀诸贼奴,当取金印如斗大系肘后。’”清二石生《十洲春语》卷下:“不能如介子定远辈,投笔立功,勒铭燕然,以博取斗大悬肘之印。”
咏牡丹赏析
王溥的这首之所以能给人耳目一新的直觉印象,是他一反人们对牡丹一向喜爱赞美的心态。题目用“咏”,先顺从人众的普遍心理定势,先诱导你,鄙人可没说牡丹的坏话,我是要歌咏它。读者乍眼一看,心理必然想着,歌咏牡丹者夥矣,王溥还能说出什么?这样想着,就好奇的往下读,结果却读出了对牡丹的说三道四。虽然有些生气,但细品,诗人的审美情思落在了两个点上——外表美和实用美。他担心人们不服气,先拿枣桑来示例:枣花虽小,秋后有枣儿甜脆可口;桑叶很柔弱,他能养蚕结丝,美艳的绫罗由桑叶生成。这回晾晾牡丹的底吧:花朵真大呀!大得无法形容,好像人们喜欢用“斗”来形容大,那就说她“如斗大”吧。还有,她的美艳,她的光彩,耀人眼目,让人心荡神怡,诗人是知道的,但他有意无视这些,因为,这些都是没有实用价值的虚妄的外在美,仅此一点,不值一提,值得一提的是,她一旦开完美艳的花,就花去枝空,空空如也,有什么好赞美的呢?诗我可写完了,读不读是你的事,读懂读不懂更是你的事,认同不认同我也不管你,我只写我的诗。诗人表完态了,我也表态:仅就诗而言绝对是好诗,如果取作对待人生的价值观,那就不好了。人生既离不开更多具有实用价值的东西,也离不了一些外表美而虚无缥缈的事物,人们有时喜欢画饼充“饥”和做梦——化蝶梦或黄粱梦。
作者介绍
王溥(922年-982年),字齐物,宋初并州祁人。历任后周太祖、世宗、恭帝、宋太祖——两代四朝宰相。出生于官宦世家,948年,甲科进士第一名,任秘书郎,953年,官至宰相。周恭帝时,上表请修《世宗实录》,与扈蒙、张淡等共同编修。郭威任枢密使时,率军平河中叛乱,聘为幕僚。957年,周世宗柴荣请王溥选择将帅,王溥举荐向拱,再次取得胜利。世宗死,赵匡胤势力强大,“王溥亦阴效诚款”,并献奉宅园取悦于他。赵匡胤黄袍加身返京,王溥“降阶先拜”。964年正月,罢相,任太子少保。太平兴国初年,封祁国公,982年八月去世。谥文献。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/5724.html
《咏牡丹》相关推荐
- 作者:张大烈 朝代:未知
绿阴铺野换新光,薰风初昼长。小荷贴水点横塘,蝶衣晒粉忙。
茶鼎熟,酒卮扬,醉来诗兴狂。燕雏似惜落花香,双衔归画梁。lǜ yīn pù yě huàn xīn guāng ,xūn fēng chū zhòu zhǎng 。xiǎo hé tiē shuǐ diǎn héng táng ,dié yī shài fěn máng 。
chá dǐng shú ,jiǔ zhī yáng ,zuì lái shī xìng kuáng 。yàn chú sì xī luò huā xiāng ,shuāng xián guī huà liáng 。婉约,夏天,写景, - 作者:张大烈 朝代:未知
绿阴铺野换新光,薰风初昼长。小荷贴水点横塘,蝶衣晒粉忙。
茶鼎熟,酒卮扬,醉来诗兴狂。燕雏似惜落花香,双衔归画梁。lǜ yīn pù yě huàn xīn guāng ,xūn fēng chū zhòu zhǎng 。xiǎo hé tiē shuǐ diǎn héng táng ,dié yī shài fěn máng 。
chá dǐng shú ,jiǔ zhī yáng ,zuì lái shī xìng kuáng 。yàn chú sì xī luò huā xiāng ,shuāng xián guī huà liáng 。辞赋, - 作者:晁错 朝代:汉代
圣王在上,而民不冻饥者,非能耕而食之,织而衣之也,为开其资财之道也。故尧、禹有九年之水,汤有七年之旱,而国亡捐瘠者,以畜积多而备先具也。今海内为一,土地人民之众不避汤、禹,加以亡天灾数年之水旱,而畜积未及者,何也?地有遗利,民有余力,生谷之土未尽垦,山泽之利未尽出也,游食之民未尽归农也。
民贫,则奸邪生。贫生于不足,不足生于不农,不农则不地著,不地著则离乡轻家,民如鸟兽。虽有高城深池,严法重刑,犹不能禁也。夫寒之于衣,不待轻暖;饥之于食,不待甘旨;饥寒至身,不顾廉耻。人情一日不再食则饥,终岁不制衣则寒。夫腹饥不得食,肤寒不得衣,虽慈母不能保其子,君安能以有其民哉?明主知其然也,故务民于农桑,薄赋敛,广畜积,以实仓廪,备水旱, 故民可得而有也。
民者,在上所以牧之,趋利如水走下,四方无择也。夫珠玉金银,饥不可食,寒不可衣,然而众贵之者,以上用之故也。其为物轻微易藏,在于把握,可以周海内而无饥寒之患。此令臣轻背其主,而民易去其乡,盗贼有所劝,亡逃者得轻资也。粟米布帛生于地,长于时,聚于力,非可一日成也。数石之重,中人弗胜,不为奸邪所利;一日弗得而饥寒至。是故明君贵五谷而贱金玉。
今农夫五口之家,其服役者不下二人,其能耕者不过百亩,百亩之收不过百石。春耕,夏耘,秋获,冬藏,伐薪樵,治官府,给徭役;春不得避风尘,夏不得避署热,秋不得避阴雨,冬不得避寒冻,四时之间,无日休息。又私自送往迎来,吊死问疾,养孤长幼在其中。勤苦如此,尚复被水旱之灾,急政暴虐,赋敛不时,朝令而暮改。当具有者半贾而卖,无者取倍称之息;于是有卖田宅、鬻子孙以偿债者矣。而商贾大者积贮倍息,小者坐列贩卖,操其奇赢,日游都市,乘上之急,所卖必倍。故其男不耕耘,女不蚕织,衣必文采,食必粱肉;无农夫之苦,有阡陌之得。因其富厚,交通王侯,力过吏势,以利相倾;千里游遨,冠盖相望,乘坚策肥,履丝曳缟。此商人所以兼并农人,农人所以流亡者也。今法律贱商人,商人已富贵矣;尊农夫,农夫已贫贱矣。故俗之所贵,主之所贱也;吏之所卑,法之所尊也。上下相反,好恶乖迕,而欲国富法立,不可得也。
方今之务,莫若使民务农而已矣。欲民务农,在于贵粟;贵粟之道,在于使民以粟为赏罚。今募天下入粟县官,得以拜爵,得以除罪。如此,富人有爵,农民有钱,粟有所渫。夫能入粟以受爵,皆有余者也。取于有余,以供上用,则贫民之赋可损,所谓损有余、补不足,令出而民利者也。顺于民心,所补者三:一曰主用足,二曰民赋少,三曰劝农功。今令民有车骑马一匹者,复卒三人。车骑者,天下武备也,故为复卒。神农之教曰:“有石城十仞,汤池百步,带甲百万,而无粟,弗能守也。”以是观之,粟者,王者大用,政之本务。令民入粟受爵,至五大夫以上,乃复一人耳,此其与骑马之功相去远矣。爵者,上之所擅,出于口而无穷;粟者,民之所种,生于地而不乏。夫得高爵也免罪,人之所甚欲也。使天下人入粟于边,以受爵免罪,不过三岁,塞下之粟必多矣。
陛下幸使天下入粟塞下以拜爵,甚大惠也。窃窃恐塞卒之食不足用大渫天下粟。边食足以支五岁,可令入粟郡县矣;足支一岁以上,可时赦,勿收农民租。如此,德泽加于万民,民俞勤农。时有军役,若遭水旱,民不困乏,天下安宁;岁孰且美,则民大富乐矣。shèng wáng zài shàng ,ér mín bú dòng jī zhě ,fēi néng gēng ér shí zhī ,zhī ér yī zhī yě ,wéi kāi qí zī cái zhī dào yě 。gù yáo 、yǔ yǒu jiǔ nián zhī shuǐ ,tāng yǒu qī nián zhī hàn ,ér guó wáng juān jí zhě ,yǐ chù jī duō ér bèi xiān jù yě 。jīn hǎi nèi wéi yī ,tǔ dì rén mín zhī zhòng bú bì tāng 、yǔ ,jiā yǐ wáng tiān zāi shù nián zhī shuǐ hàn ,ér chù jī wèi jí zhě ,hé yě ?dì yǒu yí lì ,mín yǒu yú lì ,shēng gǔ zhī tǔ wèi jìn kěn ,shān zé zhī lì wèi jìn chū yě ,yóu shí zhī mín wèi jìn guī nóng yě 。
mín pín ,zé jiān xié shēng 。pín shēng yú bú zú ,bú zú shēng yú bú nóng ,bú nóng zé bú dì zhe ,bú dì zhe zé lí xiāng qīng jiā ,mín rú niǎo shòu 。suī yǒu gāo chéng shēn chí ,yán fǎ zhòng xíng ,yóu bú néng jìn yě 。fū hán zhī yú yī ,bú dài qīng nuǎn ;jī zhī yú shí ,bú dài gān zhǐ ;jī hán zhì shēn ,bú gù lián chǐ 。rén qíng yī rì bú zài shí zé jī ,zhōng suì bú zhì yī zé hán 。fū fù jī bú dé shí ,fū hán bú dé yī ,suī cí mǔ bú néng bǎo qí zǐ ,jun1 ān néng yǐ yǒu qí mín zāi ?míng zhǔ zhī qí rán yě ,gù wù mín yú nóng sāng ,báo fù liǎn ,guǎng chù jī ,yǐ shí cāng lǐn ,bèi shuǐ hàn , gù mín kě dé ér yǒu yě 。
mín zhě ,zài shàng suǒ yǐ mù zhī ,qū lì rú shuǐ zǒu xià ,sì fāng wú zé yě 。fū zhū yù jīn yín ,jī bú kě shí ,hán bú kě yī ,rán ér zhòng guì zhī zhě ,yǐ shàng yòng zhī gù yě 。qí wéi wù qīng wēi yì cáng ,zài yú bǎ wò ,kě yǐ zhōu hǎi nèi ér wú jī hán zhī huàn 。cǐ lìng chén qīng bèi qí zhǔ ,ér mín yì qù qí xiāng ,dào zéi yǒu suǒ quàn ,wáng táo zhě dé qīng zī yě 。sù mǐ bù bó shēng yú dì ,zhǎng yú shí ,jù yú lì ,fēi kě yī rì chéng yě 。shù shí zhī zhòng ,zhōng rén fú shèng ,bú wéi jiān xié suǒ lì ;yī rì fú dé ér jī hán zhì 。shì gù míng jun1 guì wǔ gǔ ér jiàn jīn yù 。
jīn nóng fū wǔ kǒu zhī jiā ,qí fú yì zhě bú xià èr rén ,qí néng gēng zhě bú guò bǎi mǔ ,bǎi mǔ zhī shōu bú guò bǎi shí 。chūn gēng ,xià yún ,qiū huò ,dōng cáng ,fá xīn qiáo ,zhì guān fǔ ,gěi yáo yì ;chūn bú dé bì fēng chén ,xià bú dé bì shǔ rè ,qiū bú dé bì yīn yǔ ,dōng bú dé bì hán dòng ,sì shí zhī jiān ,wú rì xiū xī 。yòu sī zì sòng wǎng yíng lái ,diào sǐ wèn jí ,yǎng gū zhǎng yòu zài qí zhōng 。qín kǔ rú cǐ ,shàng fù bèi shuǐ hàn zhī zāi ,jí zhèng bào nuè ,fù liǎn bú shí ,cháo lìng ér mù gǎi 。dāng jù yǒu zhě bàn jiǎ ér mài ,wú zhě qǔ bèi chēng zhī xī ;yú shì yǒu mài tián zhái 、yù zǐ sūn yǐ cháng zhài zhě yǐ 。ér shāng jiǎ dà zhě jī zhù bèi xī ,xiǎo zhě zuò liè fàn mài ,cāo qí qí yíng ,rì yóu dōu shì ,chéng shàng zhī jí ,suǒ mài bì bèi 。gù qí nán bú gēng yún ,nǚ bú cán zhī ,yī bì wén cǎi ,shí bì liáng ròu ;wú nóng fū zhī kǔ ,yǒu qiān mò zhī dé 。yīn qí fù hòu ,jiāo tōng wáng hóu ,lì guò lì shì ,yǐ lì xiàng qīng ;qiān lǐ yóu áo ,guàn gài xiàng wàng ,chéng jiān cè féi ,lǚ sī yè gǎo 。cǐ shāng rén suǒ yǐ jiān bìng nóng rén ,nóng rén suǒ yǐ liú wáng zhě yě 。jīn fǎ lǜ jiàn shāng rén ,shāng rén yǐ fù guì yǐ ;zūn nóng fū ,nóng fū yǐ pín jiàn yǐ 。gù sú zhī suǒ guì ,zhǔ zhī suǒ jiàn yě ;lì zhī suǒ bēi ,fǎ zhī suǒ zūn yě 。shàng xià xiàng fǎn ,hǎo è guāi wǔ ,ér yù guó fù fǎ lì ,bú kě dé yě 。
fāng jīn zhī wù ,mò ruò shǐ mín wù nóng ér yǐ yǐ 。yù mín wù nóng ,zài yú guì sù ;guì sù zhī dào ,zài yú shǐ mín yǐ sù wéi shǎng fá 。jīn mù tiān xià rù sù xiàn guān ,dé yǐ bài jué ,dé yǐ chú zuì 。rú cǐ ,fù rén yǒu jué ,nóng mín yǒu qián ,sù yǒu suǒ xiè 。fū néng rù sù yǐ shòu jué ,jiē yǒu yú zhě yě 。qǔ yú yǒu yú ,yǐ gòng shàng yòng ,zé pín mín zhī fù kě sǔn ,suǒ wèi sǔn yǒu yú 、bǔ bú zú ,lìng chū ér mín lì zhě yě 。shùn yú mín xīn ,suǒ bǔ zhě sān :yī yuē zhǔ yòng zú ,èr yuē mín fù shǎo ,sān yuē quàn nóng gōng 。jīn lìng mín yǒu chē qí mǎ yī pǐ zhě ,fù zú sān rén 。chē qí zhě ,tiān xià wǔ bèi yě ,gù wéi fù zú 。shén nóng zhī jiāo yuē :“yǒu shí chéng shí rèn ,tāng chí bǎi bù ,dài jiǎ bǎi wàn ,ér wú sù ,fú néng shǒu yě 。”yǐ shì guān zhī ,sù zhě ,wáng zhě dà yòng ,zhèng zhī běn wù 。lìng mín rù sù shòu jué ,zhì wǔ dà fū yǐ shàng ,nǎi fù yī rén ěr ,cǐ qí yǔ qí mǎ zhī gōng xiàng qù yuǎn yǐ 。jué zhě ,shàng zhī suǒ shàn ,chū yú kǒu ér wú qióng ;sù zhě ,mín zhī suǒ zhǒng ,shēng yú dì ér bú fá 。fū dé gāo jué yě miǎn zuì ,rén zhī suǒ shèn yù yě 。shǐ tiān xià rén rù sù yú biān ,yǐ shòu jué miǎn zuì ,bú guò sān suì ,sāi xià zhī sù bì duō yǐ 。
bì xià xìng shǐ tiān xià rù sù sāi xià yǐ bài jué ,shèn dà huì yě 。qiè qiè kǒng sāi zú zhī shí bú zú yòng dà xiè tiān xià sù 。biān shí zú yǐ zhī wǔ suì ,kě lìng rù sù jun4 xiàn yǐ ;zú zhī yī suì yǐ shàng ,kě shí shè ,wù shōu nóng mín zū 。rú cǐ ,dé zé jiā yú wàn mín ,mín yú qín nóng 。shí yǒu jun1 yì ,ruò zāo shuǐ hàn ,mín bú kùn fá ,tiān xià ān níng ;suì shú qiě měi ,zé mín dà fù lè yǐ 。古文观止, - 作者:晁错 朝代:汉代
圣王在上,而民不冻饥者,非能耕而食之,织而衣之也,为开其资财之道也。故尧、禹有九年之水,汤有七年之旱,而国亡捐瘠者,以畜积多而备先具也。今海内为一,土地人民之众不避汤、禹,加以亡天灾数年之水旱,而畜积未及者,何也?地有遗利,民有余力,生谷之土未尽垦,山泽之利未尽出也,游食之民未尽归农也。
民贫,则奸邪生。贫生于不足,不足生于不农,不农则不地著,不地著则离乡轻家,民如鸟兽。虽有高城深池,严法重刑,犹不能禁也。夫寒之于衣,不待轻暖;饥之于食,不待甘旨;饥寒至身,不顾廉耻。人情一日不再食则饥,终岁不制衣则寒。夫腹饥不得食,肤寒不得衣,虽慈母不能保其子,君安能以有其民哉?明主知其然也,故务民于农桑,薄赋敛,广畜积,以实仓廪,备水旱, 故民可得而有也。
民者,在上所以牧之,趋利如水走下,四方无择也。夫珠玉金银,饥不可食,寒不可衣,然而众贵之者,以上用之故也。其为物轻微易藏,在于把握,可以周海内而无饥寒之患。此令臣轻背其主,而民易去其乡,盗贼有所劝,亡逃者得轻资也。粟米布帛生于地,长于时,聚于力,非可一日成也。数石之重,中人弗胜,不为奸邪所利;一日弗得而饥寒至。是故明君贵五谷而贱金玉。
今农夫五口之家,其服役者不下二人,其能耕者不过百亩,百亩之收不过百石。春耕,夏耘,秋获,冬藏,伐薪樵,治官府,给徭役;春不得避风尘,夏不得避署热,秋不得避阴雨,冬不得避寒冻,四时之间,无日休息。又私自送往迎来,吊死问疾,养孤长幼在其中。勤苦如此,尚复被水旱之灾,急政暴虐,赋敛不时,朝令而暮改。当具有者半贾而卖,无者取倍称之息;于是有卖田宅、鬻子孙以偿债者矣。而商贾大者积贮倍息,小者坐列贩卖,操其奇赢,日游都市,乘上之急,所卖必倍。故其男不耕耘,女不蚕织,衣必文采,食必粱肉;无农夫之苦,有阡陌之得。因其富厚,交通王侯,力过吏势,以利相倾;千里游遨,冠盖相望,乘坚策肥,履丝曳缟。此商人所以兼并农人,农人所以流亡者也。今法律贱商人,商人已富贵矣;尊农夫,农夫已贫贱矣。故俗之所贵,主之所贱也;吏之所卑,法之所尊也。上下相反,好恶乖迕,而欲国富法立,不可得也。
方今之务,莫若使民务农而已矣。欲民务农,在于贵粟;贵粟之道,在于使民以粟为赏罚。今募天下入粟县官,得以拜爵,得以除罪。如此,富人有爵,农民有钱,粟有所渫。夫能入粟以受爵,皆有余者也。取于有余,以供上用,则贫民之赋可损,所谓损有余、补不足,令出而民利者也。顺于民心,所补者三:一曰主用足,二曰民赋少,三曰劝农功。今令民有车骑马一匹者,复卒三人。车骑者,天下武备也,故为复卒。神农之教曰:“有石城十仞,汤池百步,带甲百万,而无粟,弗能守也。”以是观之,粟者,王者大用,政之本务。令民入粟受爵,至五大夫以上,乃复一人耳,此其与骑马之功相去远矣。爵者,上之所擅,出于口而无穷;粟者,民之所种,生于地而不乏。夫得高爵也免罪,人之所甚欲也。使天下人入粟于边,以受爵免罪,不过三岁,塞下之粟必多矣。
陛下幸使天下入粟塞下以拜爵,甚大惠也。窃窃恐塞卒之食不足用大渫天下粟。边食足以支五岁,可令入粟郡县矣;足支一岁以上,可时赦,勿收农民租。如此,德泽加于万民,民俞勤农。时有军役,若遭水旱,民不困乏,天下安宁;岁孰且美,则民大富乐矣。
shèng wáng zài shàng ,ér mín bú dòng jī zhě ,fēi néng gēng ér shí zhī ,zhī ér yī zhī yě ,wéi kāi qí zī cái zhī dào yě 。gù yáo 、yǔ yǒu jiǔ nián zhī shuǐ ,tāng yǒu qī nián zhī hàn ,ér guó wáng juān jí zhě ,yǐ chù jī duō ér bèi xiān jù yě 。jīn hǎi nèi wéi yī ,tǔ dì rén mín zhī zhòng bú bì tāng 、yǔ ,jiā yǐ wáng tiān zāi shù nián zhī shuǐ hàn ,ér chù jī wèi jí zhě ,hé yě ?dì yǒu yí lì ,mín yǒu yú lì ,shēng gǔ zhī tǔ wèi jìn kěn ,shān zé zhī lì wèi jìn chū yě ,yóu shí zhī mín wèi jìn guī nóng yě 。
mín pín ,zé jiān xié shēng 。pín shēng yú bú zú ,bú zú shēng yú bú nóng ,bú nóng zé bú dì zhe ,bú dì zhe zé lí xiāng qīng jiā ,mín rú niǎo shòu 。suī yǒu gāo chéng shēn chí ,yán fǎ zhòng xíng ,yóu bú néng jìn yě 。fū hán zhī yú yī ,bú dài qīng nuǎn ;jī zhī yú shí ,bú dài gān zhǐ ;jī hán zhì shēn ,bú gù lián chǐ 。rén qíng yī rì bú zài shí zé jī ,zhōng suì bú zhì yī zé hán 。fū fù jī bú dé shí ,fū hán bú dé yī ,suī cí mǔ bú néng bǎo qí zǐ ,jun1 ān néng yǐ yǒu qí mín zāi ?míng zhǔ zhī qí rán yě ,gù wù mín yú nóng sāng ,báo fù liǎn ,guǎng chù jī ,yǐ shí cāng lǐn ,bèi shuǐ hàn , gù mín kě dé ér yǒu yě 。
mín zhě ,zài shàng suǒ yǐ mù zhī ,qū lì rú shuǐ zǒu xià ,sì fāng wú zé yě 。fū zhū yù jīn yín ,jī bú kě shí ,hán bú kě yī ,rán ér zhòng guì zhī zhě ,yǐ shàng yòng zhī gù yě 。qí wéi wù qīng wēi yì cáng ,zài yú bǎ wò ,kě yǐ zhōu hǎi nèi ér wú jī hán zhī huàn 。cǐ lìng chén qīng bèi qí zhǔ ,ér mín yì qù qí xiāng ,dào zéi yǒu suǒ quàn ,wáng táo zhě dé qīng zī yě 。sù mǐ bù bó shēng yú dì ,zhǎng yú shí ,jù yú lì ,fēi kě yī rì chéng yě 。shù shí zhī zhòng ,zhōng rén fú shèng ,bú wéi jiān xié suǒ lì ;yī rì fú dé ér jī hán zhì 。shì gù míng jun1 guì wǔ gǔ ér jiàn jīn yù 。
jīn nóng fū wǔ kǒu zhī jiā ,qí fú yì zhě bú xià èr rén ,qí néng gēng zhě bú guò bǎi mǔ ,bǎi mǔ zhī shōu bú guò bǎi shí 。chūn gēng ,xià yún ,qiū huò ,dōng cáng ,fá xīn qiáo ,zhì guān fǔ ,gěi yáo yì ;chūn bú dé bì fēng chén ,xià bú dé bì shǔ rè ,qiū bú dé bì yīn yǔ ,dōng bú dé bì hán dòng ,sì shí zhī jiān ,wú rì xiū xī 。yòu sī zì sòng wǎng yíng lái ,diào sǐ wèn jí ,yǎng gū zhǎng yòu zài qí zhōng 。qín kǔ rú cǐ ,shàng fù bèi shuǐ hàn zhī zāi ,jí zhèng bào nuè ,fù liǎn bú shí ,cháo lìng ér mù gǎi 。dāng jù yǒu zhě bàn jiǎ ér mài ,wú zhě qǔ bèi chēng zhī xī ;yú shì yǒu mài tián zhái 、yù zǐ sūn yǐ cháng zhài zhě yǐ 。ér shāng jiǎ dà zhě jī zhù bèi xī ,xiǎo zhě zuò liè fàn mài ,cāo qí qí yíng ,rì yóu dōu shì ,chéng shàng zhī jí ,suǒ mài bì bèi 。gù qí nán bú gēng yún ,nǚ bú cán zhī ,yī bì wén cǎi ,shí bì liáng ròu ;wú nóng fū zhī kǔ ,yǒu qiān mò zhī dé 。yīn qí fù hòu ,jiāo tōng wáng hóu ,lì guò lì shì ,yǐ lì xiàng qīng ;qiān lǐ yóu áo ,guàn gài xiàng wàng ,chéng jiān cè féi ,lǚ sī yè gǎo 。cǐ shāng rén suǒ yǐ jiān bìng nóng rén ,nóng rén suǒ yǐ liú wáng zhě yě 。jīn fǎ lǜ jiàn shāng rén ,shāng rén yǐ fù guì yǐ ;zūn nóng fū ,nóng fū yǐ pín jiàn yǐ 。gù sú zhī suǒ guì ,zhǔ zhī suǒ jiàn yě ;lì zhī suǒ bēi ,fǎ zhī suǒ zūn yě 。shàng xià xiàng fǎn ,hǎo è guāi wǔ ,ér yù guó fù fǎ lì ,bú kě dé yě 。
fāng jīn zhī wù ,mò ruò shǐ mín wù nóng ér yǐ yǐ 。yù mín wù nóng ,zài yú guì sù ;guì sù zhī dào ,zài yú shǐ mín yǐ sù wéi shǎng fá 。jīn mù tiān xià rù sù xiàn guān ,dé yǐ bài jué ,dé yǐ chú zuì 。rú cǐ ,fù rén yǒu jué ,nóng mín yǒu qián ,sù yǒu suǒ xiè 。fū néng rù sù yǐ shòu jué ,jiē yǒu yú zhě yě 。qǔ yú yǒu yú ,yǐ gòng shàng yòng ,zé pín mín zhī fù kě sǔn ,suǒ wèi sǔn yǒu yú 、bǔ bú zú ,lìng chū ér mín lì zhě yě 。shùn yú mín xīn ,suǒ bǔ zhě sān :yī yuē zhǔ yòng zú ,èr yuē mín fù shǎo ,sān yuē quàn nóng gōng 。jīn lìng mín yǒu chē qí mǎ yī pǐ zhě ,fù zú sān rén 。chē qí zhě ,tiān xià wǔ bèi yě ,gù wéi fù zú 。shén nóng zhī jiāo yuē :“yǒu shí chéng shí rèn ,tāng chí bǎi bù ,dài jiǎ bǎi wàn ,ér wú sù ,fú néng shǒu yě 。”yǐ shì guān zhī ,sù zhě ,wáng zhě dà yòng ,zhèng zhī běn wù 。lìng mín rù sù shòu jué ,zhì wǔ dà fū yǐ shàng ,nǎi fù yī rén ěr ,cǐ qí yǔ qí mǎ zhī gōng xiàng qù yuǎn yǐ 。jué zhě ,shàng zhī suǒ shàn ,chū yú kǒu ér wú qióng ;sù zhě ,mín zhī suǒ zhǒng ,shēng yú dì ér bú fá 。fū dé gāo jué yě miǎn zuì ,rén zhī suǒ shèn yù yě 。shǐ tiān xià rén rù sù yú biān ,yǐ shòu jué miǎn zuì ,bú guò sān suì ,sāi xià zhī sù bì duō yǐ 。
bì xià xìng shǐ tiān xià rù sù sāi xià yǐ bài jué ,shèn dà huì yě 。qiè qiè kǒng sāi zú zhī shí bú zú yòng dà xiè tiān xià sù 。biān shí zú yǐ zhī wǔ suì ,kě lìng rù sù jun4 xiàn yǐ ;zú zhī yī suì yǐ shàng ,kě shí shè ,wù shōu nóng mín zū 。rú cǐ ,dé zé jiā yú wàn mín ,mín yú qín nóng 。shí yǒu jun1 yì ,ruò zāo shuǐ hàn ,mín bú kùn fá ,tiān xià ān níng ;suì shú qiě měi ,zé mín dà fù lè yǐ 。
辞赋, - 作者:赵匡胤 朝代:清代
太阳初出光赫赫,千山万山如火发。
一轮顷刻上天衢,逐退群星与残月。tài yáng chū chū guāng hè hè ,qiān shān wàn shān rú huǒ fā 。
yī lún qǐng kè shàng tiān qú ,zhú tuì qún xīng yǔ cán yuè 。咏物, - 作者:赵匡胤 朝代:宋代
太阳初出光赫赫,千山万山如火发。
一轮顷刻上天衢,逐退群星与残月。tài yáng chū chū guāng hè hè ,qiān shān wàn shān rú huǒ fā 。
yī lún qǐng kè shàng tiān qú ,zhú tuì qún xīng yǔ cán yuè 。辞赋, - 作者:孔稚珪 朝代:南北朝
钟山之英,草堂之灵,驰烟驿路,勒移山庭:
夫以耿介拔俗之标,萧洒出尘之想,度白雪以方洁,干青云而直上,吾方知之矣。
若其亭亭物表,皎皎霞外,芥千金而不眄,屣万乘其如脱,闻凤吹于洛浦,值薪歌于延濑,固亦有焉。
岂期终始参差,苍黄翻覆,泪翟子之悲,恸朱公之哭。乍回迹以心染,或先贞而后黩,何其谬哉!呜呼,尚生不存,仲氏既往,山阿寂寥,千载谁赏!
世有周子,隽俗之士,既文既博,亦玄亦史。然而学遁东鲁,习隐南郭,偶吹草堂,滥巾北岳。诱我松桂,欺我云壑。虽假容于江皋,乃缨情于好爵。
其始至也,将欲排巢父,拉许由,傲百氏,蔑王侯。风情张日,霜气横秋。或叹幽人长往,或怨王孙不游。谈空空于释部,覈玄玄于道流,务光何足比,涓子不能俦。
及其鸣驺入谷,鹤书赴陇,形驰魄散,志变神动。尔乃眉轩席次,袂耸筵上,焚芰制而裂荷衣,抗尘容而走俗状。风云凄其带愤,石泉咽而下怆,望林峦而有失,顾草木而如丧。
至其钮金章,绾墨绶,跨属城之雄,冠百里之首。张英风于海甸,驰妙誉于浙右。道帙长摈,法筵久埋。敲扑喧嚣犯其虑,牒诉倥偬装其怀。琴歌既断,酒赋无续,常绸缪于结课,每纷纶于折狱,笼张赵于往图,架卓鲁于前箓,希踪三辅豪,驰声九州牧。
使我高霞孤映,明月独举,青松落阴,白云谁侣?磵户摧绝无与归,石径荒凉徒延伫。至于还飙入幕,写雾出楹,蕙帐空兮夜鹤怨,山人去兮晓猨惊。昔闻投簪逸海岸,今见解兰缚尘缨。于是南岳献嘲,北陇腾笑,列壑争讥,攒峰竦诮。慨游子之我欺,悲无人以赴吊。
故其林惭无尽,涧愧不歇,秋桂遣风,春萝罢月。骋西山之逸议,驰东皋之素谒。
今又促装下邑,浪栧上京,虽情殷于魏阙,或假步于山扃。岂可使芳杜厚颜,薜荔蒙耻,碧岭再辱,丹崖重滓,尘游躅于蕙路,污渌池以洗耳。宜扃岫幌,掩云关,敛轻雾,藏鸣湍。截来辕于谷口,杜妄辔于郊端。于是丛条瞋胆,叠颖怒魄。或飞柯以折轮,乍低枝而扫迹。请回俗士驾,为君谢逋客。zhōng shān zhī yīng ,cǎo táng zhī líng ,chí yān yì lù ,lè yí shān tíng :
fū yǐ gěng jiè bá sú zhī biāo ,xiāo sǎ chū chén zhī xiǎng ,dù bái xuě yǐ fāng jié ,gàn qīng yún ér zhí shàng ,wú fāng zhī zhī yǐ 。
ruò qí tíng tíng wù biǎo ,jiǎo jiǎo xiá wài ,jiè qiān jīn ér bú miǎn ,xǐ wàn chéng qí rú tuō ,wén fèng chuī yú luò pǔ ,zhí xīn gē yú yán lài ,gù yì yǒu yān 。
qǐ qī zhōng shǐ cān chà ,cāng huáng fān fù ,lèi zhái zǐ zhī bēi ,tòng zhū gōng zhī kū 。zhà huí jì yǐ xīn rǎn ,huò xiān zhēn ér hòu dú ,hé qí miù zāi !wū hū ,shàng shēng bú cún ,zhòng shì jì wǎng ,shān ā jì liáo ,qiān zǎi shuí shǎng !
shì yǒu zhōu zǐ ,jun4 sú zhī shì ,jì wén jì bó ,yì xuán yì shǐ 。rán ér xué dùn dōng lǔ ,xí yǐn nán guō ,ǒu chuī cǎo táng ,làn jīn běi yuè 。yòu wǒ sōng guì ,qī wǒ yún hè 。suī jiǎ róng yú jiāng gāo ,nǎi yīng qíng yú hǎo jué 。
qí shǐ zhì yě ,jiāng yù pái cháo fù ,lā xǔ yóu ,ào bǎi shì ,miè wáng hóu 。fēng qíng zhāng rì ,shuāng qì héng qiū 。huò tàn yōu rén zhǎng wǎng ,huò yuàn wáng sūn bú yóu 。tán kōng kōng yú shì bù ,hé xuán xuán yú dào liú ,wù guāng hé zú bǐ ,juān zǐ bú néng chóu 。
jí qí míng zōu rù gǔ ,hè shū fù lǒng ,xíng chí pò sàn ,zhì biàn shén dòng 。ěr nǎi méi xuān xí cì ,mèi sǒng yàn shàng ,fén jì zhì ér liè hé yī ,kàng chén róng ér zǒu sú zhuàng 。fēng yún qī qí dài fèn ,shí quán yān ér xià chuàng ,wàng lín luán ér yǒu shī ,gù cǎo mù ér rú sàng 。
zhì qí niǔ jīn zhāng ,wǎn mò shòu ,kuà shǔ chéng zhī xióng ,guàn bǎi lǐ zhī shǒu 。zhāng yīng fēng yú hǎi diàn ,chí miào yù yú zhè yòu 。dào zhì zhǎng bìn ,fǎ yàn jiǔ mái 。qiāo pū xuān xiāo fàn qí lǜ ,dié sù kōng zǒng zhuāng qí huái 。qín gē jì duàn ,jiǔ fù wú xù ,cháng chóu miù yú jié kè ,měi fēn lún yú shé yù ,lóng zhāng zhào yú wǎng tú ,jià zhuó lǔ yú qián lù ,xī zōng sān fǔ háo ,chí shēng jiǔ zhōu mù 。
shǐ wǒ gāo xiá gū yìng ,míng yuè dú jǔ ,qīng sōng luò yīn ,bái yún shuí lǚ ?jiàn hù cuī jué wú yǔ guī ,shí jìng huāng liáng tú yán zhù 。zhì yú hái biāo rù mù ,xiě wù chū yíng ,huì zhàng kōng xī yè hè yuàn ,shān rén qù xī xiǎo yuán jīng 。xī wén tóu zān yì hǎi àn ,jīn jiàn jiě lán fù chén yīng 。yú shì nán yuè xiàn cháo ,běi lǒng téng xiào ,liè hè zhēng jī ,zǎn fēng sǒng qiào 。kǎi yóu zǐ zhī wǒ qī ,bēi wú rén yǐ fù diào 。
gù qí lín cán wú jìn ,jiàn kuì bú xiē ,qiū guì qiǎn fēng ,chūn luó bà yuè 。chěng xī shān zhī yì yì ,chí dōng gāo zhī sù yè 。
jīn yòu cù zhuāng xià yì ,làng yì shàng jīng ,suī qíng yīn yú wèi què ,huò jiǎ bù yú shān jiōng 。qǐ kě shǐ fāng dù hòu yán ,bì lì méng chǐ ,bì lǐng zài rǔ ,dān yá zhòng zǐ ,chén yóu zhú yú huì lù ,wū lù chí yǐ xǐ ěr 。yí jiōng xiù huǎng ,yǎn yún guān ,liǎn qīng wù ,cáng míng tuān 。jié lái yuán yú gǔ kǒu ,dù wàng pèi yú jiāo duān 。yú shì cóng tiáo tián dǎn ,dié yǐng nù pò 。huò fēi kē yǐ shé lún ,zhà dī zhī ér sǎo jì 。qǐng huí sú shì jià ,wéi jun1 xiè bū kè 。古文观止, - 作者:孔稚珪 朝代:南北朝
钟山之英,草堂之灵,驰烟驿路,勒移山庭:
夫以耿介拔俗之标,萧洒出尘之想,度白雪以方洁,干青云而直上,吾方知之矣。
若其亭亭物表,皎皎霞外,芥千金而不眄,屣万乘其如脱,闻凤吹于洛浦,值薪歌于延濑,固亦有焉。
岂期终始参差,苍黄翻覆,泪翟子之悲,恸朱公之哭。乍回迹以心染,或先贞而后黩,何其谬哉!呜呼,尚生不存,仲氏既往,山阿寂寥,千载谁赏!
世有周子,隽俗之士,既文既博,亦玄亦史。然而学遁东鲁,习隐南郭,偶吹草堂,滥巾北岳。诱我松桂,欺我云壑。虽假容于江皋,乃缨情于好爵。
其始至也,将欲排巢父,拉许由,傲百氏,蔑王侯。风情张日,霜气横秋。或叹幽人长往,或怨王孙不游。谈空空于释部,覈玄玄于道流,务光何足比,涓子不能俦。
及其鸣驺入谷,鹤书赴陇,形驰魄散,志变神动。尔乃眉轩席次,袂耸筵上,焚芰制而裂荷衣,抗尘容而走俗状。风云凄其带愤,石泉咽而下怆,望林峦而有失,顾草木而如丧。
至其钮金章,绾墨绶,跨属城之雄,冠百里之首。张英风于海甸,驰妙誉于浙右。道帙长摈,法筵久埋。敲扑喧嚣犯其虑,牒诉倥偬装其怀。琴歌既断,酒赋无续,常绸缪于结课,每纷纶于折狱,笼张赵于往图,架卓鲁于前箓,希踪三辅豪,驰声九州牧。
使我高霞孤映,明月独举,青松落阴,白云谁侣?磵户摧绝无与归,石径荒凉徒延伫。至于还飙入幕,写雾出楹,蕙帐空兮夜鹤怨,山人去兮晓猨惊。昔闻投簪逸海岸,今见解兰缚尘缨。于是南岳献嘲,北陇腾笑,列壑争讥,攒峰竦诮。慨游子之我欺,悲无人以赴吊。
故其林惭无尽,涧愧不歇,秋桂遣风,春萝罢月。骋西山之逸议,驰东皋之素谒。
今又促装下邑,浪栧上京,虽情殷于魏阙,或假步于山扃。岂可使芳杜厚颜,薜荔蒙耻,碧岭再辱,丹崖重滓,尘游躅于蕙路,污渌池以洗耳。宜扃岫幌,掩云关,敛轻雾,藏鸣湍。截来辕于谷口,杜妄辔于郊端。于是丛条瞋胆,叠颖怒魄。或飞柯以折轮,乍低枝而扫迹。请回俗士驾,为君谢逋客。
zhōng shān zhī yīng ,cǎo táng zhī líng ,chí yān yì lù ,lè yí shān tíng :
fū yǐ gěng jiè bá sú zhī biāo ,xiāo sǎ chū chén zhī xiǎng ,dù bái xuě yǐ fāng jié ,gàn qīng yún ér zhí shàng ,wú fāng zhī zhī yǐ 。
ruò qí tíng tíng wù biǎo ,jiǎo jiǎo xiá wài ,jiè qiān jīn ér bú miǎn ,xǐ wàn chéng qí rú tuō ,wén fèng chuī yú luò pǔ ,zhí xīn gē yú yán lài ,gù yì yǒu yān 。
qǐ qī zhōng shǐ cān chà ,cāng huáng fān fù ,lèi zhái zǐ zhī bēi ,tòng zhū gōng zhī kū 。zhà huí jì yǐ xīn rǎn ,huò xiān zhēn ér hòu dú ,hé qí miù zāi !wū hū ,shàng shēng bú cún ,zhòng shì jì wǎng ,shān ā jì liáo ,qiān zǎi shuí shǎng !
shì yǒu zhōu zǐ ,jun4 sú zhī shì ,jì wén jì bó ,yì xuán yì shǐ 。rán ér xué dùn dōng lǔ ,xí yǐn nán guō ,ǒu chuī cǎo táng ,làn jīn běi yuè 。yòu wǒ sōng guì ,qī wǒ yún hè 。suī jiǎ róng yú jiāng gāo ,nǎi yīng qíng yú hǎo jué 。
qí shǐ zhì yě ,jiāng yù pái cháo fù ,lā xǔ yóu ,ào bǎi shì ,miè wáng hóu 。fēng qíng zhāng rì ,shuāng qì héng qiū 。huò tàn yōu rén zhǎng wǎng ,huò yuàn wáng sūn bú yóu 。tán kōng kōng yú shì bù ,hé xuán xuán yú dào liú ,wù guāng hé zú bǐ ,juān zǐ bú néng chóu 。
jí qí míng zōu rù gǔ ,hè shū fù lǒng ,xíng chí pò sàn ,zhì biàn shén dòng 。ěr nǎi méi xuān xí cì ,mèi sǒng yàn shàng ,fén jì zhì ér liè hé yī ,kàng chén róng ér zǒu sú zhuàng 。fēng yún qī qí dài fèn ,shí quán yān ér xià chuàng ,wàng lín luán ér yǒu shī ,gù cǎo mù ér rú sàng 。
zhì qí niǔ jīn zhāng ,wǎn mò shòu ,kuà shǔ chéng zhī xióng ,guàn bǎi lǐ zhī shǒu 。zhāng yīng fēng yú hǎi diàn ,chí miào yù yú zhè yòu 。dào zhì zhǎng bìn ,fǎ yàn jiǔ mái 。qiāo pū xuān xiāo fàn qí lǜ ,dié sù kōng zǒng zhuāng qí huái 。qín gē jì duàn ,jiǔ fù wú xù ,cháng chóu miù yú jié kè ,měi fēn lún yú shé yù ,lóng zhāng zhào yú wǎng tú ,jià zhuó lǔ yú qián lù ,xī zōng sān fǔ háo ,chí shēng jiǔ zhōu mù 。
shǐ wǒ gāo xiá gū yìng ,míng yuè dú jǔ ,qīng sōng luò yīn ,bái yún shuí lǚ ?jiàn hù cuī jué wú yǔ guī ,shí jìng huāng liáng tú yán zhù 。zhì yú hái biāo rù mù ,xiě wù chū yíng ,huì zhàng kōng xī yè hè yuàn ,shān rén qù xī xiǎo yuán jīng 。xī wén tóu zān yì hǎi àn ,jīn jiàn jiě lán fù chén yīng 。yú shì nán yuè xiàn cháo ,běi lǒng téng xiào ,liè hè zhēng jī ,zǎn fēng sǒng qiào 。kǎi yóu zǐ zhī wǒ qī ,bēi wú rén yǐ fù diào 。
gù qí lín cán wú jìn ,jiàn kuì bú xiē ,qiū guì qiǎn fēng ,chūn luó bà yuè 。chěng xī shān zhī yì yì ,chí dōng gāo zhī sù yè 。
jīn yòu cù zhuāng xià yì ,làng yì shàng jīng ,suī qíng yīn yú wèi què ,huò jiǎ bù yú shān jiōng 。qǐ kě shǐ fāng dù hòu yán ,bì lì méng chǐ ,bì lǐng zài rǔ ,dān yá zhòng zǐ ,chén yóu zhú yú huì lù ,wū lù chí yǐ xǐ ěr 。yí jiōng xiù huǎng ,yǎn yún guān ,liǎn qīng wù ,cáng míng tuān 。jié lái yuán yú gǔ kǒu ,dù wàng pèi yú jiāo duān 。yú shì cóng tiáo tián dǎn ,dié yǐng nù pò 。huò fēi kē yǐ shé lún ,zhà dī zhī ér sǎo jì 。qǐng huí sú shì jià ,wéi jun1 xiè bū kè 。
辞赋, - 作者:卓文君 朝代:当代
皑如山上雪,皎若云间月。
闻君有两意,故来相决绝。
今日斗酒会,明旦沟水头。
躞蹀御沟上,沟水东西流。
凄凄复凄凄,嫁娶不须啼。
愿得一心人,白头不相离。(一心人 一作:一人心)
竹竿何袅袅,鱼尾何簁簁!
男儿重意气,何用钱刀为!ái rú shān shàng xuě ,jiǎo ruò yún jiān yuè 。
wén jun1 yǒu liǎng yì ,gù lái xiàng jué jué 。
jīn rì dòu jiǔ huì ,míng dàn gōu shuǐ tóu 。
xiè dié yù gōu shàng ,gōu shuǐ dōng xī liú 。
qī qī fù qī qī ,jià qǔ bú xū tí 。
yuàn dé yī xīn rén ,bái tóu bú xiàng lí 。(yī xīn rén yī zuò :yī rén xīn )
zhú gān hé niǎo niǎo ,yú wěi hé shāi shāi !
nán ér zhòng yì qì ,hé yòng qián dāo wéi !乐府,民歌,女子,爱情, - 作者:李格非 朝代:宋代
洛阳处天下之中,挟崤渑之阻,当秦陇之襟喉,而赵魏之走集,盖四方必争之地也。天下当无事则已,有事,则洛阳先受兵。予故尝曰:“洛阳之盛衰,天下治乱之候也。”
方唐贞观、开元之间,公卿贵戚开馆列第于东都者,号千有余邸。及其乱离,继以五季之酷,其池塘竹树,兵车蹂践,废而为丘墟。高亭大榭,烟火焚燎,化而为灰烬,与唐俱灭而共亡,无馀处矣。予故尝曰:“园圃之废兴,洛阳盛衰之候也。”
且天下之治乱,候于洛阳之盛衰而知;洛阳之盛衰,候于园圃之废兴而得。则《名园记》之作,予岂徒然哉?
呜呼!公卿大夫方进于朝,放乎一己之私以自为,而忘天下之治忽,欲退享此乐,得乎?唐之末路是已。(唐之末路是已 一作:矣)luò yáng chù tiān xià zhī zhōng ,jiā xiáo miǎn zhī zǔ ,dāng qín lǒng zhī jīn hóu ,ér zhào wèi zhī zǒu jí ,gài sì fāng bì zhēng zhī dì yě 。tiān xià dāng wú shì zé yǐ ,yǒu shì ,zé luò yáng xiān shòu bīng 。yǔ gù cháng yuē :“luò yáng zhī shèng shuāi ,tiān xià zhì luàn zhī hòu yě 。”
fāng táng zhēn guān 、kāi yuán zhī jiān ,gōng qīng guì qī kāi guǎn liè dì yú dōng dōu zhě ,hào qiān yǒu yú dǐ 。jí qí luàn lí ,jì yǐ wǔ jì zhī kù ,qí chí táng zhú shù ,bīng chē róu jiàn ,fèi ér wéi qiū xū 。gāo tíng dà xiè ,yān huǒ fén liáo ,huà ér wéi huī jìn ,yǔ táng jù miè ér gòng wáng ,wú yú chù yǐ 。yǔ gù cháng yuē :“yuán pǔ zhī fèi xìng ,luò yáng shèng shuāi zhī hòu yě 。”
qiě tiān xià zhī zhì luàn ,hòu yú luò yáng zhī shèng shuāi ér zhī ;luò yáng zhī shèng shuāi ,hòu yú yuán pǔ zhī fèi xìng ér dé 。zé 《míng yuán jì 》zhī zuò ,yǔ qǐ tú rán zāi ?
wū hū !gōng qīng dà fū fāng jìn yú cháo ,fàng hū yī jǐ zhī sī yǐ zì wéi ,ér wàng tiān xià zhī zhì hū ,yù tuì xiǎng cǐ lè ,dé hū ?táng zhī mò lù shì yǐ 。(táng zhī mò lù shì yǐ yī zuò :yǐ )古文观止, - 作者:李格非 朝代:宋代
洛阳处天下之中,挟崤渑之阻,当秦陇之襟喉,而赵魏之走集,盖四方必争之地也。天下当无事则已,有事,则洛阳先受兵。予故尝曰:“洛阳之盛衰,天下治乱之候也。”
方唐贞观、开元之间,公卿贵戚开馆列第于东都者,号千有余邸。及其乱离,继以五季之酷,其池塘竹树,兵车蹂践,废而为丘墟。高亭大榭,烟火焚燎,化而为灰烬,与唐俱灭而共亡,无馀处矣。予故尝曰:“园圃之废兴,洛阳盛衰之候也。”
且天下之治乱,候于洛阳之盛衰而知;洛阳之盛衰,候于园圃之废兴而得。则《名园记》之作,予岂徒然哉?
呜呼!公卿大夫方进于朝,放乎一己之私以自为,而忘天下之治忽,欲退享此乐,得乎?唐之末路是已。(唐之末路是已 一作:矣)
luò yáng chù tiān xià zhī zhōng ,jiā xiáo miǎn zhī zǔ ,dāng qín lǒng zhī jīn hóu ,ér zhào wèi zhī zǒu jí ,gài sì fāng bì zhēng zhī dì yě 。tiān xià dāng wú shì zé yǐ ,yǒu shì ,zé luò yáng xiān shòu bīng 。yǔ gù cháng yuē :“luò yáng zhī shèng shuāi ,tiān xià zhì luàn zhī hòu yě 。”
fāng táng zhēn guān 、kāi yuán zhī jiān ,gōng qīng guì qī kāi guǎn liè dì yú dōng dōu zhě ,hào qiān yǒu yú dǐ 。jí qí luàn lí ,jì yǐ wǔ jì zhī kù ,qí chí táng zhú shù ,bīng chē róu jiàn ,fèi ér wéi qiū xū 。gāo tíng dà xiè ,yān huǒ fén liáo ,huà ér wéi huī jìn ,yǔ táng jù miè ér gòng wáng ,wú yú chù yǐ 。yǔ gù cháng yuē :“yuán pǔ zhī fèi xìng ,luò yáng shèng shuāi zhī hòu yě 。”
qiě tiān xià zhī zhì luàn ,hòu yú luò yáng zhī shèng shuāi ér zhī ;luò yáng zhī shèng shuāi ,hòu yú yuán pǔ zhī fèi xìng ér dé 。zé 《míng yuán jì 》zhī zuò ,yǔ qǐ tú rán zāi ?
wū hū !gōng qīng dà fū fāng jìn yú cháo ,fàng hū yī jǐ zhī sī yǐ zì wéi ,ér wàng tiān xià zhī zhì hū ,yù tuì xiǎng cǐ lè ,dé hū ?táng zhī mò lù shì yǐ 。(táng zhī mò lù shì yǐ yī zuò :yǐ )
辞赋, - 作者:王驾 朝代:唐代
鹅湖山下稻粱肥,豚栅鸡栖半掩扉。
桑柘影斜春社散,家家扶得醉人归。é hú shān xià dào liáng féi ,tún shān jī qī bàn yǎn fēi 。
sāng zhè yǐng xié chūn shè sàn ,jiā jiā fú dé zuì rén guī 。辞赋, - 作者:王驾 朝代:唐代
忆昔争游曲水滨,未春长有探春人。
游春人尽空池在,直至春深不似春。yì xī zhēng yóu qǔ shuǐ bīn ,wèi chūn zhǎng yǒu tàn chūn rén 。
yóu chūn rén jìn kōng chí zài ,zhí zhì chūn shēn bú sì chūn 。辞赋, - 作者:王驾 朝代:唐代
邻笛寒吹日落初,旧居今已别人居。
乱来儿侄皆分散,惆怅僧房认得书。lín dí hán chuī rì luò chū ,jiù jū jīn yǐ bié rén jū 。
luàn lái ér zhí jiē fèn sàn ,chóu chàng sēng fáng rèn dé shū 。辞赋, - 作者:王驾 朝代:唐代
乱后寄僧居,看花恨有馀。香宜闲静立,态似别离初。
朵密红相照,栏低画不如。狂风任吹却,最共野人疏。luàn hòu jì sēng jū ,kàn huā hèn yǒu yú 。xiāng yí xián jìng lì ,tài sì bié lí chū 。
duǒ mì hóng xiàng zhào ,lán dī huà bú rú 。kuáng fēng rèn chuī què ,zuì gòng yě rén shū 。辞赋,