无题(一百个聪明人)原文
无题(一百个聪明人)拼音版
【wú tí 】 yī bǎi gè cōng míng rén , huí dá bú le yī gè shǎ guā tí chū de wèn tí ; yī gēn gùn bàng , què néng gòu huí dá yī bǎi gè cōng míng rén tí chū de wèn tí 。提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
无题(一百个聪明人)翻译
暂无翻译!
无题(一百个聪明人)赏析
暂无赏析!
作者介绍
柯原(1931--)生于河北景县,侗族。1948年曾就读于华北大学,后参军,再后一直在部队任职。有诗集《露营集》《金三角之恋》等。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/4275.html
《无题(一百个聪明人)》相关推荐
- 作者:可止 朝代:唐代
【精舍遇雨】 空门寂寂淡吾身, 溪雨微微洗客尘。 卧向白云情未尽, 任他黄鸟醉芳春。
【jīng shě yù yǔ 】 kōng mén jì jì dàn wú shēn , xī yǔ wēi wēi xǐ kè chén 。 wò xiàng bái yún qíng wèi jìn , rèn tā huáng niǎo zuì fāng chūn 。
- 作者:可止 朝代:唐代
瘦颜颧骨见,满面雪毫垂。坐石鸟疑死,出门人谓痴。
照身潭入楚,浸影桧生隋。太白曾经夏,清风凉四肢。shòu yán quán gǔ jiàn, mǎn miàn xuě háo chuí. br zuò shí niǎo yí sǐ, chū mén rén wèi chī. br br zhào shēn tán rù chǔ, jìn yǐng guì shēng suí. br tài bái céng jīng xià, qīng fēng liáng sì zhī. br
辞赋, - 作者:可止 朝代:唐代
默然如大道,尘世不相关。青桧行时静,白云禅处闲。
贫高一生行,病长十年颜。夏满期游寺,寻山又下山。mò rán rú dà dào ,chén shì bú xiàng guān 。qīng guì háng shí jìng ,bái yún chán chù xián 。
pín gāo yī shēng háng ,bìng zhǎng shí nián yán 。xià mǎn qī yóu sì ,xún shān yòu xià shān 。辞赋, - 作者:可止 朝代:唐代
空门寂寂淡吾身,溪雨微微洗客尘。
卧向白云情未尽,任他黄鸟醉芳春。kōng mén jì jì dàn wú shēn ,xī yǔ wēi wēi xǐ kè chén 。
wò xiàng bái yún qíng wèi jìn ,rèn tā huáng niǎo zuì fāng chūn 。辞赋, - 作者:孔融 朝代:魏晋
【杂诗】 岩岩钟山首,赫赫炎天路。 高明曜云门,远景灼寒素。 昂昂累世士,结根在所固。 吕望老匹夫,苟为因世故。 管仲小囚臣,独能建功祚。 人生有何常,但患年岁暮。 幸托不肖躯,且当猛虎步。 安能苦一身,与世同举厝。 由不慎小节,庸夫笑我度。 吕望尚不希,夷齐何足慕。
【zá shī 】 yán yán zhōng shān shǒu ,hè hè yán tiān lù 。 gāo míng yào yún mén ,yuǎn jǐng zhuó hán sù 。 áng áng lèi shì shì ,jié gēn zài suǒ gù 。 lǚ wàng lǎo pǐ fū ,gǒu wéi yīn shì gù 。 guǎn zhòng xiǎo qiú chén ,dú néng jiàn gōng zuò 。 rén shēng yǒu hé cháng ,dàn huàn nián suì mù 。 xìng tuō bú xiāo qū ,qiě dāng měng hǔ bù 。 ān néng kǔ yī shēn ,yǔ shì tóng jǔ cuò 。 yóu bú shèn xiǎo jiē ,yōng fū xiào wǒ dù 。 lǚ wàng shàng bú xī ,yí qí hé zú mù 。
- 作者:孔融 朝代:魏晋
【杂诗】 远送新行客,岁暮乃来归。 入门望爱子,妻妾向人悲。 闻子不可见,日已潜光辉。 孤坟在西北,常念君来迟。 褰裳上墟丘,但见蒿与薇。 白骨归黄泉,肌体乘尘飞。 生时不识父,死后知我谁。 孤魂游穷暮,飘摇安所依。 人生图嗣息,尔死我念追。 俯仰内伤心,不觉泪沾衣。 人生自有命,但恨生日希。
【zá shī 】 yuǎn sòng xīn háng kè ,suì mù nǎi lái guī 。 rù mén wàng ài zǐ ,qī qiè xiàng rén bēi 。 wén zǐ bú kě jiàn ,rì yǐ qián guāng huī 。 gū fén zài xī běi ,cháng niàn jun1 lái chí 。 qiān shang shàng xū qiū ,dàn jiàn hāo yǔ wēi 。 bái gǔ guī huáng quán ,jī tǐ chéng chén fēi 。 shēng shí bú shí fù ,sǐ hòu zhī wǒ shuí 。 gū hún yóu qióng mù ,piāo yáo ān suǒ yī 。 rén shēng tú sì xī ,ěr sǐ wǒ niàn zhuī 。 fǔ yǎng nèi shāng xīn ,bú jiào lèi zhān yī 。 rén shēng zì yǒu mìng ,dàn hèn shēng rì xī 。
- 作者:孔融 朝代:汉代
岁月不居,时节如流。五十之年,忽焉已至。公为始满,融又过二。海内知识,零落殆尽,惟会稽盛孝章尚存。其人困于孙氏,妻孥湮没,单孑独立,孤危愁苦。若使忧能伤人,此子不得复永年矣!
《春秋传》曰:“诸侯有相灭亡者,桓公不能救,则桓公耻之。”今孝章,实丈夫之雄也,天下谈士,依以扬声,而身不免于幽絷,命不期于旦夕,是吾祖不当复论损益之友,而朱穆所以绝交也。公诚能驰一介之使,加咫尺之书,则孝章可致,友道可弘矣。
今之少年,喜谤前辈,或能讥评孝章。孝章要为有天下大名,九牧之人,所共称叹。燕君市骏马之骨,非欲以骋道里,乃当以招绝足也。惟公匡复汉室,宗社将绝,又能正之。正之之术,实须得贤。珠玉无胫而自至者,以人好之也,况贤者之有足乎!昭王筑台以尊郭隗,隗虽小才,而逢大遇,竟能发明主之至心,故乐毅自魏往,剧辛自赵往,邹衍自齐往。向使郭隗倒悬而王不解,临溺而王不拯,则士亦将高翔远引,莫有北首燕路者矣。凡所称引,自公所知,而复有云者,欲公崇笃斯义也。因表不悉。suì yuè bú jū ,shí jiē rú liú 。wǔ shí zhī nián ,hū yān yǐ zhì 。gōng wéi shǐ mǎn ,róng yòu guò èr 。hǎi nèi zhī shí ,líng luò dài jìn ,wéi huì jī shèng xiào zhāng shàng cún 。qí rén kùn yú sūn shì ,qī nú yān méi ,dān jié dú lì ,gū wēi chóu kǔ 。ruò shǐ yōu néng shāng rén ,cǐ zǐ bú dé fù yǒng nián yǐ !
《chūn qiū chuán 》yuē :“zhū hóu yǒu xiàng miè wáng zhě ,huán gōng bú néng jiù ,zé huán gōng chǐ zhī 。”jīn xiào zhāng ,shí zhàng fū zhī xióng yě ,tiān xià tán shì ,yī yǐ yáng shēng ,ér shēn bú miǎn yú yōu zhí ,mìng bú qī yú dàn xī ,shì wú zǔ bú dāng fù lùn sǔn yì zhī yǒu ,ér zhū mù suǒ yǐ jué jiāo yě 。gōng chéng néng chí yī jiè zhī shǐ ,jiā zhǐ chǐ zhī shū ,zé xiào zhāng kě zhì ,yǒu dào kě hóng yǐ 。
jīn zhī shǎo nián ,xǐ bàng qián bèi ,huò néng jī píng xiào zhāng 。xiào zhāng yào wéi yǒu tiān xià dà míng ,jiǔ mù zhī rén ,suǒ gòng chēng tàn 。yàn jun1 shì jun4 mǎ zhī gǔ ,fēi yù yǐ chěng dào lǐ ,nǎi dāng yǐ zhāo jué zú yě 。wéi gōng kuāng fù hàn shì ,zōng shè jiāng jué ,yòu néng zhèng zhī 。zhèng zhī zhī shù ,shí xū dé xián 。zhū yù wú jìng ér zì zhì zhě ,yǐ rén hǎo zhī yě ,kuàng xián zhě zhī yǒu zú hū !zhāo wáng zhù tái yǐ zūn guō wěi ,wěi suī xiǎo cái ,ér féng dà yù ,jìng néng fā míng zhǔ zhī zhì xīn ,gù lè yì zì wèi wǎng ,jù xīn zì zhào wǎng ,zōu yǎn zì qí wǎng 。xiàng shǐ guō wěi dǎo xuán ér wáng bú jiě ,lín nì ér wáng bú zhěng ,zé shì yì jiāng gāo xiáng yuǎn yǐn ,mò yǒu běi shǒu yàn lù zhě yǐ 。fán suǒ chēng yǐn ,zì gōng suǒ zhī ,ér fù yǒu yún zhě ,yù gōng chóng dǔ sī yì yě 。yīn biǎo bú xī 。哲理, - 作者:孔融 朝代:魏晋
岁月不居,时节如流。五十之年,忽焉已至。公为始满,融又过二。海内知识,零落殆尽,惟会稽盛孝章尚存。其人困于孙氏,妻孥湮没,单孑独立,孤危愁苦。若使忧能伤人,此子不得复永年矣!
《春秋传》曰:“诸侯有相灭亡者,桓公不能救,则桓公耻之。”今孝章,实丈夫之雄也,天下谈士,依以扬声,而身不免于幽絷,命不期于旦夕,是吾祖不当复论损益之友,而朱穆所以绝交也。公诚能驰一介之使,加咫尺之书,则孝章可致,友道可弘矣。
今之少年,喜谤前辈,或能讥评孝章。孝章要为有天下大名,九牧之人,所共称叹。燕君市骏马之骨,非欲以骋道里,乃当以招绝足也。惟公匡复汉室,宗社将绝,又能正之。正之之术,实须得贤。珠玉无胫而自至者,以人好之也,况贤者之有足乎!昭王筑台以尊郭隗,隗虽小才,而逢大遇,竟能发明主之至心,故乐毅自魏往,剧辛自赵往,邹衍自齐往。向使郭隗倒悬而王不解,临溺而王不拯,则士亦将高翔远引,莫有北首燕路者矣。凡所称引,自公所知,而复有云者,欲公崇笃斯义也。因表不悉。
suì yuè bú jū ,shí jiē rú liú 。wǔ shí zhī nián ,hū yān yǐ zhì 。gōng wéi shǐ mǎn ,róng yòu guò èr 。hǎi nèi zhī shí ,líng luò dài jìn ,wéi huì jī shèng xiào zhāng shàng cún 。qí rén kùn yú sūn shì ,qī nú yān méi ,dān jié dú lì ,gū wēi chóu kǔ 。ruò shǐ yōu néng shāng rén ,cǐ zǐ bú dé fù yǒng nián yǐ !
《chūn qiū chuán 》yuē :“zhū hóu yǒu xiàng miè wáng zhě ,huán gōng bú néng jiù ,zé huán gōng chǐ zhī 。”jīn xiào zhāng ,shí zhàng fū zhī xióng yě ,tiān xià tán shì ,yī yǐ yáng shēng ,ér shēn bú miǎn yú yōu zhí ,mìng bú qī yú dàn xī ,shì wú zǔ bú dāng fù lùn sǔn yì zhī yǒu ,ér zhū mù suǒ yǐ jué jiāo yě 。gōng chéng néng chí yī jiè zhī shǐ ,jiā zhǐ chǐ zhī shū ,zé xiào zhāng kě zhì ,yǒu dào kě hóng yǐ 。
jīn zhī shǎo nián ,xǐ bàng qián bèi ,huò néng jī píng xiào zhāng 。xiào zhāng yào wéi yǒu tiān xià dà míng ,jiǔ mù zhī rén ,suǒ gòng chēng tàn 。yàn jun1 shì jun4 mǎ zhī gǔ ,fēi yù yǐ chěng dào lǐ ,nǎi dāng yǐ zhāo jué zú yě 。wéi gōng kuāng fù hàn shì ,zōng shè jiāng jué ,yòu néng zhèng zhī 。zhèng zhī zhī shù ,shí xū dé xián 。zhū yù wú jìng ér zì zhì zhě ,yǐ rén hǎo zhī yě ,kuàng xián zhě zhī yǒu zú hū !zhāo wáng zhù tái yǐ zūn guō wěi ,wěi suī xiǎo cái ,ér féng dà yù ,jìng néng fā míng zhǔ zhī zhì xīn ,gù lè yì zì wèi wǎng ,jù xīn zì zhào wǎng ,zōu yǎn zì qí wǎng 。xiàng shǐ guō wěi dǎo xuán ér wáng bú jiě ,lín nì ér wáng bú zhěng ,zé shì yì jiāng gāo xiáng yuǎn yǐn ,mò yǒu běi shǒu yàn lù zhě yǐ 。fán suǒ chēng yǐn ,zì gōng suǒ zhī ,ér fù yǒu yún zhě ,yù gōng chóng dǔ sī yì yě 。yīn biǎo bú xī 。
辞赋, - 作者:孔尚任 朝代:清代
【鹧鸪天】 院静厨寒睡起迟, 秣陵人老看花时。 城连晓雨枯陵树, 红带春潮坏掂基。 伤往事,写新词, 客愁乡梦乱如丝。 不知烟水西村舍, 燕子今年宿傍谁?
【zhè gū tiān 】 yuàn jìng chú hán shuì qǐ chí , mò líng rén lǎo kàn huā shí 。 chéng lián xiǎo yǔ kū líng shù , hóng dài chūn cháo huài diān jī 。 shāng wǎng shì ,xiě xīn cí , kè chóu xiāng mèng luàn rú sī 。 bú zhī yān shuǐ xī cūn shě , yàn zǐ jīn nián xiǔ bàng shuí ?
- 作者:孔尚任 朝代:清代
孤城铁瓮四山围,绝顶高秋坐落晖。
眼见长江趋大海,青天却似向西飞。gū chéng tiě wèng sì shān wéi ,jué dǐng gāo qiū zuò luò huī 。
yǎn jiàn zhǎng jiāng qū dà hǎi ,qīng tiān què sì xiàng xī fēi 。辞赋, - 作者:孔尚任 朝代:清代
问秦淮旧日窗寮,破纸迎风,坏槛当潮,目断魂消。
当年粉黛,何处笙箫?罢灯船端阳不闹,收酒旗重九无聊。
白鸟飘飘,绿水滔滔,嫩黄花有些蝶飞,新红叶无个人瞧。wèn qín huái jiù rì chuāng liáo ,pò zhǐ yíng fēng ,huài kǎn dāng cháo ,mù duàn hún xiāo 。
dāng nián fěn dài ,hé chù shēng xiāo ?bà dēng chuán duān yáng bú nào ,shōu jiǔ qí zhòng jiǔ wú liáo 。
bái niǎo piāo piāo ,lǜ shuǐ tāo tāo ,nèn huáng huā yǒu xiē dié fēi ,xīn hóng yè wú gè rén qiáo 。, - 作者:孔稚圭 朝代:南北朝
【游太平山】 石险天貌分, 林交日容缺。 阴涧落春荣, 寒岩留夏雪。
【yóu tài píng shān 】 shí xiǎn tiān mào fèn , lín jiāo rì róng quē 。 yīn jiàn luò chūn róng , hán yán liú xià xuě 。
- 作者:孔稚圭 朝代:南北朝
石险天貌分,
林交日容缺。
阴涧落春荣,
寒岩留夏雪。shí xiǎn tiān mào fèn ,
lín jiāo rì róng quē 。
yīn jiàn luò chūn róng ,
hán yán liú xià xuě 。辞赋, - 作者:寇准 朝代:宋代
【春日登楼怀旧】 高楼聊引望,杳杳一川平。 远水无人渡,孤舟尽日横。 荒村生断霭,深树语流莺。 旧业遥清渭,沉思忽自惊。
【chūn rì dēng lóu huái jiù 】 gāo lóu liáo yǐn wàng ,yǎo yǎo yī chuān píng 。 yuǎn shuǐ wú rén dù ,gū zhōu jìn rì héng 。 huāng cūn shēng duàn ǎi ,shēn shù yǔ liú yīng 。 jiù yè yáo qīng wèi ,chén sī hū zì jīng 。
- 作者:寇准 朝代:宋代
【江南春】 波渺渺,柳依依。 孤村芳草远, 斜日杏花飞。 江南春尽离肠断, 蘋满汀洲人未归。
【jiāng nán chūn 】 bō miǎo miǎo ,liǔ yī yī 。 gū cūn fāng cǎo yuǎn , xié rì xìng huā fēi 。 jiāng nán chūn jìn lí cháng duàn , pín mǎn tīng zhōu rén wèi guī 。