中元节自黄浦出吴淞泛海(舵楼高唱大江东)原文
海上波涛回荡极,眼前洲渚有无中。
云磨雨洗天如碧,日炙风翻水泛红。
唯有胥涛若银练,素车白马战秋风。
中元节自黄浦出吴淞泛海(舵楼高唱大江东)拼音版
【zhōng yuán jiē zì huáng pǔ chū wú sōng fàn hǎi 】 duò lóu gāo chàng dà jiāng dōng ,wàn lǐ cāng máng yī lǎn kōng 。 hǎi shàng bō tāo huí dàng jí ,yǎn qián zhōu zhǔ yǒu wú zhōng 。 yún mó yǔ xǐ tiān rú bì ,rì zhì fēng fān shuǐ fàn hóng 。 wéi yǒu xū tāo ruò yín liàn ,sù chē bái mǎ zhàn qiū fēng 。提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
中元节自黄浦出吴淞泛海(舵楼高唱大江东)翻译
暂无翻译!
中元节自黄浦出吴淞泛海(舵楼高唱大江东)赏析
暂无赏析!
作者介绍
陈去病(1874—1933)近代诗人,南社创始人之一。原名庆林,字佩忍,号垂虹亭长。江苏吴江同里人。祖上以经营榨油业致富。因读“匈奴未灭,何以家为”,毅然易名“去病”。早年参加同盟会,追随孙中山先生,宣传革命不遗余力。在推翻满清帝制的辛亥革命和讨伐袁世凯的护法运动中,都作出了重要贡献。其诗多抒发爱国激情 ,风格苍健悲壮。1923年担任国立东南大学(1928年改为中央大学,1949年改名南京大学)中文系教授。1928年后曾任江苏革命博物馆馆长、大学院古物保管委员会江苏分会主任委员。1933年,病逝于故乡同里镇。
陈去病的诗大多为咏怀之作,集中抒发了诗人推翻清朝统治的壮志。《将赴东瀛赋以自策》写离乡去国,探求救国真理的愿望。《重九歇浦示侯官林獬、仪真刘光汉》写年华虚度而所志不遂的怅惘。《图南一首赋别》劝慰妻子以补天填海的千秋大业为重,不必为远别感伤。《访安如》写向挚友辞行,“此去壮图如可展,一鞭晴旭返中原”,相信尽管道路崎岖,但终有胜利相见的一日。
陈去病的诗,体现了清末《国粹学报》派的特点,即借历史作反清的宣传。《□门四律》追怀宋末文天祥等抗元事迹,《题明孝陵图》抒发“几时还我旧山河”的抱负,《题郑延平战捷图》、《自厦门泛海登鼓浪屿有感》写对于民族英雄郑成功的思念,《校定〈长兴伯遗集〉书其后》、《九月初七日新安江上观水嬉,并为有明尚书苍水张公作周忌》等诗,缅怀明末抗清英雄吴易、张煌言、瞿式耜等人。这类诗易于为具有民族思想的知识分子所接受,但是缺少民主主义思想。陈去病的散文散见于清末民初的报章杂志,其中的《明遗民录》是为明末遗民、义士所作的传记集,《五石脂》是记载东南文人抗清事迹的笔记,兼具诗话、文话的性质,均发表于《国粹学报》。著有《浩歌堂诗钞》,并辑有《清秘史》、《陆沉丛书》等。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/4261.html
《中元节自黄浦出吴淞泛海(舵楼高唱大江东)》相关推荐
- 作者:陈去病 朝代:清代
舵楼高唱大江东,万里苍茫一览空。
海上波涛回荡极,眼前洲渚有无中。
云磨雨洗天如碧,日炙风翻水泛红。
唯有胥涛若银练,素车白马战秋风。duò lóu gāo chàng dà jiāng dōng ,wàn lǐ cāng máng yī lǎn kōng 。
hǎi shàng bō tāo huí dàng jí ,yǎn qián zhōu zhǔ yǒu wú zhōng 。
yún mó yǔ xǐ tiān rú bì ,rì zhì fēng fān shuǐ fàn hóng 。
wéi yǒu xū tāo ruò yín liàn ,sù chē bái mǎ zhàn qiū fēng 。辞赋, - 作者:陈人杰 朝代:宋代
【沁园春】 次韵林南金赋愁 抚剑悲歌, 纵有杜康,可能解忧? 为修名不立, 此身易老; 古心自许,与世多尤。 平子诗中,庾生赋里, 满目江山无限愁。 关情处, 是闻鸡半夜, 击楫中流。 淡烟衰草连秋, 听鸣鴂声声相应酬。 叹霸才重耳, 泥涂在楚; 雄心玄德,岁月依刘。 梦落莼边,神游菊外, 已分他年专一丘。 长安道, 且身如王粲, 时复登楼。
【qìn yuán chūn 】 cì yùn lín nán jīn fù chóu fǔ jiàn bēi gē , zòng yǒu dù kāng ,kě néng jiě yōu ? wéi xiū míng bú lì , cǐ shēn yì lǎo ; gǔ xīn zì xǔ ,yǔ shì duō yóu 。 píng zǐ shī zhōng ,yǔ shēng fù lǐ , mǎn mù jiāng shān wú xiàn chóu 。 guān qíng chù , shì wén jī bàn yè , jī jí zhōng liú 。 dàn yān shuāi cǎo lián qiū , tīng míng guī shēng shēng xiàng yīng chóu 。 tàn bà cái zhòng ěr , ní tú zài chǔ ; xióng xīn xuán dé ,suì yuè yī liú 。 mèng luò chún biān ,shén yóu jú wài , yǐ fèn tā nián zhuān yī qiū 。 zhǎng ān dào , qiě shēn rú wáng càn , shí fù dēng lóu 。
- 作者:陈人杰 朝代:宋代
【沁园春】 予弱冠之年,随牒江东漕闱,尝与友人暇日命酒层楼。不惟钟阜、石城之胜班班在目,而平淮如席,亦横陈樽俎间。既而北历淮山,自齐安溯江泛湖,薄游巴陵,又得登岳阳楼,以尽荆州之伟观。孙、刘虎视遗迹依然;山川草木,差强人意。洎回京师,日诣丰乐楼以观西湖。因诵友为「东南妩媚,雌了男儿」之句,叹息者久之。酒酣,大书东壁,以写胸中之勃郁。时嘉熙庚子秋季下浣也。 记上层楼,与岳阳楼, 酾酒赋诗。 望长山远水, 荆州形胜; 夕阳枯木,六代兴衰。 扶起仲谋,唤回玄德, 笑杀景升豚犬儿。 归来也, 对西湖叹息, 是梦耶非? 诸君傅粉涂脂, 问南北战争都不知。 恨孤山霜重, 梅凋老叶; 平堤雨急,柳泣残丝。 玉垒腾烟,珠淮飞浪, 万里腥风送鼓鼙。 原夫辈, 算事今如此, 安用毛锥!
【qìn yuán chūn 】 yǔ ruò guàn zhī nián ,suí dié jiāng dōng cáo wéi ,cháng yǔ yǒu rén xiá rì mìng jiǔ céng lóu 。bú wéi zhōng fù 、shí chéng zhī shèng bān bān zài mù ,ér píng huái rú xí ,yì héng chén zūn zǔ jiān 。jì ér běi lì huái shān ,zì qí ān sù jiāng fàn hú ,báo yóu bā líng ,yòu dé dēng yuè yáng lóu ,yǐ jìn jīng zhōu zhī wěi guān 。sūn 、liú hǔ shì yí jì yī rán ;shān chuān cǎo mù ,chà qiáng rén yì 。jì huí jīng shī ,rì yì fēng lè lóu yǐ guān xī hú 。yīn sòng yǒu wéi 「dōng nán wǔ mèi ,cí le nán ér 」zhī jù ,tàn xī zhě jiǔ zhī 。jiǔ hān ,dà shū dōng bì ,yǐ xiě xiōng zhōng zhī bó yù 。shí jiā xī gēng zǐ qiū jì xià huàn yě 。 jì shàng céng lóu ,yǔ yuè yáng lóu , shāi jiǔ fù shī 。 wàng zhǎng shān yuǎn shuǐ , jīng zhōu xíng shèng ; xī yáng kū mù ,liù dài xìng shuāi 。 fú qǐ zhòng móu ,huàn huí xuán dé , xiào shā jǐng shēng tún quǎn ér 。 guī lái yě , duì xī hú tàn xī , shì mèng yē fēi ? zhū jun1 fù fěn tú zhī , wèn nán běi zhàn zhēng dōu bú zhī 。 hèn gū shān shuāng zhòng , méi diāo lǎo yè ; píng dī yǔ jí ,liǔ qì cán sī 。 yù lěi téng yān ,zhū huái fēi làng , wàn lǐ xīng fēng sòng gǔ pí 。 yuán fū bèi , suàn shì jīn rú cǐ , ān yòng máo zhuī !
- 作者:陈人杰 朝代:宋代
【沁园春】 诗不穷人, 人道得诗, 胜如得官。 有山川草木, 纵横纸上; 虫鱼鸟兽, 飞动毫端。 水到渠成, 风来帆速, 廿四中书考不难。 惟诗也,是乾坤清气, 造物须悭。 金张许史浑闲, 未必有功名久后看。 算南朝将相, 到今几姓; 西湖名胜, 只说孤山。 象笏堆床, 蝉冠满座, 无此新诗传世间。 杜陵老,向年时也自, 井冻衣寒。
【qìn yuán chūn 】 shī bú qióng rén , rén dào dé shī , shèng rú dé guān 。 yǒu shān chuān cǎo mù , zòng héng zhǐ shàng ; chóng yú niǎo shòu , fēi dòng háo duān 。 shuǐ dào qú chéng , fēng lái fān sù , niàn sì zhōng shū kǎo bú nán 。 wéi shī yě ,shì qián kūn qīng qì , zào wù xū qiān 。 jīn zhāng xǔ shǐ hún xián , wèi bì yǒu gōng míng jiǔ hòu kàn 。 suàn nán cháo jiāng xiàng , dào jīn jǐ xìng ; xī hú míng shèng , zhī shuō gū shān 。 xiàng hù duī chuáng , chán guàn mǎn zuò , wú cǐ xīn shī chuán shì jiān 。 dù líng lǎo ,xiàng nián shí yě zì , jǐng dòng yī hán 。
- 作者:陈人杰 朝代:宋代
【沁园春】 丁酉岁感事 谁使神州,百年陆沉, 青毡未还? 怅晨星残月,北州豪杰; 西风斜日,东帝江山。 刘表坐谈,深源轻进, 机会失之弹指间。 伤心事,是年年冰合, 在在风寒。 说和说战都难, 算未必江沱堪宴安。 叹封侯心在, 鳣鲸失水; 平戎策就,虎豹当关。 渠自无谋,事犹可做, 更剔残灯抽剑看。 麒麟阁,岂中兴人物, 不画儒冠?
【qìn yuán chūn 】 dīng yǒu suì gǎn shì shuí shǐ shén zhōu ,bǎi nián lù chén , qīng zhān wèi hái ? chàng chén xīng cán yuè ,běi zhōu háo jié ; xī fēng xié rì ,dōng dì jiāng shān 。 liú biǎo zuò tán ,shēn yuán qīng jìn , jī huì shī zhī dàn zhǐ jiān 。 shāng xīn shì ,shì nián nián bīng hé , zài zài fēng hán 。 shuō hé shuō zhàn dōu nán , suàn wèi bì jiāng tuó kān yàn ān 。 tàn fēng hóu xīn zài , zhān jīng shī shuǐ ; píng róng cè jiù ,hǔ bào dāng guān 。 qú zì wú móu ,shì yóu kě zuò , gèng tī cán dēng chōu jiàn kàn 。 qí lín gé ,qǐ zhōng xìng rén wù , bú huà rú guàn ?
- 作者:陈人杰 朝代:宋代
【沁园春】 问杜鹃 为问杜鹃, 抵死催归, 汝胡不归? 似辽东白鹤, 尚寻华表; 海中玄鸟, 犹记乌衣。 吴蜀非遥, 羽毛自好, 合趁东风飞向西。 何为者,却身羁荒树, 血洒芳枝? 兴亡常事休悲。 算人世荣华都几时? 看锦江好在, 卧龙已矣; 玉山无恙, 跃马何之? 不解自宽, 徒然相劝, 我辈行藏君岂知? 闽山路,待封侯事了, 归去非迟。
【qìn yuán chūn 】 wèn dù juān wéi wèn dù juān , dǐ sǐ cuī guī , rǔ hú bú guī ? sì liáo dōng bái hè , shàng xún huá biǎo ; hǎi zhōng xuán niǎo , yóu jì wū yī 。 wú shǔ fēi yáo , yǔ máo zì hǎo , hé chèn dōng fēng fēi xiàng xī 。 hé wéi zhě ,què shēn jī huāng shù , xuè sǎ fāng zhī ? xìng wáng cháng shì xiū bēi 。 suàn rén shì róng huá dōu jǐ shí ? kàn jǐn jiāng hǎo zài , wò lóng yǐ yǐ ; yù shān wú yàng , yuè mǎ hé zhī ? bú jiě zì kuān , tú rán xiàng quàn , wǒ bèi háng cáng jun1 qǐ zhī ? mǐn shān lù ,dài fēng hóu shì le , guī qù fēi chí 。
- 作者:陈人杰 朝代:宋代
谁使神州,百年陆沉,青毡未还?怅晨星残月,北州豪杰;西风斜日,东帝江山。刘表坐谈,深源轻进,机会失之弹指间。伤心事,是年年冰合,在在风寒。说和说战都难,算未必江沱堪宴安。叹封侯心在,鳣鲸失水;平戎策就,虎豹当关。渠自无谋,事犹可做,更剔残灯抽剑看。麒麟阁,岂中兴人物,不画儒冠?
shuí shǐ shén zhōu ,bǎi nián lù chén ,qīng zhān wèi hái ?chàng chén xīng cán yuè ,běi zhōu háo jié ;xī fēng xié rì ,dōng dì jiāng shān 。liú biǎo zuò tán ,shēn yuán qīng jìn ,jī huì shī zhī dàn zhǐ jiān 。shāng xīn shì ,shì nián nián bīng hé ,zài zài fēng hán 。shuō hé shuō zhàn dōu nán ,suàn wèi bì jiāng tuó kān yàn ān 。tàn fēng hóu xīn zài ,zhān jīng shī shuǐ ;píng róng cè jiù ,hǔ bào dāng guān 。qú zì wú móu ,shì yóu kě zuò ,gèng tī cán dēng chōu jiàn kàn 。qí lín gé ,qǐ zhōng xìng rén wù ,bú huà rú guàn ?
爱国,豪放, - 作者:陈人杰 朝代:宋代
太岁茫茫,犹有归时,我胡不归。为桂枝关约,十年阙下,梅花梦想,半夜天涯。婪尾三杯,胶牙一标,节物依然心事非。长安市,只喧喧箫鼓,催老男儿。
篝灯自理征衣。正历乱愁肠千万丝。想椒盘寂寞,空传旧颂,桃符冷落,谁撰新诗。世事干忙,人生寡遂,何限春风抛路歧。身安处,且开眉一笑,何以家为。tài suì máng máng ,yóu yǒu guī shí ,wǒ hú bú guī 。wéi guì zhī guān yuē ,shí nián què xià ,méi huā mèng xiǎng ,bàn yè tiān yá 。lán wěi sān bēi ,jiāo yá yī biāo ,jiē wù yī rán xīn shì fēi 。zhǎng ān shì ,zhī xuān xuān xiāo gǔ ,cuī lǎo nán ér 。
gōu dēng zì lǐ zhēng yī 。zhèng lì luàn chóu cháng qiān wàn sī 。xiǎng jiāo pán jì mò ,kōng chuán jiù sòng ,táo fú lěng luò ,shuí zhuàn xīn shī 。shì shì gàn máng ,rén shēng guǎ suí ,hé xiàn chūn fēng pāo lù qí 。shēn ān chù ,qiě kāi méi yī xiào ,hé yǐ jiā wéi 。辞赋, - 作者:陈人杰 朝代:宋代
为问杜鹃,抵死催归,汝胡不归。似辽东白鹤,尚寻华表,海中玄鸟,犹记乌衣。吴蜀非遥,羽毛自好,合趁东风飞向西。何为者,却身羁荒树,血洒芳枝。
兴亡常事休悲。算人世荣华都几时。看锦江好在,卧龙已矣,玉山无恙,跃马何之。不解自宽,徒然相劝,我辈行藏君岂知。闽山路,待封侯事了,归去非迟。wéi wèn dù juān ,dǐ sǐ cuī guī ,rǔ hú bú guī 。sì liáo dōng bái hè ,shàng xún huá biǎo ,hǎi zhōng xuán niǎo ,yóu jì wū yī 。wú shǔ fēi yáo ,yǔ máo zì hǎo ,hé chèn dōng fēng fēi xiàng xī 。hé wéi zhě ,què shēn jī huāng shù ,xuè sǎ fāng zhī 。
xìng wáng cháng shì xiū bēi 。suàn rén shì róng huá dōu jǐ shí 。kàn jǐn jiāng hǎo zài ,wò lóng yǐ yǐ ,yù shān wú yàng ,yuè mǎ hé zhī 。bú jiě zì kuān ,tú rán xiàng quàn ,wǒ bèi háng cáng jun1 qǐ zhī 。mǐn shān lù ,dài fēng hóu shì le ,guī qù fēi chí 。辞赋, - 作者:陈人杰 朝代:宋代
谁使神州,百年陆沉,青毡未还?怅晨星残月,北州豪杰;西风斜日,东帝江山。刘表坐谈,深源轻进,机会失之弹指间。伤心事,是年年冰合,在在风寒。说和说战都难,算未必江沱堪宴安。叹封侯心在,鳣鲸失水;平戎策就,虎豹当关。渠自无谋,事犹可做,更剔残灯抽剑看。麒麟阁,岂中兴人物,不画儒冠?
shuí shǐ shén zhōu ,bǎi nián lù chén ,qīng zhān wèi hái ?chàng chén xīng cán yuè ,běi zhōu háo jié ;xī fēng xié rì ,dōng dì jiāng shān 。liú biǎo zuò tán ,shēn yuán qīng jìn ,jī huì shī zhī dàn zhǐ jiān 。shāng xīn shì ,shì nián nián bīng hé ,zài zài fēng hán 。shuō hé shuō zhàn dōu nán ,suàn wèi bì jiāng tuó kān yàn ān 。tàn fēng hóu xīn zài ,zhān jīng shī shuǐ ;píng róng cè jiù ,hǔ bào dāng guān 。qú zì wú móu ,shì yóu kě zuò ,gèng tī cán dēng chōu jiàn kàn 。qí lín gé ,qǐ zhōng xìng rén wù ,bú huà rú guàn ?
辞赋, - 作者:陈人杰 朝代:宋代
落日都门,买得扁舟,乘兴而东。正苕川半夜,月寒似水,苹洲一路,秋老多风。携妓溪山,寻春岁月,往事黄粱昨梦中。高楼上,问何人怀古,湖海元龙。
诸君解后相逢。更休问奚奴金错空。向琐窗看镜,鬓无霜白,玉舠挥酒,脸有潮红。莼美鲈肥,橙香蟹壮,风味不如归兴浓。明朝去,有西门一水,直与天通。luò rì dōu mén ,mǎi dé biǎn zhōu ,chéng xìng ér dōng 。zhèng tiáo chuān bàn yè ,yuè hán sì shuǐ ,píng zhōu yī lù ,qiū lǎo duō fēng 。xié jì xī shān ,xún chūn suì yuè ,wǎng shì huáng liáng zuó mèng zhōng 。gāo lóu shàng ,wèn hé rén huái gǔ ,hú hǎi yuán lóng 。
zhū jun1 jiě hòu xiàng féng 。gèng xiū wèn xī nú jīn cuò kōng 。xiàng suǒ chuāng kàn jìng ,bìn wú shuāng bái ,yù dāo huī jiǔ ,liǎn yǒu cháo hóng 。chún měi lú féi ,chéng xiāng xiè zhuàng ,fēng wèi bú rú guī xìng nóng 。míng cháo qù ,yǒu xī mén yī shuǐ ,zhí yǔ tiān tōng 。辞赋, - 作者:陈人杰 朝代:宋代
此去长安,说似交游,我来自东。向蒹葭极浦,吟篷泊雨,梧桐孤店,醉帻C950风。青市生涯,白洲活计,都在水乡鱼稻中。邮亭上,俯清流长啸,惊起虬龙。
霅山面面迎逢。便回首旧游云水空。有连天秋草,寒烟借碧,满城霜叶,落照争红。六代蜂窠,七贤蝶梦,勾引客愁如酒浓。人间世,只醉乡堪向,休问穷通。cǐ qù zhǎng ān ,shuō sì jiāo yóu ,wǒ lái zì dōng 。xiàng jiān jiā jí pǔ ,yín péng bó yǔ ,wú tóng gū diàn ,zuì zé C950fēng 。qīng shì shēng yá ,bái zhōu huó jì ,dōu zài shuǐ xiāng yú dào zhōng 。yóu tíng shàng ,fǔ qīng liú zhǎng xiào ,jīng qǐ qiú lóng 。
zhá shān miàn miàn yíng féng 。biàn huí shǒu jiù yóu yún shuǐ kōng 。yǒu lián tiān qiū cǎo ,hán yān jiè bì ,mǎn chéng shuāng yè ,luò zhào zhēng hóng 。liù dài fēng kē ,qī xián dié mèng ,gōu yǐn kè chóu rú jiǔ nóng 。rén jiān shì ,zhī zuì xiāng kān xiàng ,xiū wèn qióng tōng 。辞赋, - 作者:陈人杰 朝代:宋代
草满姑苏,问讯夫差,今安在哉。望虎丘苍莽,愁随月上,蠡湖浩渺,兴逐潮来。自古男儿,可人心事,惆怅要离招不回。离之后,似舞阳几个,成甚人才。
西风斜照徘徊。比旧日江南尤可哀。叹茫茫马腹,黄尘如许,纷纷牛背,青眼难开。应物香销,乐天句杳,无限风情成死灰。都休问,向客边解后,只好拈杯。cǎo mǎn gū sū ,wèn xùn fū chà ,jīn ān zài zāi 。wàng hǔ qiū cāng mǎng ,chóu suí yuè shàng ,lí hú hào miǎo ,xìng zhú cháo lái 。zì gǔ nán ér ,kě rén xīn shì ,chóu chàng yào lí zhāo bú huí 。lí zhī hòu ,sì wǔ yáng jǐ gè ,chéng shèn rén cái 。
xī fēng xié zhào pái huái 。bǐ jiù rì jiāng nán yóu kě āi 。tàn máng máng mǎ fù ,huáng chén rú xǔ ,fēn fēn niú bèi ,qīng yǎn nán kāi 。yīng wù xiāng xiāo ,lè tiān jù yǎo ,wú xiàn fēng qíng chéng sǐ huī 。dōu xiū wèn ,xiàng kè biān jiě hòu ,zhī hǎo niān bēi 。辞赋, - 作者:陈人杰 朝代:宋代
日薄风狞,万里空江,隐隐有声。旋千旗万棹,一时东指,青山断处,白浪成层。渐近渐高,可惊可喜,欻作雪峰楼外横。教人讶,是蛟斗龙争。
属镂忠恨腾腾。要句践城台都荡平。奈岸身不动,潮头自落,又如飞剑,斫倒鼍城。若到夜深,更和月看,组练分明十万兵。尤奇特,有稼轩一曲,真野狐精。rì báo fēng níng ,wàn lǐ kōng jiāng ,yǐn yǐn yǒu shēng 。xuán qiān qí wàn zhào ,yī shí dōng zhǐ ,qīng shān duàn chù ,bái làng chéng céng 。jiàn jìn jiàn gāo ,kě jīng kě xǐ ,xū zuò xuě fēng lóu wài héng 。jiāo rén yà ,shì jiāo dòu lóng zhēng 。
shǔ lòu zhōng hèn téng téng 。yào jù jiàn chéng tái dōu dàng píng 。nài àn shēn bú dòng ,cháo tóu zì luò ,yòu rú fēi jiàn ,zhuó dǎo tuó chéng 。ruò dào yè shēn ,gèng hé yuè kàn ,zǔ liàn fèn míng shí wàn bīng 。yóu qí tè ,yǒu jià xuān yī qǔ ,zhēn yě hú jīng 。辞赋, - 作者:陈人杰 朝代:宋代
把酒西湖,花月三年,不见家山。想荆州座上,消磨岁月,唐风集里,收卷波澜。鹤邑朝帆、鲈乡夕棹,来往孤蒲何处间,应思我,似骑驴杜甫,长在长安。
相逢依旧开颜。听玉屑霏霏当暑寒。笑髯生如许,尚夸年少,心忙未了,浪说身闲。尘梦无凭,菟裘堪老,付子声名吾欲还。斜阳外,把平生心事,同倚阑干。bǎ jiǔ xī hú ,huā yuè sān nián ,bú jiàn jiā shān 。xiǎng jīng zhōu zuò shàng ,xiāo mó suì yuè ,táng fēng jí lǐ ,shōu juàn bō lán 。hè yì cháo fān 、lú xiāng xī zhào ,lái wǎng gū pú hé chù jiān ,yīng sī wǒ ,sì qí lǘ dù fǔ ,zhǎng zài zhǎng ān 。
xiàng féng yī jiù kāi yán 。tīng yù xiè fēi fēi dāng shǔ hán 。xiào rán shēng rú xǔ ,shàng kuā nián shǎo ,xīn máng wèi le ,làng shuō shēn xián 。chén mèng wú píng ,tú qiú kān lǎo ,fù zǐ shēng míng wú yù hái 。xié yáng wài ,bǎ píng shēng xīn shì ,tóng yǐ lán gàn 。辞赋,