1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

刘禹锡的诗词全集

共收录了791首诗词作品

刘禹锡简介

刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。
展开查看所有  

刘禹锡诗集大全

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    少年负志气,信道不从时。只言绳自直,安知室可欺。
    百胜难虑敌,三折乃良医。人生不失意,焉能慕知己。
    朔风悲老骥,秋霜动鸷禽。出门有远道,平野多层阴。
    灭没驰绝塞,振迅拂华林。不因感衰节,安能激壮心。
    昔贤多使气,忧国不谋身。目览千载事,心交上古人。
    侯门有仁义,灵台多苦辛。不学腰如磬,徒使甑生尘。

    shǎo nián fù zhì qì ,xìn dào bú cóng shí 。zhī yán shéng zì zhí ,ān zhī shì kě qī 。
    bǎi shèng nán lǜ dí ,sān shé nǎi liáng yī 。rén shēng bú shī yì ,yān néng mù zhī jǐ 。
    shuò fēng bēi lǎo jì ,qiū shuāng dòng zhì qín 。chū mén yǒu yuǎn dào ,píng yě duō céng yīn 。
    miè méi chí jué sāi ,zhèn xùn fú huá lín 。bú yīn gǎn shuāi jiē ,ān néng jī zhuàng xīn 。
    xī xián duō shǐ qì ,yōu guó bú móu shēn 。mù lǎn qiān zǎi shì ,xīn jiāo shàng gǔ rén 。
    hóu mén yǒu rén yì ,líng tái duō kǔ xīn 。bú xué yāo rú qìng ,tú shǐ zèng shēng chén 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    我本山东人,平生多感慨。弱冠游咸京,上书金马外。
    结交当世贤,驰声溢四塞。勉修贵及早,狃捷不知退。
    锱铢扬芬馨,寻尺招瑕颣.淹留郢南都,摧颓羽翰碎。
    安能咎往事,且欲去沉痗.吾师得真如,寄在人寰内。
    哀我堕名网,有如翾飞辈。曈曈揭智烛,照使出昏昧。
    静见玄关启,歆然初心会。夙尚一何微,今得信可大。
    觉路明证入,便门通忏悔。悟理言自忘,处屯道犹泰。
    色身岂吾宝,慧性非形碍。思此灵山期,未卜何年载。

    wǒ běn shān dōng rén ,píng shēng duō gǎn kǎi 。ruò guàn yóu xián jīng ,shàng shū jīn mǎ wài 。
    jié jiāo dāng shì xián ,chí shēng yì sì sāi 。miǎn xiū guì jí zǎo ,niǔ jié bú zhī tuì 。
    zī zhū yáng fēn xīn ,xún chǐ zhāo xiá lèi .yān liú yǐng nán dōu ,cuī tuí yǔ hàn suì 。
    ān néng jiù wǎng shì ,qiě yù qù chén mèi .wú shī dé zhēn rú ,jì zài rén huán nèi 。
    āi wǒ duò míng wǎng ,yǒu rú xuān fēi bèi 。tóng tóng jiē zhì zhú ,zhào shǐ chū hūn mèi 。
    jìng jiàn xuán guān qǐ ,xīn rán chū xīn huì 。sù shàng yī hé wēi ,jīn dé xìn kě dà 。
    jiào lù míng zhèng rù ,biàn mén tōng chàn huǐ 。wù lǐ yán zì wàng ,chù tún dào yóu tài 。
    sè shēn qǐ wú bǎo ,huì xìng fēi xíng ài 。sī cǐ líng shān qī ,wèi bo hé nián zǎi 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    五彩绣衣裳,当年正相称。春风旧关路,归去真多兴。
    兰陔行可采,莲府犹回瞪。杨家绀幰迎,谢守瑶华赠。
    御街草泛滟,台柏烟含凝。曾是平生游,无因理归乘。

    wǔ cǎi xiù yī shang ,dāng nián zhèng xiàng chēng 。chūn fēng jiù guān lù ,guī qù zhēn duō xìng 。
    lán gāi háng kě cǎi ,lián fǔ yóu huí dèng 。yáng jiā gàn xiǎn yíng ,xiè shǒu yáo huá zèng 。
    yù jiē cǎo fàn yàn ,tái bǎi yān hán níng 。céng shì píng shēng yóu ,wú yīn lǐ guī chéng 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    秋次池上馆,林塘照南荣。尘衣纷未解,幽思浩已盈。
    风莲坠故萼,露菊含晚英。恨为一夕客,愁听晨鸡鸣。

    qiū cì chí shàng guǎn ,lín táng zhào nán róng 。chén yī fēn wèi jiě ,yōu sī hào yǐ yíng 。
    fēng lián zhuì gù è ,lù jú hán wǎn yīng 。hèn wéi yī xī kè ,chóu tīng chén jī míng 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    寂寂重寂寂,病夫卧秋斋。夜蛩思幽壁,槁叶鸣空阶。
    南国异气候,火旻尚昏霾。瘴烟跕飞羽,沴气伤百骸。
    昨闻凯歌旋,饮至酒如淮。无战陋丹水,垂仁轻槁街。
    清庙既策勋,圆丘俟燔柴。车书一以混,幽远靡不怀。
    逐客憔悴久,故乡云雨乖。禽鱼各有化,予欲问齐谐。

    jì jì zhòng jì jì ,bìng fū wò qiū zhāi 。yè qióng sī yōu bì ,gǎo yè míng kōng jiē 。
    nán guó yì qì hòu ,huǒ mín shàng hūn mái 。zhàng yān dié fēi yǔ ,lì qì shāng bǎi hái 。
    zuó wén kǎi gē xuán ,yǐn zhì jiǔ rú huái 。wú zhàn lòu dān shuǐ ,chuí rén qīng gǎo jiē 。
    qīng miào jì cè xūn ,yuán qiū sì fán chái 。chē shū yī yǐ hún ,yōu yuǎn mí bú huái 。
    zhú kè qiáo cuì jiǔ ,gù xiāng yún yǔ guāi 。qín yú gè yǒu huà ,yǔ yù wèn qí xié 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    昔事庐山远,精舍虎溪东。朝阳照瀑水,楼阁虹霓中。
    骋望羡游云,振衣若秋蓬。旧房闭松月,远思吟江风。
    古寺历头陀,奇峰扳祝融。南登小桂岭,却望归塞鸿。
    衣裓贮文章,自言学雕虫。抢榆念陵厉,覆篑图穹崇。
    远郡多暇日,有诗访禅宫。石门耸峭绝,竹院含空濛。
    幽响滴岩溜,晴芳飘野丛。海云悬飓母,山果属狙公。
    忽忆吴兴郡,白蘋正葱茏。愿言挹风采,邈若窥华嵩。
    桂水夏澜急,火山宵焰红。三衣濡菌露,一锡飞烟空。
    勿谓翻译徒,不为文雅雄。古来赏音者,燋爨得孤桐。

    xī shì lú shān yuǎn ,jīng shě hǔ xī dōng 。cháo yáng zhào bào shuǐ ,lóu gé hóng ní zhōng 。
    chěng wàng xiàn yóu yún ,zhèn yī ruò qiū péng 。jiù fáng bì sōng yuè ,yuǎn sī yín jiāng fēng 。
    gǔ sì lì tóu tuó ,qí fēng bān zhù róng 。nán dēng xiǎo guì lǐng ,què wàng guī sāi hóng 。
    yī gé zhù wén zhāng ,zì yán xué diāo chóng 。qiǎng yú niàn líng lì ,fù kuì tú qióng chóng 。
    yuǎn jun4 duō xiá rì ,yǒu shī fǎng chán gōng 。shí mén sǒng qiào jué ,zhú yuàn hán kōng méng 。
    yōu xiǎng dī yán liū ,qíng fāng piāo yě cóng 。hǎi yún xuán jù mǔ ,shān guǒ shǔ jū gōng 。
    hū yì wú xìng jun4 ,bái pín zhèng cōng lóng 。yuàn yán yì fēng cǎi ,miǎo ruò kuī huá sōng 。
    guì shuǐ xià lán jí ,huǒ shān xiāo yàn hóng 。sān yī rú jun1 lù ,yī xī fēi yān kōng 。
    wù wèi fān yì tú ,bú wéi wén yǎ xióng 。gǔ lái shǎng yīn zhě ,jiāo cuàn dé gū tóng 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    贾客无定游,所游唯利并。眩俗杂良苦,乘时取重轻。
    心计析秋毫,摇钩侔悬衡。锥刀既无弃,转化日已盈。
    邀福祷波神,施财游化城。妻约雕金钏,女垂贯珠缨。
    高赀比封君,奇货通幸卿。趋时鸷鸟思,藏镪盘龙形。
    大艑浮通川,高楼次旗亭。行止皆有乐,关梁自无征。
    农夫何为者,辛苦事寒耕。

    jiǎ kè wú dìng yóu ,suǒ yóu wéi lì bìng 。xuàn sú zá liáng kǔ ,chéng shí qǔ zhòng qīng 。
    xīn jì xī qiū háo ,yáo gōu móu xuán héng 。zhuī dāo jì wú qì ,zhuǎn huà rì yǐ yíng 。
    yāo fú dǎo bō shén ,shī cái yóu huà chéng 。qī yuē diāo jīn chuàn ,nǚ chuí guàn zhū yīng 。
    gāo zī bǐ fēng jun1 ,qí huò tōng xìng qīng 。qū shí zhì niǎo sī ,cáng qiāng pán lóng xíng 。
    dà biàn fú tōng chuān ,gāo lóu cì qí tíng 。háng zhǐ jiē yǒu lè ,guān liáng zì wú zhēng 。
    nóng fū hé wéi zhě ,xīn kǔ shì hán gēng 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    先生见尧心,相与去九有。斯民既已治,我得安林薮。
    道为自然贵,名是无穷寿。瑶坛在此山,识者常回首。

    xiān shēng jiàn yáo xīn ,xiàng yǔ qù jiǔ yǒu 。sī mín jì yǐ zhì ,wǒ dé ān lín sǒu 。
    dào wéi zì rán guì ,míng shì wú qióng shòu 。yáo tán zài cǐ shān ,shí zhě cháng huí shǒu 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    高斋洒寒水,是夕山僧至。玄牝无关锁,琼书舍文字。
    灯明香满室,月午霜凝地。语到不言时,世间人尽睡。

    gāo zhāi sǎ hán shuǐ ,shì xī shān sēng zhì 。xuán pìn wú guān suǒ ,qióng shū shě wén zì 。
    dēng míng xiāng mǎn shì ,yuè wǔ shuāng níng dì 。yǔ dào bú yán shí ,shì jiān rén jìn shuì 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    楚乡祝融分,炎火常为虞。是时直突烟,发自晨炊徒。
    盲风扇其威,白昼曛阳乌。操绠不暇汲,循墙还避逾。
    怒如列缺光,迅与芬轮俱。联延掩四远,赫奕成洪炉。
    汹疑云涛翻,飒若鬼神趋。当前迎焮赩,是物同膏腴。
    金乌入梵天,赤龙游玄都。腾烟透窗户,飞焰生栾栌。
    火山摧半空,星雨洒中衢。瑶坛被髹漆,宝树攒珊瑚。
    光县与琴焦,旗亭无酒濡。市人委百货,邑令遗双凫。
    馀势下隈隩,长熛烘舳舻。吹焚照水府,炙浪愁天吴。
    灾罢云日晚,心惊视听殊。高灰辨廪庾,黑土连闉闍.
    众烬合星罗,游氛铄人肤。厚地藏宿热,遥林呈骤枯。
    火德资生人,庸可一日无。御之失其道,敲石弥天隅。
    晋库走龙剑,吴宫伤燕雏。五行有沴气,先哲垂訏谟。
    宋郑同日起,时当贤大夫。无苛自可乐,弭患非所图。
    贤守恤人瘼,临烟驻骊驹。吊场色惨忸,颜失词劬愉。
    下令蠲里布,指期轻市租。閈垣适未立,苫盖自相娱。
    山木行剪伐,江泥宜墐途。邑臣不必曾,何用征越巫。

    chǔ xiāng zhù róng fèn ,yán huǒ cháng wéi yú 。shì shí zhí tū yān ,fā zì chén chuī tú 。
    máng fēng shàn qí wēi ,bái zhòu xūn yáng wū 。cāo gěng bú xiá jí ,xún qiáng hái bì yú 。
    nù rú liè quē guāng ,xùn yǔ fēn lún jù 。lián yán yǎn sì yuǎn ,hè yì chéng hóng lú 。
    xiōng yí yún tāo fān ,sà ruò guǐ shén qū 。dāng qián yíng xìn xì ,shì wù tóng gāo yú 。
    jīn wū rù fàn tiān ,chì lóng yóu xuán dōu 。téng yān tòu chuāng hù ,fēi yàn shēng luán lú 。
    huǒ shān cuī bàn kōng ,xīng yǔ sǎ zhōng qú 。yáo tán bèi xiū qī ,bǎo shù zǎn shān hú 。
    guāng xiàn yǔ qín jiāo ,qí tíng wú jiǔ rú 。shì rén wěi bǎi huò ,yì lìng yí shuāng fú 。
    yú shì xià wēi yù ,zhǎng biāo hōng zhú lú 。chuī fén zhào shuǐ fǔ ,zhì làng chóu tiān wú 。
    zāi bà yún rì wǎn ,xīn jīng shì tīng shū 。gāo huī biàn lǐn yǔ ,hēi tǔ lián yīn dū .
    zhòng jìn hé xīng luó ,yóu fēn shuò rén fū 。hòu dì cáng xiǔ rè ,yáo lín chéng zhòu kū 。
    huǒ dé zī shēng rén ,yōng kě yī rì wú 。yù zhī shī qí dào ,qiāo shí mí tiān yú 。
    jìn kù zǒu lóng jiàn ,wú gōng shāng yàn chú 。wǔ háng yǒu lì qì ,xiān zhé chuí xǔ mó 。
    sòng zhèng tóng rì qǐ ,shí dāng xián dà fū 。wú kē zì kě lè ,mǐ huàn fēi suǒ tú 。
    xián shǒu xù rén mò ,lín yān zhù lí jū 。diào chǎng sè cǎn niǔ ,yán shī cí qú yú 。
    xià lìng juān lǐ bù ,zhǐ qī qīng shì zū 。bì yuán shì wèi lì ,shān gài zì xiàng yú 。
    shān mù háng jiǎn fá ,jiāng ní yí jìn tú 。yì chén bú bì céng ,hé yòng zhēng yuè wū 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    调瑟在张弦,弦平音自足。朱弦二十五,缺一不成曲。
    美人爱高张,瑶轸再三促。上弦虽独响,下应不相属。
    日暮声未和,寂寥一枯木。却顾膝上弦,流泪难相续。

    diào sè zài zhāng xián ,xián píng yīn zì zú 。zhū xián èr shí wǔ ,quē yī bú chéng qǔ 。
    měi rén ài gāo zhāng ,yáo zhěn zài sān cù 。shàng xián suī dú xiǎng ,xià yīng bú xiàng shǔ 。
    rì mù shēng wèi hé ,jì liáo yī kū mù 。què gù xī shàng xián ,liú lèi nán xiàng xù 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    故人博罗尉,遗我山姜花。采从碧海上,来自谪仙家。
    云涛润孤根,阴火照晨葩。静摇扶桑日,艳对瀛洲霞。
    世人爱芳辛,搴撷忘幽遐。传名入帝里,飞驿辞天涯。
    王济本尚味,石崇方斗奢。雕盘多不识,绮席乃增华。
    驿马损筋骨,贵人滋齿牙。顾予藜藿士,持此重咨嗟。

    gù rén bó luó wèi ,yí wǒ shān jiāng huā 。cǎi cóng bì hǎi shàng ,lái zì zhé xiān jiā 。
    yún tāo rùn gū gēn ,yīn huǒ zhào chén pā 。jìng yáo fú sāng rì ,yàn duì yíng zhōu xiá 。
    shì rén ài fāng xīn ,qiān xié wàng yōu xiá 。chuán míng rù dì lǐ ,fēi yì cí tiān yá 。
    wáng jì běn shàng wèi ,shí chóng fāng dòu shē 。diāo pán duō bú shí ,qǐ xí nǎi zēng huá 。
    yì mǎ sǔn jīn gǔ ,guì rén zī chǐ yá 。gù yǔ lí huò shì ,chí cǐ zhòng zī jiē 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    吾王昔游幸,离宫云际开。朱旗迎夏早,凉轩避暑来。
    汤饼赐都尉,寒冰颁上才。龙髯不可望,玉座生尘埃。

    wú wáng xī yóu xìng ,lí gōng yún jì kāi 。zhū qí yíng xià zǎo ,liáng xuān bì shǔ lái 。
    tāng bǐng cì dōu wèi ,hán bīng bān shàng cái 。lóng rán bú kě wàng ,yù zuò shēng chén āi 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    圣言贵忠恕,至道重观身。法在何所恨,色相斯为仁。
    良时难久恃,阴谪岂无因。寂寞韶阳庙,魂归不见人。

    shèng yán guì zhōng shù ,zhì dào zhòng guān shēn 。fǎ zài hé suǒ hèn ,sè xiàng sī wéi rén 。
    liáng shí nán jiǔ shì ,yīn zhé qǐ wú yīn 。jì mò sháo yáng miào ,hún guī bú jiàn rén 。

    辞赋,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    胡服何葳蕤,仙仙登绮墀。神飙猎红蕖,龙烛映金枝。
    垂带覆纤腰,安钿当妩眉。翘袖中繁鼓,倾眸溯华榱。
    燕秦有旧曲,淮南多冶词。欲见倾城处,君看赴节时。
    山鸡临清镜,石燕赴遥津。何如上客会,长袖入华裀.
    体轻似无骨,观者皆耸神。曲尽回身处,层波犹注人。

    hú fú hé wēi ruí ,xiān xiān dēng qǐ chí 。shén biāo liè hóng qú ,lóng zhú yìng jīn zhī 。
    chuí dài fù xiān yāo ,ān diàn dāng wǔ méi 。qiào xiù zhōng fán gǔ ,qīng móu sù huá cuī 。
    yàn qín yǒu jiù qǔ ,huái nán duō yě cí 。yù jiàn qīng chéng chù ,jun1 kàn fù jiē shí 。
    shān jī lín qīng jìng ,shí yàn fù yáo jīn 。hé rú shàng kè huì ,zhǎng xiù rù huá yīn .
    tǐ qīng sì wú gǔ ,guān zhě jiē sǒng shén 。qǔ jìn huí shēn chù ,céng bō yóu zhù rén 。

    辞赋,