1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

刘禹锡的诗词全集

共收录了791首诗词作品

刘禹锡简介

刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。
展开查看所有  

刘禹锡诗集大全

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【踏歌词】 春江月出大堤平, 堤上女郎连袂行。 唱尽新词欢不见, 红窗映树鹧鸪鸣。

    【tà gē cí 】 chūn jiāng yuè chū dà dī píng , dī shàng nǚ láng lián mèi háng 。 chàng jìn xīn cí huān bú jiàn , hóng chuāng yìng shù zhè gū míng 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【踏歌词】 日暮江南闻竹枝, 南人行乐北人悲。 自从雪里唱新曲, 直到三春花尽时。

    【tà gē cí 】 rì mù jiāng nán wén zhú zhī , nán rén háng lè běi rén bēi 。 zì cóng xuě lǐ chàng xīn qǔ , zhí dào sān chūn huā jìn shí 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【踏歌词】 桃蹊柳陌好经过, 镫下妆成月下歌。 为是襄王故宫地, 至今犹自细腰多。

    【tà gē cí 】 táo qī liǔ mò hǎo jīng guò , dèng xià zhuāng chéng yuè xià gē 。 wéi shì xiāng wáng gù gōng dì , zhì jīn yóu zì xì yāo duō 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【踏歌词】 新词宛转递相传, 振袖倾鬟风露前。 月落乌啼云雨散, 游童陌上拾花钿。

    【tà gē cí 】 xīn cí wǎn zhuǎn dì xiàng chuán , zhèn xiù qīng huán fēng lù qián 。 yuè luò wū tí yún yǔ sàn , yóu tóng mò shàng shí huā diàn 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【台城】 台城六代竞豪华, 结绮临春事最奢。 万户千门成野草, 只缘一曲后庭花。

    【tái chéng 】 tái chéng liù dài jìng háo huá , jié qǐ lín chūn shì zuì shē 。 wàn hù qiān mén chéng yě cǎo , zhī yuán yī qǔ hòu tíng huā 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【听旧宫人穆氏唱歌】 曾随织女渡天河, 记得云间第一歌。 休唱贞元供奉曲, 当时朝士已无多。

    【tīng jiù gōng rén mù shì chàng gē 】 céng suí zhī nǚ dù tiān hé , jì dé yún jiān dì yī gē 。 xiū chàng zhēn yuán gòng fèng qǔ , dāng shí cháo shì yǐ wú duō 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【望洞庭】 湖光秋月两相和,[1] 潭面无风镜未磨。 遥望洞庭山水色, 白银盘里一青螺。

    【wàng dòng tíng 】 hú guāng qiū yuè liǎng xiàng hé ,[1] tán miàn wú fēng jìng wèi mó 。 yáo wàng dòng tíng shān shuǐ sè , bái yín pán lǐ yī qīng luó 。

    小学古诗,写景,山水,景点,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【望夫山】 

    终日望夫夫不归, 化为孤石苦相思。 

    望来已是几千载, 只似当时初望时。

    【wàng fū shān 】 

    zhōng rì wàng fū fū bú guī , huà wéi gū shí kǔ xiàng sī 。 

    wàng lái yǐ shì jǐ qiān zǎi , zhī sì dāng shí chū wàng shí 。

    思归,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【乌衣巷】 朱雀桥边野草花, 乌衣巷口夕阳斜。 旧时王谢堂前燕, 飞入寻常百姓家。

    【wū yī xiàng 】 zhū què qiáo biān yě cǎo huā , wū yī xiàng kǒu xī yáng xié 。 jiù shí wáng xiè táng qián yàn , fēi rù xún cháng bǎi xìng jiā 。

    唐诗三百首,地名,怀古,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【巫山神女庙】 巫山十二郁苍苍,片石亭亭号女郎。 晓雾乍开疑卷幔,山花欲谢似残妆。 星河好夜闻清佩,云雨归时带异香。 何事神仙九天上,人间来就楚襄王。

    【wū shān shén nǚ miào 】 wū shān shí èr yù cāng cāng ,piàn shí tíng tíng hào nǚ láng 。 xiǎo wù zhà kāi yí juàn màn ,shān huā yù xiè sì cán zhuāng 。 xīng hé hǎo yè wén qīng pèi ,yún yǔ guī shí dài yì xiāng 。 hé shì shén xiān jiǔ tiān shàng ,rén jiān lái jiù chǔ xiāng wáng 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【西塞山怀古】 王濬楼船下益州,金陵王气黯然收。[2] 千寻铁锁沉江底,一片降幡出石头。 人世几回伤往事,山形依旧枕寒流。 从今四海为家日,故垒萧萧芦荻秋。

    【xī sāi shān huái gǔ 】 wáng xùn lóu chuán xià yì zhōu ,jīn líng wáng qì àn rán shōu 。[2] qiān xún tiě suǒ chén jiāng dǐ ,yī piàn jiàng fān chū shí tóu 。 rén shì jǐ huí shāng wǎng shì ,shān xíng yī jiù zhěn hán liú 。 cóng jīn sì hǎi wéi jiā rì ,gù lěi xiāo xiāo lú dí qiū 。

    唐诗三百首,咏史怀古,
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【潇湘神】 斑竹枝,斑竹枝, 泪痕点点寄相思。 楚客欲听瑶琴怨, 潇湘深夜月明时。

    【xiāo xiāng shén 】 bān zhú zhī ,bān zhú zhī , lèi hén diǎn diǎn jì xiàng sī 。 chǔ kè yù tīng yáo qín yuàn , xiāo xiāng shēn yè yuè míng shí 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【潇湘神】 湘水流,湘水流, 九疑云物至今秋。 若问二妃何处所, 零陵芳草露中愁。

    【xiāo xiāng shén 】 xiāng shuǐ liú ,xiāng shuǐ liú , jiǔ yí yún wù zhì jīn qiū 。 ruò wèn èr fēi hé chù suǒ , líng líng fāng cǎo lù zhōng chóu 。

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【学阮公体三首之一】 少年负志气,信道不从时。 只言绳自知,安知室可欺? 百胜难虑敌,三折乃良医。[1][2] 人生不失意,焉能慕知己?

    【xué ruǎn gōng tǐ sān shǒu zhī yī 】 shǎo nián fù zhì qì ,xìn dào bú cóng shí 。 zhī yán shéng zì zhī ,ān zhī shì kě qī ? bǎi shèng nán lǜ dí ,sān shé nǎi liáng yī 。[1][2] rén shēng bú shī yì ,yān néng mù zhī jǐ ?

  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【杨柳枝】 城外春风吹酒旗, 行人挥袂日落时。 长安陌上无穷树, 唯有垂杨管别离。

    【yáng liǔ zhī 】 chéng wài chūn fēng chuī jiǔ qí , háng rén huī mèi rì luò shí 。 zhǎng ān mò shàng wú qióng shù , wéi yǒu chuí yáng guǎn bié lí 。