1. 古诗词大全
  2. 元代诗人

王沂孙的诗词全集

共收录了53首诗词作品

王沂孙简介

王沂孙,字圣与,号碧山、中仙、玉笥山人。会稽(今浙江绍兴)人,年辈大约与张炎相仿,入元后曾任庆元路学正。有《花外集》,又名《碧山乐府》。
展开查看所有  

王沂孙诗集大全

  • 作者:王沂孙 朝代:清代

    层绿峨峨,纤琼皎皎,倒压波痕清浅。过眼年华,动人幽意,相逢几番春换。记唤酒寻芳处,盈盈褪妆晚。
    已销黯。况凄凉、近来离思,应忘却、明月夜深归辇。荏苒一枝春,恨东风、人似天远。纵有残花,洒征衣、铅泪都满。但殷勤折取,自遣一襟幽怨。

    céng lǜ é é ,xiān qióng jiǎo jiǎo ,dǎo yā bō hén qīng qiǎn 。guò yǎn nián huá ,dòng rén yōu yì ,xiàng féng jǐ fān chūn huàn 。jì huàn jiǔ xún fāng chù ,yíng yíng tuì zhuāng wǎn 。
    yǐ xiāo àn 。kuàng qī liáng 、jìn lái lí sī ,yīng wàng què 、míng yuè yè shēn guī niǎn 。rěn rǎn yī zhī chūn ,hèn dōng fēng 、rén sì tiān yuǎn 。zòng yǒu cán huā ,sǎ zhēng yī 、qiān lèi dōu mǎn 。dàn yīn qín shé qǔ ,zì qiǎn yī jīn yōu yuàn 。

    梅花,
  • 作者:王沂孙 朝代:清代

    商飙乍发,渐淅淅初闻,萧萧还住。顿惊倦旅。背青灯吊影,起吟愁赋。断续无凭,试立荒庭听取。在何许。但落叶满阶,惟有高树。
    迢递归梦阻。正老耳难禁,病怀凄楚。故山院宇。想边鸿孤唳,砌蛩私语。数点相和,更著芭蕉细雨。避无处。这闲愁、夜深尤苦。

    shāng biāo zhà fā ,jiàn xī xī chū wén ,xiāo xiāo hái zhù 。dùn jīng juàn lǚ 。bèi qīng dēng diào yǐng ,qǐ yín chóu fù 。duàn xù wú píng ,shì lì huāng tíng tīng qǔ 。zài hé xǔ 。dàn luò yè mǎn jiē ,wéi yǒu gāo shù 。
    tiáo dì guī mèng zǔ 。zhèng lǎo ěr nán jìn ,bìng huái qī chǔ 。gù shān yuàn yǔ 。xiǎng biān hóng gū lì ,qì qióng sī yǔ 。shù diǎn xiàng hé ,gèng zhe bā jiāo xì yǔ 。bì wú chù 。zhè xián chóu 、yè shēn yóu kǔ 。

    咏物,
  • 作者:王沂孙 朝代:清代

    古婵娟,苍鬟素靥,盈盈瞰流水。断魂十里。叹绀缕飘零,难系离思。故山岁晚谁堪寄。琅玕聊自倚。谩记我、绿蓑冲雪,孤舟寒浪里。
    三花两蕊破蒙茸,依依似有恨,明珠轻委。云卧稳,蓝衣正、护春憔悴。罗浮梦、半蟾挂晓,么凤冷、山中人乍起。又唤取、玉奴归去,余香空翠被。

    gǔ chán juān ,cāng huán sù yè ,yíng yíng kàn liú shuǐ 。duàn hún shí lǐ 。tàn gàn lǚ piāo líng ,nán xì lí sī 。gù shān suì wǎn shuí kān jì 。láng gān liáo zì yǐ 。màn jì wǒ 、lǜ suō chōng xuě ,gū zhōu hán làng lǐ 。
    sān huā liǎng ruǐ pò méng róng ,yī yī sì yǒu hèn ,míng zhū qīng wěi 。yún wò wěn ,lán yī zhèng 、hù chūn qiáo cuì 。luó fú mèng 、bàn chán guà xiǎo ,me fèng lěng 、shān zhōng rén zhà qǐ 。yòu huàn qǔ 、yù nú guī qù ,yú xiāng kōng cuì bèi 。

    梅花,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    一襟余恨宫魂断,年年翠阴庭树。乍咽凉柯,还移暗叶,重把离愁深诉。西窗过雨。怪瑶珮流空,玉筝调柱。镜暗妆残,为谁娇鬓尚如许。
    铜仙铅泪似洗,叹携盘去远,难贮零露。病翼惊秋,枯形阅世,消得斜阳几度。余音更苦。甚独抱清高,顿成凄楚。谩想薰风,柳丝千万缕。

    yī jīn yú hèn gōng hún duàn ,nián nián cuì yīn tíng shù 。zhà yān liáng kē ,hái yí àn yè ,zhòng bǎ lí chóu shēn sù 。xī chuāng guò yǔ 。guài yáo pèi liú kōng ,yù zhēng diào zhù 。jìng àn zhuāng cán ,wéi shuí jiāo bìn shàng rú xǔ 。
    tóng xiān qiān lèi sì xǐ ,tàn xié pán qù yuǎn ,nán zhù líng lù 。bìng yì jīng qiū ,kū xíng yuè shì ,xiāo dé xié yáng jǐ dù 。yú yīn gèng kǔ 。shèn dú bào qīng gāo ,dùn chéng qī chǔ 。màn xiǎng xūn fēng ,liǔ sī qiān wàn lǚ 。

    婉约,咏物,寓人,抒情,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    孤峤蟠烟,层涛蜕月,骊宫夜采铅水。讯远槎风,梦深薇露,化作断魂心字。红瓷候火,还乍识、冰环玉指。一缕萦帘翠影,依稀海天云气。
    几回殢娇半醉。翦春灯、夜寒花碎。更好故溪飞雪,小窗深闭。荀令如今顿老,总忘却、樽前旧风味。谩余熏,空篝素被。

    gū qiáo pán yān ,céng tāo tuì yuè ,lí gōng yè cǎi qiān shuǐ 。xùn yuǎn chá fēng ,mèng shēn wēi lù ,huà zuò duàn hún xīn zì 。hóng cí hòu huǒ ,hái zhà shí 、bīng huán yù zhǐ 。yī lǚ yíng lián cuì yǐng ,yī xī hǎi tiān yún qì 。
    jǐ huí tì jiāo bàn zuì 。jiǎn chūn dēng 、yè hán huā suì 。gèng hǎo gù xī fēi xuě ,xiǎo chuāng shēn bì 。xún lìng rú jīn dùn lǎo ,zǒng wàng què 、zūn qián jiù fēng wèi 。màn yú xūn ,kōng gōu sù bèi 。

    咏物,怀念,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    扫芳林。几番风雨,匆匆老尽春禽。渐薄润侵衣不断,嫩凉随扇初生。晚窗自吟。
    沈沈。幽径芳寻。晻霭苔香帘净,萧疏竹影庭深。谩淡却蛾眉,晨妆慵扫,宝钗虫散,绣屏鸾破,当时暗水和云泛酒,空山留月听琴。料如今。门前数重翠阴。

    sǎo fāng lín 。jǐ fān fēng yǔ ,cōng cōng lǎo jìn chūn qín 。jiàn báo rùn qīn yī bú duàn ,nèn liáng suí shàn chū shēng 。wǎn chuāng zì yín 。
    shěn shěn 。yōu jìng fāng xún 。ǎn ǎi tái xiāng lián jìng ,xiāo shū zhú yǐng tíng shēn 。màn dàn què é méi ,chén zhuāng yōng sǎo ,bǎo chāi chóng sàn ,xiù píng luán pò ,dāng shí àn shuǐ hé yún fàn jiǔ ,kōng shān liú yuè tīng qín 。liào rú jīn 。mén qián shù zhòng cuì yīn 。

  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    渐新痕悬柳,淡彩穿花,依约破初暝。便有团圆意,深深拜,相逢谁在香径。画眉未稳,料素娥、犹带离恨。最堪爱、一曲银钩小,宝帘挂秋冷。
    千古盈亏休问。叹慢磨玉斧,难补金镜。太液池犹在,凄凉处、何人重赋清景。故山夜永。试待他、窥户端正。看云外山河,还老尽、桂花影。

    jiàn xīn hén xuán liǔ ,dàn cǎi chuān huā ,yī yuē pò chū míng 。biàn yǒu tuán yuán yì ,shēn shēn bài ,xiàng féng shuí zài xiāng jìng 。huà méi wèi wěn ,liào sù é 、yóu dài lí hèn 。zuì kān ài 、yī qǔ yín gōu xiǎo ,bǎo lián guà qiū lěng 。
    qiān gǔ yíng kuī xiū wèn 。tàn màn mó yù fǔ ,nán bǔ jīn jìng 。tài yè chí yóu zài ,qī liáng chù 、hé rén zhòng fù qīng jǐng 。gù shān yè yǒng 。shì dài tā 、kuī hù duān zhèng 。kàn yún wài shān hé ,hái lǎo jìn 、guì huā yǐng 。

    写景,月亮,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    残雪庭阴,轻寒帘影,霏霏玉管春葭。小帖金泥,不知春在谁家。相思一夜窗前梦,奈个人、水隔天遮。但凄然,满树幽香,满地横斜。
    江南自是离愁苦,况游骢古道,归雁平沙。怎得银笺,殷勤与说年华。如今处处生芳草,纵凭高、不见天涯。更消他,几度东风,几度飞花。

    cán xuě tíng yīn ,qīng hán lián yǐng ,fēi fēi yù guǎn chūn jiā 。xiǎo tiē jīn ní ,bú zhī chūn zài shuí jiā 。xiàng sī yī yè chuāng qián mèng ,nài gè rén 、shuǐ gé tiān zhē 。dàn qī rán ,mǎn shù yōu xiāng ,mǎn dì héng xié 。
    jiāng nán zì shì lí chóu kǔ ,kuàng yóu cōng gǔ dào ,guī yàn píng shā 。zěn dé yín jiān ,yīn qín yǔ shuō nián huá 。rú jīn chù chù shēng fāng cǎo ,zòng píng gāo 、bú jiàn tiān yá 。gèng xiāo tā ,jǐ dù dōng fēng ,jǐ dù fēi huā 。

    婉约,离别,相思,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    孤峤蟠烟,层涛蜕月,骊宫夜采铅水。讯远槎风,梦深薇露,化作断魂心字。红瓷候火,还乍识、冰环玉指。一缕萦帘翠影,依稀海天云气。
    几回殢娇半醉。翦春灯、夜寒花碎。更好故溪飞雪,小窗深闭。荀令如今顿老,总忘却、樽前旧风味。谩余熏,空篝素被。

    gū qiáo pán yān ,céng tāo tuì yuè ,lí gōng yè cǎi qiān shuǐ 。xùn yuǎn chá fēng ,mèng shēn wēi lù ,huà zuò duàn hún xīn zì 。hóng cí hòu huǒ ,hái zhà shí 、bīng huán yù zhǐ 。yī lǚ yíng lián cuì yǐng ,yī xī hǎi tiān yún qì 。
    jǐ huí tì jiāo bàn zuì 。jiǎn chūn dēng 、yè hán huā suì 。gèng hǎo gù xī fēi xuě ,xiǎo chuāng shēn bì 。xún lìng rú jīn dùn lǎo ,zǒng wàng què 、zūn qián jiù fēng wèi 。màn yú xūn ,kōng gōu sù bèi 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    渐新痕悬柳,淡彩穿花,依约破初暝。便有团圆意,深深拜,相逢谁在香径。画眉未稳,料素娥、犹带离恨。最堪爱、一曲银钩小,宝帘挂秋冷。
    千古盈亏休问。叹慢磨玉斧,难补金镜。太液池犹在,凄凉处、何人重赋清景。故山夜永。试待他、窥户端正。看云外山河,还老尽、桂花影。

    jiàn xīn hén xuán liǔ ,dàn cǎi chuān huā ,yī yuē pò chū míng 。biàn yǒu tuán yuán yì ,shēn shēn bài ,xiàng féng shuí zài xiāng jìng 。huà méi wèi wěn ,liào sù é 、yóu dài lí hèn 。zuì kān ài 、yī qǔ yín gōu xiǎo ,bǎo lián guà qiū lěng 。
    qiān gǔ yíng kuī xiū wèn 。tàn màn mó yù fǔ ,nán bǔ jīn jìng 。tài yè chí yóu zài ,qī liáng chù 、hé rén zhòng fù qīng jǐng 。gù shān yè yǒng 。shì dài tā 、kuī hù duān zhèng 。kàn yún wài shān hé ,hái lǎo jìn 、guì huā yǐng 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    古婵娟,苍鬟素靥,盈盈瞰流水。断魂十里。叹绀缕飘零,难系离思。故山岁晚谁堪寄。琅玕聊自倚。谩记我、绿蓑冲雪,孤舟寒浪里。
    三花两蕊破蒙茸,依依似有恨,明珠轻委。云卧稳,蓝衣正、护春憔悴。罗浮梦、半蟾挂晓,么凤冷、山中人乍起。又唤取、玉奴归去,余香空翠被。

    gǔ chán juān ,cāng huán sù yè ,yíng yíng kàn liú shuǐ 。duàn hún shí lǐ 。tàn gàn lǚ piāo líng ,nán xì lí sī 。gù shān suì wǎn shuí kān jì 。láng gān liáo zì yǐ 。màn jì wǒ 、lǜ suō chōng xuě ,gū zhōu hán làng lǐ 。
    sān huā liǎng ruǐ pò méng róng ,yī yī sì yǒu hèn ,míng zhū qīng wěi 。yún wò wěn ,lán yī zhèng 、hù chūn qiáo cuì 。luó fú mèng 、bàn chán guà xiǎo ,me fèng lěng 、shān zhōng rén zhà qǐ 。yòu huàn qǔ 、yù nú guī qù ,yú xiāng kōng cuì bèi 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    晓霜初著青林,望中故国凄凉早。萧萧渐积,纷纷犹坠,门荒径悄。渭水风生,洞庭波起,几番秋杪。想重涯半没,千峰尽出,山中路、无人到。
    前度题红杳杳。溯宫沟、暗流空绕。啼螀未歇,飞鸿欲过,此时怀抱。乱影翻窗,碎声敲砌,愁人多少。望吾庐甚处,只应今夜,满庭谁扫。

    xiǎo shuāng chū zhe qīng lín ,wàng zhōng gù guó qī liáng zǎo 。xiāo xiāo jiàn jī ,fēn fēn yóu zhuì ,mén huāng jìng qiāo 。wèi shuǐ fēng shēng ,dòng tíng bō qǐ ,jǐ fān qiū miǎo 。xiǎng zhòng yá bàn méi ,qiān fēng jìn chū ,shān zhōng lù 、wú rén dào 。
    qián dù tí hóng yǎo yǎo 。sù gōng gōu 、àn liú kōng rào 。tí jiāng wèi xiē ,fēi hóng yù guò ,cǐ shí huái bào 。luàn yǐng fān chuāng ,suì shēng qiāo qì ,chóu rén duō shǎo 。wàng wú lú shèn chù ,zhī yīng jīn yè ,mǎn tíng shuí sǎo 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    绀葩乍坼。笑烂漫娇红,不是春色。换了素妆,重把青螺轻拂。旧歌共渡烟江,却占玉奴标格。风霜峭、瑶台种时,付与仙骨。
    闲门昼掩凄恻。似淡月梨花,重化清魄。尚带唾痕香凝,怎忍攀摘。嫩绿渐满溪阴,蔌蔌粉云飞出。芳艳冷、刘郎未应认得。

    gàn pā zhà chè 。xiào làn màn jiāo hóng ,bú shì chūn sè 。huàn le sù zhuāng ,zhòng bǎ qīng luó qīng fú 。jiù gē gòng dù yān jiāng ,què zhàn yù nú biāo gé 。fēng shuāng qiào 、yáo tái zhǒng shí ,fù yǔ xiān gǔ 。
    xián mén zhòu yǎn qī cè 。sì dàn yuè lí huā ,zhòng huà qīng pò 。shàng dài tuò hén xiāng níng ,zěn rěn pān zhāi 。nèn lǜ jiàn mǎn xī yīn ,sù sù fěn yún fēi chū 。fāng yàn lěng 、liú láng wèi yīng rèn dé 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    翠云遥拥环妃,夜深按彻霓裳舞。铅华净洗,涓涓出浴,盈盈解语。太液荒寒,海山依约,断魂何许。甚人间、别有冰肌雪艳,娇无奈、频相顾。
    三十六陂烟雨。旧凄凉、向谁堪诉。如今谩说,仙姿自洁,芳心更苦。罗袜初停,玉榼还解,早凌波去。试乘风一叶,重来月底,与修花谱。

    cuì yún yáo yōng huán fēi ,yè shēn àn chè ní shang wǔ 。qiān huá jìng xǐ ,juān juān chū yù ,yíng yíng jiě yǔ 。tài yè huāng hán ,hǎi shān yī yuē ,duàn hún hé xǔ 。shèn rén jiān 、bié yǒu bīng jī xuě yàn ,jiāo wú nài 、pín xiàng gù 。
    sān shí liù bēi yān yǔ 。jiù qī liáng 、xiàng shuí kān sù 。rú jīn màn shuō ,xiān zī zì jié ,fāng xīn gèng kǔ 。luó wà chū tíng ,yù kē hái jiě ,zǎo líng bō qù 。shì chéng fēng yī yè ,zhòng lái yuè dǐ ,yǔ xiū huā pǔ 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    晚寒伫立,记铅轻黛浅,初认冰魂。绀罗衬玉,犹凝茸唾香痕。净洗妒春颜色,胜小红、临水湔裙。烟渡远,应怜旧曲,换叶移根。
    山中去年人到,怪月悄风轻,闲掩重门。琼肌瘦损,那堪燕子黄昏。几片故溪浮玉,似夜归、深雪前村。芳梦冷,双禽误宿粉云。

    wǎn hán zhù lì ,jì qiān qīng dài qiǎn ,chū rèn bīng hún 。gàn luó chèn yù ,yóu níng róng tuò xiāng hén 。jìng xǐ dù chūn yán sè ,shèng xiǎo hóng 、lín shuǐ jiān qún 。yān dù yuǎn ,yīng lián jiù qǔ ,huàn yè yí gēn 。
    shān zhōng qù nián rén dào ,guài yuè qiāo fēng qīng ,xián yǎn zhòng mén 。qióng jī shòu sǔn ,nà kān yàn zǐ huáng hūn 。jǐ piàn gù xī fú yù ,sì yè guī 、shēn xuě qián cūn 。fāng mèng lěng ,shuāng qín wù xiǔ fěn yún 。

    辞赋,