1. 古诗词大全
  2. 近代诗人

王国维的诗词全集

共收录了33首诗词作品

王国维简介

王国维(1877~1927)历史学家,语言文字学家,文学家。字伯隅,又字静安,号观堂。浙江海宁人。1901年秋赴日留学。不久,以病归,相继在南通师范学堂及江苏师范学堂任教,并编译《农学报》与《教育世界》杂志。1906年随罗振玉入京。次年,经罗举荐任学部总务司行走。这期间,他对哲学、文学有浓挚的兴趣,醉心于叔本华、康德等人的哲学,又潜心词曲,作有《人间词话》传世。辛亥革命后从事甲骨文及汉简的研究,并与日本学者多有往还。1916年回到上海,编辑整理旧籍,并继续致力于甲骨文及考古的研究。他所著《殷卜辞中所见先公先王考》及《殷周制度论》,是考古学与历史学结合的开创性著作。他的二重证据法,即以地下实物资料与历史文献资料互相印证的方法,系统地考明商代的先公先王的名号、世系和称谓,立论精确,为学者所叹服。王国维在金文方面,解释文字极为矜慎,不为穿凿附会之说。此外,王国维对古音和训诂也有许多重要论著。1923年,被召为废帝溥仪充南书房行走。1925年被聘为清华研究院导师。除研究古史外,兼作西北史地和蒙古史料的考订。1927年6月2日在颐和园投昆明湖而死。王国维一生著述甚丰,其主要著作结集为《海宁王静安先生遗书》。
展开查看所有  

王国维诗集大全

  • 作者:王国维 朝代:先秦

    屏却相思,近来知道都无益。不成抛掷,梦里终相觅。醒后楼台,与梦俱明灭。西窗白,纷纷凉月,一院丁香雪。

    píng què xiàng sī ,jìn lái zhī dào dōu wú yì 。bú chéng pāo zhì ,mèng lǐ zhōng xiàng mì 。xǐng hòu lóu tái ,yǔ mèng jù míng miè 。xī chuāng bái ,fēn fēn liáng yuè ,yī yuàn dīng xiāng xuě 。

    婉约,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    厚地高天,侧身颇觉平生左,小斋如舸,自许回旋可。聊复浮生,得此须臾我。乾坤大,霜林独坐,红叶纷纷堕。

    hòu dì gāo tiān ,cè shēn pō jiào píng shēng zuǒ ,xiǎo zhāi rú gě ,zì xǔ huí xuán kě 。liáo fù fú shēng ,dé cǐ xū yú wǒ 。qián kūn dà ,shuāng lín dú zuò ,hóng yè fēn fēn duò 。

    婉约,生活,感慨,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    汉家七叶钟阳九,澒洞风埃昏九有。
    南国潢池正弄兵,北沽门户仍飞牡。
    仓皇万乘向金微,一去宫车不复归。
    提挈嗣皇绥旧服,万几从此出宫闱。
    东朝渊塞曾无匹,西宫才略称第一。
    恩泽何曾逮外家,咨谋往往闻温室。
    亲王辅政最称贤,诸将专征捷奏先。
    迅归欃抢回日月,八方重睹中兴年。
    联翩方召升朝右,北门独对西平手。
    因治楼船凿汉池,别营台沼追文囿。
    西直门西柳色青,玉泉山下水流清。
    新锡山名呼万寿,旧疏河水号昆明。
    昆明万寿佳山水,中间宫殿排云起。
    拂水回廊千步深,冠山傑阁三层峙。
    隥道盘行凌紫烟,上方宝殿放祈年。
    更栽火树千花发,不数名珠彻夜悬。
    是时朝野多丰豫,年年三月迎銮驭。
    长乐深严苦敝神,甘泉爽垲宜清暑。
    高秋风日过重阳,佳节坤成启未央。
    丹陛大陈三部伎,玉巵亲举万年觞。
    嗣皇上寿称臣子,本朝家法严无比。
    问膳曾无赐坐时,从游罕讲家人礼。
    东平小女最承恩,远嫁归来奉紫宸。
    卧起每偕荣寿主,丹青差喜缪夫人。
    尊号珠联十六字,太官加豆依前制。
    别启琼林贮羡余,更营玉府蒐珍异。
    月殿云阶敞上方,宫中习静夜焚香。
    但祝时平边塞静,千秋万岁未渠央。
    五十年间天下母,后来无继前无偶。
    却因清暇话平生,万事何堪重回首。
    忆昔先皇幸朔方,属车恩幸故难量。
    内批教写清舒馆,小印新镌同道堂。
    一朝铸鼎降龙驭,后宫髯绝不能去。
    北渚何堪帝子愁,南衙复遘丞卿怒。
    手夷端肃反京师,永念冲人未有知。
    为简儒臣严谕教,别求名族正宫闱。
    可怜白日西南驶,一纪恩勤付流水。
    甲观曾无世嫡孙,后宫并乏才人子。
    提携犹子付黄图,劬苦还如同治初。
    又见法宫冯玉几,更劳武帐坐珠襦。
    国事中间几翻覆,近年最忆怀来辱。
    草地间关短毂车,邮亭仓卒芜萎粥。
    上相留都树大牙,东南诸将奉王家。
    坐令佳气腾金阙,复道都人望翠华。
    自古忠良能活国,于今母子仍玉食。
    宗庙重闻钟鼓声,离宫不改池台色。
    一自官家静摄频,含饴无异弄诸孙。
    但看腰脚今犹健,莫道伤心迹已陈。
    两宫一旦同绵惙,天柱偏先地维折。
    高武子孙复几人,哀平国统仍三绝。
    是时长乐正弥留,茹痛还为社稷谋。
    已遣伯禽承大统,更扳公旦觐诸侯。
    别有重臣升御榻,紫枢元老开黄阁。
    安世忠勤自始终,本初才气尤腾踔。
    复数同时奉话言,诸王刘泽号亲贤。
    独总百官居冢宰,共扶孺子济艰难。
    社稷有灵邦有主,今朝地下告文祖。
    坐见弥天戢玉棺,独留末命书盟府。
    原庙丹青俨若神,镜奁遗物尚如新。
    那知此日新朝主,便是当时顾命臣。
    离宫一闭经三载,绿水青山不曾改。
    雨洗苍苔石兽闲,风摇朱户铜蠡在。
    云韶散乐久无声,甲帐珠簾取次倾。
    岂谓先朝营楚殿,翻教今日恨尧臣。
    宣室遗言犹在耳,山河盟誓期终始。
    寡妇孤儿要易欺,讴歌狱讼终何是。
    深宫母子独凄然,却似滦阳游幸年。
    昔去会逢天下养,今来劣受厉人怜。
    虎鼠龙鱼无定态,唐侯已在虞宾位。
    且语王孙慎勿疏,相期黄发终无艾。
    定陵松柏郁青青,应为兴亡一拊膺。
    却忆年年寒食节,朱侯亲上十三陵。

    hàn jiā qī yè zhōng yáng jiǔ ,hòng dòng fēng āi hūn jiǔ yǒu 。
    nán guó huáng chí zhèng nòng bīng ,běi gū mén hù réng fēi mǔ 。
    cāng huáng wàn chéng xiàng jīn wēi ,yī qù gōng chē bú fù guī 。
    tí qiè sì huáng suí jiù fú ,wàn jǐ cóng cǐ chū gōng wéi 。
    dōng cháo yuān sāi céng wú pǐ ,xī gōng cái luè chēng dì yī 。
    ēn zé hé céng dǎi wài jiā ,zī móu wǎng wǎng wén wēn shì 。
    qīn wáng fǔ zhèng zuì chēng xián ,zhū jiāng zhuān zhēng jié zòu xiān 。
    xùn guī zhàn qiǎng huí rì yuè ,bā fāng zhòng dǔ zhōng xìng nián 。
    lián piān fāng zhào shēng cháo yòu ,běi mén dú duì xī píng shǒu 。
    yīn zhì lóu chuán záo hàn chí ,bié yíng tái zhǎo zhuī wén yòu 。
    xī zhí mén xī liǔ sè qīng ,yù quán shān xià shuǐ liú qīng 。
    xīn xī shān míng hū wàn shòu ,jiù shū hé shuǐ hào kūn míng 。
    kūn míng wàn shòu jiā shān shuǐ ,zhōng jiān gōng diàn pái yún qǐ 。
    fú shuǐ huí láng qiān bù shēn ,guàn shān jié gé sān céng zhì 。
    dèng dào pán háng líng zǐ yān ,shàng fāng bǎo diàn fàng qí nián 。
    gèng zāi huǒ shù qiān huā fā ,bú shù míng zhū chè yè xuán 。
    shì shí cháo yě duō fēng yù ,nián nián sān yuè yíng luán yù 。
    zhǎng lè shēn yán kǔ bì shén ,gān quán shuǎng kǎi yí qīng shǔ 。
    gāo qiū fēng rì guò zhòng yáng ,jiā jiē kūn chéng qǐ wèi yāng 。
    dān bì dà chén sān bù jì ,yù zhī qīn jǔ wàn nián shāng 。
    sì huáng shàng shòu chēng chén zǐ ,běn cháo jiā fǎ yán wú bǐ 。
    wèn shàn céng wú cì zuò shí ,cóng yóu hǎn jiǎng jiā rén lǐ 。
    dōng píng xiǎo nǚ zuì chéng ēn ,yuǎn jià guī lái fèng zǐ chén 。
    wò qǐ měi xié róng shòu zhǔ ,dān qīng chà xǐ miù fū rén 。
    zūn hào zhū lián shí liù zì ,tài guān jiā dòu yī qián zhì 。
    bié qǐ qióng lín zhù xiàn yú ,gèng yíng yù fǔ sōu zhēn yì 。
    yuè diàn yún jiē chǎng shàng fāng ,gōng zhōng xí jìng yè fén xiāng 。
    dàn zhù shí píng biān sāi jìng ,qiān qiū wàn suì wèi qú yāng 。
    wǔ shí nián jiān tiān xià mǔ ,hòu lái wú jì qián wú ǒu 。
    què yīn qīng xiá huà píng shēng ,wàn shì hé kān zhòng huí shǒu 。
    yì xī xiān huáng xìng shuò fāng ,shǔ chē ēn xìng gù nán liàng 。
    nèi pī jiāo xiě qīng shū guǎn ,xiǎo yìn xīn juān tóng dào táng 。
    yī cháo zhù dǐng jiàng lóng yù ,hòu gōng rán jué bú néng qù 。
    běi zhǔ hé kān dì zǐ chóu ,nán yá fù gòu chéng qīng nù 。
    shǒu yí duān sù fǎn jīng shī ,yǒng niàn chōng rén wèi yǒu zhī 。
    wéi jiǎn rú chén yán yù jiāo ,bié qiú míng zú zhèng gōng wéi 。
    kě lián bái rì xī nán shǐ ,yī jì ēn qín fù liú shuǐ 。
    jiǎ guān céng wú shì dí sūn ,hòu gōng bìng fá cái rén zǐ 。
    tí xié yóu zǐ fù huáng tú ,qú kǔ hái rú tóng zhì chū 。
    yòu jiàn fǎ gōng féng yù jǐ ,gèng láo wǔ zhàng zuò zhū rú 。
    guó shì zhōng jiān jǐ fān fù ,jìn nián zuì yì huái lái rǔ 。
    cǎo dì jiān guān duǎn gū chē ,yóu tíng cāng zú wú wěi zhōu 。
    shàng xiàng liú dōu shù dà yá ,dōng nán zhū jiāng fèng wáng jiā 。
    zuò lìng jiā qì téng jīn què ,fù dào dōu rén wàng cuì huá 。
    zì gǔ zhōng liáng néng huó guó ,yú jīn mǔ zǐ réng yù shí 。
    zōng miào zhòng wén zhōng gǔ shēng ,lí gōng bú gǎi chí tái sè 。
    yī zì guān jiā jìng shè pín ,hán yí wú yì nòng zhū sūn 。
    dàn kàn yāo jiǎo jīn yóu jiàn ,mò dào shāng xīn jì yǐ chén 。
    liǎng gōng yī dàn tóng mián chuò ,tiān zhù piān xiān dì wéi shé 。
    gāo wǔ zǐ sūn fù jǐ rén ,āi píng guó tǒng réng sān jué 。
    shì shí zhǎng lè zhèng mí liú ,rú tòng hái wéi shè jì móu 。
    yǐ qiǎn bó qín chéng dà tǒng ,gèng bān gōng dàn jìn zhū hóu 。
    bié yǒu zhòng chén shēng yù tà ,zǐ shū yuán lǎo kāi huáng gé 。
    ān shì zhōng qín zì shǐ zhōng ,běn chū cái qì yóu téng chuō 。
    fù shù tóng shí fèng huà yán ,zhū wáng liú zé hào qīn xián 。
    dú zǒng bǎi guān jū zhǒng zǎi ,gòng fú rú zǐ jì jiān nán 。
    shè jì yǒu líng bāng yǒu zhǔ ,jīn cháo dì xià gào wén zǔ 。
    zuò jiàn mí tiān jí yù guān ,dú liú mò mìng shū méng fǔ 。
    yuán miào dān qīng yǎn ruò shén ,jìng lián yí wù shàng rú xīn 。
    nà zhī cǐ rì xīn cháo zhǔ ,biàn shì dāng shí gù mìng chén 。
    lí gōng yī bì jīng sān zǎi ,lǜ shuǐ qīng shān bú céng gǎi 。
    yǔ xǐ cāng tái shí shòu xián ,fēng yáo zhū hù tóng lí zài 。
    yún sháo sàn lè jiǔ wú shēng ,jiǎ zhàng zhū lián qǔ cì qīng 。
    qǐ wèi xiān cháo yíng chǔ diàn ,fān jiāo jīn rì hèn yáo chén 。
    xuān shì yí yán yóu zài ěr ,shān hé méng shì qī zhōng shǐ 。
    guǎ fù gū ér yào yì qī ,ōu gē yù sòng zhōng hé shì 。
    shēn gōng mǔ zǐ dú qī rán ,què sì luán yáng yóu xìng nián 。
    xī qù huì féng tiān xià yǎng ,jīn lái liè shòu lì rén lián 。
    hǔ shǔ lóng yú wú dìng tài ,táng hóu yǐ zài yú bīn wèi 。
    qiě yǔ wáng sūn shèn wù shū ,xiàng qī huáng fā zhōng wú ài 。
    dìng líng sōng bǎi yù qīng qīng ,yīng wéi xìng wáng yī fǔ yīng 。
    què yì nián nián hán shí jiē ,zhū hóu qīn shàng shí sān líng 。

    辞赋,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    百尺朱楼临大道。楼外轻雷,不间昏和晓。独倚阑干人窈窕。闲中数尽行人小。
    一霎车尘生树杪。陌上楼头,都向尘中老。薄晚西风吹雨到。明朝又是伤流潦。

    bǎi chǐ zhū lóu lín dà dào 。lóu wài qīng léi ,bú jiān hūn hé xiǎo 。dú yǐ lán gàn rén yǎo tiǎo 。xián zhōng shù jìn háng rén xiǎo 。
    yī shà chē chén shēng shù miǎo 。mò shàng lóu tóu ,dōu xiàng chén zhōng lǎo 。báo wǎn xī fēng chuī yǔ dào 。míng cháo yòu shì shāng liú liáo 。

    辞赋,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    屏却相思,近来知道都无益。不成抛掷,梦里终相觅。醒后楼台,与梦俱明灭。西窗白,纷纷凉月,一院丁香雪。

    píng què xiàng sī ,jìn lái zhī dào dōu wú yì 。bú chéng pāo zhì ,mèng lǐ zhōng xiàng mì 。xǐng hòu lóu tái ,yǔ mèng jù míng miè 。xī chuāng bái ,fēn fēn liáng yuè ,yī yuàn dīng xiāng xuě 。

    辞赋,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    厚地高天,侧身颇觉平生左,小斋如舸,自许回旋可。聊复浮生,得此须臾我。乾坤大,霜林独坐,红叶纷纷堕。

    hòu dì gāo tiān ,cè shēn pō jiào píng shēng zuǒ ,xiǎo zhāi rú gě ,zì xǔ huí xuán kě 。liáo fù fú shēng ,dé cǐ xū yú wǒ 。qián kūn dà ,shuāng lín dú zuò ,hóng yè fēn fēn duò 。

    辞赋,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    窗外绿阴添几许?
    剩有朱樱,尚系残春住。
    老尽莺雏无一语,飞来衔得樱桃去。
    坐看面梁双燕乳。
    燕语呢喃,似惜人迟暮。
    自是思量渠不与,人间总被思量误。

    chuāng wài lǜ yīn tiān jǐ xǔ ?
    shèng yǒu zhū yīng ,shàng xì cán chūn zhù 。
    lǎo jìn yīng chú wú yī yǔ ,fēi lái xián dé yīng táo qù 。
    zuò kàn miàn liáng shuāng yàn rǔ 。
    yàn yǔ ne nán ,sì xī rén chí mù 。
    zì shì sī liàng qú bú yǔ ,rén jiān zǒng bèi sī liàng wù 。

    辞赋,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    碧苔深锁长门路,总为蛾眉误。
    自来积毁骨能销,何况真红、一点臂砂娇。
    妾身但使分明在,肯把朱颜悔?
    从今不复梦承恩,且自簪花,坐赏镜中人。

    bì tái shēn suǒ zhǎng mén lù ,zǒng wéi é méi wù 。
    zì lái jī huǐ gǔ néng xiāo ,hé kuàng zhēn hóng 、yī diǎn bì shā jiāo 。
    qiè shēn dàn shǐ fèn míng zài ,kěn bǎ zhū yán huǐ ?
    cóng jīn bú fù mèng chéng ēn ,qiě zì zān huā ,zuò shǎng jìng zhōng rén 。

    辞赋,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    有有我之境,有无我之境。“泪眼问花花不语,乱红飞过秋千去。”“可堪孤馆闭春寒,杜鹃声里斜阳暮。”有我之境也。“采菊东篱下,悠然见南山。”“寒波澹澹起,白鸟悠悠下。”无我之境也。有我之境,以我观物,故物我皆著我之色彩。无我之境,以物观物,故不知何者为我,何者为物。古人为词,写有我之境者为多,然未始不能写无我之境,此在豪杰之士能自树立耳。
      境非独谓景物也。喜怒哀乐,亦人心中之一境界。故能写真景物,真感情者,谓之有境界。否则谓之无境界。
      境界有大小,不以是而分优劣。“细雨鱼儿出,微风燕子斜”何遽不若“落日照大旗,马鸣风萧萧”。“宝帘闲挂小银钩”何遽不若“雾失楼台,月迷津渡”也。
      词至李后主而眼界始大,感慨遂深,遂变伶工之词而为士大夫之词。周介存置诸温韦之下,可为颠倒黑白矣。“自是人生长恨水长东”、“流水落花春去也,天上人间”,《金荃》《浣花》,能有此气象耶?
      古今之成大事业、大学问者,罔不经过三种之境界:“昨夜西风凋碧树。独上高楼,望尽天涯路。”此第一境界也。“衣带渐宽终不悔,为伊消得人憔悴。”此第二境界也。“众里寻他千百度,蓦然回首,那人却在,灯火阑珊处。”此第三境界也。此等语皆非大词人不能道。然遽以此意解释诸词,恐为晏欧诸公所不许也。
      大家之作,其言情也必沁人心脾,其写景也必豁人耳目。其辞脱口而出,无矫揉妆束之态。以其所见者真,所知者深也。诗词皆然。持此以衡古今之作者,可无大误也。
      诗人对宇宙人生,须入乎其内,又须出乎其外。入乎其内,故能写之。出乎其外,故能观之。入乎其内,故有生气。出乎其外,故有高致。美成能入而不出。白石以降,于此二事皆未梦见。

    yǒu yǒu wǒ zhī jìng ,yǒu wú wǒ zhī jìng 。“lèi yǎn wèn huā huā bú yǔ ,luàn hóng fēi guò qiū qiān qù 。”“kě kān gū guǎn bì chūn hán ,dù juān shēng lǐ xié yáng mù 。”yǒu wǒ zhī jìng yě 。“cǎi jú dōng lí xià ,yōu rán jiàn nán shān 。”“hán bō dàn dàn qǐ ,bái niǎo yōu yōu xià 。”wú wǒ zhī jìng yě 。yǒu wǒ zhī jìng ,yǐ wǒ guān wù ,gù wù wǒ jiē zhe wǒ zhī sè cǎi 。wú wǒ zhī jìng ,yǐ wù guān wù ,gù bú zhī hé zhě wéi wǒ ,hé zhě wéi wù 。gǔ rén wéi cí ,xiě yǒu wǒ zhī jìng zhě wéi duō ,rán wèi shǐ bú néng xiě wú wǒ zhī jìng ,cǐ zài háo jié zhī shì néng zì shù lì ěr 。
      jìng fēi dú wèi jǐng wù yě 。xǐ nù āi lè ,yì rén xīn zhōng zhī yī jìng jiè 。gù néng xiě zhēn jǐng wù ,zhēn gǎn qíng zhě ,wèi zhī yǒu jìng jiè 。fǒu zé wèi zhī wú jìng jiè 。
      jìng jiè yǒu dà xiǎo ,bú yǐ shì ér fèn yōu liè 。“xì yǔ yú ér chū ,wēi fēng yàn zǐ xié ”hé jù bú ruò “luò rì zhào dà qí ,mǎ míng fēng xiāo xiāo ”。“bǎo lián xián guà xiǎo yín gōu ”hé jù bú ruò “wù shī lóu tái ,yuè mí jīn dù ”yě 。
      cí zhì lǐ hòu zhǔ ér yǎn jiè shǐ dà ,gǎn kǎi suí shēn ,suí biàn líng gōng zhī cí ér wéi shì dà fū zhī cí 。zhōu jiè cún zhì zhū wēn wéi zhī xià ,kě wéi diān dǎo hēi bái yǐ 。“zì shì rén shēng zhǎng hèn shuǐ zhǎng dōng ”、“liú shuǐ luò huā chūn qù yě ,tiān shàng rén jiān ”,《jīn quán 》《huàn huā 》,néng yǒu cǐ qì xiàng yē ?
      gǔ jīn zhī chéng dà shì yè 、dà xué wèn zhě ,wǎng bú jīng guò sān zhǒng zhī jìng jiè :“zuó yè xī fēng diāo bì shù 。dú shàng gāo lóu ,wàng jìn tiān yá lù 。”cǐ dì yī jìng jiè yě 。“yī dài jiàn kuān zhōng bú huǐ ,wéi yī xiāo dé rén qiáo cuì 。”cǐ dì èr jìng jiè yě 。“zhòng lǐ xún tā qiān bǎi dù ,mò rán huí shǒu ,nà rén què zài ,dēng huǒ lán shān chù 。”cǐ dì sān jìng jiè yě 。cǐ děng yǔ jiē fēi dà cí rén bú néng dào 。rán jù yǐ cǐ yì jiě shì zhū cí ,kǒng wéi yàn ōu zhū gōng suǒ bú xǔ yě 。
      dà jiā zhī zuò ,qí yán qíng yě bì qìn rén xīn pí ,qí xiě jǐng yě bì huō rén ěr mù 。qí cí tuō kǒu ér chū ,wú jiǎo róu zhuāng shù zhī tài 。yǐ qí suǒ jiàn zhě zhēn ,suǒ zhī zhě shēn yě 。shī cí jiē rán 。chí cǐ yǐ héng gǔ jīn zhī zuò zhě ,kě wú dà wù yě 。
      shī rén duì yǔ zhòu rén shēng ,xū rù hū qí nèi ,yòu xū chū hū qí wài 。rù hū qí nèi ,gù néng xiě zhī 。chū hū qí wài ,gù néng guān zhī 。rù hū qí nèi ,gù yǒu shēng qì 。chū hū qí wài ,gù yǒu gāo zhì 。měi chéng néng rù ér bú chū 。bái shí yǐ jiàng ,yú cǐ èr shì jiē wèi mèng jiàn 。

    辞赋,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    月到东南秋正半。双阙中间,浩荡流银汉。谁起水精帘下看。风前隐隐闻箫管。
    凉露湿衣风拂面。坐爱清光,分照恩和怨。苑柳宫槐浑一片。长门西去昭阳殿。

    yuè dào dōng nán qiū zhèng bàn 。shuāng què zhōng jiān ,hào dàng liú yín hàn 。shuí qǐ shuǐ jīng lián xià kàn 。fēng qián yǐn yǐn wén xiāo guǎn 。
    liáng lù shī yī fēng fú miàn 。zuò ài qīng guāng ,fèn zhào ēn hé yuàn 。yuàn liǔ gōng huái hún yī piàn 。zhǎng mén xī qù zhāo yáng diàn 。

    辞赋,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    点滴空阶疏雨。迢递严城更鼓。睡浅梦初成,又被东风吹去。无据。无据。斜汉垂垂欲曙。

    diǎn dī kōng jiē shū yǔ 。tiáo dì yán chéng gèng gǔ 。shuì qiǎn mèng chū chéng ,yòu bèi dōng fēng chuī qù 。wú jù 。wú jù 。xié hàn chuí chuí yù shǔ 。

    辞赋,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    红楼遥隔廉纤雨。沉沉暝色笼高树。树影到侬窗。君家灯火光。风枝和影弄。似妾西窗梦。梦醒即天涯。打窗闻落花。

    hóng lóu yáo gé lián xiān yǔ 。chén chén míng sè lóng gāo shù 。shù yǐng dào nóng chuāng 。jun1 jiā dēng huǒ guāng 。fēng zhī hé yǐng nòng 。sì qiè xī chuāng mèng 。mèng xǐng jí tiān yá 。dǎ chuāng wén luò huā 。

    辞赋,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    满地霜华浓似雪。人语西风,瘦马嘶残月。一曲阳关浑未彻。车声渐共歌声咽。换尽天涯芳草色。陌上深深,依旧年时辙。自是浮生无可说。人间第一耽离别。

    mǎn dì shuāng huá nóng sì xuě 。rén yǔ xī fēng ,shòu mǎ sī cán yuè 。yī qǔ yáng guān hún wèi chè 。chē shēng jiàn gòng gē shēng yān 。huàn jìn tiān yá fāng cǎo sè 。mò shàng shēn shēn ,yī jiù nián shí zhé 。zì shì fú shēng wú kě shuō 。rén jiān dì yī dān lí bié 。

    辞赋,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    弄梅骑竹嬉游日。门户初相识。未能羞涩但娇痴。却立风前散发衬凝脂。
    近来瞥见都无语。但觉双眉聚。不知何日始工愁。记取那回花下一低头。

    nòng méi qí zhú xī yóu rì 。mén hù chū xiàng shí 。wèi néng xiū sè dàn jiāo chī 。què lì fēng qián sàn fā chèn níng zhī 。
    jìn lái piē jiàn dōu wú yǔ 。dàn jiào shuāng méi jù 。bú zhī hé rì shǐ gōng chóu 。jì qǔ nà huí huā xià yī dī tóu 。

    辞赋,
  • 作者:王国维 朝代:清代

    水抱孤城,云开远戍,垂柳点点栖鸦。晚潮初落,残日漾平沙。白鸟悠悠自去,汀洲外、无限蒹葭。西风起,飞花如雪,冉冉去帆斜。
    天涯。还忆旧,香尘随马,明月窥车。渐秋风镜里,暗换年华。纵使长条无恙,重来处、攀折堪嗟。人何许,朱楼一角,寂寞倚残霞。

    shuǐ bào gū chéng ,yún kāi yuǎn shù ,chuí liǔ diǎn diǎn qī yā 。wǎn cháo chū luò ,cán rì yàng píng shā 。bái niǎo yōu yōu zì qù ,tīng zhōu wài 、wú xiàn jiān jiā 。xī fēng qǐ ,fēi huā rú xuě ,rǎn rǎn qù fān xié 。
    tiān yá 。hái yì jiù ,xiāng chén suí mǎ ,míng yuè kuī chē 。jiàn qiū fēng jìng lǐ ,àn huàn nián huá 。zòng shǐ zhǎng tiáo wú yàng ,zhòng lái chù 、pān shé kān jiē 。rén hé xǔ ,zhū lóu yī jiǎo ,jì mò yǐ cán xiá 。

    辞赋,