1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

白居易的诗词全集

共收录了2656首诗词作品

白居易简介

白居易(772─846),字乐天,晚年号香山居士。祖籍太原(今属山西),后迁居下邓邽(今陕西渭南县)。早年家境贫困,对社会生活及人民疾苦,有较多地接触和了解。唐德宗贞元十六年(800)中进士,授秘书省校书郎。唐宪宗元和年间任左拾遗及左赞善大夫。元和十年(815),宰相武元衡被平卢节度使李师道派人制死,白居易因上表急请严缉凶手,得罪权贵,贬为江州司马,后移忠州刺史。唐穆宗长庆初年任杭州刺史,曾积极兴修水利,筑堤防洪,泄引湖水,灌溉田亩千顷,成绩卓著。唐敬宗宝历元年(825)改任苏州刺史,后官至刑部尚书。唐武宗会昌六年(846)卒,终年七十五岁。著有《白氏长庆集》七十一卷。在文学上,他与元稹同为新乐府运动的倡导者和中坚,主张「文章合为时而著,歌诗合为事而作」,反对「嘲风雪,弄花草」而别无寄托的作品。其讽谕诗《秦中吟》、《新乐府》,广泛尖锐地揭露了当时政治上的黑暗,抨击了现实中的流弊,表现了爱憎分明的进步倾向。除讽谕诗外,长篇叙事诗《长恨歌》,《琵琶行》也独具特色,为千古绝唱。白诗语言通俗,深入浅出,平易自然,不露雕琢痕迹。其诗刻画人物,形象鲜明,以情动人,具有很高的艺术造诣。晚年寄情山水,也写过一些小词。赠刘禹锡诗云: 「古歌旧曲君休听, 听取新词《杨柳枝》」,可见他曾自度一些新词。其中《花非花》一首,颇具朦胧之美,后世词人如欧阳修、张先、杨慎,都极为赞赏。

展开查看所有  

白居易诗集大全

  • 作者:白居易 朝代:唐代

    澹烟疏雨间斜阳,江色鲜明海气凉。
    蜃散云收破楼阁,虹残水照断桥粱。
    风翻白浪花千片,雁点青天字一行。
    好著丹青图画取,题诗寄与水曹郎。

    dàn yān shū yǔ jiān xié yáng ,jiāng sè xiān míng hǎi qì liáng 。
    shèn sàn yún shōu pò lóu gé ,hóng cán shuǐ zhào duàn qiáo liáng 。
    fēng fān bái làng huā qiān piàn ,yàn diǎn qīng tiān zì yī háng 。
    hǎo zhe dān qīng tú huà qǔ ,tí shī jì yǔ shuǐ cáo láng 。

    写景,思念,友情,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    漠漠秋云起,稍稍夜寒生。
    但觉衣裳湿,无点亦无声。

    mò mò qiū yún qǐ ,shāo shāo yè hán shēng 。
    dàn jiào yī shang shī ,wú diǎn yì wú shēng 。

    秋天,写雨,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    满面胡沙满鬓风,眉销残黛脸销红。
    愁苦辛勤憔悴尽,如今却似画图中。
    汉使却回凭寄语,黄金何日赎蛾眉。
    君王若问妾颜色,莫道不如宫里时。

    mǎn miàn hú shā mǎn bìn fēng ,méi xiāo cán dài liǎn xiāo hóng 。
    chóu kǔ xīn qín qiáo cuì jìn ,rú jīn què sì huà tú zhōng 。
    hàn shǐ què huí píng jì yǔ ,huáng jīn hé rì shú é méi 。
    jun1 wáng ruò wèn qiè yán sè ,mò dào bú rú gōng lǐ shí 。

    辞赋,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    曈曈太阳如火色,上行千里下一刻。出为白昼入为夜,
    圜转如珠住不得。住不得,可奈何,为君举酒歌短歌。
    歌声苦,词亦苦,四座少年君听取。今夕未竟明夕催,
    秋风才往春风回。人无根蒂时不驻,朱颜白日相隳颓。
    劝君且强笑一面,劝君复强饮一杯。人生不得长欢乐,
    年少须臾老到来。
    世人求富贵,多为身嗜欲。盛衰不自由,得失常相逐。
    问君少年日,苦学将干禄。负笈尘中游,抱书雪前宿。
    布衾不周体,藜茄才充腹。三十登宦途,五十被朝服。
    奴温已挟纩,马肥初食粟。未敢议欢游,尚为名检束。
    耳目聋暗后,堂上调丝竹。牙齿缺落时,盘中堆酒肉。
    彼来此已去,外馀中不足。少壮与荣华,相避如寒燠。
    青云去地远,白日终天速。从古无奈何,短歌听一曲。

    tóng tóng tài yáng rú huǒ sè ,shàng háng qiān lǐ xià yī kè 。chū wéi bái zhòu rù wéi yè ,
    huán zhuǎn rú zhū zhù bú dé 。zhù bú dé ,kě nài hé ,wéi jun1 jǔ jiǔ gē duǎn gē 。
    gē shēng kǔ ,cí yì kǔ ,sì zuò shǎo nián jun1 tīng qǔ 。jīn xī wèi jìng míng xī cuī ,
    qiū fēng cái wǎng chūn fēng huí 。rén wú gēn dì shí bú zhù ,zhū yán bái rì xiàng huī tuí 。
    quàn jun1 qiě qiáng xiào yī miàn ,quàn jun1 fù qiáng yǐn yī bēi 。rén shēng bú dé zhǎng huān lè ,
    nián shǎo xū yú lǎo dào lái 。
    shì rén qiú fù guì ,duō wéi shēn shì yù 。shèng shuāi bú zì yóu ,dé shī cháng xiàng zhú 。
    wèn jun1 shǎo nián rì ,kǔ xué jiāng gàn lù 。fù jí chén zhōng yóu ,bào shū xuě qián xiǔ 。
    bù qīn bú zhōu tǐ ,lí qié cái chōng fù 。sān shí dēng huàn tú ,wǔ shí bèi cháo fú 。
    nú wēn yǐ jiā kuàng ,mǎ féi chū shí sù 。wèi gǎn yì huān yóu ,shàng wéi míng jiǎn shù 。
    ěr mù lóng àn hòu ,táng shàng diào sī zhú 。yá chǐ quē luò shí ,pán zhōng duī jiǔ ròu 。
    bǐ lái cǐ yǐ qù ,wài yú zhōng bú zú 。shǎo zhuàng yǔ róng huá ,xiàng bì rú hán yù 。
    qīng yún qù dì yuǎn ,bái rì zhōng tiān sù 。cóng gǔ wú nài hé ,duǎn gē tīng yī qǔ 。

    辞赋,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    炎炎者烈火,营营者小蝇。火不热真玉,蝇不点清冰。
    此苟无所受,彼莫能相仍。乃知物性中,各有能不能。
    古称怨报死,则人有所惩。惩淫或应可,在道未为弘。
    譬如蜩鷃徒,啾啾啅龙鹏。宜当委之去,寥廓高飞腾。
    岂能泥尘下,区区酬怨憎。胡为坐自苦,吞悲仍抚膺。

    yán yán zhě liè huǒ ,yíng yíng zhě xiǎo yíng 。huǒ bú rè zhēn yù ,yíng bú diǎn qīng bīng 。
    cǐ gǒu wú suǒ shòu ,bǐ mò néng xiàng réng 。nǎi zhī wù xìng zhōng ,gè yǒu néng bú néng 。
    gǔ chēng yuàn bào sǐ ,zé rén yǒu suǒ chéng 。chéng yín huò yīng kě ,zài dào wèi wéi hóng 。
    pì rú tiáo yàn tú ,jiū jiū zhào lóng péng 。yí dāng wěi zhī qù ,liáo kuò gāo fēi téng 。
    qǐ néng ní chén xià ,qū qū chóu yuàn zēng 。hú wéi zuò zì kǔ ,tūn bēi réng fǔ yīng 。

    辞赋,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    明妃风貌最娉婷,合在椒房应四星。只得当年备宫掖,
    何曾专夜奉帏屏。见疏从道迷图画,知屈那教配虏庭。
    自是君恩薄如纸,不须一向恨丹青。

    míng fēi fēng mào zuì pīng tíng ,hé zài jiāo fáng yīng sì xīng 。zhī dé dāng nián bèi gōng yè ,
    hé céng zhuān yè fèng wéi píng 。jiàn shū cóng dào mí tú huà ,zhī qū nà jiāo pèi lǔ tíng 。
    zì shì jun1 ēn báo rú zhǐ ,bú xū yī xiàng hèn dān qīng 。

    辞赋,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    天长地久无终毕,昨夜今朝又明日。鬓发苍浪牙齿疏,
    不觉身年四十七。前去五十有几年,把镜照面心茫然。
    既无长绳系白日,又无大药驻朱颜。朱颜日渐不如故,
    青史功名在何处。欲留年少待富贵,富贵不来年少去。
    去复去兮如长河,东流赴海无回波。贤愚贵贱同归尽,
    北邙冢墓高嵯峨。古来如此非独我,未死有酒且酣歌。
    颜回短命伯夷饿,我今所得亦已多。功名富贵须待命,
    命若不来知奈何。

    tiān zhǎng dì jiǔ wú zhōng bì ,zuó yè jīn cháo yòu míng rì 。bìn fā cāng làng yá chǐ shū ,
    bú jiào shēn nián sì shí qī 。qián qù wǔ shí yǒu jǐ nián ,bǎ jìng zhào miàn xīn máng rán 。
    jì wú zhǎng shéng xì bái rì ,yòu wú dà yào zhù zhū yán 。zhū yán rì jiàn bú rú gù ,
    qīng shǐ gōng míng zài hé chù 。yù liú nián shǎo dài fù guì ,fù guì bú lái nián shǎo qù 。
    qù fù qù xī rú zhǎng hé ,dōng liú fù hǎi wú huí bō 。xián yú guì jiàn tóng guī jìn ,
    běi máng zhǒng mù gāo cuó é 。gǔ lái rú cǐ fēi dú wǒ ,wèi sǐ yǒu jiǔ qiě hān gē 。
    yán huí duǎn mìng bó yí è ,wǒ jīn suǒ dé yì yǐ duō 。gōng míng fù guì xū dài mìng ,
    mìng ruò bú lái zhī nài hé 。

    辞赋,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    不得哭,潜别离。不得语,暗相思。两心之外无人知。
    深笼夜锁独栖鸟,利剑春断连理枝。河水虽浊有清日,
    乌头虽黑有白时。惟有潜离与暗别,彼此甘心无后期。

    bú dé kū ,qián bié lí 。bú dé yǔ ,àn xiàng sī 。liǎng xīn zhī wài wú rén zhī 。
    shēn lóng yè suǒ dú qī niǎo ,lì jiàn chūn duàn lián lǐ zhī 。hé shuǐ suī zhuó yǒu qīng rì ,
    wū tóu suī hēi yǒu bái shí 。wéi yǒu qián lí yǔ àn bié ,bǐ cǐ gān xīn wú hòu qī 。

    辞赋,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    管急丝繁拍渐稠,绿腰宛转曲终头。
    诚知乐世声声乐,老病人听未免愁。

    guǎn jí sī fán pāi jiàn chóu ,lǜ yāo wǎn zhuǎn qǔ zhōng tóu 。
    chéng zhī lè shì shēng shēng lè ,lǎo bìng rén tīng wèi miǎn chóu 。

    辞赋,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    正抽碧线绣红罗,忽听黄莺敛翠蛾。
    秋思冬愁春恨望,大都不得意时多。

    zhèng chōu bì xiàn xiù hóng luó ,hū tīng huáng yīng liǎn cuì é 。
    qiū sī dōng chóu chūn hèn wàng ,dà dōu bú dé yì shí duō 。

    辞赋,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    世传满子是人名,临就刑时曲始成。
    一曲四词歌八叠,从头便是断肠声。

    shì chuán mǎn zǐ shì rén míng ,lín jiù xíng shí qǔ shǐ chéng 。
    yī qǔ sì cí gē bā dié ,cóng tóu biàn shì duàn cháng shēng 。

    辞赋,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    一树春风万万枝,嫩于金色软于丝。
    永丰西角荒园里,尽日无人属阿谁。

    一树衰残委泥土,双枝荣耀植天庭。
    定知玄象今春后,柳宿光中添两星。

    yī shù chūn fēng wàn wàn zhī ,nèn yú jīn sè ruǎn yú sī 。
    yǒng fēng xī jiǎo huāng yuán lǐ ,jìn rì wú rén shǔ ā shuí 。

    yī shù shuāi cán wěi ní tǔ ,shuāng zhī róng yào zhí tiān tíng 。
    dìng zhī xuán xiàng jīn chūn hòu ,liǔ xiǔ guāng zhōng tiān liǎng xīng 。

    辞赋,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    六么水调家家唱,白雪梅花处处吹。
    古歌旧曲君休听,听取新翻杨柳枝。
    陶令门前四五树,亚夫营里百千条。
    何似东都正二月,黄金枝映洛阳桥。
    依依袅袅复青青,勾引清风无限情。
    白雪花繁空扑地,绿丝条弱不胜莺。
    红板江桥青酒旗,馆娃宫暖日斜时。
    可怜雨歇东风定,万树千条各自垂。
    苏州杨柳任君夸,更有钱塘胜馆娃。
    若解多情寻小小,绿杨深处是苏家。
    苏家小女旧知名,杨柳风前别有情。
    剥条盘作银环样,卷叶吹为玉笛声。
    叶含浓露如啼眼,枝袅轻风似舞腰。
    小树不禁攀折苦,乞君留取两三条。
    人言柳叶似愁眉,更有愁肠似柳丝。
    柳丝挽断肠牵断,彼此应无续得期。

    liù me shuǐ diào jiā jiā chàng ,bái xuě méi huā chù chù chuī 。
    gǔ gē jiù qǔ jun1 xiū tīng ,tīng qǔ xīn fān yáng liǔ zhī 。
    táo lìng mén qián sì wǔ shù ,yà fū yíng lǐ bǎi qiān tiáo 。
    hé sì dōng dōu zhèng èr yuè ,huáng jīn zhī yìng luò yáng qiáo 。
    yī yī niǎo niǎo fù qīng qīng ,gōu yǐn qīng fēng wú xiàn qíng 。
    bái xuě huā fán kōng pū dì ,lǜ sī tiáo ruò bú shèng yīng 。
    hóng bǎn jiāng qiáo qīng jiǔ qí ,guǎn wá gōng nuǎn rì xié shí 。
    kě lián yǔ xiē dōng fēng dìng ,wàn shù qiān tiáo gè zì chuí 。
    sū zhōu yáng liǔ rèn jun1 kuā ,gèng yǒu qián táng shèng guǎn wá 。
    ruò jiě duō qíng xún xiǎo xiǎo ,lǜ yáng shēn chù shì sū jiā 。
    sū jiā xiǎo nǚ jiù zhī míng ,yáng liǔ fēng qián bié yǒu qíng 。
    bāo tiáo pán zuò yín huán yàng ,juàn yè chuī wéi yù dí shēng 。
    yè hán nóng lù rú tí yǎn ,zhī niǎo qīng fēng sì wǔ yāo 。
    xiǎo shù bú jìn pān shé kǔ ,qǐ jun1 liú qǔ liǎng sān tiáo 。
    rén yán liǔ yè sì chóu méi ,gèng yǒu chóu cháng sì liǔ sī 。
    liǔ sī wǎn duàn cháng qiān duàn ,bǐ cǐ yīng wú xù dé qī 。

    辞赋,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    江南好,风景旧曾谙。日出江花红胜火,春来江水绿如蓝。能不忆江南?

    jiāng nán hǎo ,fēng jǐng jiù céng ān 。rì chū jiāng huā hóng shèng huǒ ,chūn lái jiāng shuǐ lǜ rú lán 。néng bú yì jiāng nán ?

    辞赋,
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    霁色鲜宫殿,秋声脆管弦。圣明千岁乐,岁岁似今年。
    红裙明月夜,碧殿早秋时。好向昭阳宿,天凉玉漏迟。

    jì sè xiān gōng diàn ,qiū shēng cuì guǎn xián 。shèng míng qiān suì lè ,suì suì sì jīn nián 。
    hóng qún míng yuè yè ,bì diàn zǎo qiū shí 。hǎo xiàng zhāo yáng xiǔ ,tiān liáng yù lòu chí 。

    辞赋,