1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

柳永的诗词全集

共收录了294首诗词作品

柳永简介

柳永(987?─1055后)原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿。排行第七,人称「柳」,祖籍河东(今山西永济),徙居崇安(今福建)。祖父柳崇,以儒学名,父柳宜,曾仕南唐,为监察御史,入宋后授沂州费县令,官终工部侍郎。永少时流连于汴京,在秦楼楚馆中恣情游宴。后曾西游成都、京兆,遍历荆湖、吴越。景祐元年(1034)登进士第,历任睦州团练推官、馀杭令、定海晓峰盐场监官、泗州判官、太常博士,终官屯田员外郎,世称「柳屯田」。为人放荡不羁,终身潦倒。晚年流落不偶,卒于润州(今江苏镇江)。身后很凄凉,由歌女们聚资营葬。《宋史》无传,事迹散见笔记、方志。善为诗文,「皆不传于世,独以乐章脍灸人口」(《清波杂志》卷八)。所著《乐章集》凡一百五十馀曲。其词自成一派,世称「屯田蹊径」、「柳氏家法」。《避暑录话》卷三记西夏归朝官语:「凡有井水饮处,即能歌柳词」可见柳词影响之大。其词对后世词家及金元戏曲、明清小说有重大影响。词集名《乐章词》,主要内容描写歌妓舞女的生活和思想,抒发自己的不平和牢骚以及羁旅行役之苦、离别怀人之情。都市的风物之美、社会的富庶在词中也得到突出的表现。如描写杭州风光的《望海潮》,相传金主完颜亮读到「重湖叠巘清嘉,有三秋桂子,十里荷花。」之句,「遂起投鞭渡江之志。」在为歌女们写作的词篇中,表现了对她们的同情,唱出了她们的心声。在这类词中,也有一些庸俗的内容和颓废的情调。艺术成就最高的是羁旅行役之作。《雨霖铃》、《八声甘州》是这方面的代表作,融情入景,有点有染,感人至深。同时,赋予身世之叹和浓重的伤感情调,为人们千古传诵。柳永是北宋第一个专力写词的作家,在词的发展史上有着突出的贡献。首先,他始衍慢词。运用铺叙、渲染等手法,扩大了词的容量。其次,以俚语、俗语入词,呈现口语化的特色。同时,在艺术上运用传统的情景交融、点染等手法,又善于化用前人诗句入词,使词作韵味隽永、深婉含蓄。由于在题材和艺术上都有创新,所以流传很广。甚至连西夏也「凡有井水饮处,即能歌柳词」。有《乐章集》传世,存词210多首,按宫调编次,共16个宫调150个词调,这说明柳永的作品不仅是词集而且是可以入乐演唱的唱本,故名《乐章集》。
展开查看所有  

柳永诗集大全

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【雨霖铃】 寒蝉凄切, 对长亭晚, 骤雨初歇。[2] 都门帐饮无绪,[3] 留恋处,[4] 兰舟催发。[5] 执手相看泪眼, 竟无语凝噎。[6] 念去去千里烟波,[7] 暮霭沉沉楚天阔。[8] 多情自古伤离别, 更那堪冷落清秋节。 今宵酒醒何处, 杨柳岸、 晓风残月。 此去经年,[9] 应是良辰好景虚设。 便纵有千种风情, 更与何人说。[10]

    【yǔ lín líng 】 hán chán qī qiē , duì zhǎng tíng wǎn , zhòu yǔ chū xiē 。[2] dōu mén zhàng yǐn wú xù ,[3] liú liàn chù ,[4] lán zhōu cuī fā 。[5] zhí shǒu xiàng kàn lèi yǎn , jìng wú yǔ níng yē 。[6] niàn qù qù qiān lǐ yān bō ,[7] mù ǎi chén chén chǔ tiān kuò 。[8] duō qíng zì gǔ shāng lí bié , gèng nà kān lěng luò qīng qiū jiē 。 jīn xiāo jiǔ xǐng hé chù , yáng liǔ àn 、 xiǎo fēng cán yuè 。 cǐ qù jīng nián ,[9] yīng shì liáng chén hǎo jǐng xū shè 。 biàn zòng yǒu qiān zhǒng fēng qíng , gèng yǔ hé rén shuō 。[10]

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【玉蝴蝶】 望处雨收云断,凭阑悄悄,目送秋光。 晚景萧疏,堪动宋玉悲凉。 水风轻、蘋花渐老,月露冷、梧叶飘黄。 遣情伤。故人何在,烟水茫茫。 难忘。文期酒会,几孤风月,屡变星霜。 海阔山遥,未知何处是潇湘! 念双燕、难凭远信,指暮天、空识归航。 黯相望。断鸿声里,立尽斜阳。

    【yù hú dié 】 wàng chù yǔ shōu yún duàn ,píng lán qiāo qiāo ,mù sòng qiū guāng 。 wǎn jǐng xiāo shū ,kān dòng sòng yù bēi liáng 。 shuǐ fēng qīng 、pín huā jiàn lǎo ,yuè lù lěng 、wú yè piāo huáng 。 qiǎn qíng shāng 。gù rén hé zài ,yān shuǐ máng máng 。 nán wàng 。wén qī jiǔ huì ,jǐ gū fēng yuè ,lǚ biàn xīng shuāng 。 hǎi kuò shān yáo ,wèi zhī hé chù shì xiāo xiāng ! niàn shuāng yàn 、nán píng yuǎn xìn ,zhǐ mù tiān 、kōng shí guī háng 。 àn xiàng wàng 。duàn hóng shēng lǐ ,lì jìn xié yáng 。

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【玉楼春】 凤楼郁郁呈嘉瑞, 降圣覃恩延四裔。 醮台清夜洞天严, 公宴凌晨箫鼓沸。 保生酒劝椒香腻, 延寿带垂金缕细。 几行鹓鹭望尧云, 齐共南山呼万岁。

    【yù lóu chūn 】 fèng lóu yù yù chéng jiā ruì , jiàng shèng tán ēn yán sì yì 。 jiào tái qīng yè dòng tiān yán , gōng yàn líng chén xiāo gǔ fèi 。 bǎo shēng jiǔ quàn jiāo xiāng nì , yán shòu dài chuí jīn lǚ xì 。 jǐ háng yuān lù wàng yáo yún , qí gòng nán shān hū wàn suì 。

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【玉楼春】 皇都今夕知何夕, 特地风光盈绮陌。 金丝玉管咽春空, 蜡炬兰灯烧晓色。 凤楼十二神仙宅, 珠履三千鹓鹭客。 金吾不禁六街游, 狂杀云踪并雨迹。

    【yù lóu chūn 】 huáng dōu jīn xī zhī hé xī , tè dì fēng guāng yíng qǐ mò 。 jīn sī yù guǎn yān chūn kōng , là jù lán dēng shāo xiǎo sè 。 fèng lóu shí èr shén xiān zhái , zhū lǚ sān qiān yuān lù kè 。 jīn wú bú jìn liù jiē yóu , kuáng shā yún zōng bìng yǔ jì 。

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【玉楼春】 阆风歧路连银阙, 曾许金桃容易窃。 乌龙未睡定惊猜, 鹦鹉能言防漏泄。 匆匆纵得邻香雪, 窗隔残烟帘映月。 别来也拟不思量, 争奈余香犹未歇。

    【yù lóu chūn 】 láng fēng qí lù lián yín què , céng xǔ jīn táo róng yì qiè 。 wū lóng wèi shuì dìng jīng cāi , yīng wǔ néng yán fáng lòu xiè 。 cōng cōng zòng dé lín xiāng xuě , chuāng gé cán yān lián yìng yuè 。 bié lái yě nǐ bú sī liàng , zhēng nài yú xiāng yóu wèi xiē 。

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【玉楼春】 星闱上笏金章贵, 重委外台疏近侍。 百常天阁旧通班, 九岁国储新上计。 太仓日富中邦最, 宣室夜思前席对。 归心怡悦酒肠宽, 不泛千锺应不醉。

    【yù lóu chūn 】 xīng wéi shàng hù jīn zhāng guì , zhòng wěi wài tái shū jìn shì 。 bǎi cháng tiān gé jiù tōng bān , jiǔ suì guó chǔ xīn shàng jì 。 tài cāng rì fù zhōng bāng zuì , xuān shì yè sī qián xí duì 。 guī xīn yí yuè jiǔ cháng kuān , bú fàn qiān zhōng yīng bú zuì 。

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【玉楼春】 昭华夜醮连清曙, 金殿霓旌笼瑞雾。 九枝擎烛灿繁星, 百和焚春抽翠缕。 香罗荐地延真驭, 万乘凝旒听秘语。 卜年无用考灵龟, 从此乾坤齐历数。

    【yù lóu chūn 】 zhāo huá yè jiào lián qīng shǔ , jīn diàn ní jīng lóng ruì wù 。 jiǔ zhī qíng zhú càn fán xīng , bǎi hé fén chūn chōu cuì lǚ 。 xiāng luó jiàn dì yán zhēn yù , wàn chéng níng liú tīng mì yǔ 。 bo nián wú yòng kǎo líng guī , cóng cǐ qián kūn qí lì shù 。

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【玉女摇仙佩】 佳人 飞琼伴侣,偶别珠宫,未返神仙行缀。 取次梳妆,寻常言语,有得几多姝丽。 拟把名花比。 恐旁人笑我,谈何容易。 细思算,奇葩艳卉,惟是深红浅白而已。 争如这多情,占得人间,千娇百媚。 须信画堂绣阁,皓月清风,忍把光阴轻弃。 自古及今,佳人才子,少得当年双美。 且恁相偎倚。 未消得,怜我多才多艺。 愿奶奶、兰人蕙性,枕前言下,表余深意。 为盟誓。 今生断不孤鸳被。

    【yù nǚ yáo xiān pèi 】 jiā rén fēi qióng bàn lǚ ,ǒu bié zhū gōng ,wèi fǎn shén xiān háng zhuì 。 qǔ cì shū zhuāng ,xún cháng yán yǔ ,yǒu dé jǐ duō shū lì 。 nǐ bǎ míng huā bǐ 。 kǒng páng rén xiào wǒ ,tán hé róng yì 。 xì sī suàn ,qí pā yàn huì ,wéi shì shēn hóng qiǎn bái ér yǐ 。 zhēng rú zhè duō qíng ,zhàn dé rén jiān ,qiān jiāo bǎi mèi 。 xū xìn huà táng xiù gé ,hào yuè qīng fēng ,rěn bǎ guāng yīn qīng qì 。 zì gǔ jí jīn ,jiā rén cái zǐ ,shǎo dé dāng nián shuāng měi 。 qiě nín xiàng wēi yǐ 。 wèi xiāo dé ,lián wǒ duō cái duō yì 。 yuàn nǎi nǎi 、lán rén huì xìng ,zhěn qián yán xià ,biǎo yú shēn yì 。 wéi méng shì 。 jīn shēng duàn bú gū yuān bèi 。

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【早梅芳】 海霞红,山烟翠。故都风景繁华地。 谯门画戟,下临万井,金碧楼台相倚。 芰荷浦溆,杨柳汀洲,映虹桥倒影, 兰舟飞棹,游人聚散,一片湖光里。 汉元侯,自从破虏征蛮,峻陟枢庭贵。 筹帷厌久,盛年昼锦,归来吾乡我里。 铃斋少讼,宴馆多欢,未周星, 便恐皇家,图任勋贤,又作登庸计。

    【zǎo méi fāng 】 hǎi xiá hóng ,shān yān cuì 。gù dōu fēng jǐng fán huá dì 。 qiáo mén huà jǐ ,xià lín wàn jǐng ,jīn bì lóu tái xiàng yǐ 。 jì hé pǔ xù ,yáng liǔ tīng zhōu ,yìng hóng qiáo dǎo yǐng , lán zhōu fēi zhào ,yóu rén jù sàn ,yī piàn hú guāng lǐ 。 hàn yuán hóu ,zì cóng pò lǔ zhēng mán ,jun4 zhì shū tíng guì 。 chóu wéi yàn jiǔ ,shèng nián zhòu jǐn ,guī lái wú xiāng wǒ lǐ 。 líng zhāi shǎo sòng ,yàn guǎn duō huān ,wèi zhōu xīng , biàn kǒng huáng jiā ,tú rèn xūn xián ,yòu zuò dēng yōng jì 。

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【征部乐】 雅欢幽会,良辰可惜虚抛掷。 每追念、狂踪旧迹。 长只恁、愁闷朝夕。 凭谁去、花衢觅。 细说此中端的。 道向我、转觉厌厌,役梦劳魂苦相忆。 须知最有,风前月下,心事始终难得。 但愿我、虫虫心下,把人看待,长以初相识。 况渐逢春色。便是有、举场消息。 待这回、好好怜伊,更不轻离拆。

    【zhēng bù lè 】 yǎ huān yōu huì ,liáng chén kě xī xū pāo zhì 。 měi zhuī niàn 、kuáng zōng jiù jì 。 zhǎng zhī nín 、chóu mèn cháo xī 。 píng shuí qù 、huā qú mì 。 xì shuō cǐ zhōng duān de 。 dào xiàng wǒ 、zhuǎn jiào yàn yàn ,yì mèng láo hún kǔ xiàng yì 。 xū zhī zuì yǒu ,fēng qián yuè xià ,xīn shì shǐ zhōng nán dé 。 dàn yuàn wǒ 、chóng chóng xīn xià ,bǎ rén kàn dài ,zhǎng yǐ chū xiàng shí 。 kuàng jiàn féng chūn sè 。biàn shì yǒu 、jǔ chǎng xiāo xī 。 dài zhè huí 、hǎo hǎo lián yī ,gèng bú qīng lí chāi 。

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【昼夜乐】 洞房记得初相遇。 便只合、长相聚。 何期小会幽欢, 变作离情别绪。 况值阑珊春色暮。 对满目、乱花狂絮。 直恐好风光, 尽随伊归去。 一场寂寞凭谁诉。 算前言,总轻负。 早知恁地难拚, 悔不当时留住。 其奈风流端正外, 更别有、系人心处。 一日不思量, 也攒眉千度。

    【zhòu yè lè 】 dòng fáng jì dé chū xiàng yù 。 biàn zhī hé 、zhǎng xiàng jù 。 hé qī xiǎo huì yōu huān , biàn zuò lí qíng bié xù 。 kuàng zhí lán shān chūn sè mù 。 duì mǎn mù 、luàn huā kuáng xù 。 zhí kǒng hǎo fēng guāng , jìn suí yī guī qù 。 yī chǎng jì mò píng shuí sù 。 suàn qián yán ,zǒng qīng fù 。 zǎo zhī nín dì nán pīn , huǐ bú dāng shí liú zhù 。 qí nài fēng liú duān zhèng wài , gèng bié yǒu 、xì rén xīn chù 。 yī rì bú sī liàng , yě zǎn méi qiān dù 。

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【竹马子】 登孤垒荒凉,危亭旷望,静临烟渚。 对雌霓挂雨,雄风拂槛,微收烦暑。 渐觉一叶惊秋,残蝉噪晚,素商时序。 览景想前欢,指神京、非雾非烟深处。 向此成追感,新愁易积,故人难聚。 凭高尽日凝伫,赢得消魂无语。 极目霁霭霏,暝鸦零乱,萧索江城暮。 南楼画角,又送残阳去。

    【zhú mǎ zǐ 】 dēng gū lěi huāng liáng ,wēi tíng kuàng wàng ,jìng lín yān zhǔ 。 duì cí ní guà yǔ ,xióng fēng fú kǎn ,wēi shōu fán shǔ 。 jiàn jiào yī yè jīng qiū ,cán chán zào wǎn ,sù shāng shí xù 。 lǎn jǐng xiǎng qián huān ,zhǐ shén jīng 、fēi wù fēi yān shēn chù 。 xiàng cǐ chéng zhuī gǎn ,xīn chóu yì jī ,gù rén nán jù 。 píng gāo jìn rì níng zhù ,yíng dé xiāo hún wú yǔ 。 jí mù jì ǎi fēi ,míng yā líng luàn ,xiāo suǒ jiāng chéng mù 。 nán lóu huà jiǎo ,yòu sòng cán yáng qù 。

  • 作者:柳永 朝代:宋代

    【驻马听】 凤枕鸾帷。二三载,如鱼似水相知。 良天好景,深怜多爱,无非尽意依随。 奈何伊。恣性灵、忒煞些儿。 无事孜煎,万回千度,怎忍分离。 而今渐行渐远,渐觉虽悔难追。 漫寄消寄息,终久奚为。 也拟重论缱绻,争奈翻覆思维。 纵再会,只恐恩情,难似当时。

    【zhù mǎ tīng 】 fèng zhěn luán wéi 。èr sān zǎi ,rú yú sì shuǐ xiàng zhī 。 liáng tiān hǎo jǐng ,shēn lián duō ài ,wú fēi jìn yì yī suí 。 nài hé yī 。zì xìng líng 、tuī shà xiē ér 。 wú shì zī jiān ,wàn huí qiān dù ,zěn rěn fèn lí 。 ér jīn jiàn háng jiàn yuǎn ,jiàn jiào suī huǐ nán zhuī 。 màn jì xiāo jì xī ,zhōng jiǔ xī wéi 。 yě nǐ zhòng lùn qiǎn quǎn ,zhēng nài fān fù sī wéi 。 zòng zài huì ,zhī kǒng ēn qíng ,nán sì dāng shí 。

  • 作者:柳永 朝代:清代

    伫倚危楼风细细。望极春愁,黯黯生天际。草色烟光残照里。无言谁会凭阑意。(阑 通 栏)
    拟把疏狂图一醉。对酒当歌,强乐还无味。衣带渐宽终不悔。为伊消得人憔悴。

    zhù yǐ wēi lóu fēng xì xì 。wàng jí chūn chóu ,àn àn shēng tiān jì 。cǎo sè yān guāng cán zhào lǐ 。wú yán shuí huì píng lán yì 。(lán tōng lán )
    nǐ bǎ shū kuáng tú yī zuì 。duì jiǔ dāng gē ,qiáng lè hái wú wèi 。yī dài jiàn kuān zhōng bú huǐ 。wéi yī xiāo dé rén qiáo cuì 。

    宋词三百首,婉约,抒情,爱情,思念,
  • 作者:柳永 朝代:清代

    自春来、惨绿愁红,芳心是事可可。日上花梢,莺穿柳带,犹压香衾卧。暖酥消,腻云亸。终日厌厌倦梳裹。无那。恨薄清一去,音书无个。
    早知恁么。悔当初、不把雕鞍锁。向鸡窗、只与蛮笺象管,拘束教吟课。镇相随,莫抛躲。针线闲拈伴伊坐。和我。免使年少,光阴虚过。

    zì chūn lái 、cǎn lǜ chóu hóng ,fāng xīn shì shì kě kě 。rì shàng huā shāo ,yīng chuān liǔ dài ,yóu yā xiāng qīn wò 。nuǎn sū xiāo ,nì yún duǒ 。zhōng rì yàn yàn juàn shū guǒ 。wú nà 。hèn báo qīng yī qù ,yīn shū wú gè 。
    zǎo zhī nín me 。huǐ dāng chū 、bú bǎ diāo ān suǒ 。xiàng jī chuāng 、zhī yǔ mán jiān xiàng guǎn ,jū shù jiāo yín kè 。zhèn xiàng suí ,mò pāo duǒ 。zhēn xiàn xián niān bàn yī zuò 。hé wǒ 。miǎn shǐ nián shǎo ,guāng yīn xū guò 。

    宋词三百首,宋词精选,婉约,女子,闺怨,思念,