1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

李煜的诗词全集

共收录了115首诗词作品

李煜简介

李煜(937-978),初名从嘉,字重光,号钟隐,南唐中主第六子。徐州人。宋建隆二年(961年)在金陵即位,在位十五年,世称李后主。他嗣位的时候,南唐已奉宋正朔,苟安于江南一隅。宋开宝七年(974年),宋太祖屡次遣人诏其北上,均辞不去。同年十月,宋兵南下攻金陵。明年十一月城破,后主肉袒出降,被俘到汴京,封违命侯。太宗即位,进封陇西郡公。太平兴国三年(978)七夕是他四十二岁生日,宋太宗恨他有「故国不堪回首月明中」之词,命人在宴会上下牵机药将他毒死。追封吴王,葬洛阳邙山。后主前期词作风格绮丽柔靡,还不脱「花间」习气。国亡后在「日夕只以眼泪洗面」的软禁生涯中,以一首首泣尽以血的绝唱,使亡国之君成为千古词坛的「南面王」(清沈雄《古今词话》语),正是「国家不幸诗家幸,话到沧桑语始工」。这些后期词作,凄凉悲壮,意境深远,已为苏辛所谓的「豪放」派打下了伏笔,为词史上承前启后的大宗师,如王国维《人间词话》所言:「词至李后主而眼界始大,感慨遂深。」至于其语句的清丽,音韵的和谐,更是空前绝后的了。后主本有集,已失传。现存词四十四首。
展开查看所有  

李煜诗集大全

  • 作者:李煜 朝代:唐代

    人生愁恨何能免, 销魂独我情何限。 故国梦重归, 觉来双泪垂。 高楼谁与上, 长记秋晴望。 往事已成空, 还如一梦中。

    rén shēng chóu hèn hé néng miǎn , xiāo hún dú wǒ qíng hé xiàn 。 gù guó mèng zhòng guī , jiào lái shuāng lèi chuí 。 gāo lóu shuí yǔ shàng , zhǎng jì qiū qíng wàng 。 wǎng shì yǐ chéng kōng , hái rú yī mèng zhōng 。

  • 作者:李煜 朝代:唐代

    寻春须是先春早, 看花莫待花枝老。 缥色玉柔擎, 醅浮盏面清。 何妨频笑粲, 禁苑春归晚。 同醉与闲评, 诗随羯鼓成。

    xún chūn xū shì xiān chūn zǎo , kàn huā mò dài huā zhī lǎo 。 piāo sè yù róu qíng , pēi fú zhǎn miàn qīng 。 hé fáng pín xiào càn , jìn yuàn chūn guī wǎn 。 tóng zuì yǔ xián píng , shī suí jié gǔ chéng 。

  • 作者:李煜 朝代:唐代

    异国非所志,烦劳殊清闲。惊涛千万里,无乃见钟山。

    yì guó fēi suǒ zhì ,fán láo shū qīng xián 。jīng tāo qiān wàn lǐ ,wú nǎi jiàn zhōng shān 。

    辞赋,
  • 作者:李煜 朝代:唐代

    浪花有意千里雪,桃花无言一队春。一壶酒,一竿身,
    快活如侬有几人¤
    一棹春风一叶舟,一纶茧缕一轻钩。花满渚,酒满瓯,
    万顷波中得自由。

    làng huā yǒu yì qiān lǐ xuě ,táo huā wú yán yī duì chūn 。yī hú jiǔ ,yī gān shēn ,
    kuài huó rú nóng yǒu jǐ rén ¤
    yī zhào chūn fēng yī yè zhōu ,yī lún jiǎn lǚ yī qīng gōu 。huā mǎn zhǔ ,jiǔ mǎn ōu ,
    wàn qǐng bō zhōng dé zì yóu 。

    辞赋,
  • 作者:李煜 朝代:唐代

    深院静,小庭空,断续寒砧断续风。无奈夜长人不寐,
    数声和月到帘栊。
    云鬓乱,晚妆残,带恨眉儿远岫攒。斜托香腮春笋懒,
    为谁和泪倚阑干。

    shēn yuàn jìng ,xiǎo tíng kōng ,duàn xù hán zhēn duàn xù fēng 。wú nài yè zhǎng rén bú mèi ,
    shù shēng hé yuè dào lián lóng 。
    yún bìn luàn ,wǎn zhuāng cán ,dài hèn méi ér yuǎn xiù zǎn 。xié tuō xiāng sāi chūn sǔn lǎn ,
    wéi shuí hé lèi yǐ lán gàn 。

    辞赋,
  • 作者:李煜 朝代:五代

    林花谢了春红,太匆匆。无奈朝来寒雨晚来风。
    胭脂泪,相留醉,几时重。自是人生长恨水长东。(相留一作:留人)

    lín huā xiè le chūn hóng ,tài cōng cōng 。wú nài cháo lái hán yǔ wǎn lái fēng 。
    yān zhī lèi ,xiàng liú zuì ,jǐ shí zhòng 。zì shì rén shēng zhǎng hèn shuǐ zhǎng dōng 。(xiàng liú yī zuò :liú rén )

    辞赋,
  • 作者:李煜 朝代:唐代

    一重山,两重山。山远天高烟水寒,相思枫叶丹¤
    菊花开,菊花残。塞雁高飞人未还,一帘风月闲。
    云一涡,玉一梭。澹澹衫儿薄薄罗,轻颦双黛螺¤
    秋风多,雨相和。帘外芭蕉三两窠,夜长人奈何。

    yī zhòng shān ,liǎng zhòng shān 。shān yuǎn tiān gāo yān shuǐ hán ,xiàng sī fēng yè dān ¤
    jú huā kāi ,jú huā cán 。sāi yàn gāo fēi rén wèi hái ,yī lián fēng yuè xián 。
    yún yī wō ,yù yī suō 。dàn dàn shān ér báo báo luó ,qīng pín shuāng dài luó ¤
    qiū fēng duō ,yǔ xiàng hé 。lián wài bā jiāo sān liǎng kē ,yè zhǎng rén nài hé 。

    辞赋,
  • 作者:李煜 朝代:五代

    帘外雨潺潺,春意阑珊。罗衾不耐五更寒。
    梦里不知身是客,一晌贪欢¤
    独自暮凭阑,无限江山。别时容易见时难。
    流水落花春去也,天上人间。
    往事只堪哀,对景难排。秋风庭院藓侵阶。
    一桁珠帘闲不卷,终日谁来¤
    金剑已沈埋,壮气蒿莱。晚凉天净月华开。
    想得玉楼瑶殿影,空照秦淮。

    lián wài yǔ chán chán ,chūn yì lán shān 。luó qīn bú nài wǔ gèng hán 。
    mèng lǐ bú zhī shēn shì kè ,yī shǎng tān huān ¤
    dú zì mù píng lán ,wú xiàn jiāng shān 。bié shí róng yì jiàn shí nán 。
    liú shuǐ luò huā chūn qù yě ,tiān shàng rén jiān 。
    wǎng shì zhī kān āi ,duì jǐng nán pái 。qiū fēng tíng yuàn xiǎn qīn jiē 。
    yī héng zhū lián xián bú juàn ,zhōng rì shuí lái ¤
    jīn jiàn yǐ shěn mái ,zhuàng qì hāo lái 。wǎn liáng tiān jìng yuè huá kāi 。
    xiǎng dé yù lóu yáo diàn yǐng ,kōng zhào qín huái 。

    辞赋,
  • 作者:李煜 朝代:五代

    转烛飘蓬一梦归,欲寻陈迹怅人非。天教心愿与身违。
    待月池台空逝水,荫花楼阁漫斜晖,登临不惜更沾衣。

    zhuǎn zhú piāo péng yī mèng guī ,yù xún chén jì chàng rén fēi 。tiān jiāo xīn yuàn yǔ shēn wéi 。
    dài yuè chí tái kōng shì shuǐ ,yīn huā lóu gé màn xié huī ,dēng lín bú xī gèng zhān yī 。

    辞赋,
  • 作者:李煜 朝代:五代

    晓妆初了明肌雪,春殿嫔娥鱼贯列。
    笙箫吹断水云间,重按霓裳歌遍彻。
    临春谁更飘香屑?醉拍阑干情味切。
    归时休放烛光红,待踏马蹄清夜月。

    xiǎo zhuāng chū le míng jī xuě ,chūn diàn pín é yú guàn liè 。
    shēng xiāo chuī duàn shuǐ yún jiān ,zhòng àn ní shang gē biàn chè 。
    lín chūn shuí gèng piāo xiāng xiè ?zuì pāi lán gàn qíng wèi qiē 。
    guī shí xiū fàng zhú guāng hóng ,dài tà mǎ tí qīng yè yuè 。

    辞赋,
  • 作者:李煜 朝代:唐代

    辘轳金井梧桐晚,几树惊秋。昼雨如愁,百尺虾须上玉钩¤
    琼窗春断双蛾皱,回首边头。欲寄鳞游,九曲寒波不溯流。
    亭前春逐红英尽,舞态徘徊。细雨霏微,不放双眉时暂开¤
    绿窗冷静芳音断,香印成灰。可奈情怀,欲睡朦胧入梦来。

    lù lú jīn jǐng wú tóng wǎn ,jǐ shù jīng qiū 。zhòu yǔ rú chóu ,bǎi chǐ xiā xū shàng yù gōu ¤
    qióng chuāng chūn duàn shuāng é zhòu ,huí shǒu biān tóu 。yù jì lín yóu ,jiǔ qǔ hán bō bú sù liú 。
    tíng qián chūn zhú hóng yīng jìn ,wǔ tài pái huái 。xì yǔ fēi wēi ,bú fàng shuāng méi shí zàn kāi ¤
    lǜ chuāng lěng jìng fāng yīn duàn ,xiāng yìn chéng huī 。kě nài qíng huái ,yù shuì méng lóng rù mèng lái 。

    辞赋,
  • 作者:李煜 朝代:五代

    风回小院庭芜绿,柳眼春相续。凭阑半日独无言,依旧竹声新月似当年。
    笙歌未散尊罍在,池面冰初解。烛明香暗画堂深,满鬓青霜残雪思难任。

    fēng huí xiǎo yuàn tíng wú lǜ ,liǔ yǎn chūn xiàng xù 。píng lán bàn rì dú wú yán ,yī jiù zhú shēng xīn yuè sì dāng nián 。
    shēng gē wèi sàn zūn léi zài ,chí miàn bīng chū jiě 。zhú míng xiāng àn huà táng shēn ,mǎn bìn qīng shuāng cán xuě sī nán rèn 。

    辞赋,
  • 作者:李煜 朝代:唐代

    花明月暗笼轻雾,今宵好向郎边去。刬袜步香阶,
    手提金缕鞋¤
    画堂南畔见,一晌偎人颤。奴为出来难,教君恣意怜。
    蓬莱院闭天台女,画堂昼寝无人语。抛枕翠云光,
    绣衣闻异香¤
    潜来珠锁动,惊觉鸳鸯梦。慢脸笑盈盈,相看无限情。
    铜簧韵脆锵寒竹,新声慢奏移纤玉。眼色暗相钩,
    秋波横欲流¤
    雨云深绣户,来便谐衷素。宴罢又成空,梦迷春睡中。
    人生愁恨何能免,消魂独我情何限。故国梦重归,
    觉来双泪垂¤
    高楼谁与上,长记秋晴望。往事已成空,还如一梦中。

    huā míng yuè àn lóng qīng wù ,jīn xiāo hǎo xiàng láng biān qù 。chǎn wà bù xiāng jiē ,
    shǒu tí jīn lǚ xié ¤
    huà táng nán pàn jiàn ,yī shǎng wēi rén chàn 。nú wéi chū lái nán ,jiāo jun1 zì yì lián 。
    péng lái yuàn bì tiān tái nǚ ,huà táng zhòu qǐn wú rén yǔ 。pāo zhěn cuì yún guāng ,
    xiù yī wén yì xiāng ¤
    qián lái zhū suǒ dòng ,jīng jiào yuān yāng mèng 。màn liǎn xiào yíng yíng ,xiàng kàn wú xiàn qíng 。
    tóng huáng yùn cuì qiāng hán zhú ,xīn shēng màn zòu yí xiān yù 。yǎn sè àn xiàng gōu ,
    qiū bō héng yù liú ¤
    yǔ yún shēn xiù hù ,lái biàn xié zhōng sù 。yàn bà yòu chéng kōng ,mèng mí chūn shuì zhōng 。
    rén shēng chóu hèn hé néng miǎn ,xiāo hún dú wǒ qíng hé xiàn 。gù guó mèng zhòng guī ,
    jiào lái shuāng lèi chuí ¤
    gāo lóu shuí yǔ shàng ,zhǎng jì qiū qíng wàng 。wǎng shì yǐ chéng kōng ,hái rú yī mèng zhōng 。

    辞赋,
  • 作者:李煜 朝代:五代

    晓妆初过,沉檀轻注些儿个。向人微露丁香颗,一曲清歌,暂引樱桃破。
    罗袖裛残殷色可,杯深旋被香醪涴。绣床斜凭娇无那,烂嚼红茸,笑向檀郎唾。

    xiǎo zhuāng chū guò ,chén tán qīng zhù xiē ér gè 。xiàng rén wēi lù dīng xiāng kē ,yī qǔ qīng gē ,zàn yǐn yīng táo pò 。
    luó xiù yì cán yīn sè kě ,bēi shēn xuán bèi xiāng láo wó 。xiù chuáng xié píng jiāo wú nà ,làn jiáo hóng róng ,xiào xiàng tán láng tuò 。

    辞赋,
  • 作者:李煜 朝代:五代

    别来春半,触目柔肠断。砌下落梅如雪乱,拂了一身还满。(柔肠断 一作:愁肠断)
    雁来音信无凭,路遥归梦难成。离恨恰如春草,更行更远还生。

    bié lái chūn bàn ,chù mù róu cháng duàn 。qì xià luò méi rú xuě luàn ,fú le yī shēn hái mǎn 。(róu cháng duàn yī zuò :chóu cháng duàn )
    yàn lái yīn xìn wú píng ,lù yáo guī mèng nán chéng 。lí hèn qià rú chūn cǎo ,gèng háng gèng yuǎn hái shēng 。

    辞赋,