曹雪芹的诗词全集
共收录了70首诗词作品曹雪芹简介
曹雪芹诗集大全
【金陵十二钗又副册--晴雯】
霁月难逢,彩云易散。
心比天高, 身为下贱。 风流灵巧招人怨。
寿夭多因诽谤生,多情公子空牵念。
【jīn líng shí èr chāi yòu fù cè --qíng wén 】
jì yuè nán féng ,cǎi yún yì sàn 。
xīn bǐ tiān gāo , shēn wéi xià jiàn 。 fēng liú líng qiǎo zhāo rén yuàn 。
shòu yāo duō yīn fěi bàng shēng ,duō qíng gōng zǐ kōng qiān niàn 。
【金陵十二钗又副册--袭人】 枉自温柔和顺,[1] 空云似桂如兰。[2] 堪羡优伶有褔,[3] 谁知公子无缘。[4]
【jīn líng shí èr chāi yòu fù cè --xí rén 】 wǎng zì wēn róu hé shùn ,[1] kōng yún sì guì rú lán 。[2] kān xiàn yōu líng yǒu fù ,[3] shuí zhī gōng zǐ wú yuán 。[4]
【金陵十二钗正册--贾探春】 才自精明志自高, 生于末世运偏消。[1] 清明涕泣江边望, 千里东风一梦遥![2]
【jīn líng shí èr chāi zhèng cè --jiǎ tàn chūn 】 cái zì jīng míng zhì zì gāo , shēng yú mò shì yùn piān xiāo 。[1] qīng míng tì qì jiāng biān wàng , qiān lǐ dōng fēng yī mèng yáo ![2]
【红楼梦十二曲--枉凝眉】 一个是阆苑仙葩,[1] 一个是美玉无瑕。[2] 若说没奇缘,[3] 今生偏又遇着他;[4] 若说有奇缘,如何心事终虚化?[5] 一个枉自嗟呀,[6] 一个空劳牵挂。 一个是水中月,一个是镜中花。[7] 想眼中能有多少泪珠儿, 怎禁得秋流到冬,春流到夏!
【hóng lóu mèng shí èr qǔ --wǎng níng méi 】 yī gè shì láng yuàn xiān pā ,[1] yī gè shì měi yù wú xiá 。[2] ruò shuō méi qí yuán ,[3] jīn shēng piān yòu yù zhe tā ;[4] ruò shuō yǒu qí yuán ,rú hé xīn shì zhōng xū huà ?[5] yī gè wǎng zì jiē ya ,[6] yī gè kōng láo qiān guà 。 yī gè shì shuǐ zhōng yuè ,yī gè shì jìng zhōng huā 。[7] xiǎng yǎn zhōng néng yǒu duō shǎo lèi zhū ér , zěn jìn dé qiū liú dào dōng ,chūn liú dào xià !
【红楼梦十二曲--乐中悲】 襁褓中,父母叹双亡。 纵居那绮罗丛,[1] 谁知娇养? 幸生来,英豪阔大宽宏量, 从未将儿女私情,[2] 略萦心上。 好一似,霁月光风耀玉堂。[3] 厮配得才貌仙郎,[4] 博得个地久天长。[5] 准折得幼年时坎坷形状。[6] 终久是云散高唐,[7] 水涸湘江: 这是尘寰中消长数应当,[8] 何必枉悲伤?
【hóng lóu mèng shí èr qǔ --lè zhōng bēi 】 qiǎng bǎo zhōng ,fù mǔ tàn shuāng wáng 。 zòng jū nà qǐ luó cóng ,[1] shuí zhī jiāo yǎng ? xìng shēng lái ,yīng háo kuò dà kuān hóng liàng , cóng wèi jiāng ér nǚ sī qíng ,[2] luè yíng xīn shàng 。 hǎo yī sì ,jì yuè guāng fēng yào yù táng 。[3] sī pèi dé cái mào xiān láng ,[4] bó dé gè dì jiǔ tiān zhǎng 。[5] zhǔn shé dé yòu nián shí kǎn kě xíng zhuàng 。[6] zhōng jiǔ shì yún sàn gāo táng ,[7] shuǐ hé xiāng jiāng : zhè shì chén huán zhōng xiāo zhǎng shù yīng dāng ,[8] hé bì wǎng bēi shāng ?
【临江仙】 白玉堂前春解舞,[1] 东风卷得均匀。[2] 蜂团蝶阵乱纷纷:[3] 几曾随逝水? 岂必委芳尘?[4] 万缕千丝终不改,[5] 任他随聚随分。[6] 韶华休笑本无根:[7] 好风凭借力,[8] 送我上青云。
【lín jiāng xiān 】 bái yù táng qián chūn jiě wǔ ,[1] dōng fēng juàn dé jun1 yún 。[2] fēng tuán dié zhèn luàn fēn fēn :[3] jǐ céng suí shì shuǐ ? qǐ bì wěi fāng chén ?[4] wàn lǚ qiān sī zhōng bú gǎi ,[5] rèn tā suí jù suí fèn 。[6] sháo huá xiū xiào běn wú gēn :[7] hǎo fēng píng jiè lì ,[8] sòng wǒ shàng qīng yún 。
【西江月】 嘲贾宝玉二首 其一 无故寻愁觅恨, 有时似傻如狂; 纵然生得好皮囊,[1] 腹内原来草莽。[2] 潦倒不通世务,[3] 愚顽怕读文章;[4] 行为偏僻性乖张,[5] 那管世人诽谤![6] 其二 富贵不知乐业,[7] 贫穷难耐凄凉;[8] 可怜辜负好时光, 于国于家无望。 天下无能第一, 古今不肖无双;[9] 寄言纨绔与膏粱:[10] 莫效此儿形状![11]
【xī jiāng yuè 】 cháo jiǎ bǎo yù èr shǒu qí yī wú gù xún chóu mì hèn , yǒu shí sì shǎ rú kuáng ; zòng rán shēng dé hǎo pí náng ,[1] fù nèi yuán lái cǎo mǎng 。[2] liáo dǎo bú tōng shì wù ,[3] yú wán pà dú wén zhāng ;[4] háng wéi piān pì xìng guāi zhāng ,[5] nà guǎn shì rén fěi bàng ![6] qí èr fù guì bú zhī lè yè ,[7] pín qióng nán nài qī liáng ;[8] kě lián gū fù hǎo shí guāng , yú guó yú jiā wú wàng 。 tiān xià wú néng dì yī , gǔ jīn bú xiāo wú shuāng ;[9] jì yán wán kù yǔ gāo liáng :[10] mò xiào cǐ ér xíng zhuàng ![11]
【秋窗风雨夕】 代别离 秋花惨淡秋草黄,耿耿秋灯秋夜长;[1] 已觉秋窗秋不尽,那堪风雨助凄凉![2] 助秋风雨来何速?惊破秋窗秋梦绿;[3] 抱得秋情不忍眠,自向秋屏挑泪烛。[4] 泪烛摇摇爇短檠,牵愁照恨动离情;[5] 谁家秋院无风入?何处秋窗无雨声? 罗衾不奈秋风力,残漏声催秋雨急;[6] 连宵脉脉复飕飕,灯前似伴离人泣。[7] 寒烟小院转萧条,疏竹虚窗时滴沥; 不知风雨几时休,已教泪洒窗纱湿。
【qiū chuāng fēng yǔ xī 】 dài bié lí qiū huā cǎn dàn qiū cǎo huáng ,gěng gěng qiū dēng qiū yè zhǎng ;[1] yǐ jiào qiū chuāng qiū bú jìn ,nà kān fēng yǔ zhù qī liáng ![2] zhù qiū fēng yǔ lái hé sù ?jīng pò qiū chuāng qiū mèng lǜ ;[3] bào dé qiū qíng bú rěn mián ,zì xiàng qiū píng tiāo lèi zhú 。[4] lèi zhú yáo yáo ruò duǎn qíng ,qiān chóu zhào hèn dòng lí qíng ;[5] shuí jiā qiū yuàn wú fēng rù ?hé chù qiū chuāng wú yǔ shēng ? luó qīn bú nài qiū fēng lì ,cán lòu shēng cuī qiū yǔ jí ;[6] lián xiāo mò mò fù sōu sōu ,dēng qián sì bàn lí rén qì 。[7] hán yān xiǎo yuàn zhuǎn xiāo tiáo ,shū zhú xū chuāng shí dī lì ; bú zhī fēng yǔ jǐ shí xiū ,yǐ jiāo lèi sǎ chuāng shā shī 。
【梦秦氏赠言】 三春去后诸芳尽,[1] 各自须寻各自门。[2]
【mèng qín shì zèng yán 】 sān chūn qù hòu zhū fāng jìn ,[1] gè zì xū xún gè zì mén 。[2]
【望江南】 祝祭晴雯二首 随身伴,[1] 独自意绸缪。[2] 谁料风波平地起, 顿教躯命即时休; 孰与话轻柔?[3] 东逝水, 无复向西流。[4] 想象更无怀梦草,[5] 添衣还见翠云裘;[6] 脉脉使人愁!
【wàng jiāng nán 】 zhù jì qíng wén èr shǒu suí shēn bàn ,[1] dú zì yì chóu miù 。[2] shuí liào fēng bō píng dì qǐ , dùn jiāo qū mìng jí shí xiū ; shú yǔ huà qīng róu ?[3] dōng shì shuǐ , wú fù xiàng xī liú 。[4] xiǎng xiàng gèng wú huái mèng cǎo ,[5] tiān yī hái jiàn cuì yún qiú ;[6] mò mò shǐ rén chóu !
【智通寺对联】 身后有余忘缩手,[1] 眼前无路想回头。[2]
【zhì tōng sì duì lián 】 shēn hòu yǒu yú wàng suō shǒu ,[1] yǎn qián wú lù xiǎng huí tóu 。[2]
酒未开樽句未裁,寻春问腊到蓬莱。
不求大士瓶中露,为乞孀娥槛外梅。
入世冷挑红雪去,离尘香割紫云来。
槎枒谁惜诗肩瘦,衣上犹沾佛院苔。jiǔ wèi kāi zūn jù wèi cái ,xún chūn wèn là dào péng lái 。
bú qiú dà shì píng zhōng lù ,wéi qǐ shuāng é kǎn wài méi 。
rù shì lěng tiāo hóng xuě qù ,lí chén xiāng gē zǐ yún lái 。
chá yá shuí xī shī jiān shòu ,yī shàng yóu zhān fó yuàn tái 。白梅懒赋赋红梅,逞艳先迎醉眼开。
冻脸有痕皆是血,酸心无恨亦成灰。
误吞丹药移真骨,偷下瑶池脱旧胎。
江北江南春灿烂,寄言蜂蝶漫疑猜。
(出自《红楼梦》第五十回。)bái méi lǎn fù fù hóng méi ,chěng yàn xiān yíng zuì yǎn kāi 。
dòng liǎn yǒu hén jiē shì xuè ,suān xīn wú hèn yì chéng huī 。
wù tūn dān yào yí zhēn gǔ ,tōu xià yáo chí tuō jiù tāi 。
jiāng běi jiāng nán chūn càn làn ,jì yán fēng dié màn yí cāi 。
(chū zì 《hóng lóu mèng 》dì wǔ shí huí 。)精华欲掩料应难,影自娟娟魄自寒。一片砧敲千里白,半轮鸡唱五更残。
绿蓑江上秋闻笛,红袖楼头夜倚栏。博得嫦娥应借问,缘何不使永团圆。jīng huá yù yǎn liào yīng nán ,yǐng zì juān juān pò zì hán 。yī piàn zhēn qiāo qiān lǐ bái ,bàn lún jī chàng wǔ gèng cán 。
lǜ suō jiāng shàng qiū wén dí ,hóng xiù lóu tóu yè yǐ lán 。bó dé cháng é yīng jiè wèn ,yuán hé bú shǐ yǒng tuán yuán 。珍重芳姿昼掩门,自携手瓮灌苔盆。
胭脂洗出秋阶影,冰雪招来露砌魂。
淡极始知花更艳,愁多焉得玉无痕。
欲偿白帝宜清洁,不语婷婷日又昏。zhēn zhòng fāng zī zhòu yǎn mén ,zì xié shǒu wèng guàn tái pén 。
yān zhī xǐ chū qiū jiē yǐng ,bīng xuě zhāo lái lù qì hún 。
dàn jí shǐ zhī huā gèng yàn ,chóu duō yān dé yù wú hén 。
yù cháng bái dì yí qīng jié ,bú yǔ tíng tíng rì yòu hūn 。