1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

李华的诗词全集

共收录了17首诗词作品

李华简介

李华(715-766)字遐叔,赞皇(今河北元氏)人。开元进士。官至吏部员外郎。因在安禄山陷长安时受伪职,被贬为杭州司户参军。其诗辞采流丽。有《李遐叔文集》。
展开查看所有  

李华诗集大全

  • 作者:李华 朝代:唐代

    【春行即兴】 宜阳城下草萋萋, 涧水东流复向西。 芳树无人花自落, 春山一路鸟空啼。

    【chūn háng jí xìng 】 yí yáng chéng xià cǎo qī qī , jiàn shuǐ dōng liú fù xiàng xī 。 fāng shù wú rén huā zì luò , chūn shān yī lù niǎo kōng tí 。

  • 作者:李华 朝代:南北朝

      浩浩乎,平沙无垠,夐不见人。河水萦带,群山纠纷。黯兮惨悴,风悲日曛。蓬断草枯,凛若霜晨。鸟飞不下,兽铤亡群。亭长告余曰:“此古战场也,常覆三军。往往鬼哭,天阴则闻。”伤心哉!秦欤汉欤?将近代欤?
      吾闻夫齐魏徭戍,荆韩召募。万里奔走,连年暴露。沙草晨牧,河冰夜渡。地阔天长,不知归路。寄身锋刃,腷臆谁愬?秦汉而还,多事四夷,中州耗斁,无世无之。古称戎夏,不抗王师。文教失宣,武臣用奇。奇兵有异于仁义,王道迂阔而莫为。呜呼噫嘻!
      吾想夫北风振漠,胡兵伺便。主将骄敌,期门受战。野竖旌旗,川回组练。法重心骇,威尊命贱。利镞穿骨,惊沙入面,主客相搏,山川震眩。声析江河,势崩雷电。至若穷阴凝闭,凛冽海隅,积雪没胫,坚冰在须。鸷鸟休巢,征马踟蹰。缯纩无温,堕指裂肤。当此苦寒,天假强胡,凭陵杀气,以相剪屠。径截辎重,横攻士卒。都尉新降,将军复没。尸踣巨港之岸,血满长城之窟。无贵无贱,同为枯骨。可胜言哉!鼓衰兮力竭,矢尽兮弦绝,白刃交兮宝刀折,两军蹙兮生死决。降矣哉,终身夷狄;战矣哉,暴骨沙砾。鸟无声兮山寂寂,夜正长兮风淅淅。魂魄结兮天沉沉,鬼神聚兮云幂幂。日光寒兮草短,月色苦兮霜白。伤心惨目,有如是耶!
      吾闻之:牧用赵卒,大破林胡,开地千里,遁逃匈奴。汉倾天下,财殚力痡。任人而已,岂在多乎!周逐猃狁,北至太原。既城朔方,全师而还。饮至策勋,和乐且闲。穆穆棣棣,君臣之间。秦起长城,竟海为关。荼毒生民,万里朱殷。汉击匈奴,虽得阴山,枕骸徧野,功不补患。
      苍苍蒸民,谁无父母?提携捧负,畏其不寿。谁无兄弟?如足如手。谁无夫妇?如宾如友。生也何恩,杀之何咎?其存其没,家莫闻知。人或有言,将信将疑。悁悁心目,寤寐见之。布奠倾觞,哭望天涯。天地为愁,草木凄悲。吊祭不至,精魂无依。必有凶年,人其流离。呜呼噫嘻!时耶命耶?从古如斯!为之奈何?守在四夷。

      hào hào hū ,píng shā wú yín ,xuàn bú jiàn rén 。hé shuǐ yíng dài ,qún shān jiū fēn 。àn xī cǎn cuì ,fēng bēi rì xūn 。péng duàn cǎo kū ,lǐn ruò shuāng chén 。niǎo fēi bú xià ,shòu dìng wáng qún 。tíng zhǎng gào yú yuē :“cǐ gǔ zhàn chǎng yě ,cháng fù sān jun1 。wǎng wǎng guǐ kū ,tiān yīn zé wén 。”shāng xīn zāi !qín yú hàn yú ?jiāng jìn dài yú ?
      wú wén fū qí wèi yáo shù ,jīng hán zhào mù 。wàn lǐ bēn zǒu ,lián nián bào lù 。shā cǎo chén mù ,hé bīng yè dù 。dì kuò tiān zhǎng ,bú zhī guī lù 。jì shēn fēng rèn ,bì yì shuí sè ?qín hàn ér hái ,duō shì sì yí ,zhōng zhōu hào yì ,wú shì wú zhī 。gǔ chēng róng xià ,bú kàng wáng shī 。wén jiāo shī xuān ,wǔ chén yòng qí 。qí bīng yǒu yì yú rén yì ,wáng dào yū kuò ér mò wéi 。wū hū yī xī !
      wú xiǎng fū běi fēng zhèn mò ,hú bīng sì biàn 。zhǔ jiāng jiāo dí ,qī mén shòu zhàn 。yě shù jīng qí ,chuān huí zǔ liàn 。fǎ zhòng xīn hài ,wēi zūn mìng jiàn 。lì zú chuān gǔ ,jīng shā rù miàn ,zhǔ kè xiàng bó ,shān chuān zhèn xuàn 。shēng xī jiāng hé ,shì bēng léi diàn 。zhì ruò qióng yīn níng bì ,lǐn liè hǎi yú ,jī xuě méi jìng ,jiān bīng zài xū 。zhì niǎo xiū cháo ,zhēng mǎ chí chú 。zēng kuàng wú wēn ,duò zhǐ liè fū 。dāng cǐ kǔ hán ,tiān jiǎ qiáng hú ,píng líng shā qì ,yǐ xiàng jiǎn tú 。jìng jié zī zhòng ,héng gōng shì zú 。dōu wèi xīn jiàng ,jiāng jun1 fù méi 。shī bó jù gǎng zhī àn ,xuè mǎn zhǎng chéng zhī kū 。wú guì wú jiàn ,tóng wéi kū gǔ 。kě shèng yán zāi !gǔ shuāi xī lì jié ,shǐ jìn xī xián jué ,bái rèn jiāo xī bǎo dāo shé ,liǎng jun1 cù xī shēng sǐ jué 。jiàng yǐ zāi ,zhōng shēn yí dí ;zhàn yǐ zāi ,bào gǔ shā lì 。niǎo wú shēng xī shān jì jì ,yè zhèng zhǎng xī fēng xī xī 。hún pò jié xī tiān chén chén ,guǐ shén jù xī yún mì mì 。rì guāng hán xī cǎo duǎn ,yuè sè kǔ xī shuāng bái 。shāng xīn cǎn mù ,yǒu rú shì yē !
      wú wén zhī :mù yòng zhào zú ,dà pò lín hú ,kāi dì qiān lǐ ,dùn táo xiōng nú 。hàn qīng tiān xià ,cái dān lì pū 。rèn rén ér yǐ ,qǐ zài duō hū !zhōu zhú xiǎn yǔn ,běi zhì tài yuán 。jì chéng shuò fāng ,quán shī ér hái 。yǐn zhì cè xūn ,hé lè qiě xián 。mù mù dì dì ,jun1 chén zhī jiān 。qín qǐ zhǎng chéng ,jìng hǎi wéi guān 。tú dú shēng mín ,wàn lǐ zhū yīn 。hàn jī xiōng nú ,suī dé yīn shān ,zhěn hái pián yě ,gōng bú bǔ huàn 。
      cāng cāng zhēng mín ,shuí wú fù mǔ ?tí xié pěng fù ,wèi qí bú shòu 。shuí wú xiōng dì ?rú zú rú shǒu 。shuí wú fū fù ?rú bīn rú yǒu 。shēng yě hé ēn ,shā zhī hé jiù ?qí cún qí méi ,jiā mò wén zhī 。rén huò yǒu yán ,jiāng xìn jiāng yí 。yuān yuān xīn mù ,wù mèi jiàn zhī 。bù diàn qīng shāng ,kū wàng tiān yá 。tiān dì wéi chóu ,cǎo mù qī bēi 。diào jì bú zhì ,jīng hún wú yī 。bì yǒu xiōng nián ,rén qí liú lí 。wū hū yī xī !shí yē mìng yē ?cóng gǔ rú sī !wéi zhī nài hé ?shǒu zài sì yí 。

    战争,忧国忧民,古文观止,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    宜阳城下草萋萋,涧水东流复向西。
    芳树无人花自落,春山一路鸟空啼。

    yí yáng chéng xià cǎo qī qī ,jiàn shuǐ dōng liú fù xiàng xī 。
    fāng shù wú rén huā zì luò ,chūn shān yī lù niǎo kōng tí 。

    春天,写景,感伤,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    昂藏獬豸兽,出自太平年。乱代乃潜伏,纵人为祸愆。
    尝闻断马剑,每壮朱云贤。身死名不灭,寒风吹墓田。
    精灵如有在,幽愤满松烟。
    汉皇修雅乐,乘舆临太学。三老与五更,天王亲割牲。
    一人调风俗,万国和且平。单于骤款塞,武库欲销兵。
    文物此朝盛,君臣何穆清。至今壝坛下,如有箫韶声。
    巢许在嵩颍,陶唐不得臣。九州尚洗耳,一命安能亲。
    绵邈数千祀,丘中谁隐沦。朝游公卿府,夕是山林人。
    蒲帛扬侧陋,薜萝为缙绅。九重念入梦,三事思降神。
    且设庭中燎,宁窥泉下鳞。
    汉时征百粤,杨仆将楼船。幕府功未立,江湖已骚然。
    岛夷非敢乱,政暴地仍偏。得罪因怀璧,防身辄控弦。
    三军求裂土,万里讵闻天。魏阙心犹在,旗门首已悬。
    如何得良吏,一为制方圆。
    秦灭汉帝兴,南山有遗老。危冠揖万乘,幸得厌征讨。
    当君逐鹿时,臣等已枯槁。宁知市朝变,但觉林泉好。
    高卧三十年,相看成四皓。帝言翁甚善,见顾何不早。
    咸称太子仁,重义亦尊道。侧闻骊姬事,申生不自保。
    暂出商山云,朅来趋洒扫。东宫成羽翼,楚舞伤怀抱。
    后代无其人,戾园满秋草。
    日照昆仑上,羽人披羽衣。乘龙驾云雾,欲往心无违。
    此山在西北,乃是神仙国。灵气皆自然,求之不可得。
    何为汉武帝,精思遍群山。糜费巨万计,宫车终不还。
    苍苍茂陵树,足以戒人间。
    天生忠与义,本以佐雍熙。何意李司隶,而当昏乱时。
    古坟襄城野,斜径横秋陂。况不禁樵采,茅莎无孑遗。
    高标尚可仰,精爽今何之。一忤中常侍,衔冤谁见知。
    尝观党锢传,抚卷不胜悲。
    文侯耽郑卫,一听一忘餐。白雪燕姬舞,朱弦赵女弹。
    淫声流不返,慆荡日无端。献岁受朝时,鸣钟宴百官。
    两床陈管磬,九奏殊未阑。对此唯恐卧,更能整衣冠。
    蜀主相诸葛,功高名亦尊。驱驰千万众,怒目瞰中原。
    曹伯任公孙,国亡身不存。社宫久芜没,白雁犹飞翻。
    勿言君臣合,可以济黎元。为蜀谅不易,如曹难复论。
    六国韩最弱,末年尤畏秦。郑生为韩计,且欲疲秦人。
    利物可分社,原情堪灭身。咸阳古城下,万顷稻苗新。
    沂水春可涉,泮宫映杨叶。丽色异人间,珊珊摇珮环。
    展禽恒独处,深巷生禾黍。城上飞海云,城中暗春雨。
    适来鸣珮者,复是谁家女。泥沾珠缀履,雨湿翠毛簪。
    电影开莲脸,雷声飞蕙心。自言沂水曲,采萍兼采菉。
    归径虽可寻,天阴光景促。怜君贞且独,愿许君家宿。
    徒劳惜衾枕,了不顾双蛾。艳质诚可重,淫风如礼何。
    周王惑褒姒,城阙成陂陀。

    áng cáng xiè zhì shòu ,chū zì tài píng nián 。luàn dài nǎi qián fú ,zòng rén wéi huò qiān 。
    cháng wén duàn mǎ jiàn ,měi zhuàng zhū yún xián 。shēn sǐ míng bú miè ,hán fēng chuī mù tián 。
    jīng líng rú yǒu zài ,yōu fèn mǎn sōng yān 。
    hàn huáng xiū yǎ lè ,chéng yú lín tài xué 。sān lǎo yǔ wǔ gèng ,tiān wáng qīn gē shēng 。
    yī rén diào fēng sú ,wàn guó hé qiě píng 。dān yú zhòu kuǎn sāi ,wǔ kù yù xiāo bīng 。
    wén wù cǐ cháo shèng ,jun1 chén hé mù qīng 。zhì jīn wěi tán xià ,rú yǒu xiāo sháo shēng 。
    cháo xǔ zài sōng yǐng ,táo táng bú dé chén 。jiǔ zhōu shàng xǐ ěr ,yī mìng ān néng qīn 。
    mián miǎo shù qiān sì ,qiū zhōng shuí yǐn lún 。cháo yóu gōng qīng fǔ ,xī shì shān lín rén 。
    pú bó yáng cè lòu ,bì luó wéi jìn shēn 。jiǔ zhòng niàn rù mèng ,sān shì sī jiàng shén 。
    qiě shè tíng zhōng liáo ,níng kuī quán xià lín 。
    hàn shí zhēng bǎi yuè ,yáng pú jiāng lóu chuán 。mù fǔ gōng wèi lì ,jiāng hú yǐ sāo rán 。
    dǎo yí fēi gǎn luàn ,zhèng bào dì réng piān 。dé zuì yīn huái bì ,fáng shēn zhé kòng xián 。
    sān jun1 qiú liè tǔ ,wàn lǐ jù wén tiān 。wèi què xīn yóu zài ,qí mén shǒu yǐ xuán 。
    rú hé dé liáng lì ,yī wéi zhì fāng yuán 。
    qín miè hàn dì xìng ,nán shān yǒu yí lǎo 。wēi guàn yī wàn chéng ,xìng dé yàn zhēng tǎo 。
    dāng jun1 zhú lù shí ,chén děng yǐ kū gǎo 。níng zhī shì cháo biàn ,dàn jiào lín quán hǎo 。
    gāo wò sān shí nián ,xiàng kàn chéng sì hào 。dì yán wēng shèn shàn ,jiàn gù hé bú zǎo 。
    xián chēng tài zǐ rén ,zhòng yì yì zūn dào 。cè wén lí jī shì ,shēn shēng bú zì bǎo 。
    zàn chū shāng shān yún ,qiè lái qū sǎ sǎo 。dōng gōng chéng yǔ yì ,chǔ wǔ shāng huái bào 。
    hòu dài wú qí rén ,lì yuán mǎn qiū cǎo 。
    rì zhào kūn lún shàng ,yǔ rén pī yǔ yī 。chéng lóng jià yún wù ,yù wǎng xīn wú wéi 。
    cǐ shān zài xī běi ,nǎi shì shén xiān guó 。líng qì jiē zì rán ,qiú zhī bú kě dé 。
    hé wéi hàn wǔ dì ,jīng sī biàn qún shān 。mí fèi jù wàn jì ,gōng chē zhōng bú hái 。
    cāng cāng mào líng shù ,zú yǐ jiè rén jiān 。
    tiān shēng zhōng yǔ yì ,běn yǐ zuǒ yōng xī 。hé yì lǐ sī lì ,ér dāng hūn luàn shí 。
    gǔ fén xiāng chéng yě ,xié jìng héng qiū bēi 。kuàng bú jìn qiáo cǎi ,máo shā wú jié yí 。
    gāo biāo shàng kě yǎng ,jīng shuǎng jīn hé zhī 。yī wǔ zhōng cháng shì ,xián yuān shuí jiàn zhī 。
    cháng guān dǎng gù chuán ,fǔ juàn bú shèng bēi 。
    wén hóu dān zhèng wèi ,yī tīng yī wàng cān 。bái xuě yàn jī wǔ ,zhū xián zhào nǚ dàn 。
    yín shēng liú bú fǎn ,tāo dàng rì wú duān 。xiàn suì shòu cháo shí ,míng zhōng yàn bǎi guān 。
    liǎng chuáng chén guǎn qìng ,jiǔ zòu shū wèi lán 。duì cǐ wéi kǒng wò ,gèng néng zhěng yī guàn 。
    shǔ zhǔ xiàng zhū gě ,gōng gāo míng yì zūn 。qū chí qiān wàn zhòng ,nù mù kàn zhōng yuán 。
    cáo bó rèn gōng sūn ,guó wáng shēn bú cún 。shè gōng jiǔ wú méi ,bái yàn yóu fēi fān 。
    wù yán jun1 chén hé ,kě yǐ jì lí yuán 。wéi shǔ liàng bú yì ,rú cáo nán fù lùn 。
    liù guó hán zuì ruò ,mò nián yóu wèi qín 。zhèng shēng wéi hán jì ,qiě yù pí qín rén 。
    lì wù kě fèn shè ,yuán qíng kān miè shēn 。xián yáng gǔ chéng xià ,wàn qǐng dào miáo xīn 。
    yí shuǐ chūn kě shè ,pàn gōng yìng yáng yè 。lì sè yì rén jiān ,shān shān yáo pèi huán 。
    zhǎn qín héng dú chù ,shēn xiàng shēng hé shǔ 。chéng shàng fēi hǎi yún ,chéng zhōng àn chūn yǔ 。
    shì lái míng pèi zhě ,fù shì shuí jiā nǚ 。ní zhān zhū zhuì lǚ ,yǔ shī cuì máo zān 。
    diàn yǐng kāi lián liǎn ,léi shēng fēi huì xīn 。zì yán yí shuǐ qǔ ,cǎi píng jiān cǎi lù 。
    guī jìng suī kě xún ,tiān yīn guāng jǐng cù 。lián jun1 zhēn qiě dú ,yuàn xǔ jun1 jiā xiǔ 。
    tú láo xī qīn zhěn ,le bú gù shuāng é 。yàn zhì chéng kě zhòng ,yín fēng rú lǐ hé 。
    zhōu wáng huò bāo sì ,chéng què chéng bēi tuó 。

    辞赋,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    公子三千客,人人愿报恩。应怜抱关者,贫病老夷门。

    gōng zǐ sān qiān kè ,rén rén yuàn bào ēn 。yīng lián bào guān zhě ,pín bìng lǎo yí mén 。

    辞赋,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    晨登玄石岭,岭上寒松声。朗日风雨霁,高秋天地清。
    山门开古寺,石窦含纯精。洞彻净金界,夤缘流玉英。
    泽药滋畦茂,气染茶瓯馨。饮液尽眉寿,餐和皆体平。
    琼浆驻容发,甘露莹心灵。岱谷谢巧妙,匡山徒有名。
    愿言构蓬荜,荷锸引泠泠。访道出人世,招贤依福庭。
    此心不能已,寤寐见吾兄。曾结颍阳契,穷年无所成。
    东西同放逐,蛇豕尚纵横。江汉阻携手,天涯万里情。
    恩光起憔悴,西上谒承明。秋色变江树,相思纷以盈。
    猿啼巴丘戍,月上武陵城。共恨川路永,无由会友生。
    云泉不可忘,何日遂躬耕。

    chén dēng xuán shí lǐng ,lǐng shàng hán sōng shēng 。lǎng rì fēng yǔ jì ,gāo qiū tiān dì qīng 。
    shān mén kāi gǔ sì ,shí dòu hán chún jīng 。dòng chè jìng jīn jiè ,yín yuán liú yù yīng 。
    zé yào zī qí mào ,qì rǎn chá ōu xīn 。yǐn yè jìn méi shòu ,cān hé jiē tǐ píng 。
    qióng jiāng zhù róng fā ,gān lù yíng xīn líng 。dài gǔ xiè qiǎo miào ,kuāng shān tú yǒu míng 。
    yuàn yán gòu péng bì ,hé chā yǐn líng líng 。fǎng dào chū rén shì ,zhāo xián yī fú tíng 。
    cǐ xīn bú néng yǐ ,wù mèi jiàn wú xiōng 。céng jié yǐng yáng qì ,qióng nián wú suǒ chéng 。
    dōng xī tóng fàng zhú ,shé shǐ shàng zòng héng 。jiāng hàn zǔ xié shǒu ,tiān yá wàn lǐ qíng 。
    ēn guāng qǐ qiáo cuì ,xī shàng yè chéng míng 。qiū sè biàn jiāng shù ,xiàng sī fēn yǐ yíng 。
    yuán tí bā qiū shù ,yuè shàng wǔ líng chéng 。gòng hèn chuān lù yǒng ,wú yóu huì yǒu shēng 。
    yún quán bú kě wàng ,hé rì suí gōng gēng 。

    辞赋,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    宜阳城下草萋萋,涧水东流复向西。
    芳树无人花自落,春山一路鸟空啼。

    yí yáng chéng xià cǎo qī qī ,jiàn shuǐ dōng liú fù xiàng xī 。
    fāng shù wú rén huā zì luò ,chūn shān yī lù niǎo kōng tí 。

    辞赋,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    摇桨曙江流,江清山复重。心惬赏未足,川迥失前峰。
    凌滩出极浦,旷若天池通。君阳青嵯峨,开拆混元中。
    九潭鱼龙窟,仙成羽人宫。阴奥潜鬼物,精光动烟空。
    玄猿啼深茏,白鸟戏葱蒙。飞湍鸣金石,激溜鼓雷风。
    雨濯万木鲜,霞照千山浓。草闲长馀绿,花静落幽红。
    渚烟见晨钓,山月闻夜舂。覆溪窈窕波,涵石淘溶溶。
    丹丘忽聚散,素壁相奔冲。白日破昏霭,灵山出其东。
    势排昊苍上,气压吴越雄。回头望云卿,此恨发吾衷。
    昔日萧邵游,四人才成童。属词慕孔门,入仕希上公。
    纬卿陷非罪,折我昆吾锋。茂挺独先觉,拔身渡京虹。
    斯人谢明代,百代坠鹓鸿。世故坠横流,与君哀路穷。
    相顾无死节,蒙恩逐殊封。天波洗其瑕,朱衣备朝容。
    一别凡十年,岂期复相从。馀生得携手,遗此两孱翁。
    群迁失莺羽,后凋惜长松。衰旅难重别,凄凄满心胸。
    遇胜悲独游,贪奇怅孤逢。禽尚彼何人,胡为束樊笼。
    吾师度门教,投弁蹑遐踪。

    yáo jiǎng shǔ jiāng liú ,jiāng qīng shān fù zhòng 。xīn qiè shǎng wèi zú ,chuān jiǒng shī qián fēng 。
    líng tān chū jí pǔ ,kuàng ruò tiān chí tōng 。jun1 yáng qīng cuó é ,kāi chāi hún yuán zhōng 。
    jiǔ tán yú lóng kū ,xiān chéng yǔ rén gōng 。yīn ào qián guǐ wù ,jīng guāng dòng yān kōng 。
    xuán yuán tí shēn lóng ,bái niǎo xì cōng méng 。fēi tuān míng jīn shí ,jī liū gǔ léi fēng 。
    yǔ zhuó wàn mù xiān ,xiá zhào qiān shān nóng 。cǎo xián zhǎng yú lǜ ,huā jìng luò yōu hóng 。
    zhǔ yān jiàn chén diào ,shān yuè wén yè chōng 。fù xī yǎo tiǎo bō ,hán shí táo róng róng 。
    dān qiū hū jù sàn ,sù bì xiàng bēn chōng 。bái rì pò hūn ǎi ,líng shān chū qí dōng 。
    shì pái hào cāng shàng ,qì yā wú yuè xióng 。huí tóu wàng yún qīng ,cǐ hèn fā wú zhōng 。
    xī rì xiāo shào yóu ,sì rén cái chéng tóng 。shǔ cí mù kǒng mén ,rù shì xī shàng gōng 。
    wěi qīng xiàn fēi zuì ,shé wǒ kūn wú fēng 。mào tǐng dú xiān jiào ,bá shēn dù jīng hóng 。
    sī rén xiè míng dài ,bǎi dài zhuì yuān hóng 。shì gù zhuì héng liú ,yǔ jun1 āi lù qióng 。
    xiàng gù wú sǐ jiē ,méng ēn zhú shū fēng 。tiān bō xǐ qí xiá ,zhū yī bèi cháo róng 。
    yī bié fán shí nián ,qǐ qī fù xiàng cóng 。yú shēng dé xié shǒu ,yí cǐ liǎng chán wēng 。
    qún qiān shī yīng yǔ ,hòu diāo xī zhǎng sōng 。shuāi lǚ nán zhòng bié ,qī qī mǎn xīn xiōng 。
    yù shèng bēi dú yóu ,tān qí chàng gū féng 。qín shàng bǐ hé rén ,hú wéi shù fán lóng 。
    wú shī dù mén jiāo ,tóu biàn niè xiá zōng 。

    辞赋,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    舍事入樵径,云木深谷口。万壑移晦明,千峰转前后。
    嶷然龙潭上,石势若奔走。开拆秋天光,崩腾夏雷吼。
    灵溪自兹去,纡直互纷纠。听声静复喧,望色无更有。
    冥冥翠微下,高殿映杉柳。滴滴洞穴中,悬泉响相扣。
    昔时秦王女,羽化年代久。日暮松风来,箫声生左右。
    早窥神仙箓,愿结芝朮友。安得羡门方,青囊系吾肘。

    shě shì rù qiáo jìng ,yún mù shēn gǔ kǒu 。wàn hè yí huì míng ,qiān fēng zhuǎn qián hòu 。
    yí rán lóng tán shàng ,shí shì ruò bēn zǒu 。kāi chāi qiū tiān guāng ,bēng téng xià léi hǒu 。
    líng xī zì zī qù ,yū zhí hù fēn jiū 。tīng shēng jìng fù xuān ,wàng sè wú gèng yǒu 。
    míng míng cuì wēi xià ,gāo diàn yìng shān liǔ 。dī dī dòng xué zhōng ,xuán quán xiǎng xiàng kòu 。
    xī shí qín wáng nǚ ,yǔ huà nián dài jiǔ 。rì mù sōng fēng lái ,xiāo shēng shēng zuǒ yòu 。
    zǎo kuī shén xiān lù ,yuàn jié zhī zhú yǒu 。ān dé xiàn mén fāng ,qīng náng xì wú zhǒu 。

    辞赋,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    初春遍芳甸,千里蔼盈瞩。美人摘新英,步步玩春绿。
    所思杳何处,宛在吴江曲。
    可怜不得共芳菲,日暮归来泪满衣。

    chū chūn biàn fāng diàn ,qiān lǐ ǎi yíng zhǔ 。měi rén zhāi xīn yīng ,bù bù wán chūn lǜ 。
    suǒ sī yǎo hé chù ,wǎn zài wú jiāng qǔ 。
    kě lián bú dé gòng fāng fēi ,rì mù guī lái lèi mǎn yī 。

    辞赋,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    绝塞临光禄,孤营佐贰师。铁衣山月冷,金鼓朔风悲。
    都护征兵日,将军破虏时。扬鞭玉关道,回首望旌旗。

    jué sāi lín guāng lù ,gū yíng zuǒ èr shī 。tiě yī shān yuè lěng ,jīn gǔ shuò fēng bēi 。
    dōu hù zhēng bīng rì ,jiāng jun1 pò lǔ shí 。yáng biān yù guān dào ,huí shǒu wàng jīng qí 。

    辞赋,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    华省秘仙踪,高堂露瓦松。叶因春后长,花为雨来浓。
    影混鸳鸯色,光含翡翠容。天然斯所寄,地势太无从。
    接栋临双阙,连甍近九重。宁知深涧底,霜雪岁兼封。

    huá shěng mì xiān zōng ,gāo táng lù wǎ sōng 。yè yīn chūn hòu zhǎng ,huā wéi yǔ lái nóng 。
    yǐng hún yuān yāng sè ,guāng hán fěi cuì róng 。tiān rán sī suǒ jì ,dì shì tài wú cóng 。
    jiē dòng lín shuāng què ,lián méng jìn jiǔ zhòng 。níng zhī shēn jiàn dǐ ,shuāng xuě suì jiān fēng 。

    辞赋,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    皎皎秋中月,团团海上生。影开金镜满,轮抱玉壶清。
    渐出三山岊,将凌一汉横。素娥尝药去,乌鹊绕枝惊。
    照水光偏白,浮云色最明。此时尧砌下,蓂荚自将荣。

    jiǎo jiǎo qiū zhōng yuè ,tuán tuán hǎi shàng shēng 。yǐng kāi jīn jìng mǎn ,lún bào yù hú qīng 。
    jiàn chū sān shān jié ,jiāng líng yī hàn héng 。sù é cháng yào qù ,wū què rào zhī jīng 。
    zhào shuǐ guāng piān bái ,fú yún sè zuì míng 。cǐ shí yáo qì xià ,mì jiá zì jiāng róng 。

    辞赋,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    与君为近别,不啻远相思。落日平湖上,看山对此时。

    yǔ jun1 wéi jìn bié ,bú chì yuǎn xiàng sī 。luò rì píng hú shàng ,kàn shān duì cǐ shí 。

    辞赋,
  • 作者:李华 朝代:唐代

    眼病身亦病,浮生已半空。迢迢千里月,应与惠连同。

    yǎn bìng shēn yì bìng ,fú shēng yǐ bàn kōng 。tiáo tiáo qiān lǐ yuè ,yīng yǔ huì lián tóng 。

    辞赋,