1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

曹松的诗词全集

共收录了113首诗词作品

曹松简介

曹松(约830─?)字梦徵,舒州(今安徽省潜山县)人。早年家贫,避居洪州西山,其后投奔建州刺史李频。李死后,又一度落拓江湖,奔走于江苏、浙江、江西、安徽、湖北、湖南、四川、陕西、广东、广西等地。昭宗光化四年(901)登进士第,时已七十余岁。曾任秘书省正字。其诗多旅游题咏、送别赠答之作,较少接触现实题材。风格颇似贾岛,取境幽深,以炼字炼句见长,但并未流于枯涩。《全唐诗》录其诗一百四十首,编为二卷。
展开查看所有  

曹松诗集大全

  • 作者:曹松 朝代:唐代

    【己亥岁感事】 泽国江山入战图, 生民何计乐樵苏? 凭君莫话封侯事, 一将功成万骨枯![1]

    【jǐ hài suì gǎn shì 】 zé guó jiāng shān rù zhàn tú , shēng mín hé jì lè qiáo sū ? píng jun1 mò huà fēng hóu shì , yī jiāng gōng chéng wàn gǔ kū ![1]

  • 作者:曹松 朝代:唐代

    【南海旅次】 忆归休上越王台,归思临高不易裁。 为客正当无雁处,故园谁道有书来。 城头早角吹霜尽,郭里残潮荡月回。 心似百花开未得,年年争发被春催。

    【nán hǎi lǚ cì 】 yì guī xiū shàng yuè wáng tái ,guī sī lín gāo bú yì cái 。 wéi kè zhèng dāng wú yàn chù ,gù yuán shuí dào yǒu shū lái 。 chéng tóu zǎo jiǎo chuī shuāng jìn ,guō lǐ cán cháo dàng yuè huí 。 xīn sì bǎi huā kāi wèi dé ,nián nián zhēng fā bèi chūn cuī 。

  • 作者:曹松 朝代:唐代

    马蹄京洛岐,复此少闲时。老积沧洲梦,秋乖白阁期。
    平生五字句,一夕满头丝。把向侯门去,侯门未可知。

    mǎ tí jīng luò qí ,fù cǐ shǎo xián shí 。lǎo jī cāng zhōu mèng ,qiū guāi bái gé qī 。
    píng shēng wǔ zì jù ,yī xī mǎn tóu sī 。bǎ xiàng hóu mén qù ,hóu mén wèi kě zhī 。

    辞赋,
  • 作者:曹松 朝代:唐代

    此木韵弥全,秋霄学瑟弦。空知百馀尺,未定几多年。
    古甲磨云拆,孤根捉地坚。何当抛一干,作盖道场前。

    cǐ mù yùn mí quán ,qiū xiāo xué sè xián 。kōng zhī bǎi yú chǐ ,wèi dìng jǐ duō nián 。
    gǔ jiǎ mó yún chāi ,gū gēn zhuō dì jiān 。hé dāng pāo yī gàn ,zuò gài dào chǎng qián 。

    辞赋,
  • 作者:曹松 朝代:唐代

    富者非义取,朴风争肯还。红尘不待晓,白首有谁闲。
    浅度四溟水,平看诸国山。只消年作劫,俱到总无间。

    fù zhě fēi yì qǔ ,pǔ fēng zhēng kěn hái 。hóng chén bú dài xiǎo ,bái shǒu yǒu shuí xián 。
    qiǎn dù sì míng shuǐ ,píng kàn zhū guó shān 。zhī xiāo nián zuò jié ,jù dào zǒng wú jiān 。

    辞赋,
  • 作者:曹松 朝代:唐代

    辞天理玉簪,指日使鸡林。犹有中华恋,方同积浪深。
    张帆度鲸口,衔命见臣心。渥泽遐宣后,归期抵万金。

    cí tiān lǐ yù zān ,zhǐ rì shǐ jī lín 。yóu yǒu zhōng huá liàn ,fāng tóng jī làng shēn 。
    zhāng fān dù jīng kǒu ,xián mìng jiàn chén xīn 。wò zé xiá xuān hòu ,guī qī dǐ wàn jīn 。

    辞赋,
  • 作者:曹松 朝代:唐代

    园里先生冢,鸟啼春更伤。空馀八封树,尚对一茅堂。
    白日埋杜甫,皇天无耒阳。如何稽古力,报答甚茫茫。

    yuán lǐ xiān shēng zhǒng, niǎo tí chūn gèng shāng. br kōng yú bā fēng shù, shàng duì yī máo táng. br br bái rì mái dù fǔ, huáng tiān wú lěi yáng. br rú hé jī gǔ lì, bào dá shén máng máng. br

    辞赋,
  • 作者:曹松 朝代:唐代

    栗杖出匡顶,百中无一枝。虽因野僧得,犹畏岳神知。
    画月冷光在,指云秋片移。宜留引蹇步,他日访峨嵋。

    lì zhàng chū kuāng dǐng ,bǎi zhōng wú yī zhī 。suī yīn yě sēng dé ,yóu wèi yuè shén zhī 。
    huà yuè lěng guāng zài ,zhǐ yún qiū piàn yí 。yí liú yǐn jiǎn bù ,tā rì fǎng é méi 。

    辞赋,
  • 作者:曹松 朝代:唐代

    泻月声不断,坐来心益闲。无人知落处,万木冷空山。
    远忆云容外,幽疑石缝间。那辞通曙听,明日度蓝关。

    xiè yuè shēng bú duàn ,zuò lái xīn yì xián 。wú rén zhī luò chù ,wàn mù lěng kōng shān 。
    yuǎn yì yún róng wài ,yōu yí shí féng jiān 。nà cí tōng shǔ tīng ,míng rì dù lán guān 。

    辞赋,
  • 作者:曹松 朝代:唐代

    出门嗟世路,何日朴风归。是处太行险,□□应解飞。
    主人厚薄礼,客子新故衣。所以浇浮态,多令行者违。

    chū mén jiē shì lù ,hé rì pǔ fēng guī 。shì chù tài háng xiǎn ,□□yīng jiě fēi 。
    zhǔ rén hòu báo lǐ ,kè zǐ xīn gù yī 。suǒ yǐ jiāo fú tài ,duō lìng háng zhě wéi 。

    辞赋,
  • 作者:曹松 朝代:唐代

    势能成岳仞,顷刻长崔嵬。暝鸟飞不到,野风吹得开。
    一天分万态,立地看忘回。欲结暑宵雨,先闻江上雷。

    shì néng chéng yuè rèn ,qǐng kè zhǎng cuī wéi 。míng niǎo fēi bú dào ,yě fēng chuī dé kāi 。
    yī tiān fèn wàn tài ,lì dì kàn wàng huí 。yù jié shǔ xiāo yǔ ,xiān wén jiāng shàng léi 。

    辞赋,
  • 作者:曹松 朝代:唐代

    在秦生楚思,波浪接禅关。塔碍高林鸟,窗开白日山。
    树阴移草上,岸色透庭间。入内谈经彻,空携讲疏还。

    zài qín shēng chǔ sī ,bō làng jiē chán guān 。tǎ ài gāo lín niǎo ,chuāng kāi bái rì shān 。
    shù yīn yí cǎo shàng ,àn sè tòu tíng jiān 。rù nèi tán jīng chè ,kōng xié jiǎng shū hái 。

    辞赋,
  • 作者:曹松 朝代:唐代

    晓色教不睡,卷帘清气中。林残数枝月,发冷一梳风。
    并鸟含钟语,欹荷隔雾空。莫疑营白日,道路本无穷。

    xiǎo sè jiāo bú shuì ,juàn lián qīng qì zhōng 。lín cán shù zhī yuè ,fā lěng yī shū fēng 。
    bìng niǎo hán zhōng yǔ ,yī hé gé wù kōng 。mò yí yíng bái rì ,dào lù běn wú qióng 。

    辞赋,
  • 作者:曹松 朝代:唐代

    触目尽如幻,幻中能几时。愁来舍行乐,事去莫吞悲。
    白发不由己,黄金留待谁。耕烟得铭志,翻为古人思。

    chù mù jìn rú huàn ,huàn zhōng néng jǐ shí 。chóu lái shě háng lè ,shì qù mò tūn bēi 。
    bái fā bú yóu jǐ ,huáng jīn liú dài shuí 。gēng yān dé míng zhì ,fān wéi gǔ rén sī 。

    辞赋,
  • 作者:曹松 朝代:唐代

    外邑官同隐,宁劳短吏趋。看云情自足,爱酒逸应无。
    簟席弹棋子,衣裳惹印朱。仍闻陂水近,亦拟掉菰蒲。

    wài yì guān tóng yǐn ,níng láo duǎn lì qū 。kàn yún qíng zì zú ,ài jiǔ yì yīng wú 。
    diàn xí dàn qí zǐ ,yī shang rě yìn zhū 。réng wén bēi shuǐ jìn ,yì nǐ diào gū pú 。

    辞赋,