1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

贾岛的诗词全集

共收录了366首诗词作品

贾岛简介

贾岛(779~843)字阆仙,一作浪仙,范阳(今河北涿县)人。初出家为僧,名无本。后还俗,屡举进士不第。曾任长江主簿,人称贾长江。是著名的苦吟诗人。注重诗句锤炼,刻意求工。其诗情调凄苦,也偶有一些清新的小诗。与孟郊齐名,有「郊寒岛瘦」之称。有《长江集》。
展开查看所有  

贾岛诗集大全

  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    客舍并州已十霜, 归心日夜忆咸阳。 无端更渡桑乾水, 却望并州是故乡。

    kè shě bìng zhōu yǐ shí shuāng , guī xīn rì yè yì xián yáng 。 wú duān gèng dù sāng qián shuǐ , què wàng bìng zhōu shì gù xiāng 。

  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    此心曾与木兰舟,直到天南潮水头。 隔岭篇章来华岳,出关书信过泷流。 峰悬驿路残云断,海浸城根老树秋。 一夕瘴烟风卷尽,月明初上浪西楼。

    cǐ xīn céng yǔ mù lán zhōu ,zhí dào tiān nán cháo shuǐ tóu 。 gé lǐng piān zhāng lái huá yuè ,chū guān shū xìn guò lóng liú 。 fēng xuán yì lù cán yún duàn ,hǎi jìn chéng gēn lǎo shù qiū 。 yī xī zhàng yān fēng juàn jìn ,yuè míng chū shàng làng xī lóu 。

  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    家住锦水上,身征辽海边。 十书九不到,一到忽经年。

    jiā zhù jǐn shuǐ shàng ,shēn zhēng liáo hǎi biān 。 shí shū jiǔ bú dào ,yī dào hū jīng nián 。

  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    十年磨一剑,霜刃未曾试。 今日把示君,谁有不平事。

    shí nián mó yī jiàn ,shuāng rèn wèi céng shì 。 jīn rì bǎ shì jun1 ,shuí yǒu bú píng shì 。

  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    数里闻寒水,山家少四邻。 怪禽啼旷野,落日恐行人。 初月未终夕,边烽不过秦。 萧条桑柘外,烟火渐相亲。

    shù lǐ wén hán shuǐ ,shān jiā shǎo sì lín 。 guài qín tí kuàng yě ,luò rì kǒng háng rén 。 chū yuè wèi zhōng xī ,biān fēng bú guò qín 。 xiāo tiáo sāng zhè wài ,yān huǒ jiàn xiàng qīn 。

  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    三月正当三十日, 风光别我苦吟身。[2] 共君今夜不须睡,[3] 未到晓钟犹是春。[4]

    sān yuè zhèng dāng sān shí rì , fēng guāng bié wǒ kǔ yín shēn 。[2] gòng jun1 jīn yè bú xū shuì ,[3] wèi dào xiǎo zhōng yóu shì chūn 。[4]

  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    闲居少邻并,草径入荒园。

    鸟宿池边树,僧敲月下门。

    过桥分野色,移石动云根。

    暂去还来此,幽期不负言。

    xián jū shǎo lín bìng ,cǎo jìng rù huāng yuán 。

    niǎo xiǔ chí biān shù ,sēng qiāo yuè xià mén 。

    guò qiáo fèn yě sè ,yí shí dòng yún gēn 。

    zàn qù hái lái cǐ ,yōu qī bú fù yán 。

    写景,访友,
  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    两句三年得,一吟双泪流。[1] 知音如不赏,归卧故山秋。

    liǎng jù sān nián dé ,yī yín shuāng lèi liú 。[1] zhī yīn rú bú shǎng ,guī wò gù shān qiū 。

    题诗,
  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    破却千家作一池,[1] 不栽桃李种蔷薇。[2] 蔷薇花落秋风起, 荆棘满亭君自知。[3]

    pò què qiān jiā zuò yī chí ,[1] bú zāi táo lǐ zhǒng qiáng wēi 。[2] qiáng wēi huā luò qiū fēng qǐ , jīng jí mǎn tíng jun1 zì zhī 。[3]

  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    倚杖望晴雪,溪云几万重。 樵人归白屋,寒日下危峰。 野火烧冈草,断烟生石松。 却回山寺路,闻打暮天钟。

    yǐ zhàng wàng qíng xuě ,xī yún jǐ wàn zhòng 。 qiáo rén guī bái wū ,hán rì xià wēi fēng 。 yě huǒ shāo gāng cǎo ,duàn yān shēng shí sōng 。 què huí shān sì lù ,wén dǎ mù tiān zhōng 。

  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    松下问童子,[2]言师采药去。[3] 只在此山中,云深不知处。[4]

    sōng xià wèn tóng zǐ ,[2]yán shī cǎi yào qù 。[3] zhī zài cǐ shān zhōng ,yún shēn bú zhī chù 。[4]

  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    闽国扬帆去,蟾蜍亏复圆。 秋风生渭水,落叶满长安。 此地聚会夕,当时雷雨寒。 兰桡殊未返,消息海云端。

    mǐn guó yáng fān qù ,chán chú kuī fù yuán 。 qiū fēng shēng wèi shuǐ ,luò yè mǎn zhǎng ān 。 cǐ dì jù huì xī ,dāng shí léi yǔ hán 。 lán ráo shū wèi fǎn ,xiāo xī hǎi yún duān 。

  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    南山三十里,不见逾一旬。
    冒雨时立望,望之如朋亲。
    虬龙一掬波,洗荡千万春。
    日日雨不断,愁杀望山人。
    天事不可长,劲风来如奔。
    阴霪一以扫,浩翠写国门。
    长安百万家,家家张屏新。
    谁家最好山,我愿为其邻。

    nán shān sān shí lǐ ,bú jiàn yú yī xún 。
    mào yǔ shí lì wàng ,wàng zhī rú péng qīn 。
    qiú lóng yī jū bō ,xǐ dàng qiān wàn chūn 。
    rì rì yǔ bú duàn ,chóu shā wàng shān rén 。
    tiān shì bú kě zhǎng ,jìn fēng lái rú bēn 。
    yīn yín yī yǐ sǎo ,hào cuì xiě guó mén 。
    zhǎng ān bǎi wàn jiā ,jiā jiā zhāng píng xīn 。
    shuí jiā zuì hǎo shān ,wǒ yuàn wéi qí lín 。

    辞赋,
  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    天地有五岳,恒岳居其北。岩峦叠万重,诡怪浩难测。
    人来不敢入,祠宇白日黑。有时起霖雨,一洒天地德。
    神兮安在哉,永康我王国。

    tiān dì yǒu wǔ yuè ,héng yuè jū qí běi 。yán luán dié wàn zhòng ,guǐ guài hào nán cè 。
    rén lái bú gǎn rù ,cí yǔ bái rì hēi 。yǒu shí qǐ lín yǔ ,yī sǎ tiān dì dé 。
    shén xī ān zài zāi ,yǒng kāng wǒ wáng guó 。

    辞赋,
  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    市中有樵山,此舍朝无烟。井底有甘泉,釜中乃空然。
    我要见白日,雪来塞青天。坐闻西床琴,冻折两三弦。
    饥莫诣他门,古人有拙言。

    shì zhōng yǒu qiáo shān ,cǐ shě cháo wú yān 。jǐng dǐ yǒu gān quán ,fǔ zhōng nǎi kōng rán 。
    wǒ yào jiàn bái rì ,xuě lái sāi qīng tiān 。zuò wén xī chuáng qín ,dòng shé liǎng sān xián 。
    jī mò yì tā mén ,gǔ rén yǒu zhuō yán 。

    辞赋,