1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

蔡伸的诗词全集

共收录了50首诗词作品

蔡伸简介

蔡伸(1088—1156)字伸道,号友古居士,莆田(今属福建)人,蔡襄孙。政和五年(1115)进士。宣和年间,出知潍州北海县、通判徐州。赵构以康王开大元帅幕府,伸间道谒军门,留置幕府。南渡后,通判真州,除知滁州。秦桧当国,以赵鼎党被罢,主管台州崇道观。绍兴九年(1139),起知徐州,改知德安府。后为浙东安抚司参谋官,提举崇道观。绍兴二十六年卒,年六十九。《宋史翼》有传。伸少有文名,擅书法,得祖襄笔意。工词,与向子諲同官彭城漕属,屡有酬赠。有《友古居士词》一卷。 存词175首。

展开查看所有  

蔡伸诗集大全

  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    【苍梧谣】 天! 休使圆蟾照客眠。 人何在? 桂影自婵娟。

    【cāng wú yáo 】 tiān ! xiū shǐ yuán chán zhào kè mián 。 rén hé zài ? guì yǐng zì chán juān 。

  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    【柳梢青】 数声鶗鴂。可怜又是、春归时节。 满院东风,海棠铺绣,梨花飘雪。 丁香露泣残枝,算未比、愁肠寸结。 自是休文,多情多感,不干风月。

    【liǔ shāo qīng 】 shù shēng tí guī 。kě lián yòu shì 、chūn guī shí jiē 。 mǎn yuàn dōng fēng ,hǎi táng pù xiù ,lí huā piāo xuě 。 dīng xiāng lù qì cán zhī ,suàn wèi bǐ 、chóu cháng cùn jié 。 zì shì xiū wén ,duō qíng duō gǎn ,bú gàn fēng yuè 。

  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    【苏武慢】 雁落平沙,烟笼寒水, 古垒鸣笳声断。 青山隐隐,败叶萧萧, 天际螟鸦零乱。 楼上黄昏, 片帆千里归程, 年华将晚。 望碧云空暮,佳人何处? 梦魂俱远。 忆旧游,邃馆朱扉, 小园香径,尚想桃花人面。 书盈锦轴,恨满金徽, 难写寸心幽怨。 两地离愁,一尊芳酒, 凄凉危栏倚遍。 尽迟留,凭仗西风, 吹干泪眼。

    【sū wǔ màn 】 yàn luò píng shā ,yān lóng hán shuǐ , gǔ lěi míng jiā shēng duàn 。 qīng shān yǐn yǐn ,bài yè xiāo xiāo , tiān jì míng yā líng luàn 。 lóu shàng huáng hūn , piàn fān qiān lǐ guī chéng , nián huá jiāng wǎn 。 wàng bì yún kōng mù ,jiā rén hé chù ? mèng hún jù yuǎn 。 yì jiù yóu ,suì guǎn zhū fēi , xiǎo yuán xiāng jìng ,shàng xiǎng táo huā rén miàn 。 shū yíng jǐn zhóu ,hèn mǎn jīn huī , nán xiě cùn xīn yōu yuàn 。 liǎng dì lí chóu ,yī zūn fāng jiǔ , qī liáng wēi lán yǐ biàn 。 jìn chí liú ,píng zhàng xī fēng , chuī gàn lèi yǎn 。

  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    天。休使圆蟾照客眠。人何在,桂影自婵娟。

    tiān 。xiū shǐ yuán chán zhào kè mián 。rén hé zài ,guì yǐng zì chán juān 。

    宋词三百首,宋词精选,月夜,思念,
  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    村姑儿。红袖衣。初发黄梅插稻时。双双女伴随。
    长歌诗。短歌诗。歌里真情恨别离。休言伊不知。

    cūn gū ér 。hóng xiù yī 。chū fā huáng méi chā dào shí 。shuāng shuāng nǚ bàn suí 。
    zhǎng gē shī 。duǎn gē shī 。gē lǐ zhēn qíng hèn bié lí 。xiū yán yī bú zhī 。

    宋词精选,写人,
  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    醉击玉壶缺,恨写绿琴哀。悠悠往事谁问,离思渺难裁。绿野堂前桃李,燕子楼中歌吹,那忍首重回。唯有旧时月,远远逐人来。
    小庭空,清夜永,独徘徊。伴人幽怨,一枝潇洒陇头梅。肠断云帆西去,目送烟波东注,千里接长淮。为我将双泪,好过楚王台。

    zuì jī yù hú quē ,hèn xiě lǜ qín āi 。yōu yōu wǎng shì shuí wèn ,lí sī miǎo nán cái 。lǜ yě táng qián táo lǐ ,yàn zǐ lóu zhōng gē chuī ,nà rěn shǒu zhòng huí 。wéi yǒu jiù shí yuè ,yuǎn yuǎn zhú rén lái 。
    xiǎo tíng kōng ,qīng yè yǒng ,dú pái huái 。bàn rén yōu yuàn ,yī zhī xiāo sǎ lǒng tóu méi 。cháng duàn yún fān xī qù ,mù sòng yān bō dōng zhù ,qiān lǐ jiē zhǎng huái 。wéi wǒ jiāng shuāng lèi ,hǎo guò chǔ wáng tái 。

    辞赋,
  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    萍末风轻入夜凉。飞桥画阁跨方塘。月移花影上回廊。
    粲枕随钗云鬓乱,红绵扑粉玉肌香。起来手看鸳鸯。

    píng mò fēng qīng rù yè liáng 。fēi qiáo huà gé kuà fāng táng 。yuè yí huā yǐng shàng huí láng 。
    càn zhěn suí chāi yún bìn luàn ,hóng mián pū fěn yù jī xiāng 。qǐ lái shǒu kàn yuān yāng 。

    辞赋,
  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    亭皋木叶下,原隰菊花黄。凭高满眼秋意,时节近重阳。追想彭门往岁,千骑云屯平野,高宴古球场。吊古论兴废,看剑引杯长。
    感流年,思往事,重凄凉。当时坐间英俊,强半已凋亡。慨念平生豪放,自笑如今霜鬓,漂泊水云乡。已矣功名志,此意付清觞。

    tíng gāo mù yè xià ,yuán xí jú huā huáng 。píng gāo mǎn yǎn qiū yì ,shí jiē jìn zhòng yáng 。zhuī xiǎng péng mén wǎng suì ,qiān qí yún tún píng yě ,gāo yàn gǔ qiú chǎng 。diào gǔ lùn xìng fèi ,kàn jiàn yǐn bēi zhǎng 。
    gǎn liú nián ,sī wǎng shì ,zhòng qī liáng 。dāng shí zuò jiān yīng jun4 ,qiáng bàn yǐ diāo wáng 。kǎi niàn píng shēng háo fàng ,zì xiào rú jīn shuāng bìn ,piāo bó shuǐ yún xiāng 。yǐ yǐ gōng míng zhì ,cǐ yì fù qīng shāng 。

    辞赋,
  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    冰结金壶,寒生罗幕,夜阑霜月侵门。翠筠敲竹,疏梅弄影,数声雁过南云。酒醒欹粲枕,怆犹有、残妆泪痕。绣衾孤拥,余香未减,犹是那时熏。
    长记得、扁舟寻旧约,听小窗风雨,灯火昏昏。锦裀才展,琼签报曙,宝钗又是轻分。黯然携手处,倚朱箔、愁凝黛颦。梦回云散,山遥水远空断魂。

    bīng jié jīn hú ,hán shēng luó mù ,yè lán shuāng yuè qīn mén 。cuì jun1 qiāo zhú ,shū méi nòng yǐng ,shù shēng yàn guò nán yún 。jiǔ xǐng yī càn zhěn ,chuàng yóu yǒu 、cán zhuāng lèi hén 。xiù qīn gū yōng ,yú xiāng wèi jiǎn ,yóu shì nà shí xūn 。
    zhǎng jì dé 、biǎn zhōu xún jiù yuē ,tīng xiǎo chuāng fēng yǔ ,dēng huǒ hūn hūn 。jǐn yīn cái zhǎn ,qióng qiān bào shǔ ,bǎo chāi yòu shì qīng fèn 。àn rán xié shǒu chù ,yǐ zhū bó 、chóu níng dài pín 。mèng huí yún sàn ,shān yáo shuǐ yuǎn kōng duàn hún 。

    辞赋,
  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    沙上寒鸥接翼飞。潮生潮落水东西。征船鸣橹趁潮归。
    望断碧云无锦字,谩题红叶有新诗。黄昏微雨倚阑时。

    shā shàng hán ōu jiē yì fēi 。cháo shēng cháo luò shuǐ dōng xī 。zhēng chuán míng lǔ chèn cháo guī 。
    wàng duàn bì yún wú jǐn zì ,màn tí hóng yè yǒu xīn shī 。huáng hūn wēi yǔ yǐ lán shí 。

    辞赋,
  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    画桥流水桃溪路,别是壶中佳致。南楼夜月,东窗疏雨,金莲共醉。人静回廊,并肩携手,玉芝香里。念紫箫声断,巫阳梦觉,人何在、花空委。
    寂寞危栏触倚。望仙乡、水云无际。芸房花院,重来空锁,苍苔满地。物是人非,小池依旧,彩鸳双戏。念当时风月,如今怀抱,有盈襟泪。

    huà qiáo liú shuǐ táo xī lù ,bié shì hú zhōng jiā zhì 。nán lóu yè yuè ,dōng chuāng shū yǔ ,jīn lián gòng zuì 。rén jìng huí láng ,bìng jiān xié shǒu ,yù zhī xiāng lǐ 。niàn zǐ xiāo shēng duàn ,wū yáng mèng jiào ,rén hé zài 、huā kōng wěi 。
    jì mò wēi lán chù yǐ 。wàng xiān xiāng 、shuǐ yún wú jì 。yún fáng huā yuàn ,zhòng lái kōng suǒ ,cāng tái mǎn dì 。wù shì rén fēi ,xiǎo chí yī jiù ,cǎi yuān shuāng xì 。niàn dāng shí fēng yuè ,rú jīn huái bào ,yǒu yíng jīn lèi 。

    辞赋,
  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    木似文犀感月华。寸根移种自仙家。春兰秋菊浪矜夸。
    玉露初零秋夜永,幽香直入小窗纱。此时风月独输他。

    mù sì wén xī gǎn yuè huá 。cùn gēn yí zhǒng zì xiān jiā 。chūn lán qiū jú làng jīn kuā 。
    yù lù chū líng qiū yè yǒng ,yōu xiāng zhí rù xiǎo chuāng shā 。cǐ shí fēng yuè dú shū tā 。

    辞赋,
  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    孤城暮角,落日边声静。醉袖拂危阑,对天末、孤云愁凝。吴津楚望,表里抱江山,山隐隐,水迢迢,满目江南景。
    羁怀易感,往事伤重省。罗袂浥残香,鬓星星、忍窥清镜。琼英好在,应念玉关遥,凝泪眼,下层楼,回首平林暝。

    gū chéng mù jiǎo ,luò rì biān shēng jìng 。zuì xiù fú wēi lán ,duì tiān mò 、gū yún chóu níng 。wú jīn chǔ wàng ,biǎo lǐ bào jiāng shān ,shān yǐn yǐn ,shuǐ tiáo tiáo ,mǎn mù jiāng nán jǐng 。
    jī huái yì gǎn ,wǎng shì shāng zhòng shěng 。luó mèi yì cán xiāng ,bìn xīng xīng 、rěn kuī qīng jìng 。qióng yīng hǎo zài ,yīng niàn yù guān yáo ,níng lèi yǎn ,xià céng lóu ,huí shǒu píng lín míng 。

    辞赋,
  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    彩旗摇曳樯乌转。鹢首征帆展。高城楼观暮云平。叠鼓凝笳都在、断肠声。
    绿窗朱户空回首。明月还依旧。乱山无数水茫茫。谁念塞垣风物、日煞凄惶。

    cǎi qí yáo yè qiáng wū zhuǎn 。yì shǒu zhēng fān zhǎn 。gāo chéng lóu guān mù yún píng 。dié gǔ níng jiā dōu zài 、duàn cháng shēng 。
    lǜ chuāng zhū hù kōng huí shǒu 。míng yuè hái yī jiù 。luàn shān wú shù shuǐ máng máng 。shuí niàn sāi yuán fēng wù 、rì shà qī huáng 。

    辞赋,
  • 作者:蔡伸 朝代:宋代

    微雨初晴。洗瑶空万里,月挂冰轮。广寒宫阙近,望素娥缥缈,彤桂亭亭。金盘露冷,玉树风轻。倍觉秋思清。念去年,曾共吹箫侣,同赏蓬瀛。
    奈此夜、旅泊江城。谩花光眩目,绿酒如渑。幽怀终有恨,恨绮窗清影,虚照娉婷。蓝桥□杳,楚馆云深。拟凭归梦去,强就枕,无奈孤衾梦易惊。

    wēi yǔ chū qíng 。xǐ yáo kōng wàn lǐ ,yuè guà bīng lún 。guǎng hán gōng què jìn ,wàng sù é piāo miǎo ,tóng guì tíng tíng 。jīn pán lù lěng ,yù shù fēng qīng 。bèi jiào qiū sī qīng 。niàn qù nián ,céng gòng chuī xiāo lǚ ,tóng shǎng péng yíng 。
    nài cǐ yè 、lǚ bó jiāng chéng 。màn huā guāng xuàn mù ,lǜ jiǔ rú miǎn 。yōu huái zhōng yǒu hèn ,hèn qǐ chuāng qīng yǐng ,xū zhào pīng tíng 。lán qiáo □yǎo ,chǔ guǎn yún shēn 。nǐ píng guī mèng qù ,qiáng jiù zhěn ,wú nài gū qīn mèng yì jīng 。

    辞赋,