1. 古诗词大全
  2. 清代诗人

顾贞观的诗词全集

共收录了29首诗词作品

顾贞观简介

顾贞观(1637-1714),字华峰,亦作华封,又字远平,号梁汾,初名华文。生于明崇祯十年丁丑,卒于清康熙五十三年甲午。江苏无锡人。贞观的曾祖顾宪成是晚明东林党人的领袖,顾氏家族是无锡之邑的名门望族,有着极好的文化传统,同时又具有高风亮节的门风。贞观禀性聪颖,少年时代即参加了由吴江名士吴兆骞兄弟主盟的「慎交社」,于社内斩露出过人的才华,与声望甚隆的吴兆骞齐名并结为生死之交。后又与同乡数人结「云门社」于家乡无锡惠山,会聚了姜宸英、汪琬、汤斌等江南诸多名士,在吴中影响甚大。大约在顺治末年,贞观辞亲远游,到达京师,康熙元年(1662)以「落叶满天声似雨,关卿何事不成眠」之句而受知于尚书龚鼎孳和大学士魏裔介,得其引荐而任内阁中书舍人。三年(1664)七月,蒙天子如见。五年(1666)以南籍应顺天府乡试中举,名列第二,称顺天南元。后掌国史馆典籍。康熙十五年(1676)与权相明珠之子纳兰性德相识,成为交契笃深的挚友。二人曾合力营救以「丁酉科场案」而蒙冤被遗戍宁古塔的好友吴兆骞,轰动大江南北。康熙二十三年(1684)、二十四年(1685),兆骞、性德先后病故,令贞观悲痛不已,在性德逝世的第二年即回归故里,在家乡无锡的惠山脚下、祖祠之旁修建了三楹书屋,名之为「积书岩」。从此避世隐逸,心无旁鹜,日夜拥读,一改风流倜傥、热衷交游的生活。康熙五十三年(1714),贞观卒于故里。临终前将平生之诗选出四十首,授门人杜诏谋刻问梓。自称此作皆「味在酸咸外者」。故其著述虽丰而存诗不多。所著有《纑塘集》、《弹指词》,编有《唐五代词删》、《宋词删》,又有与纳兰性德合编《今(一作近)词初集》。其中《弹指词》「声传海外,与陈维崧、朱彝尊称词家三绝云」(《清史列传·文苑传》);他又与清初著名词人纳兰性德齐名,举凡清史、文学史、词史无不将二人相提并论,被视为风格近似、主张相同的词坛双璧。贞观、性德作词主张「舒写性灵」,其词极情之至、质朴自然、雄于学养而又能创新出变,秦赓彤在《弹指词·序》中说:「先司寇题语有云:『本朝词家,以弹指为最。』窃展卷诵之,惊为自古词家所未有,盖唐宋以来词格,凡几变矣,先生之词,穷其变而会通,而极其至。神明变化,开前人未开之境,洵乎为一代之词宗,而叹先司寇公评骘之当也。」
展开查看所有  

顾贞观诗集大全

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【采桑子】 分明抹丽开时候,[1] 琴静东厢。 天样红墙, 只隔花枝不隔香。 檀痕约枕双心字,[2] 睡损鸳鸯, 孤负新凉。[3] 淡月疏棂梦一场。[4]

    【cǎi sāng zǐ 】 fèn míng mò lì kāi shí hòu ,[1] qín jìng dōng xiāng 。 tiān yàng hóng qiáng , zhī gé huā zhī bú gé xiāng 。 tán hén yuē zhěn shuāng xīn zì ,[2] shuì sǔn yuān yāng , gū fù xīn liáng 。[3] dàn yuè shū líng mèng yī chǎng 。[4]

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【采桑子】 秋来看尽星河也,[1] 只是孤眠。 多谢婵娟,[2] 再放山楼一夕圆。 床头涧响浑疑雨, 滴破苍烟,[3] 小字香笺。[4] 伴过泠泠彻夜泉。[5]

    【cǎi sāng zǐ 】 qiū lái kàn jìn xīng hé yě ,[1] zhī shì gū mián 。 duō xiè chán juān ,[2] zài fàng shān lóu yī xī yuán 。 chuáng tóu jiàn xiǎng hún yí yǔ , dī pò cāng yān ,[3] xiǎo zì xiāng jiān 。[4] bàn guò líng líng chè yè quán 。[5]

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【愁倚阑令】 昌平道中[1] 云幂幂,[2] 水溅溅, 草如烟。 行近十三陵下路,[3] 敢挥鞭。[4] 细柳新蒲乍绿, 玉鱼金碗依然。[5] 一骑捧香寒食日,[6] 忆当年。

    【chóu yǐ lán lìng 】 chāng píng dào zhōng [1] yún mì mì ,[2] shuǐ jiàn jiàn , cǎo rú yān 。 háng jìn shí sān líng xià lù ,[3] gǎn huī biān 。[4] xì liǔ xīn pú zhà lǜ , yù yú jīn wǎn yī rán 。[5] yī qí pěng xiāng hán shí rì ,[6] yì dāng nián 。

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【定风波】 只觉微词分外尖,[1] 计疏容易惹猜嫌。[2] 蟢子故悬丝网待,[3] 无奈。 落花飞絮一时黏。 冷处越须防妒眼, 重见。 那回风格定矝严。[4] 正是背人成独语, 尔汝。 又谁偷觑水晶帘。[5]

    【dìng fēng bō 】 zhī jiào wēi cí fèn wài jiān ,[1] jì shū róng yì rě cāi xián 。[2] xǐ zǐ gù xuán sī wǎng dài ,[3] wú nài 。 luò huā fēi xù yī shí nián 。 lěng chù yuè xū fáng dù yǎn , zhòng jiàn 。 nà huí fēng gé dìng qín yán 。[4] zhèng shì bèi rén chéng dú yǔ , ěr rǔ 。 yòu shuí tōu qù shuǐ jīng lián 。[5]

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【风马儿】 绕阑幽涧乍泠泠,[1] 又雨一声声, 漏一声声。 两处闲眠, 那夜不同听? 更更。 病眸才展讶青青,[2] 是灯一星星, 萤一星星。 偏到薄帏,[3] 单枕最分明。 生生。[4]

    【fēng mǎ ér 】 rào lán yōu jiàn zhà líng líng ,[1] yòu yǔ yī shēng shēng , lòu yī shēng shēng 。 liǎng chù xián mián , nà yè bú tóng tīng ? gèng gèng 。 bìng móu cái zhǎn yà qīng qīng ,[2] shì dēng yī xīng xīng , yíng yī xīng xīng 。 piān dào báo wéi ,[3] dān zhěn zuì fèn míng 。 shēng shēng 。[4]

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【浣溪沙】 梅 物外幽情世外姿,[1] 冻云深护最高枝。[2] 小楼风月独醒时。 一片冷香惟有梦,[3] 十分清瘦更无诗。[4] 待他移影说相思。

    【huàn xī shā 】 méi wù wài yōu qíng shì wài zī ,[1] dòng yún shēn hù zuì gāo zhī 。[2] xiǎo lóu fēng yuè dú xǐng shí 。 yī piàn lěng xiāng wéi yǒu mèng ,[3] shí fèn qīng shòu gèng wú shī 。[4] dài tā yí yǐng shuō xiàng sī 。

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【翦湘云】 秋海棠叶底多红纹,偶从山中觅得一种,叶上下纯绿,正面尤生翠可爱,花复耐久,因移植书阁,为制此词。 瘦却胜烟, 娇偏宜雨。[1] 傍窥宋墙阴, 目断初遇。[2] 别是幽情脂粉外, 那得红丝轻许。[3] 系天涯、 归梦绿罗裙, 添两眉愁聚。[4] 谁念补屋牵萝, 卖珠回去。[5] 正袖薄天寒, 风韵凄楚。 小蹙凌波铅泪滴, 剪破湘云一缕。[6] 向西风、 密约美人蕉, 和影儿私语。[7]

    【jiǎn xiāng yún 】 qiū hǎi táng yè dǐ duō hóng wén ,ǒu cóng shān zhōng mì dé yī zhǒng ,yè shàng xià chún lǜ ,zhèng miàn yóu shēng cuì kě ài ,huā fù nài jiǔ ,yīn yí zhí shū gé ,wéi zhì cǐ cí 。 shòu què shèng yān , jiāo piān yí yǔ 。[1] bàng kuī sòng qiáng yīn , mù duàn chū yù 。[2] bié shì yōu qíng zhī fěn wài , nà dé hóng sī qīng xǔ 。[3] xì tiān yá 、 guī mèng lǜ luó qún , tiān liǎng méi chóu jù 。[4] shuí niàn bǔ wū qiān luó , mài zhū huí qù 。[5] zhèng xiù báo tiān hán , fēng yùn qī chǔ 。 xiǎo cù líng bō qiān lèi dī , jiǎn pò xiāng yún yī lǚ 。[6] xiàng xī fēng 、 mì yuē měi rén jiāo , hé yǐng ér sī yǔ 。[7]

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【南乡子】 春事悔蹉跎,[1] 啼鴂啼鹃尽已过。[2] 又是炎天行不得,[3] 哥哥。 鹊语分明唤渡河。[4] 且莫唱离歌, 勉共花阴醉叵罗。[5] 不信君愁刚一石, 还多。 搅入香醪下咽么?[6]

    【nán xiāng zǐ 】 chūn shì huǐ cuō tuó ,[1] tí guī tí juān jìn yǐ guò 。[2] yòu shì yán tiān háng bú dé ,[3] gē gē 。 què yǔ fèn míng huàn dù hé 。[4] qiě mò chàng lí gē , miǎn gòng huā yīn zuì pǒ luó 。[5] bú xìn jun1 chóu gāng yī shí , hái duō 。 jiǎo rù xiāng láo xià yān me ?[6]

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【念奴娇】 

    冷清清地, 便逢欢、 也则不情不绪。况是宵长孤枕侧, 挨得几分秋雨。 兰炷微沉,桃笙半叠,送尽炉烟缕。 香浓醉薄, 此愁何减羁旅。 

    不过絮断柔肠,乱蛩枉却,费许多言语。二十五声清漏永,尽彀滴残双箸。翠湿云鬟,凉侵玉腕, 那复催砧杵。 由他梦醒, 别来和梦难据。

    【niàn nú jiāo 】 

    lěng qīng qīng dì , biàn féng huān 、 yě zé bú qíng bú xù 。kuàng shì xiāo zhǎng gū zhěn cè , āi dé jǐ fèn qiū yǔ 。 lán zhù wēi chén ,táo shēng bàn dié ,sòng jìn lú yān lǚ 。 xiāng nóng zuì báo , cǐ chóu hé jiǎn jī lǚ 。 

    bú guò xù duàn róu cháng ,luàn qióng wǎng què ,fèi xǔ duō yán yǔ 。èr shí wǔ shēng qīng lòu yǒng ,jìn gòu dī cán shuāng zhù 。cuì shī yún huán ,liáng qīn yù wàn , nà fù cuī zhēn chǔ 。 yóu tā mèng xǐng , bié lái hé mèng nán jù 。

    相思,羁旅,失意,落寞,
  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【青玉案】 天然一帧荆关画,[1] 谁打稿, 斜阳下? 历历水残山剩也, 乱鸦千点, 落鸿孤咽, 中有渔樵话。[2] 登临我亦悲秋者, 向蔓草、 平原泪盈打。 自古有情终不化,[3] 青娥冢上,[4] 东风野火, 烧出鸳鸯瓦。[5]

    【qīng yù àn 】 tiān rán yī zhēn jīng guān huà ,[1] shuí dǎ gǎo , xié yáng xià ? lì lì shuǐ cán shān shèng yě , luàn yā qiān diǎn , luò hóng gū yān , zhōng yǒu yú qiáo huà 。[2] dēng lín wǒ yì bēi qiū zhě , xiàng màn cǎo 、 píng yuán lèi yíng dǎ 。 zì gǔ yǒu qíng zhōng bú huà ,[3] qīng é zhǒng shàng ,[4] dōng fēng yě huǒ , shāo chū yuān yāng wǎ 。[5]

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【清平乐】 薄暮上怀柔城,望红螺山一带旧边墙也。[1] 烟光上了, 天淡孤鸿小。 一派角声听渐杳,[2] 吹冷西风残照。 平安火映谯楼,[3] 旌旗半卷城头。 写入屏山几曲, 乡心历乱边愁。[4]

    【qīng píng lè 】 báo mù shàng huái róu chéng ,wàng hóng luó shān yī dài jiù biān qiáng yě 。[1] yān guāng shàng le , tiān dàn gū hóng xiǎo 。 yī pài jiǎo shēng tīng jiàn yǎo ,[2] chuī lěng xī fēng cán zhào 。 píng ān huǒ yìng qiáo lóu ,[3] jīng qí bàn juàn chéng tóu 。 xiě rù píng shān jǐ qǔ , xiāng xīn lì luàn biān chóu 。[4]

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【埽地花】 十六夜阴寒,坐卧小楼,茫茫百端,不觉为之凄咽。 拥炉人倦, 向煮雪声中,[1] 坐愁愁坐。 巡檐数朵,[2] 为丁宁玉笛, 莫教吹破。 酷爱高寒,[3] 纸帐一番清课。[4] 肯闲过, 不律隃糜,[5] 那禁慵堕。 旧约何曾果。 记徙倚朱楼, 迷藏香径, 延缘画舸。[6] 正离魂欲接, 断烟横锁。 怕梦醒时, 盼杀满城灯火。[7] 问谁个, 掩纱窗, 更愁于我。

    【sào dì huā 】 shí liù yè yīn hán ,zuò wò xiǎo lóu ,máng máng bǎi duān ,bú jiào wéi zhī qī yān 。 yōng lú rén juàn , xiàng zhǔ xuě shēng zhōng ,[1] zuò chóu chóu zuò 。 xún yán shù duǒ ,[2] wéi dīng níng yù dí , mò jiāo chuī pò 。 kù ài gāo hán ,[3] zhǐ zhàng yī fān qīng kè 。[4] kěn xián guò , bú lǜ yú mí ,[5] nà jìn yōng duò 。 jiù yuē hé céng guǒ 。 jì xǐ yǐ zhū lóu , mí cáng xiāng jìng , yán yuán huà gě 。[6] zhèng lí hún yù jiē , duàn yān héng suǒ 。 pà mèng xǐng shí , pàn shā mǎn chéng dēng huǒ 。[7] wèn shuí gè , yǎn shā chuāng , gèng chóu yú wǒ 。

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【双双燕】 本意用史梅溪韵[1] 单衣小立, 正秋雨槐花, 鬓丝吹冷。 镜函如水,[2] 长忆画眉人并。[3] 残叶暗飘金井。[4] 问燕子、 归期未定。 伤心社日辞巢,[5] 不是隔年双影。[6] 香径。[7] 芹泥犹润。[8] 只一缕红丝,[9] 误他娇俊。[10] 几多恩怨, 絮彻杏梁烟暝。[11] 传语别来安稳, 待二十四番风信。[12] 那时重试清狂,[13] 肯放雕阑独凭。[14]

    【shuāng shuāng yàn 】 běn yì yòng shǐ méi xī yùn [1] dān yī xiǎo lì , zhèng qiū yǔ huái huā , bìn sī chuī lěng 。 jìng hán rú shuǐ ,[2] zhǎng yì huà méi rén bìng 。[3] cán yè àn piāo jīn jǐng 。[4] wèn yàn zǐ 、 guī qī wèi dìng 。 shāng xīn shè rì cí cháo ,[5] bú shì gé nián shuāng yǐng 。[6] xiāng jìng 。[7] qín ní yóu rùn 。[8] zhī yī lǚ hóng sī ,[9] wù tā jiāo jun4 。[10] jǐ duō ēn yuàn , xù chè xìng liáng yān míng 。[11] chuán yǔ bié lái ān wěn , dài èr shí sì fān fēng xìn 。[12] nà shí zhòng shì qīng kuáng ,[13] kěn fàng diāo lán dú píng 。[14]

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【天仙子】 密密蒙蒙春几许, 斜阳忽送廉纤雨。[1] 柳烟深锁怯凭阑, 千万缕, 飘轻絮。 薄幸不归双燕语。[2]

    【tiān xiān zǐ 】 mì mì méng méng chūn jǐ xǔ , xié yáng hū sòng lián xiān yǔ 。[1] liǔ yān shēn suǒ qiè píng lán , qiān wàn lǚ , piāo qīng xù 。 báo xìng bú guī shuāng yàn yǔ 。[2]

  • 作者:顾贞观 朝代:清代

    【偷声木兰花】 平分一片蕉阴绿,[1] 相对妾身原似玉。 细雨归帆, 临别啼珠忽满衫。[2] 断鸿双鲤曾无便,[3] 惊喜竹西廊下见。 记否檀奴,[4] 衣袖当时水墨图?[5]

    【tōu shēng mù lán huā 】 píng fèn yī piàn jiāo yīn lǜ ,[1] xiàng duì qiè shēn yuán sì yù 。 xì yǔ guī fān , lín bié tí zhū hū mǎn shān 。[2] duàn hóng shuāng lǐ céng wú biàn ,[3] jīng xǐ zhú xī láng xià jiàn 。 jì fǒu tán nú ,[4] yī xiù dāng shí shuǐ mò tú ?[5]