1. 古诗词大全
  2. 清代诗人

龚自珍的诗词全集

共收录了51首诗词作品

龚自珍简介

龚自珍(1792-1841),清末思想家、文学家。一名巩祚,易简,字(王瑟)人,号定庵。浙江仁和人。道光进士。曾任内阁中书、礼部主事。他支持林则徐禁烟,建议加强战备。他反对清末土地兼并,反对君主独裁。其为文纵横,自成一家,诗风瑰丽奇肆,辑有《龚自珍全集》。
展开查看所有  

龚自珍诗集大全

  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    壬申夏,泛舟西湖,述怀有赋,时予别杭州盖十年矣

    天风吹我,堕湖山一角,果然清丽。
    曾是东华生小客,回首苍茫无际。
    屠狗功名,雕龙文卷,岂是平生意。
    乡亲苏小,定应笑我非计。 
    才见一抹斜阳,半堤香草,顿惹清愁起。
    罗袜音尘何处觅,渺渺予怀孤寄。
    怨去吹箫,狂来说剑,两样销魂味。
    两般春梦,橹声荡入云水。

    rén shēn xià ,fàn zhōu xī hú ,shù huái yǒu fù ,shí yǔ bié háng zhōu gài shí nián yǐ

    tiān fēng chuī wǒ ,duò hú shān yī jiǎo ,guǒ rán qīng lì 。
    céng shì dōng huá shēng xiǎo kè ,huí shǒu cāng máng wú jì 。
    tú gǒu gōng míng ,diāo lóng wén juàn ,qǐ shì píng shēng yì 。
    xiāng qīn sū xiǎo ,dìng yīng xiào wǒ fēi jì 。 
    cái jiàn yī mò xié yáng ,bàn dī xiāng cǎo ,dùn rě qīng chóu qǐ 。
    luó wà yīn chén hé chù mì ,miǎo miǎo yǔ huái gū jì 。
    yuàn qù chuī xiāo ,kuáng lái shuō jiàn ,liǎng yàng xiāo hún wèi 。
    liǎng bān chūn mèng ,lǔ shēng dàng rù yún shuǐ 。

    豪放,写景,抒怀,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    其一
    春夜伤心坐画屏,不如放眼入青冥。
    一山突起丘陵妒,万籁无言帝座灵。
    塞上似腾奇女气,江东久殒少微星。
    从来不蓄湘累问,唤出嫦娥诗与听。

    其二
    沉沉心事北南东,一睨人材海内空。
    壮岁始参周史席,髫年惜堕晋贤风。
    功高拜将成仙外,才尽回肠荡气中。
    万一禅关砉然破,美人如玉剑如虹。

    qí yī
    chūn yè shāng xīn zuò huà píng ,bú rú fàng yǎn rù qīng míng 。
    yī shān tū qǐ qiū líng dù ,wàn lài wú yán dì zuò líng 。
    sāi shàng sì téng qí nǚ qì ,jiāng dōng jiǔ yǔn shǎo wēi xīng 。
    cóng lái bú xù xiāng lèi wèn ,huàn chū cháng é shī yǔ tīng 。

    qí èr
    chén chén xīn shì běi nán dōng ,yī nì rén cái hǎi nèi kōng 。
    zhuàng suì shǐ cān zhōu shǐ xí ,tiáo nián xī duò jìn xián fēng 。
    gōng gāo bài jiāng chéng xiān wài ,cái jìn huí cháng dàng qì zhōng 。
    wàn yī chán guān huā rán pò ,měi rén rú yù jiàn rú hóng 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    名场阅历莽无涯,心史纵横自一家。
    秋气不惊堂内燕,夕阳还恋路旁鸦。
    东邻嫠老难为妾,古木根深不似花。
    何日冥鸿踪迹遂,美人经卷葬年华。

    míng chǎng yuè lì mǎng wú yá ,xīn shǐ zòng héng zì yī jiā 。
    qiū qì bú jīng táng nèi yàn ,xī yáng hái liàn lù páng yā 。
    dōng lín lí lǎo nán wéi qiè ,gǔ mù gēn shēn bú sì huā 。
    hé rì míng hóng zōng jì suí ,měi rén jīng juàn zàng nián huá 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    其一
    秋心如海复如潮,但有秋魂不可招。
    漠漠郁金香在臂,亭亭古玉佩当腰。
    气寒西北何人剑,声满东南几处箫。
    斗大明星烂无数,长天一月坠林梢。

    其二
    忽筮一官来阙下,众中俯仰不材身。
    新知触眼春云过,老辈填胸夜雨沦。
    天问有灵难置对,阴符无效勿虚陈。
    晓来客籍差夸富,无数湘南剑外民。

    其三
    我所思兮在何所,胸中灵气欲成云。
    槎通碧汉无多路,土蚀寒花又此坟。
    某水某山埋姓氏,一钗一佩断知闻。
    起看历历楼台外,窈窕秋星或是君。

    qí yī
    qiū xīn rú hǎi fù rú cháo ,dàn yǒu qiū hún bú kě zhāo 。
    mò mò yù jīn xiāng zài bì ,tíng tíng gǔ yù pèi dāng yāo 。
    qì hán xī běi hé rén jiàn ,shēng mǎn dōng nán jǐ chù xiāo 。
    dòu dà míng xīng làn wú shù ,zhǎng tiān yī yuè zhuì lín shāo 。

    qí èr
    hū shì yī guān lái què xià ,zhòng zhōng fǔ yǎng bú cái shēn 。
    xīn zhī chù yǎn chūn yún guò ,lǎo bèi tián xiōng yè yǔ lún 。
    tiān wèn yǒu líng nán zhì duì ,yīn fú wú xiào wù xū chén 。
    xiǎo lái kè jí chà kuā fù ,wú shù xiāng nán jiàn wài mín 。

    qí sān
    wǒ suǒ sī xī zài hé suǒ ,xiōng zhōng líng qì yù chéng yún 。
    chá tōng bì hàn wú duō lù ,tǔ shí hán huā yòu cǐ fén 。
    mǒu shuǐ mǒu shān mái xìng shì ,yī chāi yī pèi duàn zhī wén 。
    qǐ kàn lì lì lóu tái wài ,yǎo tiǎo qiū xīng huò shì jun1 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    佛言劫火遇皆销,何物千年怒若潮。
    经济文章磨白昼,幽光狂慧复中宵。
    来何汹涌须挥剑,去尚缠绵可付箫。
    心药心灵总心病,寓言决欲就灯烧。

    fó yán jié huǒ yù jiē xiāo ,hé wù qiān nián nù ruò cháo 。
    jīng jì wén zhāng mó bái zhòu ,yōu guāng kuáng huì fù zhōng xiāo 。
    lái hé xiōng yǒng xū huī jiàn ,qù shàng chán mián kě fù xiāo 。
    xīn yào xīn líng zǒng xīn bìng ,yù yán jué yù jiù dēng shāo 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    其五
    浩荡离愁白日斜,吟鞭东指即天涯。
    落红不是无情物,化作春泥更护花。

    其八
    太行一脉走蝹蜿,莽莽畿西虎气蹲。
    送我摇鞭竟东去,此山不语看中原。

    其八十三
    只筹一缆十夫多,细算千艘渡此河。
    我亦曾穈太仓粟,夜闻邪许泪滂沱!
    (五月十二日抵淮埔作)

    其八十七
    故人横海拜将军,侧立南天未蕆勋。
    我有阴符三百字,蜡丸难寄惜雄文。

    其一百二十五
    九州生气恃风雷,万马齐喑究可哀。
    我劝天公重抖擞,不拘一格降人才。

    其一百三十
    陶潜酷似卧龙豪,万古浔阳松菊高;
    莫信诗人竟平淡,二分梁甫一分骚。

    qí wǔ
    hào dàng lí chóu bái rì xié ,yín biān dōng zhǐ jí tiān yá 。
    luò hóng bú shì wú qíng wù ,huà zuò chūn ní gèng hù huā 。

    qí bā
    tài háng yī mò zǒu ǎo wān ,mǎng mǎng jī xī hǔ qì dūn 。
    sòng wǒ yáo biān jìng dōng qù ,cǐ shān bú yǔ kàn zhōng yuán 。

    qí bā shí sān
    zhī chóu yī lǎn shí fū duō ,xì suàn qiān sōu dù cǐ hé 。
    wǒ yì céng mén tài cāng sù ,yè wén xié xǔ lèi pāng tuó !
    (wǔ yuè shí èr rì dǐ huái pǔ zuò )

    qí bā shí qī
    gù rén héng hǎi bài jiāng jun1 ,cè lì nán tiān wèi chǎn xūn 。
    wǒ yǒu yīn fú sān bǎi zì ,là wán nán jì xī xióng wén 。

    qí yī bǎi èr shí wǔ
    jiǔ zhōu shēng qì shì fēng léi ,wàn mǎ qí yīn jiū kě āi 。
    wǒ quàn tiān gōng zhòng dǒu sǒu ,bú jū yī gé jiàng rén cái 。

    qí yī bǎi sān shí
    táo qián kù sì wò lóng háo ,wàn gǔ xún yáng sōng jú gāo ;
    mò xìn shī rén jìng píng dàn ,èr fèn liáng fǔ yī fèn sāo 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    黄金华发两飘萧,六九童心尚未消。
    叱起海红帘底月,四厢花影怒于潮。

    huáng jīn huá fā liǎng piāo xiāo ,liù jiǔ tóng xīn shàng wèi xiāo 。
    chì qǐ hǎi hóng lián dǐ yuè ,sì xiāng huā yǐng nù yú cháo 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    故物人寰少,犹蒙忧患俱。
    春深恒作伴,宵梦亦先驱。
    不逐年华改,难同逝水徂。
    多情谁似汝?未忍托禳巫。

    gù wù rén huán shǎo ,yóu méng yōu huàn jù 。
    chūn shēn héng zuò bàn ,xiāo mèng yì xiān qū 。
    bú zhú nián huá gǎi ,nán tóng shì shuǐ cú 。
    duō qíng shuí sì rǔ ?wèi rěn tuō ráng wū 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    九边烂数等雕虫,远志真看小草同。
    枉说健儿身在手,青灯夜雪阻山东。

    jiǔ biān làn shù děng diāo chóng ,yuǎn zhì zhēn kàn xiǎo cǎo tóng 。
    wǎng shuō jiàn ér shēn zài shǒu ,qīng dēng yè xuě zǔ shān dōng 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    西郊落花天下奇,古人但赋伤春诗。
    西郊车马一朝尽,定庵先生沽酒来赏之。
    先生探春人不觉,先生送春人又嗤。
    呼朋亦得三四子,出城失色神皆痴。
    如钱塘潮夜澎湃,如昆阳战晨披靡;
    如八万四千天女洗脸罢,齐向此地倾胭脂。
    奇龙怪凤爱漂泊,琴高之鲤何反欲上天为?
    玉皇宫中空若洗,三十六界无一青蛾眉。
    又如先生平生之忧患,恍惚怪诞百出无穷期。
    先生读书尽三藏,最喜维摩卷里多清词。
    又闻净土落花深四寸,瞑目观赏尤神驰。
    西方净国未可到,下笔绮语何漓漓!
    安得树有不尽之花更雨新好者,三百六十日长是落花时。

    xī jiāo luò huā tiān xià qí ,gǔ rén dàn fù shāng chūn shī 。
    xī jiāo chē mǎ yī cháo jìn ,dìng ān xiān shēng gū jiǔ lái shǎng zhī 。
    xiān shēng tàn chūn rén bú jiào ,xiān shēng sòng chūn rén yòu chī 。
    hū péng yì dé sān sì zǐ ,chū chéng shī sè shén jiē chī 。
    rú qián táng cháo yè péng pài ,rú kūn yáng zhàn chén pī mí ;
    rú bā wàn sì qiān tiān nǚ xǐ liǎn bà ,qí xiàng cǐ dì qīng yān zhī 。
    qí lóng guài fèng ài piāo bó ,qín gāo zhī lǐ hé fǎn yù shàng tiān wéi ?
    yù huáng gōng zhōng kōng ruò xǐ ,sān shí liù jiè wú yī qīng é méi 。
    yòu rú xiān shēng píng shēng zhī yōu huàn ,huǎng hū guài dàn bǎi chū wú qióng qī 。
    xiān shēng dú shū jìn sān cáng ,zuì xǐ wéi mó juàn lǐ duō qīng cí 。
    yòu wén jìng tǔ luò huā shēn sì cùn ,míng mù guān shǎng yóu shén chí 。
    xī fāng jìng guó wèi kě dào ,xià bǐ qǐ yǔ hé lí lí !
    ān dé shù yǒu bú jìn zhī huā gèng yǔ xīn hǎo zhě ,sān bǎi liù shí rì zhǎng shì luò huā shí 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    一帽红尘,行来韦杜人家北。
    满城风色,漠漠楼台隔。
    目送飞鸿,景入长天灭。
    关山绝,乱云千叠,江北江南雪。

    yī mào hóng chén ,háng lái wéi dù rén jiā běi 。
    mǎn chéng fēng sè ,mò mò lóu tái gé 。
    mù sòng fēi hóng ,jǐng rù zhǎng tiān miè 。
    guān shān jué ,luàn yún qiān dié ,jiāng běi jiāng nán xuě 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    壬申夏,泛舟西湖,述怀有赋,时予别杭州盖十年矣

    天风吹我,堕湖山一角,果然清丽。
    曾是东华生小客,回首苍茫无际。
    屠狗功名,雕龙文卷,岂是平生意。
    乡亲苏小,定应笑我非计。
    才见一抹斜阳,半堤香草,顿惹清愁起。
    罗袜音尘何处觅,渺渺予怀孤寄。
    怨去吹箫,狂来说剑,两样销魂味。
    两般春梦,橹声荡入云水。

    rén shēn xià ,fàn zhōu xī hú ,shù huái yǒu fù ,shí yǔ bié háng zhōu gài shí nián yǐ

    tiān fēng chuī wǒ ,duò hú shān yī jiǎo ,guǒ rán qīng lì 。
    céng shì dōng huá shēng xiǎo kè ,huí shǒu cāng máng wú jì 。
    tú gǒu gōng míng ,diāo lóng wén juàn ,qǐ shì píng shēng yì 。
    xiāng qīn sū xiǎo ,dìng yīng xiào wǒ fēi jì 。
    cái jiàn yī mò xié yáng ,bàn dī xiāng cǎo ,dùn rě qīng chóu qǐ 。
    luó wà yīn chén hé chù mì ,miǎo miǎo yǔ huái gū jì 。
    yuàn qù chuī xiāo ,kuáng lái shuō jiàn ,liǎng yàng xiāo hún wèi 。
    liǎng bān chūn mèng ,lǔ shēng dàng rù yún shuǐ 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    九州生气恃风雷,万马齐喑究可哀。
    我劝天公重抖擞,不拘一格降人才。

    jiǔ zhōu shēng qì shì fēng léi ,wàn mǎ qí yīn jiū kě āi 。
    wǒ quàn tiān gōng zhòng dǒu sǒu ,bú jū yī gé jiàng rén cái 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    浩荡离愁白日斜,吟鞭东指即天涯。
    落红不是无情物,化作春泥更护花。

    hào dàng lí chóu bái rì xié ,yín biān dōng zhǐ jí tiān yá 。
    luò hóng bú shì wú qíng wù ,huà zuò chūn ní gèng hù huā 。

    辞赋,
  • 作者:龚自珍 朝代:清代

    笑今年、鸾飘凤泊,情怀何似。
    纵使文章惊海内,纸上苍生而已。似春水、干卿何事。
    暮雨忽来鸿雁杳,莽关山、一派秋声里。
    催客去,去如水。
    华年心绪从头理,也何聊、看潮走马,广陵吴市。
    愿得黄金三百万,交尽美人名士。
    更结尽、燕邯侠子。
    来岁长安春事早,劝杏花、断莫相思死。
    木叶怨,罢论起。

    xiào jīn nián 、luán piāo fèng bó ,qíng huái hé sì 。
    zòng shǐ wén zhāng jīng hǎi nèi ,zhǐ shàng cāng shēng ér yǐ 。sì chūn shuǐ 、gàn qīng hé shì 。
    mù yǔ hū lái hóng yàn yǎo ,mǎng guān shān 、yī pài qiū shēng lǐ 。
    cuī kè qù ,qù rú shuǐ 。
    huá nián xīn xù cóng tóu lǐ ,yě hé liáo 、kàn cháo zǒu mǎ ,guǎng líng wú shì 。
    yuàn dé huáng jīn sān bǎi wàn ,jiāo jìn měi rén míng shì 。
    gèng jié jìn 、yàn hán xiá zǐ 。
    lái suì zhǎng ān chūn shì zǎo ,quàn xìng huā 、duàn mò xiàng sī sǐ 。
    mù yè yuàn ,bà lùn qǐ 。

    辞赋,