1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

范仲淹的诗词全集

共收录了20首诗词作品

范仲淹简介

范仲淹(989─1052)字希文,吴县(今江苏苏州)人。大中祥符八年(1015)进士,授广德军司理参军。仁宗时,累迁吏部员外郎,权知开封府。康定元年(1040)以龙图阁直学士,与韩琦并为陕西经略安抚副使,兼知延州,加强对西夏的防御。庆历三年(1043)任枢密副使、参知政事,上《答手诏条陈十事》、《再进前所陈十事》,要求在原有法度的范围内,作一些改革,因遭到反对,主持「庆历新政」,次年出为河东陕西宣抚使,历知邓州、杭州。皇祐四年,徙知颖州,卒于途中,年六十四。谥文正,世称范文正公。富弼为撰墓志铭(《范文正公集褒贤集》),欧阳修为撰神道碑(《欧阳文忠公集》卷二○)。《宋史》、《东都事略》有传。有《范文正公集》二十卷,《别集》四卷,《奏议》二卷,《尺牍》三卷。《彊村丛书》收《范文正公诗馀》一卷,《全宋词》据《中吴纪闻》卷五补辑一首。魏泰《东轩笔录》谓仲淹守边日,作《渔家傲》数阕,皆以「塞下秋来」为首句,颇述边镇之劳苦,今只存「衡阳雁去」一首。范仲淹不仅是北宋著名的政治家、军事家、文学成就亦杰然可观。他重视文章的风化作用,提倡复古。散文《岳阳楼记》为千古名篇,抒写了「先天下之忧而忧,后天下之乐而乐」的崇高理想,文中杂以骈句,语言参差和谐,立意高远,写景壮丽,为历代广为传诵。同时擅长词赋,流传下来的词只有6首,但意境开阔,沉郁苍凉,突破了唐末五代词的绮靡风气,为豪放词派的先声。
展开查看所有  

范仲淹诗集大全

  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

    素心爱云水,此日东南行。[1] 笑解尘缨处,沧浪无限清。[2]

    sù xīn ài yún shuǐ ,cǐ rì dōng nán háng 。[1] xiào jiě chén yīng chù ,cāng làng wú xiàn qīng 。[2]

  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

    江上往来人, 但爱鲈鱼美。[1] 君看一叶舟,[2] 出没风波里。

    jiāng shàng wǎng lái rén , dàn ài lú yú měi 。[1] jun1 kàn yī yè zhōu ,[2] chū méi fēng bō lǐ 。

  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

    一派青山景色幽, 前人田地后人收。 

    后人收得休欢喜, 还有后人在后头。

    yī pài qīng shān jǐng sè yōu , qián rén tián dì hòu rén shōu 。 

    hòu rén shōu dé xiū huān xǐ , hái yǒu hòu rén zài hòu tóu 。

    哲理,读书,
  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

    碧云天, 黄叶地, 秋色连波, 波上寒烟翠。 山映斜阳天接水, 芳草无情, 更在斜阳外。 黯乡魂,[1] 追旅思,[2] 夜夜除非, 好梦留人睡。 明月楼高休独倚, 酒入愁肠, 化作相思泪。

    bì yún tiān , huáng yè dì , qiū sè lián bō , bō shàng hán yān cuì 。 shān yìng xié yáng tiān jiē shuǐ , fāng cǎo wú qíng , gèng zài xié yáng wài 。 àn xiāng hún ,[1] zhuī lǚ sī ,[2] yè yè chú fēi , hǎo mèng liú rén shuì 。 míng yuè lóu gāo xiū dú yǐ , jiǔ rù chóu cháng , huà zuò xiàng sī lèi 。

  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

    昨夜因看蜀志, 笑曹操孙权刘备。 用尽机关, 徒劳心力, 只得三分天地。 屈指细寻思, 争如共、刘伶一醉? 人世都无百岁。 少痴騃、老成玌悴。 只有中间, 些子少年, 忍把浮名牵系? 一品与千金, 问白发、如何回避?

    zuó yè yīn kàn shǔ zhì , xiào cáo cāo sūn quán liú bèi 。 yòng jìn jī guān , tú láo xīn lì , zhī dé sān fèn tiān dì 。 qū zhǐ xì xún sī , zhēng rú gòng 、liú líng yī zuì ? rén shì dōu wú bǎi suì 。 shǎo chī ái 、lǎo chéng qiú cuì 。 zhī yǒu zhōng jiān , xiē zǐ shǎo nián , rěn bǎ fú míng qiān xì ? yī pǐn yǔ qiān jīn , wèn bái fā 、rú hé huí bì ?

  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

    塞下秋来风景异,[2] 衡阳雁去无留意。[3] 四面边声连角起,[4] 千嶂里,[5] 长烟落日孤城闭。[6] 浊酒一杯家万里, 燕然未勒归无计,[7] 羌管悠悠霜满地。[8] 人不寐, 将军白发征夫泪。

    sāi xià qiū lái fēng jǐng yì ,[2] héng yáng yàn qù wú liú yì 。[3] sì miàn biān shēng lián jiǎo qǐ ,[4] qiān zhàng lǐ ,[5] zhǎng yān luò rì gū chéng bì 。[6] zhuó jiǔ yī bēi jiā wàn lǐ , yàn rán wèi lè guī wú jì ,[7] qiāng guǎn yōu yōu shuāng mǎn dì 。[8] rén bú mèi , jiāng jun1 bái fā zhēng fū lèi 。

  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

    纷纷坠叶飘香砌, 夜寂静,寒声碎。 

    真珠帘卷玉楼空, 天淡银河垂地。 

    年年今夜, 月华如练, 长是人千里。

     愁肠已断无由醉, 酒未到,先成泪。 

    残灯明灭枕头敧, 谙尽孤眠滋味。 

    都来此事,眉间心上, 无计相回避。

    fēn fēn zhuì yè piāo xiāng qì , yè jì jìng ,hán shēng suì 。 

    zhēn zhū lián juàn yù lóu kōng , tiān dàn yín hé chuí dì 。 

    nián nián jīn yè , yuè huá rú liàn , zhǎng shì rén qiān lǐ 。

     chóu cháng yǐ duàn wú yóu zuì , jiǔ wèi dào ,xiān chéng lèi 。 

    cán dēng míng miè zhěn tóu jī , ān jìn gū mián zī wèi 。 

    dōu lái cǐ shì ,méi jiān xīn shàng , wú jì xiàng huí bì 。

    宋词三百首,
  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

    碧云天,黄叶地。秋色连波,波上寒烟翠。
    山映斜阳天接水。芳草无情,更在斜阳外。
    黯乡魂,追旅思。夜夜除非,好梦留人睡。
    明月楼高休独倚。酒入愁肠,化作相思泪。

    bì yún tiān ,huáng yè dì 。qiū sè lián bō ,bō shàng hán yān cuì 。
    shān yìng xié yáng tiān jiē shuǐ 。fāng cǎo wú qíng ,gèng zài xié yáng wài 。
    àn xiāng hún ,zhuī lǚ sī 。yè yè chú fēi ,hǎo mèng liú rén shuì 。
    míng yuè lóu gāo xiū dú yǐ 。jiǔ rù chóu cháng ,huà zuò xiàng sī lèi 。

    写景,秋天,思念,婉约,宋词精选,宋词三百首,怀旧,
  • 作者:范仲淹 朝代:清代

    塞下秋来风景异,衡阳雁去无留意。四面边声连角起,千嶂里,长烟落日孤城闭。
    浊酒一杯家万里,燕然未勒归无计。羌管悠悠霜满地,人不寐,将军白发征夫泪。

    sāi xià qiū lái fēng jǐng yì ,héng yáng yàn qù wú liú yì 。sì miàn biān shēng lián jiǎo qǐ ,qiān zhàng lǐ ,zhǎng yān luò rì gū chéng bì 。
    zhuó jiǔ yī bēi jiā wàn lǐ ,yàn rán wèi lè guī wú jì 。qiāng guǎn yōu yōu shuāng mǎn dì ,rén bú mèi ,jiāng jun1 bái fā zhēng fū lèi 。

    宋词三百首,初中古诗,秋天,边塞,思乡,爱国,
  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

    庆历四年春,滕子京谪守巴陵郡。越明年,政通人和,百废具兴,乃重修岳阳楼,增其旧制,刻唐贤今人诗赋于其上。属予作文以记之。(具 通:俱)

    予观夫巴陵胜状,在洞庭一湖。衔远山,吞长江,浩浩汤汤,横无际涯;朝晖夕阴,气象万千。此则岳阳楼之大观也,前人之述备矣。然则北通巫峡,南极潇湘,迁客骚人,多会于此,览物之情,得无异乎?

    若夫霪雨霏霏,连月不开,阴风怒号,浊浪排空;日星隐曜,山岳潜形;商旅不行,樯倾楫摧;薄暮冥冥,虎啸猿啼。登斯楼也,则有去国怀乡,忧谗畏讥,满目萧然,感极而悲者矣。(隐曜 一作:隐耀)

    至若春和景明,波澜不惊,上下天光,一碧万顷;沙鸥翔集,锦鳞游泳;岸芷汀兰,郁郁青青。而或长烟一空,皓月千里,浮光跃金,静影沉璧,渔歌互答,此乐何极!登斯楼也,则有心旷神怡,宠辱偕忘,把酒临风,其喜洋洋者矣。

    嗟夫!予尝求古仁人之心,或异二者之为,何哉?不以物喜,不以己悲;居庙堂之高则忧其民;处江湖之远则忧其君。是进亦忧,退亦忧。然则何时而乐耶?其必曰“先天下之忧而忧,后天下之乐而乐”乎?噫!微斯人,吾谁与归?

    时六年九月十五日。

    qìng lì sì nián chūn ,téng zǐ jīng zhé shǒu bā líng jun4 。yuè míng nián ,zhèng tōng rén hé ,bǎi fèi jù xìng ,nǎi zhòng xiū yuè yáng lóu ,zēng qí jiù zhì ,kè táng xián jīn rén shī fù yú qí shàng 。shǔ yǔ zuò wén yǐ jì zhī 。(jù tōng :jù )

    yǔ guān fū bā líng shèng zhuàng ,zài dòng tíng yī hú 。xián yuǎn shān ,tūn zhǎng jiāng ,hào hào tāng tāng ,héng wú jì yá ;cháo huī xī yīn ,qì xiàng wàn qiān 。cǐ zé yuè yáng lóu zhī dà guān yě ,qián rén zhī shù bèi yǐ 。rán zé běi tōng wū xiá ,nán jí xiāo xiāng ,qiān kè sāo rén ,duō huì yú cǐ ,lǎn wù zhī qíng ,dé wú yì hū ?

    ruò fū yín yǔ fēi fēi ,lián yuè bú kāi ,yīn fēng nù hào ,zhuó làng pái kōng ;rì xīng yǐn yào ,shān yuè qián xíng ;shāng lǚ bú háng ,qiáng qīng jí cuī ;báo mù míng míng ,hǔ xiào yuán tí 。dēng sī lóu yě ,zé yǒu qù guó huái xiāng ,yōu chán wèi jī ,mǎn mù xiāo rán ,gǎn jí ér bēi zhě yǐ 。(yǐn yào yī zuò :yǐn yào )

    zhì ruò chūn hé jǐng míng ,bō lán bú jīng ,shàng xià tiān guāng ,yī bì wàn qǐng ;shā ōu xiáng jí ,jǐn lín yóu yǒng ;àn zhǐ tīng lán ,yù yù qīng qīng 。ér huò zhǎng yān yī kōng ,hào yuè qiān lǐ ,fú guāng yuè jīn ,jìng yǐng chén bì ,yú gē hù dá ,cǐ lè hé jí !dēng sī lóu yě ,zé yǒu xīn kuàng shén yí ,chǒng rǔ xié wàng ,bǎ jiǔ lín fēng ,qí xǐ yáng yáng zhě yǐ 。

    jiē fū !yǔ cháng qiú gǔ rén rén zhī xīn ,huò yì èr zhě zhī wéi ,hé zāi ?bú yǐ wù xǐ ,bú yǐ jǐ bēi ;jū miào táng zhī gāo zé yōu qí mín ;chù jiāng hú zhī yuǎn zé yōu qí jun1 。shì jìn yì yōu ,tuì yì yōu 。rán zé hé shí ér lè yē ?qí bì yuē “xiān tiān xià zhī yōu ér yōu ,hòu tiān xià zhī lè ér lè ”hū ?yī !wēi sī rén ,wú shuí yǔ guī ?

    shí liù nián jiǔ yuè shí wǔ rì 。

    写景,抒情,爱国,初中文言文,古文观止,辞赋精选,
  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

    纷纷坠叶飘香砌。夜寂静,寒声碎。真珠帘卷玉楼空,天淡银河垂地。年年今夜,月华如练,长是人千里。
    愁肠已断无由醉,酒未到,先成泪。残灯明灭枕头欹,谙尽孤眠滋味。都来此事,眉间心上,无计相回避。

    fēn fēn zhuì yè piāo xiāng qì 。yè jì jìng ,hán shēng suì 。zhēn zhū lián juàn yù lóu kōng ,tiān dàn yín hé chuí dì 。nián nián jīn yè ,yuè huá rú liàn ,zhǎng shì rén qiān lǐ 。
    chóu cháng yǐ duàn wú yóu zuì ,jiǔ wèi dào ,xiān chéng lèi 。cán dēng míng miè zhěn tóu yī ,ān jìn gū mián zī wèi 。dōu lái cǐ shì ,méi jiān xīn shàng ,wú jì xiàng huí bì 。

    写景,秋天,婉约,宋词精选,怀人,
  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

      先生,汉光武之故人也。相尚以道。及帝握《赤符》,乘六龙,得圣人之时,臣妾亿兆,天下孰加焉?惟先生以节高之。既而动星象,归江湖,得圣人之清。泥涂轩冕,天下孰加焉?惟光武以礼下之。
    在《蛊》之上九,众方有为,而独“不事王侯,高尚其事”,先生以之。在《屯》之初九,阳德方亨,而能“以贵下贱,大得民也”,光武以之。盖先生之心,出乎日月之上;光武之量,包乎天地之外。微先生,不能成光武之大,微光武,岂能遂先生之高哉?而使贪夫廉,懦夫立,是大有功于名教也。
    仲淹来守是邦,始构堂而奠焉,乃复为其后者四家,以奉祠事。又从而歌曰∶“云山苍苍,江水泱泱,先生之风,山高水长!”

      xiān shēng ,hàn guāng wǔ zhī gù rén yě 。xiàng shàng yǐ dào 。jí dì wò 《chì fú 》,chéng liù lóng ,dé shèng rén zhī shí ,chén qiè yì zhào ,tiān xià shú jiā yān ?wéi xiān shēng yǐ jiē gāo zhī 。jì ér dòng xīng xiàng ,guī jiāng hú ,dé shèng rén zhī qīng 。ní tú xuān miǎn ,tiān xià shú jiā yān ?wéi guāng wǔ yǐ lǐ xià zhī 。
    zài 《gǔ 》zhī shàng jiǔ ,zhòng fāng yǒu wéi ,ér dú “bú shì wáng hóu ,gāo shàng qí shì ”,xiān shēng yǐ zhī 。zài 《tún 》zhī chū jiǔ ,yáng dé fāng hēng ,ér néng “yǐ guì xià jiàn ,dà dé mín yě ”,guāng wǔ yǐ zhī 。gài xiān shēng zhī xīn ,chū hū rì yuè zhī shàng ;guāng wǔ zhī liàng ,bāo hū tiān dì zhī wài 。wēi xiān shēng ,bú néng chéng guāng wǔ zhī dà ,wēi guāng wǔ ,qǐ néng suí xiān shēng zhī gāo zāi ?ér shǐ tān fū lián ,nuò fū lì ,shì dà yǒu gōng yú míng jiāo yě 。
    zhòng yān lái shǒu shì bāng ,shǐ gòu táng ér diàn yān ,nǎi fù wéi qí hòu zhě sì jiā ,yǐ fèng cí shì 。yòu cóng ér gē yuē ∶“yún shān cāng cāng ,jiāng shuǐ yāng yāng ,xiān shēng zhī fēng ,shān gāo shuǐ zhǎng !”

    古文观止,
  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

      庆历四年春,滕子京谪守巴陵郡。越明年,政通人和,百废具兴,乃重修岳阳楼,增其旧制,刻唐贤今人诗赋于其上。属予作文以记之。(具 通:俱)

      予观夫巴陵胜状,在洞庭一湖。衔远山,吞长江,浩浩汤汤,横无际涯;朝晖夕阴,气象万千。此则岳阳楼之大观也,前人之述备矣。然则北通巫峡,南极潇湘,迁客骚人,多会于此,览物之情,得无异乎?

      若夫淫雨霏霏,连月不开,阴风怒号,浊浪排空;日星隐曜,山岳潜形;商旅不行,樯倾楫摧;薄暮冥冥,虎啸猿啼。登斯楼也,则有去国怀乡,忧谗畏讥,满目萧然,感极而悲者矣。(隐曜 一作:隐耀;淫雨 通:霪雨)

      至若春和景明,波澜不惊,上下天光,一碧万顷;沙鸥翔集,锦鳞游泳;岸芷汀兰,郁郁青青。而或长烟一空,皓月千里,浮光跃金,静影沉璧,渔歌互答,此乐何极!登斯楼也,则有心旷神怡,宠辱偕忘,把酒临风,其喜洋洋者矣。

      嗟夫!予尝求古仁人之心,或异二者之为,何哉?不以物喜,不以己悲;居庙堂之高则忧其民;处江湖之远则忧其君。是进亦忧,退亦忧。然则何时而乐耶?其必曰“先天下之忧而忧,后天下之乐而乐”乎?噫!微斯人,吾谁与归?

      时六年九月十五日。

      qìng lì sì nián chūn ,téng zǐ jīng zhé shǒu bā líng jun4 。yuè míng nián ,zhèng tōng rén hé ,bǎi fèi jù xìng ,nǎi zhòng xiū yuè yáng lóu ,zēng qí jiù zhì ,kè táng xián jīn rén shī fù yú qí shàng 。shǔ yǔ zuò wén yǐ jì zhī 。(jù tōng :jù )

      yǔ guān fū bā líng shèng zhuàng ,zài dòng tíng yī hú 。xián yuǎn shān ,tūn zhǎng jiāng ,hào hào tāng tāng ,héng wú jì yá ;cháo huī xī yīn ,qì xiàng wàn qiān 。cǐ zé yuè yáng lóu zhī dà guān yě ,qián rén zhī shù bèi yǐ 。rán zé běi tōng wū xiá ,nán jí xiāo xiāng ,qiān kè sāo rén ,duō huì yú cǐ ,lǎn wù zhī qíng ,dé wú yì hū ?

      ruò fū yín yǔ fēi fēi ,lián yuè bú kāi ,yīn fēng nù hào ,zhuó làng pái kōng ;rì xīng yǐn yào ,shān yuè qián xíng ;shāng lǚ bú háng ,qiáng qīng jí cuī ;báo mù míng míng ,hǔ xiào yuán tí 。dēng sī lóu yě ,zé yǒu qù guó huái xiāng ,yōu chán wèi jī ,mǎn mù xiāo rán ,gǎn jí ér bēi zhě yǐ 。(yǐn yào yī zuò :yǐn yào ;yín yǔ tōng :yín yǔ )

      zhì ruò chūn hé jǐng míng ,bō lán bú jīng ,shàng xià tiān guāng ,yī bì wàn qǐng ;shā ōu xiáng jí ,jǐn lín yóu yǒng ;àn zhǐ tīng lán ,yù yù qīng qīng 。ér huò zhǎng yān yī kōng ,hào yuè qiān lǐ ,fú guāng yuè jīn ,jìng yǐng chén bì ,yú gē hù dá ,cǐ lè hé jí !dēng sī lóu yě ,zé yǒu xīn kuàng shén yí ,chǒng rǔ xié wàng ,bǎ jiǔ lín fēng ,qí xǐ yáng yáng zhě yǐ 。

      jiē fū !yǔ cháng qiú gǔ rén rén zhī xīn ,huò yì èr zhě zhī wéi ,hé zāi ?bú yǐ wù xǐ ,bú yǐ jǐ bēi ;jū miào táng zhī gāo zé yōu qí mín ;chù jiāng hú zhī yuǎn zé yōu qí jun1 。shì jìn yì yōu ,tuì yì yōu 。rán zé hé shí ér lè yē ?qí bì yuē “xiān tiān xià zhī yōu ér yōu ,hòu tiān xià zhī lè ér lè ”hū ?yī !wēi sī rén ,wú shuí yǔ guī ?

      shí liù nián jiǔ yuè shí wǔ rì 。

    辞赋,
  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

    纷纷坠叶飘香砌。夜寂静,寒声碎。真珠帘卷玉楼空,天淡银河垂地。年年今夜,月华如练,长是人千里。
    愁肠已断无由醉,酒未到,先成泪。残灯明灭枕头欹,谙尽孤眠滋味。都来此事,眉间心上,无计相回避。

    fēn fēn zhuì yè piāo xiāng qì 。yè jì jìng ,hán shēng suì 。zhēn zhū lián juàn yù lóu kōng ,tiān dàn yín hé chuí dì 。nián nián jīn yè ,yuè huá rú liàn ,zhǎng shì rén qiān lǐ 。
    chóu cháng yǐ duàn wú yóu zuì ,jiǔ wèi dào ,xiān chéng lèi 。cán dēng míng miè zhěn tóu yī ,ān jìn gū mián zī wèi 。dōu lái cǐ shì ,méi jiān xīn shàng ,wú jì xiàng huí bì 。

    辞赋,
  • 作者:范仲淹 朝代:宋代

    昨夜因看蜀志,笑曹操孙权刘备。用尽机关,徒劳心力,只得三分天地。屈指细寻思,争如共、刘伶一醉?
    人世都无百岁。少痴騃、老成尪悴。只有中间,些子少年,忍把浮名牵系?一品与千金,问白发、如何回避?

    zuó yè yīn kàn shǔ zhì ,xiào cáo cāo sūn quán liú bèi 。yòng jìn jī guān ,tú láo xīn lì ,zhī dé sān fèn tiān dì 。qū zhǐ xì xún sī ,zhēng rú gòng 、liú líng yī zuì ?
    rén shì dōu wú bǎi suì 。shǎo chī ái 、lǎo chéng wāng cuì 。zhī yǒu zhōng jiān ,xiē zǐ shǎo nián ,rěn bǎ fú míng qiān xì ?yī pǐn yǔ qiān jīn ,wèn bái fā 、rú hé huí bì ?

    辞赋,